Thú tính
Chương 77
Trên đường về, tâm trạng Thảo cực kỳ thoải mái, lúc này nàng mới ngẫm ra được sự kỳ diệu của tình dục, bảo sao nhiều gia đình tan vỡ vì chuyện chăn gối như lời cái Linh kể hoàn toàn có căn cứ, lúc đầu nàng không tin nhưng đến bây giờ và những cảm xúc tiêu cực mà nàng đã trải qua khi cơ thể không được thỏa mãn là minh chứng sống cho điều đó rồi.
Thảo lại suy nghĩ đến căn bệnh của chồng mình, nếu như một gia đình hạnh phúc phải song hành với thỏa mãn tình dục thì việc nàng chiều theo những gì chồng mình yêu cầu là điều cần thiết, và… thực ra nó cũng không đến nỗi tệ… làm chuyện đó với người đàn ông khác… nàng cũng có rất nhiều cảm giác đấy chứ… Lồng ngực Thảo thở mạnh khi nghĩ đến tương lai, nhưng chuyện ngày hôm nay nàng sẽ xử trí như thế nào đây, mặc dù anh ấy bị bệnh đó nhưng thực sự đây là một sự phát sinh ngoài ý muốn, và cũng chưa được sự cho phép của anh ấy… Hmm… Thảo thở dài, bỗng nàng có một chút lo lắng vây quanh cảm xúc của mình lúc này…
– Tinh! Tinh! Tinh! – Tiếng chuông điện thoại reo lên làm Thảo giật mình, nàng cầm điện thoại lên mở to mắt vì rất nhiều cuộc gọi nhỡ, tin nhắn, cuộc gọi zalo hay facebook hiện đằng sau số của Minh.
– Em đây! – Thảo run run nói, bỗng nàng có một cảm giác chẳng lành.
– Tại sao đến giờ EM MỚI NGHE MÁY!!! HẢ??? – Phía đầu dây bên kia là Minh, chất giọng bực bội và buồn bã xen lẫn nhau khiến Thảo nhanh chóng rơi vào sợ hãi. Y như rằng, ngay những giây phút sau đó là cơn thịnh nộ của Minh, chưa bao giờ Thảo thấy Minh tức giận vì mình không nghe điện thoại đến vậy. Và cuối cùng nàng cũng nghe được tin dữ khi biết bác An vừa mới mất vì căn bệnh quái ác. Thảo là người mau nước mắt, có quá nhiều cảm xúc lúc này, nàng dừng xe lại bên đường và khóc… nàng tự dằn vặt bản thân khi không nghe máy của Minh, những lúc gia đình đang xảy ra chuyện thì nàng lại đi làm chuyện ấy với một người đàn ông khác… Thảo khóc một lúc mới trấn tĩnh để về nhà.
Thảo về đến nhà, nàng mở cửa, tim đập chân run vì sợ, lúc này nàng sợ rất nhiều thứ, nhìn thấy Minh đứng khoanh tay nhìn ra cửa sổ, biết vợ về nhưng Minh vẫn đứng im không nói gì, điều này càng làm Thảo thấy lo lắng.
– Em về rồi… mình về quê luôn không anh… – Thảo nói nhỏ và mím môi nhìn chồng. Bỗng Minh quay lại làm Thảo giật mình, dáng vẻ to lớn của Minh lúc tức giận trông thật đáng sợ, chẳng mấy ai dám solo với Minh khi trông anh thế này cả.
– Em đi đâu? – Câu nói nhỏ nhưng khuôn miệng không mở ra, ánh mắt đỏ như lửa đốt, hai bên má phồng lên hai cục nghiến răng thấy rõ.
– Em… – Thảo ngập ngừng, nàng cúi mặt xuống đất, hai bên má đỏ ửng, nàng đặt túi xuống ghế sofa rồi dùng tay vuốt tóc mình vén ra đằng sau mang tai.
– Hử? Sao em lại không nói gì? EM ĐI ĐÂU HẢ? – Minh lúc này không kìm nén được mà trừng mắt hét to, răng nghiến cọt kẹt như thể sẽ ném Thảo xuống dưới lầu ngay lập tức.
– Em… em đi uống nước với bạn… – Thảo nhắm tịt mắt, những dòng nước mắt chảy ra rồi khóc hu hu vì quá sợ, thực ra nàng không muốn giấu chuyện với bác Lếnh, nàng đã nghĩ sẽ tìm một cách thật khéo léo để nói ra nhưng lúc này tâm trạng của chồng không được tốt khi bác An vừa mất, nàng mà nói chuyện đó ra thì mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức không thể tưởng tượng được.
– Điện thoại… em để trên xe… huhu… em xin lỗi… huhu – Thảo khóc nấc lên, gương mặt xinh xắn lúc khóc trông vừa yêu vừa thương, Minh cau mày nhìn Thảo một lúc, sau đó đôi mắt hạ dần xuống, điều này làm Minh thở dài, trông vợ như vậy anh nhanh chóng mềm lòng không thể mắng được nữa, lần nào cũng thế, cứ hễ Thảo rơi nước mắt là ngọn lửa trong lòng bị dập tắt một cách nhanh chóng… đúng là anh hùng không thoát được ải mỹ nhân.
– Thôi! Thu xếp đồ đi! – Minh nói rồi đi vào phòng, hai vợ chồng người giận, người bĩu môi phồng má xị mặt thu xếp quần áo đề về quê làm đám tang cho bác An.
Hai vợ chồng lái ô tô về quê, trên đường đi hai người lại làm lành tuy nhiên trong Minh vẫn có điều gì đó khúc mắc… về vợ mình… anh đâu biết trong khi anh nhận được tin dữ thì vợ anh đang làm tình với một ông già cơ chứ… nhưng lúc này anh không còn tâm trí để nghĩ nhiều nữa, việc hệ trọng trước mắt cần phải làm trước.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/
Đám tang bác An, chị gái ruột ông Vũ diễn ra trong 3 ngày, trong không khí đau thương mất mát không ai nghĩ đến chuyện tình dục vì nó rất báng bổ không may mắn, kể cả ông Vũ, mấy ngày này ông rất nghiêm túc, kể cả khi nhìn thấy Thảo ông liền quay đi, chỉ dám nhìn lén nàng… Họ hàng dưới quê rất đông, có những người đau buồn nhưng có những người lại tỏ ra không đứng đắn khi tụm năm tụm bảy nói chuyện và nhìn về phía Thảo rồi cười khúc khích, mặc dù nàng mặc một bộ váy màu đen dài gần đến mắt cá chân, bên trên ngực cũng không hở chút nào… nhưng đã là người đẹp thì dù có quấn kín người thì cũng không dấu nổi sự cuốn hút kỳ lạ, nhất là nàng sở hữu một gương mặt thanh tú xinh xắn đáng yêu, đám trai làng dưới quê chết mê chết mệt cũng không có gì lạ.
– Ui dời! Các bác thấy không, cái thằng Đạt, trông nó đến tội, mẹ nó mất mà nó cứ tưng tửng chạy đi chơi thế kia… haizz – Một số bà trong gia đình ngồi nói chuyện về thằng Cu, cái thằng thiểu năng trước đó cứ đòi bóp vú Thảo khi nàng bất đắc dĩ phải ngủ cùng nó. Thảo đang rót nước bàn bên cạnh nghe thấy vậy liền nhìn ra xa thấy thằng Cu đang bắt chuồn chuồn một mình ngoài mương, mặt nó vẫn ngáo ngáo như vậy, nhìn có vẻ đã cao hơn trước một chút. Nhìn thấy nó Thảo lại nhớ cái lúc phải thò tay xuống thủ dâm cho thằng bé này, thật là xấu hổ mà, mặt nàng lại đỏ ửng lên.
– Khổ lắm các bà ạ, ông Sí bố nó biệt tăm biệt tích suốt mấy tháng trời rồi, đến đám tang vợ ông mà ông còn không về! Đến khổ? Làm đời phụ nữ khổ sở vất vả khi lấy được người chồng như vậy… – Thảo vẫn đứng đó, không hiểu sao nàng lại muốn nghe câu chuyện này.
– Này! Bà biết không? Bố nó cặp bồ, bỏ theo con bồ đó, bà An tức quá mới lâm bệnh chứ bà ấy vẫn khỏe mạnh bình thường mà!
– Ừ! Tôi có nghe nói rồi! Khiếp thật! Đàn ông là một lũ chẳng ra gì, thế bà có biết không, ông Sí bà An không có con, đẻ cố đẻ mãi, bà An tận già rồi mới đẻ được thằng Đạt này, đã thế lại còn dấu gia đình một thời gian đấy, bảo là nhận nuôi ở trên núi đấy! Chắc vì nó mắc chứng thiểu năng nên xấu hổ nói vậy đây mà, cả cái làng này ai chả biết là bà An ngày xưa nói đi làm xa một năm về rồi ẵm theo thằng Đạt, đẻ muộn như vậy bị thiểu năng là đúng rồi! Thấy con mình như vậy, sau bao nhiêu năm không chịu được thế ông Sí mới bỏ đi đấy! – Thảo đứng nghe mấy bà tám chuyện, nàng lại nhìn ra thằng cu mà thấy thương nó, tại sao người ta lại cố đẻ ra một đứa con rồi không nuôi, khi nó mắc bệnh lại không nhận nó, nếu già rồi thì có thể nhận con nuôi mà, đẻ cố như vậy, tuổi già thì sao tránh khỏi con sẽ bị mắc bệnh. Việc này Thảo rất rõ vì nghe cái Linh kể nhiều về chuyện mấy ông bà già cố đẻ rồi đẻ ra đứa con không được khỏe mạnh… thật là phí một đời người… Là một người đang muốn có một đứa con như Thảo, nàng rất dễ bị xúc động… nhìn thằng Cu nàng lại càng cảm thấy thương nó.
– Thì đấy! Vì cố đẻ nên thằng Đạt nên mới bị thiểu năng đấy! – Một bà đội nón nói, mặt đúng thánh buôn chuyện.
– Suỵt! Nói be bé cái mồm thôi bà nói thế bà An về bóp cổ bà đấy! Bà không biết bà An thương yêu nó thế nào đâu, báng bổ cái mồm! – Một bà dơ tay lên bịt mồm bà kia và nhìn xung quanh sợ có người nghe thấy thì bắt gặp được ánh mắt của Thảo.
– Ui dời ơi! Con cái nhà ai mà xinh đáo để! – Bà ta ngay lập tức đá câu chuyện sang Thảo.
– Dạ! Cháu chào các bác ạ! Cháu là con dâu bố Vũ ạ! – Thảo lễ phép tiến lại rót nước cho các bà.
– Ui dời! Là con ông Vũ đấy hả! Đúng là gái thành phố! Xinh quá các bà nhỉ! Há há há!
– Cao ráo xinh xắn, khiếp con bé cao như người mẫu! Cháu có mấy đứa rồi? – Một bà nhìn từ chân Thảo ngước lên tận đầu rồi nhìn bộ ngực to của Thảo cười nói, bà ta cũng chỉ vô tư nghĩ ngực to thế kia chắc phải mấy đứa con rồi nhưng nào ngờ lại đụng trúng nỗi niềm của Thảo.
– Dạ… hi hi… cháu cảm ơn các bác! A! Có người gọi cháu, cháu xin phép, cháu đi lấy nước ạ… – Thảo cười ngại rồi lấy cớ đi ra chỗ khác, nàng không muốn trả lời câu hỏi vừa rồi, với lại những bà cô này thực sự là những người đưa chuyện, không biết câu chuyện của các bà chính xác đến đâu nhưng ngồi tụm năm tụm ba nói xấu gia đình nhà người ta khi người đã khuất thế này thực sự không đúng mực chút nào. Thảo cũng không muốn tiếp xúc với những người như vậy.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/
Ngày hôm sau, sau khi chôn cất bà An đàng hoàng tử tế, vì công việc bộn bề, cả nhà ông Vũ và Minh đều xin phép về thành phố… Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, đồ đạc quà cáp đã chất lên xe, gia đình hàng xóm ra tiễn biệt nhà ông Vũ chuẩn bị về thì Thảo nhìn về phía xa thấy thằng Cu đang ngồi xổm nhìn về phía đoàn xe, trong mồm ngậm cọng rơm lủi thủi ngồi một mình một góc trông rất đáng thương.
Thảo dừng lại một lúc rồi nàng nhíu mày chạy lại chỗ một bác gái lớn tuổi hỏi thì được bác ấy tâm sự… lúc đó Thảo mới biết bà An là người duy nhất thương yêu nó, còn bố nó đã bỏ theo bồ như lời những bà kia nói và bây giờ nó sẽ phải ở một mình trong căn nhà đó, hàng xóm hay gia đình dưới này chẳng dám cưu mang vì một chuyện khó nói, mãi sau này bác ấy mới nói nhỏ vào tai Thảo rằng chỉ vì nó có tính hay đòi bóp ti người khác nên không ai dám nhận nuôi. Nghĩ vậy Thảo đỏ hết cả mặt, nhưng cũng rất thương nó, nếu như nó bé tí nàng sẽ nhận về nuôi làm con mình luôn nhưng thằng Cu này lớn quá rồi…
Bỗng nhiên ở đằng xa có tiếng nói to vọng lại, có rất nhiều các ông các bà trong nhà đang xúm vào chiếc điện thoại, hình như là đang chửi người bên kia đầu dây, nhìn không khí cực kỳ căng thẳng, Thảo có nghe loáng thoáng trong điện thoại tiếng khóc của một người đàn ông. Lúc sau có một ông đi tới ngó vào trong xe ông Vũ và nói muốn gửi nhờ thằng cu Đạt ra Hà Nội ở nhờ khoảng mấy ngày, bố nó ông Sí đang bắt máy bay từ Sài Gòn ra đón nó, bố nó cắt liên lạc với gia đình và không hề biết chuyện bà An vừa mất, đây cũng là một cú sốc đối với ông Sí, ông cũng rất thương yêu thằng cu nhưng vì một lý do nào đó ông đã bỏ nhà đi suốt mấy tháng nay, việc ông bỏ đi vì thằng cu thiểu năng như mấy bà kia nói không phải là thông tin chính xác, nếu thực sự vì lý do đó ông phải bỏ đi từ lâu rồi mới đúng… miệng lưỡi thiên hạ đồn đoán thật cay độc.
– Này Minh! Tình hình là thằng Đạt sẽ ra ngoài Hà Nội với nhà mình, bác Sí đang sắp xếp công việc để bay từ Sài Gòn ra đón nó, hai con có thể chiếu cố nó vài ngày không? Vì bố sắp tới rất bận, mẹ con cũng đi chùa cả ngày không ai ở nhà! – Ông Vũ đứng ngoài cửa xe Minh nói, thằng Đạt dù gì cũng là cháu nên ông cũng rất thương nó, mặt ông trông khá mệt mỏi, vài ngày qua ông đã cố gắng hết sức vì bản thân là trưởng nam của gia đình.
– Vâng! Bố cứ để thằng Đạt chỗ con, có vợ con ở nhà sẽ chăm sóc cho nó! – Minh đồng ý luôn vì ngày xưa bà An cũng nuôi Minh một thời gian, đến nay Minh vẫn chưa báo đáp được gì…
– Vâng! Bố yên tâm, con sẽ chăm sóc cho em Đạt chu đáo ạ! – Thảo nhìn ông Vũ nói khiến ông quay mặt đi vì ngại, lúc này ông đang cố gắng không có suy nghĩ đen tối gì với con dâu ở thời điểm này. Lúc sau, Thảo nhìn về phía thằng cu hai má hơi ửng hồng, nàng có một khúc mắc nhỏ đó là vấn đề của thằng Cu, trước đây nàng cũng đã gặp phải tình huống khó xử đó rồi… đã vậy lúc này nó đã lớn hơn một chút… nhưng rồi nàng tự trấn an bản thân rằng sẽ tự cân đối được mọi việc, vì lúc này không còn cách nào khác, nàng đã hạ quyết tâm sẽ tự tay chăm sóc nó trong mấy ngày tới.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/
Sau 30 phút chuẩn bị đồ đạc cho thằng Cu, hai chiếc xe sang dần di chuyển ra khỏi làng, ngồi xe Thảo có bà Hiền, xe bên kia thì Minh lái ngồi cùng có ông Vũ và thằng Cu. Cả nhà không hiểu tại sao Thảo lần đầu tiên sắp xếp chỗ ngồi cho mọi người thế này, Minh tôn trọng vợ chắc hẳn nàng có lý do, còn ông Vũ tuyệt nhiên không dám có ý kiến gì, còn bà Hiền cũng vậy, bà đi xe với con dâu còn sướng hơn là ngồi chung với ông Vũ.
Đến tầm chiều, cả nhà mới về đến Hà Nội, lúc này mọi người mới đổi lại xe vì ai về nhà nấy, thằng Cu và Minh sang xe Thảo. Minh lái còn Thảo ngồi ghế bên cạnh, thằng cu ngồi đằng sau, từ lúc nó lên xe Thảo đã để ý thấy nó cứ nhìn mình chằm chằm rồi, nàng biết chắc nó đang muốn gì, giống như trước đây vậy, vì nó thiểu năng nên không thể bảo ban nó vấn đề này luôn được.
– Tối nay Cu thích ăn gì nhỉ? – Vào chung cư, Minh xuống xe lấy đồ từ cốp và tươi cười hỏi thằng Cu.
– Tính theo gia đình thì mình là em của Cu đó anh hihi – Thảo mỉm cười ôm miệng nhìn dáng vẻ của chồng, lớn tồ tồ còn phải gọi đứa trẻ con cấp 2 là anh.
– Nó không biết đâu, với lại anh cũng chẳng quen, gọi nó là anh cứ gượng gượng… – Minh nói xong nhìn thằng Cu, 14 tuổi năm nay cũng phải vào lớp 7 rồi mà nó không đi học, nhìn cũng tội, cái dáng vẻ đù đù vừa đi vừa dựa vào tường rồi lấy ngón tay cậy cậy mảnh vữa tường, lưng không đứng thẳng, mặt thì vô tri, ăn mặc thì quê một cục, tóc tai thì bờm xờm… nhìn cứ bẩn thỉu tội nghiệp sao ấy, Minh không thể ngờ đây lại là họ hàng nhà mình. Có vẻ như nó cũng không quý Minh lắm, Minh hỏi mà từ nãy đến giờ nó chẳng thèm trả lời.
– Cu ơi! Tối nay em thích ăn gì? Anh Minh hỏi em kìa! – Thảo tươi cười, thận trọng đi đến cạnh nó, trông nó cũng dỏng dỏng nhưng chỉ cao đến tai Thảo.
– Ăn thịt luộc! – Nó nói rồi dựa vào tưởng uốn éo cái người, sau đó quay ra nhìn Thảo với đôi mắt đo đỏ như sắp khóc. Thảo thấy vậy nàng nhíu lông mày lại, hình như nó nhớ nhà, tuy thiểu năng nhưng trong tiềm thức con người vẫn luôn phải có một cái gì đó thân thuộc mới cảm thấy yên tâm và thoải mái. Chắc hẳn lúc này nó cũng đang sợ hãi lắm, thật là một thằng bé đáng thương.
– Vậy à! Vậy tối nay chị nấu cho em thật nhiều thịt nha! – Thảo tươi cười để cho nó quên đi cảm giác nhớ nhà, và xoa đầu nó, bất chợt nó dơ tay lên làm Thảo giật mình rụt tay lại che ngực. Là một phản xạ tự nhiên nhưng nàng cảm thấy mình làm vậy hơi quá nên bỏ tay ra khỏi ngực và trấn tĩnh lại.
– Thôi cũng muộn rồi lên nhà thôi! – Minh nói và vác đồ đi đến thang máy, đằng sau Thảo dắt tay thằng Cu, nhìn nó dè dặt nhìn trái nhìn phải kể cũng tội.
– Này anh Minh! – Thảo vỗ vào vai Minh và lườm anh.
– Sao vậy? Sao em lườm anh! – Minh ngơ ngác.
– Anh tươi cười lên đi! Thằng bé nó vừa mất mẹ lại phải xa nhà, anh không thấy nó tội nghiệp sao mà để bộ mặt hằm hằm thế! – Thảo nói nhỏ vào tai Minh và véo tay anh một cái.
– Ai da! Đau anh! – Minh nhảy cẫng lên, ôm tay mồm suýt xoa, thằng Cu thấy vậy hơi nhoẻn miệng khiến Thảo cảm thấy yên lòng hơn một chút.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/
Sau khi chuẩn bị cơm nước, Thảo và Minh thay phiên nhau đi tắm và ra sofa ngồi nghỉ ngơi mà quên mất thằng Cu, nó cứ đi qua đi lại nhìn ngắm ngôi nhà và chơi mấy đồ linh tinh có màu mè trong phòng khách.
– Cu ơi! Đi tắm đi em! Còn ăn cơm! – Thảo quay ra cười nói mà quên mất không biết dưới quê nó tự tắm hay có người tắm cho nó nữa, thằng cu chẳng nói gì nó cứ ngồi giữa nhà nghịch lọ tăm màu đỏ hình khủng long của Minh.
– Haizz đừng bảo lại phải tắm cho nó nhé! – Minh thở dài, lại nghĩ đến bác An, chắc hẳn bác ấy phải vất vả lắm mới nuôi được thằng cu lớn từng này. Bỗng dưng thấy Thảo đứng dậy đi ra chỗ nó.
– Nào ngoan nào, đi tắm đi em, không đi tắm con vi khuẩn nó ăn thịt em đó! – Thảo mỉm cười vừa nói vừa vơ đống tăm rơi dưới đất để gọn gàng lại một chỗ. Thằng Cu chẳng nói chẳng rằng nhưng nhìn Thảo nó lại tự đứng dậy mặt thì cúi xuống hai mắt liếc lên nhìn vào tường, mồm thì ngao ngáo há ra, răng cắn vài phát rồi cười cười. Sau đó nó bất chợt quay ra ôm chầm lấy Thảo rồi cười hề hề.
– A!! CU! Em bỏ chị ra!!! – Thảo giật mình kéo tay thằng Cu ra và quay lại nhìn Minh. Minh cũng ngạc nhiên khi thấy nó làm như vậy, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều vì dù gì nó vẫn còn trẻ con.
– Hề! Hề! – Nó vừa ôm Thảo vừa cười như đang chơi một trò chơi vậy, hai chân nó dạng ra để ôm Thảo chặt hơn, còn cái mông thì hẩy hẩy như con chó đang tơ.
– CU!!! – Thảo gồng tay kéo tay thằng Cu ra và lôi nó vào phòng tắm, nàng phải thật nhanh chân để Minh không nhìn thấy những hành động kỳ dị của nó. Thằng Cu cười hề hề rồi nhìn Minh ngáp một cái méo cả miệng. Minh nhìn theo vợ và thằng Cu cười, a liếc lên vợ mình, nhìn bộ ngực to nẩy nẩy theo cử động của nàng mà thèm, nghĩ lâu rồi chưa làm tình, chiếc áo hai dây của Thảo làm lộ ra bờ vai và tấm lưng trắng như trứng gà bóc, chiếc quần đùi ngắn màu đen ôm chặt vào mông khiến bộ mông Thảo trông vừa cong vừa tròn, nối từ mông lên lưng là vòng eo võng lại trông cực kỳ kích thích, đôi chân dài thẳng tưng cân đối, bên trên tóc nàng còn cài một cái kẹp tóc nơ màu hồng trông rất nữ tính… Minh mỉm cười tự hào, ở nhà thôi mà trông vợ đã đẹp như thế này rồi.
Lúc sau anh đứng dậy đi vào phòng tắm xem vợ có cần giúp gì không, có một cái gì đó khiến anh thấy thằng Cu này nó không giống với mấy đứa thiểu năng bình thường, cái động tác vừa rồi của nó khiến Minh thấy nóng mặt. “Lạch cạch” Minh vặn núm cửa nhưng đã khóa trong, Minh thấy lạ tại sao Thảo lại phải khóa cửa lúc này.
– Thảo ơi!! Cộc! Cộc!
– Em đang tắm cho Cu! – Tiếng Thảo vọng ra.
– Anh đi vệ sinh! – Minh đứng chờ một lúc thì “tạch” chốt bên trong mở ra.
– Em khóa cửa vào làm gì, có ai đâu mà… – Minh bước vào trong và đứng hình khi thấy thằng Cu đang trần chuồng, cái thứ ngoe nguẩy bên dưới háng nó làm anh sững sờ, sao lại cứng đơ thế kia, nó to hơn cả của anh, mặc dù chim chưa có lông và bao quy đầu còn chưa lột.
– Khiếp! Mấy tuổi đầu mà chim to gớm! – Minh móc con cu của mình ra đứng đái vào bồn, anh thực sự bất ngờ về kích thước của thằng Cu mới 14 tuổi, và tại sao nó lại cửng tướng lên vậy, vợ anh còn khóa cửa, rồi cái dáng đứng của nó lúc ở ngoài phòng khách… Tất cả đều làm Minh suy nghĩ, nhưng anh vẫn phải tỏ ra hết sức bình thường trước mặt Thảo.
– Anh để ý làm gì, trẻ con mà… – Thảo đứng hơi cúi xuống cầm vòi hoa sen tắm cho Cu, hai bên má nàng ửng hồng.
– Úi, nhìn to thế kia trẻ con gì nữa… sao lại cửng tướng lên rồi ha ha! Có khi tại chị nó ăn mặc hở hang quá đấy! Ha! Ha! – Minh cười gian nhìn vợ rồi nhìn xuống bộ ngực của vợ mình góc này trông trắng và đẹp quá… Minh nghĩ bụng bằng tuổi nó mà có bà chị thế này thì có mà thiểu năng cũng phải ngỏng lên thôi… Minh nhìn ngực Thảo rồi nhìn thằng Cu, mặc dù cửng nhưng chưa chắc nó đã biết hưởng… vừa nghĩ xong thì Minh thấy thằng Cu nhìn chằm chằm vào Ngực chị nó làm Minh thấy thú vị, có khi mình lại khinh thường nó quá chăng? Thiểu năng nhưng bản năng của thằng đàn ông vẫn còn?
– Thôi anh đi vệ sinh xong chưa, đi ra ngoài đi em còn tắm cho Cu, còn đứng đó nói linh tinh nữa… – Thảo nhíu mày lại vì những giọt nước li ti bắn lên người nàng.
– Hề hề! – Bỗng thằng Cu cười rồi lao vào Thảo ôm, chim nó chọc vào chân Thảo khiến nàng suýt chút nữa thì ngã.
– A! Cu! Em đứng im nào! Chị ngã bây giờ! – Thảo nhíu mày nói với Cu và đẩy nó ra, gương mặt hơi ửng hồng. Minh thấy vậy liền có chút cảm giác hưng phấn, anh nhoẻn miệng cười nhưng ngay sau đó đăm chiêu và đi ra ngoài. Thấy vậy Thảo liền đóng lại cửa, nàng đứng bấm tay suy nghĩ điều gì đó, thực ra lúc nãy nàng chốt cửa cũng chỉ vì sợ Minh vào bất chợt, nhưng rồi cuối cùng anh ấy vẫn thấy những hành động thiếu suy nghĩ của thằng Cu, thực sự nàng rất ngại nhưng cũng may Minh chẳng nói gì cả.
– Này Cu! Chị bảo! – Thảo ngồi xuống nắm vào hai vai thằng Cu.
– Ư! Bỏ em ra! – Thằng Cu vùng vằng, khá là bướng.
– CU! Em có muốn chị chiều em không? – Thảo cau mày hơi quát một chút, nàng đang thử dùng tâm lý để nói chuyện với nó.
– Hề hề! Chiều… chiều cái gì… hề hề – Thằng Cu méo mồm ngáp ngáp rồi nghênh nghênh đầu nhìn thảo. Thảo thở dài, nói vậy chưa chắc nó đã hiểu.
– Hmmm… Nếu em nghe chị, chị sẽ chiều em cái này… – Thảo đỏ ửng mặt khi phải nói rõ ra như vậy, nàng vừa nói vừa hơi mở rộng chiếc cổ áo ra để lộ cả áo lót của mình cho thằng Cu nhìn.
– Có! Hề hề! Có! Có! – Bỗng dưng nó ngoan hẳn khi nhìn xuống bộ ngực to tròn của chị nó, tuy thiểu năng nhưng nó vẫn biết nó thích cái gì, muốn cái gì, chẳng khác gì đứa trẻ lên ba, dễ dụ dễ bảo.
– Thế thì từ lần sau, có anh Minh ở đây, em hiểu không? Có anh Minh ở đây, anh vừa rồi ý… em không được làm trò linh tinh nghe chưa, ý chị là không được ôm chị, cách xa chị ra một chút! Và đặc biệt không được cứng cái này lên! – Thảo dặn dò rồi lấy một ngón tay đập nhẹ vào chim thằng Cu khiến nó rùng mình. Thảo mím môi mở to mắt, nàng xấu hổ không hiểu sao mình lại đập vào chim nó nữa.
– Hề hề!! – Nó chỉ cười rồi gật gật đầu.
– Nhớ chưa? – Thảo hỏi nó lại lần nữa rồi nhìn xuống con chim đang cửng lên cửng xuống của nó, có thể nó nghe những việc kia, nhưng việc cương cứng thì sao kiểm soát được cơ chứ…
– Hề hề! Rồi! Rồi ạ! – Nó gật đầu lia lịa, mồm ngoác ra ngáp ngáp, trông vừa thương vừa buồn cười. Thảo thở dài, nàng đứng dậy nhìn thằng Cu, cũng may nó chỉ ở đây vài ngày nếu không nàng sẽ mệt chết mất… Bỗng nàng nhíu mày lại tiếp tục thở dài, thấy nó lủi thủi trông mà thương, mẹ thì mất, bố thì biệt tăm không biết giờ nó về ở với bố sẽ có cuộc sống thế nào, với căn bệnh và tính cách này của nó, nàng chỉ sợ ra ngoài đường bị người ta đánh chết mất, nó sẽ đem lại rất nhiều rắc rối, nếu như nó chỉ có nhu cầu giống một người đàn ông thì chỉ cần làm nó thỏa mãn nó sẽ ngoan ngay, nhưng mấy ai hiểu được điều đó, về sống với bố nó sẽ bị coi là một kẻ nguy hiểm… Một cậu bé đáng thương… kể cả có là một đứa thiểu năng, sẽ có lúc nó sẽ rất nhớ mẹ, chẳng qua lúc này nó chưa nhận ra thôi…
– A! Ê! Ô!!! – Thằng Cu bắt đầu nói những ngôn ngữ khó hiểu và nắm chặt chim, gương mặt tỏ ra khá khó chịu, sau đó nó nhìn Thảo rồi nhìn xuống ngực nàng, ngay lập tức nó lao lên bóp ngực Thảo khiến nàng không kịp chở tay.
– A! Cu! Em toàn làm chị giật mình thế! – Thảo biết nói chuyện với nó không có tác dụng, nàng cầm tay nó kéo ra khỏi bộ ngực to của mình, tay nó làm ướt hết áo nàng rồi, nếu nàng không giải quyết vấn đề này của nó trước thì làm sao tắm xong đây… Thảo nhìn thằng Cu rồi nghĩ suốt thời gian qua mà nó chưa bắn kể từ khi nàng ở dưới quê thì chắc lần này sẽ nhanh thôi, Thảo nhìn xuống chim nó có chút ngại ngùng, mới 14 tuổi mà chim to thật, lúc cửng lên nhìn còn to hơn cả của Minh khá nhiều. Nàng mím môi và đưa tay xuống nắm vào chim đứa trẻ đáng thương này rồi từ từ sóc… “sẽ không sao đâu… nó sẽ không biết gì đâu, mình chỉ đang giúp nó thoải mái hơn thôi…” Thảo tự trấn an bản thân khi bất đắc dĩ phải làm điều này cho nó.
– Hô! – Thằng Cu rên lên, mắt nhắm lại, người nó cứng đơ, thấy vậy Thảo bắt đầu sóc nhanh dần, thằng Cu gồng mình uốn éo người đưa tay lên lao tới bóp ngực Thảo, Thảo thấy vậy cũng đành để im cho nó sờ bên ngoài áo, có lẽ như vậy sẽ giúp nó ra nhanh hơn.
– Hô! Hô! Hô! – Tầm một lúc sau, rất nhanh người nó gồng lên kêu kêu vài tiếng, thấy vậy Thảo né người sang một bên, đúng lúc đó chim nó xuất ra rất nhiều tinh trùng đặc sệt, bắn tùm lum vào tường nhà tắm, nó bắn rất nhiều, tràn cả ra bàn tay của Thảo. Chắc nó cũng phải nhịn lâu lắm rồi, nàng vừa mới sóc một chút mà đã bắn tóe loe thế này. Có lẽ sau này chắc nàng phải dạy nó cách thủ dâm để có chút “hành trang” vào nam sống với bố, chứ cứ nhịn như vậy điều này sẽ đem lại nguy hiểm cho nó và rất khó chịu nữa thậm chí còn sinh bệnh không biết chừng. Thảo rửa tay và nhìn thằng Cu nó ngồi im nghịch cái vòi hoa sen, lúc này trông nó ngoan thế cơ chứ… Nàng cảm thấy mình vừa làm một điều đúng đắn, cứ coi như là cách nàng giúp nó, coi như là tình thương của một người chị dành cho một người em đáng thương…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/
Tối đến, sau khi cơm nước ngồi chơi nói chuyện với thằng Cu, dậy nó những điều có thể, nằm trong khả năng của nó, sau đó Thảo dọn dẹp căn phòng trước của bác Phú cho thằng Cu ngủ tạm vài hôm, đúng là ở dưới quê ngủ rất sớm, mới 20h tối mà thằng Cu nó đã lăn ra ngủ rồi, hai vợ chồng cũng mệt mỏi lên giường nghỉ sớm, vừa nằm ôm nhau được một lúc thì đã thấy Minh ngáy như lợn rồi, Thảo vuốt tóc Minh và để anh ấy rúc đầu vào ngực mình, nàng nghĩ đến chuyện chăm sóc thằng Cu hôm nay, cảm giác như nàng có một đứa con vậy, điều này làm Thảo càng khao khát đến việc có em bé, nghĩ vậy Thảo lại nhớ đến bố Vũ, sau bao nhiêu việc xảy ra, nàng cảm thấy bố Vũ chưa có duyên để làm chuyện đó với nàng… Thảo đỏ mặt xấu hổ, có lẽ đợt rụng trứng sắp tới, Thảo sẽ chủ động nói trước cho bố Vũ để chuẩn bị… Sau những quan hệ thì nàng thấy mình không nên xấu hổ nữa mà cũng nên có chút chủ động thì mọi việc mới suôn sẻ được.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/
Tầm nửa đêm Thảo và Minh nghe thấy tiếng gào thét khóc lóc đập vào tường. Hai vợ chồng bật dậy cùng đi sang phòng thằng Cu thì đúng là tiếng của nó rồi. Thảo vừa mở cửa ra thì thằng Cu lao đến ôm chầm lấy Thảo khóc hu hu… Thảo nhíu lông mày nhìn Minh.
– Thôi em ngủ với nó đi, tội nghiệp chắc là nhớ nhà lắm… – Minh nói xong liền mặc kệ Thảo và thằng Cu đang ôm nhau, anh đi về phòng vì khá mệt rồi, sáng mai anh còn phải đi làm nữa.
– Vâng… – Thảo đóng lại cửa, thằng Cu vẫn ôm chặt nàng không rời.
– Sao thế… em nhớ mẹ à? Hay nhớ nhà… – Thảo rất thương thằng Cu, nàng ôm và xoa đầu an ủi nó. Thấy thằng Cu không nói gì, Thảo liền đưa nó đến giường và nằm xuống cùng nó. Nằm trên giường nó vẫn ôm chặt lấy Thảo không rời, nhưng nó không còn quấy và khóc nữa, chắc chắn nó đang nhớ mẹ rồi… nhưng tại sao nó lại không đòi về… có khi nào nó cũng biết mẹ nó đã mất và nơi quen thuộc đó không còn ai chăm sóc cho nó, không còn thuộc về nó nữa nên nó không dám về… Thảo thấy vậy lại càng thương, một đứa trẻ thiểu năng không có suy nghĩ như người lớn nhưng vẫn biết nhớ mẹ đến mức da diết thế này, chắc hẳn cuộc sống sau này của nó sẽ rất khó khăn… Chỉ hy vọng bác Sí đối xử tốt với nó.
Thảo nằm ôm thằng Cu cho nó yên tâm ngủ, nhưng được một lúc nàng cảm thấy bên dưới đùi mình có cái gì đó cộm cộm chọc vào, cảm giác này chắc chắn là thằng bé lại cửng lên rồi, Thảo thở dài cũng không thể trách nó được, tuy nó thiểu năng nhưng nó vẫn là một cậu bé 14 tuổi, đang trong tuổi dậy thì, đây chắc chỉ là phản ứng bình thường của cơ thể khi ngủ cạnh một cô gái thôi. Lúc này Thảo đang mặc váy ngủ màu trắng be, chiếc váy này chỉ dài qua đầu gối một chút, bên trên là áo hai dây, đương nhiên là nàng không mặc áo lót rồi. Lúc này nàng cảm giác mặt thằng Cu đang úp vào ngực mình mà thở ra những hơi thở nóng ẩm.
– Ư… – Thằng Cu bắt đầu rên rỉ là Thảo lại thấy điều chẳng lành rồi, còn chưa kể bên dưới nó bắt đầu cạ chim vào đùi nàng.
– Cu! Ngủ đi em… – Thảo hạ giọng xuống và đập vào vai nó.
– Không! Đau chim! Ngứa chim! – Nó từ chối thẳng và tiếp tục cọ chim vào đùi Thảo, con chim cứng đơ của nó cọ qua cọ lại, tay nó vồ lên chụp vào ngực Thảo, điều này nàng đã dự liệu từ trước nên mặc kệ, coi như cho nó sờ ti chị nó một chút cho dễ ngủ, nhưng rồi đầu ti của Thảo cũng cứng lên, cơ thể nàng bắt đầu phản ứng lại, từ lúc làm tình với bác dẫn đường đến giờ cũng vài ngày rồi, trong buổi đêm im lặng chỉ có ánh đèn ngủ thế này nhu cầu của nàng lại tăng cao… Mặc dù ngủ chung với thằng Cu thiểu năng mới 14 tuổi, nhưng âm và dương không thể không có những cảm xúc kỳ lạ, với lại cơ thể nó cũng đã lớn, chim lại to hơn cả của chồng nàng, nó lại còn đang có những hành động bậy bạ với nàng nữa…
– Hmm… – Thảo thở dài mặc cho thằng cu cạ chim vào đùi mình, lúc này hai đầu ti nàng đã nổi cứng đơ rồi, thằng Cu tiếp tục vạch áo Thảo ra một cách vụng về và thò tay vào, khi bàn tay nó chạm vào da thịt nàng, cơ thể nàng bắt đầu phản ứng mà thở mạnh, nhưng nó vụng về quá, sợ sẽ rách áo, thấy vậy… Thảo lưỡng lự một lúc, nghĩ Minh cũng ngủ rồi, chiều nó một chút chắc không sao, cuối cùng sau một hồi đắn đo Thảo cũng chủ động từ từ cởi dây áo xuống, làm lộ ra bộ ngực to của nàng, nàng cũng không biết điều gì khiến mình làm vậy… Nhưng… thế này liệu có làm hư nó không… nó chỉ là một đứa trẻ thôi… một đứa trẻ đáng thương trong độ tuổi dậy thì vì căn bệnh thiểu năng mà không biết tự chăm sóc bản thân mình mỗi lúc “lên cơn”… mọi hành động của nó có lẽ chỉ là bản năng của một thằng cu trong độ tuổi này mà thôi… Thảo mím môi suy nghĩ và nhìn nó đang sờ ngực mình một cách vụng về… Thảo nhận định đây không phải là tình cảm quan hệ nam nữ… cuối cùng nàng quyết định đây là một bài học mà nàng sẽ dạy cho nó…
– Ư!!! – Thằng Cu đẩy tay Thảo ra và vồ lấy bên ngực trần còn lại của chị nó và bóp, đôi mắt nó nhắm lại, nó tiếp tục ôm Thảo và cọ con chim cứng ngắc vào đùi nàng.
– Cu này… chị sẽ gãi cho em hết ngứa… nhưng em không được nói với ai nghe chưa… – Thảo đỏ ửng mặt khi nói điều đó, nàng tự cảm thấy mình có phần nào lợi dụng thằng bé hay không… bởi vì nàng không thể phủ nhận lúc này bản thân cũng có chút hưng phấn… Thằng Cu nghe thấy mắt nó mở ra nhìn Thảo nhưng như người mất hồn với ánh mắt ngờ nghệch, Thảo thở dài nàng nghĩ có lẽ nó cũng chẳng biết gì mà nói ra đâu… nhưng dù gì cũng phải đề phòng, biết đâu trong một lúc vui vẻ nào đó nó lại bảo chị sờ chim nó thì toi…
– Cu! Nếu em không nghe lời chị, chị sẽ không gãi ngứa cho em nữa! – Thảo đưa hai ngón tay thon của mình đẩy vào trán nó để cho nó nhìn lên… Nhìn gương mặt thất thần của của nó, thậm chí có chút nước dãi chảy ra từ miệng, Thảo nhíu lông mày cảm thông, nàng nghiêng người lấy tờ giấy ăn trên kệ giường nhẹ nhàng lau cho nó.
– Cu! Có nghe không nào? Nếu không chị đi ra ngoài đây! – Thảo hơi cau mày lại, thấy vậy thằng Cu mới bắt đầu có phản ứng gật đầu một chút.
– Không nói! Không nói! Hề hề! – Cuối cùng nó cũng xác nhận cho Thảo, nàng thở dài vì cuối cùng nó cũng hiểu nàng muốn nói gì.
– Bú ti bú ti! – Thằng Cu vừa nói vừa hẩy hông liên tục rồi đưa tay bóp ngực Thảo, nó cố rướn cái cổ lên đòi bú ti nàng… Thảo nhìn nó một lúc, nàng khẽ há đôi môi đỏ ra rồi từ từ nằm xuống nghiêng người quay ngang về phía nó giống như mẹ cho con bú ti vậy, mông nàng chổng ra phía cửa… Có một tư thế thoải mái, ngay lập tức thằng Cu lao tới úp mặt nó vào ngực Thảo và há cái miệng của nó ra mút chùn chụt, một tay thì bóp ngực Thảo không thôi… “ư…” Thảo rên nhẹ vì buồn bên dưới ngực… Lúc này thằng Cu như bị bộ ngực to của Thảo đè lên mặt vậy, nhưng chắc chắn nó đang rất thoải mái vì sự mềm mại đàn hồi đó, trông nó như đang hưởng thụ vậy, đôi mắt nhắm nghiền, mồm thì há ra mút ti Thảo không ngừng, chắn chắn ti mẹ nó không thể to và thơm như ti Thảo được, bảo sao trông nó mê mẩn đến vậy.
Đầu ti Thảo nhanh chóng cương cứng, lồng ngực nàng thở mạnh, chưa kể bên dưới thằng Cu không ngừng hẩy hông ấn con chim đang ngứa ngáy của nó vào đùi Thảo, tốc độ của nó rất nhanh, nó đã duy trì điều này được một lúc lâu rồi, Thảo cảm thấy nó khá là khỏe, sức trẻ có khác…
Trong căn phòng tĩnh lặng, Thảo đang nằm nghiêng để thằng Cu mút và bóp ti mình, vang lên đâu đó âm thanh của thằng Cu hẩy mông sột soạt cùng với tiếng chụt chụt… đôi lúc còn nghe thấy tiếng Thảo rên nhẹ trong cổ họng… Thảo lúc này nhắm mắt, hai đôi lông mày nhíu lại, cánh tay nàng vươn ra sau lưng thằng Cu và để đó, bàn tay thon dài bỗng nắm lại… không biết lúc này nàng đang nghĩ gì, chỉ biết chắc chắn nàng đang bị kích thích và hưng phấn, nước nhờn trong âm đạo Thảo đã chảy ra nhiều, cũng lâu rồi nàng chưa làm tình, anh Minh chắc chắn cũng đã ngủ… cái tình huống gì thế này… nó chỉ là một thằng bé, tại sao bản thân lại cảm thấy hưng phấn đến vậy… bỗng Thảo đưa tay xuống bên dưới sờ chim thằng Cu… “cứng quá…” cảm giác sờ bên ngoài quần vừa cứng vừa to, nhưng có vẻ như nó đang cong và bị chiếc quần căng ra ép lại, có lẽ sẽ rất khó chịu… thằng bé này… chắc nó sẽ không biết gì chứ… chả lẽ… Bỗng dưng Thảo mở mắt ra nhìn thằng Cu rồi thở dài, bản thân nàng không cho phép mình lợi dụng thằng bé, trong một giây phút ngắn ngủi, có lẽ vì hưng phấn quá nên Thảo đã không tự chủ được mà có suy nghĩ bậy bạ với nó, vì dù gì dương vật nó cũng kha khá rồi…
– Ưm… hơ… – Thảo hé đôi môi đỏ ra rên nhẹ, Thảo tự cảm thấy xấu hổ với bản thân khi có suy nghĩ sẽ lợi dụng thằng bé thiểu năng này để thỏa mãn, cho dù đó là suy nghĩ thoáng qua nhưng nàng cũng rất xấu hổ, có lẽ một phần cũng vì nó là họ hàng của nàng, điều này thực sự sai trái…
– Chụt chụt… ưm… – Thảo gạt những suy nghĩ đó ra khỏi đầu, nhưng thực sự bản thân nàng đang rất đấu tranh tư tưởng, nhưng lại nghĩ đến việc nó vào trong nam sống với bố sẽ rất nguy hiểm nếu như không biết tự bảo vệ bản thân… Lúc này nàng quyết định sẽ giúp nó có một chút kiến thức cơ bản gọi là hành trang để trưởng thành hơn… Thảo đẩy đầu thằng Cu ra vì từ nãy đến giờ nàng chỉ thấy nó mút như mút ti mẹ vậy.
– Ư! Không! Không nói! Không nói! – Thằng Cu tưởng Thảo không cho nó nữa nó liền xác nhận tiếp với Thảo.
– Cu! Trật tự nào! Suỵt! – Thảo đưa ngón tay lên miệng ra hiệu.
– Em… có thể dùng lưỡi không? – Mặt Thảo ngại ngùng khi yêu cầu thằng bé như vậy.
– Như thế này… – Thảo đưa chiếc lưỡi thơm tho của mình ra và liếm nhẹ ngón tay một cái, nàng muốn dậy nó một chút nhưng thực ra nàng đang vô tình hướng dẫn cho một thằng bé thiểu năng cách để làm một phụ nữ sướng. Bỗng dưng Thảo dừng lại đỏ cả mặt cả tai vì vừa nhận ra sai lầm nhất thời của mình.
– A! Không! Không! Không phải thế! Ý chị là… – Thảo chưa nói dứt câu thằng Cu đã tiếp tục ngậm ti Thảo và lần này nó dùng cả lưỡi liếm khiến Thảo tê người.
– A… ưm… hơ… hơ… ưm… – Đúng là gen trội, mặc dù mới chỉ cho nó một chút mà nó đã làm khá tốt rồi, sao những thứ đơn giản khác không hiểu mà nó lại hiểu điều này nhanh đến vậy chứ… Đúng là gen của họ hàng bố Vũ mà… “Trời ạ… thằng bé tiếp thu nhanh vậy sao… ưm…” Thảo cũng khá bất ngờ về thằng Cu, cái lưỡi của nó càng lúc càng làm tốt.
– Chụt chụt chụt… ưm… ưm… ưm… hơ hơ hơ… – Hai chị em ôm nhau một lúc, người mút người rên rỉ, hông thằng Cu vẫn không ngừng thúc vào, nhưng vì Thảo đang cong mông nên có lẽ nó có điểm hụt hẫng, vì thế thằng Cu bắt đầu dí mạnh hông vào đùi Thảo.
– Ưm… ưm… ưm… từ… từ… thôi em… ưm… Cu! – Thảo ôm đầu thằng Cu nói và từ từ duỗi thẳng chân để thằng Cu có thể cạ chim vào đùi mình, nàng muốn cho nó một chút cảm giác để dễ dàng xuất hơn… Cũng được một lúc rồi, chả lẽ như vậy chưa đủ sao… lúc này Thảo mới nghĩ chim nó đang bị chiếc quần ôm chặt lại, chắc vì thế nó mới khó xuất, thậm chí còn đau nhưng không biết nói… Thảo liền đưa tay xuống tụt chiếc quần nó ra trong khi nó vẫn đang hẩy hông.
– Từ nào… Cu! Cởi quần ra đã… – Thấy vậy thằng Cu dừng lại và đạp lia lịa chiếc quần bay xuống cuối giường. Ngay sau đó thằng Cu thở phì phò như con trâu, chắc hẳn nó đang rất thoải mái… Nó đưa bàn tay xuống ôm chặt một bên mông của Thảo, đương nhiên bàn tay của nó không thể ôm hết bộ mông to của chị nó rồi, nhưng nó làm vậy để kéo sát Thảo lại và dùng sức chọc con chim cứng đơ vào đùi và mu bướm của Thảo chỉ cách một lớp váy và một lớp quần lót.
– Chụt chụt… ưm ưm… a… – Thảo rên rỉ, lưỡi thằng Cu ngoáy đầu ti Thảo điên cuồng, như thể nó rất rành trò này vậy, có lẽ vì hàng ngày nó hay đi gặm cỏ voi và dùng lưỡi nghịch ngợm nên điêu luyện như vậy cũng dễ hiểu. Thằng Cu càng lúc càng hăng, nó gồng cả tay kéo người Thảo lại rồi hất mạnh hông, trông nó lúc này rất chủ động, khiến Thảo dần trở thành bị động mà chiều theo nó.
– Nhẹ thôi… Cu! Nhẹ nhàng thôi… – Thảo nhíu lông mày, thấy nó vội vã quá còn đập cả hông vào hông nàng nên hơi đau…
– Ư! Không… vẫn ngứa!!! – Nó nói xong thì nó gác chân lên đùi Thảo và trèo lên người nàng… Thấy vậy, Thảo cũng đành nghiêng người nằm thẳng chiều theo nó, sau đó nàng kéo chiếc chăn trùm kín hai chị em lại… Dù gì điều hòa trong phòng hơi thấp nên Thảo thấy lạnh và cũng để không cho nó nhìn thấy việc mà hai chị em đang làm.
Ở tư thế này thằng Cu dễ dàng bóp ngực và mút đầu ti Thảo hơn, bên dưới nó không ngừng hẩy hông như chiếc máy làm đầu khấc của nó chọc thẳng vào mu bướm Thảo, cảm giác mềm mềm của bướm chị nó càng làm nó thấy sướng mà thúc điên cuồng vào đó.
– Ưm… ư… a… a… a… a… hơ hơ… nhẹ thôi… em không đau sao… ưm… – Thảo vừa rên vừa ôm đầu thằng Cu, mặc dù cách hẳn một lớp váy và một lớp quần lót, Thảo vẫn cảm nhận rất rõ đầu khấc cứng đơ khỏe mạnh của nó dường như đang muốn tách chân mình ra vậy… Được hai lớp vải bảo vệ Thảo khá yên tâm nên nàng có nuông chiều nó một chút mà khẽ dạng chân ra.
– A!!! Hơ hơ… – Thảo bỗng rên to và rùng mình khi đầu khấc thằng Cu chọc vào hột le của nàng, chưa hết nó còn ép xuống và trượt trên đó càng làm Thảo thấy sướng… Thảo ngay lập tức ôm miệng, và nhìn lên trần nhà rên rỉ.
– Hơ… hơ… Không ổn rồi… như thế này không được… – Thảo nắm vào vai thằng Cu nhưng nó thúc khỏe quá, chim nó không ngừng ma sát với mu bướm Thảo khiến nàng không tự chủ được, Thảo ngậm chặt miệng nàng dùng sức đẩy thằng Cu ra nhưng nó vẫn lao tới tấp đến chọc đầu chim cứng như đá vào âm đạo Thảo, thậm chí lúc này nó còn thành công tách miệng âm đạo Thảo ra và dí đúng lỗ khiến chiếc váy bị lõm vào trong. Chắc chắn nó đang cảm giác âm ấm phía đầu chim, điều này càng làm nó sướng và có thêm sức lực thúc về phía trước điên cuồng.
– A!~ Cu! Em chậm lại! Chậm lại đi! – Thảo cảm nhận được rồi, nàng đập bộp bộp vào vai thằng Cu. Nhưng nàng nhìn vào mặt nó thì thực sự hết hy vọng vì trông mặt nó lúc này dại lắm, dại hơn cả lúc bình thường, hai mắt trợn lên trần nhà, mồm há hốc thở, có lẽ nó sướng quá mà mất lý trí rồi… Thảo khép chặt chân lại, mặc dù cơ thể nàng rất hưng phấn nhưng trong một giây phút ngắn ngủi Thảo đã sốc lại tinh thần và cảm thấy chuyện này thật sai trái… Nhưng… thằng Cu khỏe quá, nó vẫn đang thúc mạnh xuống khiến đầu dương vật nó dần dần chui vào trong âm đạo Thảo được nguyên cái đầu khấc, đẩy cả quần lót và váy vào trong. Thật điên rồ, trong cuộc đời Thảo chưa bao giờ có cảm giác cả đồ vải chui vào trong âm đạo thế này… chính vì vậy nên nàng cảm thấy khá khó chịu và đỡ được cơn hưng phấn tạm thời, mặc dù bên dưới âm đạo Thảo khít dịt như muốn mút chim thằng Cu vào trong.
– Cu! Đau chị! Cu!!! – Thảo biết không thể gọi nó lúc này, dù gì nàng cũng lớn hơn nó chẳng nhẽ lại không đẩy được nó ra, lúc này Thảo chống một tay xuống giường, co một chân lên và dùng sức đẩy thằng Cu dậy.
– Không! Không!!! Không! – Thằng Cu bị đẩy đứng dậy, nó dẫy nẩy nên, thực sự nó bướng quá, nếu cứ thế này anh Minh sẽ tỉnh mất, Thảo cần phải nhanh trí và quyết đoán lúc này, nàng cau mày ngồi dậy và cầm vào chim nó, không để nó la hét thêm, Thảo đưa chim nó vào miệng và mút chụt…
– Chụt… Ô!!! Ô!!! – Thằng Cu rùng mình, chân nó kiễng lên một nhát, đầu ngửa lên trời, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nó được mút chim, cảm giác này khiến nó như chết lặng, sướng đến mức khiến thằng Cu đứng bất động há miệng to đầu ngửa lên trời kêu rên, hai chân đứng không vững, may có bàn tay Thảo đang đỡ lại.
– Chụt chụt chụt… – Thảo cau mày, nàng há đôi môi đỏ xinh xắn của mình mút cho thằng Cu, mặc cho bên dưới bộ ngực nàng vẫn đang ở trần, nó nhún nhảy theo nhịp mút của Thảo. Bất đắc dĩ nàng phải làm như vậy để nó hạ cơn dại này xuống. Nàng cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc này nhưng không nghĩ nó lại đi quá xa như vậy.
– Ô!! O!! OO!!! Ô!!! – Tầm một phút sau, thằng Cu kiễng chân, nó dí thật chặt vào miệng Thảo, nó như muốn đút hết cả cái dương vật của nó vào trong vậy, khiến Thảo hơi nghẹn nhưng nàng vẫn chịu được, nó đứng rung chân một lúc thì Thảo cảm thấy không ổn vì nó sắp xuất, nhưng chưa kịp hành động thì nó đã xuất ra rồi, nàng không thể để tinh trùng bắn ra đệm được nên nàng đành phải ngậm toàn bộ số tinh trùng thằng Cu bắn ra.
– Ưm… ưm… – Thảo đỏ ửng mặt, tiếng rên phát ra trong cổ nàng vì đang phải chịu những đợt tinh trùng nóng hổi bắn vào trong họng, không biết sao thằng Cu nó bắn nhiều thế, hôm nay tắm cho nó đã bắn rất nhiều rồi, không ngờ lúc này cũng nhiều không kém… tinh trùng nó bắn ra đã đầy mồm Thảo và có nguy cơ rớt ra ngoài…
– Ưm… – Lúc này Thảo vừa ngậm chim thằng Cu vừa vơ lấy ít giấy ăn ở đầu giường và ọe ra đó.
– A… trời ạ… – Thảo vừa nhả chim thằng Cu ra thì chim nó vẫn tiếp tục bắn tinh trùng lên ngực Thảo, thật kinh khủng nó vẫn chưa xuất hết… Thảo một tay cầm giấy, một tay cầm chim chỉnh cho nó xuất lên ngực mình, nàng không muốn tinh trùng rơi xuống đệm chút nào. Phải mất một lúc, thằng Cu mới bắn hết, trong miệng nàng đã nhiều mà trên ngực nàng còn nhiều hơn… Bắn xong thằng Cu ngồi phịch xuống giường vả đổ xuống nằm thở. Thảo cau mày, nàng cầm khăn giấy lau cẩn thận khắp ngực mình rồi chỉnh lại ga giường và áo váy.
– Hmm… – Thảo thở dài… nàng vừa mặc lại dây áo vừa nhìn thằng Cu. Hôm nay suýt chút nữa nàng chiều hư nó rồi, cũng may vẫn chưa có phát sinh quan hệ, không biết khi nào bác Sí mới đón nó nữa… Thảo vuốt tóc nó rồi đứng dậy dọn dẹp, lúc sau quay lại đã thấy nó ngủ khò khò rồi, Thảo phải mặc lại quần và đắp chăn cho nó, sau đó nàng nằm xuống bên cạnh và cũng ngủ thiếp đi lúc nào không hay.