Tình yêu và thù hận

Chương 60



Phần 60

Ngày hôm sau…

Trải qua một đêm kiệt sức với 5 lần “xả đạn” cùng Hạnh Vi, Lâm Phong sau đó nằm ngủ li bì cho tới sáng…

Khi anh tỉnh dậy và định đưa tay qua ôm Hạnh Vi thì lúc này mới phát hiện nàng đã không còn nằm cạnh anh nữa. Lâm Phong bật người ngồi dậy gọi tên nàng nhưng cũng không thấy hồi âm… Sau đó anh thấy một mảnh giấy viết tay do Hạnh Vi để lại:

‘Anh Phong…

Trước tiên em xin cảm ơn anh vì đã cho em ngủ nhờ qua đêm. Em thật lòng rất cảm kích vì những gì anh đã làm cho em trong suốt thời gian qua. Anh đã giúp em thoát khỏi Dương Uy, anh cùng em bầu bạn tâm sự khi em có chuyện buồn… Em biết anh có chút cảm tình với em, nhưng thật sự trong lòng em lúc này chỉ có mỗi Thế Bảo, anh ấy là chồng em và em cũng sẽ chỉ là vợ của anh ấy. Em mong anh đừng vì một người con gái như em mà đóng đi cánh cửa dành cho những người con gái khác.

Còn chuyện tối qua giữa hai chúng ta em mong anh hãy chỉ xem nó như một ký ức đẹp, những cảm xúc mà anh đem lại cho em đêm qua em thật sự rất thích, nhưng nó cũng sẽ chỉ là cảm xúc nhất thời, sẽ chỉ là để thỏa mãn nhục dục của hai đứa, anh hãy giúp em giữ kín nó như một bí mật giữa hai chúng ta anh nhé.

Em hy vọng sau này gặp lại anh thì chúng ta vẫn sẽ là hai người bạn tốt.

Em cảm ơn anh một lần nữa.’

Lâm Phong sau khi đọc xong lá thư của Hạnh Vi thì cảm thấy rất nặng nề và bứt rứt. Anh cứ nghĩ sau đêm hôm qua thì Hạnh Vi sẽ cho anh một vị trí trong tim nàng… nhưng xem ra anh cũng chỉ mới bước vào vùng “Friendzone” của nàng thôi.

Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/

Về phần Hạnh Vi…

Sau khi rời dinh thự của Lâm Phong thì nàng lập tức đi thẳng về nhà. Nàng biết mình vẫn còn giận Thế Bảo nhưng vì nàng cũng đã bỏ đi hơn 24 tiếng đồng hồ nên giờ nàng muốn về nhà để đối chấp với anh và nói cho ra lẽ.

Nhưng khi Hạnh Vi về tới nhà thì lại không thấy Thế Bảo ở đâu hết, nàng kiểm tra khắp nơi trong căn hộ nhưng vẫn không thấy hình bóng anh… Rồi bỗng nhiên nỗi nhớ Thế Bảo dâng lên mãnh liệt trong lòng nàng, giận thì giận mà thương thì thương… dù gì nàng cũng chỉ có anh để mà nương tựa.

Và rồi Hạnh Vi rút điện thoại ra kiểm tra, nàng nhớ lại là điện thoại mình đã hết pin từ đêm qua nên đã ngay lập tức đem đi sạc.

Khi chiếc điện thoại lên nguồn trở lại thì Hạnh Vi mới nhận ra là đêm qua có rất nhiều cuộc gọi nhỡ từ Thế Bảo. Anh đã lo lắng cho nàng vì đêm qua không về, anh gọi điện không được nên đã một mình đi kiếm nàng cả đêm qua tới tận sáng nay vẫn chưa về.

Hạnh Vi ngay lập tức gọi vào số Thế Bảo để hỏi xem anh đang ở đâu…

*Tò tí te… Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được!*

Nàng không thể liên lạc được với chồng vì lần này là tới lượt điện thoại Thế Bảo hết pin…

Hạnh Vi lúc này tỏ ra lo lắng vô cùng, nàng không biết bây giờ chồng mình đang ở đâu? Có phải anh vì lo cho nàng nên đã đi kiếm cả đêm qua? Hạnh Vi bỗng nhiên cảm thấy có lỗi với chồng và rồi hai dòng nước mắt của nàng chực chờ tuôn rơi…

Và rồi trong giây phút mà Hạnh Vi không biết phải làm gì tiếp theo đó, bỗng nhiên điện thoại của nàng nhận được một cuộc gọi…

Khi Hạnh Vi khi nhìn vào tên người gọi đến thì nàng phải há hốc mồm kinh ngạc!

– “HARRY?” – Hạnh Vi thốt lên khi thấy trên màn hình điện thoại hiện lên số của Harry.

Nàng nhanh chóng bắt máy…

– “Alo! Anh Harry? Em nghe nè!”
– “Alo! Vi hả em. May quá cuối cùng em cũng bắt máy rồi!” – Giọng của Harry phát ra từ đầu bên kia… đã lâu lắm rồi Hạnh Vi không nghe giọng nói của anh ta.
– “Dạ, em xin lỗi, do điện thoại của em hết pin từ tối hôm qua tới giờ… Mà anh về Việt Nam rồi sao?”
– Phải, anh mới về hôm qua thôi. Anh về thì ngay lập tức gọi cho thằng Bảo… và biết được hai vợ chồng đang cãi nhau. Giờ Bảo đang ở chỗ anh nè, nó lo cho em lắm! Giờ em đang ở đâu để anh đến đón.

Hạnh Vi khi nghe Harry nói Thế Bảo đang ở cùng anh ta thì nàng vô cùng vui mừng. Vừa gặp lại được Harry vừa biết Thế Bảo vẫn bình an… nàng mừng như muốn khóc…

– Anh Harry nói sao? Anh Bảo đang ở cùng anh sao… Em đang lo lắng không biết ảnh giờ này đang ở đâu… Nếu ảnh đang ở cùng anh thì em yên tâm rồi…
– “Uhm nó không sao, nhưng nó đang rất lo cho em nè! Giờ cho anh biết em đang ở đâu đi, anh qua đón rồi giúp hai người hòa giải!”
– “Em… em đang ở nhà ạ.”
– Ok vậy em cứ ở đó chờ anh! Anh sẽ qua đón liền. Vậy nhé!
– “Dạ! Em cảm ơn anh Harry.”

Sau cuộc gọi, Hạnh Vi thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất thì nàng biết Thế Bảo vẫn bình an và khỏe mạnh.

Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/

Ở bên phía Harry…

Sau khi cúp máy thì anh ta liền quay sang nói với Thế Bảo:

– RỒI! Vi đang ở nhà, mày đừng lo! Giờ mày cứ ở đây chờ tao qua đón nàng! Sau đó tao sẽ giúp hai đứa bây hòa giải!

Thế Bảo nghe Harry báo tin thì mừng rơi nước mắt, anh đã lo lắng cho Hạnh Vi từ đêm qua tới giờ, anh chạy khắp nơi để đi tìm nàng nhưng đều không thấy… và rồi tự nhiên anh nhận được cuộc gọi của Harry. Lúc đầu Thế Bảo cũng tỏ ra bất ngờ khi biết tin Harry đột nhiên về nước, nhưng vì lo cho Hạnh Vi nên anh nhanh chóng tìm đến người bạn và nhờ anh ta giúp đỡ…

– “Hay là để tao đi với mày, tao lo cho Vi quá!” – Thế Bảo nói khi nghe tin vợ đang ở nhà từ Harry.
– KHÔNG ĐƯỢC! Hai vợ chồng mày đang giận nhau… Giờ đột nhiên gặp mặt thì hư bột hư đường hết. Cứ để tao qua đón nàng và làm biện pháp tâm lý trước. Tao đảm bảo với mày tao sẽ đưa Vi hoàn toàn nguyên vẹn đến cho mày. Yên tâm đi! – Harry nói.

Thế Bảo khi nghe xong thì cũng tin tưởng vào bạn mình. Anh sau đó đồng ý để Harry đi đón Hạnh Vi trước…

– “Được, vậy tao trông cậy vào mày đó. Cảm ơn mày nhiều nha.”
– “Cảm ơn gì chứ, bạn bè với nhau cả mà.”

Nói rồi Harry chia tay Thế Bảo, anh nhanh chóng ra xe rời nhà để đi đón Hạnh Vi…

Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/

Sau 15 phút…

Harry lúc này đã đến trước cổng chung cư để đón vợ bạn.

Hạnh Vi nhìn thấy chiếc Maybach sang trọng thì biết ngay đây là xe của Harry, cũng đã lâu lắm rồi nàng mới được gặp lại anh…

– “Anh Harry!” – Hạnh Vi mở cửa trước của chiếc xe và chào hỏi Harry.
– “Vi! Lâu quá không gặp em rồi!” – Harry cũng chào hỏi lại Hạnh Vi, lần cuối anh gặp nàng là khi…
– “Hihi, anh vẫn khỏe chứ. Nhìn anh vẫn phong độ như ngày nào!” – Hạnh Vi nhìn Harry vẫn đẹp trai phong độ với mái tóc vàng được buộc lên theo kiểu Brad Pitt.
– “Anh vẫn khỏe, cảm ơn em. Anh nhìn em bây giờ xinh đẹp hơn trước rất nhiều… có vẻ thằng Bảo chăm em kỹ lắm đúng không nè.”

Nghe Harry nhắc đến Thế Bảo làm Hạnh Vi hơi lúng túng, nàng biết thế nào chồng mình cũng đã kể chuyện cãi nhau cho Harry nghe… nhưng nàng cũng thấy hơi lạ là tại sao chồng không đi cùng Harry đến đón nàng.

– “Anh Bảo… sao ảnh không đi cùng anh đến đón em?” – Hạnh Vi hỏi…
– “À, thật ra thì nó đòi đến đón em cho bằng được đó chứ. Nhưng anh thấy như vậy có khi lại không tốt lắm… anh muốn có đôi lời với em trước khi tận tay giao lại cho thằng Bảo.”
– “… Uhm, thật sự thì em vẫn còn giận ảnh đó… nhưng em cũng rất lo cho ảnh.”
– “Anh biết mà, hai vợ chồng thì đương nhiên sẽ có lúc cãi nhau thôi. Nhưng anh biết thằng Bảo nó yêu em nhiều lắm, và anh thấy em cũng rất yêu nó. Vậy nên cả hai hãy mở lòng mà tha thứ cho nhau một lần đi nhé.” – Harry tỏ ra như là một quân sư giảng hòa.
– “Dạ… em biết rồi. Em giận thì giận vậy thôi, chứ nếu mà gặp lại anh Bảo thì chắc em cũng xiêu lòng mà tha thứ cho ảnh hihi.”
– “Vậy thì tốt, vậy thì anh không cần phải tốn sức làm công tác tư tưởng nữa hahaha.”
– “Hihi, nhưng dù sao cũng cảm ơn anh Harry nhiều nè.” – Hạnh Vi híp mắt cười và gửi lời cảm ơn đến Harry.
– “Không có gì, đừng khách sáo với anh như vậy chứ kaka.”

Nói rồi Harry đánh xe đưa Hạnh Vi về lại nhà mình để “đoàn tụ” cùng Thế Bảo.

Trên đường đi, Hạnh Vi hỏi thêm Harry về những tháng qua anh đã làm gì ở nước ngoài, và tại sao anh lại trở về Việt Nam vào lúc này…

Harry “tâm sự” về những dự án anh phải thực hiện cho MAXYM ở các chi nhánh Châu Âu, và sau khi xong việc thì giờ đây anh chính thức trở lại Việt Nam để quản lý chi nhánh ở đây. Ngoài ra, anh ta còn cho Hạnh Vi biết một tin mà làm cho bản thân nàng cảm thấy khá buồn:

– “À, còn một chuyện nữa anh muốn báo cho em biết! Liên quan đến vấn đề nhân sự ở MAXYM.”
– “Chuyện gì vậy anh?”
– “Chuyện là anh Mạnh Hùng đã xin nghỉ làm ở studio của mình. Ảnh báo là do gia đình có chuyện buồn nên giờ muốn nghỉ ngơi một thời gian. Ảnh sẽ không quay lại studio để làm nữa.” – Harry báo tin về lão Hùng cho Hạnh Vi biết.
– “Sao cơ? Anh Hùng ảnh xin nghỉ rồi sao? Sao ảnh không cho em biết gì hết? Sao đột ngột quá vậy!” – Hạnh Vi vô cùng ngạc nhiên với tin tức này… nàng không nghĩ lão Hùng sẽ nghỉ làm mà không cho nàng biết trước một tiếng.
– “Anh cũng không biết nữa, anh chỉ nhận tin từ công ty và biết vậy thôi. Anh cũng không thân với anh Hùng lắm nên không có hỏi lại… Nhưng nghe cách em phản ứng thì có vẻ em và anh Hùng thân thiết lắm phải không?”
– Dạ… thật ra là sau cái lần anh đi nước ngoài công tác thì anh Hùng cũng đã… giúp đỡ em rất nhiều, lúc đầu thì em cũng không ưa gì tính cách của ảnh nhưng dần dần thì tụi em trở nên thân thiết hơn. Bây giờ đột nhiên nghe tin ảnh không còn làm chung nữa thì cũng có chút buồn thôi anh.
– Thì ra là vậy… À mà ngoài ra anh còn một chuyện nữa quên nói! Đó là bên phía ban tổ chức các cuộc thi sắc đẹp của MAXYM đã có thông báo mới về cuộc thi sắp tới. Họ cho biết các người mẫu sẽ phải bay đến Myanmar và thực hiện một phần thi tên là “Escape Room”. Thể lệ như thế nào thì họ không nói nhưng nghe tên thì có vẻ sẽ là một cuộc thi liên quan đến đầu óc và sự nhạy bén.

Hạnh Vi nghe xong thì vừa phấn khởi nhưng cũng vừa lo âu…

– “Vậy hả anh. Vậy là chỉ còn gần 1 tuần nữa là em lại phải bay sang Myanmar rồi. Những lần trước thì đều có anh Hùng đi cùng em, lần này ảnh nghỉ rồi chắc em lại phải đi một mình.”
– “Em đừng lo, lần này anh sẽ đi cùng em!” – Harry nói…
– “Hả? Anh mới về Việt Nam mà. Bắt anh hộ tống em nữa thì em thấy ngại lắm.”
– “Không sao đâu, đây là nhiệm vụ của anh mà hihi.”
– “Vậy… em cảm ơn anh Harry trước. Nhưng nếu anh có bận gì thì cứ nói em, em tự đi một mình cũng được.”
– Ok em… Cũng sắp tới nhà anh rồi, em chuẩn bị tinh thần gặp lại thằng Bảo đi nè, chuyện công việc để sau cũng được!
– “Dạ…”

Và rồi Harry chính thức đưa Hạnh Vi đến gặp Thế Bảo…

Hai vợ chồng khi gặp mặt nhau thì lúc đầu có hơi ngại ngùng… Thế Bảo chỉ đứng từ xa nhìn Hạnh Vi mà không nói lời nào, chỉ đến khi Harry ra hiệu thì anh mới dám mạnh dạng tiến đến bắt chuyện với vợ:

– “Em… Em vẫn khỏe chứ?” – Thế Bảo hỏi một câu ngu ngơ làm cả Harry và Hạnh Vi đều phì cười.
– “Hahaha thằng Bảo bạn tao đây sao trời!” – Harry cười lớn trêu Thế Bảo, từng một thời sát gái oai phong mà giờ Thế Bảo lại trông như một cậu nhóc lần đầu đi cua gái.
– “Mày thì biết gì, im đi để vợ chồng tao nói chuyện!” – Thế Bảo quê độ quay sang chửi Harry.
– “Hahaha, ok ok”

Lúc này Hạnh Vi cũng bị sự “vụng về” của Thế Bảo làm cho không còn muốn giận anh nữa, nàng bước lại trước mặt chồng và nói với anh:

– Em vẫn khỏe, chỉ có 1 đêm không gặp thôi mà sao em lại không khỏe được chứ… Em… Em xin lỗi vì đã bỏ đi mà không nói với anh một lời… – Hạnh Vi lúc này chủ động nói lời xin lỗi trước.

Thế Bảo cảm động vì vợ không còn giận mình nữa, anh cũng vì lo cho nàng mà không còn để tâm đến việc mình giận Hạnh Vi…

– “Anh cũng xin lỗi, anh đã nặng lời với em. Anh hối hận lắm, em là người quan trọng nhất với anh trên đời này… Em đừng bỏ anh mà đi nữa nhé!”

Nói rồi Thế Bảo ôm lấy Hạnh Vi vào lòng, Hạnh Vi cũng rưng rưng nước mắt mà trao lại cho chồng một cái ôm thật chặt…

– “Hahaha vậy là happy ending rồi nhé!” – Harry đứng vỗ tay và cười thật lớn chúc mừng cho hai vợ chồng.
– “Haha, cảm ơn mày nhiều lắm, để hôm nay hai vợ chồng tao khao mày một bữa coi như trả ơn ‘hòa giải’ của mày.” – Thế Bảo nói với Harry.
– Ok Ok, vậy thì tao cũng không từ chối. Mà hay là làm 1 bữa BBQ hồ hơi tại nhà tao như lần trước luôn được không? – Harry gợi ý.

Thế Bảo và Hạnh Vi sau khi nghe Harry đề nghị thì cả hai khựng lại 1 giây… Hai người cùng nhớ lại cái đêm trước khi Harry ra nước ngoài công tác…

Lúc này Hạnh Vi chợt đỏ mặt nhìn Thế Bảo, nàng khẽ lắc đầu ra hiệu cho anh từ chối lời đề nghị của Harry vì ngại chuyện cũ giữa 3 người tại căn biệt thự này…

Thế Bảo hiểu ý vợ và liền nói với anh bạn của mình:

– “Ờ ý tưởng cũng hay đó… Nhưng mà tao nghĩ hay là cứ ra quán ăn cho tiện, ở đây thì phiền mày nhiều quá.”
– “Vậy sao? Ok nếu muốn ra ngoài thì ra ngoài. Dù gì cũng là mày đãi mà hehe.”
– “Ok vậy giờ tao đặt bàn, chiều nay tụi mình đi ăn luôn nhé.”
– “Ok!”

Và rồi sau đó Thế Bảo tạm biệt Harry để đưa Hạnh Vi về nhà… 3 người sẽ có hẹn đi ăn vào chiều tối nay.

Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/

Khi ngồi trên xe cùng Thế Bảo, Hạnh Vi chồm người qua trao cho chồng một nụ hôn vào má…

Thế Bảo bị hôn bất ngờ thì trong đầu anh bỗng nảy ra một ý định để “xin lỗi” vợ yêu.

Anh nhanh chóng tấp xe vào một con đường vắng và đậu lại ở đó.

Hạnh Vi khi thấy chồng bất ngờ tấp xe vào lề thì ngạc nhiên hỏi lại:

– “Ủa, sao anh lại tấp xe vào đây? Có vấn đề gì hả anh?”

Thế Bảo không trả lời vợ, anh từ từ tháo dây an toàn rồi chồm người qua sát Hạnh Vi…

– “Không có vấn đề gì cả… Chỉ là anh muốn ‘xin lỗi’ em một chút thôi!”

Nói rồi Thế Bảo trao cho Hạnh Vi một nụ hôn nồng cháy…

– “Ummm… Anh…” – Hạnh Vi bất ngờ vì nụ hôn của chồng… nhưng nàng cũng nhanh chóng đáp trả…

Nàng hé môi nhận lấy chiếc lưỡi của chồng đi vào miệng… Lưỡi nàng và lưỡi anh quấn lấy nhau làm một… Cảm giác “tình yêu nồng cháy” giữa hai vợ chồng bùng nổ trong giây phút này…

– “Mình ra ghế sau em nhé.” – Thế Bảo bỗng nói.

Hạnh Vi cũng khẽ gật đầu đồng ý với anh…

Thế là chỉ trong chốc lát, hai vợ chồng nhanh chóng chuyển sang hàng ghế sau của chiếc xế hộp… Vừa ngồi vào ghế sau, Thế Bảo ngay lập tức lao vào ôm lấy vợ mình, anh tiếp tục ngậm lấy đôi môi đỏ hồng của vợ mà trao cho nàng một nụ hôn mãnh liệt…

– “Ummm anh yêu em!”
– “Ư… Em cũng yêu anh!”

Hai người cảm thấy cơ thể mình nóng rang cả lên, nhịp tim đập nhanh như lần đầu họ quan hệ với nhau…

Thế Bảo nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo thun của mình ra và vứt lên ghế trước, anh sau đó cũng giúp vợ cởi bỏ chiếc áo của nàng…

Ngay khi bộ ngực tuyệt phẩm của vợ vừa hiện ra trước mắt anh thì Thế Bảo lập tức úp mặt mình vào mà bú mút…

*Chụt chụt chụt*

– “Ư… Anh ơi… Em sướng!!!” – Hạnh Vi ngã đầu dựa vào lưng ghế để cho Thế Bảo thỏa sức ngậm mút cặp tuyết lê của mình…
– “Ummm anh nhớ hai quả đào của em quá…” – Thế Bảo vừa ngậm mút vừa khen ngợi cặp ngực của vợ.
– “Ư… vậy anh mút chúng mạnh lên nữa đi… Aaaaa”
– “Anh đang mút hết sức mình đây…”

Thế Bảo nói rồi mút thật mạnh một bên ngực Hạnh Vi, bên còn lại anh dùng tay xoa nắn để cảm nhận sự tròn trịa và mềm mại của ngực vợ mình…

Sau một lúc được Thế Bảo “massage” ngực, Hạnh Vi lúc này chủ động đưa tay tìm đến khúc thịt của chồng. Nàng giúp anh cởi bỏ chiếc quần jean và giải phóng thằng nhỏ đang căng cứng hết mức của anh ra…

Khi thằng nhỏ của Thế Bảo vừa ngóc đầu đưa ra ngoài thì Hạnh Vi lập tức dùng tay túm lấy nó mà sục nhẹ…

– “Hihi, của chồng cứng ngắc rồi nè!”
– “Thì tại vợ hết đó, giờ chồng bắt đền vợ nè!”

Thế Bảo nói rồi quỳ ngồi lên ghế sau, anh đưa dương vật của mình ra trước để mời gọi Hạnh Vi. Khi Hạnh Vi nhìn thấy khúc thịt ấm nóng của chồng chĩa ra vẫy gọi thì nàng lập tức cúi người… há miệng ngậm lấy khúc dương vật mà cho vào sâu trong miệng mình…

– “Ư… mmmmm…”

Hạnh Vi bú mút dương vật của chồng một cách ngon lành, nàng hết liếm quanh bên ngoài đầu khấc rồi lại nuốt trọn cả khúc dương vật vào trong đến tận gốc… Mỗi lần nàng bú chặt dương vật là lại làm Thế Bảo rên lên vì sung sướng…

– “Aaaaa sướng quá vợ ơi. Chồng không chịu nỗi nữa mất!”
– “Hihi, thằng nhỏ của chồng là ngon nhất! Nó vừa miệng của vợ nên vợ mút rất là đã nè.” – Hạnh Vi ngước nhìn và nói với Thế Bảo.

Nhưng câu nói bâng quơ của nàng lại vô tình kích thích Thế Bảo cực mạnh…

– “Vừa miệng? Ngon nhất?” – Thế Bảo thầm nghĩ…
– “Có phải ý nàng là nàng từng ngậm cái khác to hơn của mình sao???” – Thế Bảo bỗng cảm thấy tim mình đập nhanh hết cỡ…

Những suy nghĩ thoáng qua đó làm cho Thế Bảo càng thêm nứng cặc. Anh cảm nhận được mình như sắp tuôn trào ra hết “đạn dược” vào trong miệng Hạnh Vi…

– “Aaaaa, khoan đã… ngừng lại xíu. Anh ra mất!” – Thế Bảo bỗng la lớn rồi rút dương vật ra khỏi miệng Hạnh Vi.
– “Hihi, thì cứ ra trong miệng vợ đi nè… Lần này vợ muốn thử ‘uống’ tinh trùng của chồng!” – Hạnh Vi bỗng bạo dạng một cách bất ngờ.
– “Haha, thật hả… vậy lát nữa chồng xuất vào trong miệng vợ luôn nha…” – Thế Bảo thì càng nứng hơn khi nghe vợ mình nói vậy.
– “Ừa nè. Nhưng trước tiên thì phải làm cho vợ sướng đã. Hihi”

Hạnh Vi nói rồi tự mình cởi bỏ chiếc quần ra, nàng sau đó ngã người ra sau… banh rộng hai chân mời gọi Thế Bảo.

Thế Bảo khi thấy hai mép thịt đỏ hồng ẩm ướt của Hạnh Vi mở rộng mời gọi thì lập tức lao vào liếm láp…

– “Ummmm ngon lắm vợ ơi… để chồng liếm sạch cho vợ nha…” – Thế Bảo vừa liếm vừa nói để kích thích Hạnh Vi…
– “Ư… chồng liếm cho vợ đi… của chồng hết đó.”

Và rồi Thế Bảo cứ úp mặt vào hạ thể Hạnh Vi mà bú liếm, anh dùng lưỡi đánh lên hột le để kích thích vợ mình bên ngoài… rồi sau đó khoét sâu chiếc lưỡi nhám vào bên trong 2 mép âm đạo nàng…

– “AAAAA, vợ thích… chồng dùng lưỡi lắm… aaaa sướng quá chồng ơi…”

Hạnh Vi oằn người rên lên sung sướng vì được Thế Bảo “gãi” đúng chỗ ngứa… Sau chừng 5 phút được Thế Bảo bú liếm thì Hạnh Vi giật giật run người lên đỉnh lần thứ nhất.

– “AAAAA Vợ raaaaa”
– “Haha, lồn của vợ ngon thật. Chồng ‘ăn’ hoài mà không chán luôn nè.”
– “Hihi, vậy chồng ăn tiếp đi.”
– “Thôi, để dành đó đi, giờ tới phiên thằng nhỏ của chồng nè!”
– “Hihi, chồng nứng lắm rồi chứ gì.”

Hạnh Vi cười yêu với Thế Bảo rồi sau nó nàng ngồi người trở dậy, nàng chuyển sang tư thế bò 4 chân hướng mặt ra cửa kính của chiếc oto… còn mông thì chĩa về phía dương vật đang căng cứng của Thế Bảo…

– “… Vậy thì cho thằng nhỏ của chồng làm việc đi nè!” – Hạnh Vi quay đầu cười ‘dam dang’ với Thế Bảo, nàng còn đưa 1 tay ra sau để banh 1 bên mông mình ra để Thế Bảo dễ dàng “đi” vào.
– “Vậy chồng tới luôn đây. Chồng thích nhìn mông vợ từ phía sau như vậy lắm!”

Thế Bảo nói rồi từ từ áp sát hạ thể vào mông Hạnh Vi, anh cố định khúc thịt của mình trước “cửa” hai mép âm đạo của nàng… rồi đâm nhẹ thằng nhỏ của mình vào…

– “AAAAA sướng!!!” – Thế Bảo rên lên khi dương vật của anh bị âm đạo khít rịt của Hạnh Vi ép chặt…
– “Ưuuu… em cũng sướng…” – Hạnh Vi cũng rên lên khi hạ thể nàng bị thằng nhỏ của chồng nông ra để từ từ chui vào bên trong.
– “Anh cho nó vào hết cỡ đây!!!”

Thế Bảo nói rồi thúc mạnh hông mình, con cặc của anh đâm sâu vào lút cán trong lồn Hạnh Vi… Sự ấm nóng và trơn tuột bên trong lồn làm Thế Bảo sướng điên lên đi được.

– “Aaaaa sướng lắm vợ ơi… chồng muốn chịch vợ như vậy suốt đời!”
– “Ư… mmm, Vợ cũng sướng… chồng cứ chịch vợ như vậy mãi đi, vợ muốn cái cặc của chồng mãi mãi thuộc về vợ!”
– “Aaaa nó là của vợ mà… chồng cho vợ nè… ư ư ư…”

Nói rồi Thế Bảo tăng tốc hạ thể, những cú nhấp của anh ngày càng “uy lực”. Cả người Hạnh Vi rung lắc theo từng cú nhấp của Thế Bảo… mặt nàng giờ đây bị đẩy tới áp sát vào mặt kính trước mặt…

*Bạch bạch bạch bạch…* – Tiếng da thịt “tương tác” với nhau tạo ra âm thanh bành bạch vang khắp chiếc xế hộp.

… Và rồi khi đang trong cơn sướng do hạ thể được Thế Bảo nhấp nhả liên tục, Hạnh Vi lúc này bỗng thấy bên ngoài cửa kính xuất hiện một người đàn ông lạ mặt…

– “A… chồng… từ từ lại. Bên ngoài có người kìa!!!” – Hạnh Vi cố gắng kiềm chế nhịp thở và cảnh báo với Thế Bảo.

Thế Bảo lúc này cũng nhìn thấy sự xuất hiện của người đàn ông lạ mặt. Anh ta có vẻ như chỉ đi ngang qua… nhưng vì nghe thấy tiếng động lạ phát ra từ trong xe nên tò mò tiến đến kiểm tra…

– “Vợ yên tâm đi, kính này nhìn từ bên trong ra thì được chứ nhìn từ bên ngoài vào thì không thể thấy gì cả!”
– “Nhưng… nhưng mà vợ ngại lắm… ư ư ư… chồng tạm ngưng lại một chút để người ta đi qua đã có được không… ư ư ư…”

Hạnh Vi năn nỉ chồng ngưng lại một chút vì nàng thấy người đàn ông lạ mặt kia đang từ từ tiến sát đến tấm cửa kính ngay trước mặt mình…

Nhưng Thế Bảo trong hoàn cảnh này thì đang kích thích tột độ, anh chẳng những không tạm ngừng mà còn dùng tay giữ chặt hông Hạnh Vi để thúc mạnh hạ thể hết mức có thể…

*BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…*

– “Ưmm… đừng mà chồng!” – Hạnh Vi lúc này đưa một tay lên để bịt miệng mình lại… nàng thấy người đàn ông kia đã đứng sát cửa kính vào lúc này…

Người đàn ông đó áp sát mặt mình cố gắng nhìn vào trong tấm kính sau của xe hơi, nhưng trước mắt anh ta chỉ là một màu đen huyền ảo.

– “Hình như có ai trong xe? Mình mới nghe tiếng gì đó ‘quen quen’ thì phải?” – Người đàn ông tự nói…

Anh ta không nhìn được thì cố gắng áp tai vào sát cửa kính để “nghe lén”.

Bên trong xe, Thế Bảo thấy hành động “tò mò” của người đàn ông thì kích thích vô cùng, anh như một cái máy dùng hết “công lực” của mình mà nhấp nhanh con cặc vào sâu trong lồn Hạnh Vi…

– “AAAAA… rên lên đi emmmmm” – Thế Bảo hối Hạnh Vi.

Hạnh Vi thì chỉ ráng bịt miệng mình lại và lắc đầu liên tục… nàng biết Thế Bảo đang nứng lắm rồi, nhưng trong hoàn cảnh này nàng lại e ngại mà không dám rên lên…

– “Rên lên đi mà… Ư… mmmm”
– “Ummm… kh… ôn… g… g… g…”

Dù có năn nỉ cỡ nào thì Hạnh Vi nhất quyết cũng không rên lên thành tiếng… Thế Bảo cũng vì dùng quá sức công lực mà chịu không nổi nữa sắp xuất tinh vào trong lồn nàng…

– “AAAAA anh sắp ra rồi vợ ơi… vợ quay lại đây để chồng cho vợ ‘uống’ tinh trùng nè!”
– “Ummmm ummmmm… chồng ra hả…” – Hạnh Vi cũng giật giật sung sướng vì âm đạo co thắt liên tục, nhưng nàng cũng cố gắng quay người lại há miệng thật to để đón nhận những giọt tinh của Thế Bảo…

Thế Bảo lúc này cũng nhanh chóng rút dương vật ra, anh chồm người tới cầm lấy khúc thịt hướng vào miệng Hạnh Vi mà “xả hàng”…

Nhưng vì cơn nứng đã đạt đỉnh quá nhanh, khi đầu khấc Thế Bảo chưa kịp đút vào miệng Hạnh Vi thì những dòng tinh trắng đục đã phun trào xối xả… những dòng tinh đó vô tình bắn lên khắp mặt Hạnh Vi làm nàng phải nhắm mắt lại né tránh…

– “Aaaaa… anh ra trúng mặt em rồi!!!” – Hạnh Vi la lên khi cảm nhận được sự sền sệt đến từ tinh trùng của Thế Bảo chảy dài trên mặt mình.
– “Aaaa anh xin lỗi… vẫn còn đủ cho em uống nè!”

Tuy vậy, Thế Bảo vẫn kịp đút dương vật mình vào miệng Hạnh Vi để xuất ra một nửa lượng tình trùng vào trong họng nàng.

– “Ummm…” – *Chụt chụt…*

Hạnh Vi cố gắng mụt chặt khúc thịt của Thế Bảo… nàng nếm trải vị mằn mặn, tanh tanh, ngầy ngậy khi tinh dịch của chồng chảy sâu vào trong miệng mình…

– “Aaaaa chồng sướng!!!”

Thế Bảo rên lên rồi rút cặc ra khỏi miệng Hạnh Vi, anh được nàng mút sạch khúc thịt làm cho nó trở nên bóng loáng sạch trơn…

– “… Anh thích chịch em như vậy lắm!” – Thế Bảo thủ thỉ vào tai Hạnh Vi sau khi được nàng mút sạch con cặc.

Hạnh Vi thì sau khi nuốt hết tinh của chồng… nàng vẫn nhắm chặt mắt vì những giọt tinh vẫn còn vương vãi trên mặt mình…

– “Vợ cũng thích lắm… nhưng mà chồng hãy giúp vợ lau mặt đi nè.”

Tuy nhiên, lúc này Thế Bảo bỗng chú ý người đàn ông đứng ở ngoài cửa. Ông ta sau một hồi nghe ngóng không được gì thì định bụng quay đầu bỏ đi…

Nhưng khi vừa bước đi được vài bước thì…

*CỌT KẸT…* – Tiếng cửa kính xe hơi từ từ hạ xuống…

Người đàn ông lập tức quay đầu nhìn lại về hướng cửa sau của chiếc xe hơi… Ông ta há hốc mồm ngạc nhiên với cảnh tượng hiện ra trước mắt…

… Bên trong chiếc xe hơi lúc này là gương mặt xinh đẹp dính đầy tinh trùng của Hạnh Vi hiện ra lấp ló… Nàng vẫn đang nhắm mắt không biết chuyện gì xảy ra…

Thế Bảo đã lén bấm nút hạ cửa kính xe xuống mà không cho nàng biết…

Đến khi gã đàn ông ngạc nhiên hối hả quay lại chiếc xe để nhìn cho rõ hơn thì Thế Bảo lập tức bấm cửa kính xe lên trở lại…

Người đàn ông bên ngoài được dịp nhìn thấy cảnh tượng dâm đãng của Hạnh Vi thì tim đập mạnh… ông ta vốn bị nhồi máu cơ tim nên ngay lập tức phải ngồi xuống đất nghỉ ngơi lấy lại sức…

Về phần Thế Bảo sau khi đóng cửa kính lại thì anh cũng lau mặt cho Hạnh Vi. Anh nhìn nàng cười thật tươi vờ như không có chuyện gì xảy ra…

Hạnh Vi cũng lườm anh một cái thật yêu vì lỡ bắn tinh lên mặt nàng… Nàng vẫn không biết vừa rồi đã bị người đàn ông bên ngoài xe nhìn thấy tất cả…

Hai vợ chồng sau đó tiếp tục lên đường trở về ngôi nhà thân yêu của mình…

Chương trước Chương tiếp
Loading...