Tiểu Mai - Quyển 3

Chương 10



Phần 10

Khang mập chở nhỏ Huyền, dẫn cả nhóm thẳng hướng đường Trần Hưng Đạo rồi băng qua cầu Sở Muối. Ông trời chiều nay có vẻ ủng hộ vợ chồng nhà nó đi coi bói xem tướng hay sao mà dù trời có mây nhưng vẫn không mưa, thi thoảng lại còn điểm thêm một chút nắng nhẹ, gió mát hiu hiu, hoàn toàn phù hợp với một buổi dạo chơi.

Dũng xoắn càng chạy càng tụt lại phía sau, thều thào năn nỉ:

– Chạy chậm lại tụi bây ơi, tao đuối quá!

– Mày ăn gì mà hè này mập lên nhanh thế hử? – Luân khùng hỏi với lại, vẫn không giảm tốc.

– Có đâu, ngày ba bữa xong ngủ thôi mà! – Dũng xoắn phì phò đáp.

– Kiểu này sao vài bữa đá banh nổi, hậu vệ như mày chắc tiền đạo phe kia dẫn banh thẳng vô khung thành luôn quá! – Thằng Chiến giơ tay đét vô mông Dũng xoắn. – Chạy nhanh lên mày!

Tôi chạy kế bên tính thòng thêm câu chạy nhanh coi chừng toẹt quần cho Tuấn rách tức chơi nhưng sợ Tiểu Mai ngồi đằng sau nhéo cho đứt hông nên đành cố gắng ngậm miệng lại, tăng tốc vượt lên trên hàng đầu mà hỏi:

– Ủa Huyền, bà đi coi bói bao giờ chưa thế?

– Chưa, nhưng nghe hàng xóm kể với mẹ tui là bà thầy bói ở đây coi hay lắm, nên thử đi cho biết! – Nhỏ Huyền quay lại đáp.

– Ừ coi người ta bói tình duyên cho tui ra sao đây! – Nhỏ Phương cũng góp chuyện.

– Đúng rồi, ở đây nghe bảo xem chỉ tay hay lắm, chứ không có bói bài như mấy người khác đâu nha! – Nhỏ Huyền tiếp lời.

– Thế tí nữa mày rửa tay đi Khang ơi! – Tôi chọc.

– Chi mày? – Nó thắc mắc, vẫn chưa hiểu ra vấn đề.

Tôi toét miệng cười, lạng xe ra cho chắc cú:

– Tay mày toàn đất dơ òm, rửa sạch thì thầy mới thấy chỉ tay mà bói cho mày chứ!

– Tổ bà mày, dám chơi…!

– Thôi thôi mấy ông, á, chạy cẩn thận đi!

Nhỏ Huyền can ra khi thấy Khang mập tính húc đầu xe vào tôi. Tiểu Mai đằng sau cũng đánh vào lưng nói:

– Anh không chọc người ta thì không vui hay sao mà!

Tôi vẫn cười nắc nẻ đầy khoái chí khiến Khang mập bực bội làu bàu trong miệng suốt. Nhỏ Phương bèn đổi chủ đề:

– Ủa mà hổng ngờ Trúc Mai cũng chịu đi há. Bên Nhật cũng đi coi bói rồi hả?

– Không đâu, Nam đi thì mình đi thôi! – Tiểu Mai cười thản nhiên, nói tỉnh bơ như không giữa nhóm.

Nghe nàng nói thế tôi tắt cười luôn, chuyển sang chế độ lâng lâng sung sướng mà hôm giờ ngày nào đầu óc cũng được hưởng, đột ngột tăng tốc vượt lên dẫn đầu với bản mặt phởn hết chỗ nói, mặc kệ Khang mập đang la oai oái phía sau:

– Ê biết chỗ nào không mà chạy như đúng rồi vậy thằng kia?

Và tự nãy đến giờ Khả Vy vẫn tịch mịch ngồi sau xe nhỏ Phương, lặng im không nói câu nào.

Bạn đang đọc truyện Tiểu Mai – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tieu-mai-quyen-3/

Qua khỏi cầu Sở Muối một đoạn, cả nhóm rẽ trái vào một con hẻm nhỏ, chạy thêm đoạn nữa rồi dừng lại trước một căn nhà cấp bốn nằm lẻ loi giữa hai lô đất trống, trước nhà có hàng rào hoa giấy tím thẫm mọc bao quanh.

– Giờ sao, để xe ở đâu? – Dũng xoắn nhìn quanh quất hỏi.

– Vắng hoe vậy ta, hay bữa nay bà thầy đi làm phép đâu đó rồi! – Khang mập liếm môi đoán mò.

Nhỏ Huyền đại diện bước tới cổng nhà sơn xanh cũ kĩ, gọi í ới vào trong hai ba tiếng cô ơi. Khi mấy thằng tôi còn đang tưởng thôi thế bể kèo, chủ nhà hết linh rồi thì nghe trong nhà loạt soạt tiếng dép vang ra, chốc sau đã có người bước ra mở cửa.

– Hê hê, vậy là làm phép tại gia rồi, đoán ngu chưa con! – Tuấn rách cười chế giễu Khang mập.

– Suỵt…! – Nhỏ Phương đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng.

Người ra mở cửa là một phụ nữ trung niên ăn vận giản dị, vừa thấy tụi tôi đã nở nụ cười thân thiện, tháo khóa rồi kéo hai cánh cổng ra.

– Mấy đứa tới xem phải không? – Người này hỏi.

– Dạ, con chào cô, tụi con mới tới! – Nhỏ Huyền cung kính thưa gửi, trả lời chẳng ăn nhập với câu hỏi gì sất.

– Dắt xe vô đi mấy con, cô Sang đang nấu ăn ở sau nhà nên nãy không thấy. Lần sau có tới thì cứ đập vô cửa kêu lanh canh mấy tiếng cho cô nghe!

– Dạ dạ!

Hóa ra đây là cô Sang, có vẻ là thầy đồng xem tướng bách phát bách trúng mà nhỏ Huyền nãy giờ mỏi miệng ca ngợi đây rồi. Tôi nghĩ thầm trong bụng chắc gì bói đúng mà đã hẹn lần sau, gì chứ mấy vụ này là tôi không tin đâu.

– Đi vô tụi bây, sao đứng đó vậy! – Tuấn rách sốt ruột giục khi thấy cả bọn ngần ngừ như chưa dám bước vào căn nhà lúc này mang ấn tượng như một sào huyệt phù thủy chứa đựng những điều tiên tri huyền bí về tương lai và vận mệnh con người.

Đợi tất cả lục tục dắt xe vào sân xong xuôi rồi cô Sang mới khóa cửa lại, không quên giải thích là quanh đây an ninh không tốt, khóa cửa lại cho an tâm.

Tôi lại nghĩ bụng nếu mà cô biết trước tương lai thì phải bói được ngày nào nhà mình bị trộm chứ, vậy có phải là áp dụng sở học vào thực tiễn cuộc sống không.

Cô Sang đon đả mời chúng tôi vào nhà. Trong nhà không bày biện gì nhiều, chỉ có một bộ bàn ghế gỗ, một chiếc giường đơn cạnh cửa sổ. Mọi thứ đều giản dị đến đơn sơ, duy nhất bàn thờ hương án dựa lưng vào tường phía giữa nhà là đặc biệt khác hẳn với những bức tượng Phật, bài vị, chén ấm, bình hoa, chân đèn, vàng mã, đang nghi ngút khói hương.

– Tự nhiên đi mấy đứa, ngồi đi. Chạy qua đây có xa lắm không?

– Dạ cũng không xa mấy! – Nhỏ Huyền trả lời rồi ngồi xuống cạnh bên cái gỗ dài mà nhỏ Phương với Khả Vy cũng đang ngồi.

– Mấy thằng con trai ngồi hết đi chứ, ngại cái gì. Đàn ông đàn ang phải mạnh dạn lên! – Cô Sang hướng về phía tụi tôi, chỉ sang chiếc giường đơn trong nhà, ánh mắt thoáng hơi khựng chỗ Tiểu Mai đang đứng cạnh tôi.

Chờ cho đám con lại đã yên vị ngồi ngay ngắn trên giường rồi thì cô Sang mới hỏi đứa nào muốn xem trước. Lũ con trai tụi tôi ngay lập tức đần mặt ra chỉ muốn quan chiến, không thằng nào dự định sẽ xung phong.

May mắn Luân khùng phát ngôn được một câu y bài:

– Nhường con gái trước đó!

Mọi người đều đồng ý, vì vậy chủ kèo là nhỏ Huyền đành chịu là người đầu tiên bị phơi bày vận mệnh.

– Con thắp nhang rồi vái ba vái, sau đó quay lại đây! – Cô Sang hướng dẫn.

Cũng không có gì rối rắm lắm, tôi lúc ban đầu còn có suy nghĩ là cô Sang sẽ triệu hồn về từ địa ngục, tay phải cầm kiếm tay trái cầm nhang rồi xuất nhập múa may các kiểu như mấy bà thầy đồng giả thần giả quỷ trên ti vi hay chiếu nữa cơ. Hèn gì nãy giờ từ lúc vô nhà tôi đã nhìn quanh quất cố để ý xem có cây Tuyệt Thế Hảo Kiếm nào không mà chẳng ra.

Nhỏ Huyền cắm nhang vào lư hương, cung kính lạy ba lạy rồi quay về chỗ ngồi phía đối diện với cô Sang.

– Con đưa tay phải ra cho cô xem nhé! – Cô Sang nói.

– Dạ! – Nhỏ này y lệnh, mà nghiêm túc quá hay sao lại đưa nhầm tay phải thành tay trái.

– Nam tả nữ hữu, con đưa tay phải mới đúng! – Cô Sang phì cười.

– Á… dạ dạ! – Nhỏ Huyền lúng búng thụt tay trái vào, chìa tay phải ra.

Tôi ngồi phía bên kia tranh thủ nói nhỏ vào tai Khang mập:

– Gái nhà mày xử đầu vụ này mà sao nhìn run quá vậy?

Thằng này lắc đầu không đáp, tỏ vẻ như kệ cha vợ chồng nhà tao đi, mày đừng hỏi nhăng hỏi cuội nữa. Chắc là nó không muốn bỏ sót bất kì lời tiên tri vàng ngọc nào về tương lai của nhỏ bạn nó đây mà.

Cô Sang nhìn kĩ vào tay nhỏ Huyền, cầm đi cầm lại mấy lần, đăm chiêu một chút rồi mới vừa nói đến đâu chỉ vô tay đến đó:

– Đây là đường sinh mệnh nè, con sẽ sống rất thọ, ít có bệnh tật về già!

Tôi lại thì thầm vô tai thằng mập:

– Vậy tức là nói vợ mày sẽ dính chưởng bệnh hoạn lúc còn trẻ đó!

Khiến đám thằng Luân nghe mà cười hích hích mãi không thôi, tôi còn định bá láp thêm mấy câu nữa thì bị Tiểu Mai véo nhẹ vô hông nên đành ngậm mồm lại, trong bụng không ngớt hỏi sao hôm nay nàng bạo lực với tôi hoài vậy nhỉ!

Bên kia, cô Sang tiếp tục nói:

– Con khá hợp với kinh doanh, nhưng số lại không giữ được tiền nên thành ra phải thất bại đôi ba lần thì mới vững bền được!

Và bây giờ thì tôi lại nghe Khang mập lẩm bẩm:

– Có tui giàu là được rồi, yên tâm đi gái!

Tới khi cô Sang chốt hạ vận mệnh nhỏ Huyền là:

– Ừm… gia đạo yên ấm, ba mẹ hòa thuận, sau này con lấy chồng sớm, chồng ở cùng quê luôn!

Thì Khang mập búng tay cái chóc, nói lớn:

– Vô kèo!

Tức thì một tràng cười khủng bố nổ ra từ phía bọn tôi làm cho không khí nghiêm trang yên ắng trong nhà từ nãy đến giờ bị phá banh chành, đến cả Tiểu Mai và Khả Vy cũng phải bật cười khúc khích. Nhỏ Huyền quay sang nhìn Khang mập bằng ánh mắt tóe lửa trong khi thằng này vẫn còn đỏ lựng đến mang tai, vô tư không biết mình vừa vạch áo cho người xem lưng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...