Tình già

Chương 39



Phần 39

Vân nhè nhẹ bước chân trần lên từng bậc thang bằng gỗ, chiếc cầu thang chỉ rộng chừng 1m thôi mà Vân cảm giác như nó rộng thênh thang, như dẫn cô từng bước lên thiên đàng vậy. Cô đi qua để lại dưới mặt sàn những giọt nước long lanh, nó không phải mồ hôi mà chính là những giọt dâm thủy rịn ra từ bướm cô rơi xuống, vừa nãy đã nứng rồi, lại đang làm tình dở với chồng nên âm đạo vẫn chưa khép và chưa khô được. Cộng với cảm giác như mình đang tìm một thế giới mới, một cảm xúc mới làm bướm Vân còn nứng dữ tợn hơn.

Cuối cùng, Vân cũng lên được tầng 4, nơi đặt căn phòng của bố chồng. Đứng trước cánh cửa bằng gỗ màu cánh gián, Vân hít một hơi thở thật sâu, thoáng có chút lưỡng lự bởi cô biết nếu mình đi vào bên trong kia, mọi thứ sẽ xảy ra như thế nào cô hoàn toàn không biết được, chỉ có linh tính của người đàn bà và sự tự tin vào bản thân mình mách bảo cô rằng, bên trong sẽ là thiên đường chứ không phải là ngục tối.

Với cô, từ ngày về làm dâu nhà ông Tình, biết được hoàn cảnh của ông gà trống nuôi con từ bao nhiêu năm nay, không nề hà vất vả, không tiếc cả cuộc đời mình dành hết cho các con, cô đã thầm cảm phục ông, một người cha vĩ đại hết lòng vì các con. Rồi những ngày tháng làm dâu, ông Tình chưa bao giờ làm điều gì khiến cô phải lăn tăn suy tính thiệt hơn cả, ông xứng đáng là một người cha tốt, một người bố chồng tâm lý, một người ông nội hoàn mỹ của các con cô.

Cuối cùng, Vân hít một hơi thật sâu để nhịp tim mình đập lại bình thường, cô và chồng đã quyết tâm thực hiện kế hoạch này. Đây là một sự tính toán lợi cả đôi đường, vấn đề là làm sao để bố hiểu ra được mà chấp nhận. Cô đưa đôi tay trần tròn lẳn của mình lên gõ nhẹ vào cánh cửa:

– “Cộc, cộc, cộc”, kèm với đó là lời cô nói khẽ từ bên ngoài: “Bố, con Vân đây. Con vào trong được không ạ”.

Không gian im lặng đến đáng sợ, nhìn xuống dưới chân của cánh cửa vẫn thấy có ánh sáng rọi qua, Vân biết bố vẫn chưa ngủ, mà ngủ làm sao được cơ chứ, mới cách đây độ 5 phút đồng hồ thôi bố còn ở dưới cửa phòng ngủ của mình thủ dâm cơ mà.

Mãi một lúc mới có tiếng ở bên trong vọng ra, nghe tiếng thôi Vân đã biết giọng bố không được bình thường, xen lẫn tiếng nói là hơi thở dài, là cái gì đó run run:

– Vào… đi!

Cầm cái núm cửa, Vân xoay một vòng rồi rất nhẹ cô đẩy vào bên trong, trong phòng bật điện sáng trưng. Đập vào mắt Vân đầu tiên chính là cảnh bố chồng ngồi trên giường, hai chân chạm xuống đất. Hai tay ông bưng lấy mặt như không dám nhìn lên, không dám đối diện với sự thật.

– “Cạch”, Vân đóng lại cửa.

Tiếng đóng cửa làm ông Tình giật mình một cái, ông có cảm giác như căn phòng này là phòng hỏi cung, rằng người vừa vào là cán bộ thẩm vấn. Tim ông đập thình thịch, ngay lúc này đây, ông chỉ muốn mình biến mất khỏi cuộc đời này, ông đang sợ. Cái ông sợ nhất không phải là bị bắt quả mình rình trộm, mà cái ông sợ nhất chính là những thứ ông gầy dựng bao nhiêu năm qua trong phút chốc đã không còn nữa. Sau chuyện đó, làm gì còn một người bố đẻ đáng kính trọng nữa, làm gì còn tư cách một ông bố chồng, một ông nội nữa cơ chứ.

Vân chốt cửa, cô nhìn một lượt căn phòng này, nơi này đối với cô quá sức là quen thuộc, cứ cách vài ngày cô lại lên đây dọn dẹp, lau chùi từng vật dụng, bất kể là bố có đến hay không? Phòng nhỏ chỉ rộng hơn chục mét vuông một chút, đồ đạc cũng ít nhưng cũng đủ dùng cho bố chồng thỉnh thoảng tá túc qua đêm. Một chiếc giường kê cạnh cửa rộng bằng gỗ rộng một mét rưỡi, trên có trải cái đệm, có ga trải giường màu xám, một chiếc gối cao và một cái chăn đơn mỏng cùng màu với đệm.

Cạnh giường là một cái tủ nhỏ, trên đó có đặt một chiếc đèn bàn, còn có một chiếc điều khiển điều hòa. Ngoài ra trong phòng còn một cái tủ gỗ nhỏ để đựng quần áo, nền nhà được lát gỗ. Căn phòng tuy giản đơn nhưng thật là ấm cúng, ấm như tình cảm mà những người trong ngôi nhà này dành cho người đàn ông 60 tuổi đang run bần bật ở mép giường kia.

Thấy giường mình rung rinh, không nhìn nhưng ông Tình biết là con dâu ông đang ngồi xuống mép giường giống như ông, ông vẫn ôm mặt như một kẻ phạm tội không muốn cho thiên hạ biết mặt. Ông chờ đợi kẻ phán xử nói trước.

Nếu ông Tình nhìn Vân lúc này, chắc ông cũng không đến nỗi sợ đâu, vì chỉ cần nhìn vào chiếc váy trên người Vân, chắc ông Tình cũng sẽ đoán được chuyện tiếp theo sẽ xảy ra như thế nào. Chiếc váy màu trắng mỏng dính bị ánh điện sáng quắc làm cho nó gần như trong suốt. Nếu ông nhìn có thể thấy rõ từng phân da thịt của con dâu, thấy rõ luôn bầu ngực phập phồng phốp pháp với cái núm đội vải váy, thấy rõ chùm lông bướm đen tuyền rậm rạp ở trên mu, thấy đôi chân thẳng đuột đang đung đưa.

Vân biết mình nên là người chủ động, cô đan hai tay vào nhau:

– Bố, con…

Nhưng Vân chỉ nói đến đấy thôi thì bị ông Tình cắt ngang:

– Bố rất xin lỗi vợ chồng con. Tất cả là tại bố, tại bố hết. Bố không xứng đáng là bố của các con, không xứng đáng là ông nội của các cháu.

Vân chen lời, bởi cô biết bố chồng đang rất hoảng sợ, nghe giọng của ông như chực khóc:

– Không, ý con không phải thế. Chỉ là…

– Chuyện xảy ra rồi không có cách gì lấy lại được, giờ vợ chồng con có làm thế nào bố cũng chịu. Bố chỉ xin các con một điều, đừng nói chuyện này cho ai biết, bố từng này tuổi rồi chắc không chịu nổi lời đàm tiếu của thiên hạ.

Nói hết xong ông Tình thở dài một cái, ông vừa rồi lấy hết can đảm để xin lỗi con dâu.

Vân nghe mà xót thương cho bố, cô có định lên đây bắt lỗi bắt lầm gì của bố đâu cơ chứ, chuyện này là do bố chồng chủ động chứ cô không mời bố chồng rình mình, nhưng mà cũng có phần của vợ chồng cô tham dự vào. Nếu cánh cửa kia không cố tình mở hé thì làm gì có cảnh bắt quả tang như vậy. Cô cần phải làm một cái gì đó để đột ngột thay đổi tình huống. Cô nói hơi to như ra lệnh:

– “Bố, bố nhìn con đây này”, nói xong Vân quay người về phía bố chồng, hai đùi cô banh về hai bên, hai tay chống ra đằng sau để bộ ngực mình ưỡn ra phía trước.

Ông Tình giờ chỉ còn biết nghe lệnh thôi, không biết điều gì sẽ chờ mình ở phía trước nhưng ông dần dần dời mặt ra khỏi đôi bàn tay và quay từ từ về phía Vân. Rồi ông tròn mắt, mồm ông há hốc. Ông không tin vào những gì hiện ra trong mắt mình. Vân đang gần như trần truồng trước mặt ông, cái váy mỏng dính kia không có một chút tác dụng che chắn gì cả. Ông nhìn rõ bộ ngực căng phồng với hai cái núm vú. Cái rốn sâu hun hút trên cái bụng phẳng lì. Chùm lông lồn loăn xoăn mọc rộng trên mu lan sang cả hai bên.

Thấy bố nhìn chằm chằm vào người mình, Vân biết chuyện cô cố tình mặc như thế này có tác dụng như thay lời muốn nói.

– Bố, anh Phong biết con đang ở trên này, chính anh ấy bảo con mặc chiếc váy này đi gặp bố.

Ông Tình lắp bắp, ông lờ mờ nhận ra điều gì đó bất thường nhưng sự việc xảy ra quá nhanh và quá đột ngột nên ông chưa thể phân tích kỹ lưỡng được. Ông ú ớ không nói hết câu:

– Chuyện này… chuyện này…

Vân gật đầu như muốn xác nhận suy nghĩ đang lóe lên trong đầu bố chồng:

– Vâng ạ. Bố chắc cũng đã nghe vợ chồng con nói chuyện lúc nãy rồi phải không?

Ông Tình nhớ lại đoạn hội thoại mà mình vừa nghe được khi lén nhìn ngoài cửa. Lúc đầu ông quá sững sờ vì đời sống tình dục của vợ chồng đứa con trai. Đối với người thuộc thế hệ như ông, chuyện ngoại tình lén lút cũng có xảy ra chứ không phải là không có, nhưng rất hiếm, và đó là chuyện rất động trời. Nhưng còn vợ chồng Phong Vân thì sao, cả hai cùng ngoại tình, không phải lén lút mà là công khai. Có lẽ ông đã quá lỗi thời.

– Uh, bố xin lỗi!

– Kìa bố, con có nói lỗi lầm gì đâu. Chúng con chỉ muốn nói với bố rằng, chuyện đó chỉ là niềm vui trong cuộc sống thôi, không làm ảnh hưởng đến quan hệ vợ chồng của chúng con, không ảnh hưởng đến tình cảm gia đình. Mong bố hiểu ạ?

Nghe trực tiếp Vân thú nhận như vậy, ông Tình đành:

– Các con lớn rồi, chuyện riêng của các con bố không tiện can thiệp. Bố chỉ mong là các con làm điều gì thì làm, phải lấy gia đình làm gốc, đừng để sự việc đi quá xa, làm ảnh hưởng đến chính mình, nhất là ảnh hưởng đến cái Lan và Quang Anh.

– Vâng, chúng con vẫn bảo nhau như thế bố ạ, bố yên tâm.

Xong phần thứ nhất của buổi nói chuyện quan trọng, Vân ngồi dịch về phía bố một chút, đùi cô chạm vào một mé đùi của ông Tình, ông Tình dịch sang bên kia một chút nhưng vướng đầu giường không thể di chuyển thêm được nữa, đành để đùi mình chạm vào đùi con dâu. Ông không biết là nó định làm gì ông đây. Rồi thì Vân nói:

– Bố à, còn về chuyện vừa xảy ra lúc nãy…

Ông Tình cướp lời không để con dâu nói nốt:

– Chuyện đó bố thành thực xin lỗi các con, là do bố, do bố không kiểm soát được bản thân, bố bị hấp dẫn… Bố hứa từ nay sẽ không bao giờ làm thế nữa. Nếu bố trái lời thì…

Vân mạnh dạn bịt một bàn tay lên miệng bố, cô để im bàn tay trên đó rồi ghé mặt mình sát mặt bố, cô nói như thở, giọng nói trở nên mềm hơn, lẳng lơ hơn, đĩ thõa hơn, ánh mắt đong đưa, đôi môi uốn éo:

– Bố bị hấp dẫn vì cái gì?

Như bị ma lực thôi miên, ông Tình bị cuốn hút vào ánh mắt ấy, giọng nói ấy. Bị bịt miệng thành ra tiếng ông không được thẳng cho lắm, ông ấp úng:

– Vì… con.

Vân nhả tay ra, cô đặt cái tay ấy đùi ông, cảm nhận rất rõ chiếc quần dài bằng vải của ông Tình động đậy, ngó xuống háng bố chồng thì thấy ở háng ông đã có một cục bằng vốc bàn tay rồi. Cô tủm tỉm hài lòng:

– Có phải bố đã nhìn thấy con… trần truồng rồi phải không?

Ông Tình run bắn, buồi ông không thể nào kiểm soát nổi, nó tự động cứng lên khi ngay sát bên cạnh ông là một thân hình rực lửa, cái thân hình mà thỉnh thoảng ông vẫn lấy làm hình minh họa để thủ dâm, nay nó ở ngay đây, nó cục cựa ngay cạnh ông, mùi người, mùi dâm thủy còn nồng đậm phả vào mũi ông, bảo sao ông kiềm chế được đây.

Ông gật đầu xác nhận câu hỏi của con dâu:

– Các con thông cảm cho bố, bố chỉ dám nhìn thôi chứ bố không bao giờ nghĩ đến chuyện gì sâu xa cả. Con biết rồi đấy, khi thằng Lưu vừa lọt lòng là mẹ nó cũng mất. Từ bấy đến nay bố không có tơ tưởng gì đến chuyện nam nữ, chỉ hết lòng nuôi chúng nó nên người. Bố không đổ lỗi, nhưng thực sự cũng một phần do hoàn cảnh.

Chuyện bố chồng nói Vân đã biết rồi, đã hiểu rồi và đã thông cảm rồi, ấy thế nên cô mới ở đây lúc này:

– Con hiểu mà bố. Con nói chuyện này nếu không phải thì mong bố bỏ qua cho con nhé. Vừa nãy vợ chồng con có nói chuyện với nhau, chúng con thống nhất là từ nay, nếu bố đồng ý, con sẽ… thay mẹ chăm sóc cho bố những khi… thế này.

Nói xong chữ “thế này” là Vân đặt hẳn bàn tay mình lên dương vật ông Tình ở ngoài quần. Nó nóng hổi, nứng cứng ngắc và nó… rất to. Vừa nãy đang sướng dở, tinh trùng vẫn còn nguyên trong bìu, lại bị tác động từ nãy đến giờ, bảo sao nó không cứng được cơ chứ. Ông chỉ còn biết ú ớ:

– Chuyện này… bố bất ngờ quá… để bố suy nghĩ đã. Mà có đúng là Phong nó đồng ý không?

Ông Tình bất ngờ vì lời đề nghị của Vân, chứ ông không bất ngờ về chuyện loạn luân với Vân, bởi vì sao? Vì ông đã loạn luân với Thủy rồi mà. Như đã nói từ trước, con người ta nếu chưa phạm tội thì sợ lắm, nhưng đã phạm tội 1 lần rồi thì không còn sợ lần thứ 2 hay nhiều hơn nữa.

Chương trước Chương tiếp
Loading...