Thùy Dương

Chương 43



Phần 43

RẦM!!!

Cánh cửa phòng bị đá bật tung.

Bốn người đàn ông mặc thường phục xông vào, thoáng giật mình với tình huống trước mắt. Ba người đàn ông đang cuốn lấy một người phụ nữ, nhưng nhìn thế nào cũng không giống một vụ hiếp dâm.

Ba gã đàn ông hoảng hốt, vụt dậy toan chống cự, nhưng nhanh như chớp họ đã bị khống chế, đè nghiến xuống sàn nhà còng tay sau lưng.

Thùy Dương lấy tấm chăn mỏng choàng qua người, nàng bần thần, cảm giác trống rỗng. Nàng nhìn sang cạnh giường, chiếc máy ảnh đang nằm lăn lóc ở đó. Nàng chộp lấy, rút chiếc thẻ nhớ nắm chặt trong lòng bàn tay.

Thùy Dương đi ra ngoài, nàng mặc bộ váy áo màu đỏ của mình, mắt đeo kính râm. Bên ngoài có rất nhiều người tụ tập trước của nhà hóng chuyện. Họ bàn tán xôn xao nhìn nàng dò xét, nàng chỉ cuối đầu đi thẳng ra chiếc xe cảnh sát vừa đến.

Ba gã đầu gấu bị còng tay đưa vào thùng xe chở tội phạm, Định cũng bị còng ủ rũ ngồi bên trong. Ánh mắt gã nhìn Thùy Dương tóe lửa, bất chợt hắn mỉm cười, chúm miệng lại về phía nàng như hôn gió. Thùy Dương quay đầu chui vào sau xe cảnh sát, nàng không quan tâm đến gã đó nữa. Từ nay, gã chỉ còn là quá khứ.

Một người đàn ông mặc thường phục, áo cài thẻ cảnh sát, đi ra từ trong căn nhà về hướng xe Thùy Dương. Anh ta chui vào trong xe, ngồi kế nàng, bàn tay anh ta mở ra, bên trong là một chiếc thẻ nhớ.

– Cảm ơn anh. – Thùy Dương cầm lấy nắm chặt trong tay.

Chiếc xe bật còi ưu tiên, rẽ đám người tụ tập phía trước đi về hướng Nghi Tàm, Khách sạn Sheraton.

Tay Thùy Dương cầm chiếc thẻ khóa từ trắng quét lên hộp nhựa đen gắn trên cửa phòng, cạch, một tiếng động nhỏ vang lên trong ổ khóa, chiếc đèn nhỏ trên hộp bật xanh. Tay nàng gạt tay nắm cửa, đẩy vào.

Thùy Dương xoay người đứng đối diện chiếc gương gắn trên cửa tủ áo. Nàng thấy mình trong gương, mắt còn đỏ hoe, đầu tóc rũ rượi, trên cổ một vết cào mẩn đỏ lộ ra ngoài cổ váy. Tay nàng thả rơi chiếc ví tay xuống sàn thảm, cởi áo khoác, rồi mở khóa váy, tháo luôn nịt ngực, ánh mắt nàng có thể thấy trên ngực mình ngang dọc các vết quần đỏ, vài dấu răng gần hai núm vú, núm vú nàng vẫn săn cứng lại, cảm giác bứt rứt khó chịu. Tay Thùy Dương tuột chiếc quần lót rơi xuống chân, giữa đáy quần lót bị đẫm ướt, nàng biết đây hoàn toàn là âm dịch của mình.

Chân Thùy Dương nhấc lên bước ra khỏi đống quần áo dưới sàn. Nàng đi đến bên chiếc khăn tắm treo trên tay nắm cửa tủ.

– Tôi xin lỗi. – Bất chợt một giọng nói ồm ồm vang lên sau lưng.

– Ah. – Thùy Dương giật mình la lên, hai tay che lên trước người, nàng quay phắt lại.

Thùy Dương sững sờ khi thấy ông Cương ngồi trên ghế đặt sát góc phòng. Ông ta nhìn thân thể nàng, đáy mắt ánh lên chua xót khi thấy những vết mẩn đỏ trên ngực nàng. Thùy Dương thở phào, dù gì ông ta cũng là một trong những người nàng có thể tin ở nơi này.

– Ông đến đây làm gì? – Nàng không hỏi tại sao ông ta vào được phòng mình, vì câu hỏi đó thật dư thừa.

– Ông muốn xem tác phẩm của mình sao? Đây, ông nhìn cho kỹ vào. – Hai tay mở rộng ra, phơi bày thân thể lõa lồ mình trước mặt ông Cương.

Ông Cương đứng lên, ông không nói gì, bước về phía nàng, ánh mắt ông nhìn xuống sâu vào mắt nàng.

– Tôi xin lỗi. Chúng tôi đã quá khinh thường bọn chúng. – Giọng ông chân thật diễn tả nội tâm áy náy.

Thùy Dương không nói gì, nàng nhìn ông chằm chằm, nước mắt nàng chảy xuống bên má. Nàng bắt đầu khóc nấc lên, hai vai run rẩy, hai cánh tay khép lại trước ngực, bàn tay che mặt. Ông Cương choàng tay ôm lấy nàng, ông vuốt tóc nàng, ông để im cho nàng khóc ra hết những tủi nhục của mình. Cơ thể Thùy Dương như lọt thỏm trong lồng ngực ông Cương, hai cánh tay hộ pháp của ông ta đặt lên đôi vai run rẩy của nàng.

Bất chợt ông Cương cảm thấy hai tay nàng mở ra, bộ ngực trần êm ái của nàng ép lên ngực ông. Sự ấm áp êm ái truyền qua làn áo sơmi làm tim ông Cương đập nhanh hơn. Ông nhắm mắt lại, hít thở thật sâu, cố thức tỉnh lý trí của mình. Ông biết mình khó cưỡng lại được sự quyến rũ của người phụ nữ này, nhưng ông không muốn vượt rào trước khi mọi việc giải quyết xong, ít ra là Thế Toàn không bị ông giam giữ.

Ông khẽ đẩy hai vai Thùy Dương ra, ánh mắt ông nhìn thẳng vào mắt nàng, không hề nhìn xuống thân thể tuyệt đẹp của nàng. Ông thở dài, xoay người lại, bước chân ông nặng trĩu hướng ra cửa phòng.

– Cô nghỉ ngơi cho tốt, có thể ngày mai kế hoạch bắt đầu đấy. – Giọng ông Cương trầm trầm vang ngược lại.

Thùy Dương đứng đó bần thần, ông ta hai lần từ chối nàng. Lần trước là nàng miễn cưỡng dùng thân xác trao đổi, còn lần này thì sao? Tự nguyện ư? Nàng cũng không biết, vì trong người nàng hiện giờ đang rừng rực một ngọn lửa càng lúc càng mạnh lên.

Thùy Dương nằm ngâm mình trong bồn tắm. Làn nước ấm áp làm cảm giác mệt mỏi của cơ thể nàng cảm thấy thư thái, dễ chịu. Nhưng bên trong người vẫn cảm thấy bức rứt khó chịu, hạ thể nàng rạo rực, hai núm vú tưng tức bên trong.

Nàng nghĩ đến Tuyên. Cậu bé có ca trực tối nay. Nàng thoáng nghĩ qua tìm kiếm người thay thế, nhưng ý nghĩ ấy liền bị nàng dẹp bỏ ngay tức khắc. Nàng không thể cho phép mình buông thả như vậy.

Thùy Dương nằm xuống giường, cố gắng ru mình vào giấc ngủ. Nhưng nàng cứ trằn trọc lăn qua lăn lại, mắt nhắm lại rồi mở ra tỉnh ráo.

Nàng chợt nhớ đến hồ bơi trên tầng thượng của khách sạn. Từ hôm ra Hà Nội đến nay, nàng không bơi lần nào, có thể nàng cần sự vận động thể thao để trút ra bớt năng lượng dư thừa.

Thùy Dương bật dậy, chợt nhớ trong hành lý mình không có đồ bơi. Không lẽ chuẩn bị hành lý đi cứu chồng, mà lại mang theo cả đồ bơi, suy nghĩ ấy làm nàng phì cười một mình.

Thùy Dương gọi điện cho Tiếp Tân khách sạn hỏi mua một bộ bikini, họ hướng dẫn này lên tầng thượng, khu vực hồ bơi có một quầy hàng nhỏ, chỉ cần báo số phòng, họ sẽ tính luôn vào tiền thuê phòng.

Thùy Dương hăm hở đón thang máy lên tầng thượng. Nàng khoác chiếc áo choàng tắm trên người, không mặc gì bên trong. Nàng không muốn quần áo mình thay ra để ngổn ngang trên ghế bên hồ bơi. Như thế này tiện hơn nhiều, chỉ cần lấy đồ bơi, tìm phòng thay đồ mặc vào, gọn nhẹ.

Nhưng khi Thùy Dương lên tới tầng thượng quầy quần áo bơi không có nhân viên trực, tủ khóa chặt. Thùy Dương hậm hực đi qua đi lại nhìn cái hồ bơi rộng thênh thang, nước trong xanh, không một bóng người. Nàng thật khó chịu trong lòng.

Thùy Dương ngồi trên ghế chờ suốt 15 phút không có người nào lên.

Trời bắt đầu hơi tối bên ngoài, hồ bơi vẫn chưa lên đèn. Thùy Dương mím môi quyết định nàng sẽ bơi khỏa thân, dù gì cũng không có ai ở đây, xung quanh lại tối như vậy. Quyết định táo bạo này làm nàng cảm thấy hồi hộp, tim đập nhanh hơn.

Thùy Dương tháo dây thắt ngang lưng, chiếc áo choàng gấp lại, ném trên ghế. Nàng cảm thấy hơi lạnh, thoáng rùng mình. Thùy Dương khẽ nhúng một bàn chân xuống nước, ngón chân nàng truyền đến cảm giác ấm áp. Nước hồ bơi được sưởi ấm ánh nắng suốt một ngày, thật ấm áp.

Thùy Dương trầm cả người xuống nước, chân nàng khẽ đạp vào bậc cầu thang inox, cơ thể nàng rẽ nước lướt tới nhẹ bâng. Thế Toàn từng khen tư thế bơi của Thùy Dương rất đẹp, nàng bơi không nhanh, mà chậm rãi, những cái vung tay đập chân nhẹ nhàng tưởng như vô lực, nhưng lại đưa cơ thể nàng như lướt đi trên mặt nước.

Hoàng hôn vừa trôi qua, ánh sáng yếu ớt xuyên qua căn nhà kính, phản phất màu xanh của làn nước hồ bơi. Thân thể lõa lồ của Thùy Dương giữa làn nước như tỏa sáng, làn da nàng trắng bóng như thạch cao, chân nàng duỗi thẳng vươn người về phía trước, cánh tay vung theo hình vòng cung rẽ nước lướt tới.

– Kình.

Bất chợt một âm thanh vang vọng cả căn phòng, tiếng cầu giao đèn điện cao áp phát ra, tám chiếc đèn cao áp phía trên lóe lên. Thùy Dương hoảng hốt, nàng quay đầu lại, thấy một nhóm thanh niên ba nam một nữ rất trẻ, chỉ khoảng 16, 17 tuổi mặc đồ bơi đang đùa giỡn vừa tiến về phía hồ bơi. Họ chưa kịp thấy Thùy Dương nhưng với ánh sáng đang tăng lên của đèn cao áp, rất nhanh họ sẽ nhận ra trong hồ bơi đang có một người phụ nữ khỏa thân bơi lội.

Thùy Dương lúng túng không biết làm gì, nàng hít một hơi thật sâu lặn xuống đáy hồ, tay bấu vào chân cầu thang inox giữ mình lại.

Nàng thấy rất rõ hình bóng mờ ảo của họ đang duỗi người khởi động bên mép hồ bơi. Cả bốn người nhảy xuống đồng loạt, bọt sóng bùng xuống, trắng đục cả một vùng. Tám cái chân đạp nước, trồi đầu lên, tiếng đùa giỡn của họ truyền xuống tai Thùy Dương như âm thanh ồ ồ. Thùy Dương đoán được trong bốn người này thì cậu mặc quần bơi màu đen và cô bé mặc bikini sặc sỡ kia là một cặp. Nàng thấy bàn tay cậu ta cứ xoa cặp mông tròn và lách vào giữa hai chân cô bé. Tay cô bé chỉ đẩy ra một chút, không thực sự phản kháng, như sợ hai người trước mặt thấy được.

Thùy Dương đã muốn hết hơi, mặt nàng đỏ lên, nàng không biết làm gì đành trồi lên chầm chậm. Hai tay nàng vẫn bám lấy thanh cầu thang, xoay lưng úp người vào trong.

– Ah có người. – Cô bé hét lên bằng chất giọng miền Nam.

Cả bốn người quay sang nhìn người phụ nữ hai tay bám thành cầu thang đang thở dốc, tóc nàng xõa ra, che kín bờ vai chỉ ló lên khỏi mặt nước một chút.

– Chị gì ơi! Chị có bị gì không? – Một cậu bé nhìn điệu bộ Thùy Dương thở dốc.

– Không, không… Không có gì, mấy em cứ bơi đi. – Thùy Dương chỉ hơi ngoảnh mặt lại, một tay nàng xua xua.

– Ah, chị là người Sài Gòn? – Giọng cô bé lanh lảnh dễ thương.

– Ừ, chị ra đây công tác thôi. – Thùy Dương quay người lại nhìn cô bé.

Cô bé này thật đẹp, mắt to tròn, môi đỏ hồng, hai má hồng hào, dáng người thanh mảnh, làn da trắng mịn màn, mái tóc đen dài rũ trong làn nước.

– Ah, chị đẹp quá. – Cô bé vừa nhìn thấy gương mặt của Thùy Dương bật thốt lên.

– Em mới đẹp chứ. – Thùy Dương mỉm cười.

– Mấy anh bơi đi, em đứng nước mỏi chân rồi. – Cô bé đột nhiên quay lại nói.

Ba cậu kia nhìn nhau chưa biết làm gì, thì cô bé đã nhoài người bơi về phía Thùy Dương. Nàng không biết tại sao nhưng vừa gặp Thùy Dương, nàng đã thấy thân thiết. Thùy Dương thấy cô bé hướng về phía mình, nàng bối rối chưa biết làm gì, thì ba cậu bé kia cùng lúc đùng đùng bơi về phía này.

– Ah, đừng qua đây. Tôi… Tôi… – Thùy Dương ấp úng.

Nhưng ba cậu kia như bơi thi, vẫy nước đùng đùng, không nghe được gì. Cô bé đang bơi phía trước đột nhiên la lên oái oái, rồi hít một hơi sâu lặn xuống, cuốn lấy bóng cậu bé bên dưới. Hai cậu kia vượt lên, đồng thời lặn xuống, búng chân nhanh về phía Thùy Dương. Thùy Dương mặt đỏ bừng, nàng cảm giác mình bị vây tứ phía, nàng chỉ có thể xoay người úp vào trong thành cầu thang.

Thùy Dương cảm thấy luồn nước vờn trên làn da mông mình, nàng biết hai cậu bé đã phát hiện ra bí mật của mình. Hai cậu trồi lên mặt nước, bám lấy thành hồ bơi hai bên Thùy Dương, thở dốc vì mất hơi. Rồi ngay sau lưng Thùy Dương, hai đứa còn lại cũng trồi lên. Cô bé mặt đỏ bừng, cô quay đẩy người bạn trai mình lùi lại, mắt cậu ta đang mở tròn nhìn Thùy Dương. Cô bé tay bám vào một bên thành cầu thang, cố tình dùng thân mình che sát người Thùy Dương, cô bé ấp úng, muốn nói gì đó với nàng nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

– Chị biết em muốn nói gì! Đúng, chị không mặc gì trên người. Do chị… Chị thích bơi như vậy thôi! – Thùy Dương cố gắng nói mạnh.

Thùy Dương xoay người lại, ngực nàng lập lờ dưới làn nước to tròn, hai chiếc núm vú hồng nhạt đung đưa. Cô bé và ba cậu thanh niên tròn mắt nhìn nàng, nàng thật đẹp và tự tin. Cô bé nhìn xuống hai vú Thùy Dương dưới làn nước, ánh mắt sáng lên hâm mộ.

– Ngực chị đẹp quá! Không biết bao giờ em mới được như chị! – Cô nhìn xuống ngực mình, môi trề ra phụng phịu.

– Em đừng lo, vài năm nữa thôi! Em sẽ đẹp hơn xa chị! – Tay Thùy Dương đưa lên vuốt má cô bé, nàng thấy thích cô bé này, thật dễ thương.

Một cánh tay Thùy Dương đặt lên che ngang ngực, dưới ánh mắt tiếc nuối của ba cậu bé.

– Bọn em tên gì? – Thùy Dương hỏi.

– Dạ, em là Ngọc, bạn trai em là Tuấn, đây là Luận và Nam. – Cô bé giới thiệu từng người.

– Chị là Thùy Dương. – Nàng tự giới thiệu mình.

– Chị thật can đảm đó! Chị không sợ người ta nhìn thấy ah? – Một cậu bên cạnh nhích sát người Thùy Dương nói.

– Sợ chứ! Nhưng cảm giác cũng lạ lắm. – Thùy Dương cười khúc khích.

– Lạ sao chị? – Cô bé mắt sáng lên.

– Hi Hi… Nói sao nhỉ? Hồi hộp, tim đập nhanh hơn… – Thùy Dương trả lời.

– Hi Hi… Em thì thua, em không dám đâu. – Cô bé lè lưỡi.

– Bọn em còn nhỏ mà, chưa hiểu được đâu. Ở nước ngoài người ta còn có những câu lạc bộ bơi lội khỏa thân nữa đó. – Thùy Dương cố gắng biện minh cho hành động kỳ quặc của mình.

Cô bé bỉu môi không phục, tâm lý chung của lứa tuổi của cô là khao khát khẳng định mình, không muốn người khác xem mình là con nít. Ba cậu trai cũng không biết nghĩ gì, mặt đỏ bừng do dự. Đối với bọn họ, những thú vui giải trí thời thượng nhất đều không lạ, nhưng nay lại bị người phụ nữ này xem là còn nhỏ.

– Em sẽ không thua chị Thùy Dương! – Cô bé hét lên, vang vọng.

Cô vòng tay ra sau, kéo sợi dây áo, rồi cúi xuống tuột chiếc quần bơi, rồi nhúng người, vung tay ném lên bờ. Hai vú của Ngọc theo cái nhúng người của nàng, lộ lên khỏi mặt nước, bầu vú nhỏ nhưng rất săn chắc, hai núm nhỏ đỏ hồng. Tuấn ở sau lưng nàng không kịp ngăn cản chỉ há hốc nhìn. Hai anh bạn kia của Tuấn cũng thầm nuốt nước bọt trước cô bạn gái chịu chơi của Tuấn.

– Thằng nào không cởi là thua đàn bà! – Nam đã cởi mất chiếc quần bơi của mình ném lên bờ.

Luận và Tuấn nhăn nhó cởi theo, có vẻ như rất kiêng kỵ ý nghĩa của câu nói đó.

Thùy Dương ngơ ngác nhìn bốn đứa, nàng không hiểu chuyện gì xảy ra. Thùy Dương không biết câu nói của nàng vô tình kích hoạt ngòi nổ nổi loạn của tuổi mới lớn.

Nam xông tới té nước lên Thùy Dương và Ngọc, hai nàng chống trả kịch liệt. Rồi Luận và Tuấn cũng tham gia vào, vòng vây hai nàng bị khép kín lại.

Thùy Dương nắm tay Ngọc hướng nàng lặn xuống dưới bơi lách qua khoảng giữa Tuấn và Nam. Thùy Dương bơi sát dương vật cương cứng của Nam, cậu bé như biết nàng bơi qua cạnh mình, cố ý quay người đưa dương vật mình cọ vào thân thể Thùy Dương. Thùy Dương đưa tay nhéo một cái vào dương vật Nam rồi lặn xuống sát đáy hồ lướt đi. Nam rú lên đuổi theo nàng, Tuấn cũng không chậm đuổi theo ngay.

Nam bám theo sát dưới chân Thùy Dương, cậu có thể thấy rõ hai mép âm hộ đỏ hồng của nàng, rung động theo hai chân duỗi thẳng nhịp nhàng của nàng. Cậu cố gắng đuổi theo nhưng tốc độ Thùy Dương không chậm, ngay trước mắt mà không cách gì với tới. Thùy Dương thấy được thành hồ bơi trước mặt, nàng chậm lại, trồi người lên. Bất chợt nàng thấy một bàn tay nóng hừng hực chộp vào khu vực mềm mại giữa hai chân mình, một cánh tay chắc khỏe vòng qua eo, ôm nàng chặt cứng.

Thùy Dương vội quay lại, nàng thấy Nam đang ôm chặt nữa thân dưới của nàng. Hai tay Thùy Dương cố đẩy bàn tay cậu bé tác quái giữa hai chân mình ra, nhưng nó cứ như đĩa đói bám chặt lấy, chà sát hai mép âm hộ của nàng. Miệng cậu ngậm lấy một bên vú Thùy Dương ngấu nghiến, núm vú nàng truyền đến cảm giác nhột nhạt rần rần cả người. Thùy Dương cảm thấy ngạt thở, tay nàng chới với, cố với tới thành hồ bơi, chợt người nàng được nâng lên, miệng nàng ngửa lên hít thở, mặt nàng đỏ hồng tới cả mang tai.

Tuấn vừa kéo Thùy Dương về mép hồ, cậu trồi lên kế bên nàng, mắt trân trối nhìn Nam bám chặt lấy thân thể Thùy Dương khuất dưới nước, mặt cậu đỏ bừng hưng phấn. Thùy Dương thở hổn hển, nàng không cố đẩy cậu ta ra nữa, hành động táo bạo của cậu vừa châm thêm dầu vào ngọn lửa rạo rực trong lòng Thùy Dương.

Ngọc cố vùng thoát khỏi hai cánh tay đang ôm chầm lấy mình từ phía sau, nàng không quay đầu lại được nhưng nhìn Tuấn và Nam đang đuổi theo Thùy Dương phía trước nàng biết người sau lưng mình là Luận. Ngọc biết anh ta thích mình ngay từ lúc Tuấn mang nàng theo gia nhập chuyến du lịch miền Bắc. Ngọc cũng thích dáng người cao, săn chắc của Luận, nhưng nàng không ngờ anh ta dám sàm sỡ mình trước mặt Tuấn. Hai bàn tay anh ta xoa bóp hai vú nàng, làm núm vú nàng săn cứng lại. Mông Ngọc bị kéo sát vào hạ thể anh ta, nàng cảm nhận được dương vật nóng hổi của anh ta ép vào hai mép âm hộ đỏ hồng lúng phúng lông tơ của mình.

Ngọc bị Luận kéo lại thành cầu thang inox, rời xa ba người còn lại. Nàng trồi lên hít thở dồn dập, chưa kịp lấy lại hơi thì miệng nàng bị trám kín bởi môi Luận, chiếc lưỡi anh ta điêu luyện tìm vào cuốn lấy lưỡi Ngọc. Ngọc chới với, nàng rất mê kiểu hôn sâu say đắm kiểu Pháp, như bao cô gái mới lớn khác. Dù nàng đã không ít lần quan hệ xác thịt với Tuấn, nhưng cảm giác kích thích mơn trớn trên đầu lưỡi và mùi vị nước bọt đàn ông trong miệng vẫn làm nàng say mê. Ngọc đáp trả nồng nhiệt nụ hôn của Luận, hai tay nàng vòng qua cổ anh, kéo anh ta sát vào mình. Mặc kệ, bàn tay anh ta vuốt ve hai vú mình, mặc kệ dương vật anh ta đang chà sát lên hai mép âm hộ làm mình rạo rực hơn.

Tuấn nhìn sang bên kia hồ, anh sững sờ nhìn bạn gái mình và Luận cuốn lấy nhau. Bất chợt dương vật Tuấn bị tóm chặt, anh giật mình nhìn sang. Nam đang tham lam hôn lên đôi môi đỏ hồng của Thùy Dương, tay cậu ta xoa nắn hai vú to tròn của nàng, Thùy Dương đưa một tay ra nắm lấy dương vật Tuấn, mắt khẽ hé mở nhìn cậu. Tuấn nóng bừng cả người, cậu lao tới bên Thùy Dương, một bán tay đưa xuống dưới luồn qua mông nàng tiến đến âm hộ nóng trơn của nàng, tay kia vòng xuống giữa hai đùi nàng, nâng cả người Thùy Dương lên, bộ ngực Thùy Dương trồi qua mặt nước.

Hai cậu bé đờ người nhìn hai vú to tròn của Thùy Dương, hai mắt như dại ra, lần đầu họ được nhìn nó rõ ràng như vậy. Tuấn và Nam như cùng lúc cúi gập đầu xuống, mỗi người một bên, mở miệng thật rộng mút lấy hai núm vú đỏ hồng của Thùy Dương. Thùy Dương rên lớn, nàng bất chấp có ai nhìn hay không, nàng thật sự muốn điên lên vì hai cậu bé này, cơ thể nàng đỏ hồng rạo rực, hạ thể bứt rứt thiếu thốn, hai tay vô thức đưa xuống, nắm chặt hai chiếc dương vật nóng hổi.

Hai cánh tay Ngọc vòng qua tay nắm cầu thang, bộ ngực săn chắc nhấp nhô trên mặt nước theo hơi thở ngắt quãng của nàng, hai chân nàng bị nâng lên, mở ra hai bên, mái tóc đen của Luận đung đưa giữa hai chân nàng. Ngọc mắt chặt mắt rên siết dưới những cú đánh lưỡi sâu của Luận vào âm hộ nàng. Luận như nuốt hết nước âm hộ của Ngọc, cô bé với tuổi đôi tám, âm dịch tràn trề, hòa cùng ít nước hồ bơi tạo thành mùi vị phấn kích lạ lùng trong miệng anh. Âm hộ nàng thật đẹp, hai mép đỏ hồng, phất phơ một ít lông tơ, hai mép trong căng mọng nước.

Chương trước Chương tiếp
Loading...