Tình muộn

Chương 12



Phần 12

Mới đó mà đã hơn một tháng kể từ ngày lên thăm chồng. Cuộc sống của hai mẹ con Ngọc Anh không có gì thay đổi. Nàng vẫn luôn cho thấy mình là một người phụ nữ tháo vát, đảm đang trong công việc cũng như cuộc sống. Bề ngoài trông nàng lúc nào cũng toát nên sự xinh tươi, đầy sức sống của cái tuổi đang còn son.

Sự tươi tắn của nàng có lẽ một phần do được tưới tắm hàng đêm bởi những trận mây mưa cùng lão Tứa. Tất nhiên, chẳng ai biết được cái bí mật động trời đằng sau shop thời trang nhộn nhộn nhịp này giữa cô chủ và lão bảo vệ già…

… Gần 5h chiều, Ngọc Anh đi đâu về, khẩu trang với áo chống nắng kín mít từ đầu đến chân, khác hẳn với phong cách thời trang trẻ trung, sexy nàng vẫn trưng diện hàng ngày.

– “Hehe… Cô chủ đi đâu mà hôm nay ăn mặc kín đáo thế?”

Lão Tứa lớn tiếng cười rồi lăng xăng chạy lại giúp nàng dắt cái xe lên vỉa hè.

– “Không phải việc của anh”

Ngọc Anh vừa đưa xe cho lão vừa lí nhí nói như sợ người khác nghe thấy vậy.

– “Gớm… người đẹp hôm nay khó tính thế… hìhìhì…”

Lão già tiếp tục bông đùa. Ngọc Anh chả buồn trả lời, chỉ ném cho lão cái lườm sắc lẹm rồi đi thẳng lên gác, bỏ lại lão già nhìn theo đằng sau với nụ cười vẫn còn nhăn nhở trên môi.

… PHỊCH…

Ngọc Anh ngồi phịch xuống lavabo phòng tắm, hai má nóng bừng, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Tay nàng run run cầm cái que nhựa màu trắng giơ lên ngắm đi ngắm lại. Hai vạch màu đỏ tươi hiện lên rõ mồn một.

– “Không còn nghi ngờ gì nữa. Mình mang thai thật rồi.”

Nàng đưa cái que thử lên ngắm lại một lần nữa như để chắc chắn cho kết luận của mình.

– “Vậy là chuyến lên thăm Bình vừa rồi đã có kết quả. Chỉ có điều đứa con này…”

Nghĩ tới đó Ngọc Anh vội nhắm mắt lại, cái đầu lắc nguầy nguậy. Nàng không dám nghĩ thêm về cái điều “đáng hổ thẹn” mà tâm thức đang trực như muốn nói ra kia.

– “Chắc chắn đây là cái thai của mình với chồng, không thể nào khác”

Hai tay nàng nắm chặt que thử thai ghì vào ngực, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, miệng lẩm nhẩm những lời nói như muốn tự trấn an bản thân mặc dù chính nàng cũng chẳng có cơ sở nào để chắc chắn cho tuyên bố đấy của mình cả.

Ngọc Anh bị chậm kinh hơn hai tuần nay, hồi chiều nàng mới chạy đi mua que thử thai. Kết quả mặc dù không ngoài dự liệu nhưng vẫn khiến cho nàng bối rối, lo lắng.

… Cách đó mấy trăm cây số…

Trời bắt đầu nhá nhem tối, tiếng kẻng báo động phá tan khung cảnh yên bình của vùng sơn cước quanh trại giam. Ca điểm danh sau buổi lao động tự giác chiều nay thiếu mất một phạm nhân. Lệnh báo động cao nhất được phát ra toàn trại.

… Bình đã trốn trại được gần một tiếng đồng hồ, anh cắm đầu cắm cổ chạy khi nghe tiếng kẻng văng vẳng ở đằng sau. Anh không dám đi con đường độc đạo từ trại giam về thị trấn mà chỉ men theo các lối mòn xương cá hai bên lộ chính. Chốc chốc lại có chiếc xe nháy đèn, hú còi phóng nhanh trên đường cái khiến anh liên tục phải dừng lại ngồi thụp xuống lùm cây nào đó để núp.

Mất hơn ba tiếng đồng hồ anh mới lết gần tới thị trấn. Người mệt lả. Khung cảnh tối om của rừng núi dần được thắp sáng bởi những ánh đèn đường. Bộ quần áo tù anh mặc trên người lúc này thực sự là điều đáng lo ngại. Bình cũng nhanh chóng nhận ra được điều đó. Anh vòng vào các đồi chè ven quốc lộ, đi men theo các bờ đất chứ không dám bám đường cái nữa.

Đi được một đoạn, có ánh đèn le lói hắt ra từ ngôi nhà nhỏ trên lưng chừng đồi trước mặt. Bình vội cúi thấp người lom khom vừa đi vừa núp bên những tán chè. Qua ngôi nhà được một đoạn, dường như nghĩ ra điều gì đó, anh vòng quay lại, dáng điệu lén lút như thằng ăn trộm.

Một cách chậm rãi anh tiến lại gần ngôi nhà. Có tiếng cười nói vọng ra qua những khung cửa. Một gia đỉnh nhỏ đang quây quần đầm ấm ở trong đó, có vẻ như họ đang trò chuyện sau bữa tối thì phải.

Bình mon men tới dây phơi quần áo ngoài sân, anh vơ vội vài cái vẫn còn chưa khô hẳn nước. Lúc này, anh cũng không thể phân biệt được đó là quần áo của đàn ông hay đàn bà nữa, cứ thấy to to là vơ thôi.

Lấy được thứ mình cần anh nhanh chóng quay người định bỏ đi nhưng chợt khựng người lại. Hai chiếc xe máy dựng ngoài sân đã thu hút sự chú ý của anh. Một chiếc với đôi sọt thồ to gắn hai bên, chiếc còn lại có vẻ là của một lái xe ôm công nghệ thì phải. Điện thoại với nguyên phụ kiện đi kèm vẫn đang gắn trên xe, cả cái áo khoác đồng phục cũng vắt ở tay lái. Dường như người chồng trong ngôi nhà này làm xe ôm công nghệ dưới thành phố, vừa mới về thăm nhà thì phải.

Ngần ngừ mất vài phút, hai tay Bình chắp ra phía trước, anh hướng về phía cửa sổ nơi hắt ra ánh đèn vái mấy cái, miệng lẩm nhẩm điều gì đó.

Vái xong, Bình lẳng lặng đến bên rồi dắt chiếc xe đi khuất vào trong đêm tối.

… Cùng lúc đó, dưới thành phố. Ngọc Anh vẫn thẫn thờ như đi trên mây từ chiều đến giờ. Trong nàng pha trộn nhiều cảm xúc hỗn độn mà chẳng biết tỏ bày cùng ai. Tâm trạng bồn chồn lo lắng đến nỗi quên tiệt cả những việc thường nhật như ăn uống, tắm giặt. Mãi đến khi cu Tít khóc nhặng sị lên vì đói Ngọc Anh mới giật mình tỉnh ra. Nàng vội vã pha sữa cho con rồi chạy vào nhà vệ sinh để gột rửa thân thể sau một ngày làm việc bận rộn.

Lão Tứa thì như thường lệ, vẫn còn la cà ăn tối ngoài quán cơm bụi chưa về.

… Bình lúc này đã phóng xe ra khỏi thị trấn. May mắn trong mớ quần áo anh vơ được có một bộ của đàn ông, chưa kể cái áo đồng phục xe ôm kia nữa, một vỏ bọc khá ổn cho quá trình trốn chạy. Màn đêm bủa vây quanh Bình trên con đường mà anh còn chưa biết mình sẽ đi đâu về đâu.

… Xe qua thị trấn được chừng hơn cây số thì thấp thoáng phía trước lố nhố ánh sáng từ các phương tiện giao thông bị ùn ứ cùng đủ loại đèn hiệu nhấp nháy xanh đỏ. Trực giác của kẻ đang trốn chạy cho anh biết phía trước có biến. Tim Bình đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Anh tắt đèn, nhìn ngó xung quanh rồi nhanh chóng phóng xe tấp vô một lối mòn dốc lên đồi chè bên đường.

Tắt máy dừng xe, Bình đứng trên cao nghe ngóng và quan sát. Khoảng cách chừng ba trăm mét, quá xa để có thể nghe rõ được tiếng người ở đằng trước nhưng tiếng tuýt còi với ánh đèn nhấp nháy kia đủ để anh biết rằng đó là một chốt kiểm tra dã chiến của cảnh sát. Chốt cắm ban đêm, giữa đường rừng thế này chắc chắn chỉ có thể là để chặn bắt anh mà thôi.

– “Giờ phải làm sao đây?”

Bình nhăn nhó than thở. Quả thật giờ tiến không được mà lui cũng chẳng xong giữa chốn rừng núi trung du này. Anh hoang mang nhìn ngó xung quanh. Tim anh thêm một lần nữa suýt rơi xuống đất, tay chân run lên cầm cập. Trong đêm tối, một cái lán nhỏ mờ mở ảo ảo ngay sau lưng anh.

– “Bây giờ mà có người đi ra là mình chết chắc”

Bình lẩm nhẩm nghĩ rồi cúi rạp sau cái xe.

Sau một hồi nín thở quan sát, anh thấy có gì đó sai sai. Hình như cái lán này bỏ hoang thì phải. Đúng hơn là nó đang không có người ở. Bình lồm cồm bò lên thăm dò, hàm răng của anh va vào nhau kêu canh cách.

Đúng là một cái lán hoang thật, vách thủng lỗ chỗ, bên trong chẳng có gì cả. Lúc này Bình mới thở hắt ra như vừa bớt đi được một mối lo vô cùng lớn. Nhanh chóng và vội vã, anh dắt cái xe vào thẳng trong lán rồi ngồi im một góc không dám nhúc nhích. Trống ngực vẫn đập thình thịch.

Phải mất một lúc anh mới trấn tĩnh lại được. Bình ngó đầu qua lỗ thủng trên vách lán để quan sát tiếp. Từ xa có thể thấy tất cả các phương tiện qua chốt đều bị dừng lại kiểm tra.

– “Đêm nay chắc mình không qua được chỗ này rồi”

Anh ngửa mặt lên trời thầm oán thán. Cổ họng nuốt khan đánh ực. Lúc này anh mới thấy khát. Cái khát cháy họng, bụng thì đói cồn cào. Từ lúc trốn khỏi trại tới giờ cơ thể anh gần như quên đi hết những nhu cầu sinh học cơ bản. Giờ mới là lúc những đòi hỏi sinh lý đó phát tác.

Cơn đói cồn cào cùng cổ họng khô rát bắt đầu làm khổ anh. Bình vội chạy lại cái xe để lục lọi. May quá, trên xe ngoài cái điện thoại trên giá đang cắm sạc dự phòng thì còn treo một bình giữ nhiệt nhỏ.

– “Có nước”

Anh thầm reo lên sung sướng khi lắc lắc chiếc bình rồi ngửa cổ tu ừng ực như cả đời chưa được uống nước vậy. Cơn đói dường như cũng dịu đi nhiều sau khi cái dạ dày được bơm đầy nước.

Kế đến anh lục lọi cốp xe. Bình sờ thấy một cái ví nhỏ, bên trong có ít tiền, anh cũng không nhìn rõ là bao nhiêu vì trời tối quá, cùng giấy tờ tùy thân của chủ xe.

– “Thành thật xin lỗi anh, bần cùng bất đắc dĩ tôi đã lấy mất công cụ mưu sinh của anh. Tôi hứa, nhất định sẽ trả lại anh gấp 10 lần thứ tôi đã lấy. Xin anh xá lỗi cho tôi”

Bình vừa cầm căn cước công dân trong ví vừa lẩm nhẩm trong đầu. Anh cẩn thận cất lại toàn bộ giấy tờ cùng ví tiền vào trong cốp xe.

Lúc này anh mới để ý tới chiếc điện thoại. Mắt anh lóe lên như tìm thấy một vật báu vậy. Anh vội vã gỡ nó ra khỏi dây sạc và giá gắn trên đầu xe. May mắn cho anh, điện thoại không khóa mã, chỉ gạt màn hình là vào được. Cột sóng 3G khá nhiều vạch, chứng tỏ tín hiệu điện thoại ở đây tương đối tốt.

Bình bấm số định gọi cho vợ, nhưng chợt nghĩ ra điều gì đó, anh vội từ bỏ ý định đó. Cũng đúng thôi, giờ anh gọi cho vợ khác gì đánh động cho công an biết. Ôm chiếc điện thoại vào lòng, anh ngồi phịch xuống đất dựa vào vách một cách thểu não.

Bỗng mắt Bình sáng rực lên, trong đầu dường như vừa nghĩ ra được điều gì đó thì phải. Anh vội vã mở điện thoại lên, vào mạng, bấm bấm, vuốt vuốt. Sau vài thao tác, màn hình hiện ra nhiều ô vuông nhỏ.

Bình nhớ ra cửa hàng và toàn bộ các phòng trong nhà mình đều lắp camera. Anh vừa vào check cam. May mắn là sóng điện thoại ở đây đủ tốt để anh có thể truy cập được hệ thống cam ở nhà. Không được gọi điện thoại thì vào ngắm vợ con qua cam cho đỡ nhớ vậy.

Vị trí đầu tiên mà anh check đó là phòng ngủ của hai vợ chồng. Không thấy Ngọc Anh đâu, chỉ thấy cu Tít đang ngọ nguậy nghịch trong nôi. Anh chuyển qua các phòng khác và dưới cửa hàng, đều không thấy vợ đâu.

– “Quái lạ. Giờ này Ngọc Anh còn đi đâu nhỉ?”

Bình quay lại cam phòng ngủ, anh zoom hình ảnh đến gần cu Tít. Nhìn đứa con bé bỏng ngoan ngoãn trong nôi, mắt anh dưng dưng ngấn lệ. Mấy tháng rồi không được ôm thằng bé, giờ nhìn thấy con lòng anh quặn thắt lại.

… RIZZZ… RIZZZ… RIZZZZ…

Tiếng nước chảy tí tách phát ra từ loa cam. Thì ra Ngọc Anh đang tắm. Trên môi anh bất giác nở một nụ cười nhẹ.

Nhưng rồi nụ cười đó lập tức phụt tắt. Hình như có gì đó sai sai.

… Bạch… Bạch… Bạch… Bạch…

Tiếng va đập dù rất nhỏ nhưng vẫn đủ để mic cam bắt được và truyền đến điện thoại của Bình. Anh hốt hoảng điều chỉnh âm lượng lớn hơn.

… BẠCH… BẠCH… BẠCH… BẠCH…

– “… Ưhhhmmm… địt em mạnh… nữa đi chồng… ahhh… ơhhhh…”

… BẠCH… BẠCH… BẠCH… BẠCH…

– “… Ơhhhh… ưhmmm… em sướnggg… chồng… ơiiiii… ưhmmm…”

Lần này không chỉ âm thanh va chạm kia nghe rõ mồn một mà còn có cả tiếng rên của phụ nữ phát ra từ phòng tắm nữa.

– “Mình đang nghe cái gì thế này. Rõ ràng là tiếng của Ngọc Anh mà. Cô ấy đang làm cái gì trong đó vậy?”

Câu hỏi đầy hoài nghi xuất hiện trong đầu, một mối lo sợ mơ hồ cũng dấy lên theo. Anh dí sát tai vào loa điện thoại để nghe cho rõ hơn.

… BẠCH… BẠCH… BẠCH… BẠCH…

– “… Ahhh… lồn em bót quá… vợ ơiiiii…”
– “… Ơhhhh… cắm buồi sâu hơn vào lồn em đi… chồng… ưhmmm…”

… BẠCH… BẠCH… BẠCH… BẠCH…

– “… Ahhh… đấy… đúng rồi… ơhhhh… em sướnggggg… Ơhhhh…”

Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là tiếng của Ngọc Anh, không những vậy, còn có cả tiếng của đàn ông nữa.

– “Không lẽ Ngọc Anh đang… TRỜI ƠI…”

Bình không dám tự vấn thêm vì đơn giản những âm thanh anh đang nghe thấy đã là câu trả lời xác đáng rồi. Anh không muốn tin vào tai mình lúc này nữa.

… BẠCH… BẠCH… BẠCH… BẠCH…

– “… Ơhhh… em sướnggg… sướng lồn quá chồng ơiiii… ưmmm…”
– “… Ahhhh… buồi anh cũng sướng quá vợ ơi… ohhh…”

… BẠCH… BẠCH… BẠCH… BẠCH…

– “… Ơhhhh… Chết em… chồng ơiiii… em sướngggg… Ưhmmm…”

… BẠCH… BẠCH… BẠCH… BẠCH…

– “… Ahhh… em sướngggg quá… Ơhhhhh… em… raaaaa… Ơhhhhh…”

Những âm thanh va chạm da thịt, những lời khẩu dâm xen lẫn tiếng nước chảy vẫn đều đặn vọng ra từ điện thoại ngày một lớn dần. Chúng như hàng vạn mũi dao đâm thẳng vào tim Bình vậy. Đau, đau quá.

– “KHÔNG. Đây không phải sự thật, mình chỉ là đang nghe nhầm thôi. Ngọc Anh đi vắng mà, làm gì có nhà đâu. KHÔNG”

Con tim vẫn cố lừa dối lý trí của Bình trước những gì đang nghe thấy. Thực tế quá phũ phàng đến nỗi anh không dám tin đó là sự thật.

… CẠCH…

Có tiếng mở cửa phòng tắm. Bình vội dí sát mắt vào điện thoại như cố tìm một chút hy vọng mong manh rằng những gì mình vừa nghe chỉ là ảo, không phải là thực.

Bóng Ngọc Anh dần xuất hiện trong camera, nàng hoàn toàn khỏa thân lom khom chúi người về phía trước, mái tóc bết dính trên cơ thể nhoe nhoét nước, người nàng hết bị đẩy về phía trước rồi lại được kéo về đằng sau.

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

Liền sau đó, hình ảnh và âm thanh mà Bình không bao giờ mong đợi dần xuất hiện trong camera. Gã đàn ông với cái đầu bạc trần chuồng theo sát phía sau vợ anh. Hai tay của gã giữ chặt lấy eo của Ngọc Anh, mông của nàng đang gắn chặt lấy hạ thể của hắn. Hông của gã không ngừng hẩy về phía trước nện phành phạch lên cặp mông của Ngọc Anh. Chưa cần zoom cam Bình vẫn có thể thấy rõ con cặc đen đúa to lớn của hắn đang phầm phập thúc vào lồn của vợ anh từ đằng sau. Hai người vừa địt vừa di chuyển từ phòng tắm ra giường.

– “… TRỜI Ơiiiii…”

Đầu óc Bình quay cuồng, mọi thứ đã sụp đổ hoàn toàn trước mặt anh. Tâm trí anh đã không còn gì để biện hộ cho những hình ảnh thực tế đang diễn ra trước mắt.

Nhưng khoan, gã đàn ông này chẳng phải là lão Tứa sao?

– “Con chó già này, mày dám hãm hiếp vợ bố mày à?”

Con tim Bình dường như đang cố tìm cách bao biện cho Ngọc Anh thì phải. Nó vẫn đang cố níu kéo chút hy vọng về một người vợ chung thủy mà bấy lâu nay anh hết mực yêu thương.

… BẠCH… BẠCH… BẠCH… BẠCH…

– “… Ơhhh… Địt em… mạnh hơn đi chồng… ưhhhh… em sướngggg…”

Vừa nói Ngọc Anh vừa cố ngoái đầu lại vít lấy mái tóc bạc để hôn lên cái mồm đang ngoác to của lão. Bao âu lo, dằn vặt trong nàng từ chiều tới giờ dường như đã tan biến theo những cú dập như muốn xé toang lồn của con cặc to lớn kia.

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

Hông lão già được lệnh gia tăng tốc độ hoạt động. Con cặc không ngừng xuyên phá vào cái lồn đang sưng tấy của nàng. Trong khi phía dưới âm đạo loạn đả với cái buồi thì bên trên miệng lưỡi của hai người không ngừng giao lưu, trao đổi nước bọt qua lại cho nhau.

– “Như này mà là bị hãm hiếp ư? Trời ơiiiii…”

Bình lảm nhảm trong chua chát.

– “Ngọc anh ơi, em đang làm cái gì vậy?”

Nước mắt anh chảy xuống vành môi mặn chát.

– “Không, không thể như thế được?”

Bình vội chuyển sang màn hình gọi điện, anh bấm số của vợ. Giờ thì anh chả còn kiêng sợ cái gì nữa cả.

… TÚT… TÚT… TÚT… TÚT…

Sau vài hồi chuông đổ, đầu dây bên kia chuyển sang những tiếng tút tút ngắt quãng. Như thường lệ, Ngọc Anh không nghe máy khi thấy số lạ gọi vào ban đêm, hơn nữa giờ đang là những giây phút nứng lồn thì sao nàng có thể bỏ giữa chừng được cơ chứ.

Tay Bình run run, anh bấm máy gọi lại lần nữa.

– “Nghe máy đi. Anh xin em đấy. Nghe máy đi”

Bình sốt ruột dí điện thoại sát vào tai, miệng thì lẩm nhẩm như cầu cứu.

… TÚT… TÚT… TÚT… TÚT…

Lại một lần nữa Ngọc Anh không nghe máy.

Bình kiên trì thực hiện thêm cuộc gọi. Nhưng lần này thì:

“… Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…”

Ngọc Anh đã tắt nguồn điện thoại. Chút hy vọng níu kéo của anh đã tan tành mây khói.

“… TRỜI ƠI… SAO TÔI RA NÔNG NỖI NÀY CƠ CHỨ…”

Thật là chua xót. Trong khi hai kẻ dâm loàn kia đang mặc sức mây mưa, tận hưởng sung sướng lạc thú trên chiếc giường của Bình thì anh chỉ có thể ở đây trơ mắt ếch đứng nhìn mà không làm gì được. Thậm chí anh muốn hét lên thật to cho hả cũng không dám nữa. Anh chỉ có thể “gào khóc” trong yên lặng. Cuộc đời sao lại phũ với anh đến vậy cơ chứ?

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ahhhh… đã buồi quá vợ ơi… ohhh…”
– “… Ơhhhh… địt nát lồn em… đi chồng… Ơhhhh…”

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ưhmmm… chết em… chồng ơi… sướng… lồn quá… Ơhhhh…”

Những lời khẩu dâm vợ vợ chồng chồng, những tiếng va chạm da thịt giòn giã vẫn đều đặn vọng ra từ điện thoại như xát thêm muối vào trái tim đang rỉ máu của Bình. Mắt anh long lên sòng sọc. Anh hận là không thể bay ngay về đó để xiên chết thằng già kia đi.

Lúc này trên giường, hai cơ thể ướt át đang siết chặt lấy nhau trong tư thế giao phối truyền thống cổ điển. Tứ chi Ngọc Anh quặp chặt lấy thân thể đen đúa của lão già. Con cặc gân guốc to bự thỏa sức phầm phập rút ra đâm vào cái lồn ngập ngụa dâm thủy của nàng. Môi và lưỡi của hai người quyện chặt vào nhau. Dường như mọi thứ nước trên người họ đều đã hòa vào làm một, từ nước bọt, mồ hôi, sữa tươi cho đến nước dâm. Thiếu mỗi nước họ cắn họ nhai từng mảng thịt trên người nhau để nuốt vào bụng nữa mà thôi.

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ơhhhh… chồng ơi… em sắp ra… mạnh lên chồng ơiiii… ưhhhhh…”
– “… Ahhh… anh cũng sắp ra vợ ơiiii… đã quá… ahhhh…”

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ưhhhhh… ra đi chồng ơi… bắn hết tinh trùng vào lồn em đi… ơhhhh…”

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ưhhhh… chết emm… Chồng ơiii… Sướnggggg… Ơhhhh…”

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ahhhh… anh ra đây vợ ơi… Ahhhhh…”

… PHẠCHHHHH…

– “… Ơhhhhh… Em… Sướnggggg…”
– “… Ahhhhh… Anh… Raaaaa…”

Sau tiếng rên thống thiết, hai còn người một già một trẻ cùng lên đỉnh một lúc. Cái buồi phồng to hết cỡ của lão già giật giật phụt tinh xối xả vào âm đạo đang co bóp dữ dội vì đạt cao trào của Ngọc Anh. Cơn sướng nong óc ập đến, họ ôm ghì lấy nhau tận hưởng sự ngọt ngào tột đỉnh của khoái lạc tình dục trước sự chứng kiến trong đau đớn tột cùng của người chồng cách đó vài trăm cây số.

… CẠCH…

Bình quẳng điện thoại xuống đất ôm mặt gào thét trong đau khổ mà không dám phát thành tiếng. Nỗi đau càng được nhân lên khi phải kìm nén mà không được giải tỏa. Anh thu mình ngồi một góc khóc rưng rức như đứa trẻ. Ngoài kia, chốt kiểm soát vẫn nhấp nhoáng ánh đèn.

Người vợ mà anh hết mực yêu chiều đa đâm một nhát dao chí mạng vào tim anh. Nhưng xét cho cùng anh cũng là người có phần lỗi trong chuyện này. Chính anh chứ không phải ai khác là người đã mở lối dẫn đường cho sói vào nhà. Giờ đây con sói già kia đang đánh chén no say thân xác mơn mởn của vợ anh và tận hưởng những khoái lạc tình dục tột đỉnh trên tấm thân ngọc ngà ấy.

– “Trời ơi… Tôi đã làm gì nên tội mà ông lại đày đọa tôi thế này?”

Bình lại ngửa mặt lên trời “gào thét” trong câm nín.

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ơhhhh… Địt mạnh vào… chồng ơi… ưhmmmm… em sướngggg…”

Lời khẩu dâm của vợ cùng tiếng va chạm da thịt giòn giã vang lên trong điện thoại kéo Bình trở lại với thực tế phũ phàng.

Trên màn hình, Ngọc Anh đang quỳ vục mặt vào trong gối. Mông nàng chổng cao để cho lão già mặc sức thúc cặc từ phía sau trong tư thế doggy. Cái lồn vừa mới no nê tinh dịch của lão già giờ lại bị đâm phầm phập bởi con cặc to bự chảng. Cái buồi mới hai mươi phút trước xuất tinh giờ đã lại hiên ngang ngạo nghễ thụt ra thụt vào âm đạo của vợ anh. Khung cảnh như muốn gia cố thêm nỗi đau đã đến mức tột cùng của Bình vậy.

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ahhh… lồn vợ bót quá… ohhh… ahhhhh…”
– “… Ohhhhh… chồng phải địt vợ cả đêm đấy nhé… ahhh… vợ sướngggg…”

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Ohhh… chồng sướng buồi quá… ahhhh…”
– “… Ơhhhh… lồn… lồn vợ sướngggg… ahhh… ưhhmmm… ơhhhh…”

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

Không thể chịu đựng được hơn nữa sự tra tấn bởi những hình ảnh và âm thanh trước mặt. Bình tắt điện thoại. Anh ngồi thụp xuống, mắt đờ đẫn nhìn vào hư vô. Anh không còn khóc nữa, cũng chẳng “gào thét”, khuôn mặt trở nên vô cảm. Anh giờ như cái xác không hồn vậy.

Cứ như vậy Bình ngồi chết lặng đến gần sáng. Anh gục xuống đất ngất đi trong kiệt sức lúc nào không hay…

… Hơn 4h chiều, những tia nắng cuối ngày xuyên qua vách lán rọi vào mặt đánh thức người đàn ông tưởng chừng như chỉ còn là cái xác khô. Bình mở mắt nhìn mọi thứ xung quanh, đầu óc anh quay cuồng từ từ nhận thức trở lại với thực tại. Toàn thân anh rã rời. Không gian tứ bề yên ắng.

Thế rồi như sực tỉnh sau cơn mê, anh vùng dậy nhòm qua lỗ thủng hướng về phía chốt kiểm soát tối qua. Không còn một bóng người. Có vẻ như sau một ngày đêm lập chốt, cơ quan chức năng nhận định anh không trốn theo ngả này nên đã nhổ chốt đi chỗ khác rồi chăng?

Bình chộp lấy mũ bảo hiểm rồi vội vã lao về phía chiếc xe. Anh quên cả việc cơ thể mình đang kiệt quệ vì đói khát và lao lực từ hôm qua. Giờ trong anh bao nhiêu uất hận, căm hờn đã dâng lên đến tận cổ. Nó như thuốc tăng lực liều cao đối với anh vào lúc này vậy.

Đạp số vặn ga, chiếc xe lao vút đi trên đường cái lớn. Bình muốn phi về nhà thật nhanh để có thể xiên chết lão già và đối diện với người vợ lăng loàn kia. Anh muốn biết tại sao nàng lại có thể phản bội anh một cách tệ bạc đến như vậy?

… Lúc này, dưới thành phố, mọi người ở của hàng cũng đang tất bật với những công việc cuối cùng trong ngày. Chẳng ai để ý cặp mắt lão bảo vệ thỉnh thoảng lại tia vào trong hau háu nhìn thân hình gợi cảm của cô chủ trẻ. Đáp lại ánh mắt đó là những cái liếc đưa tình đầy ẩn ý của người phụ nữ xinh đẹp. Đôi mắt nàng như muốn nói: “Cứ chờ đấy, tối nay anh sẽ chết với em”

… Bình về tới thành phố khi đồng hồ chỉ gần 12h đêm. Đường xá đã vắng bóng người qua lại. Anh cẩn thận đi vòng quanh con phố trước nhà mình mấy lượt để nghe ngóng, quan sát. Không hiểu sao đèn đường khu phố hôm nay lại tối om.

Trên gác, phòng ngủ của vợ chồng anh vẫn sáng đèn. Bình biết rõ điều bẩn thỉu đang diễn ra ở trong đó qua camera. Vợ anh và lão già lại đang thi triển những trò đồi bại đã làm tối qua.

Bình bỏ lại xe trong một con hẻm nhỏ gần đó. Lợi dụng bóng tối, anh men theo mép tường tiến về phía nhà mình một cách lén lút như tên ăn trộm vậy.

… SOẠT…

Hai tay anh bám vào thân cột điện dựng sát cửa hàng, chân bắt đầu bước những bậc đầu tiên để leo lên.

Đúng lúc này, ba bốn bóng người áo đen từ đâu ập tới kéo anh xuống.

… HUỴCH…

Hai người to con lực lưỡng ghì chặt chàng trai tội nghiệp xuống đất, đôi tay Bình bị kéo gập cánh khuỷu ra đàng sau. Chiếc còng số tám lạnh toát lập tức được tra vào tay anh đánh roạch.

– “Buông ra…”

… BỐP…

Bình chưa kịp la hết câu thì đã lĩnh trọn một mũi giày đinh vào mặt khiến anh choáng váng, đầu óc tối sầm không thể phản ứng lại dù chỉ bằng lời nói.

Cùng lúc đó, chiếc xe thùng bít bùng nhấp nháy đèn từ đâu lao tới đỗ xịch trước mặt.

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

– “… Hình như… bên ngoài có chuyện gì thì phải…”

Lão già dừng nhịp dập cặc vào lồn, miệng rời môi Ngọc Anh ngẩng lên nói.

– “… Kệ họ đi anh. Việc mình mình làm… Địt em tiếp đi… Em đang sướng… Em sắp ra rồi…”

Ngọc Anh thì thào nũng nịu trong hơi thở hổn hển, tay nàng kéo vít đầu lão xuống để hôn.

– “… Hehe… tuân lệnh vợ yêu…”

… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…

Sau nụ cười dâm đãng của cả hai. Mồm lão già lại được kết nối với miệng của Ngọc Anh. Mông của lão tiếp tục thực hiện những cú dập không thương tiếc, tống con cặc to tướng gân guốc vào cái lồn nàng đang ngập ngụa nước dâm của nàng. Những tiếng va chạm da thịt lại giòn giã vang lên mặc kệ thế sự xung quanh.

… RUỲNH…

Cánh cửa xe thùng đóng sầm trước mặt báo hiệu sự tự do một lần nữa khép lại với Bình. Anh sẽ phải trở lại nơi mình đang thụ án dở dang kèm theo ít nhất cả chục cuốn lịch bổ sung vì tội trốn khỏi nơi giam giữ và trộm cắp tài sản. Bình cố đưa ánh mắt qua lỗ thoáng trên thùng xe ngoái nhìn lại ngôi nhỏ vốn rất đỗi thân thương đang ngày càng xa dần xa dần đối với anh.

Chiếc xe hú còi lao vút đi trong đêm xé toang không gian yên tĩnh của khu phố. Nhưng điều đó dường như chẳng hề ảnh hưởng tới những gì đang diễn ra trên căn gác kia. Ở đó, hai con người một già một trẻ đang chìm đắm trong quá trình giao phối mãnh liệt.

Giữa chăn ấm đệm êm, vòng tay họ ôm siết lấy cơ thể của nhau, nụ hôn cuồng nhiệt hối hả được trao trên bờ môi ướt át. Con cặc già ra sức đâm phầm phập vào cái lồn giàn giụa dâm thủy đang co bóp dữ dội của người vợ trẻ. Căn phòng hạnh phúc giờ được lấp đầy bởi âm thanh va chạm da thịt giòn giã hòa lẫn với những tiếng rên thống thiết quyện trong hơi thở gấp gáp hổn hển.

Đêm giao phối hoan lạc của họ mới chỉ vừa bắt đầu…

— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...