Thị trấn đầy cám giỗ
Chương 45
Sau khi trêu chọc nhiều lần, Trần Ngọc Thuần khóc chậm lại và bắt đầu phát ra những tiếng hừ nhẹ.
Sau cơn đau lúc khai hoang, có một cảm giác tê dại không thể tả nổi xâm chiếm cơ thể nhạy cảm của Trần Ngọc Thuần. Khi Trương Đông mút núm vú của cô một lần nữa, Trần Ngọc Thuần không thể kiểm soát được nó nữa, và cơ thể cô quằn quại một cách khó chịu, không nhịn được A lên một tiếng.
Đây giống như một tín hiệu của thuốc kích thích tình dục. Trương Đông ngay lập tức giữ eo Trần Ngọc Thuần và bắt đầu kéo vào với nhịp điệu chậm chạp chín nông một sâu. Sau đó, anh đứng thẳng dậy và nhìn vào chỗ kết hợp của hai người, tràng cảnh dâm uế trước mắt khiến Trương Đông cực kỳ hưng phấn, côn thịt đang chèn vào cơ thể cô lại nhảy lên vài lần.
Trần Ngọc Thuần rên hừ hừ. Trương Đông không biết cô đang khó chịu hay thoải mái. Khi cô mở đôi mắt đầy hơi nước ra, cô nhìn Trương Đông một cách xấu hổ, lại có thêm chút mềm mại, khiêu khích và quyến rũ hơn.
Trương Đông phấn khích đến nỗi anh cố tình ôm lấy cặp mông mềm mại của Trần Ngọc Thuần và hơi nâng nó lên, để cô có thể nhìn thấy anh đã làm cô thế nào.
Trần Ngọc Thuần nhìn chằm chằm vào Trương Đông bằng một đôi mắt ngại ngùng, nhưng thật khó để che giấu sự tò mò, đôi mắt của cô nhìn vào nơi kết hợp của hai người.
Rễ cây khổng lồ đang xâm nhập vào cái lỗ trinh nguyên của Trần Ngọc Thuần, từ từ rút ra dâm thủy đặc oánh và máu trinh tiết đang hòa lẫn với nhau, hết sức tươi sáng. Mỗi khi côn thịt đưa vào, gần như có thể thấy âm hộ bị tách ra.
Cảnh quay chậm này vô cùng tục tĩu và hơi thở của Trần Ngọc Thuần bắt đầu trở nên bất thường.
Chướng bụng đau đớn, lại cảm nhận được mỹ diệu của tình yêu nam nữ, Trần Ngọc Thuần rên hừ hừ vài tiếng và ngượng ngùng nhắm mắt lại, không dám nhìn cảnh tượng dâm uế này.
Sự xấu hổ và thẹn thùng của Trần Ngọc Thuần thú vị đến nỗi Trương Đông không thể nhịn được, nắm lấy eo cô và bắt đầu tăng tốc độ đẩy vào.
Côn thịt khổng lồ phát ra tiếng chậc chậc, và mỗi khi chúng đánh vào cái mông trắng của Trần Ngọc Thuần, những tiếng va chạm da thịt vang lên rất lớn.
Trong đêm hoang dã, Trần Ngọc Thuần không thể kiềm chế được, ngâm lên những tiếng rên rỉ động lòng người trong khi cắn lấy bàn tay nhỏ bé của mình, vặn vẹo cơ thể và không thể chịu đựng được sự kích thích vô song do khoái cảm tình dục này mang lại.
Trần Ngọc Thuần nằm trên mui xe và lắc lư yếu ớt trong gió, sóng sánh như một chiếc thuyền nhỏ dưới ánh trăng.
Trương Đông nắm lấy chân của Trần Ngọc Thuần và hít một hơi thật sâu, động tác rút ra đút vào rất nhẹ nhàng mà hữu lực, mỗi một cái đều dội vào thành tử cung của cô.
Dưới ánh trăng, cú sốc xe, sự hoang dã, trinh nguyên… Một loạt những từ ngữ xuất hiện cùng lúc, Trương Đông gần như phát điên, và tốc độ rút ra đẩy vào dần dần tăng tốc, sau đó khi Trần Ngọc Thuần động tình rên rỉ, đưa cả người nàng ôm lấy.
“Anh Đông, tốt, sâu… a…” Trần Ngọc Thuần hét lên đầy xúc động, nỗi đau cũng cảm giác sướng khoái dữ dội đã khiến cô phát điên.
Mặc dù vóc dáng Trần Ngọc Thuần nóng bỏng, nhưng cơ thể cô nhẹ nhàng vô cùng, Trương Đông với cơ thể mạnh mẽ và quyết liệt giữ cô vào tư thế ôm gấu.
Trần Ngọc Thuần a lên một tiếng, hai chân của cô bị Trương Đông giữ trên tay. Cô chỉ có thể giữ cổ Trương Đông cảm để kiểm soát cơ thể và không bị ngã.
“A… anh Đông… sâu, sâu quá…” tư thế này khiến côn thịt chọc vào rất sâu, đầu côn thịt gần như chà xát vào thành tử cung, và sự kích thích dữ dội khiến Trần Ngọc Thuần hét lên, không rõ là thoải mái hay khó chịu…
“Ha ha!” Trương Đông mỉm cười hào hứng, ôm Trần Ngọc Thuần đi vòng quanh xe, từng bước đi lại trừu sáp một chút, để Trần Ngọc Thuần phát ra những tiếng rên rỉ khiến người ta phấn khích hơn.
Liên tục rút ra đút vào, từ đầu đến cuối đều cắm vào phần sâu nhất trong cơ thể, sự kích thích dữ dội này khiến Trần Ngọc Thuần khóc nỉ non: “Anh Đông, đừng bắt nạt em… a… quá, quá sâu…”
Sau một vài vòng, Trần Ngọc Thuần ướt đẫm mồ hôi, và cơ thể cô mềm như bún. Mặc dù Trương Đông rất sung sướng, nhưng thể lực của anh cũng có hạn, anh ta không thể luôn đâm vào ở tư thế này, vì vậy anh đặt cô xuống và leo lên xe.
Trần Ngọc Thuần thở gấp liên tục, bị Trương Đông đặt nằm ở ghế sau.
Động huyệt của trinh nữ chặt chẽ vô cùng, nhưng nó đã có đủ chất bôi trơn, nên không có sự cản trở nào khi Trương Đông đẩy côn thịt vào. Trong tiếng rên rỉ của Trần Ngọc Thuần, Trương Đông bắt đầu rút ra đẩy vào dữ dội. Côn thịt mang theo tia máu, một chút lại một chút đi vào cơ thể cô. Âm thanh va chạm giữa thịt và thịt khiến Trương Đông gần như phát điên.
Ghế da rất mềm và Trương Đông không phải lo lắng về việc làn da mịn màng của Trần Ngọc Thuần sẽ bị đau. Trương Đông mãnh liệt đâm vào, và mỗi lần đều được đưa đến chỗ sâu nhất.
Cơ thể trẻ trung của Trần Ngọc Thuần đặc biệt đàn hồi, mỗi một cái đều mang đến sướng khoái tột độ khiến Trương Đông gần như phát điên.
Trương Đông cúi đầu và có thể thấy rõ côn thịt đang ra vào giữa hai chân của Trần Ngọc Thuần. Hung hăng đút vào cái lỗ nhỏ gọn chặt chẽ đến cực độ. Dâm thủy chảy ra lầy lội và trông cực dâm mỹ, một vẻ đẹp không thể tả, những tiếng rên rỉ xen lẫn ngại ngùng của Ngọc Thuần liên tục vang lên.
Trần Ngọc Thuần lắc lư dưới hông của Trương Đông như thuyền nhỏ đung đưa trong một cơn bão, và mỗi khi hai người va chạm, bộ ngực đầy đặn cũng sẽ lắc lư theo.
Tiếng a a của Trần Ngọc Thuần giống như tiếng khóc. Giọng nói nhẹ nhàng và tinh tế có thể khơi dậy một ham muốn mãnh liệt hơn, làm cho người ta muốn thấy vẻ thanh thuần đáng yêu của cô đang rên rỉ dưới háng.
“Không, anh Đông… Ah, quá nhanh, ah… không thể chịu đựng được… Không, ah… quá sâu, trên cùng, chạm tận cùng… anh Đông… ah…”
Những tiếng rên rỉ gần như vô nghĩa, cơ thể Trần Ngọc Thuần giật giật, và sau khi la hét, cô gần như bị chuột rút.
Âm đạo co thắt dữ dội, thịt mềm nhúc nhích mạnh mẽ, tử cung cũng nhảy lên cách hào hứng. Trần Ngọc Thuần gào khóc, cơ thể cô run rẩy, và đỉnh điểm của cơn cực khoái khiến cơ thể đang phát dục gần như sắp phát điên.
Cơn khoái cảm mênh mông dần xâm chiếm mọi tế bào trong cơ thể như một làn sóng. Trong cơn tê liệt, Trần Ngọc Thuần cảm nhận cơn sướng khoái mà cô chưa bao giờ trải qua, nó gần như nhấn chìm cơ thể và lý trí cô. Lần đầu tiên tử cung bị kích thích dữ dội, sinh ra khoái cảm mỹ diệu làm cho người ta tiến vào thiên đàng rồi lại sa đọa xuống địa ngục.
Ah, một tiếng la hét, chưa đầy mười phút rút ra đút vào, Trần Ngọc Thuần thực sự đã nghênh đón một trận cao trào.
Trong cơn co thắt dữ dội, Trương Đông cũng cảm thấy da đầu tê cứng, tuyến tiền liệt kinh liệt nhảy lên dữ dội, anh khịt mũi, cảm thấy tinh hoàn cứng lại, mắt ngựa cũng không thể khống chế bắt đầu rục rịch.
“Em yêu, làm chết em…” Trương Đông gầm lên, nắm lấy mắt cá chân của Trần Ngọc Thuần và hung hăng đẩy vào một cái, đưa nó vào phần sâu nhất của cơ thể cô, đè vào trên thành tử cung.
… Bạn đang đọc truyện Thị trấn đầy cám giỗ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thi-tran-day-cam-gio/
Tinh dịch bốc lửa không thể kiểm soát được bộc phát, một đợt nối một đợt bắn vào trong phần sâu nhất của Trần Ngọc Thuần.
Sự nóng bỏng dữ dội khiến cơ thể của Trần Ngọc Thuần liên tục co rút lại, và sự hưng phấn của cao trào cũng tăng gấp đôi, khiến cô gần như không thể chịu đựng được muốn ngất xỉu và không ngừng co giật.
Chân của Trương Đông mềm nhũn, và anh ta ngã trên cơ thể Trần Ngọc Thuần, đè ép bộ ngực no đủ và thở hổn hển, hồi tưởng về hương vị tuyệt vời này.
Trinh nữ nhỏ bé, mình vừa đánh dã chiến với một trinh nữ nhỏ bé… những từ tà ác xuất hiện, ngay cả khi bắn xong, Trương Đông vẫn cảm thấy côn thịt còn cứng rắn, không có dấu hiệu mềm xuống, và vẫn hưng phấn nhảy lên trong cơ thể của Trần Ngọc Thuần.
“Anh Đông, thật là sướng…” Trần Ngọc Thuần nỉ non như nói mơ, vô lực rên hừ hừ, hôn lên mặt Trương Đông một chút, rồi nhắm mắt lại say sưa.
Lúc này, Trần Ngọc Thuần đang bị cơn sướng khoái bao phủ. Cô không thể phân biệt được cái nào là thiên đường, cái nào là hiện thực. Ngay cả khi mắt đang đầy hơi nước, đau đớn cùng khoái cảm của lần đầu tiên làm tình khiến cô muốn ngất đi.
Tất cả tinh dịch được tưới trong tử cung của Trần Ngọc Thuần, và cú bắn sâu vào bên trong mang đến sự thỏa mãn tâm lý tuyệt vời không gì sánh được. Trương Đông thấp giọng hừ một tiếng, vừa liếm bộ ngực đầy đặn và đàn hồi của Trần Ngọc Thuần, vừa thưởng thức cảm giác dục tiên dục tử này.
Khuôn mặt của Trần Ngọc Thuần đỏ ửng, đỉnh điểm của cao trào đầu tiên trong đời cô khó có thể chịu đựng được. Cơn khoái cảm giống như thủy triều xâm chiếm mọi tế bào trong cơ thể cô, và tử cung đang nhảy lên trong sự phấn khích, trong khi cao trào, thân thể vô cùng nhạy cảm, chỉ cần chạm nhẹ vào làn da, cũng khiến cô rên rỉ mơ hồ.
Sau một thời gian dài, dư vị sau cao trào dần tan đi, hơi thở rối loạn dần dần dịu xuống. Trần Ngọc Thuần khó khăn hừ một tiếng và nói với sự nũng nịu: “Anh Đông, anh ép đến mức em khó chịu…”
Lúc này, cơ thể Trương Đông và Trần Ngọc Thuần đã toát đầy mồ hôi, mà nơi hai người kết hợp đã lầy lội không chịu nổi, cảm giác nhớp nháp khiến cả hai hơi khó chịu.
Trương Đông sướng đến nỗi xương cốt mềm nhũn, ngay khi nghe Ngọc Thuần trách móc, anh chống hai tay nâng người lên và nhìn xuống, trái tim anh đột nhiên cảm thấy một sự thỏa mãn mãnh liệt.
Giữa hai chân của Trần Ngọc Thuần dính nhớp nháp, dâm thủy hòa cùng tinh dịch chảy nhỏ giọt trên ghế. Bông hoa cúc hồng phấn càng thêm lấp lánh trong sự tô điểm ẩm ướt này.
Côn thịt của Trương Đông dần mềm xuống, từ từ rút ra khỏi âm hộ Trần Ngọc Thuần, nhìn nó đang lật ra hai cánh môi thịt mềm, Trương Đông cảm thấy vô cùng kích thích thị giác.
Khi quy đầu từ từ trượt ra, âm hộ nhanh chóng đóng lại và quay trở lại thành các đường nối thịt nhỏ lúc ban đầu, nhưng cái lỗ nhỏ đang run rẩy ở phía sau, và tinh dịch màu trắng đục đi kèm với một lượng lớn ái dịch chảy ra, hòa lẫn với dòng máu trinh nữ. Cảnh tượng vô cùng dâm uế.
“Đừng nhìn nó, đưa tờ giấy cho em.” Trần Ngọc Thuần ngại ngùng khép hai chân lại và mỉm cười ngây người với Trương Đông.
Trương Đông hắc hắc cười dâm, đưa tờ giấy cho Trần Ngọc Thuần, rồi cũng lau sạch phần thân dưới, nhìn vào màu đỏ tươi trên tờ giấy, anh vẫn còn phấn khích.
Khuôn mặt Trần Ngọc Thuần đỏ ửng, cô cố gắng ngồi dậy, đột nhiên cơn đau truyền đến làm cô nhíu mày, mặc dù cảm giác vừa rất mỹ diệu, nhưng dù sao vẫn là lần đầu tiên, nỗi đau phá thân là không thể tránh khỏi.
Trương Đông nhẹ nhàng bế Trần Ngọc Thuần lên, sau đó ôm và hôn cô một cái.
Gương mặt xinh đẹp của Trần Ngọc Thuần đỏ bừng, cô để Trương Đông lau phần thân dưới cho cô, đắm chìm trong sự ngọt ngào, sự dịu dàng ngoan ngoãn khiến người ta hận không thể nuốt chửng cô.
Đây là lần đầu tiên của Trần Ngọc Thuần. Sau cơn kích thích, sự rụt rè lại phát tác, làm cho Trương Đông cũng phiền muộn, cô ấy nhanh chóng mặc quần áo vào. Dù sao, vừa rồi cô ấy cũng đã cực kỳ điên cuồng. Nếu cô ấy trần truồng ngủ trong xe, nói không chừng sẽ bị thôn dân buổi sáng sớm chiếm tiện nghi.
Mặc dù Trương Đông không tình nguyện, nhưng cũng không còn cách nào, đành mặc quần áo theo Trần Ngọc Thuần.
Trần Ngọc Thuần đã mặc xong quần áo, trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn một chút ửng hồng không thể tả. Thanh thuần động lòng người lại có một chút quyến rũ, sau đó cô trợn mắt nhìn Trương Đông một cái vì Trương Đông đã tịch thu quần lót của cô, lúc này phía dưới Ngọc Thuần đang thả rông…
Trương Đông lau ghế một chút, rồi đóng cửa lại và mở điều hòa. Trương Đông ôm Trần Ngọc Thuần thật chặt, không thành thật hôn Trần Ngọc Thuần một lúc, rồi một tay luồn vào áo cô để chơi với bầu vú mềm mại đàn hồi.
Trần Ngọc Thuần hơi điệu đà tức giận, nhưng cũng không ngăn cản Trương Đông.
Tán tỉnh một thời gian dài, đêm đã khuya. Trương Đông một lần nữa hôn Trần Ngọc Thuần và vuốt tóc cô. Do dự một lúc, anh nói: “Ngọc Thuần, đừng có nghĩ đến ý tưởng hoang đường đó, anh biết rằng em đang gặp khó khăn, nhưng đó không phải là phương pháp để giải quyết vấn đề.”
“Cái gì?” Trần Ngọc Thuần ngoan ngoãn như một chú mèo con nằm trong vòng tay của Trương Đông. Khi nghe điều này, cô đột nhiên run rẩy và hỏi một cách ngu ngốc.
“Cô bé, còn dám chơi chữ với anh sao.” Trương Đông véo mũi Trần Ngọc Thuần và yêu thương ôm vòng eo nhỏ của cô. Anh nói nhỏ vào tai cô: ” Vừa rồi giống như bị anh dọa sợ, nhưng em vẫn không có gạt bỏ ý nghĩ kia sao, không phải hiện tại anh vẫn ôm em sao?
“Anh Đông, em, em…” Trần Ngọc Thuần nói trong nước mắt, “em xin lỗi, em vẫn không thể nghĩ ra các phương pháp khác. Em thực sự không biết phải làm gì. Em trai em vẫn phải học…”
“Ồ, được rồi, đừng khóc, đừng khóc.” Trương Đông hôn lên nước mắt của Trần Ngọc Thuần và nói: “Dù sao thì anh cũng sẽ không để em chạy mất. Bây giờ em đã là người phụ nữ của anh. Khi chúng ta trở lại thị trấn, anh sẽ giúp em nghĩ cách.”
“Ừm.” Trần Ngọc Thuần gật đầu ngoan ngoãn. Cô ấy đã chịu quá nhiều đau khổ lúc còn bé. Cô ấy chỉ muốn tìm một cảm giác an toàn để dựa vào.
Một lúc sau, Trần Ngọc Thuần lau nước mắt và nở một nụ cười ngọt ngào. Sau đó, cô ấy ôm cổ Trương Đông và nhắm mắt lại.
Trương Đông cũng cảm thấy hơi mệt, trong khi vuốt mái tóc mềm mại của Trần Ngọc Thuần, mắt nhắm nghiền lại, anh ngủ thiếp đi.
Trong vùng núi yên tĩnh, chuyện đêm nay thật giống như một giấc mơ. Chỉ sợ rằng không chỉ có Trương Đông, mà ngay cả Trần Ngọc Thuần cũng khó có thể quên được sự việc điên rồ vừa nãy. Ở một nơi không có bóng người, nếm thử hương vị của tình dục, lại là lần đầu tiên được nếm thử. Trái tim mong manh của cô cảm thấy một chút ấm áp, và cũng tìm thấy một dấu vết của sự bình yên trong trái tim.
Đêm khuya yên tĩnh, hai người ôm nhau ngủ thiếp đi.