Tình yêu và thù hận
Chương 25
Một lúc sau, lão Hùng sau khi được nghỉ ngơi và cơn đau cũng dịu đi thì lờ mờ tỉnh dậy… đập vào mắt lão là hình ảnh Hạnh Vi ngồi gục trên sofa, 1 bên váy áo trễ nải để lộ vòng ngực căng tròn… Cổ họng lão bỗng nhiên thấy khát khô trước cảnh tượng trước mặt, hạ thể cũng nóng bừng bắt đầu cựa quậy.
Nhưng cơn đau đầu lại bất ngờ ập đến, lão bất giác rên lên đau đớn: “Ưuuuuu”
Tiếng rên của lão vô tình đánh thức Hạnh Vi, nàng nghe lão Hùng có phản ứng liền mở mắt tiến đến kiểm tra:
– “Anh Hùng, anh tỉnh rồi sao, anh thấy đầu mình sao rồi?” – Hạnh Vi ân cần hỏi thăm mà không để ý một bên ngực nàng đang như muốn lộ ra ngoài đập vào trước mắt lão Hùng…
– “A… anh còn đau lắm, nhưng cũng đỡ hơn lúc nãy rồi… cảm ơn em đã chăm sóc cho anh.” – Lão Hùng cố gắng nói…
– “Anh đừng nói vậy, là do em nên anh mới ra nông nỗi này.” – Hạnh Vi áy náy khi lão Hùng bị vậy cũng vì cứu nàng…
Lúc này, Hạnh Vi để ý ánh mắt lão Hùng không nhìn vào mắt nàng mà như đang nhìn chăm chú vào cái gì đó phía dưới, nàng bất chợt nhớ ra là cái váy của mình bị đứt dây.
– “AAAAA” – Hạnh Vi la lớn, giật lùi ra sau, đưa tay kéo lại váy áo che ngực.
Lão Hùng biết mình bị phát hiện nhìn lén Hạnh Vi nên lên tiếng:
– “Anh xin lỗi… tại em đẹp quá… nhưng mà Vi nè, váy em bị đứt và dính máu nhiều quá, hay là em lấy đồ của anh thay rồi đi tắm đi nè. Bây giờ cũng khuya rồi, từ đây về khách sạn của em cũng xa… hay đêm nay em ngủ lại đây đi nhé”
– “A… sao có thể chứ, nếu anh khỏe rồi thì em xin phép ra về, em… không thể ở lại được.” – Hạnh Vi ấp úng từ chối, nhưng trong lòng nàng cũng cảm thấy hơi sợ nếu ra về trong bộ dạng này vào lúc trời tối một mình.
– “Em đừng sợ anh… anh bây giờ ngồi dậy còn không được mà… em cứ yên tâm, anh hứa sẽ không làm gì em đâu, ngày mai là event quan trọng của studio, anh cần em trong trạng thái tốt nhất để tham gia sự kiện đó, anh sẽ không làm hại em đâu…” – Lão Hùng cố gắng giải thích.
Hạnh Vi khi nghe vậy cộng với việc lo sợ phải ra về một mình nên cũng lung lay ý chí…
– “… em không biết nữa… giờ này về một mình em cũng sợ… vậy em xin phép ở lại đêm nay, em cũng ở lại để kiểm tra tình trạng của anh.”
Hạnh Vi nói một cách e thẹn.
– “Vậy em cứ mở vali của anh lấy đại bộ đồ rồi đi tắm đi nhé…” – Lão Hùng nói rồi quay mặt vào trong tường…
Hạnh Vi thấy vậy cũng yên tâm phần nào, nàng tiến lại chiếc vali của lão Hùng, mở ra và tìm cho mình một bộ đồ… nhưng ở trong này toàn đồ rộng thùng thình của lão Hùng, không có cái nào hợp với Hạnh Vi… cuối cùng nàng chọn cho mình 1 cái áo thun cỡ lớn khi bận vào có thể che từ trên xuống tới tận giữa đùi, nàng không lấy quần vì cái nào cũng rộng, bận vào cũng chỉ tuột ra…
Hạnh Vi sau khi lấy đồ thì tiến đến phòng tắm, nàng bước vào trong, đóng cửa lại và chốt khóa… nhưng không may, cái khách sạn này quá cùi, phòng tắm mà không có chốt chỉ có thể đóng hờ. Hạnh Vi thấy vậy cũng ái ngại không biết có nên tắm không, lỡ đang tắm mà lão Hùng nổi máu dâm xông vào hiếp thì nàng có mà chịu trận, nhưng vì khi nãy máu của lão Hùng đã dính đầy váy, thấm cả vào người nàng nên bây giờ không tắm cũng không được. Cuối cùng, Hạnh Vi quyết định nàng sẽ tắm nhanh rồi đi ra, lão Hùng trong tình trạng như vậy chắc cũng không tỉnh dậy được liền.
Nghĩ là làm, Hạnh Vi nhanh chóng cởi bỏ chiếc váy của mình, nàng mở khóa ngâm mình vào dòng nước mát… cảm giác sảng khoái mát lạnh chảy dài trên làn da mịn màng của nàng…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/
Phía ngoài này, sau khi nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, lão Hùng đang quay mặt vào tường bổng trở người nhìn về hướng phòng tắm. Ánh sáng từ trong hắc ra cộng với khe cửa đóng hờ, lão Hùng có thể hi hí nhìn thấy bóng dáng nuột nà của Hạnh Vi từ trong phòng tắm, nàng đang đứng dưới vòi sen, cơ thể hoàn hảo của nàng đang cảm nhận từng làn nước mát…
Tuy nhiên, lão Hùng cũng chỉ có thể nhìn lén như thế, lão lúc này như một phế nhân, dù có muốn lão cũng không thể tự mình đứng dậy để bước vào căn phòng tắm trong mơ đó, mà thật ra từ tận sâu trong lòng lão nếu lão có thể lão cũng sẽ không làm… lão cũng không biết vì sao lại như vậy…
Sau 5 phút tắm rửa sạch sẽ, Hạnh Vi bận cái áo quá khổ của lão Hùng vào, bên trong không có áo ngực vì nàng đã bị tên du côn giật mất khi nãy, phía dưới thì có quần lót che đi hạ thể, nhưng cái áo cũng chỉ đủ che đến nửa đùi, nếu Hạnh Vi không cẩn thận thì khi nàng khom người cả phần hạ thể bên dưới sẽ lộ ra đằng sau chiếc quần lót.
Thấy Hạnh Vi bước ra, lão Hùng giả vờ quay mặt vào trong như khi nãy, mắt nhắm nghiền lại giả vờ ngủ.
Hạnh Vi thấy lão Hùng vẫn nằm im một chỗ cũng tiến lại kiểm tra cho chắc ăn, nàng cũng không muốn lão có chuyện gì.
– “Anh Hùng, anh thấy sao rồi?” – Hạnh Vi trong bộ dạng ướt át sau khi tắm với cái áo rộng thùng thình, phần cổ áo mở rộng khi nàng khom người trên giường hỏi thăm lão Hùng.
Lão Hùng giả vờ quay người lại, nhưng mắt đã mở hi hí:
– “Anh thấy vẫn còn đau đầu lắm… nhưng chắc sẽ không sao đâu… em hãy nghỉ ngơi đi, ngày mai quan trọng lắm.”
Lão vừa nói vừa hí mắt nhìn vào phần cổ áo của Hạnh Vi, bộ ngực căng tròn có phần ẩm ướt lồ lộ hiện ra trước mắt lão… bộ ngực mà lão hằng mong ước bấy lâu nay giờ đây ở ngay trước mắt, nếu là ngày hôm qua thì lão đã vồ lấy nó mà bóp lấy bóp để nhưng giờ đây lão chỉ nằm đó mà lén lút chiêm ngưỡng.
Hạnh Vi khi thấy lão Hùng cũng đã ổn định nên nàng cũng xin phép đi ngủ để ngày mai còn chuẩn bị tham gia event.
– “Vậy anh nghỉ ngơi đi nhé, em cũng xin phép đi ngủ, anh cứ nằm trên giường, em sẽ ngủ ở sofa. Có gì anh cứ la lên để em biết nhé.”
Nói rồi Hạnh Vi tiến đến chỗ công tắc, nàng tắt đèn rồi ra chiếc sofa mà nằm ngủ.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/
Đêm đó cả Hạnh Vi và lão Hùng đều chìm trong giấc ngủ sâu sau một ngày mệt mỏi.
Nếu không phải hôm nay mà là một ngày khác thì không chắc Hạnh Vi có thể yên tâm ngủ chung phòng với một lão Hùng mà nàng vô cùng kinh tởm?
Nếu không phải hôm nay mà là một ngày khác thì lão Hùng có chịu dễ dàng để yên cho Hạnh Vi được ngủ khi lão có cơ hội qua đêm chung phòng với nàng?
Đêm nay thật kỳ lạ.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/
Sáng hôm sau…
Hạnh Vi lờ mờ mở mắt tỉnh dậy trên chiếc sofa, do đêm qua nằm trên ghế nên lúc ngủ nàng trở mình qua lại vô tình làm cho chiếc áo thun đang bận bị kéo cao lên tới bụng, để lộ ra cả vùng tam giác đầy mê hoặc cùng cặp chân dài thon thả.
Hạnh Vi phát hiện sự hớ hênh của mình nên nàng ngồi dậy chỉnh lại cái áo, kéo nó xuống che lại nửa đùi, tuy nhiên lúc này ánh mắt nàng cũng để ý từ phía bên kia chiếc giường… lão Hùng đã tỉnh giấc và ngồi đó nhìn nàng từ khi nào.
– “AAAAA” – Hạnh Vi la lên hốt hoảng khi thấy ánh mắt gian tà của lão đang nhìn mình, nàng co chân ngồi khép nép trên ghế.
– “Em dậy rồi sao, đừng lo anh chỉ nhìn thôi… có làm gì em đâu.” – Lão Hùng vẫn ngồi đó, bình thản nói…
– “Anh… sao anh không gọi em dậy, anh thấy sao rồi?” – Hạnh Vi tuy hơi hoảng sợ nhưng vẫn nhớ ra lão Hùng đang bị thương, nàng hỏi thăm tình hình của lão.
– “Anh nghĩ là không sao rồi, đầu anh đã không còn đau nữa, nhưng vẫn hơi choáng váng… cảm ơn em đêm qua đã ở lại chăm sóc anh.” – Lão tỏ ra chân thành cảm ơn Hạnh Vi.
– “… Không có gì, nếu anh đã khỏe lại thì em cũng xin phép ra về, em còn phải chuẩn bị cho event tối nay.”
Nói rồi Hạnh Vi đứng dậy, nàng gom bộ váy của mình bỏ vào một cái bịch nilon rồi tiến đến cửa phòng, trước khi đi nàng quay lại nói:
– “Nếu anh thấy lại thấy không khỏe thì nên đi bệnh viện khám cho chắc. Đừng xem thường vết thương. Sức khỏe quan trọng, em về đây.” – Hạnh Vi nói cộc lốc rồi mở cửa bước đi.
Lão Hùng vẫn ngồi một đống trên giường, lão im lặng suy nghĩ gì đó trong đầu…
Hạnh Vi khi về được tới phòng khách sạn nàng liền tắm rửa và thay cho mình một bộ đồ mới, nàng xếp gọn gàng cái áo mượn của lão Hùng lại để vào vali định khi nào về Việt Nam sẽ đem trả.
Hạnh Vi định dành cả sáng hôm nay để ở trong phòng nghỉ ngơi rồi đến chiều sẽ bắt đầu di chuyển đến nơi tổ chức sự kiện, do sự kiện này được tổ chức ở bãi biển nằm gần rìa thành phố Bangkok nên sẽ mất hơn 1 tiếng đi taxi, Hạnh Vi vì thế cũng phải chuẩn bị từ sớm để khởi hành.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/
Đến chiều hôm đó, Hạnh Vi makeup khá đậm, nàng chọn cho mình một bộ váy dạ hội chéo vai hở lưng màu đỏ, phần chân váy được xẻ một đường khá cao lên tới đùi để tiện cho người mặc di chuyển. Hạnh Vi nhìn mình trong gương mà thầm tự ngưỡng mộ, nàng trông bộ váy này vừa quý phái vừa sexy hấp dẫn…
Sau khi thay đồ xong, Hạnh Vi định xuống gặp lễ tân để nhờ gọi taxi giúp nàng thì gặp ngay lão Hùng đã chờ sẵn, lão đã book sẵn một chiếc xe sang trọng để đưa nàng từ khách sạn đến buổi event.
– “Vi, anh đã book sẵn xe cho em, hai chúng ta mau chóng lên đường thôi” – lão Hùng nói khi thấy Hạnh Vi bước xuống sảnh khách sạn…
– “Anh Hùng?” – Hạnh Vi hơi ngạc nhiên khi thấy lão Hùng, mỗi lần nàng định rời khách sạn thì đều gặp lão.
– “Phải, anh sẽ đi cùng em nếu đó là câu em định hỏi!” – Lão Hùng nói trước khi Hạnh Vi kịp hỏi sao lão lại có mặt ở đây…
– “Nhưng không phải anh đang bị thương sao? Anh đi được chứ?”
– “Anh đã thấy ổn hơn rồi, event này quan trọng, anh cũng muốn có mặt ở đó.”
– “Vậy… cũng được… nếu anh đã đặt xe thì chúng ta mau đi thôi.” – Hạnh Vi thấy cũng không có lý do gì để từ chối lão Hùng, cả đêm qua lão không làm gì nàng thì chắc bây giờ cũng không sao.
Nói rồi cả 2 nhanh chóng di chuyển ra chiếc siêu xe sang trọng, chiếc xe từ từ lăn bánh đưa Hạnh Vi đến với nơi tổ chức sự kiện…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/
17h chiều, tại sự kiện quan trọng của studio MAXYM Thái lan.
Hạnh Vi trong chiếc váy dạ hội nổi bật mở cửa chiếc siêu xe, lão Hùng đưa một tay giúp nàng bước xuống xe.
– “Cảm ơn anh.” – Hạnh Vi vừa nắm lấy 1 tay lão vừa bước xuống xe, vừa cảm ơn.
– “Tối nay em đẹp lắm.” – Lão Hùng vừa dìu Hạnh Vi ra khỏi xe vừa mở lời khen nàng.
– “…” – Đáp lại Hạnh Vi chỉ e thẹn gật đầu 1 cái, mới ngày hôm qua thôi mà giờ đây nàng cảm nhận lão Hùng như một người khác, tuy vẫn là bề ngoài thô kệch, nét mặt có phần dữ tợn nhưng cách hành xử của lão đã không còn như trước, ánh mắt lão nhìn nàng vẫn ánh lên một sự thèm muốn nhưng đã không còn quá lộ liễu và đê tiện như xưa.
Sau khi giúp Hạnh Vi bước ra khỏi xe, lão Hùng cùng nàng tiến đến chỗ cổng chào được trang trí đầy hoa tươi và dòng chữ MAXYM cực lớn, nơi có 2 người tiếp tân đang đứng đón khách.
– “Xin chào, chúng tôi là người của MAXYM chi nhánh Việt Nam, chúng tôi đến để tham gia sự kiện.” – Lão Hùng nói tiếng Anh với một người tiếp tân (khúc này nói tiếng Anh nhưng dịch ra tiếng Việt cho dễ hiểu ^^), đồng thời rút ra 2 tấm thiệp mời đưa cho tiếp tân.
Cô gái tiếp tân xem thiệp mời rồi nở một nụ cười thân thiện chào đón cả hai, sau đó hướng dẫn 2 người tiến vào bên trong trung tâm sự kiện.
Sự kiện lần này được tổ chức cạnh bãi biển, bên tổ chức đã dựng một sân khấu lớn cực kỳ hoành tráng ở đây, phía dưới sân khấu là hàng loạt những chiếc bàn tiệc được sắp xếp ngay ngắn và chỉnh chu, phía sau chỗ bàn tiệc chính là bãi biển xinh đẹp với đầy cát trắng và những hàng dừa xanh ngát.
Hạnh Vi đi theo lối vào để tiến vào phía trong buổi tiệc, nàng nhìn thấy rất đông khách mời đã có mặt ở đây, ai cũng bận những bộ trang phục vô cùng lộng lẫy, nam thì mặc vest, nữ thì váy hoặc đầm dạ hội, nhưng không ai trong số họ nổi bật bằng Hạnh Vi. Trong bộ váy đỏ hở phần lưng sau cực kỳ hấp dẫn, Hạnh Vi lúc vừa xuất hiện đã thu hút tất cả ánh nhìn của những người có mặt nơi đây, một số bắt đầu bàn tán xem cô gái xinh đẹp vừa xuất hiện này là ai?
Lão Hùng đi bên cạnh Hạnh Vi cũng để ý thấy sự chú ý của mọi người, lão lên tiếng nói với Hạnh Vi:
– “Có vẻ em đã thu hút được khá nhiều sự chú ý ở đây rồi đó Vi à.”
– “…” – Hạnh Vi không nói gì, nàng cũng nhận ra điều đó, nàng cảm thấy hơi áp lực khi bỗng dưng trở thành trung tâm của mọi ánh nhìn.
Lão Hùng thấy Hạnh Vi tỏ ra hơi e ngại nên đã tiến đến quầy bar tự phục vụ lấy cho nàng một ly nước và dẫn Hạnh Vi đến một bàn tiệc gần đó để ngồi.
Khi đã yên vị tại một chỗ ngồi ít thu hút sự chú ý, Hạnh Vi mở lời dò hỏi lão Hùng:
– “Anh Hùng, anh cho em hỏi một lát nữa diễn ra sự kiện mình có phải làm gì không anh? Hay chỉ có mặt ở đây xem thôi?”
– “Haha, chuyện đó anh cũng không biết, anh chỉ biết là sự kiện này rất lớn, một lát nữa boss lớn sẽ phát biểu kế hoạch gì đó rất quan trọng.”
– “Boss lớn là ai vậy anh?” – Hạnh Vi tò mò hỏi thêm.
– “Boss lớn chính là ông Ferdinand đó, lần trước ổng tính sang Việt Nam để tham dự lễ ký kết giữa MAXYM Việt Nam và Anglina’s Secret nhưng cuối cùng lại bận đột xuất không qua được, nhưng hôm nay ổng sẽ tham gia sự kiện này.”
– “À, em nhớ rồi… lần đó chính là lần em ký hợp đồng trở thành người mẫu độc quyền của studio…” – Hạnh Vi vừa nói vừa nhớ ra đêm hôm đó, ngoài việc ký kết hợp đồng nàng còn nhớ lại chuyện xảy ra đêm đó tại nhà Harry… Nhưng khi nhớ đến Harry, Hạnh Vi bỗng nhận ra anh đã đi công tác khá lâu chưa trở về, nàng hỏi thêm lão Hùng liệu có thông tin của Harry không.
– “À, anh Hùng, chắc anh biết anh Harry mà đúng không? Đợt trước anh ấy có đi công tác nước ngoài, nghe nói một tháng là về nhưng tới giờ vẫn không thấy ảnh đâu, anh có biết ảnh khi nào mới quay lại không?” – Hạnh Vi hỏi lão Hùng…
– “À, Harry hả, anh nghe nói nó được giao việc gì quan trọng lắm, có vẻ sẽ không quay lại Việt Nam trong thời gian tới đâu.” – Lão Hùng nói.
Hạnh Vi cảm thấy khá buồn khi nghe lão Hùng nói vậy… nhưng suy nghĩ của nàng bị cắt ngang vì ngay lúc đó từ phía cổng vào, Hạnh Vi nghe thấy tiếng mọi người ồ lên, tiếng chào hỏi lẫn nhau và mọi sự chú ý được đổ dồn về đó.
Một người đàn ông ngoại quốc tướng người bệ vệ trong một bộ vest đen đang từ ngoài cổng tiến vào, hai bên ông ta là 2 người vệ sĩ da đen cao to lực lưỡng. Người đàn ông đó đưa tay chào hỏi mọi người, miệng luôn nở nụ cười nhìn có vẻ rất thân thiện.
Lão Hùng khi thấy sự xuất hiện của người đàn ông liền nói với Hạnh Vi:
– “Đó chính là Ferdinand, giám đốc điều hành chi nhánh Đông Nam Á của MAXYM, mọi người ở đây đều là cấp dưới của ổng, gồm cả em và anh.”
– “Là ông ta sao? Trông ông ấy có vẻ thân thiện!” – Hạnh Vi nói với lão Hùng.
– “Nhìn vậy thôi, ông ta nổi tiếng với việc sa thải cấp dưới, đặc biệt là các người mẫu của studio, ai làm ổng thích thì lên như diều gặp gió, ai mà làm phật lòng ổng thì phải khăn gói rời studio ngay hôm sau.” – Lão Hùng tặc lưỡi nói.
– “Thật vậy á…” – Hạnh Vi tỏ vẻ ngạc nhiên…
Cứ như thế thời gian trôi qua, Hạnh Vi và lão Hùng ngồi ở bàn tiệc mà bàn luận về những người khách xuất hiện ở sự kiện, cứ mỗi lần có người đẹp hoặc nhân vật cấp cao nào đó bước vào là lão Hùng lại giới thiệu cho Hạnh Vi. Dần dần sự kiện trở nên đông đúc hơn với sự có mặt của những vị khách mời đến từ khắp các nước Đông Nam Á, những bàn tiệc cũng dần được lấp đầy bởi những bộ váy lộng lẫy và những bộ vest lịch lãm…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/
Đúng 18h30, một người đàn ông người Thái bước lên bục sân khấu chính của sự kiện và bắt đầu phát biểu bằng tiếng Anh:
– “Xin chào tất cả mọi người có mặt ở đây, tôi là David, Branch Director của MAXYM chi nhánh Thái Lan, tôi rất hân hạnh được chào đón sự có mặt của tất cả mọi người, xin hãy cho một tràng pháo tay.”
Mọi người ngồi phía dưới cùng vỗ tay sau lời kêu gọi của David. Sau đó ông ta nói tiếp:
– “Chắc chắn mọi người đang rất mong đợi để biết được thông báo quan trọng của sự kiện ngày hôm nay đúng không? Tôi rất xin lỗi vì đã không tiết lộ trước cho các bạn biết sự việc quan trọng của ngày hôm nay, nhưng đó là chỉ thị của Ferdinand, tôi cũng chỉ làm theo chỉ dẫn của cấp trên thôi, mọi người đừng trách tôi nhé.” – David vừa nói vừa châm biếm để tạo sự thoải mái vui vẻ cho mọi người.
– “Và không để mọi người chờ lâu thêm nữa, tôi xin mọi người cho một tràng pháo tay nữa để chào đón COO của chúng ta – Mr. Ferdinand”
Sau lời giới thiệu của David, ông Ferdinand bệ vệ bước ra từ phía sau cánh gà tiến đến trung tâm sân khấu trong sự vỗ tay nồng nhiệt của mọi người ở bên dưới.
*Bộp bộp bộp bộp…* – Tiếng vỗ tay giòn dã từ phía dưới của khách mời…
Sau khi tiếng vỗ tay dần vơi đi, Ferdinand đứng trên sân khấu bắt đầu lên tiếng (bằng tiếng Anh):
– “Được rồi, khi nãy David đã nói nhưng tôi vẫn muốn cảm ơn mọi người một lần nữa vì sự hiện diện của mọi người ở đây. Tôi là Ferdinand, COO của MAXYM ở khu vực Đông Nam Á. Trong số các bạn ở đây có người đã biết tôi, nhưng cũng có người chưa biết, và tôi muốn nói là tôi rất hân hạnh được gặp mặt mọi người ở đây. MAXYM Đông Nam Á có được sự thành công như hôm nay là nhờ vào các bạn. Tôi xin cảm ơn…” – Ferdinand mở lời phát biểu một bài chào hỏi khá dài…
Sau một hồi cảm ơn và giới thiệu đủ thứ, Ferdinand bắt đầu đi vào vấn đề chính:
– Như lúc nãy David có nói, sự kiện hôm nay là một dịp rất đặc biệt đối với tôi và MAXYM, hôm nay là ngày kỷ niệm 5 năm tôi lên làm COO của MAXYM ở Đông Nam Á, và tôi muốn nhân dịp này để thông báo với các chi nhánh trong khu vực là sắp tới MAXYM chúng ta sẽ cử đại diện để tham dự cuộc thi người mẫu Asian Next Top Model của hội liên hiệp người mẫu Châu Á. Cuộc thi này sẽ quy tụ những studio đến từ khắp nơi ở Châu Á và MAXYM chúng ta sẽ là một trong số đó, cuộc thi không chỉ gói gọn trong danh mục người mẫu ảnh nữa mà sẽ là một cuộc thi người mẫu thời trang thực thụ, và đây cũng chính là hướng đi sau này của MAXYM, chúng ta không chỉ chuyên xuất bản tạp chí thời trang nữa mà giờ đây MAXYM sẽ giới thiệu những người mẫu của mình ra toàn thế giới, và vì vậy những người được chọn sẽ phải nỗ lực rất nhiều để có thể đủ khả năng để tham gia cuộc thi. Tôi biết sẽ có những áp lực nhất định khi phải thay đổi từ việc làm người mẫu ảnh sang người mẫu thời trang, nhưng vì sự phát triển của trong tương lai của studio, tôi hy vọng những người được chọn sẽ cố gắng hết sức mình.
Ferdinand nói và mọi người bắt đầu xôn xao bàn tán ở phía dưới, ai cũng tỏ ra bất ngờ về tin tức vừa được thông báo, nhưng mọi người cũng tỏ ra hào hứng vì những gì sắp xảy ra ở studio, đặc biệt là các người mẫu.
– “Và bây giờ tôi cũng xin hân hạnh được công bố danh sách những người mẫu nằm trong danh sách rút gọn đã được công ty lựa chọn kỹ càng, các bạn sẽ là những đại diện, là tương lai của studio sau này.” – Ferdinand tiếp tục nói…
Lúc này ở bên dưới, Hạnh Vi tỏ ra vô cùng ngạc nhiên với những thông tin mà nàng vừa nghe được, nàng vẫn chưa thật sự hiểu điều gì sẽ xảy ra tiếp theo hay những sự thay đổi mà Ferdinand vừa nói sẽ ảnh hưởng gì tới công việc của nàng. Hạnh Vi tạm bỏ qua suy nghĩ của mình, tiếp tục nghe Ferdinand nói:
– Tôi xin được phép nêu tên những người mẫu sẽ đại diện cho studio của các nước để tham gia vào cuộc tranh tài tìm ra người xuất sắc nhất thay mặc cho MAXYM tham dự Asian Next Top Model, nếu bạn nghe tên mình thì vui lòng bước lên sân khấu nhé! Đầu tiên, xin mọi người vỗ tay để chúc mừng người mẫu độc quyền của MAXYM Thái lan, cô Lalita!
Lúc này bên dưới mọi người đồng loạt vỗ tay và hướng ánh nhìn đến 1 bàn tiệc ở vị trí trung tâm sát sân khấu… vài giây sau đó một cô gái xinh đẹp trong bộ đầm dạ hội màu xanh nước biển đứng lên giơ tay cúi chào mọi người, sau đó cô gái từ từ tiến lên sân khấu đứng cạnh Ferdinand.
Hạnh Vi nhìn thấy cô người mẫu đồng nghiệp trông cực kỳ xinh đẹp và quyến rũ cũng tấm tắc khen ngợi:
– “Woa, cô ấy đẹp quá… đúng là người mẫu độc quyền chi nhánh Thái có khác”
Lão Hùng ngồi kế bên nghe thấy cũng xen vào nói: “Đúng là đẹp thiệt… nhưng so với em vẫn thua 1 bậc.”
Hạnh Vi nghe lão Hùng khen nàng cũng thẹn thùng, nhưng chỉ im lặng mà không nói lời nào.
Tên sân khấu lúc này, Ferdinand tiếp tục công bố danh sách các người mẫu của các studio khác:
– “Tiếp theo, đại diện của MAXYM Malaysia, xin mời người mẫu Chloe Zhang…” – Ferdinand công bố tên người mẫu thứ 2…
Bên dưới lại một cô gái xinh đẹp trong bộ đầm lộng lẫy khác bước lên sân khấu trong những tràng vỗ tay của mọi người…
Cứ như vậy Ferdinand lần lượt gọi tên những người mẫu đại diện cho các nước trong khu vực Đông Nam Á khác gồm: Singapore, Indonesia, Philippines và Myanmar.
Hạnh Vi ngồi bên dưới thấy những người đẹp đại diện cho từng chi nhánh lần lượt tiến lên sân khấu mà trong lòng thầm ngưỡng mộ… nhưng sự ngưỡng mộ đó kéo dài chưa lâu thì được thay thế bằng sự ngạc nhiên tột cùng khi nàng nghe Ferdinand công cố cái tên cuối cùng:
– “Và cuối cùng… đại diện cho MAXYM Việt Nam, tôi xin hân hạnh được chào đón… người mẫu độc quyền Vivian!!!”
Hạnh Vi há hốc mồm, nàng dùng 2 tay che miệng… lão Hùng ngồi bên cạnh không tỏ ra ngạc nhiên, có lẽ lão đã đoán trước được Hạnh Vi sẽ đại diện cho MAXYM Việt Nam vì thực tế nàng là người mẫu duy nhất được studio gửi đến tham gia sự kiện này, mà với sắc đẹp của Hạnh Vi… khỏi đoán cũng biết…
Lão nhanh chóng thúc dục Hạnh Vi tiến lên sân khấu khi thấy nàng vẫn mắt chữ o mồm chữ ô ngồi một chỗ không biết làm gì.
– “Vi, là em đó… chúc mừng em, em mau tiến lên sân khấu đi!” – Lão Hùng nhắc khéo đồng thời đưa tay chạm vào phần lưng hở ra phía sau chiếc váy của Hạnh Vi…
Hạnh Vi được lão Hùng nhắc cũng giật mình nhớ ra là phải bước lên sân khấu, nàng lật đật đứng dậy và bước lên trong sự vỗ tay và ồ to của mọi người, phản ứng của họ khi nhìn thấy Hạnh Vi có vẻ hơi khác với những người mẫu đi trước… vì đơn giản là nàng quá đẹp trong bộ váy dạ hội đỏ.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/
Trong chốc lát, trên sân khấu đã có mặt đầy đủ 7 đại diện đến từ 7 studio MAXYM ở Đông Nam Á, ai cũng trông thật xinh đẹp và lộng lẫy, ai cũng xứng đáng là người đại diện cho studio của mình để đứng ra tranh tài với các đồng nghiệp trong khu vực.
Lúc này Ferdinand bước lên phía trước và thông báo thêm:
– Xin mọi người cho thêm một tràng pháo tay nữa để chúc mừng 7 đại diện xinh đẹp của chúng ta! Và sau đây tôi xin công bố thể lệ cuộc thi nội bộ để tìm ra người xuất sắc nhất, đại diện cho công ty chúng ta tham gia Asian Next Top Model: Các bạn sẽ có 7 tháng để chuẩn bị và lần lượt tham dự các cuộc thi loại trực tiếp để tìm ra người giỏi nhất, mỗi tháng sẽ có một cuộc thi được bên phía công ty mẹ MAXYM Đông Nam Á tổ chức và gửi thông báo đến chi nhánh của các bạn, các cuộc thi có thể được tổ chức ở những quốc gia khác nhau cùng với những phần thi khác nhau. Thể lệ và nội dung của mỗi cuộc thi sẽ được thông báo trước đó 1 tháng để các bạn có thời gian chuẩn bị. Ngoài ra, khi các cuộc thi được diễn ra sẽ được ghi hình lại và phát sóng độc quyền…
Mọi người bên dưới tỏ ra vô cùng háo hức trước những gì Ferdinand thông báo, mọi người bàn tán với nhau đoán xem các cuộc thì có thể tổ chức như thế nào.
– … và không để mọi người phải đoán lâu nữa, ngay bây giờ tôi xin công bố chủ đề cuộc thi thứ nhất sẽ được diễn ra sau đây 1 tháng nữa:
Một tháng sau, các người mẫu của chúng ta sẽ trở lại Phuket, Thái Lan để tham gia phần thi “Bikini and Beach”, đó là phần thi về áo tắm và hình thể!”
Sau khi Ferdinand công bố chủ đề đầu tiên, bên dưới mọi người đều ồ lên thật lớn, ai cũng hào hứng với cuộc thi sắp tới, họ bắt đầu đoán xem ai sẽ là người sẽ xuất sắc giành chiến thắng.
Sau khi công bố những thông tin cần biết của sự kiện ngày hôm nay, Ferdinand chốt lại phần phát biểu của ông: “Và đó chính là những thông tin quan trọng mà tôi muốn gửi đến các bạn ngày hôm nay, xin mọi người hãy tiếp tục thưởng thức bữa tiệc ngày hôm nay. Một lần nữa tôi xin cảm ơn mọi người.”
Ferdinand nói lời cuối rồi tiến đến vị trí từng người đẹp đang đứng trên sân khấu, ông bắt tay và trao cho mỗi người một cái ôm thân mật… khi bước đến vị trí của Hạnh Vi, ánh mắt Ferdinand có phần sáng lên khác lạ, ông đã nhìn Hạnh Vi từ nãy giờ nhưng do bận phải phát biểu nên không có thời gian để ngắm nàng thật kỹ, giờ đây khi có cơ hội đứng trước mặt, ông ta phải công nhận Hạnh Vi thật sự quá đẹp. Ông ấy trao cho nàng một cái ôm thật chặt và mở lời khen duy nhất cho Hạnh Vi: “You are gorgeous”.
Hạnh Vi cũng cảm ơn lại và để ý thấy những đồng nghiệp đứng bên cạnh có phần tỏ ra không hài lòng khi thấy Ferdinand đối xử có phần thiên vị với Hạnh Vi, nhưng nàng cũng không quá để ý, sau khi Ferdinand rời sân khấu, nàng cũng rời đi để trở lại bàn tiệc nơi lão Hùng vẫn đang chờ.
Đang trên đường quay lại chỗ ngồi thì bỗng Hạnh Vi bị một cô gái chặn đường trước mặt…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/
– “HẠNH VI??? HẠNH VI ĐÚNG KHÔNG? LÊ NGỌC HẠNH VI LỚP 12A3 TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG HÙNG VƯƠNG!!!”
Cô gái chặn đường Hạnh Vi bỗng hỏi lớn.
Hạnh Vi lúc này mới giật mình nhìn kỹ cô gái trước mặt, cô ta cao gần bằng Hạnh Vi, gương mặt xinh xắn không thua gì nàng, nhưng nếu Hạnh Vi mang vẻ đẹp trong sáng có phần ngây thơ thì cô gái này lại mang cho mình nét đẹp sắc sảo đậm đà.
Sau vài giây bỡ ngỡ thì cuối cùng Hạnh Vi cũng nhận ra khuôn mặt của cô gái này, nàng la lớn:
– “AAAA, MỸ DUNG??? TRẦN THỊ MỸ DUNG??? LÀ MÀY HẢ DUNG?”
– “Á, ĐÚNG MÀY RỒI VI ƠI! TAO DUNG NÈ HUHUHU” – Cô nàng tên Dung ôm chầm lấy Hạnh Vi mà khóc lớn như chốn không người.
– “Á Dung ơi, huhuhu tao nhớ mày… 7 năm rồi Dung ơi, sao mày không liên lạc với tao, huhuhu?”
Hạnh Vi cũng không kiềm được nước mắt ôm chầm lấy bạn mình. Nói một chút về Mỹ Dung, nàng là bạn thân cấp 3 của Hạnh Vi, hai người trước đây xem nhau là chị chị em em, nhưng học hết lớp 12 thì Dung theo gia đình đi Mỹ du học, còn Hạnh Vi thì tiếp tục ở lại Việt Nam học Đại học. Sau thời gian đó họ mất liên lạc với nhau và giờ đây bất ngờ hội ngộ tại sự kiện của MAXYM.
Quay lại với cuộc gặp gỡ tình cờ của 2 người, Hạnh Vi tỏ ra thắc mắc vì sao Mỹ Dung lại ở đây.
– “Mà sao mày lại ở đây? Tao tưởng mày định cư bên Mỹ luôn rồi?” – Hạnh Vi lau nước mắt và hỏi Mỹ Dung…
– “À, sau một thời gian du học bên đó thì khi tốt nghiệp tao tính trở về Việt Nam để làm việc nhưng trời xui đất khiến thế nào tao lại dấn thân theo nghề người mẫu, tao làm cho một studio startup bên Mỹ rồi gần đây đầu quân cho MAXYM Thái Lan.”
– “Hả, mày cũng là người mẫu của MAXYM sao?” – Hạnh Vi bất ngờ…
– “Đúng rồi, MAXYM Thái lan khá đặc biệt, vì là một trong những chi nhánh đầu tiên ở Đông Nam Á nên ở đây tuyển người mẫu từ khắp nơi trên thế giới về làm cho họ chứ không chỉ là người Thái.”
– “Thì ra là vậy, hèn gì nãy tao thấy cô người mẫu độc quyền nhìn giống Tây quá trời.” – Hạnh Vi ngạc nhiên…
– “À, mà nói mới nhớ, nãy mày bước lên sân khấu mà tao ngồi dưới này hết hồn luôn á, cứ phải xoa mắt mấy lần mới dám chạy lại nhận bạn với mày nè hehe… Vivian đồ nha, người mẫu độc quyền của MAXYM đồ nha, dạo này tướng tá bốc dữ hahaha” – Mỹ Dung trêu ghẹo nhưng cũng thầm ngưỡng mộ vẻ đẹp của bạn thân.
– “Mày cứ chọc tao, mày cũng có thua gì, hồi xưa nhìn mày khác lắm, giờ không nhìn kỹ xém tao nhận không ra luôn.” – Hạnh Vi một lần nữa nhìn kỹ Mỹ Dung, cô bạn của nàng đang bận một chiếc váy cắt xẻ táo bạo, để lộ phần lớn da thịt, phần ngực căng tròn chỉ được che đậy bằng một cái váy áo bắt ngang.
– “Mà Vi nè, nhân dịp gặp mặt bất ngờ của hai đứa mình hay là tối nay mày ghé qua chỗ tao chơi đi, tao có nhiều chuyện muốn tâm sự với mày lắm!” – Mỹ Dung nắm 2 tay Hạnh Vi mở lời mời.
– “Hihi, tao cũng có nhiều chuyện muốn nói với mày, gặp mày tự nhiên ký ức thời học sinh ùa về, tối nay tao cũng rảnh, tao qua mày chơi cũng được nhưng mà mày ở đâu lận?”
– “Tao ở một cái Villa lớn gần đây nè, từ đây đi xe tới đó tầm 10 phút à, mà đợt này mày qua đây có đi với ai không?”
– “À… tao có đi với một người nhưng không quan trọng, để tao nói người ta một tiếng rồi hai đứa mình đi nha.” – Hạnh Vi nhớ ra lão Hùng vẫn chờ nàng ở bàn tiệc, nàng cũng không quan tâm gì lão lúc này nữa, gặp Mỹ Dung làm Hạnh Vi vui mừng quên đi tất cả.
– “Ok, vậy tao ra ngoài cổng lấy xe chờ mày nha.”
– “Ok nè.”
Nói rồi Hạnh Vi đi lại chỗ bàn tiệc lão Hùng đang ngồi, lão ở đó cũng nhìn thấy Hạnh Vi vừa nói chuyện với một cô gái lạ mặt, đang tính hỏi chuyện Hạnh Vi thì nàng đã lên tiếng:
– “Anh Hùng, hôm nay em gặp lại một người bạn cũ, em sẽ đi với bạn ấy đêm nay, anh cứ về trước đi nhé, cảm ơn anh.”
– “Hả là sao? Em không về với anh à? Mà cô gái kia là ai? Sao lại đi với người lạ mà bỏ anh lại?” – Lão Hùng ngơ ngác hỏi như mình là bạn trai của Hạnh Vi…
Nhưng mặc cho lão Hùng ngồi đó thắc mắc, Hạnh Vi thông báo rồi ngoảnh mặt đi ra phía cổng ra vào. Lão Hùng cũng vì thế mà đi theo để xem sao.
Ra tới cổng, Hạnh Vi nhìn thấy một chiếc xe Audi đang đợi sẵn, từ hàng ghế sau Mỹ Dung vẫy tay gọi Hạnh Vi: “Vi, lên xe nè!”
Hạnh Vi nghe Mỹ Dung gọi cũng nhanh chóng bước tới rồi leo lên xe ngồi phía sau cùng bạn mình.
Lão Hùng lúc này đuổi theo và khi nhìn thấy Hạnh Vi bước lên một chiếc xe lạ và rời đi trong lòng cũng có chút bực tức xen lẫn lo lắng, nhưng chiếc xe kia đã lăn bánh rời xa chỗ này, lão có muốn đuổi theo cũng không kịp…