Tình yêu online

Chương 29



Phần 29

Chưa bao giờ lại có cảm giác bất an thế này khi gặp Linh, thật sự nhiều lần tí nữa thì lộ rồi nhưng cũng không có cái cảm giác thế này…

Vì con bé rất ít khi bỏ học thêm… giờ lại đứng ở cửa nhà mình thế này càng khiến mình lạ…

Thôi thì đến đâu thì đến vậy…

– Chồng đi đâu về thế?

– À… chồng đi off bang hội về… chồng bảo vợ rồi mà… vợ quên à?

– Thật không? (Câu này làm mình thót cả tim)

– Thật chứ đùa à…

– Thế chồng off ở đâu?

– À… ngồi uống bia dưới đồng quang…

– Thật không? (Hỏi thật không liên tục… hoảng quá…)

– Thật…

– Thế đi off có cả con gái à… Mới gặp đã ôm nhau cơ à…

Nói đến đây cái mình cứng cả họng… không nói gì nữa…

Không dám nhìn thẳng vào mặt con bé nữa…

Điều mình lo sợ nhất đã xảy ra… ngày đó cuối cùng cũng đã đến…

Nhưng nó đến nhanh quá bất ngờ quá… khiến mình chưa thể chuẩn bị được tâm lý mất đi 1 người con gái mình yêu thương…

Con bé khóc tức tưởi bỏ về luôn… mình thì đứng im như chân bị đổ bê tông… biết làm thế nào đây?

Muốn chạy theo… con bé lắm… nhưng mình biết giải thích thế nào đây? Biết nói thế nào đây?

Giờ thì lại lo cho con bé vô cùng… không biết con bé sẽ ra sao sẽ thế nào đây? Liệu con bé nhìn thấy mình đèo bà xã… hay ai nhìn thấy kể lại cho con bé nghe…

Hay con bé còn biết thêm điều gì nữa không?

Thật sự cảm thấy lo lắng vô cùng…

Lo lắng 1 lúc cho 2 người con gái…

Linh sẽ thế nào? Và Ngọc khi trở về nhà sẽ thế nào?

Lúc này tinh thần mình rất suy sụp chỉ chìm trong sự lo lắng… bước vào nhà uống cốc nước… tuy nhà đang có khách cũng chả thèm chào ai cả… cứ thế… uống xong đi ra ngoài như không có ai trong nhà… như người mất hồn…

Lững thững đi ra quán game… thấy mấy ông anh vẫn đang mải chơi hò hét ầm ĩ cả quán…

Mình bước vào không nói với ai câu gì… bật máy ngồi nghe nhạc… không biết từ bao giờ mình lại thấy hối hận như thế này… sao ông trời đã cho mình gặp bà xã rồi… lại cho mình gặp cả con bé nữa…

Thà rằng mình đừng tham lam ngay từ đầu… thà rằng đừng lăng nhăng… thà rằng đừng bắt cá 2 tay có phải hơn không? Thà rằng…

Ngồi 1 lúc không thể chịu được nữa mình đứng dậy rủ 2 ông anh thân nhất đi nhậu…

– Ơ… thằng này hôm nay làm sao thế? Mọi khi có thích uống rượu đâu? Rủ mãi đéo đi… hôm nay lại rủ bọn tao… mày ảo à…

– Ảo cái đầu anh ý… Cứ đi đi… rồi em kể… em có chuyện buồn lắm…

Thấy mặt mình như thế… khác hẳn với mọi khi tươi cười chắc các ông ý cũng đoán được phần nào, liền đứng dậy nghỉ máy luôn…

3 anh em kẹp 3 đi xuống chợ thành phố vào quán vịt quay vân đình… hồi đấy còn đéo biết sao lại là vịt quay vân đình cơ… và vân đình ở đâu cơ… tại thích ăn lên hay vào thôi…

3 anh em xé 2 con vịt uống 1 trận tơi luôn…

Đến lúc ngà ngà say rồi… mình chỉ trực muốn khóc mà không khóc được… cứ uống và uống… tửu lượng hôm nay sao nhanh phê thế…

Giờ mới biết thế nào là nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm…

Sau khi kể cho 2 ông anh nghe chuyện… 2 ông ý cũng lắc đầu ngán ngẩm không biết khuyên mình thế nào…

Chỉ có ông Huy chững chạc nhất vì lúc đấy ông ý cũng phải hơn mình 7, 8 tuổi ý chứ chả chơi… còn sắp lấy vợ nữa… nên ông ý khuyên mình…

– Chú vẫn còn trẻ… không như anh… anh chỉ khuyên chú như thế này… giờ chú yêu có xác định được không? Anh yêu nhiều anh cũng biết rồi… cảm giác này khó chịu lắm… nhưng anh khuyên thật chú lên xác định yêu ai nhiều hơn thì chọn người đó…

Bọn anh thì quý cái Linh hơn… vì nó ở gần đây… còn hay gặp bọn anh chào hỏi lễ phép… còn con Ngọc thì bọn anh chưa biết… nhưng theo anh thấy chú lại yêu cái ngọc nhiều hơn…

Thôi thì chú cứ để mấy ngày nữa suy nghĩ cho thật kỹ đi rồi lựa chọn… cẩn thận không mất cả 2 người con gái yêu thương chú đấy… bọn anh chỉ biết khuyên thế thôi…

Mình nhớ nhất lời khuyên này của ông ý… lúc đó cũng say rồi lên gật gù… ghi nhận…

Uống được 1 lúc sau mình gục luôn trên bàn say không biết gì nữa… mã hồi bằng niềm đau… D hix…

2 Ông ý dìu mình về nhà… về đến nhà nôn thốc nôn tháo… chỉ mang máng nghe thấy tiếng bà già ở bên cạnh nói:

– Mày bị điên à con… uống gì uống lắm thế?

Sáng hôm sau mở mắt dậy thấy đầu nặng như búa bổ… chân tay mỏi rã rời… cái cảm giác này thật là mệt mỏi… thế là đã sang đầu tuần mới rồi…

Mình đánh răng rửa mặt rồi đi học… đạp xe qua nhà con bé… nhưng không thấy con bé đứng ở cửa chờ mình qua đón như mọi hôm nữa… cảm giác thiếu đi 1 cái gì đó… hụt hẫng lắm… đạp xe như mộng du… đến lúc nhận ra… thì đạp xe qua mẹ trường rồi… vãi lều… lại đạp quay lại thì trống vào lớp rồi… thôi thì đành ngồi 1 lúc ở quán nước cổng trường vậy…

Ngồi 1 lúc chán vãi lều… chả muốn vào học nữa… thôi bỏ buổi học hôm nay… đang định đứng dậy đi về thì gặp thằng bạn lớp bên cạnh cũng đi muộn thế mới khổ… cuộc đời của mình lại theo 1 ngã rẽ mới… khi gặp cái thằng này…

– Ơ… mài cũng đi muộn à H?

– Ừ… tao dậy muộn…

– Thế giờ mày có vào học không? Hay về?

– Đm học lôz gì… đang chán đời…

– Về cho nước nó trong…

– Thế mày về làm gì? Chơi game à…

– Ừ… thì về đánh điện tử chứ làm gì? (Trả lời cho qua để về thôi… chứ bi giờ cũng chả còn tâm trí để đi đánh điện tử nữa…)

– Đánh điện tử làm ku gì? Về nhà tao chơi không?

– Về nhà mài?

Một chút thông tin về thằng bạn này: (Tên là Đ học cạnh lớp mình… hay ra nhà vệ sinh hút thuốc nói chuyện với nhau… với nó chơi cũng đẹp… vài lần đi sinh nhật bạn bè cũng có gặp nó… là 1 thằng chơi bời rộng…)

– Ừ… về tao chơi… tao cũng đang chán đời… mấy hôm nay ông bà già đi công tác… chả có ai ở nhà…

Ừ… thì về nhà nó chơi… giờ thì mình cũng biết làm gì đâu…

Gửi xe đạp ở quán nước cổng trường… rồi leo lên xe máy của nó… (hồi đó có con dream đi học cấp 3 thì bảnh vl)

Tưởng nhà thằng này ở đâu cơ… cũng không xa lắm… gần nhà bác mình… cái khu này gần như mình quen hết bọn choai choai bằng tuổi mình…

Vào nhà nó cũng rộng rãi thoải mái… nói chung là có điều kiện… bố mẹ nó không có nhà có khác nhìn nhà cửa là biết… bát đũa chai lọ vứt lung tung hết cả…

– Mài ngồi đây tao lấy nước cho…

Nó chạy vào nhà lấy cho mình lon pepsi… Rồi ngồi nói chuyện…

Giờ cũng đéo biết làm gì? Thằng Đ mới nảy ra ý định… hay là mua gì về làm mồi nhấm nháp 2 anh em nhậu…

Mình thấy ý kiến đó cũng hay… mới hôm qua say rượu nhưng sợ lại muốn uống rượu…

Muốn uống cho quên hết đi tất cả những gì phải lo lắng không phải suy nghĩ nhiều làm gì đau đầu lắm…

– Ừ… thế cũng được…

2 thằng đi mua 1 ít hoa quả… 1 ít thịt bò khô… ra chợ mua cả chân gà về luộc… rồi ít tai lợn nữa… và 2 chai vodka…

Về tới nhà 2 thằng chuẩn bị… thì thấy thằng Đ gọi điện cho 1 thằng nào đó nữa sang…

1 lúc sau thấy 2 thằng nào đó chắc thằng Đ gọi lúc nãy phi xe đến…

Đm 2 thằng này mình ghét vãi… đi đường toàn lườm nhau… 1 trong 2 thằng mới đến có 1 thằng đã từng định la liếm Linh… nhưng sau cái vụ mình đánh nhau lên nó biết lên thôi…

Ngồi vào mâm rượu… thằng Đ giới thiệu… 2 thằng kia là bạn chí cốt của nó… mình cũng chả nói gì… thôi thì thêm bạn bớt thù…

Mong là qua bữa rượu này mình với thằng đấy là bạn của nhau…

Uống 1 hồi lâu… cũng ngấm…

Thì thấy bọn nó không uống nữa đứng dậy chả dọn dẹp gì cả… đi hết lên phòng thằng Đ…

Nghĩ bụng đm mấy thằng uống kiểu gì không biết…

Đi lên phòng thấy chúng nó che kín hết cửa sổ ô thoáng lại… căn phòng tối om…

Rồi thằng Đ bật máy tính… bật mấy bài nhạc sàn… bật to vãi đái… 2 cái loa thùng nó đấu vào dây vào máy tính… vãi lều… đập như tan nát cả phòng… có tí rượu vào nghe nhạc kiểu này phê vãi…

Rồi thấy 2 thằng kia còn mang cả cái điếu của ông già thằng Đ lên phòng nữa… quái lạ… đm bọn này định… bắn thuốc lào trên này chăng…

Mình cũng không hỏi gì…

Thấy thằng kia bỏ từ túi 1 cái gói gì đó ra… vo vo thành cục như thuốc lào và bắn…

Nhưng đéo phải thuốc lào… cái mùi khói như kiểu khói đốt cháy lá cây…

Lúc này thằng Đ mới giải thích cho mình:

– Là cỏ đấy… mày chơi không?

– Cỏ là gì?

– Thì mày có chơi không? Chơi vào giải thích mới dễ… hehe…

– Chơi cái này được L gì?

– Thì làm cho con người ta lâng lâng, phê phê, đại khái cũng coi là bay… quên hết mọi chuyện trên đời… Thằng nào vui thì ảo cười… không thì ảo khóc… không thì nhảy… đủ kiểu…

Đm đã say rượu sẵn thì chớ kèm với chán đời… sợ ku gì mà không chơi… làm luôn 1 bi như thuốc lào kéo mạnh hãm khói…

Ôi đê mê vl…

Bắn được tầm 5 khói… + rượu tê tê… thế là mình phiêu luôn… chả biết đéo gì nữa…

Chỉ nhớ đầu óc quay cuồng vãi… tay chân mà nhún nhảy theo được điệu nhạc thì càng tốt…

Lúc đấy thằng Đ bật nhạc to hết cỡ… váng cả đầu… lên tận tầng mây thứ 100 bao nhiêu ý chả chơi… lần đầu tiên chơi mấy cái loại này công nhận là phiêu vãi…

Mở mắt dậy đã là gần 4h chiều rồi… mệt lả người… đã thế còn đói nữa… mấy thằng kia vẫn đang ngủ như chó chết chả biết gì… mình gọi thằng Đ dậy mở cửa rồi… tự về…

Bắt xe ôm về trường lấy xe đạp… hix… đm phê thật… tỉnh rồi mà đầu vẫn lâng lâng…

Đạp được xe về nhà quả là 1 kỳ tích…

Giờ mới cầm tới 2 điện thoại thân yêu… mà mọi khi 1 trong 2 cái không bao giờ cách xa mình…

Tin nhắn với cuộc gọi nhỡ của bà xã nhiều…

Còn điện thoại kia không 1 cuộc gọi nào từ Linh cả… Khiến mình mang mác buồn…

Mình gọi lại hỏi thăm bà xã… hỏi luôn tình hình mẹ bà xã… xem thế nào…

Cũng may mà không sao… bà xã về mẹ bà xã cũng đỡ rồi… chắc mai là ra viện… haizz… bà xã bảo từ giờ bà xã bị quản chặt lắm…

Với lại chuyện bà xã yêu ông xã đã bị chị bà xã kể hết cho bố mẹ bà xã nghe rồi…

Bố mẹ bà xã còn bảo hôm nào sẽ gọi điện nói chuyện với ông xã nữa…

Nghe đến đây mà tỉnh cả người…

Buôn với bà xã 1 lúc thì thôi… cho bà xã đi tắm rửa nấu cơm… lúc này mình cũng như thằng phê tự dưng hôm nay lại có hứng đi vo gạo nấu cơm cho ông bà già… ảo vãi…

Tối ông bà già về thấy cơm nước tươm tất không ai nói với ai câu nào cả… vì bất ngờ khi thấy thằng con trai chăm chỉ đột xuất… cả nhà cười nói vui vẻ ăn cơm… nhưng sao mình nuốt không nổi 1 bát cơm…

Cứ lo cho con bé thế… Không biết từ sáng tới giờ… con bé thế nào? Đi đâu hay làm gì dại dột không?

Xong bữa cơm mình phi sang nhà con bé luôn…

Bạn đang đọc truyện Tình yêu online tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-online/

Đến cửa nhà con bé…

Bấm chuông 1 lúc không thấy con bé ra mở cửa… bắt đầu thấy sốt ruột…

Cứ đứng đấy bấm chuông thật lực được 1 lúc sau thì mẹ con bé xuống…

Chắc là đang ngủ hay làm gì hay sao ý… nhìn mặt lờ đờ vãi… haizzz…

– Cháu chào bác ạ… Linh có nhà không bác?

– H à… Linh nó từ chiều đến giờ đã về đâu…

– Ơ… Linh đi đâu hả bác?

– Thì nó đi học thêm mà… hôm nay nó học đến 9h tối mới được về mà…

– Vâng… cháu cám ơn bác…

– Thế có chuyện gì có cần bác nhắn giúp không?

– Dạ… cháu sang mượn quyển vở về chép bài thôi ạ… có gì để sáng mai cháu qua đón Linh đi học rồi lấy cũng được ạ… Thôi bác vào nghỉ đi ạ… cháu xin phép về luôn đây ạ…

Quay xe 360 độ… lao thẳng đến lò hồng phượng mà con bé hay học thêm ở đó… đứng chờ ở cổng chờ tan học…

Lúc này cũng gần 9h rồi… mình cứ thấy sốt ruột thế nào ý… đứng ngồi không yên… haizz…

Cuối cùng cũng 9h đến giờ tan…

Tan cái… ào ào bao nhiều đứa đi ra… người quen bạn bè có… hỏi xem Linh có đi học không? Người thì bảo không biết… không để ý…

Người thì bảo hình như là không đi học thì phải… làm mình càng lo lắng hơn nữa…

Đứng đó cho hết không còn ai đi ra nữa… mà vẫn không thấy con bé đâu… trong mình bỗng nhiên nóng ruột 1 cách lạ thường… mình lao vào cả phòng học… cũng chả thấy còn ai… ra sân cũng không có xe con bé…

Thế thì con bé đi đâu được đây? Mình đứng ở cửa chỗ học thêm từ lâu rồi ai về mình đều để ý kĩ… chắc chắn không có chuyện con bé đi về mà mình không thấy…

Mình bắt đầu nhấc máy gọi cho mấy đứa hay chơi thân với con bé… hỏi xem có biết con bé ở đâu không?

Nhưng ai cũng bảo không biết…

Càng lúc mình càng cảm thấy khó chịu sinh ra bực tức cáu gắt… bà già gọi xem sắp về chưa? Gắt ầm cả lên… rồi tắt máy luôn…

Lúc này chỉ mong tìm thấy con bé thôi… không biết con bé đang ở đâu lúc này… lo lắm… thực sự có xảy ra chuyện gì thì mình ân hận cả đời này mất…

Đây là lần đầu tiên mình lo lắng như thế này… có phải mình đã làm con bé tổn thương nhiều quá rồi không?

Mình về quán nét mượn xe ông anh… phóng đi khắp nơi tìm con bé…

Không biết con bé có thể đi đâu được cơ chứ… những chỗ con bé hay đến hoặc 2 đứa hay ra đó chơi… mình đều đến thử rồi… nhưng không có… bạn bè cũng không ai biết cả… làm thế nào đây…

Mình đi như người vô hồn giữa thành phố nhỏ bé này… nhưng lúc này mình cảm thấy nó sao to lớn… thế đi mãi không hết… không tìm thấy con bé ở đâu cả…

Lúc đấy cũng gần 11h rồi… đi mãi không tìm thấy… mình gần như tuyệt vọng… gọi điện về máy bàn nhà con bé…

– Alo bác ạ… Cháu H ạ… Linh về chưa hả bác?

– H à… Linh vẫn chưa thấy về… bác cũng đang lo quá… bác trai cũng đang đi tìm con bé… Cháu có biết Linh ở đâu không?

– Dạ… cháu cũng không biết ạ… cháu cũng đang đi tìm Linh ạ… cháu gọi vào số Linh thì thuê bao từ lúc cháu sang nhà bác rồi ạ…

– Thế à… sao lúc đấy thấy không bình thường mà không bảo bác… không biết nó đi đâu được nữa đây…

– Vâng… bác đừng lo nữa… cháu đi tìm Linh đây ạ… có gì cháu gọi về cho bác ạ…

– Ừ… có gì nhớ gọi về cho bác biết nhé…

– Vâng ạ…

Dứt câu… mình gọi luôn cho chị họ con bé… chắc ai theo dõi từ đầu mà đọc kĩ truyện của mình chắc vẫn nhớ chị họ Linh ở gần nhà mình và rất hay chym lợn ý…

Giờ này thì ai có hi vọng tìm được hay biết Linh ở đâu thì mình đều gọi hỏi hết…

Tút… tút… tút…

2 cuộc gọi không nghe máy…

Mình vẫn cứ gọi lại… đến cuộc thứ 3 mới đổ chuông đầu tiên… đã có người nhấc máy…

– Alo… chị đang ở…

Chưa nói hết câu thì đầu dây bên kia đã hét ầm ầm trong điện thoại…

– Anh là đồ tồi… anh cút ra khỏi đời tôi đi…

Nghe qua cái nhận ra ngay đấy là giọng con bé rồi…

Nói với cái giọng như đang khóc ý… mà không biết đang ở đâu mà ầm ĩ thế?

Mình chưa kịp hỏi là đang ở đâu là cúp máy luôn… sau đó có nỗ lực đến mấy để gọi lại nhưng không ăn thua… không trả lời… tắt máy liên tục… number busy…

Làm mình như muốn phát điên lên… cảm giác ức chế muốn nổ tung đầu…

Mình nổ máy… đi không có định kiến gì cả… cứ đi thôi… đóng nhanh hết mức có thể… đi nhanh thì nước mắt cứ tự chảy ra… do sự va chạm với gió… nhưng có ai biết đấy là những giọt nước mắt thật sự của mình đâu…

Chương trước Chương tiếp
Loading...