Tình vụng trộm muộn màng

Chương 7



Phần 7

12 giờ đêm hơn…

– Pạch… pạch… pạch… pạch… pạch… Hừmmm… mmmm… Trong căn phòng ngủ, với ánh đèn vàng ấm, ít ỏi của chiếc đèn chùm nhỏ trên trần. Lan tỏa xung quanh chiếc giường của đôi vợ chồng lâu năm. Phía dưới nó phát tiếng da thịt của hai bộ phận sinh dục, va chạm vào nhau. Xen kẽ lẫn trong âm thanh va chạm của da thịt, là tiếng thở nhẹ và dài của người phụ nữ. Âm thanh da thịt, tiếng thở nhẹ lúc có lúc không, vang vọng trong căn phòng ngủ trong mấy phút đồng hồ.
– Grrrr… Grrrr… grrrr… Sau khi âm thanh cuộc mây mưa trong căn phòng kết thúc. Âm thanh tiếp theo vang lên, là tiếng gáy to và dàiiii… của chồng. Mai năm bên cạnh, không hiểu sao hôm nay lại cảm thấy chán ghét người chồng bên cạnh mình đến thế?

Cả ngày hôm nay, Mai rất mệt, vì quá đông khách. Chạy tới chạy lui, nấu này nấu nọ, đóng gói… các kiểu, nên rất là mệt. Đến nửa đêm, chồng lại đòi quan hệ, Mai đã không chịu, nhưng chồng vẫn đè nàng ra làm. Đã như vậy cuộc làm tình này lại còn quá chán… Nó không những không khiến Mai có cảm giác gì, lại khiến Mai nhớ đến cuộc mây mưa cách đây mấy ngày với em chồng!

Chồng nàng chỉ đè ngửa nàng ra và địt cho sướng con chim là chính. Mà không nghĩ đến cảm xúc của nàng. Không vuốt ve, không mân mê, không hôn hít, không bú liếm… gì cả. Đơn thuần chỉ là cởi đồ nàng ra, đút con chim vào lồn và địt đến khi ra là xong. Mặc kệ cảm xúc của nàng có ngao ngán như thế nào đi nữa.

Trong khi thằng Nhật, nó ve vãn phục vụ đôi bồng đào nàng một cách điên cuồng. Nó sờ soạng, vuốt ve, nghịch ngợm cái lồn nàng từ ngoài vào trong đến mức nàng phải dơ tay chịu thua. Nếu không phải nàng ngăn cản, có khi lồn nàng bị nó bú, liếm đến phát điên mất! Mỗi hành động, cử chỉ của nó, vừa quan tâm, vừa phục vụ tỉ tê đoàng hoàng, lễ phép. Tuy về khoản địt vẫn hơi kém… nhưng nó đã cố gắng, và cũng khiến nàng có cảm giác nhất định. Chứ không giống như cuộc mây mưa vừa rồi. Chỉ có một từ… “Chán!”

Mặt trời đã lên cao, Mai đang thu xếp đồ chuẩn bị sang quán để buôn bán. Trong lúc nàng sắp xếp đồ ra cửa, thì thấy thằng Nhật vừa phi xe qua. Nó liền xuống xe, vào nhà, lấy đống đồ nàng xếp sẵn ở cửa, rồi lên chở ra quán. Mà không kịp nhìn nàng, hay chào nàng một cái. Lúc Mai thấy nó, tự dưng những suy nghĩ so sánh tối qua, nó lại hiện lên lần nữa. Mai lắc đầu mấy cái, cố xua tan suy nghĩ đen tối của mình đi. Lấy nốt đống đồ còn lại, cho lên xe, dắt xe ra ngoài, rồi khóa cửa và đi thẳng ra quán.

Hai chị em cặm cụi dọn dẹp, lau chùi, sắp xếp đồ để chuẩn bị mở quán. Vì hôm qua đông khách, mà chỉ có hai chị em. Nên sau khi hết khách, đóng cửa, hai chị em chỉ xếp gọn bàn ghế, đồ đạc một chỗ mà không dọn dẹp luôn. Nên sáng ra hai chị em khá vất vả mới xong xuôi mọi thứ. Trong lúc chờ đợi khách hàng, hai chị em có người trò chuyện to nhỏ với nhau. Sau lần làm tình lần trước. Cả hai, nói chuẩn ra là thằng Nhật nó gần gũi và trò chuyện với nàng nhiều hơn. Trước đó chỉ thi thoảng nó mới ngồi nói chuyện với nàng. Còn lại nó cắm mặt vào điện thoại chơi game, và trông quán. Khi có việc nó mới rời điện thoại mà tập trung làm việc. Giờ thì nó cứ sấn sấn bên cạnh nàng, nói hươu, nói vượn… đủ mọi thứ trên đời!

Buổi trưa, trong lúc Mai đang ngủ trên phòng nó. Bình thường, buổi trưa sau khi Mai và thằng Nhật, cùng với ba mẹ chồng ăn cơm xong. Một là nàng sẽ thức trông quán luôn. Mệt thì nằm ngủ luôn ở bàn, nhưng hôm nay do dư âm sự mệt mỏi hôm qua. Sau khi ăn cơm xong, thằng Nhật nó bảo nàng lên phòng mà ngủ. Còn nó trông quán cho. Nàng đang đắm chìm trong giấc ngủ. Thì lờ mờ cảm nhận cơ thể mình xảy ra điều gì đó khác thường…

Mai mở đôi mắt từ từ, thấy một bóng hình lờ mờ nằm bên cạnh. Và cảm nhận được lưng mình bị siết chặt bởi một cánh tay. Khi mắt nhìn rõ hơn, thằng Nhật nằm bên cạnh và đang ôm nàng trong lòng. Khiến nàng bất ngờ, liền đẩy nó ra và nói thì thầm.

– Thằng này, làm gì thế, ba mẹ lên thấy là chị em mình đi đời đó, biết không? Bỏ chị ra ngay!

Nhưng nàng càng đẩy, nó càng siết chặt nàng vào lòng nó. Miệng nó cứ cười, mà không hề sợ sệt. Làm nàng càng thêm lo sợ…

– Mày điên à em, ba mẹ thấy là chết đó…
– Hihi, ba mẹ đi rồi.

Nghe xong câu nói của nó. Nàng mới cảm thấy an tâm, hóa ra ba mẹ đi rồi. Nó mới lên đây, làm cái trò hâm dở này…

– Thôi bỏ chị ra đi… sau đó nàng mới nhớ, nó lên đây ai trông quán, mới lớn tiếng… Mày không Trông Quán À Em?
– Hìiii… em khóa cửa rồi… Từ điệu cười nham hiểm, với câu trả lời của nó. Nàng hiểu ngay ra vấn đề.
– Không được đâu nhá! Chẳng may có khách gọi thì sao… nàng liên tục dùng lời nói ngăn cản dục vọng đang cháy của nó… Với lại khóa cửa kiểu vậy, hàng xóm nghi ngờ đấy! Để lúc khác làm đi.

Nó không những không nghe nàng nói. Tay nó bắt đầu sờ soạng xung quanh cơ thể nàng. Miệng thì cứ cười, ánh mắt thì nhìn nàng đầy ham muốn… Nàng lại lần nữa nhắc nhở.

– Không nghe chị nói à?
– Chị bị làm sao ý? Giữa trưa ai đi ăn chè, với trưa nhà nào chả khóa cửa đi ngủ. Nghi ngờ cái gì mà nghi ngờ… Câu từ rõ ràng, quyết đoán và cứng rắn.

Khiến nàng tự nhiên cảm thấy có chút e sợ cậu em chồng này. Nó khá giống thẳng Nhật bất cần trước kia. Khi nó muốn làm gì, là làm cho tới mà không nghĩ đến hậu quả. Nàng vẫn còn rén, khi nghĩ đến những cảnh bất cần của nó trong quá khứ. Dù bây giờ nó gần gũi với nghe lời nàng răm rắp. Nhưng nàng cũng không dám chọc giận, khiến nó bộc lộ còn người cũ. Nàng cố gắng dùng sức gỡ bỏ cánh tay nó trong im lặng để thoát ra.

Và có vẻ nó hiểu ý, hoặc có thể nó thấy vẻ mặt sợ sệt của nàng. Nên đã buông tay ra để nàng và nó cũng ngồi dậy. Nàng định đứng dậy, xuống nhà, thì nó giữ chặt đùi nàng xuống giường rồi lên tiếng.

– Em không ngu mà làm chị rơi vào nguy hiểm đâu! Giờ mới hơn 12 giờ à, ai mà nghi ngờ chuyện đóng cửa ngủ trưa?
– Cái gì… Mai bất ngờ khi biết giờ mới 12 giờ hơn, nàng tưởng giờ phải 1 hay 2 giờ gì đó, tiếp… mới 12 giờ á?
– Ừ!
– Ba mẹ ra chợ rồi à… Mai hỏi lại lần nữa cho chắc, vì bình thường hơn 1 giờ ba mẹ mới ra chợ.
– Có khách gọi, nên ba mẹ đi luôn rồi! Nên em mới…

Nó nói đến đây rồi thôi, xong đó nhìn nàng với vẻ mặt thèm khát gì đó. Và đều nó muốn nàng cũng biết. Chỉ nàng vẫn không ngờ là giờ mới hơn 12 giờ. Có nghĩ nàng mới ngủ hơn nửa tiếng chút…

– Dù vậy, khóa cửa người ta cũng nghi ngờ. Nhà có mỗi hai chị em mình. Trưa tự nhiên khóa cửa lại…
– Đứa nào bàn tán, em đấm vỡ mồm nó ra… Nó cắt ngang lời nàng, và nói kiểu bất cần và đe dọa hàng xóm các kiểu. Làm nàng phải cắt lời nó…
– Mày lại nói kiểu bất cần đời rồi đấy… nàng suy nghĩ lúc rồi tiếp… Làm nhanh rồi thôi nhá…

Nàng quyết định chơi lớn. Giờ này tuy có nguy hiểm, nhưng cũng có lý, trưa khóa cửa đi ngủ là bình thường. Và bộ dạng hung hăng, bất cần vừa rồi của nó, phần nào cũng làm nàng sợ nó làm điều gì đó. Vậy thì làm tình thôi…

Chương trước Chương tiếp
Loading...