Thuốc tàng hình

Chương 18



Phần 18

Nó ngủ 1 giấc thỏa mãn tới tận trưa mới dậy, người ngợm mệt mỏi sau vụ hành xác đêm qua làm nó uể oải. Bước xuống nhà bếp kiếm đồ ăn sáng nó đụng mặt ngay bà cô nó…

– Cháu chào cô ạ, cô đang làm gì thế?

Nó dò hỏi.

– Cô chuẩn bị nấu ăn trưa đây cún…

Nó rất chú ý đến nét mặt và thái độ của cô, dựa vào đó nó cảm giác cô có phản ứng gì không.

Quả nhiên nó phát giác được cô có chút gì đó không ổn, ánh mắt kia như muốn dò xét nó. Cô cũng không có cà khịa nó như mọi khi, lúc nói đến chữ “cún” nó cảm giác được có chút ngượng ngùng. Giống như cô định gọi thẳng tên hay “mày”, nó vốn có tật nên càng giật mình.

– Cháu kiếm chút đồ ăn sáng, tối qua cháu ngủ muộn quá.

Nó cố ý nói đến vấn đề tối qua để giả bộ chút tự nhiên, giống như mình không biết gì vậy. Quả nhiên cô chỉ hơi cười rồi gật gật đầu trước cái bộ dạng bình thường của nó, nhìn nó lù khù mang đồ đi lên lầu làm cô đăm chiêu tợn.

Số là sáng nay khi tỉnh dậy đi vào nhà vệ sinh cô có cảm giác mỗi bước đi lòng mình lại có cảm giác hơi tê tê, thế là cô kiểm tra kỹ càng thì giật mình phát hiện sâu trong lỗ có chút chất nhờn.

Kiểm tra lại khóa cửa phòng thì biết là bị hỏng từ trong rồi, khóa vào tưởng như chỉ bên trong mới mở được nhưng thật ra bên ngoài cũng vậy.

Lại liên tưởng đến cảm giác đêm qua, đến đây thì rất rõ ràng cô đã biết mình bị gì rồi, suy nghĩ 1 hồi đối tượng trong nhà cũng chỉ có thằng cháu vừa dậy thì xong kia thôi. Nhìn lại cái khóa phòng cô rõ ràng đây là cái trò nghịch trộm hồi nhỏ hay chơi với thằng cháu.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn là có chút khó nghĩ, bởi vì bố nó đêm qua không về trong nhà mỗi mình thằng cháu. Cô cũng nghĩ đến trộm nhưng không có khả năng lắm bởi không thấy nhà mất đồ gì, chả có trộm nào chỉ vào hiếp trộm rồi không vơ đồ gì cả.

Nên tất cả chú ý cô dồn về thằng cháu kia, mặc dù nãy nhìn biểu hiện ngây thơ mà có chút hồn nhiên vô tư của nó nhưng vẫn chưa thể bớt đi chút ít nghi ngờ gì cả.

Đứng đắn đo suy nghĩ mãi thì anh trai tức bố nó cũng về, anh em hàn huyên mãi đến tận trưa mới chuẩn bị nấu cơm. Cô không có nói chuyện này với bố mẹ nó mà thầm tính toán vạch ra kế hoạch đàng hoàng. Nếu mà bắt được quả tang thì đó mới là chứng cứ tốt nhất không chối cãi được, cũng phải răn dạy lại thằng cháu mất nết này cho tốt. Càng nghĩ càng tức tối đến cả mình mà nó cũng chơi, phải cho nó 1 bài học mới được.

Bữa cơm thật vui vẻ, ba má nó không ngừng kể chuyện xưa lúc nhỏ xíu 2 cô cháu dẫn nhau đi phá xóm phá làng. Cô nó thì cứ tíu tít kể lể rồi cười cười trong bữa ăn, nhưng nó nhận ra rằng dù thế cô cũng không có trêu nó lấy 1 cái. Thầm nhủ không ổn cô vẫn đang nghĩ đây mà, nó cũng bắt đầu giả vờ như là đứa trẻ ngoan hay cười luôn mồm nhắc lại chuyện xưa cười tít cả mắt.

Bỗng cô thông báo với bố mẹ nó là chiều mai cô phải về rồi, làm cả bố mẹ và nó ngơ ngác 1 trận. Lấy lý do các cụ nhớ con nhớ cháu nên không ở được lâu. Bố mẹ nó thì cứ bắt cô ở lại vài hôm cho bằng được, rõ ràng hôm qua cô còn nói ở lại 1 tuần.

Nhìn biểu hiện ngơ ngáo của nó cô thầm cười, nghĩ thầm bước đầu tạo điều kiện coi như đã thành công chỉ xem cá có lọt lưới nữa hay không. Trên thực tế cô đang ám chỉ cho nó rằng cô chỉ còn ở lại 1 đêm nay nữa thôi cháu hãy hành động đi hãy chui vào lưới đi, nghĩ đến đó cô đắc ý mỉm cười.

Nó cũng hoang mang vãi rõ ràng lúc mới tới nghe cô nói ở nhà nó cả tuần, đêm qua lúc còn ôm cô vào lòng sờ sờ bộ ngực mềm mại ấy nó nghĩ đến hôm cô về quê tính làm nháy nữa là ổn. Nhưng rõ ràng nếu mai cô về luôn thì hơi không ổn, mới tối qua phập phập xong tối nay lại nữa thì mệt chết. Nhưng cả năm mới gặp được cô 1 2 lần thật sự không làm gì là rất phí, nó sợ hối hận.

Cẩn thận suy nghĩ nó vẫn nhận định là cô đã biết bị nó phập nên mới có biểu hiện như vậy, mới quyết định về sớm. Bỏ dở bát cơm về phòng ngủ nó đắn đo đêm nay có nên hành động tiếp hay không.

Trời bắt đầu tối hẳn đồng hồ cũng ngả về 8h là thời điểm bữa tối diễn ra, tắm rửa xong xuôi cố ý trang điểm nhẹ cô gọi nó xuống ăn tối.

Nghĩ ngợi cả buổi nó vẫn đang phân vân nên thôi hay đừng, vốn lúc bé hay theo cô nghịch nó biết cô thông minh nhiều trò lắm. Bước xuống dưới lầu bỗng nó dâng nên chút cảm giác lạ lạ, cô hôm nay thật đẹp nha. Áo thun trắng trễ vai ôm sát bộ ngực đầy đặn cộng thêm chiếc váy đen ngắn cũn bó sát cặp mông, chân hơi ngắn nhưng rất trắng mái tóc búi cao bờ môi đỏ thắm cô trang điểm nhẹ mà quyến rũ quá. Cô còn nhìn nó mỉm cười nữa chứ, gái 1 con quyến rũ đến lạ nó thấy mình giống Tào Tháo rồi.

Cơm nước xong xuôi cô cố ý ở lại phòng khách xem tivi và nói chuyện phiếm với ba mẹ nó. 1 mặt cô ra sức hấp dẫn nó 1 mặt cô tạo cơ hội cho nó lẻn vào phòng bỏ thuốc ngủ, rõ ràng nhìn bình nước gần cạn cô cũng đoán ra nó dùng thủ đoạn gì mới hành sự cả đêm mà cô không ý thức được như vậy. Cô nhớ rất kỹ hôm qua đến nhà nó còn mang bình nước đầy chưa mở vào nhưng tối qua chỉ còn có 1 chút, nếu hôm nay không có chuyện kia e là cũng không có để ý đến.

Cũng đúng thôi bởi nhà nó rất ít khách ngủ qua đêm nên hầu như biết có người ngủ qua đêm là mang cả bình mới cho tiện với cả “làm sang lấy tiếng”. Mà nó để đảm bảo thuốc mê tác dụng tốt thường phải đổ bớt nước ra.

Đêm nay chỉ cần mày có đến là đảm bảo đếch có về nhé, cô đắc ý với suy nghĩ của mình…

Vốn dĩ kế hoạch của cô rất hoàn hảo nhưng người tính không bằng trời tính, đó là nó có lắp cam quay trộm. Cũng không trách được cô khi mà cô vẫn nghĩ nó vẫn chỉ là thằng nhóc thò lò mũi hay bám váy ăn vạ mỗi khi phá hoại kia lớn lên lại khôn vcl như vậy.

Về phần nó sau khi chứng kiến 1 màn tra tấn mắt như vậy thì đã đầu hàng sớm rồi, cơm xong là len lén mò vào phòng đổ chút thuốc mê vào bình rồi lẳng lặng đi về như chưa hề có chuyện gì.

Chỉ chờ cô về phòng là nó bật cam lên soi xem cô uống nước hay chưa còn tranh thủ. Bỗng nó ngây người khi mà nhìn thấy cô giơ bình nước lên nhìn rồi mỉm cười, chỉ thấy cô mở mở cửa sổ đổ cả bình nước ra ngoài. Ngồi nghịch điện thoại chút rồi cô tắt đèn đi ngủ, từ lúc lên phòng đến giờ cô chưa hề thay đồ ngủ.

Mồ hôi nó chảy dọc từ chán nhỏ xuống đũng quần, lưng nó cũng ướt đẫm từ bao giờ. Nó sợ thật sự, thầm nghĩ mình quá may, nếu mà không có lắp cam đêm nay cứ thế xông vào chốt quả cuối thì không biết đời đi về đâu nữa.

Đúng là con cu làm mù con mắt, tinh trùng bơi trong não cái là auto ngu ngay. Giờ tỉnh táo lại mới phát hiện ra là cô vẫn luôn cài bẫy mình, nó lắc đầu cười khổ cô mình đúng là khôn lỏi, đi đêm lắm có ngày gặp ma mà.

Cũng hơi cay cú suýt bị lừa, vạn kiếp bất phục nó tính kế chơi lại cô 1 vố. Thầm yên tâm với ý nghĩ vừa nãy nó đặt báo thức rồi leo lên giường đi ngủ.

Cô vì bắt quả tang nó nên vẫn vờ ngủ như chết, nhưng dần dà thời gian lâu quá mỏi người cô nằm lăn qua lăn lại. Nhưng tuyệt nhiên không có muốn ngủ chút nào, vì sợ ngủ quên hỏng việc hồi tối tán gẫu với ông anh cô có uống vài cốc nước chè đặc. Khi đó anh cô còn nói uống nhiều mất ngủ đấy, cô chỉ lắc đầu cười cười. Còn không phải vì thằng con anh sao…

Vì không có nghịch điện thoại sợ phòng sáng bị lộ nên cô nằm không rất khổ sở, vặn vẹo hết bên này đến bên nọ cả đêm mà không biết thằng cháu đang ngủ rất ngon trên lầu.

Trời về sáng hơi se se lạnh nó bị đánh thức bởi tiếng chuông đồng hồ, ngồi bật dậy cu cậu chạy ngay đến bàn học mở lap ra coi. Tua lại đoạn video quay đêm qua nó khóe miệng nó hiện 1 tia cười đểu, dù màn hình tối thui chỉ nhìn thấy bóng dáng mờ mờ cô qua chiếc đèn ngủ nó cũng biết cả đêm cô không ngủ. Bật dậy nó mang thuốc mê xuống bỏ vào bình nước phòng bếp, rồi lại về soi cam tiếp.

Vốn dĩ như vậy là do nhà nó cũng chỉ ở mức khá giả chứ không giàu có như nhà thằng Quân. Cả nhà 3 tầng chỉ có 2 cái nhà vệ sinh 1 cái ở trên phòng ba mẹ nó và cái còn lại ở nhà bếp. Nó biết cô thức cả đêm chắc chắn sẽ khó nhịn lắm, mới hơn 5h sáng nên không thể nào lên phòng ba má nó được vì bố mẹ nó thường ngủ muộn nên cũng dậy muộn, đa phần đồ ăn sáng là đi mua hoặc tự túc.

Quả nhiên như thế cô trằn trọc cả đêm bắt trộm không ngủ, với tay lấy điện thoại xem giờ cô biết chắc tầm này là thất bại rồi. Hiện tại cô có chút rối loạn, 1 bên thắc mắc tại sao đêm qua nó không hành động, rõ ràng cô đã ăn mặc khêu gợi còn cố ý cho nó thời gian vậy mà cá không mắc câu. Hay vốn dĩ là không phải nó mình nghi oan nhầm cho nó, quẳng đi mấy suy nghĩ cô mệt mỏi mò dậy xuống nhà đi vệ sinh. Vốn dĩ cô không quen thức đêm, cả đêm thức trắng suy nghĩ giả bộ làm cô thật sự mệt và buồn ngủ.

Cơn ngủ ập đến cô cũng chẳng nghĩ nhiều, có lẽ mình quá đa cảm rồi quay về phòng cô muốn ngủ 1 giấc thật sâu.

Nhẹ nhàng bước vào phòng mở cửa sổ ra cho có chút ánh sáng và không khí mát mẻ. Nhìn cô ngủ say sưa nó mỉm cười thương cô nhiều lắm, ánh mắt áy náy thay cho lời xin lỗi nó hứa đây là lần cuối nó làm vậy với cô.

Vén mái tóc mai trên khuôn mặt mỹ miều cô vẫn mặc bộ đồ tối qua lúc câu dẫn nó, kéo nhẹ cái áo trễ vai xuống đến bụng cặp vú trắng bóc tròn xoe lộ ra nó cho mồm vào bên ngậm bên bóp. Bóp vú chán chê rồi tụt quần cô ra, ngửi lồn cô thơm phức nó đưa lưỡi vào quét dọc 1 đường rồi bú liếm.

Cầm con cặc dí dí nó ấn vào từ từ đẩy lút cán, cảm giác sung sướng phê phê lại từ thân cặc nó chạy dọc đi toàn thân. Lồn cô càng lúc càng nhiều nước con cặc xiên vào rút ra phê nòi, bất giác nó đóng càng lúc càng nhanh.

Nó định chơi cho 3 nháy phập phập cô tới tận trưa nhưng sáng ra chưa ăn gì đói lại sợ cửa không khóa đang giã gạo lỡ ai vào thì toi nên sau khi dập đỏ cả mông cô nó cũng rút ra phụt lên đầy lưng. Dọn dẹp sạch sẽ nó mặc lại đồ cho cô rồi đi ra ngoài, riêng cái quần lót của cô thì nó không mặc lại.

Xuống nhà vệ sinh xong xuôi thì mẹ nó cũng nấu xong bữa sáng, thấy bố nó bảo cứ để cô ngủ tối qua cô kêu công ty có việc nên thức để làm gấp, còn uống mấy cốc chè đặc nữa cơ. Nghe vậy nó cũng yên tâm, ăn sáng xong thấy bố nó đi làm nó cũng kêu sang nhà thằng Quân chơi.

Đứng bên ngoài rình mãi 1 lúc thì mẹ nó mới sách giỏ ra ngoài, biết là bà đi chợ nên nó lại nhảy tường sắt lẻn vào. Chìa khóa nhà nó chả thiếu cái nào, vội vàng chạy lên phòng cô nó tụt quần rồi lao vào giã gạo tiếp.

Cả sáng hôm đó nó chơi cô thêm tận 2 nháy nữa mới lẻn ra đến tận trưa mới mò về.

Riêng phần cô mãi tận 1h chiều mới dậy nổi, người mệt nhừ cô bước vào phòng vệ sinh. Rồi lại ngây ra như phỗng khi phát hiện ra chỗ đó của mình không những tê tê còn rát rát nữa, thập phần không nghĩ tới tính lừa nó lại bị nó lừa lại.

Ớn quá ngay chiều hôm đó cơm cháo chưa kịp ăn cô đã từ biệt gia đình nó vội vã về quê, sau khi hỏi thăm mẹ nó xác định buổi sáng đó nó đi chơi cô càng thêm rối như vò tơ.

Cũng kể từ đây số lần cô sang nhà nó chơi lại càng ít, qua đêm lại càng không. Còn nó lại có thêm 1 clip vào trong bộ sưu tập mùa đông của mình. Thế rồi năm cũ qua đi năm mới lại đến và thằng Quân lại mò sang…

Chương trước Chương tiếp
Loading...