Thùy Chi
Chương 20
Chị Thanh Trúc cầm chai sữa tắm đưa lên cao, một dòng chất lỏng đặc quánh tưới lên làn da trắng mịn phập phồng của hai người. Hai bàn tay ấm áp của Hào Phong từ phía sau vuốt dọc vùng bụng phẳng lì của Thùy Chi, chậm chậm đi lên chèn vào giữa bốn khối thịt êm ái mềm mại của nàng và chị. Thùy Chi nấc khẽ nhìn tay anh trượt trên ngực chị Trúc, xoa xoa đều làm cả bộ ngực nàng phủ mớp bóng loáng trơn tuột… Chợt hai bàn tay khác từ phía bên kia cũng đi theo đường anh… Tay anh Bắc còn to lớn hơn Hào Phong ôm trọn lấy hai bầu vú của chị Trúc vuốt lên chậm chậm… Thùy Chi hơi thở gấp gáp mặt nóng rang, nhìn những khớp ngón tay chai sạn cứng rắn của anh như vô tình lại cố ý cọ sát vào hai núm vú đỏ hồng ray rứt của nàng… Mặt nàng đỏ bừng, muốn né tránh, nhưng cảm giác gai gai ray rứt cứ giữ nàng ở lại.
– Ư..
Chị Trúc rên khẽ, đầu ngữa ra sau đón lấy nụ hôn của anh. Thùy Chi mặt đỏ ửng nhìn lưỡi hai người trao qua nhau ngay sát trước mắt nàng. Gần đến mức, nàng chỉ hơi nhướng người lên là có thể tham gia vào. Như hiểu được ý Thùy Chi, Hào Phong rướn người lên trám kín đôi môi mềm mại ẩm ướt của nàng. Lưỡi anh thơm nồng mùi rượu vang làm cơ thể nàng lâng lâng hưng phấn. Cảm giác nhột nhạt trên ngực không giảm bớt lại tăng lên gấp bội. Hai bầu vú căng tròn của nàng như cùng lúc có bốn bàn tay hư hỏng mơn trớn vuốt ve. Thùy Chi cơ thể mềm nhũng, ngực ưỡn ra. Cặp mông tròn trịa của nàng đưa ra sau đón lấy khúc thịt cứng như sắt đá của Hào Phong. Anh rời môi nàng, hạ thấp người, tay anh siết chặt lấy vòng eo nàng. Âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm của Thùy Chi chậm chậm từng chút được Hào Phong chèn chặt…
– Ưmm…. Đừng anh…
Thùy Chi há hốc, mặt đỏ bừng nài nỉ. Anh muốn làm chuyện này với nàng ngay lúc này trước mặt hai người chị Trúc sao ?! Nàng chợt nhận ra hơi thở nặng nề của chị Trúc. Cơ thể chị cũng dồn ép về phía nàng. Cảm giác lâng lâng sung sướng truyền đến từ hạ thể chật chội làm Thùy Chi há hốc đờ đẫn gục đầu lên vai chị Trúc. Mông nàng vô thức ưỡn ra để đón anh vào trọn vẹn bên trong.
– Ưm… Ưmmm…. Ưmmm…
Thùy Chi cắn chặt môi vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ. Nàng nắm chặt cổ tay anh đang siết chặt eo nàng. Anh bắt đầu thúc sâu vào người nàng từng cú mạnh mẽ. Hai tay anh Bắc không còn lén lút né tránh mà công khai ôm trọn lấy hai bầu vú căng tròn của Thùy Chi, mặc tình mân mê xoa nắn. Nàng thở dốc nhìn xuống ngực mình, lại phát hiện ra một tay Hào Phong tự lúc nào cũng đưa lên vuốt ve ngực chị Trúc. Chị đè chặt tay anh trên ngực, chà sát rên rỉ sung sướng.
– Ưmmm… Ôi… Em chết mất…
Tiếng rên rỉ của chị Trúc vang lên bên tai làm Thùy Chi mặt đã đỏ càng đỏ hơn. Cơ thể nàng và chị rung lắc dữ dội. Sức ép mạnh mẽ cùng một nhịp đến từ hai phía như dồn ép thân thể hai người dính chặt vào nhau. Chị Trúc chợt nghiêng đầu hôn rít lấy đôi môi đỏ mọng há hốc của Thùy Chi. Trong cơn tê dại, nàng đón lấy lưỡi chị. Một hương vị thơm ngát ngọt lịm lạ lẫm. Cả cơ thể Thùy Chi càng hừng hực cháy bỏng vì một cảm giác kì lạ không nên có giữa hai người phụ nữ.
– Ưmmm… Ư…
Tiếng rên rỉ của nàng tắt nghẽn trong khoang miệng bị lấp kín. Dương vật Hào Phong không ngừng ra vào thật nhanh trong người nàng. Hai bầu vú nàng lại được một người đàn ông khác chăm sóc mân mê. Cả gian phòng chỉ còn âm thanh phầm phập của da thịt ướt át nóng bỏng. Thùy Chi há hốc tê dại, hơi thở dồn dập của nàng hòa cùng Thanh Trúc. Tay chị mò mẫm vào giữa hai chân nàng. Những ngón tay mềm mại mát lạnh của chị mân mê day day hai mép âm hộ của Thùy Chi, đang liên tục bị anh ra vào căng cứng.
– Ưmmm… Chị ơi…
Cơn sướng khoái tuyệt vời làm cả cơ thể nàng muốn khụy xuống, cơ thể rũ rượi tựa sát vào chị. Từ đêm ở căn phòng khách sạn, dưới những dày vò của hai gã Minh Phúc, Thùy Chi trở về mang theo một nỗi day dứt rạo rực dồn nén… Giờ phút này, tất cả tuôn trào mãnh liệt. Thùy Chi há hốc bấu chặt vai chị, âm hộ nàng co rút dữ dội. Một luồng nước ấm áp bùng nổ tràn ra ướt đẫm cả hạ thể Hào Phong lẫn bàn tay chị Trúc bên dưới. Tay chị Trúc không ngừng lại, càng day day thật mạnh hai mép âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm của Thùy Chi. Nàng rên những tiếng dài hơn, ngắt quãng sung sướng…
– Ôi… Ưmmm….
Sau vài giây, cho cơn sướng khoái của nàng qua đi… Âm thanh nhẹ nhàng của chị Trúc chợt vang lên bên tai Thùy Chi:
– Chị mượn Hào Phong một chút nhé…
Thùy Chi còn đang đờ đẫn tê dại, vô thức gật đầu. Thanh Trúc quay lại mỉm cười với Xuân Bắc… Cơ thể trơn ướt bóng loáng của chị lách qua Thùy Chi, để Hào Phong tuột ra khỏi người nàng. Chị choàng tay ôm lấy cổ anh:
– Chị có xin phép đàng hoàng nhé… Hi hi…
Chị hôn rít lấy môi anh khao khát. Thùy Chi đỏ mặt lúng túng nhìn hai người, lại nhìn xuống chân mình. Cuối cùng nàng cũng đã đi đến bước này. Tim nàng nhảy lên liên hồi như muốn lao ra khỏi lồng ngực. Nàng cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh Bắc ngay sau gáy mình. Một đôi môi mềm mại ấm áp nhẹ nhàng hôn lên chiếc cổ trắng muốt của nàng. Thùy Chi thoáng rùng mình, một cảm giác nhột nhạt lẫn hưng phấn một lần nữa từ từ dâng lên trong cơ thể nàng. Tay anh Bắc chạm dưới cánh tay nàng như muốn luồn lên trên, nhưng nàng khép chặt. Thùy Chi nhìn lên Hào Phong, anh đang đáp trả nụ hôn của chị Trúc một cách cuồng nhiệt. Một tay anh đưa lên cao xoa nắn hai bầu vú mềm mại của chị Trúc. Tay còn lại anh bóp nghiến lấy bờ mông tròn của chị. Anh như quên luôn cả nàng.
Thùy Chi cắn nhẹ bờ môi, thả lỏng hai cánh tay. Nàng nhìn xuống hai bàn tay to lớn chai sần mạnh mẽ của anh Bắc chậm chậm ôm trọn lấy hai bầu vú mơn mởn của nàng. Trái ngược với sự thô cứng của nó, tay anh mân mê hai ngực nàng thật nhẹ nhàng.
– Ngực em đẹp lắm Chi ơi…
Dưới làn nước rì rào, tiếng anh Bắc chỉ vừa đủ cho Thùy Chi nghe. Hơi thở anh ấm nóng phả vào cổ nàng. Thùy Chi cả người như mềm nhũng tựa sát vào cơ thể rắn chắc của anh. Chợt một khối thịt nóng hổi chống ngược sau lưng làm Thùy Chi giật bắn mình quay lại. Mặt nàng đỏ bừng nhìn thứ to lớn dựng đứng giữa hai chân anh. Anh Bắc mỉm cười, kéo tay Thùy Chi lại gần. Anh quỳ xuống, ánh mắt say mê nhìn hai bầu vú tròn trịa tuyệt đẹp của nàng. Tay anh vòng qua eo lưng, ôm ghì lấy cơ thể trần truồng thấp thỏm của Thùy Chi. Mặt anh vục vào giữa hai bầu vú mềm mại mát rượi, miệng há ra đón lấy núm vú đỏ hồng săng cứng của nàng vào miệng.
– Ư…
Thùy Chi thở hổn hển nhìn những bàn tay hư hỏng của anh bóp nắn hai bầu vú nàng vung lên. Miệng anh luân phiên hôn mút hai nụ hoa ray rứt của nàng. Thùy Chi bấu chặt vai Xuân Bắc, môi cắn chặt vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ sung sướng…
– Ưmmm…
Anh đứng dậy, đón lấy đôi môi mềm mại hé mở của nàng. Thùy Chi ôm ghì lấy cổ anh, đón lấy chiếc lưỡi ấm áp mạnh mẽ của anh. Đôi môi anh mạnh mẽ, dầy hơn, ấm áp hơn môi Hào Phong. Lưỡi anh có mùi thuốc lá thơm thoang thoảng thật nam tính làm cơ thể nàng nhộn nhạo. Hai bàn tay anh ấm áp mạnh mẽ bợ lấy cặp mông mềm mại của nàng, nâng bổng cả cơ thể nàng lên, để cặp đùi nàng mở ra quắp chặt quanh eo… Bàn tay anh luồn sâu xuống giữa hai chân nàng đỡ lấy dương vật căng cứng của mình, cọ vào hai mép âm hộ nhòe nhoẹt trơn nhẫy của nàng… Thùy Chi run rẩy, cơ thể mềm nhũng… Nàng cảm nhận một khối to lớn nóng hừng hực đang tìm lối vào cơ thể nàng…
– Ưmmm…
Nước chợt tắt. Thùy Chi bừng tỉnh, hoảng hốt giẫy thoát khỏi người anh Bắc. Nàng ngượng chín người không dám nhìn lên Hào Phong, cảm giác như nàng vừa ngoại tình bị bắt tại trận.
– Mình lên phòng đi…. – Chị Trúc vừa tắt nước, khuôn mặt còn đỏ hồng hưng phấn.
– Ừ… Đi thôi… – Anh Bắc tươi cười, gật đầu đồng ý.
Hai người đi ra ngoài trước, đến khi Hào Phong dắt Thùy Chi bước ra, đã không thấy bóng dáng đâu. Anh lấy khăn lau khô cơ thể cho nàng. Anh cứ tủm tỉm cười, làm nàng càng ngượng ngùng hơn.
– Anh… lên lầu đi… – Thùy Chi mặt đỏ bừng, cúi gằm. – Em đi về… Em không lên đâu…
– Sao lại không ?! – Hào Phong chưng hửng.
– Em không muốn… Em sợ… – Thùy Chi nắm chặt chiếc khăn tắm trước ngực.
– Khờ quá… Có anh mà sợ gì ?! Sẽ vui lắm đó…
Hào Phong dắt tay Thùy Chi đi ra ngoài. Nàng còn chưa choàng lại khăn tắm, vội che trước ngực, vội gắt lên:
– Anh lên một mình đi… Em… Em…
– Không sao… – Anh quay lại, bế xốc cơ thể trần truồng của Thùy Chi lên. – Đêm nay anh cho em hư hỏng một bữa…
– Không được mà… – Thùy Chi mặt đỏ bừng, rít lên.
Cơ thể Thùy Chi nhẹ bẫng trên tay, Hào Phong bước xăm xăm trên bậc thang. Nàng vùng vẫy không được, chỉ biết rút gương mặt đỏ bừng vào ngực anh. Tim nàng đập nhanh điên cuồng, vừa sợ hãi, vừa có chút chờ đợi khó hiểu.
Tiếng cửa bật mở, hơi lạnh trong phòng làm cơ thể Thùy Chi rùng mình co rút trên tay anh. Nàng hé mắt nhìn. Phòng ngủ nhà anh Hào Nam là một gian phòng tương xứng với thời hoàng kim của chủ nhân nó. Rộng rãi, sang trọng với rất nhiều tấm gương ốp trên tường. Giữa phòng là một chiếc giường tròn thật to, bọc da đen bóng. Nhưng…
– Chị Trúc và anh Bắc đâu ?! – Thùy Chi buột miệng hỏi.
Hào Phong nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, ngơ ngác hỏi:
– Em muốn tham gia với họ sao ?! Vậy mình qua phòng bên cạnh…
– Em… Em… – Thùy Chi ấp úng mặt đỏ lang đến mang tai.
Chợt phát hiện Hào Phong đang cười tủm tỉm, nàng hiểu ra mọi chuyện.
– Dám chọc em… Anh gan lắm… Để xem em trừng trị anh thế nào… – Thùy Chi nhéo anh một cái đau điếng.
– Ai da… Ha ha… Anh đã nói là sẽ không trao đổi em rồi mà… Do em cứ tưởng tượng thôi…
– Em không có… Do anh úp úp mở mở trước mà…
– Ha ha…
Hai cơ thể vừa la hét vừa đùa giỡn một lúc thì lại cuống vào nhau. Cả căn phòng chỉ còn âm thanh hổn hển rên siết mãnh liệt…