Thú tính
Chương 45
Lúc này là 21h00, người đến bệnh viện đã vãn bớt, không gian đã im ắng hơn nhiều, Thảo để ý thi thoảng thấy bác Phú quay sang liếc mình, rồi quay lại xem tivi, nhìn bác có vẻ ngại khi bắt gặp ánh mắt Thảo. Thảo cúi xuống nhìn ngực mình, rồi liếc sang bên bác Phú, lưỡng lự một hồi rồi nàng cầm vào chiếc áo con nhấc nhấc, nàng bắt đầu thấy khó chịu khi cứ phải mặc áo con cả ngày thế này, bình thường ở nhà có bao giờ mặc đâu, đêm nay cũng là đêm đầu tiên ngủ xa nhà từ khi lấy chồng nên nàng có hơi đề phòng một chút, mặc dù bác Phú là bạn và cũng có tuổi rồi, nàng tôn trọng bác như người cha, nhưng dù gì cũng là đàn ông, với lại, bác ấy có lần thủ dâm với một đống ảnh chụp trộm mình trong điện thoại khiến Thảo nghĩ tới là đỏ mặt nhưng thế nào nàng vẫn quyết định cởi ra vì khó chịu quá. Thảo đưa tay vào trong áo mình, làm vài động tác nhỏ và lột phăng chiếc áo lót ra ngoài, ông Phú nằm giường bên kia thấy tay Thảo cầm chiếc áo con lủng lẳng và dấu dưới gối, ông ngại không dám nhìn, nhưng từ lúc đó, ông hễ liếc sang là nhìn xuống ngực Thảo, quái lạ là biết con bé cởi áo lót ra rồi nhưng ông chẳng thấy đầu ti con bé nổi lên như bình thường, mặc dù ngực con bé rất to vì cởi áo con ra rồi mà vẫn tròn và nhô cao thế kia, tuy là chiếc áo phông trắng rộng nhưng vẫn không giấu nổi sự đồ sộ của nó. Bên dưới Thảo mặc một chiếc váy xòe qua đầu gối một chút, để thêm phần thoải mái Thảo rút chiếc áo phông đang sơ vin trong chiếc váy ra và đắp chăn qua bụng mình. Biết thế mang đồ ngủ đi thay, tối nay đành ngủ với chiếc váy này vậy, Thảo thở dài, mặc điệu quá rồi quên khuấy là mình lên viện chăm sóc người bệnh.
– Thảo ơi… cho bác xin hụm nước… – Ông Phú nhìn vào chai nước cạnh tủ.
– Vâng, bác cần gì cứ nói nha, đừng ngại cháu hihi… – Thảo tung chăn ra xoay mông đặt hai chân xuống đất, lúc Thảo lật chăn ra ông Phú liếc được phần đùi trắng trẻo của Thảo lộ ra vì con bé đang ngồi thu chân lại, mặc dù không thấy quần lót nhưng cảnh tượng đó thật đẹp, mặt ông Phú bắt đầu có những biểu cảm khác lạ.
Thảo nhẹ nhàng rót nước vào cốc và đưa lên mồm ông Phú, ông Phú há đôi môi khô khốc trắng ởn của mình ra, bên trong hàm răng lởm khởm còn rụng vài cái rồi, ông ngậm vào miệng cốc uống ừng ực, bàn tay Thảo toát ra một mùi thơm rất quyến rũ khiến tim ông Phú đập thình thịch, ông vừa uống vừa liếc lên ngực Thảo, con bé đang ở gần quá… mặc dù đã cố không nhìn vào đó nhưng thực sự nó quá cuốn hút, ông Phú không thể cưỡng lại mà cứ nhìn vào đó.
– Hi hi… bác uống từ từ thôi… à… lát nữa cháu đưa bác đi vệ sinh răng miệng, rồi chuẩn bị đi ngủ nha… – Thảo mỉm cười, càng nhìn càng thấy ông Phú thật tội nghiệp, nếu như nàng không lên chăm sóc thì ông sẽ xoay sở kiểu gì đây.
– Bác… cảm ơn… cháu tốt với bác quá… – Ông Phú cảm thấy rất cảm kích và hạnh phúc, ông còn không dám nhìn thẳng vào mắt Thảo, vì con bé quá xinh làm ông ngại ngùng… ông cảm thấy bản thân mình không xứng với việc này một chút nào… Ông Phú luôn cảm thấy ngại khi được Thảo chăm sóc, ông vẫn không thể tin đây là sự thật, kể cả là giấc mơ nó cũng quá xa xỉ với ông rồi… ông sợ kiếp này hưởng quá kiếp sau sẽ làm trâu làm bò để trả kiếp sướng này mất thôi…
– Bác đừng nói vậy, bác là ân nhân của cháu, cháu không biết lấy gì đền ơn bác, nên bác đừng ngại nữa ạ hihi… – Giọng nói Thảo nhẹ nhàng, cử chỉ ân cần khiến ông Phú cực kỳ cảm động.
Tuy vậy ông vẫn không thể cưỡng lại bộ ngực đang rung rinh của Thảo ngay trước mắt mình, ông Phú đã rất cố gắng nhìn ra hướng khác nhưng chỉ được vài giây lại liếc qua phần ngực của Thảo. Thảo mím môi, nàng biết bác Phú đang nhìn vào đâu nhưng nàng lại không giận, tuy có hơi xấu hổ nhưng Thảo vẫn cố tỏ ra bình thường.
Một lúc sau, sau khi 77 49 bước skill care trong phòng tắm, Thảo ra ngoài đóng và chốt lại cửa chuẩn bị đi ngủ, ông Phú giả vờ xem tivi nhưng thực ra ông đang liếc theo bộ mông to của Thảo, nó cong lên trong chiếc váy xòe của nàng, cùng với bộ ngực nẩy tưng tưng trước mắt rất nhanh dương vật ông Phú đã cửng lên trong quần… Tim ông đập càng nhanh khi thấy Thảo ra ngoài chốt cửa, và tắt bớt điện trong phòng, không gian lúc này cực kỳ riêng tư…
– Cháu đưa bác đi vệ sinh cá nhân nha! Hihi – Thảo đưa bàn tay ngọc ngà trắng mịn của mình cầm vào cổ tay ông Phú và giúp ông đứng dậy, ông Phú khum người từ từ ngồi dậy, ông muốn che đi dương vật cứng đơ đang chọc nhô ra ngoài quần…
Thảo đỡ hai bên tay bó bột của ông, nhìn Thảo cao hơn ông Phú hẳn một cái đầu mặc dù nàng đang đi đôi dép tổ ong của bệnh viện, đúng là mỹ nhân, cả chiều cao cũng rất hơn người…
– Bác có đau không ạ? Chân bác đỡ nhiều chưa? – Thảo thấy ông Phú đi lại có vẻ khó khăn, thấy ông cứ cúi gằm mặt rồi khom người cong mông…
– Bác không… khà khà… bác thấy đỡ nhiều rồi, may mà có cháu… cảm ơn cháu nhiều… – Ông Phú vẫn rất khách sáo, chân ông bị bong gân sưng tướng lên nên đi lại vẫn hơi khó khăn.
– Sao bác cứ cảm ơn cháu ý nhờ… cháu mới là người phải cảm ơn chứ ạ…
Thảo đưa ông Phú vào phòng vệ sinh và giúp ông đánh bộ răng vàng ởn của mình, rồi nhẹ nhàng lau mặt cho ông, Thảo còn khéo léo ân cần hơn gấp trăm ngàn lần hộ lý ở đây, nhưng vấn đề thực sự lúc này lại là cơ thể của Thảo, chưa bao giờ nàng đứng gần ông Phú thế này khiến ông bối rối và lúng túng hơn bao giờ hết, mùi thơm của Thảo, bộ ngực của con bé… cơ thể trẻ đẹp… mọi thứ của Thảo đều khiến ông Phú thấy hưng phấn… Mặc dù ông rất rất tôn trọng và cảm kích những gì Thảo làm cho mình nhưng ông không thể cưỡng lại dục vọng của mình, từ lúc Thảo đến, chỉ cần nhìn thấy con bé, người ông đã rất rạo rực rồi, chưa kể lúc Thảo cởi áo lót ra, chim ông Phú cửng tướng trong quần từ lúc đó đến giờ, lúc đi ra phòng tắm ông Phải cúi người vì sợ bị phát hiện, trời đất quỷ thần ơi, tôi không thể đền đáp ơn nghĩa của con bé bằng một cái của nợ cứng đơ thế này được…
– Xong! Bây giờ cháu sẽ xi bác tè hihi nghe như trẻ con ý nhỉ… hihi – Thảo đỏ mặt cười. Kiểu gì cũng phải giúp bác Phú đi vệ sinh nên Thảo cố tình nói vậy để xóa đi khoảng cách ngại ngùng giữa hai bác cháu.
– Không… không cần đâu… bác không buồn… – Ông Phú giật mình, chim thì đang cửng mà con bé nói vậy biết phải làm sao đây.
– Ơ! Bác phải đi chứ ạ, lúc nãy còn uống nhiều nước thế, buổi tối buồn vệ sinh cháu không dậy đưa bác đi đâu… – Thảo nhíu mày lại thuyết phục, biết bác Phú ngại, với lại lúc nãy cứ đi khom khom thế chắc buồn lắm rồi ấy chứ.
– Bác… – Ông Phú định lẩn ra ngoài nhưng Thảo kéo lại.
– Bác đừng ngại, cứ coi như cháu là hộ lý của bác, bình thường họ giúp bác vệ sinh kiểu gì ạ?
– Người ta cho bác đái vào cái bô cho người già… – Ông Phú xấu hổ nói.
– Thôi nào, để cháu giúp bác đi vào bồn cầu, tiện đang đứng ở đây rồi… – Thảo bắt đầu đỏ mặt, ông Phú cũng vậy, chắc chắn cả hai sẽ rất ngại ngùng rồi, nhìn bác Phú lúng túng, chắc cũng buồn đái lắm rồi. Thảo sẽ thấy chim của bác Phú, đây là cái chim thứ ba nàng sẽ thấy ngoài chồng nàng và bố chồng. Điều này khiến Thảo có một chút râm ran nhẹ.
– Bác đứng dịch vào đây một chút ạ… – Thảo đỏ ửng mặt, nàng cúi xuống từ từ tụt quần bác Phú ra, vì bác Phú mặc mỗi cái quần đùi nên dễ dàng tụt xuống…
Pực… dương vật ông Phú đen thùi lùi bật ra ngoài cứng đơ, dài ngoằng ngay trước mắt Thảo… Ông Phú nhắm tịt mắt không dám nhìn cảnh tượng này vì ông đang rất xấu hổ xen lẫn hưng phấn. Chim ông căng cứng như muốn nổ tung, đầu chim rỉ nước nhờn đang nhỏ xuống như sợi tơ nhện.
– A… – Thảo giật mình hét lên một tiếng, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy dương vật bác Phú gần thế này, tuy lông không nhiều lắm nhưng chim ông đen xì, đúng kiểu của người già, đã vậy vừa dài vừa cong, có khi dài không kém gì của ông Vũ, phần thân cũng khá to. Thảo đỏ ửng mặt nhìn chằm chằm vào đó một lúc “to quá…”.
– Bác… bác xin lỗi… bác xin lỗi… nhưng nó cứ to lên… không xuống được… thật xấu hổ khi để cháu nhìn thấy cảnh tượng này… – Ông Phú vội vàng giải thích, ông biết kiểu gì cũng thế này mà…
– Trời ơi… hmm… bác… bác đừng ngại… đây là phản ứng bình thường lúc buồn vệ sinh thôi ạ… – Thảo lúng túng, nàng cũng chẳng biết phải nói thế nào trong trường hợp này. Nàng rất xấu hổ, và nàng cũng biết bác Phú là một người có nhu cầu rất cao, vì khá nhiều lần nàng bắt được bác thủ dâm rồi.
– Tại bác… xin cháu đừng nghĩ bác… bác ngại quá… – Ông Phú nhăn mặt nói.
– Không sao đâu ạ… để cháu giúp bác đi vệ sinh… bác đứng dịch vào đây một chút… – Thảo mím môi, nàng cúi xuống từ từ cầm vào dương vật của ông Phú và chỉnh vào bồn cầu.
– Hừ… – Người ông Phú run lên khi bàn tay ấm áp mịn màng của Thảo cầm vào chim mình, tim ông đập thình thịch, không lẽ đây là mơ sao, con bé Thảo đang cầm vào đó, không thể tin được…
Chưa hoàn hồn vì sướng thì ông Phú lại được một phen sốc vì ông vừa nhìn vào cổ áo đang hở ra của Thảo, một phần ngực trắng mịn hiện ra trong cái cổ áo nhỏ nhỏ, tuy không thấy đầu ti nhưng ông Phú đã nhìn thấy phần ngực trắng phau của Thảo, chim ông lại càng thêm cứng, những đường gân nổi lên như muốn nứt ra.
– Bác… Bác có thể để “nó” dừng lại một chút được không ạ… – Thảo thấy chim ông Phú cứ cửng lên cửng xuống khiến nàng không tài nào nhắm trúng được, nàng liền nắm hẳn bàn tay vào và chĩa súng của ông Phú xuống nhắm thẳng xuống bồn cầu.
– Bác… xin lỗi… bác không điều chỉnh được, cháu… giúp bác với… – Ông Phú vừa thở vừa nói, tim ông đập nhanh, tay con bé mịn quá, nó đang cầm vào chim mình… sướng quá, mấy chục năm nay, hôm nay mới có bàn tay của con gái sờ vào chim mình, cảm giác phê như lên chín tầng mây… ông bắt đầu đái… “tồ tồ tồ” Thảo rất căng thẳng khi cầm chim bác Phú chỉnh vào bồn cầu vì nàng phải ngắm sao cho chuẩn, những ngón tay thon dài của Thảo nắm đúng một vòng đường kính dương vật bác Phú.
Ông Phú đái xong, chim ông cửng vài cái để đái nốt chỗ nước đái cuối cùng, Thảo đỏ ửng mặt, tay nàng vẫn nắm chặt dương vật bác Phú, sau đó nàng nhẹ nhàng dùng nước rửa qua và lấy giấy vệ sinh lau sạch sẽ cho ông Phú trong khi chim ông vẫn cứng đơ không có dấu hiệu hạ nhiệt, Thảo ngại lắm, cơ thể nàng bắt đầu có phản ứng, lồng ngực thở mạnh hơn, rất lâu rồi, Minh chưa động vào người Thảo, thời gian này lại đến thời kỳ rụng trứng nên cơ thể nàng rất nhạy cảm… Nhìn dương vật bác Phú khỏe khoắn chẳng khác gì của thanh niên, nàng không ngờ nó lại to và dài thế này, đã vậy là còn rất cong, chưa bao giờ Thảo nhìn thấy một cái dương vật nào lạ như vậy… Thảo đỏ ửng mặt, nàng không dám nhìn thẳng vào đó… tự thấy mình cầm dương vật bác hơi lâu rồi, cũng chẳng thấy bác Phú nói gì, nàng ngại ngùng từ từ kéo quần bác Phú lên và rửa tay rồi rìu bác vào giường.
– Bác cứ đi thẳng người lên ạ… đằng nào… cháu cũng nhìn thấy rồi… – Thảo đỏ mặt nói, nàng phải tỏ ra thật bình tĩnh nếu không bác Phú lại càng ngại.
– Bác… xin lỗi… bác đi thẳng người sẽ chạm vào quần, khiến nó hơi đau… – Ông Phú mếu máo nói, từ lúc bị Thảo cầm vào chim, dương vật ông càng căng cứng hơn…
– Bác vẫn chưa xuống ạ… cháu tưởng, cương lên là do buồn đái thôi ạ? – Thảo xấu hổ nói.
– Không… tại bác… bác là một kẻ bệnh hoạn… do bác… haizzz…
Ông Phú thở dài lắc đầu, ông đã quá xấu hổ rồi, nhưng cũng may Thảo cũng không có phản ứng gì quá, có lẽ nàng đang hết sức thông cảm và hiểu cho bác Phú.
– Bác cứ lên giường đi ngủ là hết… trước anh Minh cũng vậy bác ạ hihi… – Thảo bốc phét, thực ra Minh chưa bao giờ thế này.
– Bác sẽ cố… cảm ơn cháu vì đã không ghét bỏ bác… – Ông Phú vừa nói vừa suýt xoa như kiểu đau lắm. Thảo nhìn ông khệ nệ trèo lên giường, lủng là lủng lẳng hai hòn dái và cái dương vật, nhìn vừa buồn cười vừa tội.
– Bác là ân nhân và là bạn của cháu, sao cháu có thể ghét bác được ạ? – Thảo ngồi xuống giường của mình mỉm cười nói.
– Thảo này… không phải bác soi mói nhưng bác hơi thắc mắc, cháu cho phép bác hỏi chuyện này được không? – Ông Phú trèo lên giường nằm xuống hai tay bó bột cứng đơ, cái chân khều khều chăn để che lại cái dương vật đang dựng đứng lên của mình.
– Vâng! Bác cứ hỏi đi ạ!
– Lúc nãy cháu có nói, Minh nhà cháu cũng giống bác lúc này và chỉ cần đi ngủ là hết, nhưng không phải vợ chồng… hay giải quyết… điều đó cho nhau… à cháu… – Ông Phú ấp úng, ông hỏi xong cảm thấy mình thật vô duyên, chả hiểu sao lại nói thế nữa.
– Dạ… chuyện này… hmm… cháu và anh Minh… ít làm chuyện đó lắm ạ…
Thảo nói xong cũng ngớ người ra, nàng mở to mắt và trèo lên giường nằm vì xấu hổ, chẳng hiểu sao lại nói ra điều đó nữa. Phải chăng hai bác cháu trước đây tâm sự rất nhiều, giờ mấy chuyện tế nhị thế này Thảo buột miệng nói ra cũng không có gì lạ?
– Trời ạ… haizz… bác xin lỗi, bác hơi vô duyên rồi… – Ông Phú chợt nghĩ đến thân phận thấp kém của mình nên ông không dám nói gì thêm, mặc dù ông rất muốn nói những chuyện như vậy với nữ thần của mình. Và một điều khiến ông rất bất ngờ vì câu trả lời của Thảo, nếu điều đó là sự thật thì chả phải thằng Minh có vấn đề sao, vợ nó đẹp thế này…
– Dạ… không có gì ạ… bác thấy thế nào rồi, đỡ hơn chưa ạ? – Thảo quay sang nhìn bác Phú, nàng chỉ thấy chiếc chăn của bác Phú vẫn nhô lên, chắc chắn là chưa xuống rồi. Thảo mỉm cười, nàng không dám cười to vì sợ bác ngại.
– Bác… vẫn thế… khổ quá, cái tay này không biết bao giờ mới lành lại đây haizz… – Ông Phú thở dài… ông dần quen với cái chăn dựng đứng lên trước mặt Thảo.
– Bình thường… bác sẽ xử lý như thế nào ạ? – Thấy bác Phú khổ sở, nếu cứ dựng đứng lên thế kia chắc hẳn sẽ rất khó chịu, nhìn hai bàn tay bó bột trắng xóa rõ ràng là bất lực rồi… Thảo lưỡng lự nhưng rồi vẫn hỏi.
– Bác… nói ra thì xấu hổ… xin cháu đừng ghét bỏ bác, thông cảm cho bác… bình thường bác làm bằng tay, có lần cháu cũng bắt gặp bác làm vậy… – Ông Phú không dám nhìn Thảo nói, ông đang cực kỳ xấu hổ, không biết mình nói ra những điều như vậy có làm Thảo ghét mình không, ông rất lo lắng về điều đó.
– Hmm… ra là bác thủ dâm để giải quyết nhu cầu… thực ra… cháu không nghĩ có tuổi như bác lại có nhu cầu này đấy ạ… – Thảo đỏ ửng mặt nói, nàng kéo chăn lên ngực mình và dựa vào thành giường vì ngại, chẳng bao giờ nói chuyện này với bác Phú cả.
– Cháu… không ghét bác chứ? – Ông Phú mếu máo, nhìn sang bên Thảo, con bé có gương mặt xinh quá, thậm chí còn đang ửng hồng lên, thật không ngờ mình lại quen một cô gái đẹp đến nhường này.
– Cháu… thấy hơi bất ngờ thôi ạ… mà sau này bác đừng thủ dâm nữa, bác có tuổi rồi rất ảnh hưởng đến sức khỏe đấy ạ – Thảo phải công nhận nhu cầu một người có tuổi như bác Phú vậy là rất cao, nay không nghĩ nó lại nghiêm trọng thế này, lên không xuống được mới tội nghiệp chứ, thật khác người mà.
– Như cháu biết đấy… gia cảnh nhà bác khó khăn, vợ thì mất sớm, các con thì tù tội, một thân một mình bác sống như vậy mấy chục năm rồi… đôi lúc bác cũng buồn lắm, chuyện trai gái bác chẳng biết đến mấy chục năm nay rồi, nói ra thì xấu hổ nhưng có lần cháu bắt gặp bác ở quán café đèn mờ, nhưng họ luôn đuổi bác đi vì bác quá già rồi… – Ông Phú tâm sự.
– Lâu như vậy rồi ạ? – Thảo mím môi suy nghĩ, tuy tuổi đã cao nhưng dù gì bác ấy cũng là đàn ông, cũng có nhu cầu như những người bình thường khác, chỉ là bác ấy có nhu cầu cao quá mà thôi, đã vậy… lại còn chưa làm tình mấy chục năm nay… nhịn vài tuần như mình đã là gì… hmm… thật đáng thương mà…
– Uh… cháu thông cảm cho bác nhé… xin cháu cũng đừng nói chuyện này cho ai, bác xấu hổ lắm…
– Vâng… bí mật ạ… – Thảo đỏ mặt, vén tóc sang mang tai rồi bước xuống giường đi ra cửa tắt điện, lúc này chỉ có ánh đèn tivi. Vì đây là phòng vip nên căn phòng cũng khá cách âm, không gian rất tĩnh lặng, chỉ thỉnh thoảng nghe thấy tiếng suýt xoa của ông Phú.
– Bác có khó chịu lắm không? Hay… để cháu cởi bớt quần ra cho bác thoáng nha… – Lồng ngực Thảo thở mạnh, tuy rất xấu hổ nhưng Thảo phải giúp bác Phú có cảm giác thoải mái nhất có thể, như vậy mới tốt cho sức khỏe hiện tại.
– Bác… bác có… nếu cháu không ngại cháu cởi ra hộ bác… nó cứ chọc vào quần làm bác thấy hơi đau… – Ông Phú mếu máo nói. Ông muốn giải quyết cái của nợ này lắm rồi, nhưng hai tay băng bó không thể thủ dâm được, ông cũng không dám nghĩ đến việc nhờ Thảo giúp, một người như ông đâu dám mở mồm ra nhờ Thảo chuyện đó.
– Vâng…
Nói xong Thảo từ từ kê bộ mông to ngồi lên giường, nàng dùng hai tay từ từ cầm cạp quần ông Phú kéo xuống, con cu của ông Phú lại bật pưng ra ngoài ngoe nguẩy, nhìn nó căng lắm rồi, thậm chí nếu nhìn kỹ còn thấy những đường gân đang phập phồng như muốn vỡ ra. Thảo đỏ mặt liếc nhìn, nó dài thật, vừa dài vừa cong, nàng bỗng dưng lại nghĩ đến mấy câu chuyện dâm tục của mấy con bạn mình, suốt ngày chúng nó chí chóe với nhau rằng nhất đại nhì cong, rồi còn tranh luận với nhau việc chim to dầy sẽ sướng hơn, con Linh thì khăng khăng chim cong, dài mới là sướng nhất… Thảo nhíu mày nhìn dương vật bác Phú trước mắt…
– Bác cảm ơn cháu… Phù! Dễ chịu hơn hẳn… khà khà… – Ông Phú mặt giãn ra, để thế này công nhận thoải mái hơn hẳn.
– Dạ, thế này bác sẽ ngủ được chứ ạ? – Thảo ngây thơ hỏi.
– Bác cũng không biết… bác chưa ngủ với tình trạng này bao giờ… – Ông Phú vừa nói vừa nhìn xuống dương vật mình.
– Hmm…
Thảo thở dài, nàng đứng lên lưỡng lự điều gì đó, ông Phú chẳng biết Thảo đang suy nghĩ gì mà quay lưng về phía mình, căn phòng còn duy nhất mỗi ánh sáng tivi, Thảo lại đứng trước tivi làm ông Phú chút nữa thì chảy máu cam khi ông nhìn được xuyên qua chiếc váy của Thảo, tuy không thấy màu quần lót nhưng ông đã thấy được toàn bộ đôi chân dài miên man của nàng, ông nhìn rất rõ háng của con bé đang bị ánh sáng tivi chiếu qua. Bây giờ có muốn xuống cũng chẳng được nữa rồi… kích thích quá…
– Cháu nghĩ… cháu sẽ giúp bác giải quyết nhu cầu… – Thảo quay lại, ánh mắt khá quyết tâm nhìn ông Phú. Nàng đã quyết định giúp bác Phú, vì lòng thương hại vô bờ bến của mình dành cho bác ấy. Ông Phú há hốc mồm, câu nói của Thảo như sét đánh ngang tai ông, ông ú ớ chẳng nói được, không biết ông có nghe nhầm không nhưng sao nó thăng hoa như một giấc mơ thế này…
– Cái… cháu… cháu nói sao? – Ông Phú dặn mãi mới ra một câu.
– Cháu nghĩ bác sẽ không thể ngủ được nếu như “nó” không nhỏ xuống… vì cháu mà bác mới ra nông nỗi này, cháu nghĩ… mình cũng nên có trách nhiệm với chuyện này… – Thảo ngồi xuống giường cạnh dương vật ông Phú và nói khiến ông Phú không khỏi ngạc nhiên.
– Bác… bác chỉ là một bảo vệ quèn, cháu là lá ngọc cành vàng… tiểu thư đài các, cháu làm vậy liệu có tiện không… – Ông Phú sướng lắm, độ hưng phấn của ông đang tăng cực kỳ nhanh, ông hồi hộp như muốn vỡ tim, ông thở lõm cả ngực, mắt mở to nhìn Thảo, đôi môi khô khốc há ra.
– Nếu cháu không giúp bác, bác có thể ngủ được sao…
Thảo mím môi nói và nhìn xuống dương vật bác Phú. Nàng là người thường xuyên bị chồng bỏ bê chuyện tình dục nên nàng rất hiểu cảm giác của bác Phú, nó cực kỳ khó chịu, đằng này chưa kể bác Phú đã mấy chục năm rồi còn chưa được làm tình… Vì vậy dù ít nhiều hôm nay nàng sẽ giúp bác Phú một chút, thực lòng mà nói cơ thể Thảo cũng đang rất nóng rồi, nàng chỉ muốn cầm vào đó một chút cho đỡ khó chịu…
– Cháu… cháu sẽ dùng tay sao? Bác cảm ơn cháu nhiều… đội ơn cháu… – Ông Phú sướng quýnh cả đít lên.
– Vâng… hôm nay cháu sẽ thay bàn tay của bác giúp bác chuyện này… – Thảo nói và nhìn xuống dương vật ông Phú rồi mím môi… Thảo nhìn bác Phú và nhìn xuống dương vật… Thấy bác Phú ngỏng cả đầu lên để nhìn hành động của mình, ánh mắt long lanh chờ đợi… Tim Thảo đập nhanh, nàng từ từ đưa bàn tay thon dài của mình cầm vào thân dương vật bác Phú.
– HỜ!!! – Ông Phú gầm lên, mông ông giật một cái, mắt nhắm nghiền há hốc mồm ngửa mặt lên trời khi bàn tay Thảo sờ vào đó… nàng bắt đầu nắm chặt và sóc nhẹ nhàng mơn trớn.
– Ô! Ô… sướng… quá… hờ hờ… cái gì thế này… sướng… sướng lắm… – Mông ông Phú như bị kiến cắn, ông di qua di lại vì sướng, chưa bao giờ ông được sướng thế này, bàn tay Thảo mềm mại, man mát, khi nắm vào cảm giác đau đớn như tan biến hết thay vào đó là sự sung sướng chạy trong từng thớ gân của chim ông.
Thảo không nói gì, nàng liếc nhìn phản ứng của bác Phú, chắc chắn bác ấy đang rất sướng khi được mình làm thế này… Thảo đỏ ửng mặt mím môi sóc nhanh dần, nàng sóc điêu luyện hơn ông Phú tự làm rất nhiều, không ngờ ngày hôm nay bàn tay nàng đang nắm và sục cho bác Phú bảo vệ, điều gì đã khiến nàng làm vậy, chính nàng còn không thể hiểu bản thân mình. Thảo cảm thấy trong người cũng rất hưng phấn rồi, cơ thể nàng nhạy cảm đang phản ứng lại, hai đầu ti bắt đầu cứng đơ và lồi lên sau lớp áo… âm đạo nàng đã chảy nước ra chiếc quần lót đang mặc…
– Khà… Hờ hờ… sướng… hơ hơ… – Ông Phú rên rỉ, nếu bị đánh bầm dập mà sướng thế này ông nguyện bị đánh cả đời, ông Phú nhìn vào gương mặt xinh đẹp đang e thẹn của Thảo, rồi bất ngờ nhìn thấy đầu ti nàng khiến ông không chịu nổi, hai mắt ông mở to dán chặt vào ngực Thảo, ông cũng đâu biết Thảo cũng đang rất hưng phấn mới có phản ứng vậy… vì đơn giản ông không nghĩ một kẻ thấp kém như mình lại làm một tiểu thư xinh đẹp như Thảo thấy hưng phấn… thấy bác Phú cứ nhìn chằm chằm vào ngực mình Thảo xấu hổ lắm, nhưng nàng mặc kệ, như vậy có lẽ sẽ khiến bác ấy ra nhanh hơn…
– Hơ hơ hơ hơ… bác… bác… bác… – Ông Phú lắp bắp, không nói thành lời, ông hất hông, chân ông gồng chạm cả vào đùi Thảo, ông bắt đầu xuất tinh, tinh trùng phọt lên không trung rất cao phọt tóe loe ra bụng của ông và ga đệm. Thấy bác Phú đã xuất tinh Thảo sóc chậm dần chậm dần…
– “Nhiều quá! Không biết bác ấy đã nhịn từ khi nào?” – Thảo nhìn chằm chằm vào dương vật của bác Phú, không ngờ nó xuất nhanh đến vậy, Thảo cảm thấy đỡ mệt hơn nhiều so với làm điều này cho bố chồng… nhưng lượng tinh trùng nhiều quá, thậm chí còn nhiều hơn của ông Vũ, từ nãy đến giờ nó vẫn đang xuất tinh, trào đầy ra bàn tay ngọc ngà của Thảo. Mặt ông Phú nổi đầy gân, mắt ông vẫn dán chặt vào ngực Thảo… chưa bao giờ ông đạt độ sướng thế này… Chưa đầy 5 phút, ông đã phọt ra rất nhanh, có lẽ vì sắc đẹp của Thảo.
Bàn tay Thảo dơ lên, một đống tinh trùng đang từ từ chảy nhỏ giọt xuống dương vật bác Phú, mắt nàng mở to nhìn, mặc dù nàng đã bỏ tay ra nhưng thấy chim bác Phú vẫn đang cửng cửng xuất những đợt tinh trùng cuối ra ngoài, lúc sau nàng đi vào phòng vệ sinh lấy giấy, phải mất một lúc nàng mới lau hết được chỗ tinh trùng của bác Phú bắn ra, phải nói là cực kỳ nhiều, nhiều hơn của Minh phải gấp mười mấy lần. Thảo rất bất ngờ vì điều đó. Lau dọn xong nàng vào toilet rửa tay.
… một lúc sau…
– Hả… – Đang đứng lau tay, Thảo nhìn sang chỗ bác Phú mở to mắt ngạc nhiên, nàng nở một nụ cười bất lực, chim bác Phú vẫn cứng đơ, thậm chí nó vẫn đang cửng lên xuống như chưa từng xuất tinh. Ông Phú nhìn Thảo cười ngại, ông cũng chưa bao giờ có cảm giác sướng thế này, xuất một lần rồi mà nó vẫn muốn đòi thêm, điều này ông không lường trước được, vì trước đây ông thủ dâm xong là nó bé xíu lại rồi, nhưng phải nói cảm giác được Thảo sóc cho đúng là phê lên tận óc, sướng hơn tất thảy các loại ma túy…
– Trời ơi… sao nó vẫn không xuống vậy… – Thảo đi tới ngạc nhiên nói. Không ngờ bác ấy vừa xuất tinh nhiều như thế lại lâm trận luôn được, thật đáng nể. Nhưng cùng với đó Thảo rất lo lắng cho sức khỏe của bác Phú…
– Bác… không biết… – Ông Phú cười ngại.