Thiên thần hội
Chương 4
9h30, sáng hôm sau…
Hội trường Phòng Cảnh sát Thành phố đông nghịt phóng viên ngồi kín ba hàng ghế đầu. Đối diện với họ, phía trước phông màn trắng phủ kín từ trần nhà xuống là một cái bàn chữ nhật dài phủ khăn trắng. Trên bàn hai người một đàn ông trung niên và một cô gái trẻ trung xinh đẹp mặc đồng phục cảnh sát ngồi ngay ngắn.
– Trước hết tôi rất cảm ơn các đại diện của Quý báo đài đã đến tham dự buổi họp báo hôm nay… Tôi là Trung tá Lương Mạnh Can, Đội trưởng Đội điều tra Hình sự. Đồng nghiệp bên cạnh tôi là Trung Úy Đỗ Ngọc Thùy Chi, Tổ trưởng Tổ chuyên án Thiên thần Hội.
Lời ông Can vừa dứt lập tức vô số ống kính máy ảnh hướng về Thùy Chi rào rào chớp lóe liên tục. Nàng chỉ mỉm cười, ánh mắt trong veo tự tin nhìn về phía các ống kín kia. Nàng biết ngay ngày mai đây, khi năm gã đàn ông kia xem báo sẽ nhận được ánh mắt của mình.
– Tôi xin nhường lời phát biểu kế tiếp dành cho Trung Úy Chi.
Thùy Chi nhìn ông Can khẽ gật đầu. Nàng hít sâu một hơi, nhìn về phía cả trăm cặp mắt đang nhìn mình, giọng nói thánh thót vang lên:
– Như mọi người đều biết, thời gian qua một tổ chức giấu mặt lấy tên là Thiên thần Hội đã có những hành động gây xôn xao dư luận, tạo không ít ảnh hưởng xấu đến giới trẻ.
– Hành động của họ dù bên ngoài là không phạm pháp, họ cũng rất tự tin về điều đó. Nhưng phía cảnh sát chúng tôi đã tìm ra cơ sở vi phạm pháp luật của họ. Tôi xin phép không nêu rõ vì đây là điểm mấu chốt để truy tìm thân phận của nhóm người này. Tôi chỉ khẳng định với quý vị và người dân thành phố, nhóm tội phạm này sẽ không nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật quá lâu.
Đám phóng viên bắt đầu ồn ào bàn tán như tự hỏi với nhau điều Thùy Chi che giấu là gì. Nàng chỉ mỉm cười, bàn tay nhỏ nhắn đưa lên ra hiệu giữ im lặng.
– Đồng thời, tôi cũng muốn gửi lời đến tất cả người dân thành phố. Tôi tin rằng ngoài kia còn rất nhiều nạn nhân của Thiên thần Hội chưa lên tiếng. Tôi biết cuộc sống của những người phụ nữ này bị ảnh hưởng nặng nề. Đừng tiếp tục âm thầm chịu đựng nữa. Tôi kêu gọi những chị em là nạn nhân của Thiên thần Hội hãy mạnh mẽ dũng cảm lên tiếng.
– Tôi cũng gửi lời đến những người chồng, người yêu bên cạnh họ hãy thông cảm và chia sẻ. Đừng trách mắng vì họ chỉ là nạn nhân không hề tình nguyện như bên ngoài họ thể hiện.
– Chúng tôi, Đội điều tra Hình sự cần sự giúp đỡ của mọi người liên quan đến Thiên thần Hội dù ở bất cứ giới hạn nào… tố cáo, tố giác hay dù chỉ là nghi ngờ cung cấp thông tin.
Thùy Chi chỉ tay lên phông màn sau lưng mình dõng dạc nói:
– Đây là số hotline 24/7 và email của chúng tôi.
Thùy Chi nhìn vô số máy ảnh hướng lên trên rào rào chớp động, khẽ mỉm cười nói tiếp:
– Và sau đây chúng tôi có thể trả lời một số câu hỏi của Quý vị.
– Tôi mời anh… – Thùy Chi đưa tay về phía người đàn ông đầu tiên giơ tay lên trước nhất.
– Liệu đây có phải là một lỗ hổng của pháp luật hay không? Miễn là nạn nhân không tố cáo, thừa nhận mình tình nguyện thì tội phạm hiếp dâm sẽ thoát tội? Như vậy thì Pháp luật bảo vệ những người chồng như chúng tôi thế nào?
Người đàn ông chạc bốn mươi tuổi vừa nói dứt lời thì cả Hội trường xôn xao bàn tán. Không ít người gật đầu tán đồng ý kiến của ông ta. Ông Can hơi nhíu mày lo lắng nhìn sang Thùy Chi. Nàng gật đầu trấn an ông, rồi giơ tay lên cho mọi người chú ý giữ im lặng.
– Tôi xin trả lời câu hỏi của anh như sau… Thứ nhất, dù là tình nguyện thì việc quan hệ với phụ nữ đã có chồng tại Điều 48 Luật Hôn nhân và gia đình có quy định mức phạt hành chính cụ thể.
– Phạt hành chính sao? Phạt hành chính thì bao nhiêu tiền chứ? Đây còn không phải là lỗ hổng pháp luật sao?
– Đúng… đúng…
Người đàn ông kia vừa nói xong là cả Hội trường đều xôn xao bất bình. Thùy Chi đảo mắt nhìn quanh phát hiện phần lớn người lên tiếng phản đối đều là đàn ông.
– Xin Quý vị giữ im lặng… – Ông Can lên tiếng nhắc nhở.
– Xin giữ im lặng… – Thùy Chi đứng lên nói lớn.
Khi tiếng ồn ào trầm xuống, Thùy Chi nhìn người đàn ông trung niên kia, giọng nghiêm nghị nói:
– Tôi xin nhấn mạnh Pháp luật không có lỗ hổng. Vì sao Pháp luật chỉ đưa ra mức phạt hành chính đối với hành vi này… vì pháp luật có tính bao quát không xét riêng cụ thể từng trường hợp.
– Không phải đối tượng nào chạm vào vợ người khác cũng là tội phạm hiếp dâm. Pháp luật bảo vệ quyền làm chồng của đàn ông, chứ không bảo đảm quyền sở hữu của họ đối với phụ nữ. Phụ nữ dù đã kết hôn vẫn là một chủ thể độc lập có tự do, quyền quyết định hành động của mình. Nếu hành động đó đi trái với cam kết hôn nhân, pháp luật mới can thiệp và nhắc nhở điều chỉnh hành vi phù hợp bằng mức phạt hành chính.
Lời nói oang oang cứng rắn của Thùy Chi làm người đàn ông kia không phản bác được chán nản ngồi xuống. Nàng nhìn lướt qua những người khác, nói tiếp:
– Quay lại trường hợp của Thiên thần Hội, hiện nay chúng tôi dù đã tìm ra cơ sở để điều tra hành động phạm pháp của họ nhưng việc này cần thời gian. Vì thế chúng tôi mới yêu cầu các nạn nhân đứng ra hỗ trợ cung cấp thông tin. Chúng tôi có thể cam đoan với mọi người rằng… Những kẻ tội phạm hiếp dâm sẽ bị trừng trị với đúng với tội danh của chúng.
– Tôi mời câu hỏi kế tiếp…
– Tôi…
– Tôi muốn hỏi…
Cả Hội trường lại nhốn nháo với bao nhiêu người muốn đặt câu hỏi. Thùy Chi điềm tĩnh tiếp nhận và trả lời. Nàng cũng không chú ý ở dãy cuối trong đám người đông nghịt có một người đàn ông đang dùng điện thoại quay phim, khóe môi khẽ nhếch lên mỉm cười.
… Bạn đang đọc truyện Thiên thần hội tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thien-than-hoi/
11h30, cùng ngày…
Rời khỏi Hội trường, thoát ra khỏi buổi họp báo cả người Thùy Chi như thoát lực rã rời. Nàng vừa bước vào phòng lớn của Đội Điều tra Hình sự thì thấy ánh mắt mọi người đều nhìn mình một cách kỳ lạ.
– Người đẹp đầy lòng vị tha đã về…
– Thùy Chi ơi… Chị hâm mộ em đến chết nha.
– Phải… Người ta có lỗi lầm gì thì bỏ qua đi… Lòng thành như vậy rồi mà…
Mấy anh chị lớn trong phòng cười đùa trêu chọc không ngớt làm Thùy Chi ngơ ngác chẳng hiểu gì. Đến lúc nàng đến trước bàn làm việc của mình mới vỡ lẽ ra mọi chuyện. Tiến Dũng dáng vẻ lúng túng ngượng ngùng ngồi trên ghế ánh mắt nài nỉ nhìn Thùy Chi. Trên ngực anh ôm một trái tim kết bằng hoa hồng thật lớn. Cả trăm đóa hoa đỏ rực nở rộ kết lại bên trên còn có một hàng chữ in bằng kim tuyến lấp lánh “I’m sorry”.
– Thùy Chi… Tha lỗi cho anh đi, được không? – Tiến Dũng bước đến trước Thùy Chi, một chân quỳ xuống.
– Wahhhh…
Một màn này làm cả phòng Điều tra hình sự dậy sóng. Tiếng la hét gào rú inh ỏi. Đâu đó còn có âm thanh của những trái tim nức nở khóc oà. Thùy Chi mặt đỏ ửng lúng túng, níu tay anh, gắt lên:
– Anh làm gì vậy? Còn không đứng lên.
– Nếu mất em, anh không còn gì cả. – Tiến Dũng không đứng lên, ánh mắt kiên quyết nhìn lên Thùy Chi nói. – Một chút mặt mũi này anh không quan tâm đâu. Tha thứ cho anh nhé…
– Được rồi… Anh còn không đứng lên… – Thùy Chi thấy sếp Can cười tủm tỉm từ xa, rối rắm gắt lên.
Tiến Dũng mừng rỡ đứng lên đặt bó hoa xuống, giang tay ôm chầm lấy Thùy Chi. Mặt nàng đỏ rực lên khi nghe mọi người la hét inh ỏi phía sau mình.
– Wahhhh… Kiss đi… kiss… kiss…
Tiến Dũng phấn khích cúi xuống đón lấy đôi môi của Thùy Chi nhưng nàng ngượng đỏ mặt tránh đi. Anh đành hôn lên gò má mịn màng của nàng.
– Ohhhh…
– Ha ha… Tôi thành công rồi… Cảm ơn đã ủng hộ. – Tiến Dũng quay lại vẫy tay với mọi người. – Trưa nay tôi đặt pizza mời tất cả mọi người.
– Ha ha… Tốt lắm…
– Hi hi… Cả trăm người ăn một bữa pizza là không ít hơn một tháng lương đâu đấy…
– Ôi. Anh Dũng chịu chơi quá…
Thùy Chi xoa xoa hai gò má đỏ rực xấu hổ. Nhưng khi ánh mắt nàng nhìn thấy vẻ thỏa mãn đắc ý trong mắt Tiến Dũng lại có chút không thoải mái. Anh là vậy… Từ những ngày đầu theo đuổi nàng anh rất phô trương. Cứ như ngại không thể làm cho tất cả mọi người đều biết. Có thể nói nàng thích anh vì sự tự tin, cũng không thích ở chính điểm ấy. Đúng là anh rất ưu tú, tuổi trẻ lại điển trai, trước mặt là một tương lai rộng mở. Nhưng không hiểu sao xuất hiện bên cạnh Tiến Dũng trước mặt mọi người Thùy Chi cảm thấy không thoải mái.
… Bạn đang đọc truyện Thiên thần hội tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thien-than-hoi/
2h00 sáng hôm sau…
Trong căn phòng nhỏ tắt hết đèn, nguồn sáng duy nhất đến từ chiếc màn hình laptop đặt trên giường. Thùy Chi trùm kín chăn toàn thân phủ cả qua đầu chỉ chừa lại một khe hở nhỏ cho một mắt lúc nhắm lúc mở nhìn vào màn hình.
– Trời ơi…
– “Ưm… ưm…”
Thùy Chi kéo chăn che kín gương mặt đỏ bừng. Nhưng âm thanh rên rỉ kia làm nàng không nhịn được phải hé mắt nhìn.
– “Ưm… Ohhhhh…”
Trên màn hình là một cảnh tượng hoang đàng dâm đãng đến cùng cực. Năm người đàn ông vây quanh một người phụ nữ toàn thân trần trần truồng. Cô ta cưỡi lên một người đàn ông, phía sau là một người đàn ông khác. Cơ thể cô ta không ngừng nhún nhảy xàng xê để cái dương vật to lớn bên dưới không ngừng tiến sâu vào âm hộ của cô ta. Người phụ nữ rên xiết ư ử, hai tay sục sục, miệng há lớn luân phiên ngậm mút dương vật của bốn người đàn ông đứng vây kín xung quanh.
Thùy Chi cắn môi, nhìn vào màn hình mà cả khuôn mặt đã đỏ ửng nóng ran lên. Hai chân nàng dưới lớp chăn cũng vô thức khép chặt lại. Nơi đó của nàng đã nóng hừng hực như có lửa, đáy quần lót cũng ẩm ướt một mảng. Dĩ nhiên Thùy Chi biết đó là phản ứng tự nhiên của cơ thể phụ nữ độ tuổi giao phối. Nhưng chính nàng lại ngạc nhiên vì cơ thể mình lại có phản ứng mãnh liệt như vậy với bài tập về nhà tối hôm nay.
Phải, Thùy Chi tự giao nhiệm vụ cho mình phải tìm hiểu như thế nào là quan hệ tập thể, như thế nào là gangbang. Khi xưa còn trong học viện cảnh sát, một người thầy đáng kính đã nói một câu làm Thùy Chi nhớ mãi.
“Tội phạm đi đến đâu dù có dơ bẩn thế nào chúng ta cũng phải tìm được đến nơi”. Câu nói của thầy mượn địa điểm để ngụ ý sâu xa hơn. Một người cảnh sát thâm nhập vào thế giới tội phạm phải chuẩn bị tinh thần chấp nhận vấy bẩn bản thân mình. Chính Thùy Chi cũng biết không ít cảnh sát làm nội gián theo đuổi đường dây ma tuý một thời gian chính họ cũng trở thành con nghiện. Trong mắt Thùy Chi đó không phải là sa ngã, mà là hy sinh để đạt được mục tiêu.
Dĩ nhiên Thùy Chi cũng không định lấy thân mình ra làm chuyện hy sinh vô ích. Nàng chỉ muốn xem những thứ dơ bẩn này để thử cảm nhận suy nghĩ hưng phấn của một nạn nhân. Ngoài hiệu quả của thôi miên, thì còn thứ gì khác để những nạn nhân cam nguyện đắm chìm trong vũng bùn nhơ nhớp này.
“Ưm… ưm…”
Trên màn hình, cô gái người Nhật sung sướng đến đờ đẫn cả người, rên xiết càng mãnh liệt khi người đàn ông bên dưới xuất tinh và được thay thế bởi một người khác. Người thứ hai quỳ gối sau người cô, dương vật căng phồng gân guốc chèn vào hai mép âm hộ nhòe nhoẹt trơn nhẫy của cô, thúc mạnh. Cơ thể trần truồng của cô quỳ mọp trên giường liên tục bị dồn ép rung chuyển. Một người lại một người… Cô gái như một món đồ chơi được truyền tay qua lại rũ rượi mềm nhũn. Nhưng trên gương mặt cô gái không hề có sự khuất nhục chịu đựng, có chăng là vẻ thỏa mãn đê mê đến cùng cực. Liệu những cô gái đã trải qua những trải nghiệm thế này còn có thể sung sướng với một người đàn ông sao?!
Dĩ nhiên Thùy Chi biết cô gái này là một diễn viên JAV chuyên nghiệp. Nhưng diễn viên cũng là con người, nhất là loại phim uncensored này mọi hành động đều thật đến không thể thật hơn. Ngay cả thứ nước nhờn ướt đẫm từ trong âm hộ cô cũng là phản ứng thật sự của cơ thể. Nhìn cô gái hai mắt cô nhắm nghiền thiêm thiếp đê mê đón nhận từng đợt tinh trùng trắng đục vung vãi tung tóe trên cơ thể, Thùy Chi chợt thấy cơ thể mình rạo rực một cách kỳ lạ.
Nàng đóng sập máy tính lại, cả phòng chìm trong bóng tối. Không gian hoàn toàn yên ắng không một chút âm thanh, chỉ có hơi thở nặng nề căng thẳng của Thùy Chi.
Dưới lớp chăn mỏng phủ kín mặt, Thùy Chi nhắm chặt hai mắt hơi thở dồn dập. Bất giác nàng nhớ đến Tiến Dũng… Dù không xác định được tình cảm của mình, nhưng anh vẫn là người đàn ông đầu tiên Thùy Chi có tiếp xúc thân thể gần gũi. Chưa lúc nào nàng mong muốn được anh ôm ấp vuốt ve như bây giờ… Cơ thể nàng thật trống trải, một cảm giác thiếu thốn khó chịu như gào thét bên trong. Bàn tay nàng vô thức lần mò vào trong quần lót cảm nhận được sự ướt át trơn nhẫy…
“Ư…”