Tìm lại bầu trời

Chương 2



Phần 2

Hai chúng tôi đi từng trại một xem, đúng là tuổi học trò, mỗi trại một ý tưởng, các bác 12 thì chuẩn bị rất kỳ công… các em lớp 10 có vẻ còn bỡ ngỡ với các hoạt động như thế này… đi miết một hồi, xem chừng đã mỏi chân, L quay sang tôi…

– Ông đi mua nước đi, xong xem có chỗ nào ngồi nghỉ không?
– Bà chờ tôi chạy ra cổng, xong tôi đưa bà tới chỗ này hay lắm…
– Đi theo tôi – một tay xách 2 túi nước mía, một tay xách túi bỏng – tôi bảo Linh…

Tôi và Linh leo lên cầu thang, lên tầng 3, rẽ phải qua lớp tôi học, đến cuối hành lang là một đoạn ban công thò ra, có lan can ngang ngực… hai chúng tôi ngồi thò chân ra ngoài nhìn toàn bộ sân trường từ trên cao…

– Oa, ở đây nhìn được hết các trại đẹp nhỉ… Linh reo lên…
– Ừ…

Quả thực nhìn từ trên cao xuống, trại nào cũng đèn nháy đèn màu lấp lánh, người đi đi lại lại nhìn rất đẹp… ở giữa sân trường. Thầy bí thư đoàn trường và các anh chị đang xếp củi để lát đốt lửa trại…

Nhìn xuống phía trại của lớp mình, tôi thấy em và mấy bạn vẫn đang trang trí hàng rào… dáng em thì không lẫn đi đâu được, nhất là mái tóc dài thiết tha…

– T dạo này khác lắm nhé – Linh gọi tôi trở về thực tại…
– Tui làm sao cơ?
– T làm sao thì chỉ T biết còn hỏi người ta! Linh chỉ thấy T dạo này cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn như mất hồn ấy, bị em nào hút hồn rồi ah???

Sao im lặng vậy? Linh quay sang tôi hỏi dồn dập…

– Ê bà làm gì mà như điều tra tội phạm ấy hả, tôi vẫn bình thường như xưa à – tôi chống chế…
– Ông không dấu được tôi đâu… vừa nhìn xuống sân… Linh chậm rãi… chơi với nhau lâu vậy, ông như thế nào tôi biết ngay mà…

Im lặng…

– Phù… bà giỏi thật đấy… tôi đúng là vướng vào một chuyện…
– Kể tôi nghe xem nào…
– Cũng chẳng có gì, chỉ là tôi để ý đến người ta… nhưng tôi biết chắc chẳng bao giờ đến lượt tôi…
– Ra là tình đơn phương… giọng Linh chợt trầm xuống… T iu người ta mà người ta không biết ah…
– Hì, gọi là iu có lẽ hơi sớm… ôi tình yêu…
– Mình cũng không biết tình yêu là gì nữa? T có biết không?
– … Yêu là cậu luôn nghĩ về người đó, người ta vui cậu cũng vui, người ta buồn cậu cũng buồn… mình có nghe ở đâu đó rằng…”trong cuộc đời rồi sẽ đến lúc gặp được một người mà bạn dành hết tất cả cho người ta, và người đó cũng dành hết tất cả cho bạn…” đó là người yêu…
– Vậy sao? Vậy khi nào Linh gặp được người đó nhỉ??? Mà nếu người mà Linh dành hết tất cả tình cảm cho người ta trong khi người đó lại iu người khác rồi thì làm thế nào hả T?
– … Híc, bà hỏi tôi khó quá, tôi chịu, có lẽ tình yêu còn phải có duyên phận với nhau nữa bà ah… do ông trời sắp đặt rồi, có gượng ép cũng không được…

Mà hôm nay bà cũng tâm trạng hay sao vậy? Bộ cũng iu rồi ah…

– Iu cái đầu ông ấy… tui hỏi vậy thôi… tập trung vào mà học… tụi mình xuống đi, thầy sắp đốt lửa trại rồi kìa…

Nhìn xuống dưới sân đã thấy mọi người quây vòng tròn quanh đống lửa trại, ông bí thư đang đổ dầu lên đống củi… chụt ttt… cố mút nốt chỗ nước mía, quăng túi đựng vô thùng rác, hai đứa tôi chạy xuống sân…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

Một ttt… haiiiii… baaaaa… ông thầy quăng mồi lửa vào đống củi… ngọn lửa bùng lên… sau tràng vỗ tay, mọi người nắm tay nhau chạy xung quanh, vừa chạy vừa hát bài “nối vòng tay lớn…” chủ yếu là các anh chị lớp trên… tôi quay sang Linh, cô bạn đang tụ tập với mấy cô bạn cùng lớp hát hăng say… tôi tách khỏi đám đông quanh đống lửa lững thững đi về phía trại của lớp mình… giờ này tụi nó chắc đang nhảy nhót ở kia rồi, về nằm nghỉ một tí vậy, tôi tự nhủ, nhưng vừa bước vào cổng trại, tôi giật mình chững lại… em vẫn đang ngồi đó… nhưng không phải chỉ có một mình em, mà còn có cả thằng cha khóa trên vẫn lẽo đẽo theo em đi về hàng ngày… hai người đang ngồi uống nước… mía… ngay cạnh cổng trại… lòng tôi chợt dâng lên một chút buồn, tự nhiên thấy ưng ức ở cổ như có người bóp chặt lại vậy… vẫn bước tới…

– Em chào anh – tôi lịch sự – hai người không ra đốt lửa trại ah…
– Chào em, anh rủ mãi mà Y không chịu ra đấy, vừa đi chơi với bạn gái hả? Anh thấy chú mua nước mía cho cô bạn rất dễ thương…
– Không, đấy là… hì… – tôi dừng lại, mà việc éo gì phải giải thích cơ chứ, kệ họ nghĩ sao thì nghĩ thui… – anh và Y ngồi nc nhé, em không làm phiền nữa…

Tôi bước vào bên trong, nằm xuống vắt tay lên trán…(giá hồi đó có con lap, mịa nhắc tới lap lại đau đớn trong lòng hay em galaxy mà bỏ ra vô truyen3x.xyz như bây giờ mỗi khi rảnh thì cũng đỡ tủi)

Nằm nghe họ nói chuyện… tiếng mọi người hò hét… xen lẫn tiếng lão hỏi em… khiến tôi nằm trằn trọc…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

Cả một ngày chạy ngược chạy xuôi mệt nhoài làm trại, giờ nhìn em đang nói chuyện với zai… mặc dù tôi nghĩ nát óc cũng chẳng nghĩ ra được lý do gì để cấm em làm điều đó… mịa sao mà thấy ức chế trong lòng wa…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

Vì thế thỉnh thoảng tôi lại đánh mắt ra nhìn trộm hai người…

Hình như lão đang cố gắng rủ Y ra chỗ lửa trại nhưng Y không đi thì phải… có thế chứ, tôi hả hê, tự nhiên thấy trong lòng đỡ buồn… nhưng con chym thì lại buồn, đòi gửi tình iu vào đất. Tôi bật dậy đi vòng ra phía sau trại của lớp tôi thẳng tiến về phía wc…

Nhưng đến cửa wc tôi dừng lại… đêm thanh gió mát thế này mà chui vào đấy thì cực cho thằng nhỏ quá… đêm rồi… đi ra đằng sau trường… xả cho mát. Tự nhủ vậy, tôi đi men theo dãy lớp học ra phía sau, chỗ này trường tôi làm vườn sinh vật, trồng rất nhiều cây um tùm… đến góc tường, tôi dừng lại… đang định kéo khóa thả thằng em ra thì… cạch… tiếng bước chân dẫm lên cành khô gãy làm tôi giật mình… tôi như nín thở, im lặng ngồi xuống lắng nghe… chẳng lẽ trộm vào trường… trộm cây…

Có tiếng bước chân nhè nhẹ phía bên trong vườn sinh vật… càng làm tôi chú ý lắng nghe…

– … đi theo anh nào – giọng một ku thì thầm…
– … anh ơi hay mình về đi, em sợ rắn lắm… ngộ lỡ có ai bắt gặp tụi mình…
– Suỵt tttt, em khe khẽ thui… tối rồi làm gì có ma nào ra đây đâu. Anh để ý kỹ rồi mà… mà giờ lấy đâu ra rắn… lát nữa có cái giống con rắn thui…
– … xì. Anh chỉ được thế… không biết ngượng mồm…
– … mình ngồi đây nhá…

Ôi cha mẹ ơi, hóa ra là một đôi rủ nhau ra đây tâm sự, không hiểu trời xui đất khiến thế nào lại gặp cái thân tôi. Định quay đầu đi về để thể hiện ta văn minh, nhưng phần tò mò trong con người tôi lớn quá, vậy là tôi quyết định… rình xem họ làm gì…

Tôi vẫn ngồi như vậy lắng nghe một lúc, chỉ có những tiếng hôn nhau nhè nhẹ… tôi quyết định di chuyển lại sát hàng rào khu vườn để… quan sát cho rõ hơn. Qua lùm cây, dù trời tối khiến tôi phải căng mắt ra nhìn, cách chỗ tôi qua hàng rào mấy mét có hai người ngồi đang ôm nhau hôn say đắm…

Người con trai vừa hôn vừa vòng tay ôm người con gái, hai tay xoa khắp lưng… rồi dần dần hai tay hắn biến mất…

… 10′ sau khi cánh tay hắn trở lại thì chiếc áo sơ mi của cô gái được từ từ lột ra khỏi hai tay…

Cả hai vẫn say sưa hôn nhau…

Hai tay hắn lần tháo khuy chiếc áo con…

Trời tối qua chẳng biết áo màu gì… chỉ nhìn thấy làn da em gái này rất trắng…

Hắn giơ hai tay lên cô gái giúp hắn cởi bỏ nốt chiếc áo lót… rồi cả hai lại lao vào hôn… hắn hôn lên cổ… lên ngực… cô gái khẽ rên lên nhè nhẹ… tôi như nín thở chăm chú theo dõi như một cậu học sinh ngoan đạo giờ thực hành vậy… đúng là ở hiền thì sẽ gặp được những hình ảnh đẹp như thế này… cả người tôi nóng ran lên, thằng nhỏ thì biểu tình giữ dội…

Lúc này hắn đã trải quần áo ra đất, cô gái nằm xuống hai chân giơ lên quặp lấy hông thằng con trai…

– … em đẹp wa…
– … thật không…
– … ưm… anh cho vào nhé… ưm…
– … anh nhè nhè… từ từ thôi… ư ư…

Rồi thằng con trai nhấp nhổm… tiếng thở phì phò… tiếng cô gái rên lên khe khẽ… tôi cũng căng cứng hết cả người, híc… kích thích không thể tả được, suýt nữa thì cũng rên lên… lần đầu tiên tôi được chứng kiến tận mắt cảnh xxx như thế này mà, cảnh thực, việc thực chứ không phải qua lời kể của tụi bạn tôi nữa… không kiềm chế được tôi đưa tay khẽ kéo khóa… thằng nhỏ bung ra, cứng ngắc, tôi cầm lấy vuốt ve nhè nhẹ… tiếp tục quan sát màn ảnh nhỏ… được một lúc lão kia nhấp liên hồi rồi dừng lại, nằm lên người cô gái… cả hai ôm nhau một lúc rồi lồm cồm bò dậy…

Cô gái lấy một chiếc khăn lau cho anh chàng kia, rồi lau của mình một cách vội vã… cả hai mặc quần áo… rồi lại hôn nhau một lúc nữa… – về lớp thôi anh, không lát nữa tụi nó trêu em ngại lắm… mình yêu nhau ngại gì mà ngại… – nói vậy nhưng hai người cũng đứng dậy lò dò đi về…

Tôi ngồi im chờ hai người đi qua một lúc, không thấy động tĩnh gì mới kéo khóa quần nhẹ nhàng đi về phía trước sân trường…

Phù… ngồi xuống cái chiếu trong trại tôi cũng thở phì phò… mịa chỉ xem thôi mà cũng mệt thật… không biết khi làm thì có bở hơi tai như thế này không nhỉ??? Tôi tự hỏi… mà đôi ấy họ máu thật, dám mang nhau ra vườn cây sau trường xxx… những hình ảnh đó quả thực vô cùng ám ảnh tôi, một chàng trai 17 lần đầu tiên xem sex thực tế, bây giờ tôi ước giá như mình không ra đó tối hôm đó, không chứng kiến cảnh đó thì có lẽ tình yêu của tôi không đi vào những tháng ngày đen tối, thì có lẽ tôi không phải mang tội lỗi… và tôi không phải dằn vặt đến bây giờ mỗi khi nghĩ lại chuyện tình với em… nhưng biết làm sao được phải không các bạn… cuộc đời là một trò chơi Nếu… Thì… mà…

– T đây rồi… lúc nãy tưởng T nằm trong này, quay đi quay lại đã mất tích rồi, Y tìm mãi không thấy đâu… giọng em vang lên bên cạnh…

Giật hết cả mình, tôi nhìn ra phía trước… mặt tôi tự nhiên đỏ lên khi những hình ảnh đầy kích thích lúc nãy chạy qua trong đầu(chắc trời tối, ánh đèn nháy và một phần da mặt tôi có họ hàng xa với bao thanh thiên em không nhìn ra) và ngồi ngây người… ánh lửa trại bập bùng xa xa phía sau em như ánh hào quang vậy… em như thiên nga hiện ra giữa hồ nước xanh thẳm của màn đêm hòa vào ánh lửa bập bùng… người ta bảo tâm hồn của người đang iu rất nhạy cảm, chỉ một hình ảnh nho nhỏ cũng gây phản ứng thật lớn thì phải…

Nhìn vào khuôn mặt em lúc đó không hiểu tôi có phải vừa được một liều thuốc kích thích không mà tôi vừa muốn hôn thật nhẹ nhàng lên đôi môi đỏ mọng kia thôi… và tôi cũng muốn được đè em xuống mà hôn, mà cắn mà xé cho thỏa nỗi nhớ nhung, thèm khát…

– Mặt mình có gì ah??? Em hỏi…
– Không, không có gì… – tôi bối rối như ăn trộm bị bắt quả tang vậy – Y tìm mình à? Có việc gì không?
– Ừm, mình hỏi xem ý tưởng trang trí trại phía bên trong của lớp mình như thế nào để còn chuẩn bị mai làm sớm cho kịp, phần hàng rào lúc nãy mình và mấy bạn làm xong rồi đấy…
– Ừ mình vừa xem rồi, Y và mọi người khéo tay thật đấy…
– Hihi, T quá khen cả lớp đều biết mọi ý tưởng trang trí đều do T phác thảo mà, mọi người đề làm theo thôi…
– Một mình mình thì làm được gì đâu, cả tập thể lớp mình cùng góp sức mà…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

– T cùng mình mang những thứ này lên phòng học lớp mình để nhé, mình sợ để ở đây lát mọi người về nằm lên thì hỏng hết – chỉ tay vào đống đồ trang trí Y bảo tôi…
– Ừ, để mình mang lên cũng được rồi, Y không phải lên đâu…
– Thôi để mình đi cùng cho vui… cũng nhiều đồ mà…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

– Trời tối Y đi cầu thang cẩn thận, có cái bóng đèn hành lang mà các ổng cũng tiết kiệm không bật…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

Vừa mở cửa phòng học, đặt đồ lên bàn, đang định đi ra thì một con chuột lầm lũi chạy qua chân chúng tôi…

– AAAAA chuột… Y hét lên và quay sang ôm chầm lấy tôi… một cảm giác êm êm mềm mại tỳ vào ngực tôi, mùi hương con gái nhè nhẹ, thoảng qua mũi tôi, người tôi như mọi cơ quan đều ngừng thì phải…

Ước gì giây phút đó như ngừng lại… thì… thật… là… tuyệt… biết bao…

– Nó chạy đi chưa T… giọng em run run…
– Nó chạy xa rồi – Chả lẽ lại bảo nó đang đứng nhìn 2 đứa… Mà tôi thề nếu lúc đó con chuột đó mà đứng lại dù chỉ một phút thôi thì bao nhiêu ác cảm của tôi khi chúng cắn quần áo, sách vở của tôi thì tôi cũng sẽ mở rộng lòng mà xí xóa hết cho rồi…

Buông tôi ra, cả hai cùng bối rối chẳng nói lời nào, tôi thì tôi mún em ôm tôi thêm lúc nữa rồi hehe, còn em chắc đang ngại lắm…

Ra lan can đứng, chúng tôi cùng nhìn xuống sân trường, lúc này chắc cũng đã mệt nên nhiều bạn đã về trại, chỉ còn một vài nhóm đang nghịch quanh đống lửa…

– Y sợ chuột lắm hả, hình như các bạn gái đều sợ chúng thì phải – tôi lên tiếng xóa đi bầu không khí im lặng…
– Ừ, nhìn bọn chúng gớm chết… Y xin lỗi nha, làm T giật mình, tại bất ngờ quá…
– Ưm không có gì mà…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

Cả hai lại chìm vào im lặng, bầu trời không một gợn mây, những vì sao lấp lánh… ngước nhìn bầu trời. Giọng em nhè nhẹ…

– Bà nội mình bảo mỗi vì sao là một linh hồn, của người dưới hạ giới… rất nhiều đêm mình nhìn lên bầu trời để tìm ngôi sao của mình… không biết bao giờ mình tìm được đây… sao T lại cười? Mình trẻ con lắm ah…
– Không… mình thấy Y tìm sai rồi, như vậy thảo nào không thấy là phải!
– Sao lại tìm sai? Mà sao T biết Y tìm sai? Vậy phải tìm ở đâu mới đúng?
– Hi… – tôi quay sang nhìn thẳng vào mắt em – Y phải đứng trước gương ấy, sẽ tìm thấy ngay…
– Là sao? Mình không hiểu??
– Y cứ đứng trước gương nhìn vào mắt mình ấy, hai mắt Y lung linh và sáng như những vì sao vậy… cần chi tìm đâu xa nữa…

Y nhìn tôi rồi lại nhìn bầu trời, khuôn mặt ửng hồng… – T cứ trêu mình…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

Tôi cũng chẳng thể lý giải được tâm trạng của mình lúc này nữa, trong lòng thấy thật bình yên… sau này mỗi tối đi làm về lại được cùng em ngồi ngắm sao như thế này thì thật hạnh phúc… tôi thầm ước… chợt em reo lên…

– Sao băng kìa T!!!

Tôi nhìn theo cánh tay em chỉ, nhưng chỉ thấy những ánh sao lấp lánh, quay sang em định bảo tôi không nhìn thấy gì cả thì đã thấy em nhắm mắt lại, hai tay nắm trước ngực… hình như em đang ước điều gì đó…

Nhìn thật gần khuôn mặt ám ảnh tâm trí tôi bao đêm… một khuôn mặt thật hiền dịu…

Đã làm tâm hồn tôi xao động…

Đã làm cuộc sống của tôi đảo lộn, làm con tim tôi thổn thức…

Và hơn bao giờ hết làm… thằng nhỏ của tôi ấm ức… mỗi khi nghĩ tới…

Tôi phải có được em… dù biết thật khó khăn… cố lên nào… tôi tự động viên bản thân mình…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

– Y ước khi nhìn thấy sao băng à? Điều ước của Y dài ghê!!! – … tôi hỏi khi thấy em mở mắt ra…
– Hijj, mình chỉ ước một điều thôi, không tham lam như T nghĩ đâu! Thế T có ước điều gì đó không?
– Mình ah? Có chứ, mình ước hai điều cơ, không biết như vậy có tham quá không Y nhỉ?
– Chỉ cần T thành tâm thì điều ước của T sẽ thành hiện thực thôi mà…
– Thế Y có thể bật mí cho mình điều ước của Y được không? Hay mình thử đoán nhé??
– Ừm T thử đoán xem có đúng không?

Híc. Tự nhiên dại chưa, chui đầu vào rọ, bao nhiêu điều muốn ước, biết em ước điều gì bây giờ… nói đúng thì ghi điểm là mình hiểu em, nói sai thì chứng tỏ mình chẳng hiểu gì hết… ngu thiệt… thôi thì đành liều nhắm mắt đưa chân vậy… tổng hợp tất cả những gì tôi biết về em… tôi nhìn lên bầu trời đêm… chầm chậm…

– Mình đoán chắc không phải điều ước dành cho bản thân Y rồi… phải không? Quay sang em, em vẫn chăm chú nhìn tôi nói… điều Y ước là dành cho một người thân… người này rất quan trọng với Y… mình không sai chứ?
– Ừm, T có biết người đó là ai không…
– Là… bà nội của Y… phải không??? Tôi nín thở thử đập lô…

Hai vai em khẽ run nhè nhẹ…

– Sao T biết!!! Đúng là mình ước bà sẽ luôn khỏe mạnh để ở bên mình…

Phù… ơn chúa, mừng như trúng lô xiên… chả lẽ lại bảo em… tớ chẳng may chó ngáp được ruồi… thì hạ thấp cái thân mình quá…

– Mình cũng đoán thử thôi – tôi thành thật – tại mình thấy Y là người sống nội tâm, tình cảm, vả lại trong các câu chuyện của Y mình thấy bạn nhắc đến Nội rất nhiều…
– Nhiều người nói chuyện với mình nhưng chỉ có T là nhận ra điều đó… mình là con gái nhưng lại không hợp với mẹ, hai mẹ con cứ nói chuyện là lại cãi nhau… chỉ có bà là thương mình thật sự thôi… chuyện gì Y cũng kể cho bà nghe…
– Y còn có bà khỏe mạnh vậy ở bên thật hạnh phúc, mình thì không biết bà nội như thế nào, bà mình mất từ hồi mình rất nhỏ… chẳng nhớ được gì…

Bạn đang đọc truyện Tìm lại bầu trời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tim-lai-bau-troi/

Cứ thế hai chúng tôi trò chuyện say sưa về gia đình… tôi cảm thấy như thấu hiểu em nhiều hơn, và em cũng vậy… đang mải nói chuyện thì tụi bạn ở dưới sân gào lên ầm ĩ…

– Ê… bí thư và người đẹp làm gì trên tầng đó, xuống đánh chén đêm nào…
– Ừ… xuống đây… mình xuống dưới với tụi nó đi… mịa tụi lừa thầy phản bạn, chúng mày nhớ ông đấy… đang truyện trò hay…
– … đứng đây nói chuyện với mình Y không sợ anh iu hiểu lầm chứ?? Tôi nửa đùa nửa thật thăm dò…
– Mình làm gì có anh nào đâu mà sợ cơ chứ, chỉ sợ T thôi ấy, cô bạn ban nãy kéo T đi chơi mà ghen thì chết Y…
– Hả? Y nói Linh ah? Hihi mình có iu nó thì nó cũng chẳng thèm để ý tới mình, một thằng vừa xấu vừa nghèo… tôi xót xa…

Tụi mình là bạn thân với nhau từ hồi bé tí tẹo… mà Y nói mới thật là khó tin ấy… đếm sơ sơ số cây xi trồng quanh Y chắc cũng đủ thành khu rừng nhỏ nhỉ?

– Toàn những người con trai đến tán tỉnh mình, có ai hiểu mình đâu…
– Thế ah? Mình tưởng anh… là người iu Y cơ đấy, ngày nào cũng chờ đi về cùng còn gì?
– Lúc đầu anh ấy cũng ngỏ lời với mình, nhưng mình chỉ coi anh ấy như một người anh trai thôi…

Nghe những lời em nói mà tôi như mở cờ trong bụng…

– Vậy là mình có cơ hội rồi… tôi buột miệng… giật mình nhìn sang em… em cũng quay sang nhìn tôi như muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi…

Hai chúng tôi đã vào đến cổng trại đã thấy thằng tùng oang oang… thằng này được mệnh danh là mõ của lớp… không chuyện gì mà nó không biết, thế mới tài… và không có chuyện gì nó biết mà nó không thông báo cho pà con trong lớp…

– Tao dám cá với tụi bay là bí thư lớp mình có người iu rồi…
– Iu cái đầu mày đấy… phi thân từ cổng trại vào tôi đạp cho nó một cái… cả tụi nó cười ầm lên… nó cười dâm dật…
– Hehe có tật giật mình… đêm khuya thanh vắng, cô nam quả nữ rủ nhau lên tầng tâm sự còn gì? Tao không gọi thì có mà biết đường xuống…
– Tao và Y mang đồ trang trí trại ngày mai đi cất lên phòng – tôi quay sang Y – cái gì mà tâm sự hả…

Y chỉ cười, không nói gì… vì biết tụi nó đang trêu hai đứa tôi… thôi bày bánh ra ăn đi nào… cãi nhau sau… đói lắm rồi… giọng một bạn vang lên…

Buổi tối hôm đó với chúng tôi mãi là một kỷ niệm không bao giờ quên, mọi người ăn uống, hát hò, trêu chọc nhau chí chóe đến tận 1h sáng… đúng là cái tuổi 17, ngây thơ và đầy mộng mơ… cũng muộn, đến giờ đi ngủ, các bạn gái thì lên phòng học của lớp nghỉ, còn tụi đực rựa chứng tôi nằm dưới trại, vừa đánh bài, vừa trông trại luôn… ngồi xem tụi nó đánh phỏm mãi cũng mỏi mắt, tôi nằm xuống một góc trại… rồi giấc ngủ chập chờn cũng kéo đến…

Tôi thấy mình đang dắt tay một người con gái chạy dọc theo bãi cát của con sông chảy qua làng tôi… tóc em ngang vai… tung bay trong gió… tiếng cười em trong veo…

– H có nhớ mình không… mình nhớ T nhiều lắm mà…
– Mình yêu H nhiều lắm, làm người iu mình nhé… H không trả lời… chỉ ôm tôi thật chặt vào lòng… và khóc… tôi ôm hai vai em… nâng cằm em lên… đừng khóc mà, chúng mình sẽ trọn đời bên nhau… hai mắt em nhòa lệ, e lắc đầu rồi giằng tay tôi ra em bỏ chạy… tôi đuổi theo nhưng bóng cứ em xa dần… xa dần…
– Dậy yyyyy… tôi mở mắt ra thấy thằng bạn tôi đang đạp tôi dậy càu nhàu… mịa mày mơ với mộng cái éo gì mà cứ H… T… H… T ầm lên thế, xong lại quay ra cầm tay cầm chân tao làm chi… rồi nó lại nằm xuống ngủ tiếp…

Sặc… tôi vừa mơ…

Không hiểu sao trong giấc mơ tôi lại mơ về H… cũng đã mấy năm rồi còn gì… đưa tay bấm đèn con casio đeo tay… đã gần năm giờ rồi cơ ah, tôi ngồi dậy đi ra ngoài… sương đêm phủ xuống lành lạnh… làm tôi rùng mình một cái… bầu trời rất trong, không một gợn mây… thôi không ngủ được nữa đành ngồi ngắm sao một mình vậy… tôi ngước nhìn lên phòng học lớp tôi tầng 3, chắc giờ này em ngủ ngon rồi… liệu tôi có thể tán được em? Có thể trở thành bạn trai của em không? Lòng tôi dâng lên bao nỗi băn khoăn…

Chương trước Chương tiếp
Loading...