Thị trấn đầy cám giỗ
Chương 90
Trương Đông thở hổn hển quá mức, vừa nói những lời đầy dâm đãng cổ vũ Trần Ngọc Thuần, và hào hứng dạy cô cách liếm lỗ nhị.
Tuy Trần Ngọc Thuần đã say, nhưng cũng chỉ liếm khe mông và tinh hoàn của Trương Đông. Khi Trương Đông yêu cầu cô liếm lỗ nhị, cô liền kêu mệt mỏi vì tư thế quan hệ vừa nãy.
Về điểm này, Trương Đông cũng không bắt buộc, dù sao, những ngày dạy dỗ vẫn còn rất xa, dứt khoát kéo Trần Ngọc Thuần lên, rồi tự mình đứng dậy, để cô ấy quỳ xuống giường giúp mình khẩu giao, hai tay ôm đầu, liên tục bơm vào cái miệng nhỏ của cô.
Từ đầu đến cuối, Trần Nan đã chứng kiến tất cả những điều này. Cô cảm thấy nhịp tim của mình đập quá nhanh sắp không chịu được, rượu khiến tâm trí cô bối rối. Ngay cả mắt cô và Trương Đông chạm phải, cô cũng phản ứng hơi chậm, cũng không tránh khỏi con mắt đỏ ngầu của Trương Đông.
Thấy thời gian sắp hết, Trương Đông bế Trần Ngọc Thuần, ghé vào tai cô và nói nhẹ nhàng: “Ngọc Thuần, không bắn trong một thời gian dài rất khó chịu.” Trương Đông liếm vào đôi tai đỏ của Trần Ngọc Thuần.
Cơ thể của Trần Ngọc Thuần nóng bỏng, và cô đang ở trong trạng thái phấn khích, liền rên rỉ một tiếng vì xúc động, một tay giữ lấy côn thịt và tiếp tục khuấy động nó. “Anh yêu, lần nào cũng lâu như vậy còn chưa bắn, phía dưới người ta đã sưng đỏ hết cả rồi”.
Dù sao cũng chỉ là lần thứ hai. Ngay cả khi có rượu kích thích, cơ thể không ngừng động tình, nhưng Trần Ngọc Thuần cũng không thể chịu đựng quá lâu, cây đào mật phía dưới đã đỏ và sưng lên.
Trương Đông tự nhiên biết tình huống này, lại vừa nhìn khuôn mặt của Trần Ngọc Thuần hơi áy náy. Trái tim có chút mềm xuống, nhưng anh vẫn kiên định, dán vào tai cô thì thầm: “Anh cũng không biết, có lẽ do quan hệ ở gần Nan Nan, vì vậy quá phấn khích.”
“Biến thái! Cũng dám hưng phấn với em gái mình!” Trần Ngọc Thuần gắt giọng, nhưng không tức giận, vừa bóp Trương Đông một cái.
“Ừ, ai bảo em cho anh xem ngực của cô ấy.” Trương Đông cười hắc hắc và tiếp tục giở trò trên người Trần Ngọc Thuần, cái miệng ngậm chặt, mút lấy núm vú của cô.
“Ghét, anh không thích em…” Trần Ngọc Thuần rên rỉ đầy cảm xúc, nhưng đôi mắt cô mờ nhạt và do dự, nhưng lại mang một chút phấn khích không rõ.
Liếc mắt đưa tình một hồi, Trần Ngọc Thuần không cam lòng lại khẩu giao một lúc, nhưng với kỹ năng ngây ngô của cô ấy, thì ngay cả khi cô làm việc chăm chỉ, cố gắng phun ra nuốt vào nhanh chóng, nhưng côn thịt của Trương Đông vẫn rất cứng rắn.
Trong tuyệt vọng, Trần Ngọc Thuần chỉ có thể quỳ xuống dưới chân Trương Đông, vừa gắt giọng trong khi liếm láp: Thứ hư hỏng này, miệng người ta đã đau như vậy rồi còn không bị bắn, thật là.
“Ngọc Thuần, chúng ta lại làm lần nữa đi.” Trương Đông cười hắc hắc và làm ra vẻ muốn đẩy Trần Ngọc Thuần xuống một lần nữa.
Khuôn mặt Trần Ngọc Thuần đột nhiên xuất hiện vẻ động tình ửng hồng, nhưng bên dưới đã sưng và cơn đau rát vẫn rất mạnh mẽ, chỉ là nhìn vào côn thịt của Trương Đông vẫn còn không bắn, cô cắn răng, sau khi gật đầu, điềm đạm đáng yêu nằm xuống, đôi mắt dịu dàng theo dõi Trương Đông, giống như người vợ bé nhỏ đang chờ đợi chồng yêu thương.
Trương Đông thấy thế, anh có chút áy náy. Trong ánh mắt dịu dàng của Trần Ngọc Thuần, anh không còn ham muốn lao lên, mà ôm lấy cô, hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nói: “Đồ ngốc, làm sao anh nỡ làm tiếp?”
“Anh!” Trần Ngọc Thuần khẽ gọi một tiếng, đôi mắt đầy nước cảm động vui sướng, vòng tay ôm lấy Trương Đông, như thể sợ Trương Đông sẽ biến mất.
“Chà, cô bé ngốc của anh, em phải nghỉ ngơi sớm, đừng lo lắng cho anh.” Trương Đông sợ rằng Trần Ngọc Thuần sẽ cảm động mà phối hợp, liền nhanh chóng thêm một câu, giống như nhắc nhở cô rằng côn thịt của anh vẫn đang cứng rắn, nó đập vào cái mông mềm mại của cô hai lần.
Trần Ngọc Thuần cảm thấy gã khổng lồ khiến người ta vừa yêu vừa ghét này vẫn mạnh mẽ như cũ, hừ một tiếng. Cô đột nhiên nhìn Trần Nan, người dường như đang ngủ say, đẩy Trương Đông ra và nói: “Anh yêu, có muốn một chút kích thích khác lạ không? Một việc rất thú vị, làm anh tương đối dễ bắn?”
“Ừ!” Trương Đông không chút nghĩ ngợi liền gật đầu. Anh phấn khích đến mức nhịn không được ôm Trần Ngọc Thuần thật chặt, chà xát cô với một côn thịt cứng rắn.
“Anh, người ta thích anh.” Trần Ngọc Thuần ôm hôn Trương Đông một vài lần, thâm tình nỉ non sâu sắc: “Người ta không muốn thấy anh khó chịu, lúc nữa cùng đừng nghĩ rằng Ngọc Thuần là một cô gái xấu xa dâm đãng.”
“Không không, Ngọc Thuần là cô gái tốt nhất.” Trương Đông ngay lập tức ôm lấy Trần Ngọc Thuần, hôn lên cơ thể cô và nói với một lời thề: “Anh thích em mê hoặc anh, đây là biểu hiện của tình yêu, vừa rồi Ngọc Thuần đã nhiệt tình như vậy, anh liền biết đây cũng bởi vì em thích anh.”
Sau một hồi tán tỉnh, Trần Ngọc Thuần say sưa đến nỗi cuối cùng cô cắn răng và tách khỏi vòng tay của Trương Đông, rồi trèo về phía Trần Nan.
Có lẽ Trần Ngọc Thuần nghĩ rằng Trần Nan vẫn đang ngủ, vì vậy cô không khách khí kéo chăn khỏi người Trần Nan.
Trần Nan đã sớm nhắm mắt trả vờ đang ngủ, nhưng cơ thể cô đột nhiên mát lạnh khiến toàn thân cô run lên, cô bị sốc và não cô trống rỗng. Tuy nhiên, để không bị bẽ mặt, cô vẫn giả vờ ngủ mà không di chuyển, bộ ngực vẫn lên xuống với những nhịp thở hồi hộp.
Cuộc đối thoại giữa hai người Trần Nan đã nghe rất rõ ràng và trong lòng cô có một chút hoang mang vì cô không biết Trần Ngọc Thuần sẽ làm gì.
“Anh yêu, chờ một chút liền chen vào đi.” Trần Ngọc Thuần vừa nói vừa kéo chiếc khăn vốn đã bừa bộn, sau đó quỳ xuống, đưa ra cái mông tròn mềm mại ra trước mặt Trương Đông, miếng thịt nhỏ hơi đỏ và đã sưng lên, nhưng lại ẩm ướt rất hấp dẫn.
Chiếc giường quá lớn, Trương Đông ngay lập tức ngồi sát lại hai người, và nhìn khung cảnh hương diễm này với cái miệng khô khốc.
Trần Ngọc Thuần đã cởi nốt thứ che chắn duy nhất của Trần Nan, mà Trần Nan đang giả vờ ngủ cũng vì xấu hổ khẩn trương mà toàn thân cứng ngắc, không dám di chuyển, liền biểu diễn cơ thể trẻ trung của mình trước mặt Trương Đông.
“Ngực của Nan Nan thật to!” Trần Ngọc Thuần cười khúc khích. Nghe thấy tiếng thở hổn hển của Trương Đông phía sau có phần tăng tốc. Cô ấy di chuyển cơ thể một chút để Trương Đông có thể thấy rõ hình ảnh khỏa thân của Trần Nan.
Bộ ngực to lớn đầy đặn, núm vú hồng run rẩy cứng lại, bộ ngực lên xuống theo từng hơi thở, ngay cả khi ngủ, chúng vẫn giữ được hình dạng tròn trịa và săn chắc. Có thể hình dung được sự đàn hồi co dãn của nó, bụng dưới bằng phẳng, vòng eo nhỏ nhắn không có chút thịt thừa nào. Làm người ta lo lắng về việc làm thế nào chúng có thể có thể gánh vác được bộ ngực lớn như vậy. Một đôi chân phấn hồng bất an đan xen vào một chỗ, có thể mơ hồ thấy rõ âm hô như một chiếc bánh bao màu trắng như tuyết lấp ló. Có lẽ nó còn chưa được phát dục ở đây. Trương Đông không thể nhìn thấy một chút lông mu, hoặc có lẽ là một Bạch Hổ nhỏ dễ thương.