Tình mãi xanh
Chương 91
Ngày lễ tình yêu Valentine sắp đến, tôi ra cửa hàng bán đồ lưu niệm mua giấy về để tự làm thiệp tặng em. Tôi nghĩ trong ngày đặc biệt như thế này món quà tự tay làm sẽ có nhiều ý nghĩa hơn. Cặm cụi cắt cắt, dán dán rồi vẽ vời đủ kiểu, cuối cùng cũng hoàn thành tác phẩm, một tấm nhiệp nhỏ xinh tôi dán hình trái tim, bên trên là 2 con chim bồ câu, trong trái tim tôi vẽ hình tôi và em đang quay mặt vào nhau, bên dưới là dòng chữ: “Happy Valentine Day”, mặt sau tôi vẽ 3 chữ thật to “ANH YÊU EM”.
14 tháng 2 năm 200x, tôi lên trường em từ sớm, loanh quanh cổng SP mua một bông hoa hồng to đang chúm chím nở, tôi lên phòng em, bây giờ cũng tầm hơn 8h tối, trong phòng đang có khách nên cũng không đóng cửa, hình như khách của em Liên hay em XYV tôi cũng không rõ, chắc đến tặng quà Valentine đây mà. Tôi đứng cửa nhìn vào, em đang ngồi quay lưng ra ngoài, cắm cúi ở bàn học nên không thấy tôi, tôi vẫy tay gọi PA rồi đi ra ban công đứng, PA ra hỏi:
– Anh lên tặng quà Valentine cho N ah, ghê nhỉ?
– Ghê gì, có anh nào tặng chưa?
– Anh bảo tặng ai? Em hay N?
– Thì cả 2.
– N thì chưa thấy, em thì làm gì có, có anh bạn cái L đang trong phòng thôi.
– Hừm… m.
Tôi thở dài mà cũng như là thở phào nhẹ nhõm, rồi tôi hỏi:
– Thế tí em có đi đâu không?
– Có, tí anh kia về bọn em đi ăn ốc.
– Thế ah, N đang làm gì đấy?
– Em không biết, thấy ngồi trên giường thôi.
– Vào gọi hộ anh phát.
– Hừ… thôi em vào đây, à này, thế cứ đứng đây suốt ah?
– Uh, không đứng đây đứng đâu?
– Những cái khác anh thông minh mà chuyện này sao anh ngố thế, sao không rủ nó xuống đi dạo, hay ra ngoài sân SP kia kìa, đứng mãi hành lang này thì…
Đứa em tôi nó nói cũng có lý, tôi cũng rủ em đi chơi vài lần nhưng em vẫn từ chối, em chỉ đứng ở đây, tôi và em đứng cạnh nhau, cầm tay nhau có hôm cứ cầm tay 10, 15 phút chẳng nói gì. Hôm nay cũng thế, cầm tay em tôi nói:
– Valentine, anh tặng em.
Em cười, thẹn thùng và bẽn lẽn, một tay em cầm hoa, tay kia cầm tấm thiệp tôi đã gói cẩn thận, tay tôi chẳng biết cầm vào đâu. Em biết ý nên bảo tôi:
– Anh đứng đây em vào cất mấy thứ này nha.
Lúc em ra, mặt em ửng đỏ nhưng lộ rõ vẻ sung sướng và hạnh phúc, có lẽ em đã tò mò bóc thiệp ra xem rồi. Tôi cầm tay, đứng lại gần em hơn, em quay sang tôi thủ thỉ:
– Anh hát cho em nghe đi.
– Ở đây đông người anh ngại lắm.
– Sao mà ngại?
– Thì ngại người ta nghe thấy, anh chỉ muốn hát riêng em nghe thôi.
Em lặng im không nói gì, tôi tiếp:
– Mình xuống đi dạo một vòng đi, rồi anh sẽ hát cho em nghe.
Em bẽn lẽn gật đầu, tôi cầm tay em đi xuống cầu thang, em có vẻ xấu hổ với mọi người nên đi rất nhanh và mặt thì đỏ bừng, xuống đến sân KTX em rút tay ra không cho tôi cầm nữa, 2 đứa đi song song với nhau, ra khỏi cổng tôi hỏi:
– Đi đâu bây giờ em?
– Em không biết.
Tôi đi qua khoa Pháp nhiều lần cũng để ý thấy trong này tối tối sáng sáng rất phù hợp những chuyện mờ ám nên tôi cầm tay em đi thẳng vào khoa Pháp, em ngập ngừng rồi bảo tôi:
– Anh ơi, vào đây làm gì, tối lắm.
– Tối đâu em, anh vào xem chỗ em học thế nào.
Rồi tôi dẫn em vào, cứ như đây là nơi tôi học chứ không phải nơi em học, tôi nhìn ngó nghiêng, thấy 1 chỗ có vẻ kín kín ngay cạnh bờ hồ, người ngoài nhìn vào không thấy rõ gì cả, tôi dắt tay em vào luôn rồi bảo:
– Mình ngồi đây 1 tí em nhé.
Em ngồi xuống, tôi ngồi sát cạnh em, cầm tay em tôi thủ thỉ:
– Anh hát cho em nghe nhé.
Em gật đầu, tôi lại hỏi:
– Em thích nghe bài gì?
– Bài gì cũng được ạh.
Tôi cầm bàn tay ấm nóng của em siết chặt, mái tóc em giờ ngay sát mặt tôi, mùi hương tóc em dịu nhẹ, làm tôi thêm ngất ngây…
‘ Mùa xuân vừa đến, hoa về trên những bàn tay, và em vừa đến thay màu áo mới vì anh, nguyện cho ngày tháng êm đềm như những sớm mai, những nhọc nhằn chớm quen, vẫn trong ngần mắt em, đang nhìn về anh…
Như anh được sống giây phút đầu tiên, có em tận đến những giây cuối cùng, suốt cuộc đời anh không quên chân tình, dành hết cho em… ‘
Em ngồi lặng im, mắt nhìn ra phía hồ mà không nói câu gì, bài hát này tôi hát bằng cả trái tim, bằng những yêu thương chất chứa dành cho em, bằng cả ngọn lửa đam mê đang bùng cháy, cảm xúc dạt dào, hát xong tôi vòng tay kéo em vào lòng, 2 tay tôi ôm em thật chặt, nhẹ nhàng hôn lên tóc em, tôi thì thầm bên tai:
– Bài này anh chỉ hát riêng cho em nghe thôi.
Em tôi mắt rưng rưng vì xúc động, môi em mím chặt. Tôi siết chặt vòng tay, hôn lên tóc em, cúi xuống tôi nhẹ nhàng hôn lên mắt em rồi lên má em, cảm nhận như 2 tay em cũng vòng qua ôm chặt lấy tôi. Môi tôi và môi em tìm đến nhau, tôi đặt lên môi em một nụ hôn nồng cháy. Nụ hôn đầu đời của tôi cũng là nụ hôn đầu đời của em, đam mê và vụng dại, hai đôi môi cứ dính chặt vào nhau tưởng không thể tách rời.
Như một bản năng sẵn có, lưỡi của tôi luồn sâu tìm lưỡi của em, em thoáng rùng mình rồi lưỡi em cũng quấn lấy lưỡi tôi, trong tôi như có một nguồn điện chạy dọc sống lưng lên đến đỉnh đầu. Chúng tôi cứ hôn nhau trong đam mê và sung sướng, 2 cơ thể cứ ôm chặt lấy nhau chỉ muốn hòa tan vào nhau mãi không rời. Hôn môi em mà con chim tôi cứng ngắc ở trong quần, nổi lên một cục, tay em thì ôm chặt lấy tôi, có lẽ em đang sung sướng tận hưởng những hương vị đầu tiên của tình yêu…