Thời học sinh oanh liệt

Chương 22



Phần 22

Tôi đang chuẩn bị đi phơi đồ thì nhận được 4 tin nhắn…

1 của chị, 2 tin của lại là của bố mẹ, 1 tin của ông anh bá đạo…

2 anh chị này send cho tôi card viettel 100k, còn bố mẹ thì gửi 50k, ôi trúng mánh rồi hề hề…

Mang đồ đi phơi thì đã không thấy lũ bạn đâu… cho tới lúc xong xuôi công việc thì tụi nó cũng về…

– Oh yearzzzzz… ăn bánh sinh nhật đê eeeee… – tiếng thằng Nam…

Còn thằng Lộc đang ôm cả thùng bia, mấy bọn còn lại cầm mồi…

Thật sự tôi cũng phải công nhận là cái lũ bạn mình nó sống tình cảm thật, thật hãnh diện khi được là bạn của chúng mày…

7 thằng 1 thùng bia, không đủ đô rồi… hì hì…

Đặc biệt là với thằng Thành…

Và thế là tụi nó tắt đèn cho tôi ước…

– Ước xong chưa mày? – Thằng Hoàng hối…
– À xong rồi…

“Phụt…”

Tôi thổi nến…

– Oh yeazzzzz baby… xong rồi nhậu thôi bay…
– Dù cũng hơi muộn không chuẩn bị được gì nhiều m thông cảm cho bọn tao hề hề…
– Uk, tao phải cảm ơn tụi bay mới đúng chứ…

Tới 1h sáng thì mới tan tiệc thằng nào thằng nấy ngủ luôn mà không biết đánh răng chưa nữa…

Mà nhắc tới tiệc thì tôi cũng phải công nhận 1 điều là, sinh viên Việt Nam đúng là bá đạo…

Cụ thể là khi còn học cấp 3 tôi có nghe thầy tôi vừa đi dự 1 buổi tiệc đứng, đây là cuộc gặp mặt giữa cá thạc sĩ hãy nói ghê gớm hơn là cuộc gặp gỡ giao lưu giữa những người có tiếng tăm… xin lỗi lối văn viết của tôi cũng khá hạn chế các bạn thông cảm hì hì… và buổi tiệc đứng này cũng có sự góp mặt của nhiều sinh viên đến từ nhiều trường khác nhau… và thế là các vị giáo sư hay thạc sĩ thì tay chỉ cầm ly rượu đứng bàn chuyện với nhau, chủ yếu là nói chuyện tôi xin nhấn mạnh, ơ vậy còn số bia hơi và số thức ăn kia thì chẳng lẽ bỏ xó, vâng số bia hơi và thức ăn thì chỉ béo sinh viên chúng ta hề hề… nói chuyện được 30p thì các thầy tính quay lại bàn tiệc thì cũng quá muộn rồi, bia hơi không còn 1 giọt thức ăn thì vơi đi gần hết… nói nặng hơn thì là chẳng còn gì…

Và các thầy thì chỉ lắc đầu chép miệng thôi chứ làm sao…

Theo nguyên văn từ thầy tôi… còn đối với sinh viên thì chỉ cần lấp đầy cái bụng rồi tính hề hề…

Thôi lan man quá tôi xin tua tới sáng mai…

7 rưỡi sáng, tôi sửa soạn thay đồ đi học và cũng phải bảnh 1 chút vì nay qua chở Nụ…

Rồi tôi chạy xe tới nhà Nụ, 20p sau đã tới nhà nàng, tới nơi thì thấy Nụ đang đứng trước cổng chờ tôi…

“Kitttt…”

– Hì chào buổi sáng – tôi nói…
– Tới đúng giờ ha…

Em cười tươi quá…

Thật sự mà nói con gái đẹp thì công nhận mặc cái gì cũng đẹp…

Trông Nụ nay khoác cho mình chiếc áo lạnh màu trắng nhìn xinh quá…

– Nè nhìn gì vậy?
– Ơ… mình có nhìn gì đâu… hì mà đi thôi ^^
– Hì Thành nói dối dở quá…

Em che miệng cười khúc khích… rồi nàng cũng ngồi lên xe tay bấu nhẹ vào áo tôi…

Nhìn lãng mạn ghê…

Ai nói là gái xinh không bao giờ ngồi sau xe đạp chứ hì hì, ơ nhưng đây là xe đạp điện mà…

Trên đường tới trường em có hỏi tôi…

– Nè Thành mở quà ra chưa vậy?
– Uk hì mình mở rồi^^

Rồi em bấu khá mạnh vào eo tôi…

– Ui daaaaa… sao nhéo mình vậy?
– Mở rồi sao không mặc vào có biết hôm nay trời lạnh không… – nàng trách…
– À ừ mình… mình sợ bị bẩn hì hì… – tôi cười cầu tài…

Rồi em không nhéo tôi nữa, tôi ngó sang thì hình như em đang cười thì phải…

– Uk hì hì để lần sau mình mặc…^^
– Uk nhớ phải mặc vào đó…

Chạy xe tới trường thì 2 đứa chia tay về lớp…

Và tôi cũng không biết là cảnh tôi và Nụ nói cười với nhau như vậy đã vô tình chọc điên đến 1 ổ kiến lửa, không ai khác chính là cái thằng mất dạy đó, tôi gọi nó là Tuyến nhé mặc dù lúc đó tôi vẫn chưa biết tên nó, và nó cũng là đối thủ của tôi, gây ra cho tôi khá nhiều rắc rối, nó cũng là kẻ sẽ đi và có mặt cho tới xuyên suốt câu chuyện mà tôi muốn kể này, một đối thủ nặng ký…

Hết tiết học tôi ra về cùng thằng Hoàng, nó vẫn còn hơi buồn ngủ do đêm qua nhậu khuya…

Đi cùng nó ra khỏi cổng trường thì… tôi chạm mặt thằng Tuyến, hôm nay nó đi cùng 1 người, trông to cao, có lẽ là vệ sĩ…

Tôi và thằng Hoàng dừng lại…

– Sao đây là người chọc em đó hả Tuyến? – Thằng đô con đó nói…
– Dạ là nó đó anh – thằng Tuyến nghênh mặt ngạo mạn…

Tôi và thằng Hoàng khẽ lùi lại…

– Giờ tính sao m? – Thằng Hoàng hỏi…

Tôi nói nhỏ…

– Bây giờ m chạy trước đi, rồi báo cho tụi thằng Lộc, tao ở đây lo cho…
– Uk, m chờ t nha, nói rồi nó chạy nhanh về trường…
– Ha ha… chưa gì thằng bạn m đã bỏ m rồi à… thằng thỏ đế…
– M muốn gì?
– Muốn gì à, t muốn cho m một trận… vì cái tội của m là dám tán Thảo Dương của tao…
– Thảo Dương là của m khi nào m ảo tưởng vừa thôi.
– Kệ mẹ tao… tao nói cho m biết Thảo Dương là của tao, m lo cút ra khỏi Dương đi…

Vừa dứt lời xong thì gã to con kia đã nhảy vào múc tôi…

“BỐP…”

Một đòn cực mạnh dành cho tôi…

Tôi đưa 2 tay ra đỡ nhưng vẫn chới với lùi lại mấy bước…

Thôi xong rồi, lần này mình gặp phải cao thủ thật rồi… rồi hắn tiếp tục ra đòn…

“Bốp chát, hự…”

Tôi và hắn giao tranh 1 hồi…

Thật sự võ nghệ hắn rất cao cường, tôi liên tục bị áp đảo, đặc biệt là tôi nhận thấy thể chất của tên này rất rắn chắc vì bằng chứng là những chiêu thức vịnh xuân của tôi đều không thể làm hắn chùn bước, từng cú đấm mạnh mẽ của hắn thật sự rất uy lực, người bình thường mà bị dính đòn không bị thương nặng thì cũng phải nằm viện…

Tôi liên tục bị áp đảo, thật sự lúc đó tôi không biết có thể trụ thêm được bao lâu.

Đang giao tranh với hắn thì…

“BỐPPPPP…”

Thằng D đến kịp thời, tung cước vào ngực hắn, nhưng hắn vẫn chỉ bị chao đảo lùi lại vài bước…

Kinh thật đòn vừa rồi của thằng D mà hắn chỉ bị hơi tê tê cái tay thôi sao… thể lực của hắn đáng sợ quá…

Rồi hắn chỉ hơi ngạc nhiên và thêm 1 nụ cười nham hiểm, hắn vẫn tiếp tục lao tới tung 1 cú đá cực mạnh.

“BỐP…”

Tôi và D bất ngờ khi cú đá đó đã bị thằng Thành cản được, rồi thằng Thành tung liên hoàn những đòn boxing vào hắn, lần này sẽ là 3 chọi 1…

Ba chúng tôi đứng đó chờ hành động của hắn thì…

– Về thôi Tuyến…

Tôi Thành D ngạc nhiên trước hành động rút lui của hắn, chẳng lẽ hắn không đủ sức đánh lại 3 bọn tôi sao…

Thằng Tuyến ngạc nhiên nhưng không làm gì được rồi cũng bỏ theo anh nó.

Rồi tụi thằng Lộc cũng tới…

– Sao không m – thằng Công hỏi…
– Uk không sao cả, mà về thôi tụi bay…

Về tới phòng thì bọn nó đã um xùm lên rồi…

– Vl lần này thì nhất định là sát thủ hoa hồng – thằng Quang phán…
– Hồng hồng cái đầu m, sát thủ hoa hồng chỉ có trong phim bao thanh thiên thôi…
– Nè m thấy sao D?
– T thấy tên này khổ luyện học võ chắn cũng khá nhiều năm rồi…
– Uk t cũng nghĩ vậy…

Tôi và Thành ĐỒNG Ý…

– Nếu m và thằng Thành không tới kịp lúc thì không biết tao còn trụ được bao lâu nữa…
– Cái gì, m đánh không lại nó à Thành? – Thằng Long hỏi tôi…
– Uk… nó mạnh quá, tao không ngờ đó…
– Vậy thì lần sau nó đến thì sao, t không biết là nó sẽ làm gì bọn mình nữa – thằng Hưng hơi sợ…
– Vậy thôi cả đám đi học võ hề hề – thằng Lộc chêm vào…
– Uk t nghĩ đó là cách hay đó – tôi nói…
– Uk vậy để ngày mai t đi tìm lớp hề hề…

Rồi cả bọn giải tán, tôi thì bây giờ cũng thấy ê ẩm vì trận giao tranh lúc nãy…

– Thành em trận bóng tuần trước m thua, đi chợ đi mày – thằng Nam cà khịa…
– Vl t biết rồi…

Tôi chán nản sách mông đi chợ…

– Nay mua gà về kho nha m?
– Uk t biết rồi…

Cả ngày hôm đó tôi bị ám ảnh về gã to con kia, những chiêu thức của hắn như là của karate thì phải…

Chắc mình cũng phải tranh thủ luyện lại vịnh xuân quyền mới được…

Chương trước Chương tiếp
Loading...