Thú tính

Chương 88



Phần 88

Hôm sau là ngày nghỉ của Thảo, mẹ Hiền đã đi chùa từ sớm, còn bố Vũ nàng chẳng thèm để ý tới, ông thích làm gì thì làm, tự dưng Thảo thấy rất khó chịu về cái cách ông và Linh đứng nói chuyện lén lút với nhau sau cánh gà… Nàng giận… thực ra là ghen tức, nhưng quan hệ của nàng và ông Vũ chỉ là bố chồng con dâu, nên nàng chẳng biết viện cớ vào đâu để trách móc cả… còn cái Linh hôm nay cứ ậm à ậm ờ không có nhiều chuyện như trước, biểu hiện của những người đang cố dấu diếm chuyện gì đó. Thảo đang giận nên cũng chẳng muốn hỏi. Sau khi ăn sáng nàng tính rủ Linh ra bãi biển của khách sạn chơi thì Linh lấy lý do đau bụng muốn ở trong phòng, thấy vậy Thảo càng khó chịu và mặc kệ nó, nàng sẽ đi một mình.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

– Thảo! Con đi đâu vậy? – Nàng bước xuống đại sảnh thì gặp bố chồng, ông đang đứng với một vài đối tác ở đó, thấy con dâu, ông liền cười nói và đi tới chỗ nàng… Mấy ông già liếm lưỡi nuốt nước bọt khi thấy con dâu của ông Vũ, nhưng vì kém phân, dưới trướng nên cũng chỉ biết đứng đó ngắm Thảo.
– Dạ… con ra bãi biển một chút ạ – Thảo cúi người chào đối tác của ông Vũ từ xa và nhíu mày nhìn ông Vũ rồi nhìn ra ngoài cửa với vẻ mặt giận hờn.
– Cái Linh đâu? Sao lại đi một mình thế này con? – Ông Vũ lo lắng khi Thảo đi chơi một mình, nhìn cái vẻ mặt phụng phịu này ông Vũ cũng khó hiểu không biết con bé đang giận dỗi điều gì.
– Linh đau bụng nằm trên phòng đấy ạ! – Thảo nhíu mày lại, đứng khoanh tay khiến hai bên ngực vun lên.
– Vậy à! Để bố gọi mấy chị trong ekip đi cùng con nhé! – Ông Vũ rút điện thoại ra thì Thảo nói.
– Thôi bố ạ, con đi một mình cũng được ạ, bạn Linh đang đau bụng đó, bố bảo mấy chị lên chăm sóc bạn Linh đi! – Nói xong Thảo bĩu môi một cái, khiến ông Vũ thêm lúng túng… cái phản ứng gì thế này, tuy đáng yêu mà khó hiểu quá… Ông Vũ cười ngại quay ra nhìn đối tác và ho một hai cái.
– Con xin phép ạ! Bố đừng lo… con chỉ ra bãi tắm của khách sạn đi dạo một lát thôi ạ! – Thấy ông Vũ lúng túng Thảo liền cúi chào rồi quay người đi ra sảnh sau của khách sạn, ông Vũ đứng nhìn con dâu mình đi khuất thì cười và lắc đầu, nhìn con bé giận dỗi trông đáng yêu quá, trái tim ông Vũ rung động, trong lòng vui sướng khó tả, không biết con bé đang giận gì, nhưng lúc này chẳng khác như ông đang yêu lại từ đầu vậy.
– Ui dời ơi! Anh Vũ ơi! Anh có cô con dâu xinh đáo để! – Mấy ông đối tác chạy tới xum xuê.
– Không những xinh, còn giỏi dang, lần này em tin chắc con dâu anh sẽ đạt được chiếc vương miện quý giá này! – Một ông khác chắp hai tay lại cười cười nói nói nịnh hót với ông Vũ, những người này đều là giám đốc những doanh nghiệp lớn tại Nha Trang, nói như vậy mới thấy được sự đẳng cấp của ông Vũ đang ở ngưỡng nào.
– Khà khà! Khà khà! – Ông Vũ cười lớn bước đi bệ vệ oai phong hơn người, trông như chủ tịch đi với mấy giám đốc vậy, ông không hiểu sao việc Thảo là con dâu ông mà ai nấy ở đây đều biết… ông Vũ thở dài, thật là miệng lưỡi thế gian. Dù sao để họ biết Thảo là con dâu cũng khiến ông nở mày nở mặt hơn.

… 9h45 sáng…

Thảo bước ra bãi cát trắng, nàng bỏ chiếc dép gọn vào một góc và đi chân trần trên cát, vì là bãi cát nhân tạo nên cát rất trắng và mịn, đúng như lời Thảo nói bãi tắm này rất ít người, chủ yếu dành cho khách hàng của khách sạn, với lại khung giờ nắng chói chang này chẳng có ma nào ra đây cả, còn riêng Thảo lại khác, nàng chẳng mấy khi sợ nắng vì đơn giản nàng chưa xuống tông bao giờ mặc dù có ra nắng vài lần.

Thảo bước đến một dãy ghế có ô dừa che nắng, nàng nhìn xung quanh chỉ thấy một vài đứa trẻ và mẹ của chúng đang đi dạo ngoài bờ biển, xung quanh còn có một vài cô nhân viên dọn dẹp vệ sinh của khách sạn… Thảo mỉm cười ngâm nga vài câu hát, cảm thấy thoải mái nàng cởi chiếc áo choàng khoác bên ngoài đặt xuống ghế cạnh đó. Cơ thể siêu phẩm hiện ra dưới bóng râm của chiếc ô dừa, bên trong nàng mặc một bộ bikini trông khá sexy, đây là bộ bikini Minh vừa mua tặng, mới đầu nàng thấy nó sexy quá không dám mặc… đứng trầm ngâm một lúc ở trong phòng, Thảo nghĩ tới Minh… chồng nàng thực sự có ý đồ mà… nhưng khi mặc thử lại không đến mức quá hở…

Lúc này với một bãi biển vắng khách, làn da trắng như phát sáng của Thảo đã thu hút mọi ánh nhìn của những cô lao công cạnh đó, bộ ngực căng lên trong chiếc áo bikini hai dây, phần dưới giống như một chiếc quần lót nhưng nối liền với chiếc áo bên trên, làm lộ ra vùng mu bướm mềm mại của nàng… Thảo ngồi bịch xuống ghế, khiến bộ ngực to nẩy lên, sau đó nàng lục túi lấy chiếc kính râm đắt tiền của mình đeo lên mắt cho đỡ chói… phải công nhận biển Nha Trang đẹp thực sự, cát trắng mịn, nước xanh ngắt trong veo, được ngồi một nơi không có người soi mói thế này thật thoải mái…

– Thảo ơi!!! – Bỗng từ xa có tiếng gọi, Thảo bỏ kính ra nhìn thì hóa ra là Lâm lợn đang chạy từ bãi tắm bên cạnh tới. Bỗng ở đâu thấy có hai ông bảo vệ chạy ra ngăn Lâm lợn lại, sau một hồi nói chuyện thấy Lâm lợn chỉ về chỗ Thảo và cười nói gì đó, có lẽ nó đang giải thích cho hai ông bảo vệ rằng phía bên kia là bạn của nó nên hai ông mới cho nó vào.
– Thảo ơi! – Lâm lợn hớt ha hớt hải chạy đến, nó nhìn thấy Thảo mặc bikini khiến mắt nó sáng bừng lên. Thảo thì hơi ngại vì bộ bikini này có chút hở hang, mặc dù là bộ liền nhưng phần dưới bó quá, nó đang bó sát vào bướm khiến nàng xấu hổ, thấy Lâm lợn chạy đến Thảo phải lấy cái túi xách để che đi chỗ đó, sau đó nàng nhìn xuống ngực mình thấy có hơi hở một chút nhưng lúc này không biết phải làm sao nữa, cậu ấy chạy đến mất rồi.
– Lâm! Sao cậu lại ở đây? – Thảo mỉm cười hỏi cố tỏ ra tự nhiên trước ánh mắt háo sắc của Lâm lợn.
– Ha ha… tớ… đang đi dạo tự dưng thấy cậu ở đây chứ! – Lâm lợn cười hề hề rồi nó nhìn vào cặp đùi của Thảo, nó nói đi dạo nhưng thực tế nó đã dậy từ rất sớm để ra ngắm mấy em mặc bikini cho đã mắt, nào ngờ nó lang thang thế nào lại gặp Thảo ở bãi tắm bên cạnh, thật là may mắn.
– Tớ ra ngắm cảnh biển một chút… – Thảo nói rồi nhìn ra ngoài xa.
– Hề hề… sao thế, trông cậu có vẻ không được vui hề hề! – Lâm lợn ngồi xuống một chiếc ghế cạnh đó.
– Hmm… tự dưng tớ thấy nhớ nhà… – Thảo thở dài rồi nói.
– Ở đây vui mà hê hề, tớ chẳng muốn về nhà chút nào, ở đâu có Thảo là tớ vui hề hề… – Lâm lợn vừa nói vừa nhìn khắp cơ thể Thảo, mới tối qua nó được bóp vào bộ ngực kia, nó nhìn chằm chằm rồi nuốt nước bọt một cái, trong lòng cảm thấy rất vui khi ngày hôm nay Thảo tỏ ra rất tự nhiên với nó như thể chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
– Cậu lại làm tớ nhớ đến hồi cấp ba, lớp mình đi đà nẵng, cậu cũng nói câu này xong bị đám cái Linh nó cười một trận… hihi… – Thảo ôm miệng cười, đợt đó Lâm lợn thầm thương trộm nhớ Thảo nhưng nó không biết cách thể hiện nên khiến bọn cái Linh thường xuyên đem tình cảm của Lâm lợn ra trêu đùa.
– Ừ đấy! Hồi đó chúng nó làm tớ ngại ơi là ngại hề hề… mà cái Linh đâu cậu, sao tớ không thấy nó? – Lâm lợn ngó nghiêng xung quanh.
– Linh đau bụng, nằm trên phòng rồi…
– May! Có con điên đó kiểu gì nó cũng chửi tớ – Lâm lợn làm mặt giận, nhìn nó vừa có tuổi vừa ngờ nghệch như đứa trẻ con.
– Cậu và cậu ấy không hợp nhau nhỉ? Hihi… – Thảo nhìn Lâm lợn, nàng hơi nhíu mày lại khi thấy ánh mắt Lâm lợn liên tục nhìn vào phần đùi của mình.
– Không! Tớ ghét con điên đó lắm, chửi tớ từ hồi cấp ba đến giờ… – Nói đến đây Lâm lợn mới chột dạ không dám nói tiếp vì lý do Linh ghét cay ghét đắng Lâm lợn là hồi nó quay lén phòng vệ sinh nữ bị cái Linh phát hiện.
– À Thảo ơi! Cậu còn nhớ bài toán vật lý ngày xưa không, bài mà thầy giáo ra đề sai nhưng cậu phát hiện ra ấy, đáp án bằng bao nhiêu nhỉ ha ha xong ông ta còn cãi cậu đưa đáp án sai ý… – Lâm lợn xấu hổ, nó nhanh trí chuyển chủ đề để Thảo không nhớ đến hồi đó nữa.
– À… tớ nhớ chứ, chính xác bằng 163m hihi… – Thảo nhìn lên trời suy nghĩ.
– Cậu giỏi thật đấy, tớ nhớ hồi đó ông thầy xấu hổ quá còn cãi bằng được ha ha… nhưng cậu vẫn giải cái bài ấy của ông, kiểu sai công thức nhưng vẫn đúng kết quả ha ha… – Lâm lợn nhìn Thảo với ánh mắt hâm mộ, vì nàng vừa xinh lại vừa học giỏi tất cả các môn, đúng là con nhà người ta trong truyền thuyết.
– Hì… – Thảo chỉ cười một cái rồi lại nhìn về phía xa, ôn lại chuyện cũ thực sự khá vui nhưng không phải vấn đề của nàng lúc này… không hiểu trong nàng bây giờ đang tồn tại loại cảm giác gì mà thấy bứt dứt khó chịu, hình ảnh cái Linh sờ chim bố Vũ cứ hiện lên trong đầu nàng, phải chăng đây là cảm giác đứa bạn thân duy nhất của mình phản bội mình hay sao… suy nghĩ như vậy có hơi quá hay không… hay vì nàng đang giận bố chồng? Cảm giác này là ghen sao… Thực sự khó chịu quá…
– Thảo ơi! Hề hề! Xem tớ này! – Thấy Thảo không được vui Lâm lợn đứng ra phía trước pha trò, nó cởi trần ra, lộ nguyên một quả bụng béo núng nính nẩy như bụng con lợn sề. Sau đó nó ôm bụng dùng hai tay bấu lại rồi nhảy lên nhảy xuống vài lần khiến cái bụng mỡ của nó nẩy tưng tưng trông như vũ công múa bụng vậy, thực sự nhìn rất hài hước.
– Haha… cậu làm gì vậy, như hâm ý… – Thảo phì cười, điệu cười đáng yêu và có chút thoải mái, bỗng Thảo cảm thấy vui hơn một chút với trò hề này của Lâm lợn.
– Hề hề! Chỉ cần cậu vui là được hề hề! – Lâm lợn tiếp tục đánh bụng nó nẩy tưng tưng.
– Thôi! Hihi… cậu cứ như trẻ con ấy, thế này bao giờ mới lấy vợ đây hả? – Thảo mỉm cười.
– Hề hề… chắc tớ ở vậy thôi, chứ ai lấy tớ… – Lâm lợn cười rồi ngồi xuống ghế.
– Cậu là con trai trong nhà phải lấy vợ chứ, không các bác lo thì sao?
– Cậu xem, tớ trông thế này, ai lấy tớ chứ hề hề… – Lâm lợn dang hai tay hở cả chùm lông nách đen xì.
– Cậu tốt bụng mà, rồi họ sẽ nhìn thấy điểm mạnh của cậu thôi…
– Họ là ai chứ… haizzz… bố mẹ tớ cũng dục tớ nhiều lắm, họ mua xe đắt tiền cho tớ… nhưng khi gặp mặt chẳng ai dám nói chuyện với tớ quá ba câu… chỉ có cậu… không hắt hủi tớ, không thấy sợ tớ… tớ cảm ơn cậu, thực sự ở bên cậu tớ mới có cảm giác của cuộc sống… cảm giác được tôn trọng… – Lâm lợn nhìn về phía xa tâm sự.
– Trời! Sao lại vậy chứ… cậu sẽ tìm ra một nửa của mình thôi, suy nghĩ tích cực lên! Hihi! – Thảo mỉm cười, nàng nhìn Lâm lợn với ánh mắt trìu mến, ngoài cái thói dâm dê ra thì cậu ấy cũng rất hiền lành và tốt bụng.
– Cậu biết đấy… tớ… tự ti lắm… hôm qua… Là lần đầu tiên tớ được chạm vào ngực con gái đấy… – Nói xong Lâm lợn nuốt nước bọt nhìn qua Thảo.
– Cậu… đừng nhắc đến chuyến đó được không, với lại cậu không được tiết lộ ra đâu đó… – Thảo nhíu mày nhìn vẻ mặt biến thái của Lâm lợn.
– Tớ… biết mà… tớ hứa! Cậu tin tớ! Nhưng mà… – Lâm lợn nắm đấm lại thể hiện sự quyết tâm.
– Hử… nhưng gì cơ? – Thảo nhíu lông mày nhìn Lâm lợn, thấy vẻ mặt biến thái của cậu ấy Thảo cũng thấy hơi hoảng vì kiểu gì cậu ta cũng sẽ hỏi mấy câu ngu ngốc gì đó.
– Tớ… như cậu biết đấy… tớ không biết phải cảm ơn cậu thế nào… nhưng cậu đã cho tớ biết một chút thế nào là con gái… tớ cảm ơn cậu nhiều lắm… nhưng tớ… có một thắc mắc… tớ muốn biết… sao… ngực cậu lại to thế? Vì tớ thấy bọn con gái có ai to như vậy đâu? – Lâm lợn hỏi xong thì cười ngại gãi đầu, y như rằng là một câu hỏi ngu ngốc khiến Thảo thật khó trả lời.
– Trời ạ… sao cậu lại hỏi những câu như vậy, con gái sẽ không thích nghe đâu! – Thảo xấu hổ đỏ ửng mặt.
– Nhưng… tớ muốn biết thật mà… – Lợi dụng tình thế, Lâm lợn biết Thảo hiền và thật thà sẽ không chửi nó như cái Linh nên nó được đà lấn tới.
– Cậu muốn biết để làm gì? – Thảo nhìn Lâm lợn ánh mắt phán xét khiến nó xấu hổ cười gãi đầu gãi tai. Trông cái tướng Lâm lợn vừa buồn cười vừa đáng thương, nhìn cậu ta béo mập ngây ngô chẳng khác gì một đứa em của nàng.
– Thì… tớ tò mò mà, vì đối với tớ, thế giới con gái thực sự là một thế giới kỳ diệu… – Nói xong Lâm lợn nở mũi nhìn vào ngực Thảo.
– Hmm… – Thảo không nói gì, nàng ngồi thẳng người kéo lại hai dây áo.

Không gian bỗng im lặng, chỉ còn tiếng sóng biển và tiếng hải âu kêu phía ngoài xa… Lâm lợn nuốt nước bọt nghĩ đến cảm giác tối qua mà chim nó lại cửng lên, nó liếc xuống đùi Thảo và ước chiếc túi kia không nằm ở đó.

– Thảo ơi! Đây có phải bản giới hạn mùa thu của Louis Vuitton không? Cho tớ xem! – Lâm lợn nghĩ ra một cách khá hay, giọng nó run run.
– Túi này á! Ừm đúng rồi, đây! Cậu xem đi! – Thảo cầm túi lên đưa cho Lâm lợn nhưng ngay sau đó nàng đã lấy tay che lại, khiến Lâm lợn chỉ nhìn được mu bướm Thảo trong một khoảnh khắc ngắn, chỉ cần vậy thôi đã khiến nó rất sướng rồi, nó cầm chiếc túi giả vờ xem nhưng bên dưới chim cứng đơ nghĩ về khu vực nhạy cảm của Thảo.
– Xịn thật đấy, nghe nói là làm thủ công đúng không cậu? – Lâm lợn trầm trồ, riêng mùi thơm toát ra từ chiếc túi đã rất đắt tiền rồi.
– Um… quà anh Minh tặng cho tớ hồi mới cưới đó… hihi… – Thảo nhìn Lâm lợn có chút hoài nghi vì trông cậu ta hỏi mình về thông tin chiếc túi nhưng cứ liếc xuống dưới đùi.
– Này! Sao cậu cứ nhìn xuống đùi tớ thế? – Thảo lườm Lâm lợn.
– Hề hề… tại đùi cậu trắng quá… chắc mịn lắm… – Lâm lợn cười hề hề rồi đưa một ngón tay thò sang đùi Thảo.
– Cậu mà chạm vào tớ sẽ mách anh Minh đó! – Thảo nhấc chân mình ra chỗ khác.
– Hề hề tớ đùa ý mà, cậu đừng mách anh Minh nhé! – Lâm lợn gãi đầu gãi tai, thấy Thảo nhắc đến Minh khiến nó rất sợ, mặt cắt không còn giọt máu nhưng vẫn cố cười.
– Tớ đùa thôi… hihi… – Thảo mỉm cười khi thấy mình vừa dọa được Lâm lợn, trông cái mặt ngắn tũn cười trừ của cậu ta thật buồn cười…
– Thế cho tớ chạm vào một tí đi! Hê hê! – Lâm lợn nhờn nhờn lại đưa ngón tay sang.
– Không đời nào! Hôm qua cậu sờ chưa đủ sao? – Thấy vậy Thảo đứng dậy vươn vai cơ thể dong dỏng của mình và đi ra ngoài biển nơi có mấy đứa trẻ con cùng mẹ nó đang tắm.
– Ơ! Thảo! Cậu đi đâu đó? – Lâm lợn nhìn theo Thảo, lỗ mũi nó nở to khi nhìn vào đôi mông to tròn trịa của Thảo… thật không ngờ tối qua nó đã được bóp vào đó, mông Thảo cứ đánh qua đánh lại theo bước chân của nàng, Lâm lợn nuốt nước bọt, liếm môi nhìn chằm chằm vào cái khe giữa hai chân Thảo… lúc này nó chỉ muốn úp mặt mình vào đôi mông trắng mịn đó.
– Tớ ra tắm một chút, đằng nào cũng ra đến đây rồi hihi – Thảo quay lại cười với Lâm lợn, một nụ cười thiên thần khiến Lâm lợn ngờ nghệch bước đi theo nàng.
– Biển ở đây trong xanh cậu nhỉ? – Lâm lợn chạy theo cười hề hề nói.
– Ừm… xanh thật đó… cậu không mặc đồ bơi sao? – Thảo vừa đi vừa nhìn xuống bộ quần đùi áo phông của Lâm lợn.
– Ui dào, tớ cởi ù cái xong ấy mà hề hề… – Lâm lợn vừa nói vừa lột cái áo phông của mình ném xuống cát, cái bụng béo của nó lộ ra nẩy tưng tưng trông thật hài hước. Nhìn Lâm lợn lúc này đúng thấp hơn Thảo hẳn một cái đầu, dáng vẻ béo ú mọt sách, chả bù cho Thảo với một gương mặt xinh xắn như thiên thần, cùng đôi chân dài thẳng tưng, làn da trắng đến phát sáng… không còn từ ngữ mỹ miều nào để miêu tả vẻ đẹp của Thảo nữa rồi, nàng đã thu hút mọi ánh nhìn kể cả của đám trẻ con hay mẹ của chúng, trông nàng chẳng giống người Việt một chút nào.
– Này! Thảo ơi! Hê hề hề hề… – Lâm lợn vừa gọi Thảo vừa lấy nước té nàng.
– Á!!! – Bị những dòng nước mát lạnh té vào người, tâm trạng của Thảo có chút khá lên, nàng cảm thấy vui vì trò này nên cúi xuống té lại Lâm lợn. Thấy vậy Lâm lợn vui lắm, nó dùng skill tuổi thơ của mình, quay người lại dùng hai tay như cái mái chèo và hất nước vào Thảo không thương tiếc, thấy Lâm lợn mạnh quá, Thảo né sang bên cạnh, nàng bước ra chỗ sâu hơn và di chuyển lên trước mặt Lâm lợn.
– Hi hi… – Thảo đang định té thì bị Lâm lợn phát hiện, nó đứng thẳng dậy lấy đà. Thấy vậy Thảo lùi ra một bước để tránh thì nàng dẫm trượt vào một cái hố và ngửa người ra đằng sau.
– A!!! – Thảo bị hụt chân, nàng chỉ kịp hét lên một tiếng nhưng Lâm lợn rất nhanh lao tới đỡ Thảo. Cả Thảo cùng Lâm lợn bị ngã xuống biển, nói ngã xuống biển nhưng thực ra chỗ đó chỉ sâu quá đầu gối một chút, rất may Lâm lợn đỡ được Thảo nhưng bàn tay nó đang ôm trọn một bên ngực của nàng. Cảm giác mềm mềm nó bóp một cái khiến chim nó cửng tướng lên, nó cảm nhận rất rõ độ mềm của ngực Thảo vì nàng chỉ mặc cái che núm và một chiếc lót mỏng của bộ bikini, mùi của biển và mùi thơm của Thảo kết hợp với nhau tạo thành một mùi thơm quyến rũ lạ lùng…
– Cậu có sao không? – Lâm lợn biết mình đang nắm ngực Thảo nên giả vờ lên tiếng trước cho đỡ quê… nhưng lúc này tự dưng nó cảm thấy có gì đó không đúng, tại sao áo của Thảo lại mịn kiểu da người như vậy, nó đưa mắt nhìn xuống thì giật mình khi thấy áo của Thảo bị lệch vào trong, cú ngã và bàn tay của Lâm lợn đã vô tình làm xê dịch chiếc áo khiến một phần ngực của Thảo bị lộ ra ngoài, thấp thoáng còn thấy cả đầu ti hồng hồng của nàng. Thấy vậy Lâm lợn sướng lắm, chim nó cứng như thanh thép trong quần.
– Tớ… tớ… không… – Thảo lấy tay vuốt nước trên mặt, nàng đã bị ướt một ít tóc, sau đó Thảo gạt tay Lâm lợn ra và xấu hổ chỉnh lại phần áo. Mặt Thảo đỏ ửng khi bị Lâm lợn bóp ngực, nàng cảm nhận rất rõ tay Lâm lợn còn bóp một cái, chắc chắn cậu ta cảm nhận được rồi, đã vậy áo còn bị lệch nữa… trời ơi!!! Thật là xấu hổ!!!
– Thôi mình vào bờ đi cậu ơi! Không chơi ở đây nữa nguy hiểm lắm… – Lâm lợn biết Thảo đã phát hiện nó vờ như không biết và rủ Thảo vào bờ… Nhưng chim nó vẫn cứng đơ, nó liền quỳ xuống dưới cát để nước che phần hạ bộ của nó, cảm giác lúc nãy thực sự khác xa so với lúc nó bóp ngực Thảo mà có áo lót, bộ đồ bơi này như thể không có áo lót bên trong vậy.

Lâm lợn vẫn quỳ ở đó và nhìn theo dáng Thảo đang đi dần lên bờ, đôi chân này nó chỉ ước được liếm một lần. Bỗng có cái gì nổi lềnh bềnh trên biển, trông khá giống một lớp silicon mỏng, nó cầm lên thì mới biết đó là cái che núm của Thảo, nó đã bị rớt ra từ lúc nãy. Lâm lợn biến thái đưa lên mũi ngửi, một mùi thơm thật dễ chịu, nó lè lưỡi ra liếm vài cái… tim nó đập mạnh, nó vừa liếm cái che núm của Thảo vừa nhìn theo dáng nàng đang đi xa dần.

– THẢO ƠI!!! – Bỗng từ xa có tiếng gọi của Linh, Lâm lợn giật mình há mồm cho ngay cái che núm vào miệng ngậm, nó nhìn kỹ thì thấy Linh đang mặc bikini chạy từ xa tới, hai cặp vú bơm nẩy như muốn vỡ ra, nhìn thấy Lâm lợn mặt Linh cau lại.
– Thảo ơi!!! Tớ về trước đây! – Thấy Linh, Lâm lợn ba chân bốn cẳng chạy thẳng, chỉ kịp chào Thảo với cái giọng như ngậm kẹo trong mồm, trông cái dáng Lâm lợn chạy ra lấy áo và chạy một mạch sang bãi tắm của khách sạn bên cạnh thật buồn cười, có lẽ cậu ta rất sợ cái Linh.
– Tao là u hồn hay sao mà thằng lợn kia nó chạy nhanh vậy? – Linh chạy đến chỗ Thảo vừa thở vừa nói.
– Hi hi… ai bao mày hay chửi cậu ấy, cậu ấy sợ là đúng rồi hihi… – Thảo mím môi nhìn Linh, cả hai cứ như oai gia ngõ hẻm ấy.
– Có bãi tắm đẹp như thế này sao mày không rủ tao!!! – Linh cầm vào vai Thảo lay lay khiến ngực nàng rung lên.
– Lúc nãy tao rủ mày khàn cả giọng mà mày có chịu đi đâu, mày không nhớ sao? – Thảo nhíu mày đi thẳng theo dìa bãi biển.
– Ơ! Tao không để ý, tao đang mải nói chuyện với giáo viên của tao bên Sing! Thôi xin lỗi mà!!! – Linh vừa đi vừa giải thích, Thảo là một cô gái hiền lành dễ dàng tha thứ nên nàng lại ngay lập tức bình thường với cái Linh, cả hai đứa dạo chơi quanh bờ biển phải một lúc mới về phòng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...