Tình anh em
Chương 26
Tự dưng đang ngọt ngào, lại hóa ra trái đắng, rồi ôm cục nợ to đùng khiến tôi quá chán nản luôn. Mịa không giả cho con Tiểu Tinh Tinh này, nó méc papa nó tức chú Bạch. Thì đời tôi nhục như con trùng trục luôn, nên tôi tính kỳ kèo với nó mặc cả, hy vọng nó giảm bớt tiền phạt cho tôi. Nó đang đứng cạnh tủ của nó, để thay đồ đi học, tôi đến gần thì Tiểu Tinh Tinh ngoái đầu, rồi lại nhe răng ra cười bảo:
– Định lấy thêm phiếu phạt chăng? Phạt ba triệu vẫn ít à… mà lon ton lại đây, ra thay đồ đi chứ… hi hi…
Tôi té ngay và luôn, ngu gì mà đứng đó, rồi nó vu cho dòm ngó này kia, rồi lại đè ra phạt, nợ méo giảm được thì chớ, lại tăng lên gấp đôi thì nhục. Nói cho cùng Tiểu Tinh Tinh này, hàng họ bé con con chứ hay ho gì, chỉ được mỗi cái xinh xinh một tí và duyên thôi… Ớ… mà đéo sao tôi lại bắt đầu để ý nó nhỉ, rồi còn cảm thấy nó xinh, với đáng yêu thế này… hay tôi yêu nó thật rồi.
Chẳng may phải lòng nó rồi, mà lớ xớ gần nó nhỡ ra, tán đã đéo tán được đã đành, lại ăn phạt thêm thì vỡ mõm. Địt mẹ! Nợ nó vài trăm triệu rồi á, thì có mà làm con ở cho nó đến rũ xương mất… Ba sáu chước, thì chuồn là thượng sách… ha… ha… Tôi đang lom dom tính phắn sang cái tủ của tôi, thì nó lại hét lên với tôi rằng:
– Quay lại…
– Cái gì vậy? Tôi chưa nhìn thấy cái gì, của con đười ươi nhà cô nữa đâu nhé, phạt tiền thêm nữa là vô lý… Tôi quyết không chịu phạt thêm nữa, ba triệu cũng đủ tôi bán nhà ra đê ở rồi… thôi khỏi đi…
Tôi phải trình bày kể khổ ngay với nó, tránh nó dở trò phạt thêm tôi. Việc ôm hôn nó và bốp vếu nó đúng là sai rồi, hơn nữa chú từng nói không được cưỡng ép nó. Trừ khi nó cho phép tôi thôi, nên vụ đó tôi sai hẳn rồi, về lý về tình đều toạch con mẹ hết. Nhưng nó có vẻ không quan tâm lắm, nó lại gào tướng lên rằng:
– Lại đây nhanh… không tôi méc papa tôi, sáng nay anh vồ lấy tôi mà hôn, anh còn bóp vú tôi nữa nhá… có ra đây không thì bảo…
Tôi không ngờ rằng con Tiểu Tinh Tinh quái vật vật như vậy, tôi thực là khổ với nó rồi… đúng là vật chứ chả phải người. Con này phải gọi là Tiểu Yêu Tinh mới đúng, đang nghĩ thế nên đến gần nó tôi buột miệng bảo:
– Tiểu Yêu Tinh! Cô thật là ép người quá thể…
– Ai là Tiểu yêu tinh hả… cảm thấy phạt chưa đủ sao… gọi sang mà cũng không sang ngay, vệ sĩ quái gì anh chứ. Cô chủ cần phải sang ngay, đứng đó tôi có chuyện gì lăn đùng ra đây, thì liệu anh đã làm đúng bổn phận chưa?
– Nhưng cô đang thay áo đi học có làm sao đâu? Ở đây thì có nguy hiểm gì chứ mà phải lo…
Tôi vội vàng nói ngay, không con này nó viện cớ phạt tiền thì bỏ mẹ, không ngờ nó cười hì hì bảo tôi:
– Chỗ này thì mối nguy hiểm lớn nhất của tôi chính là anh đó, chẳng phải anh đang muốn chơi tôi lắm sao? Sáng ngày tôi không phản ứng, chắc anh chẳng đè tôi ra hiếp luôn rồi… hì hì… Thôi đứng đó mãi làm gì, lại đây cài cho tôi cái khuy áo lót đi, chỉ nhờ có thế thôi… không bắt phạt đâu mà sợ… đồ nhát gan…
Tôi ăn khoản nợ ” ba củ ” vào mặt là đủ đắng rồi, không dám cứng với nó nữa, thôi đành ” im thít và lặng ngắt ” làm theo vậy… dù nó dở trò mèo gì cũng đành… Tôi đến gần thì nó vén mái tóc dài của nó hất ra đằng trước, để lộ ra tấm lưng trần nhỏ nhắn mịn màng. Nó ở nhà suốt lại con nhà giàu, ăn uống chăm sóc đầy đủ nên nó đẹp thật. Nó lại mặc cái quần lót lọt khe, nên nhìn nguyên cái mông trần quyến rũ vãi đái. Tôi nuốt nước bọt nhủ thầm rằng: “… cứ thế này chết mất, nếu không bị vỡ nợ với nó, thì cũng bị chú Bạch “khật” vì tội cưỡng hiếp nó thật… híc… nó quyến rũ vái đái thế này…”. Tôi cài cái móc áo sau lưng nó mà tay run tệ, da thịt nó mềm mại mát rượi lại thơm. Cu tôi cửng mẹ luôn chạm vào người nó, chắc nó biết nên càu nhàu rằng:
– Cài mỗi cái khuy áo mà lâu thế! Mà anh không bảo nó “đi ngủ” được à! Chạm vào lưng tôi nóng rực thế, mà anh thì được mấy phút đâu. Có một tẹo đã phọt ra rồi, thì làm ăn cái quái gì chứ, chỉ được mỗi cái to xác… Thôi chẳng khiến anh nữa không có anh sướng lên, phọt ra bẩn lưng tôi mất công tôi phải đi tắm…
Nó nói xong thì xoay người lại phía tôi, cái áo ngực chưa cái che hững hờ bầu vú nhỏ, nhìn thấp thoáng thế lại càng kích thích. Dù tay của Tiểu Tinh Tinh này có đỡ cái áo lót cho khỏi bung ra rồi, nhưng nó vẫn cứ hé ra một phần khoe một bên vú nhỏ xinh đó. Nó thấy thấy tôi nhìn thì hơi đỏ mặt, nhưng nó vẫn nhe nhởn nói với tôi:
– Biết ngay mà… tật dê cụ đánh chết cũng không chừa? Muốn tính tiền thêm phải hem, mà dám dòm của chụy… he he… Thích nhìn ý gì… xem đi này…
Nó nói và bỏ hẳn cái áo ngực ra, rồi xoay cái phần ốp vào ngực ra sau lưng, để phần khóa quay ra trước rồi nó tự cài. Tôi không dám nhìn nữa luôn mà nhắm tịt mắt lại, chả ngu gì mà soi nó lại phạt cho ngu người. Đòn cài hộ áo lót này tôi dính rồi, nhưng với các em ấy là để gạ tình tôi thôi. Chứ với con Tiểu Yêu Tinh kiểu này, thì nó chỉ gạ tiền tôi là chính.
Đúng hơn là phạt tiền, dù tiền nó méo thiếu, nó phạt cho vui thôi vãi cứt… mà kiểu nói chuyện của nó tỏ ra sành sỏi chuyện địt bọp ghê. Nên con này nó là con quái vật mẹ rồi, không cảnh giác chỉ có mà vỡ đòn. Tôi nhắm mắt nên không biết nó đang làm gì, nhưng tự nhiên thấy bàn tay nhỏ nhắn mát lạnh của nó, lần đến tháo khóa quần tôi ra và cầm con cu tôi ve vuốt. Tôi nghĩ con Tiểu Tinh Tinh này nó ” đòn vọt” gì chăng? Để tôi mở mắt ra là nó phạt, nhưng nó đang sờ cu tôi sướng bỏ mẹ ra. Thôi thì ” giả chết bắt quạ “, hay ” ngậm miệng ăn tiền ” cho xong còn được sướng. Nên tôi cứ nhắm để nó nghịch cu tôi, dù không biết nó đang dở trò gì nữa…
Mấy giây sau tôi cảm thấy đầu cu tôi, chạm vào cái gì nóng rực mềm và ướt. Tôi nhịn không nổi hé mắt ra thấy Tiểu Tinh Tinh ấy, đang ngồi xuổm mà ghé môi vào bú cu tôi nhiệt tình, cu tôi to và dài lên mồm em ấy phồng căng lên quá độ luôn. Nhưng do sợ bị nó phạt tiền, nên chưa nứng cặc như hôm qua, còn Tiểu Tinh Tinh ấy mút liên tục, tận chục phút tôi vẫn chưa xuất, thì em nhả nó ra ngước lên nhìn tôi bảo:
– Sao lần này nó hư thế? Mút các kiểu nó chả ra gì cả, sao tối hôm qua một tẹo thì nó ra luôn vậy?
Tôi choáng quá, chả hiểu em ấy hệ đéo gì nữa, nhưng dù gì tôi được em ấy bú cu cho là đã rồi, nên chả tội gì không ủng hộ cả. Vì vậy tôi bảo Tiểu Tinh Tinh rằng:
– Hôm qua vì cô cởi trần! Nhìn mới có cảm giác nên nhanh ra, bỏ đồ ra nhìn mới xinh mới đáng yêu, thì tôi mới thích được chứ… hì hì…
– Thế mặc đồ thì không xinh à? Mặc đồ có nhiều kiểu đáng yêu hơn chứ, cởi truồng ra thì quanh năm vẫn chỉ thế, con trai buồn cười nhỉ… nhưng thôi được hi hi…
Em ấy nói câu này ngây thơ khác hẳn, so với những gì em ấy thể hiện ra khi trước, càng làm tôi khó hiểu tệ về em ấy. Tuy nhiên tôi không bận tâm thêm nữa, vì Tiểu Linh em ấy nghe lời cởi đồ ra thật. Mà em ấy cởi trần truồng ra luôn trước tôi, đây là lần đầu tôi nhìn rõ lồn em ấy. Mu lồn Tiểu Linh cao thật, nghe nói bảo con nào mu cao thì dâm, đéo biết đúng hay không nữa. Đám lông lồn khá đen ra rậm dù em ấy mới mười bốn, nhưng nó không cứng mọc lên tua tủa. Mà loăn xoăn mềm mại áp dần xuống khe háng, thấy tôi soi lồn nhiều quá em ngượng che tay lên bịt kín. Mặt em đỏ bừng bảo tôi rằng:
– Anh nhìn một ít thôi chứ… cứ nhìn chằm chằm thế… em xấu hổ bỏ cha ra ý…
Một câu “em” đầu tiên ngọt ngào xuất hiện, không lẽ em ấy thích tôi chăng? Tôi đang vui hết cỡ vì câu nói đó, thì em lại thẹn thùng hỏi tôi tiếp:
– Như thế này đủ để anh thấy thích mà ra chưa đấy…
– Rồi rồiiiii!
Tôi sướng quá đáp giọng khản đặc đi, thì em đã ngồi thụp xuống bú cú tôi chùn chụt. Lần này em trần truồng hấp dẫn thật, em quỳ nên cặp mông tròn bạnh ra nhìn yêu thế. Nên tôi chỉ một lát sau là tôi run người lên, rồi tôi xuất ồ ạt vào mồm em ý, lần này hình như Tiểu Linh có sự chuẩn bị. Em không ho hắng gì cả, chỉ cho tay lên bụm miệng lại, chạy vọt vào trong phòng tắm… Nhìn cái dáng nhỏ nhắn trần truồng, cái mái tóc dài lúc lắc theo nhịp chạy.
Trông em ấy thật đáng yêu vô cùng, tôi thì phê lòi ra đứng im mãi, mới thò tay cất con cu đi. Rồi kéo khóa quần lại đi về phía phòng tắm, vì thấy Tiểu Linh ở đó mãi không ra. Tôi vào đến nơi, thấy em ấy đang hí hoáy bôi cái gì đó lên mặt, lúc trước qua cửa kính màu hồng mờ ảo nhìn không rõ. Giờ thì tôi mới biết Tiểu Tinh Tinh này, đang lấy tinh trùng của tôi bôi lên mặt em ấy, thấy tôi soi thì em ý mắng luôn rằng:
– Đi ra… người ta chăm sóc mặt, chứ có gì mà nhìn vô duyên, đứng lâu tí nữa phạt thêm tiền à nha… Biết điều thì lượn ngay đi cho nước nó trong…
Á đù! Giờ thì tôi chịu không hiểu về Tiểu Tinh Tinh này nữa rồi, lát sau em ấy mới mò ra, thì khuôn mặt đã rửa sạch sẽ. Em nhìn tôi cười hì hì và bảo:
– Cảm ơn nhé… Đắp nó lên mặt mát thật đấy, không biết có đẹp da như người ta bảo không nữa, anh giúp tôi thì tôi miễn giảm cho một triệu rưỡi tiền phạt… sướng nhé… thôi ra thay đồ đi học nào… Nhìn bím của người ta thế thôi, nhìn lâu lại phạt cho bây giờ hè… hè… mà mặt người ta cũng xinh mà… sao cứ nhìn vào mỗi chỗ đấy thế hả…
Đệt! Giờ lại thêm trò oái oăm này, đíu bít có thằng vệ sĩ nào khổ như tôi không? Giờ còn kiêm thêm vụ “chăm sóc sắc đẹp” này nữa… lúc sau ra xe ô tô vì tôi biết lái, nên chú Bạch cho hai đứa tự đi với nhau. Tôi đưa em đi gần đến nơi trường em học, mà cả đoạn đường em không nói câu gì cả. Ngoài em nói địa chỉ trường của mình ra, nên tôi nhịn mãi không được thì tò mò hỏi:
– Tiểu Linh! Em dùng cái đấy bôi lên mặt lần nào chưa?
– Cái gì…
Tiểu Linh đang trầm tư nghĩ gì đó, nên em giật mình hỏi lại tôi như vậy. Nhưng em hỏi xoáy thế làm tôi đậm ngượng, liền ấp úng bảo em rằng:
– Thì lúc sáng bôi đó… cái… cái… đấy ấy…
– Xời… Tưởng cái gì… cái mặt anh trơ tráo thế, mà cũng có lúc biết ngượng á, nói mẹ là tinh trùng của anh đi cho lành… bày đặt. Nó từ cái cu của anh phun ra mà anh còn ngại à, đồ dê già đóng giả cừu non. Anh khốn nạn bỏ cha ra ấy! Kiểu cưa sừng làm nghé của anh tôi lạ gì, tôi mà không rắn chắc bị anh đè ra chơi lâu rồi nhá… Tôi đã dùng rồi… được chưa!
Hự! Đúng là con cái của bọn xã hội đen, người ta nói đéo sai “con nhà tông không giống lông, cũng giống cánh (*)”. Giờ tôi xác định em Tiểu Tinh Tinh cũng láo vãi lìn, chắc hẳn cũng nát bét rồi, chắc lồn em ấy cũng chứa hàng sọt buồi rồi. Thâm chí có khi mấy công nông chở chả hết, cứ giá cả vậy thôi chứ ra thể thống đéo gì. Nên tôi đổi cách đối xử tôi hỏi trống không rằng:
– Nhiều lần chưa? Chắc thế nên da mặt mịn thật, của thằng khác chắc nó tốt hơn không hả…
– Chẳng biết nữa! Mới dùng có hai lần thôi, tối qua bị bất ngờ… nuốt hết một nửa vào bụng rồi, còn ít quá đâm ra không bôi được mấy, còn sáng nay mới dùng được một lần. Mà anh cũng sướng bỏ mẹ ra còn gì, chả đứa nào thiệt cả nên đừng có thắc mắc nữa nhé, tôi cho anh nhìn tôi miễn phí còn gì. Coi như là cảm ơn cái công anh giúp tôi, giờ cấm lèo nhèo chuyện này nữa là phạt tiền nha hiểu chưa đồ dê già…
Tôi choáng quá em ấy đúng là đứa con gái khó hiểu nhất tôi gặp, đột nhiên em ấy lại bảo tôi rằng:
– Dừng xe… Tạt vào trong vệ đường đi…
– Chưa đến trường mà…
Tôi thắc mắc hỏi lại em ấy, thì em ấy ấy cáu luôn bảo tôi rằng:
– Bảo thế nào cứ làm theo thế cấm bật… thích bị phạt tiền nữa hem…
Tôi đành tấp xe vào vệ đường theo ý em ấy, chỗ này là đường chánh vắng vẻ ít người qua lại, tôi không biết em giờ trò gì nữa. Nhưng thôi đằng thì cũng chẳng thể làm trái lời em ấy, em ấy lại lừ mắt nhìn tôi bảo rằng:
– Ấn nút kéo hết cửa kính lên mau!
Cái xe này kính cửa sổ đen xì xì, nên lúc đi em bắt hạ xuống đề ngắm đường, giờ lại bắt kéo lên, thì đéo biết là thế nào nữa. Tôi hơi chột dạ vì nghĩ: ” Thôi chết con mẹ mình rồi… hay là mình nói kiểu đó, nó ngứa đèn lên dừng xe lại, để phang cho mình một trận chăng? Địt mẹ dẫu gì nó cũng là chị Đại mà, con chú ấy thì chắc đéo phải hạng vớ vẩn… ” Vì em ý đang mở cặp, lúi húi tìm cái gì đó mà, tôi thì đinh ninh rằng, con Tiểu Tinh Tinh này găm ” hàng ” trong đó rồi, giờ nó lấy choảng tôi đây, để “dạy dỗ” tôi về tội lấc cấc đây mà… Nó moi trong cặp ra, để lên cốp xe bao nhiêu thứ lỉnh kỉnh, nào là son, nào là đồ ăn, bút kẻ mắt… Nhưng hình như vẫn chưa thấy thứ nó tìm, nó lẩm bẩm trong miệng nói một mình rằng: “… đâu… đâu… nhỉ…”… Tôi nghe mà run vãi đái, địt mẹ mang gậy gộc, hay dùi cui điện còn dễ thở. Chứ em ấy mà găm dao theo chọt cho tôi thì nhớ nhà, hai ba lần ” dạy dỗ” kiểu đó á… chắc người tôi vằn vện toàn sẹo là sẹo… Nên khi em reo lên:
– A đây rồi…
Tôi xoắn thật luôn, địt mẹ cái cặp đi học nhỏ xinh thế, thủ dùi cui với gậy hơi khó, cầm chắc là nó thủ dao nhíp, giờ mang ra để xỉa tôi rồi… Tôi ấp úng bảo em ấy rằng:
– Này… Tiểu Linh tôi có nói gì không phải, thì giơ cao đánh khẽ thôi… đừng lấy dao mà đâm tôi nhá… rồi người toàn sẹo nhìn khốn nạn lắm…
– Đâm cái gì mà đâm… điên à…
Em phụng phịu nhìn tôi nói có vẻ hơi dỗi, hai tai em vẫn dấu ở sau lưng, nên tôi không biết nó là cái gì hết. Nên khi em vung hai tay ra trước thì tôi tái mặt, nhưng may quá không phải dao, mà hai tay em cầm một hộp quà nhỏ xinh, em đưa ra trước mặt tôi. Em cười khoe cái răng khểnh nhìn yêu vãi, và com thêm cả cái má núm ảo diệu ra rồi bảo:
– Tặng cho anh nè…
Khoảnh khắc ấy nhìn em dịu dàng mà dễ thương lắm, tôi đón lấy hộp quà của em mà cảm động lắm luôn. Đời tôi là kẻ du thủ du thực trộm cắp, đã có khi nào được con gái tặng quà kiểu thế này đâu. Tôi lắp bắp nói:
– Cảm… cảm… ơn em…
– Không có chi! Vì anh dũng cảm chiến đấu cho gia đình của Tiểu Linh mà, em cũng ghét thằng đó lắm vì nó lấc cấc, lần trước em đến đó chơi nó bẹo má em. Định bóp ngực nữa… nhưng em đoán ra nên em chạy mất, mách thì papa thì bảo thôi bỏ qua, không để chuyện nhỏ mất hòa khí. Lúc anh chiến đấu với nó thì em ở trong đoàn của chị Hương đó, chẳng qua xa anh nhìn không rõ thôi… Cảm ơn anh… hi… hi…
Thật sự lúc này tôi thấy Tiểu Linh dịu dàng quá luôn, giá như lúc nào em cũng như vậy thì tốt. Và cũng là lần hai em tự nguyện từ ” tôi” chuyển sang xưng ” em”. Em lại cười cái mắt một mí nhắm tịt lại, em bảo tôi rằng:
– Anh nhắm mắt lại đi… cấm được ti hí đó…
Tôi thấy vui nên nhắm mắt rõ chặt, thì tự nhiên thấy mùi nước hoa của Tiểu Linh ngày một gần, bầu vú mềm mại của em lướt qua vai tôi. Dù có cái áo lót đi nữa khiến nó cứng hơn, nhưng tôi vẫn thấy phê lòi ra, rồi hơi thở em phả vào mặt nóng rực… Sau đó tôi thấy đôi môi xinh của em chạm vào môi tôi, em chủ động hôn tôi ư… Thật lạ lùng… nhưng tôi cũng hôn lại em, môi quên môi và lưỡi cuốn lấy nhau trong hạnh phúc. Một lát thì em đấm nhé vào vai tôi nói nhỏ:
– Ứ… ư… thôi bỏ em ra khó thở quá rồi…
Thế là em trở lại ghế của em, đưa tay quệt ngang miệng lau đám son tòe loe, nhìn tôi cười rõ đáng yêu, rồi em hỏi tôi:
– Thích không? Chẳng phải anh thích hôn em lắm sao?
– Ừ… môi em ngọt lắm… nhưng không tính tiền chứ…
Tôi cảnh giác hỏi em ấy, không sợ em cho hôn xong, lại ấn cho tôi quả phiếu phạt thì vỡ mồm. Em thấy thế lườm tôi rồi nói:
– Vớ vẩn! Em tặng anh… tiền gì mà tiền… điên à… hì… hì… hì!
Em nói xong cười “hì hì” mặt em đỏ dần lên, em cứ ngồi xán lại ngày một gần tôi, rồi em lần tay vào chỗ cu tôi mở khóa quần ra… Thấy bộ dạng em thế vừa buồn cười, vừa đáng yêu nên tôi trêu em luôn:
– Sao không bảo anh… để anh tự lấy nó ra cho…
– Không khiến… trật tự đi… im em làm việc, có muón trừ nốt chỗ triệu rưỡi đó hem… hay thôi nha…
– Có… có… ừ… hừ…
Tôi đáp vội vàng thì đôi môi ngọt ngào của em, đã ngậm cu tôi mà mút rồi thật sướng, đã thế Tiểu Linh còn tự túm lấy cái tay tôi, đang để gần bên phía người em, rồi em đưa nó vào trong áo em. Khi mấy ngón tay tôi chạm vào cái vú nóng bỏng ấy, tôi biết ý em cho tôi sờ vú em, nên vừa được em bú cu cho, lại còn được bóp vú em. Tôi sướng run người, chưa đến chục phút thì xuất ra.
Tiểu Linh vội ngẩng đầu dậy, thì không may bị gõ “cộp” phát đầu vào vô lăng, em nhỏm dậy xoa đầu nhăn nhó trông rất buồn cười. Nhất là cái miệng vẫn phồng lên mím lại, chắc trong đó là tinh trùng của tôi rồi, nó tràn ra cả khóe miệng em trắng nhợt… Tôi trông em ngộ quá liền thò tay ra cù vào mạng sườn của em… trêu em ấy khiến cho… em khẽ…
– Ục… ực… ực…
Lên một cái như vậy, do phì cười vì bị tôi cù, lên em nuốt sạch chỗ tinh trùng trong miệng vào bụng, em hình như có vẻ tiếc thè lưỡi ra để kiểm tra lại, rồi em gào lên, và lao vào đấm tôi túi bụi. Em mắng tôi rằng:
– Giời ơi… Sao anh cù em thế hả… giờ nuốt hết vào rồi chán thế! Em đấm cho anh vỡ mặt ra này… đấm cho chừa nhé… bao công người ta “lao động” mới có tẹo đó. Cu anh to bỏ mẹ ra ý, bao nhiêu lần chọc vào họng em, làm cho em tí nôn… mấy lần… Anh ác như con chó ý… em bắt đền đền… trả em đi không biết đâu híc…
– Để lát làm lại vậy… Anh biết đâu… em vẫn lấy để đắp mặt à…
– Chả đắp thì sao… tối về anh trả cho em nhá… Giờ muộn học mất, đi học thôi… quà em vào trường hãy mở ra xem, cấm xem bây giờ hiểu chưa…
Rồi đột nhiên em lại bảo tôi:
– Đưa tay anh đây em bảo…
Tôi vội đưa tay phía bên gần em ra, thì em cầm nó nhét thẳng vào trong váy em. Tôi chạm vào cái đám lông lồn nham nhám của em, theo đà ấn của tay em khi cầm tay tôi, nó chạm hẳn vào khe bướm em luôn… và cảm giác chỗ đó ướt nhẹp. Em chỉ hơi đỏ mặt, sau đó quay sang tôi bảo trong vẻ thản nhiên:
– Anh thấy nó ướt không, nó ra nhiều nước anh nhỉ… Cứ gần anh là là nó tuôn ra cả đống thế nhé, không như với Mỹ Mỹ, nhiều dã man… kiểu như đái dầm luôn ý ghê thật…
Tôi thì thích lắm tiện tay ấn nhẹ chút vào khe bướm em, nào ngờ em la ré lên đập bốp cái tay bên kia của em vào tay tôi… rồi la lên:
– Ái… ái… đau… em… bỏ ra ngón tay khỏi đó mau… Phạt cho mấy triệu nữa bây giờ… hì… hì…
Tôi rút tay ra vội vì sợ em ý phạt tiền, khi tay tôi rút ra vẫn bóng nhờn nước lồn em ý, đúng là Tinh Tinh này lắm nước thật, nếu dược địt chắc phê lòi ra luôn. Tôi vẫn chắc cú hỏi lại em ấy, khi Tiểu Linh đang sửa sang lại quần áo, và đánh lại son môi, qua cái gương hộp phấn nhỏ em mang theo. Tôi hỏi em rằng:
– Thôi anh… xin lỗi! Đừng phạt nhé… nhà anh nghèo lắm, không có tận mấy triệu thế đâu…
Em bập bập cái môi cho đều son, rồi mới quay lại nhìn tôi và nói:
– Giờ thì không phạt… nhưng hư thì vẫn phạt đều… anh nghèo kệ anh… ngu thì chết chứ tội tình gì… thôi lái xe đi ông tướng, ngồi đây lâu với anh á, khéo anh lại đè em ra hiếp thật luôn ý chứ đùa à… thôi muộn rồi đấy… Em lên lớp hãy mở quà…
Tôi đưa em đến trường, cũng may kịp giờ chuông điểm vào học. Em chạy vào trong mất hút, tôi mới đánh xe ra góc đường và đỗ ở đó. Tôi hồi hộp mở quà ra xem có gì, bên trong có một cái đồng hồ đeo tay rất đẹp mạ vàng, và một tập tiền dày cộp cùng một tờ giấy, bên trong em viết rằng:
“- Hì… khi anh đọc nó em trên lớp rồi, không em sẽ xấu hổ chết đi được, ở quê ra chắc không có tiền, cầm chút đó mà tiêu gì thi tiêu, hơn nữa còn có tiền mà mua đồ ăn vặt cho em mỗi ngày. Đầu tiên em ghét anh lắm, thề luôn… Ghét hơn cả con chó đốm, ở bên nhà hàng xóm hồi em còn bé, nó vẫn chạy ra cắn em, khi em đi qua đấy… mà mẹ thì lúc đó đi làm, papa thì không đoái hoài gì mẹ con cả… bỏ đi rõ xa híc… Khi papa về thì mẹ cũng chết rồi… Nhưng thôi không nói chuyện buồn nữa, từ khi anh đánh thằng kia, em mới thay đổi quan điểm về anh, em đã quan tâm anh hơn mà không biết vì lý do gì nữa. Rồi sau trận thi đấu ấy, em đã tìm gặp papa, xin papa đừng đuổi anh đi như em đã yêu cầu, lúc mà anh mới đến… Quà này em tặng nhớ đừng vứt đi, hãy trân trọng nó… đồng hồ chính là thời gian… thứ quý nhất đó anh. Hồi bé… ngày nào em cũng một mình ra ngõ ngóng mẹ về, thời gian chờ thường rất là lâu mẹ mới về… trong khi đó thì trẻ con hàng xóm không chơi với em, còn hay đánh em nữa… Người lớn họ bảo em là con của con đĩ, khiến ai cũng ghét em hết… Nên em cũng ghét mẹ theo, vì mẹ bị người ta gọi là đĩ, sau đó mẹ chết đi… em có muốn đi đón cũng không được nữa rồi… mẹ đã vĩnh viễn không bao giờ về nữa. Nên đó là thời gian mà em quý nhất, dù em bị đánh, bị chó cắn mỗi khi đi đón mẹ… giá như quay lại được, em sẽ không ghét mẹ nữa… và cam tâm chịu khổ, ít còn có thể có mẹ mà đón… Anh hiểu không? Nên giờ Tiểu Linh còn bên anh, hãy quý thời gian đó… nếu không may Tiểu Linh cũng chết như mẹ… thì dù anh cầm đồng hồ quay ngược… cũng chẳng gặp được nữa Tiểu Linh đâu…”
Trang giấy nhòe nước mắt em ấy, và cũng nhòe thêm nước mắt tôi. Không ngờ tiểu thư như em mà tội nghiệp đến vậy, tôi như hình dung ra trong các chiều buồn, ngõ nhỏ, úa vàng trong nắng… hay sập sùi trong mưa ở quá khứ của em. Em một con bé đơn côi lấm lem, đứng đầu ngõ đợi mẹ về… không ai chơi cùng… không bạn bè… thì chớ còn bị chó cắn suốt ngày, trẻ con trong xóm lại đánh thường xuyên… Nhưng em vẫn cố vượt qua hết, để hôm sau lại ra ngõ đón mẹ về… đón đợi thứ bình yên duy nhất với em ấy. Tôi gạt qua dòng nước mắt, mà tự ứa ra vì đau buồn đó mà đọc tiếp em viết:
‘… em biết hình như anh ghét em, anh đến với em vì anh buộc phải đến mà thôi. Nhưng ở bên anh em cũng thấy vui lắm, em không cho hai đứa A Hoa và Kỳ Kỳ phục vụ nữa, vì em thấy bên anh ấm cúng hơn… hì… hì… Cảm ơn anh lúc tối đã làm em thấy hạnh phúc, nên hôm nay em sẽ chủ động hôn anh… và còn làm điều đó cho anh thích nữa… để khi anh ra rồi sẽ không bị thèm muốn em đến khổ sở như mọi khi, rồi có khi lại đi nhìn ngó cô gái khác mất… Nên khi Linh Linh đi học rồi… thì ở ngoan trong xe mà đợi nhé… cấm ra ngoài ngó cô gái khác, hay đi xả bậy ba đâu… em biết em phạt tiền nữa à nha… Chỉ được làm thế khi có em bên cạnh thôi đấy… nhớ chưa…
… À… à… Em hỏi thật… hôn thế anh thích không hi… Tưởng tượng ra khi đi hôn anh xấu hổ quá thể… Thôi nhé ngại quá chả viết nữa… đồ cu to đáng ghét ạ… ngậm vào đau mồm người ta dã man… bye… bye đây…’
Tôi không biết đây gọi là yêu hay không nữa, nhưng tôi đang khấp khởi mừng thầm chờ tới em tan học lại ngủ quên, khi đến thì khi em ra tôi thấy đắng luôn. Em đứng ở ngoài cổng trường, cùng một đứa con trai cao hơn em tí, mặc đồ nhìn rất ngầu… đéo biết nó chui từ đâu ra, hai đứa đang xoắn xít lấy nhau… làm tôi bỗng thấy ghen vô cùng… Em tự mở cửa xe, rồi lôi nó vào ghế sau ngồi cùng em, và bảo tôi lạnh lùng như chưa có gì xảy ra:
– Anh lái xe lên khách sạn Marina (**) ở Cầu giấy đi…
– Sao không về nhà à… ra đấy làm gì em…
Tôi khỏi lại thì em vặc luôn:
– Cứ đi đi không nói nhiều… thích phạt thêm tiền hem…
Rồi em ôm thằng đó hôn chùn chụt bảo:
– Mỹ Mỹ… vợ chồng mình lên cái phòng tầng bốn cũ nhé…
– Ừ… mà ai đấy… là xe mới à???
Thằng ôn con ấy giờ mới cất lời, nhưng giọng nó trong như con gái vậy, làm tôi hơi ngờ ngợ… tuy nhiên trẻ con thì đầy đứa vỡ giọng chậm mà. Còn em bĩu môi hướng về phía tôi nói:
– Quan tâm làm gì… đồ nhà quê ý mà…
Em hình như biết tôi đang nhìn qua gương chiếu hậu, nên còn thè lưỡi chọc tôi tiếp rằng:
– Hè… hè… đồ nhà quê… lái xe đi… đâm vào đâu liệu hồn…
Rồi em ghé tai thằng đó nói nhỏ gì đó, và hai cười rúc rích với nhau, thằng này từ gặp ở trường thi nó đội lưỡi trai sùm sụp kín mặt, nên tôi không nhìn rõ mặt nó đẹp xấu ra sao. Nhưng nó tên là Mỹ Mỹ, thì lúc trước em ấy có nói là “Cứ gần anh là là nó tuôn ra cả đống thế nhé, không như với Mỹ Mỹ…”. Vậy thì thằng ôn này, nó được chơi Tiểu Linh rồi chăng? Lại còn kêu vợ chồng nữa chứ… Tôi đau lòng thực sự vì điều đó, nhưng việc em ấy chửi tôi ” đồ nhà quê”, trước mặt nó, càng khiến tôi đau hơn. Đúng là tôi là nhà quê thật, còn em cành vàng lá ngọc… Tôi thân phận gì mà mơ, dẫu chú Bạch nói thế đi nữa, nhưng không có gì đảm bảo cả… Huống gì chú nói rằng… chỉ khi em ấy cho phép, mà em ấy đang yêu thằng ôn này, và đi khách san nện nhau suốt thế này rồi… thì tôi còn cửa đéo gì. Nên suốt dọc đường lên khách sạn Marina, tôi thực là đau lòng vô cùng, mới có cảm giác được yêu, thì nếm ngay trái đắng…
Đã thế đến khách sạn, con lễ tân hình như biết rõ em, nó đưa chìa khóa luôn không cần hỏi, em ríu rít dắt tay thằng ấy lên phòng, mặc kệ tôi đứng như trời trồng ở quầy lễ tân. Thấy tôi đứng lì ở đó mãi, thì em bảo thằng kia lên trước, rồi em chạy xuống đứng gần tôi, nhưng mà tôi cũng ngơ ra đéo biết luôn, tận tới khi em sút nhẹ vào chân tôi bảo:
– Này bị ngáo à… Lấy tiền ra trả tiền phòng đi chứ, rồi có lên trên đó không hay ra xe ngồi… đợi…
– Rồi anh thanh toán… Em cứ lên đi… anh ra xe đợi…
Tôi thanh toán xong bỏ ra xe ngồi, tôi đéo đủ can đảm lên chầu chực ở cửa, nghe nó địt em bên trong được, nên mặc kệ em đứng ngẩn người ở đó, còn em đứng một ngẩn tí rồi cũng chạy tót lên phòng luôn. Tôi thì ngồi trong xe, nghĩ liên thiên trong đau đớn tột cùng, cảm giác thất tình lần đầu tiên ập đến. Lại cứ nghĩ em đang địt nhau, rồi rên rỉ trên đó với thằng kia, là tôi ấm ức… nửa tiếng sau tôi chịu đéo nổi, chạy vào nói với lễ tân, xin thêm chìa khóa để phi lên đó, rồi muốn ra sao thì ra.
Con lễ tân biết em rủ tôi lên, lại cũng thấy tôi thanh toán, nên không ngần ngại đưa chìa sơ cua cho tôi. Tôi lên đến phòng khẽ tra chìa lách đi vào, đã nghe bên trong tiếng em rên rỉ cuồng loạn. Tim tôi muốn vỡ nát ra từng mảnh nhỏ, cái phòng khách sạn này, lối vào phòng nó phải qua một hành lang, vì bên cạnh là phòng vệ sinh, là cái kiểu thiết kế chung của khách sạn bình dân hay có… Tôi phi thẳng vào vì thú thật tôi ghen, tôi không chịu nổi cảm giác mất Tiểu Linh nữa… khi tôi lao vào thì…
– Á… á… sao sao anh lại vào đây…
Mỹ Mỹ la lên lanh lảnh lấy cái chăn che người, thì ra là một đứa con gái kiểu tomboy, chứ nó đéo phải con giai như tôi nghĩ. Vì tôi đã nhìn thấy cả lồn và vú của Mỹ Mỹ, khi nó chưa kịp che thân… Trong khi Tiểu Linh vẫn trần truòng nằm cạnh, em nhe răng cười trêu tôi:
– Biết ngay mà thế nào chả lên… ghen ý gì… lúc người ta mời lên thì chẳng lên… sĩ cơ… giờ tự vác xác… lên ha ha… Mỹ Mỹ kệ đi vợ chồng mình yêu nhau tiếp… cho tức nổ mắt ra luôn đi… a hi hi…
– Bảo anh đấy ra đi Linh Linh…
Mỹ Mỹ xấu hổ yêu cầu Tiểu Linh như vậy, thì em ấy ghé tai Mỹ Mỹ thì thầm cái gì đó, con bé gật gật rồi cười toe toét cấu lại Tiểu Linh… Sau đó em đứng dậy trần truồng với mái tóc phủ ngang vai, em chống nạnh nhìn tôi vênh mặt thách thức:
– Hổ báo lắm cơ mà… giờ đứng đực ra làm gì… Đồ nhà quê… xì… giỏi làm gì thì làm đi… thách… đấy… xìiiiii…
Tôi còn đau hơn cả lúc trước, vì em yêu con giai thì có đắng cũng còn đỡ, đằng này là hai đứa con gái yêu nhau… less mới hận… Nên tim tỗi vỡ nát… tại sao chứ… tôi buồn đến ngơ ngẩn… tại sao…
… tại sao…
Dẫu chẳng quen anh thì hãy bên một người…
Là một người đàn ông như anh thế thôi…
Chẳng biết cớ sao lại đến bên một người…
Là một người con gái như mình thế sao…
… Bạn đang đọc truyện Tình anh em tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-anh-em/
Dẫu chẳng quen anh thì hãy bên một người…
Là một người đàn ông như anh thế thôi…
Chẳng biết cớ sao lại đến bên một người…
Là một người con gái như em vậy sao…
Nỗi đau đầu đời về thứ tình cảm mới chớm nở, thì lại phát hiện ra người mình yêu là con đồng tính, thử hỏi không đau sao được chứ. Tôi cứ đứng im mãi mặc kệ em thách đố tôi, còn Mỹ Mỹ khi đó có vẻ nản, con bé ôm quần áo chạy vọt vào phòng tắm mặc. Rồi chạy ra bảo Tiểu Linh rằng:
– Thôi hết vui rồi… chồng về đây… bữa khác gặp nhau nhé… vợ bảo trọng nhé… nhớ trước khi ngất thì kêu chồng ra cứu… hi… hi…
Rồi con bé đi ngang qua tôi cũng bĩu môi nói:
– Xì xì… làm mất cả hứng… đúng là thằng ngốc… đồ nhà quê…
Chú Giải:
(*) Con nhà tông không giống lông cũng gióng cánh: Câu này còn có một dị bản là ” Con nhà công không giống lông cũng gióng cánh “, nhưng do kiểu nói trại nói lái của người Việt Cổ. Nên hiện tại tục ngữ lưu truyền chỉ có bản trên, chữ “công” thành chữ “tông”, ý nói con cái hay họ tộc một nhà kiểu gì cũng có nét tương đồng nhau. Ở đây ý nói Tiểu Linh cũng là dân giang hồ như cha…
(**) Khách sạn Marina: Đây là địa danh không có thật, chưa từng có khách sạn nào như vậy ở Cầu giấy – Hà Nội…