Tình nghiện

Chương 32



Phần 32

Triệu Tử Hâm là người trong giới phú nhị đại ở thủ đô, có chút danh tiếng, lúc trước khi đuổi theo Trần Trừng, cũng tốn rất nhiều tâm tư, mỗi ngày đều lái siêu xe chạy đến trường tìm Trần Trừng, tặng hoa, tặng túi da, tặng quần áo, chỉ cần Trần Trừng thích, mặc kệ là cái gì, hắn đều sẽ mang đến cho nàng, quả thực là đem Trần Trừng sủng lên tận trời, bằng hữu của Trần Trừng đều nói cô mệnh tốt, gặp được nam nhân có tiền, lại đẹp trai như vậy, còn hết lòng đối với cô.

Lúc đó Trần Trừng còn chưa từng yêu đương, gặp được một người như vậy, toàn tâm toàn ý đối tốt với cô, đương nhiên là động tâm, hai người cũng rất nhanh xác định quan hệ, sau khi kết giao gần một năm thì cùng chung sống.

Trong lúc yêu đương, Trần Trừng cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất, thậm chí trong lòng còn len lén nghĩ, chờ tốt nghiệp, liền cùng Triệu Tử Hâm lĩnh chứng.

Chỉ là chuyện phát sinh sau đó, chứng minh Trần Trừng vẫn còn quá trẻ, quá ngây thơ.

Triệu Tử Hạnh từ nhỏ lớn lên trong vòng tròn phức tạp như vậy, lại có thể đơn thuần được sao, có một lần tụ tập bạn bè trong đoàn múa, cô đến muộn, sau đó cô ở trong phòng vệ sinh nữ, nghe được thanh âm của một người đàn ông giống hệt Triệu Tử Hâm, vì thế cô giẫm lên bồn cầu nhìn trộm phòng bên cạnh, liền nhìn thấy Triệu Tử Hâm đang liếm chân cho một người phụ nữ khác.

Trong nháy mắt đó, Trần Trừng thiếu chút nữa vì ghê tởm mà nôn ra, vừa nghĩ đến mình thường xuyên cùng một cái miệng như vậy hôn môi, cô liền hận không thể đem dạ dày của mình phun ra.

Sau đó Trần Trừng quyết đoán đề nghị chia tay, Triệu Tử Hâm không đồng ý, lời giải thích của hắn là: Hắn yêu Trần Trừng, nhưng có chút đam mê, là chính hắn cũng không thể khống chế.

Trần Trừng cười lạnh, nói ngươi không khống chế được, muốn ta chịu đựng một bên cùng ngươi hôn môi, một bên để cho ngươi đi liếm chân cho nữ nhân khác, sao ngươi không liếm chân ta?

Sau đó Triệu Tử Hạnh ấp úng giải thích, chân Trần Trừng không đủ hoàn mỹ, có vết thương, ngón cái còn bởi vì luyện múa mà có chút biến dạng.

Cuối cùng đương nhiên là phân chia rất quả quyết, Trần Trừng đem các loại phương thức liên lạc của hắn đều bôi đen.

Chỉ là Trần Trừng bên này chia tay hắn, Triệu Tử Hâm bên kia lại là dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng, liên tục làm si tình nam, muốn đuổi theo Trần Trừng trở về.

Điều này chắc chắn là không thể.

Không nghĩ tới cô đã đi lưu diễn mấy tháng, Triệu Tử Hâm vẫn đuổi theo.

Nghĩ đến những điều này, Trần Trừng đối mặt với Triệu Tử Hâm, cũng không có biện pháp bày ra sắc mặt tốt, bất quá người tới là khách, hắn đều ngàn dặm xa xôi bay tới thăm bệnh, cũng được chị gái mời vào cửa, Trần Trừng cũng không thể đuổi người ra ngoài.

Chị gái hai tay đút vào túi quần, nhìn Trần Trừng lại nhìn Triệu Tử Hâm, cuối cùng hỏi một câu:

“Có cần chị lảng đi không?”

Trần Trừng vội vàng lắc đầu, nói với chị gái: “Không cần, chị ngồi đi.”

Nói giỡn, cô mới không muốn ở một mình cùng Triệu Tử Hâm.

Triệu Tử Hâm thoạt nhìn rất mất mát, hắn rõ ràng có chuyện muốn nói với Trần Trừng, nhưng Trần Trừng không muốn nghe, hắn cũng không có biện pháp, cũng không thể ép buộc cô nghe, hắn đem các loại lễ vật trên tay đặt lên bàn trà, sau đó mới ngồi xuống trên sô pha đơn.

“Trần Trừng, chân em bị thương có nghiêm trọng hay không? Bên này y tế thế nào, nếu không được, anh sẽ đưa em đi tìm chuyên gia giỏi nhất.” Triệu Tử Hâm lấy lòng nói.

Trần Trừng nói: “Không cần, bác sĩ điều trị của em là anh rể, anh ấy rất lợi hại.”

“Hả? Ồ, vậy thì tốt rồi, rất tốt.”

Sau đó, bầu không khí liền lâm vào trầm mặc xấu hổ, Trần Trừng không muốn mở miệng, Triệu Tử Hâm không biết nói cái gì, cuối cùng vẫn là chị gái phá vỡ xấu hổ, chị rót cho Triệu Tử Hâm một ly nước, đặt ở trước mặt hắn, sau đó ngồi xuống bên cạnh Trần Trừng, rất tự nhiên vắt chân lên, sau đó liền chủ động mở miệng hỏi Triệu Tử Hâm một số vấn đề.

Đa số là về công việc, vấn đề kinh doanh, cũng không nói chuyện liên quan đến tình cảm, phỏng chừng chị gái cũng đã nhìn ra chút gì.

Triệu Tử Hâm đối với vấn đề của chị gái có hỏi tất đáp, còn rất thân thiết chủ động tiếp đề tài, hẳn là có tâm tư lấy lòng người nhà Trần Trừng.

Ngược lại Trần Trừng là đương sự, ngồi ở bên cạnh nghe cũng sắp ngủ gật…

Cuối cùng cũng không biết chuyện gì xảy ra, chị gái cư nhiên đem Triệu Tử Hâm lưu lại ăn cơm tối, Trần Trừng có chút bối rối, “Chị gái, không cần như vậy đâu.”

Chị cô nhướng mày, nói: “Triệu tiên sinh từ xa tới thăm em, chúng ta mời ăn cơm là chuyện nên làm.”

Sau đó, mọi thứ liền được quyết định.

Lúc Giản Mục Xuyên đi làm về, chỉ thấy trong nhà có thêm một người đàn ông lạ mặt.

Người đàn ông lạ mặt Triệu Tử Hâm, vừa nhìn thấy anh rể liền rất quen thuộc tự giới thiệu bản thân, nói anh là bạn trai cũ kiêm người theo đuổi hiện tại của Trần Trừng.

“Người theo đuổi?” Giản Mục Xuyên nhướng mày, quay đầu liếc mắt nhìn Trần Trừng đang ngồi trước bàn ăn.

Trần Trừng nhìn trái, nhìn phải, chính là không dám cùng anh rể nhìn nhau.

Triệu Tử Hâm nhìn không ra sóng ngầm mãnh liệt giữa hai người bọn họ, tiếp tục cười nói: “Đúng vậy, cùng Trần Trừng tách ra mấy tháng nay, ta không có một ngày không muốn nàng, cho nên quyết định cố gắng đuổi người trở về.”

Giản Mục Xuyên biểu tình bình tĩnh, ánh mắt thâm sâu, nhìn không ra một chút cảm xúc, hắn hỏi: “Vậy ý tứ của Trần Trừng thì sao? Cô ấy có đồng ý với việc anh theo đuổi không?”

Triệu Tử Hâm cười hắc hắc hai tiếng, nói: “Trước mắt vẫn đang cố gắng.”

Giản Mục Xuyên từ trong khoang mũi hừ một tiếng, sau đó trực tiếp đi đến bên cạnh Trần Trừng ngồi xuống, đem hai vị trí đối diện để lại cho chị gái cùng Triệu Tử Hâm, Triệu Tử Hâm có chút trợn tròn mắt, nhưng cũng chỉ có thể sờ sờ mũi, đi đến vị trí bên cạnh chị gái ngồi xuống.

Sắp xếp chỗ ngồi như vậy, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quái.

Chương trước Chương tiếp
Loading...