Thú tính

Chương 85



Phần 85: Hoa khôi ngân hàng III – Phát hiện động trời

Sáng hôm sau, Linh bị đánh thức dậy bởi tiếng hát trong trẻo của Thảo, cô mở mắt thấy Thảo ngồi ở bàn trang điểm cạnh giường, gương mặt tươi tắn đầy sức sống, hồng hào xinh xắn với đôi môi đỏ tự nhiên, Thảo nhẹ nhàng đeo cho mình hai chiếc bông tai đắt tiền mà Minh đã tặng từ lâu, trên người mặc một bộ váy màu đen trông rất quý tộc, chắc chắn Thảo sẽ nổi bật tại lễ khai mạc ngày hôm nay.

– Kinh nhờ! Trông tươi thế! Soi gương cười tủm tỉm cơ! Tối qua lên mấy lần? – Linh chống tay vào đầu gượng dậy nhìn Thảo cười nụ cười dâm dê có một không hai của mình.
– Ơ mày dậy rồi à, ngủ tiếp đi, một tiếng nữa mới đi mà hihi – Thảo quay sang cười tít mắt, trông nàng cười thực sự rất dễ thương, cảm giác dễ gần dễ mến cực kỳ.
– Thôi nàng ạ, nàng thì được sướng, tôi thì khó chịu hết cả người đây! – Linh ngồi dậy uể oải, đầu tóc bù xù.
– Mày ôm sextoy vào phòng vệ sinh tự xử đi… – Thảo cười vừa búi tóc vừa nhìn Linh qua gương.
– OÁP!!! Thôi lạy hồn, mà hôm nay khai mạc mày không trang điểm à? – Linh ngáp một cái rõ to rồi nói.
– Tao không trang điểm đâu, tao không hợp, nhìn già lắm… – Thảo mím môi mỉm cười nhìn mình trong gương, nàng búi tóc lên trông rất hợp với bộ váy này, chiếc cổ dong dỏng cùng làn da trắng không tì vết đến con gái nhìn vào cũng phải mơ ước…
– Ừ! Ha, tao chưa bao giờ thấy mày trang điểm, mà thôi mày có để mặt mộc thì trông mày cũng nét nèn nẹt rồi! – Linh đứng dậy vươn vai đi vào phòng vệ sinh.

Tầm 30 phút sau, tất cả mọi người đã chuẩn bị xong, Thảo bước ra cửa phòng đi một đôi guốc cao tầm 8cm, đã từ rất lâu rồi Thảo mới đi lại đôi guốc hàng hiệu này, vì bình thường nàng chỉ thích đi mấy loại giày búp bê hoặc dép bệt. Hôm nay với chiều cao 1m72 và cộng thêm đôi guốc này, nàng cũng đã cao lên tầm 1m80 trông nàng thực sự nổi bật với chiều cao này… để đánh đu với Thảo Linh cũng cố nhét đôi guốc 10 phân nhưng không ăn thua, cô mặc một bộ váy khá sexy, không quá lố trông lại rất thời thượng.

Thảo và Linh bước ra ngoài, ông Vũ và bà Hiền cùng lúc đó cũng từ phòng bên kia bước ra. Cả ông Vũ và bà Hiền đều choáng ngợp trước vẻ đẹp của con dâu mình, vì trông hôm nay con bé đẹp quá, từ chiếc váy được Thảo lựa chọn rất phù hợp cho đến chiều cao, kiểu tóc của con bé, thực sự gu ăn mặc của Thảo không ai có thể sánh bằng. Hôm nay bà Hiền cũng mặc một bộ váy màu đen tựa con dâu, trông cứ như hai mẹ con ruột vậy, còn ông Vũ mặc bộ vest đen đắt tiền của mình, trông ông đúng kiểu nhà tài phiệt đi cùng với mỹ nhân vậy.

Cả team 4 người bước xuống đại sảnh đi ăn sáng, tất cả mọi người ở đó mắt tròn mắt dẹt nhìn theo họ, điều mà người ta để ý nhiều nhất đó chính là Thảo, khi nàng xuất hiện ở nhà ăn khiến cho mọi người ở đó nhốn nháo đứng lên ngồi xuống chỉ để thấy rõ vẻ đẹp của Thảo, có một vài người còn tra google xem Thảo có phải là minh tinh màn bạc nào hay không, thậm chí một số người nước ngoài còn chạy đến xin chụp ảnh với Thảo.

Mặc dù hướng nội nhưng Thảo lại rất lịch sự, nàng đồng ý chụp với tất cả mọi người… cuối cùng cả phòng tiệc sáng của khách sạn mọi người lao đến thi nhau chụp ảnh với Thảo, ông Vũ và bà Hiền ngồi mỉm cười tự hào. Lúc sau đội ekip nhóm ông Vũ xuống đã dẹp hết fan hâm mộ của Thảo để mọi người được tự nhiên… Ở xã hội này công nhận sắc đẹp cũng là một loại tài năng thiên bẩm.

Sau khi ăn sáng, cả bốn người được những chiếc siêu xe của khách sạn chở đến địa điểm thi. Lại một lần nữa, khi Thảo xuất hiện ở đó khiến cả hội trường sáng bừng vì vẻ đẹp của nàng, nơi đây đang quy tụ rất nhiều thí sinh từ khắp mọi nơi đổ về. Thảo bước tới sân khấu cùng mọi người trong nhóm, nhìn nàng sáng như chiếc vương miện hoa khôi vậy.

Ở phía xa, có rất đông người tụ tập lại một chỗ, chủ yếu là nhà báo, hóa ra họ đang phỏng vấn thí sinh đạt giải hoa khôi của năm trước, cô ta còn đang đội trên đầu mình chiếc vương miện năm ngoái, trông rất tự tin và có chút khoe mẽ nói rằng năm nay sẽ tiếp tục đạt được chiếc vương miện đặc biệt này.

Cô hoa khôi cũ đang thao thao bất tuyệt về khả năng của mình thì bỗng đám nhà báo thì thầm với nhau rồi chạy nháo nhác về phía xa, nơi Thảo đang đứng cùng bố mẹ chồng, bỗng tất cả ánh mắt của mọi người ở đó đổ dồn vào Thảo khi nàng xuất hiện, đám nhà báo thi nhau săn những bức ảnh đầu tiên về thí sinh mới có ngoại hình đẹp đến khó tin này, mặc dù có hơi khó chịu nhưng nàng cũng đã đoán trước được điều này, và khéo léo núp sau bố chồng to béo tránh né ánh đèn flash, Thảo càng làm như vậy càng khiến người ta cảm thấy nàng thực sự vừa xinh đẹp vừa đáng yêu.

Trông cô hoa khôi năm trước còn kém Thảo rất xa, cô ta cau mày lại nhìn về phía Thảo, đến bản thân cô ta còn không thể phủ nhận được sự xinh đẹp đến hút hồn của Thảo, một sự ghen ăn tức ở nổi lên trong lòng, cô ta đứng dậy vùng vằng bỏ đi, nhưng chẳng có ai chạy theo vì họ còn mải ngắm Thảo… Một lúc sau, với ekip hùng hậu của ông Vũ, Thảo mới thoát khỏi vòng vây của đám nhà báo rắc rối.

– Ôi Linh ơi… sao mọi người cứ nhìn tao thế, tao sợ lắm… – Thảo nhíu lông mày lại, nàng ngồi cạnh Linh ở khu vực dành cho thí sinh.
– Ai bảo mày ngon cơ, công nhận, hôm nay mày nổi bật thật, mày có để ý cái con đeo vương miện không, nó nhìn mày xong bỏ đi đó ha ha, tao chắc chắn nó là một con đại xấu tính!
– Tao cũng chỉ mặc đồ bình thường thôi mà… đi cái guốc này còn đau hết cả chân ý… – Thảo tháo guốc và dẫm chân trần xuống đất.
– Bình thường? Váy này của mày là bản giới hạn được bán tại sàn diễn thời trang paris giá mười mấy nghìn đô! Ờ! Bình thường! Guốc này của mày cũng mấy nghìn đô hơn trăm củ tiền Việt rồi, Ờ! Bình thường quá! Còn cái bông tai này của mày nữa! Bình thường quá cơ, rồi cả cái này nữa… thực sự bất thường… – Vừa nói Linh vừa ấn một ngón tay vào bộ ngực to của Thảo.

Thảo rụt người lại né tránh, nàng nhìn xuống công nhận ngực mình to thật, một phần cũng vì bộ váy này là váy bó, nó được thiết kế riêng bởi nhà thiết kế nổi tiếng người Pháp nên trông cực kỳ phù hợp với bộ ngực to của nàng, nó tôn lên vẻ đẹp thuần khiến của một cô gái có body quyến rũ như Thảo.

Đó cũng chính là lý do mà mọi người không thể cưỡng lại được sự hưng phấn của bản thân khi nhìn thấy Thảo.

Vẻ đẹp của Thảo khiến mọi người như bị hút hồn, không còn giữ được ý tứ mà tự động lao đến với nàng vậy.

– Nhưng mà… – Thảo nhíu lông mày lại không nói được gì vì Linh nói không sai chút nào.
– Nhưng cái gì? Thế… tối qua… làm mấy hiệp he he… – Linh cười dâm dê hếch mắt tiếp tục hỏi Thảo vấn đề tế nhị.
– Mày quan tâm làm gì? – Thảo cau mày nhìn bạn mình với ánh mắt kiểu phán xét cái thói biến thái của nó.
– Chẹp! Thì tao là bác sĩ của mày mà! – Linh cười nhe nhởn.
– Thảo ơi! Ra ngoài đi em, sắp khai mạc rồi! – Một chị bên ekip vào phòng gọi Thảo.
– Dạ vâng ạ! Hihi – Thảo mỉm cười đi lại guốc và đứng dậy.
– Ê ê cái con kia, chưa trả lời tao! – Linh kéo tay Thảo.
– Thôi! Mày bỏ tao ra đi mà!!! Để tao ra ngoài không bố Vũ chờ! – Thảo nhắm mắt gồng lên để kéo tay ra nhưng Linh rất khỏe, chẳng khác gì tay đàn ông.
– Mày chỉ cần nói lên mấy lần thôi! Đi mà!
– Tại sao mày cứ muốn biết chuyện đó thế… tao ngại lắm!!! – Thảo kéo mãi không ra được liền đứng lại xị mặt.
– Thì cứ nói đi tao còn nghiên cứu chứ, ví dụ lần này mày không đậu thì tao còn tính cách khác! – Linh cười hề hề dùng hai tay nắm chặt cổ tay Thảo.
– Sigh! Hai lần! – Nói xong Thảo xị mặt đẩy tay Linh ra và đi ra ngoài, nàng đến bó tay với con bạn mình cứ hỏi bằng được chẳng khác gì ông Minh chồng nàng.
– Hai lần cơ à… cái con bé này sướng thật… con cu to như vậy… ông bố chồng già Vũ chắc cũng sướng lắm, một đứa đẹp như cái Thảo mà được chơi thì ông ta kiếp này sống cũng gọi là có phúc đức rồi… hề hề… – Linh biến thái đứng lại đần mặt ra suy nghĩ, bỗng mặt cô hơi cau lại, mặc dù biết sẽ lép vế trước Thảo nhưng cô đã cố gắng ăn mặc sexy thế này vậy mà chẳng có lấy một ánh mắt nào để ý đến mình, ngoài ông Vũ dâm dê… Linh thở dài lắc đầu một cái, không biết bản thân đang nghĩ gì nữa…

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

Cuối cùng buổi khai mạc cuộc thi hoa khôi lớn nhất từ trước đến nay của ngành ngân hàng cũng được diễn ra, toàn bộ thí sinh và người đại diện lần lượt xuất hiện trên sân khấu, cuối cùng tâm điểm của cả buổi lại đổ dồn về Thảo và ông Vũ, ông Vũ cũng là một nhân vật có tiếng nói trong ngành, chính vì ông ta nổi tiếng nên mọi người mới xì xào to nhỏ về việc ông ta có một nhân viên đẹp như Thảo, một số người bàn tán nhau về quan hệ của hai người là bố chồng con dâu… Rất nhiều thông tin của Thảo được ưu tiên khai thác trong đợt thi hoa khôi lần này của đám săn tin… nàng là một quả boom lớn của cuộc thi năm nay, là một nhân tố bí ẩn mà bất cứ ai nhìn thấy cũng tò mò muốn biết thân phận thực sự của nàng là ai, vì là một người sống hướng nội nên hầu như đám nhà báo rất khó để tiếp cận thông tin của Thảo.

Sau hai tiếng khai mạc, cuộc thi đầu tiên của vòng loại cũng diễn ra, lần đầu tiên trong lịch sử có người được điểm tối đa trong cuộc thi vòng loại, đó chính là Thảo, nó là một cú sốc của toàn bộ thí sinh ở đó khi mà nàng đã chinh phục được những giám khảo khó tính nhất… đám nhà báo thì tranh nhau săn tin về một gương mặt hoàn toàn mới, nàng đã để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc đối với toàn bộ người xem trực tiếp lẫn trên truyền hình… Về phía Thảo nàng chẳng mấy ngạc nhiên vì nàng đã quá quen với những cuộc thi thế này rồi, phần thi này không khó nhưng có rất nhiều thí sinh đã không được chọn.

Vì là cuộc thi lớn nhất từ trước đến nay, đánh một dấu mốc quan trọng của từng đơn vị với ánh mắt bạn bè quốc tế nên giám khảo rất khắt khe nghiêm túc, họ có những yêu cầu cao chót vót như những giám khảo tại cuộc thi hoa hậu thế giới vậy và nội dung thi cũng rất khác biệt so với những năm còn lại, nhất là phần thi áo tắm đã được loại bỏ, thay vào đó là phần thi trang phục tự do.

Buổi chiều, tiếp đến là cuộc thi trang phục tự do, rất nhiều thí sinh chọn những trang phục hở hang, thậm chí là mặc đồ bikini khi mà ban tổ chức đã cấm, chẳng khác gì một buổi chào hàng với các đại gia… Tuy nhiên chỉ duy nhất một mình Thảo lên đồ một cách lạ lùng nhất, nàng mặc một bộ đồ đi chơi dạo phố thường ngày và một bộ hay mặc ở nhà, trang phục ấy của Thảo toát lên sự tự do, năng động của một phụ nữ thời hiện đại, cũng như nét đẹp quyến rũ, gần gũi của một người phụ nữ đảm đang trong gia đình, với gương mặt xinh xắn dễ thương, chiều cao lý tưởng cùng với ba vòng chuẩn không thừa một cm, nhất là với bộ mông cong quyến rũ và bộ ngực to… Thảo đã chinh phục được toàn bộ khán giả cũng như ban giám khảo khó tính, tuy lên đồ khác lạ so với tất cả các thí sinh còn lại, nhưng Thảo đã khiến ban giám khảo mỉm cười thú vị và có chút kinh ngạc vì cô gái này thực sự rất tự tin vào sắc đẹp của mình, cô ấy biết rõ bản thân hơn tất thẩy mọi thí sinh ở đây… có lẽ mặc dù ngồi ở cương vị nào, là nhân vật thế nào thì cũng không dấu nổi ánh mắt si tình khi nhìn Thảo, có anh hùng nào thoát khỏi ải mỹ nhân… đến nữ giới trong khán phòng còn bị thuyết phục… tất cả mọi người như bị hút hồn bởi vẻ đẹp thuần khiết nhưng cũng rất sexy của Thảo, nàng đem đến cho mọi người một sự hưng phấn kỳ lạ.

Sau một ngày thi, Thảo đang là cô gái có số điểm cao chót vót bỏ xa tất cả các thí sinh còn lại, thật đáng buồn cho cô gái đội vương miện kỳ trước, vì cô ta chỉ xếp thứ ba, một ánh mắt ghen tị, một sự ghen ăn tức ở không hề nhỏ khi năm nay, năm quan trọng nhất lại có sự xuất hiện của Thảo, nàng đã chiếm chọn toàn bộ Spotlight của cả cuộc thi khiến toàn bộ thí sinh cùng với người đại diện của họ lo lắng đứng ngồi không yên.

Cả nhà bước ra ngoài trước sự bảo vệ của đội ekip, bởi vì đám nhà báo đang vây quanh Thảo sau ngày thi thứ nhất, thực sự rất phiền toái, cũng may đội ekip mà ông Vũ chuẩn bị cũng vì một vài lý do như thế này, ông Vũ và bà Hiền thì dễ dàng lên con siêu xe phía trước, còn phía sau Thảo và Linh khá vất vả để lên được chiếc xe.

– Thảo ơi!!! Thảo!!! – Bỗng từ xa có một tiếng gọi lớn, Thảo liếc nhìn về phía đó thì thấy một bóng dáng quen quen nhưng chưa nhận ra đó là ai, bởi vì đám đông nhốn nháo quá… Chưa kịp quay lại nhìn lần nữa thì chiếc xe lao vút đi.
– Chị ơi! Chị cho bọn em đi một vòng thành phố được không ạ, em muốn ngắm cảnh thành phố Nha Trang một chút ạ! – Thảo lễ phép nói với chị tài xế của khách sạn.
– Ừ! Tất nhiên là được rồi em! – Nói xong chị tài xế mỉm cười chuyển hướng, mở cửa kính Thảo hít một hơi dài, không khí nơi đây thật trong lành, mát mẻ, hòa cùng mùi thơm đặc trưng của biển, cảm giác thật thư thái, thực sự nàng không hợp với mấy cuộc thi thế này, nó thực sự ồn ào và phiền phức. Với tài năng và ngoại hình này Thảo thừa sức có thể làm một idol của Việt Nam, nàng sẽ nổi tiếng rất nhanh nếu muốn, mỗi tội nàng là một cô gái sống hướng nội, chỉ muốn có một gia đình hạnh phúc, sống như những người bình thường… Nói xong Thảo xoa bụng mình, nàng mím môi suy nghĩ… không biết… tối qua có đậu hay không…
– Ha ha! Dành vị trí đầu bảng sau ngày thi đầu tiên mà trông mày mệt mỏi thế! – Linh ngồi bên cạnh nói và nhìn về một hướng với Thảo.
– Hì! Tao không hợp với những chỗ đông người, nên thấy hơi khó thở… – Thảo quay lại mỉm cười một cái.
– Khổ thân bạn tao… Thôi ngoan mấy ngày nữa là xong thôi, tối về bơm thêm vài… – Linh chưa kịp nói xong thì Thảo quay lại bịt mồm Linh lại và mở to mắt cau mày. Nàng sợ Linh nói ra điều gì liên quan đến quan hệ của nàng và bố Vũ thì chết. Thấy mình lỡ mồm, Linh gật gật rồi nhìn lên tài xế và đập tay vào ngực vài cái. Hai chị em lượn một vòng thành phố rồi quay trở về khách sạn, vừa bước xuống xe, Thảo lại nghe thấy tiếng gọi từ phía xa.
– Thảo ơi!!! Thảo ơi!!! Tớ đợi cậu nãy giờ!!! – Có một người béo béo đeo balo ục ịch chạy từ phía xa tới.
– HẢ!!! Lâm lợn!!! Sao cậu lại ở đây? – Thảo mở to mắt ngạc nhiên khi thấy Lâm lợn bạn học cùng mình hồi cấp ba.
– Á!!! Thằng Lâm lợn, sao mày lại ở đây? Thằng lợn này!!! – Linh xuống sau cũng giật mình khi thấy Lâm lợn xuất hiện ở đây.
– Tớ… nghe nói cậu thi hoa khôi ở đây… nên… he he – Lâm lợn gãi đầu gãi tai nói, nhìn cái mặt biến thái của nó trông xấu tệ, người vừa béo vừa lùn, Lâm lợn chỉ đứng đến gáy Thảo nếu nàng bỏ guốc ra, còn lúc này trông nó chỉ cáo đến ngực nàng.
– Sao mày lại biết Thảo thi hoa khôi ở đây? Chuyện này nội bộ ngành ngân hàng sao mày biết được? Khai mau! – Linh quát xa xả vào mặt Lâm lợn, cơ bản từ hồi học cấp ba Linh đã rất ghét Lâm lợn chỉ vì nó là thẳng hay đi quay lén phòng vệ sinh nữ. Nhìn cái tướng thì không thể mê nổi, lúc nào cũng chỉ cười hề hề như thằng thiểu năng, người thì béo ục ịch, da thì ngăm đen xấu xấu bẩn bẩn.
– Ở ngoài đường người ta dán đầy băng dôn sao tớ không biết được… với lại mẹ tớ bảo lần này con dâu ông Vũ tổng giám đốc ngân hàng quốc tế sẽ tham gia… thì chỉ có Thảo thôi chứ hề hề! – Lâm lợn cau mày nói với Linh sau đó nó quay sang Thảo cười. Linh cứng họng vì mẹ Lâm lợn cũng làm trong ngành ngân hàng, tuy bà ấy nghỉ hưu rồi nhưng chí ít cũng làm sếp, chuyện rò rỉ thông tin này cũng là lẽ thường.
– Vậy cậu đến đây lâu chưa? – Thảo mỉm cười nhẹ nhàng nói với Lâm lợn, nàng biết Lâm lợn là một đứa say mê mình nhưng chưa bao giờ nàng coi thường tình cảm đó của nó.
– Tớ… tớ mới đến sáng nay, xong bắt thẳng taxi đến địa điểm thi để… để… xem cậu thi… – Lâm lợn đỏ mặt khi được nói chuyện với Thảo, cô ấy lúc nào cũng nói chuyện nhẹ nhàng và tôn trọng nó khiến Lâm lợn càng say mê Thảo.
– Hì! Cảm ơn cậu đã luôn ủng hộ tớ! – Thảo mỉm cười, nàng nói như vậy cũng có lý do, vì trước đến nay từ hồi học cấp hai đến giờ chưa một cuộc thi nào của nàng mà vắng mặt Lâm lợn, lần nào nó cũng đem hoa đến chúc mừng Thảo, ngày hôm nay cũng vậy, mặc dù bạn bè nàng không biết nhưng bằng một cách nào đó Lâm lợn lại xuất hiện ở đây khiến Thảo có một chút vui trong lòng.
– Mà cái thằng biến thái này! Mày đi đâu cũng vác cái ba lô to như tổ chảng thế hả? – Linh cau mày đá vào ba lô Lâm lợn vài cái.
– Không! Tại… tại tớ sáng nay mới xuống đến đây nên chưa tìm được chỗ nghỉ… tất cả phòng ở đây đều cháy cả… nên… – Lâm lợn ấp úng, rồi hếch mông hất cái balo lên lưng trông tội tội.
– Cậu chưa tìm được phòng nghỉ sao? – Thảo nhíu mày đồng cảm vì Lâm lợn lúc này lấm la lấm lét trông thật đáng thương.
– Mày đừng tin nó Thảo, nhà thằng này cũng đại gia lắm, làm gì mà không thuê được phòng! – Linh bám vào tay Thảo, vì cô biết rõ tính bạn mình.
– Tớ thề! Sáng nay tớ còn thuê người hỏi hết quanh khu thành phố mà không kiếm được phòng nào… Mới hôm qua tớ nghe tin Thảo sẽ thi nên tớ không kịp chuẩn bị gì mà vội vàng bay vào đây… cũng không ngờ ở đây lại cháy phòng đến thế… – Lâm lợn mặt buồn rười rượi nói.
– Chắc cậu ấy nói đúng đấy, bố Vũ cũng bảo thời gian này kiếm phòng rất khó mà… – Thảo nói nhỏ với Linh.
– Không có phòng thì kệ mày chứ, liên quan gì đến bọn tao! – Linh bĩu môi lườm Lâm lợn, thực sự Linh là một cô gái rất có định kiến với Lâm lợn, lúc nào gặp là chửi nó như kẻ thù nên Lâm lợn chẳng thích Linh tí nào.
– Thì tớ có bảo liên quan đâu, tớ đến đây chỉ muốn xem Thảo thôi chứ chẳng phải đến để ngủ! Tối tớ ra bến xe bus ngủ thiếu gì chỗ! Xì! – Lâm lợn vênh mặt lên cãi Linh.
– Cái thằng lợn này! Mày lại đòi trả treo với bà à! – Linh trừng mắt và dơ tay lên với Lâm lợn khiến Lâm lợn nhắm tịt mắt dơ cái tay béo múp lên đỡ trông đến tội.
– Thôi! Hai người này cứ như nước với lửa ấy, mà mày cũng đừng bắt nạt cậu ấy nữa… theo tớ thì thế này, đằng nào mình cũng là bạn học cùng lớp, hôm nay Lâm cứ ngủ cùng phòng bọn tớ đi! Rồi mai đi kiếm phòng cũng được, ngày mai chắc sẽ có thôi… Hihi… – Thảo nói khiến cả Lâm lợn lẫn Linh trợn tròn mắt, một người thì sướng một người thì phát rồ lên.
– Mày điên à Thảo? Cho cái thằng lợn này ở chung phòng! Mày bị điên à!!! – Linh cầm vào vai Thảo lay đi lay lại.
– Ơ thì chả lẽ lại để bạn ấy ngủ ở ngoài đường sao? – Thảo nhíu lông mày nói.
– Trời ơi!!! Mày tốt cũng tốt nó vừa thôi, mày không nhớ ngày xưa nó là thằng hay quay trộm tụi mình đi vệ sinh à? Há!!! – Linh thực sự hết thuốc chữa với bạn mình, mặc dù biết tính Thảo như vậy và cũng đoán Thảo sẽ để cho nó ở cùng một hôm nhưng không ngờ Thảo nói thật. Linh như phát rồ lên với quyết định này của Thảo. Trông Thảo chẳng có chút nào lo lắng và đề phòng với tên biến thái này nhưng Linh lại rất để ý đến nó.
– Chuyện cũ rồi thì mày nên bỏ qua cho người ta đi… bây giờ lớn rồi chứ có phải trẻ con nữa đâu… Dù gì phòng mình cũng rộng mà, cậu ấy ở ngoài phòng khách thì cũng không liên quan đến mình, đúng không? Hihi… – Với đức tính của Thảo, Lâm lợn lại là bạn cũ, nàng sẽ giúp bạn mình mà không suy nghĩ gì, nàng sẽ không nỡ lòng để Lâm lợn ngủ ngoài đường được, dù gì cậu ấy cũng đến đây vì mình.
– Huh! Lớn gì chứ, tuổi này rồi còn ở nhà bám váy mẹ… Mày mà bén mảng vào phòng tao sẽ đập mày đó nghe chưa! – Linh cau mày, thôi thì nghĩ đơn giản cũng làm phúc một chút, tự nhiên đang yên đang lành có thêm thằng tay sai cũng tốt… nghĩ xong Linh dơ nắm đấm lên dọa Lâm lợn.
– Cảm ơn các cậu! Tớ hứa chỉ ngủ ở đây một đêm thôi! Tớ sẽ thuê người tìm hộ phòng, có một cái tớ đi ra liền… – Mặt Lâm lợn sướng thấy rõ, tim nó đập nhanh, mũi nó he lên tận não cảm giác như sắp chảy máu cam ra đến nơi rồi, nó chỉ cần nghĩ đến việc được ở cùng Thảo là nó sướng đến phát điên, tâm trạng cao hứng không thể diễn tả nổi.
– À! Nhưng mà… chuyện này bí mật đó, đừng để anh Minh hay bố chồng tớ biết, sẽ không hay… – Thảo nói với cả Lâm lợn và Linh.
– Ừ! Tao biết rồi, tao đâu có ngu, lộ ra chỉ có thằng lợn kia thôi!
– Tớ hứa, tớ chỉ ở trong phòng, nghe lời bọn cậu! Tớ không đi đâu hết! – Lâm lợn dơ tay lên thề, nó nuốt nước bọt khi lén nhìn cơ thể Thảo. Lúc sau nó vác balo theo sau, mắt nó không ngừng nhìn vào bộ mông to của Thảo đang đi ở phía trước. Bản tính dâm dê đê tiện vẫn nằm trong máu của nó không thể thay đổi được.
– Trên tầng này chỉ có hai phòng, một của tớ và một phòng của bố mẹ chồng ở đằng xa xa kia, nên cậu đừng đi ra hành lang nha, nhỡ đâu gặp bố mẹ tớ thì chết… – Thảo chỉ về phía xa và mở cửa, cả ba người nhanh chóng đi vào trong, mặc dù Lâm lợn cũng khá nhiều tiền và đã từng ở nhiều khách sạn năm sao nhưng căn phòng này thực sự rất xa hoa lộng lẫy, mắt nó mở to nhìn lên trần nhà và nhìn nội thất xung quanh phòng, sau đó nó được Linh đá vài cái vào mông và chỉ định ngồi ở phòng khách không được đi đâu xa quá phòng vệ sinh.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

Tối đến cả ba người ngồi với nhau ở phòng khách nói lại chuyện cũ, không khí vẫn như vậy, Linh thì chửi Lâm lợn, còn Lâm lợn thì giải thích đến mỏi mồm, Linh đã có định kiến sâu sắc với Lâm lợn từ rất lâu nên không có gì thay đổi khi cả hai đều đã trưởng thành. Còn Thảo vẫn ở vị trí trung lập, nàng chỉ ôm miệng cười khi nghe hai người đấu tranh ngôn luận với nhau.

Hôm nay Thảo mặc một bộ ngủ pijama màu trắng ren, quần đùi áo sơ mi cách điệu họa tiết ren ở viền áo, viền cổ và ống quần đùi, trông cuốn hút một cách lạ kỳ. Thảo luôn biết cách ăn mặc thế nào để luôn cuốn hút người đối diện mà không cần phải mặc đồ sexy, giống như hôm nay nàng tự làm stylist cho mình khiến ban giám khảo chết đứ đừ… Họ còn gật gù thán phục đội ngũ ekip, nhưng họ đâu biết rằng ekip của Thảo đi theo chỉ cho có khi gu thẩm mỹ của nàng không ai sánh bằng.

Lúc này, trong phòng khách Thảo và Linh ngồi ở trên ghế, còn Lâm lợn ngồi ở dưới thảm, nó đã cố ý chọn vị trí này để nhìn những khoảnh khắc lộ hàng của Thảo. Y như rằng, mỗi khi Thảo nhấc chân lên nó nhìn xuyên vào trong thấp thoáng thấy cả viền quần lót của nàng, điều này khiến nó gần như chảy máu cam, đầu óc choáng váng, cãi nhau với Linh mà tim nó đập vừa nhanh vừa mạnh khi thấy những hình ảnh hở hang của Thảo, có thể nó còn chẳng để ý Linh đang chửi mình cái gì, nó chỉ chú ý khi Linh quay đi là nó liếc vào đùi Thảo, cặp đùi, đôi chân dài trắng muốt. Cũng may hôm nay Thảo mặc áo lót chứ nếu nàng thả rông chắc Lâm lợn tóe máu cam ra mất.

Cuộc thi hoa khôi lần này có một lịch trình khá thoải mái, là một cuộc thi tầm cỡ nên ban tổ chức muốn các thí sinh có ngày nghỉ, một ngày thi xong thì nghỉ một ngày để cho toàn bộ thí sinh có một tâm lý thoải mái nhất. Ngày mai là ngày nghỉ nên Thảo và mọi người rất thoải mái thức đến đêm nói chuyện, còn ông Vũ với bà Hiền có lẽ đã đi ăn với đối tác và những quan chức khác, chẳng mấy khi nơi đây tụ họp rất nhiều đối tác quan trọng của ông Vũ, đây cũng là một dịp rất tốt để ông Vũ chăm sóc đối tác cũng như các đối tác khác chăm sóc cho ông, vì vậy lịch trình của ông Vũ mới dày đặc hơn tất cả mọi người trong đoàn.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

01h45 sáng, Lâm lợn đang ngủ ngoài sofa thì bỗng thấy có tiếng động nhẹ, vì là một đứa biến thái nên nó ngủ rất tỉnh, nó thấy một ánh đèn điện thoại đi từ phòng Thảo ra, nó giả vờ ngủ ti hí mắt để nhìn xem ai lại tỉnh giờ này… lúc sau nó thấy bóng của ánh đèn lớn dần, nó bèn nhắm mắt lại, cảm thấy ánh sáng vừa chói vào mắt mình một cái, chắc hẳn người này vừa soi ra chỗ nó ngủ, lúc sau một tiếng tít của cửa vang lên, Lâm lợn mở mắt ra thì thấy Linh đi ra khỏi cửa, chắc chắn là nó… bỗng trong Lâm lợn cảm giác cái Linh này đang làm một điều gì đó lén lút, là một kẻ không mấy ưa Linh, Lâm lợn từ từ ngồi dậy và đi ra cửa, nó khẽ mở cửa và ngó ra ngoài nheo hết cả mắt lại vì bên ngoài hành lang đèn sáng trưng, nó có thể thấy từ xa xa bóng của Linh và một người đàn ông to béo vừa vụt qua đi vào hành lang chỗ thang máy, nó cau mày lại suy nghĩ, ở trên tầng này theo như lời Thảo thì chỉ có hai phòng, phòng bên kia chắc chắn của bố mẹ chồng Thảo rồi… nhưng…

Bất chợt Lâm lợn mở to mắt đập hai tay vào nhau, như thể nó vừa phát hiện ra một bí mật động trời… lén lút ra gặp nhau giờ này thì thực sự không đàng hoàng chút nào, Lâm lợn đóng lại cửa suy nghĩ… chắc chắn người đàn ông đó là bố chồng của Thảo rồi, trước đây nó có nghe mẹ nó nói chuyện về ông Vũ, ông ta là một người trăng hoa mê gái, ông ấy cắm không biết bao nhiêu cái sừng cho vợ rồi… Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, hôm nay nó đã thấy ông ta tà lưa được cái Linh dâm đãng, Lâm lợn cười thầm trong bụng, mặt gian thấy rõ, không biết trong đầu nó đang suy tính điều gì, có lẽ mục đích của nó chỉ để trả thù Linh mà thôi vì hàng ngày nó thường bị cái Linh bắt nạt.

Lúc này, trong phòng chỉ còn nó và Thảo, lúc này chắc chắn nàng đã ngủ say rồi, Lâm lợn đánh liều đi vào phòng ngủ của Thảo, nó thấy Thảo đang nằm quay lưng lại với cửa, chăn đắp ngang hông, mái tóc dài xõa ra giường. Lâm lợn đứng im ở cửa nhìn Thảo ngủ, chân tay nó run lẩy bẩy, với ánh đèn ngủ này nó nhìn khá rõ mọi vật trong phòng, nó định tiến tới nhưng lại nghĩ đến lời dọa của Linh, lúc này con điên đó đang ở ngoài, nhưng cũng chẳng biết nó sẽ về lúc nào… Lâm lợn lưỡng lự, nó nghĩ đến lòng tốt của Thảo và nàng chưa bao giờ đối xử tệ với nó, nên trong lòng nó có một chút tự trọng, nó quay người đi ra phòng vệ sinh, là căn phòng ở giữa phòng ngủ và phòng khách.

Nó chui vào đó lôi điện thoại ra, mở những hình ảnh nhạy cảm của Thảo mà nó chụp lén tối nay, không biết Lâm lợn đã chụp lúc nào, thực sự nó là một thằng bệnh hoạn nhanh tay, nó tụt quần xuống tay cầm chim vừa sóc lọ vừa nhìn ảnh Thảo, người nó cong như con tôm, mắt mở to hau háu nhìn vào đùi và mu bướm của Thảo trong ảnh, sau đó nó tiếp tục lướt sang những bức ảnh khác, nó còn chụp được khe ngực trắng nõn nà của Thảo, mặt nó đỏ phừng phừng nhìn vào đó sóc lọ trong im lặng.

– Cạch! Bỗng tiếng cửa phòng vệ sinh mở ra, ngay lúc đó điện phòng vệ sinh cũng được bật, đứng đằng sau Lâm lợn là Linh với đôi lông mày cau lại, đôi mắt mở to nghiến răng.
– A!!! Thằng chó bệnh hoạn biến thái kia!!! – Linh đạp vào mông Lâm lợn một cái làm nó ngã nhoài ra sàn, điện thoại bay ra cái bồn tắm view biển.
– Có chuyện gì thế… Linh… hả!!! Trời ạ… Lại sao thế… – Thảo nghe thấy tiếng động chạy tới thì giật mình khi thấy Lâm lợn nằm trên sàn, nàng nhíu lông mày lại khi tưởng Linh lại bắt nạt Lâm lợn cho đến khi nàng thấy quần của Lâm lợn đang tụt hết xuống mắt cá chân, người ta hay nói bụng to lò xo thụt nhưng chim của Lâm lợn khá gân guốc và to, mặc dù không thể so với ông Vũ hay ông Phú nhưng chim Lâm lợn to hơn của Minh nhiều và bé hơn của ông Lếnh một chút.
– Thằng chó lợn này! Tao đã nói rồi, cái thằng bệnh hoạn này đừng cho nó ở nhờ! Đây mày xem đi! – Linh tức giận đưa điện thoại của Lâm lợn cho Thảo xem. Thảo nhíu lông mày lại khi thấy trong máy Lâm lợn toàn ảnh của mình, nhất là mấy bức ảnh hở hang của nàng tối nay.
– Tớ… tớ… xin lỗi… để tớ… giải thích… – Lâm lợn xấu hổ đỏ ửng mặt ngồi dậy… Lúc này nó nghĩ mình sẽ nói chuyện cái Linh đi ra ngoài nhưng sợ Thảo sẽ không tin, vì lúc này bản thân nó đang ở thế hạ phong, nó chưa kịp đứng dậy mặc lại quần thì bị Linh lao tới.
– Con chó lợn béo xấu xí hôi hám này! Mày là đồ bệnh hoạn! – Vừa nói Linh vừa đá vào người Lâm lợn bùm bụp như đá bao cát.
– A! Đau tớ! Tớ xin lỗi! A! A! Tớ xin lỗi mà! – Lâm lợn nằm quằn quại đau đớn chờ sự thương hại của Thảo.
– Linh! Đừng đánh cậu ấy nữa! – Thảo nhíu mày bám vào tay Linh kéo lại, trông Lâm lợn lăn lộn ở đất Thảo lại thấy thương… lúc này Linh mới dừng lại, Lâm lợn vội vàng ngồi dậy mặc quần và quỳ xuống.
– Tớ xin lỗi… tớ… là thằng sở khanh, tớ đáng chết, tớ xin lỗi bọn cậu! – Lâm lợn quỳ cúi đầu xin lỗi Linh và Thảo, nó quyết định không nói chuyện Linh ra ngoài nửa đêm, có lẽ nó đang có một kế hoạch gì đó.
– Thằng chó chết bệnh hoạn! – Linh thở phì phò vì mệt, nhưng thấy Lâm lợn quỳ xuống lại hạ hỏa. Nhưng vẫn không quên chửi thêm vài câu.
– Thôi! Tao xóa hết ảnh đi rồi, mày đừng tức nữa… – Thảo mím môi đẩy Linh vào phòng ngủ rồi trả lại điện thoại cho Lâm lợn. Thực sự nàng không biết phải làm gì trong tình huống này nữa… Thảo cũng rất xấu hổ khi biết Lâm lợn thủ dâm vì mấy bức ảnh nhạy cảm của mình.
– Thảo ơi! Tớ xin lỗi, xin cậu đừng ghét tớ! – Lâm lợn mếu máo vẫn quỳ trong phòng vệ sinh.
– Cậu đứng lên đi… con trai ai lại quỳ thế… – Thảo xấu hổ không dám nhìn Lâm lợn, có lẽ sự biến thái này của Lâm lợn không là gì so với chồng nàng nên Thảo cảm thấy việc này cũng không có gì bất thường, và cũng không trách việc Lâm lợn chụp lén mình.
– Nhưng… cậu đừng ghét tớ nhé! Tớ hứa sau tớ sẽ không làm thế nữa… – Lâm lợn đứng dậy hai tay chắp ở dái ngoan ngoãn nói.
– Hmm… cậu đi ngủ sớm đi… – Thảo thở dài nói và đi vào phòng ngủ, Lâm lợn xấu hổ đứng trong phòng vệ sinh một lúc, nó vẫn nghe thấy giọng cái Linh chửi đổng lên ở trong phòng, đúng là một đứa thần kinh đáng sợ… Lâm lợn từ gương mặt khổ sở chuyển sang gương mặt đăm chiêu suy nghĩ, lông mày nó cau lại… nó quyết tâm theo dõi Linh, phanh phui bộ mặt bệnh hoạn của nó cho Thảo thấy, dám qua lại bất chính với bố chồng bạn thân… Lâm lợn ôm bụng vì đau, nó cũng không hiểu sao Linh lại về sớm thế, nếu quan hệ thì phải lâu lắm mới về, đằng này… có khi nào… mọi chuyện không phải như những gì nó đang nghĩ… Lâm lợn đắn đó rồi cuối cùng vẫn quyết định sẽ theo dõi Linh vì nó cay cú lắm rồi, nó sẽ làm sáng tỏ mối quan hệ mập mờ này của cái Linh và ông Vũ… Vì chẳng ai gần 2h sáng mò ra ngoài gặp nhau như vậy.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

Ngày hôm sau, cơ hội của Lâm lợn tới nhanh bất ngờ khi Linh không hề để biết và đề phòng Lâm lợn, cô luôn coi thường nó và cũng chẳng biết nó đang nghi ngờ mình nên Linh khá chủ quan. Sau khi Linh và Thảo ra ngoài đi ăn sáng… Một lúc sau, Lâm lợn ở trong phòng đói quá định đi xuống dưới kiếm đồ ăn thì nhìn thấy Linh đang đứng ngoài hành lang, nó cứ tưởng giờ này con Linh phải đang ngồi ăn rồi chứ, nó xuất hiện ở đây làm gì… Lâm lợn rút điện thoại gọi cho Thảo.

– Thảo à! Cái Linh có ở chỗ cậu không? – Lâm lợn hỏi dò.
– Không! Cậu ấy lên phòng gọi bố chồng tớ mà… hihi… dạ… bạn con mẹ ạ… Đấy thấy chưa, hôm qua mẹ bảo uống ít thôi mà nốc cho lắm vào rồi giờ còn chưa thèm dậy, mẹ mặc kệ! – Lâm lợn nghe trong điện thoại có cả giọng của vợ ông Vũ. Nó chắc mẩm con Linh lợi dụng lúc không có ai nên lên tình tứ đây, Lâm lợn hả hê chuẩn bị sẵn điện thoại để quay lại cảnh Linh vào phòng ông Vũ cho Thảo xem… Nó đứng nép ở cửa phòng thò mỗi camera điện thoại ra ngoài, thấy Linh vẫn đứng ở giữa hành lang bấm điện thoại. Lúc sau ông Vũ bước ra, đúng dáng người to béo và chiếc áo ngày hôm qua, lúc này Lâm lợn chắc chắn chín phần mười rồi… Bỗng nhiên nó thấy ông Vũ đưa tay lên sờ má Linh một cái, còn phản ứng cái Linh thì cười cợt không tránh né, Lâm lợn cười gian vì nó đã quay được toàn bộ cảnh đó, mặc dù không có gì nhưng hành động này chắc chắn có vấn đề. Lâm lợn cười thầm trong bụng, chỉ cần cảnh này thôi chắc chắn sẽ làm Thảo ghét cái Linh, và thay vào đó nó sẽ là bạn thân của Thảo… Một suy nghĩ ngây thơ ngu ngốc của Lâm lợn khiến nó cao hứng trong lòng.
– Cậu ăn sáng xong về phòng nha, tớ có cái này cho cậu xem, chắc chắn cậu sẽ sock! Bí mật đừng để ai biết kể cả cái Linh, vì liên quan đến nó! – Lâm lợn nhắn cho Thảo một tin như vậy, Thảo đọc xong thì hồi hộp lắm, vì tính nàng tò mò nên rất muốn biết Lâm lợn sẽ tiết lộ bí mật gì đây… Sau khi ăn sáng xong, mọi người hẹn nhau ra biển chơi, nhưng riêng Thảo về phòng để chuẩn bị đồ, cũng may Linh không đi theo Thảo, vì muốn tiết kiệm thời gian nên nó bắt taxi đi ra ngoài mua mấy bộ bikini mới… rồi hẹn nhau dưới sảnh… còn ông Vũ bà Hiền lại gặp đối tác dưới đại sảnh nên mấy người tiếp tục ngồi trò chuyện với nhau.
– Cạch! – Tiếng cửa mở ra, Lâm lợn đang nóng lòng ngồi ở ghế sofa chờ Thảo.
– Có chuyện gì mà cậu lại bí mật thế Lâm? Hihi… – Thảo cười và đi đến sofa ngồi.
– Tớ kể cho… nhưng bí mật này… cậu hứa phải giữ nhé, chỉ biết để đó thôi… – Lâm lợn mặt nghiêm túc úp úp mở mở.
– Tớ hứa! Cậu kể đi, cậu làm tớ tò mò quá!!! – Thảo mở to mắt chờ đợi, nàng rất hứng thú với những bí mật.
– Tối qua… trước khi bọn cậu… bắt được tớ ở phòng vệ sinh ấy… trước đó… tớ… thấy… Linh đi ra ngoài… lúc ấy là hơn một giờ sáng rồi… – Lâm lợn nói chậm rãi xấu hổ vì nhắc đến chuyện phòng vệ sinh vì nó bị Linh đánh cho tơi bời.
– Thật sao? Cậu ấy đi đâu vào giờ đó? Cậu có biết không? – Thảo thắc mắc, nàng bắt đầu cảm thấy chuyện này kỳ lạ.
– Từ đã, tớ kể cho mà nghe… lúc đó tớ cũng thấy lạ lắm, nên tớ mới dậy đi theo… nhưng tớ chỉ đứng ở cửa thôi, tớ thấy… Linh đi cùng với bố chồng cậu! – Lâm lợn kể mặt rất nghiêm túc, mặc dù tối qua nó chỉ kịp nhìn chỉ thấy một nửa người và màu áo của người đàn ông đó nhưng Lâm lợn vẫn khẳng định đó là ông Vũ.
– Thật sao? Họ… họ đi đâu… cậu có biết không? – Thảo bắt đầu nhíu lông mày lại và nhìn ra chỗ khác, gương mặt xinh xắn, đôi môi đỏ mím lại đăm chiêu suy nghĩ.
– Tớ… không biết được… nhưng đàn ông đàn bà đi đêm như vậy… cậu nghĩ sẽ có chuyện gì chứ! – Lâm lợn thấy mặt Thảo đã biến sắc, nó cũng bất ngờ vì chuyện này lại ảnh hưởng đến Thảo như vậy, không biết cô ấy nghĩ cho ông Long chồng Linh hay cho mẹ chồng đây…
– Chắc không phải đâu… có lẽ bố tớ và Linh đi ăn đêm thì sao? – Mặc dù Thảo cũng đã nghi ngờ nhưng nàng cũng không dám chắc về điều mình đang nghĩ.
– Không phải đâu… vì tớ thấy họ tình tứ lắm…
– Cậu đừng nói vậy… lỡ mẹ chồng tớ nghe thấy lại không hay… – Thảo nhíu mày nhìn Lâm lợn.
– Không! Tớ không nói suông! Tớ có bằng chứng mà! – Lâm lợn bắt đầu lôi con át chủ bài của mình ra.
– Bằng chứng? Đâu… cậu cho tớ xem với… – Thảo ngồi dịch lại, trông nàng có vẻ hấp tấp. Lâm lợn nhìn Thảo, mắt nó díu lại suy nghĩ, không ngờ chuyện này lại khiến Thảo quan tâm đến vậy, nó vừa nghĩ vừa nhìn vào cơ thể Thảo. Hôm nay, Thảo mặc một bộ váy dài qua đùi một chút, bên trên là chiếc áo váy cổ áo hình chữ V… Với dáng ngồi này của Thảo, khiến bộ ngực to của nàng ưỡn ra trước mặt Lâm lợn làm nó nuốt nước bọt ừng ực, cái mặt biến thái thấy rõ.
– Lâm! Cậu cho tớ xem với! – Thảo nhìn Lâm lợn, nàng rất tò mò về bằng chứng mà Lâm lợn nói, ánh mắt nàng như thể đang cầu xin nó vậy… Lâm lợn không nói gì, nó vênh váo cảm thấy điều này rất quan trọng với Thảo… Trông mặt Lâm lợn lúc này rất dâm dê, không biết nó đang nảy số gì trong đầu…

Thảo mím môi ngồi chờ Lâm lợn, vì nàng gọi hai câu rồi không thấy cậu ấy nói gì, chẳng biết đang suy nghĩ gì nữa… Khi đến đây, Thảo đã thấy bố Vũ và Linh là lạ rồi, nàng đã không muốn suy nghĩ đến những chuyện không hay, nhất là lúc Linh mút cái đó cho bố chồng mình, rồi phản ứng và ánh mắt của cả hai… Thảo không nghĩ hai người có thể lén lút sau lưng mình như thế, rồi mẹ Hiền nữa, chả lẽ bố chồng lại không tôn trọng vợ mình chút nào sao?

Ông ấy còn định tán tỉnh bạn thân của con dâu? Rồi… bỗng Thảo có một chút cảm giác ghen tức khi nghĩ đến chuyện Linh và bố Vũ tình tứ lén lút với nhau sau lưng mình, cảm giác nàng chẳng có được sự tôn trọng nào hết, việc nàng đến đây thi hoa khôi là vì bố chồng… nhưng ít ra ông ấy cũng đừng tán tỉnh bạn mình chứ… Thảo cau mày lại, nàng cảm thấy rất khó chịu khi thấy bản thân bị đối xử như một kẻ ngốc… Càng nghĩ Thảo càng muốn xem bằng chứng mà Lâm lợn nói.

– Lâm! Sao cậu bảo sẽ cho tớ xem mà! Thảo ngồi gần lại thêm một chút nữa, Lâm lợn thấy Thảo vội vàng muốn xem như vậy, nó càng được đà lên mặt, có lẽ trong đầu nó lúc này đang nảy số rất nhiều.
– Nhưng… tớ… sợ… Linh lắm… – Lâm lợn cười gian nói lấp lửng nhưng trông nó chẳng có vẻ sợ chút nào.
– Tớ sẽ không nói mà… cho tớ xem đi! – Thảo cau mày lại, nàng nghĩ nếu như đúng là như vậy rất có thể nàng sẽ bỏ về ngay lập tức, nàng đang dồn mọi chú ý vào chuyện bố chồng và cái Linh mà không để ý đến ánh mắt và ý đồ của Lâm lợn.
– Nhưng… tớ cũng vất vả lắm để quay được clip này chứ… – Lâm lợn bắt đầu lòi cái đuôi chuột của mình.
– Hmmm… Cậu cho tớ xem đi, cậu cần bao nhiêu tớ sẽ đưa… – Thảo thở dài, nàng bắt đầu thấy Lâm lợn xấu tính dần, vì điều gì cơ chứ… vì tiền sao? Tại sao cậu ấy lại gây khó dễ cho mình vậy.
– Tớ không cần tiền he he… – Lâm lợn cười đúng điệu của một tên sở khanh.
– Thế… cậu cần gì… – Thảo ấp úng nói, nàng nhíu lông mày lại nhìn Lâm lợn, không phải vì tiền thì là gì chứ…
– Cậu… cậu… ực… tớ… sẽ đồng ý mọi yêu cầu… nếu… nếu như… cậu cho tớ… sờ ngực cậu một lần! – Lâm lợn nói xong mặt đỏ bừng, nó nuốt nước bọt ừng ực, trông mặt nó rất khẩn trương và có chút sợ hãi khi nói ra điều đó.
– Hả… Cái gì… – Thảo mở to mắt nhìn Lâm lợn, nàng không nghĩ Lâm lợn sẽ đưa ra một yêu cầu như vậy… và cũng không bao giờ nghĩ Lâm lợn lại có cái gan này… Thảo nghe xong có chút sốc nhẹ, nhưng rồi nghĩ đi nghĩ lại thì cậu ta cũng là người si mê mình từ hồi cấp hai, chả lẽ lại lợi dụng việc này để thỏa mãn điều đó sao… thật bệnh hoạn…

Chương trước Chương tiếp
Loading...