Trai chơi
Chương 2
Tối hôm sau, trong lúc tôi đang ngồi làm bài tập thì có tiếng chuông gọi cửa. Bà Tuyết nhanh chân chạy ra mở cổng. Một phụ nữ bước vào nhà. Bà ta chỉ thoáng quay mặt về phía tôi rồi cùng bà chủ đi ra nhà sau. Tôi hồi hộp nhìn theo bà khách. “Chắc đây là bà vợ ông Giám Đốc Công Ty Thương Mại Cổ Phần SEASIA”. Tôi nghĩ vậy rồi giả vờ cắm cúi làm bài, trí óc chỉ nghĩ đến bà khách. Bà ta có một thân hình thật khêu gợi với dáng đi uyển chuyển và quý phái. Tôi không nhìn rõ mặt bà ta được vì khuôn mặt hầu như bị che lấp hết bởi cái mũ rộng vành.
Chừng 10 phút sau, bà Tuyết đến nói nhỏ với tôi:
– Đó là bà giám đốc. Dì đã nói với bà ấy rồi. Bây giờ dì đi có việc, ngày mai mới về.
Bà Tuyết trang điểm qua loa rồi dắt chiếc xe Dream đi.
Sau khi bà Tuyết đi rồi tôi vẫn ngồi giả vờ tiếp tục làm bài. Năm phút trôi qua, mười phút trôi qua, rồi nửa giờ trôi qua, bà khách vẫn tỉnh bơ ngồi xem báo. Một lát sau bà ho khẻ một tiếng rồi nói:
– Có bài xì không?
Tôi nói:
– Dạ có.
– Cho mượn đi.
Tôi đi lấy bộ bài xì đưa cho bà ta. Bây giờ tôi mới nhìn rõ mặt người phụ nữ. Đó là một khuôn mặt đẹp tuyệt vời, với nét trang nghiêm và hiền diệu. Bà ta trạc 35 tuổi, trông rất sang trọng với những trang sức và mùi nước hoa đắt tiền. Bà ta cầm bộ bài, đăm đăm nhìn tôi và nói:
– Nóng quá! Tắm cái đã. Hay là em tắm trước đi.
– Chị tắm đi. Em qua phòng tắm bên kia.
Tôi vào phòng tắm. Tắm xong tôi lên nhà trên ngồi đợi. Một lát sau bà ta từ phòng tắm đi ra với bộ đồ pijama rất kín đáo và hỏi tôi:
– Tên là Minh phải không? Em mấy tuổi?
– Dạ 17…
– Tốt. Chắc em biết đánh bài cào?
– Bài cào ai mà không biết.
– Vào trong này chơi bài đi! Bà ta nói xong, đứng dậy đi vào phòng ngủ của tôi một cách rất tự nhiên. Tôi hồi hộp theo sau. Bà ta leo lên giường, ngồi xếp bằng và xóc bài. Tôi cũng leo lên giường và ngồi đối diện. Tôi hỏi:
– Đánh không thôi sao?
– Em muốn đánh ăn tiền, búng tai hay quẹt lọ nồi?
– Em không dám đánh ăn tiền với chị đâu…
– Búng tai hả?
– Đau chết.
– Thế thì xuống bếp lấy cái nồi…
– Hay là lấy ống sáp môi của chị?
Bà khách cười, phô những chiếc răng trắng như những viên ngọc:
– Tuyệt! Em thật là giàu sáng kiến.
Bà khách lấy ống sáp môi ra bỏ trên giường. Lúc đầu chúng tôi chơi bài cào, lát sau lại chơi xì phé và xập xám. Thế rồi sau một tiếng đồng hồ sát phạt nhau, chúng tôi người nào cũng dính đầy sáp môi trên mặt. Chúng tôi nhìn nhau cười ré lên như hai đứa trẻ. Bà khách nói:
– Chị tên là Chi Mai. Từ ngày có chồng chị chưa bao giờ vui như hôm nay.
Thế là chúng tôi thân nhau. Chúng tôi lục tung các thứ rau, thịt, cá… mà bà Tuyết để trong tủ lạnh đem ra nấu nướng và ăn chung với nhau. Ăn xong, chúng tôi lại đem bài ra bói, rồi lại chơi xập xám. Chị Mai nói:
– Chơi bài khơi khơi như thế này chán thấy mồ.
– Vậy chị muốn chơi… kiểu gì?
– Cũng bợm quá nhỉ. Vậy mà cứ tưởng ngây thơ. Không phải “kiểu gì” mà là “ăn gì”. Được rồi, chơi “bài ăn da” đi!
– Nghĩa là sao?
– Nghĩa là ai thua, phải… phải… cởi áo quần ra, mỗi lần thua cởi một món quần hay áo tùy ý. Ai cởi hết áo quần trước là thua.
– Chị muốn nói ai trần truồng như nhộng trong khi người kia vẫn còn mặc một món đồ trên người là thua phải không? Được, em chịu liền. Nhưng hình như chị mặc trong người đến 4 món: Áo, quần, xú – chiêng, xì – líp, trong khi em chỉ có 3 món trên người vì em không mặc áo lót. Như vậy không công bình.
– Chà, em quan sát chị hơi kỹ đó. Sẽ tính như em mặc 4 món thôi, nghĩa là một lần em thua khỏi cởi. – Đồng ý. Nhưng không được ăn gian.
– Ai thèm ăn gian.
– Nhưng người thắng cuộc thì có lợi gì? Hay chỉ nhìn khơi khơi như vậy thôi?
– Nhìn đủ… sướng rồi còn muốn gì nữa.
– Không, em muốn sau đó đánh thêm một “ván bài lật ngửa” nữa. Em muốn nói cụ thể là nếu cái người trần truồng như nhộng đó bị thua thì nằm ngửa ra cho người kia…
– Quỷ thật. Trong đầu em cứ nghĩ là chị thua. Nếu em thua thì em nằm ngửa hay sấp? Nếu chị thắng thì em tưởng là chị sẽ… làm gì em sao?
Tôi thất vọng nghĩ: “Vậy thì chị ấy tới đây làm gì. Có thật như bà Tuyết nói không?”. Tôi rầu rầu nói:
– Nếu chị thắng thì chị búng tai em.
– Được, hạ hồi phân giải.
– Rồi, bắt đầu đi.
Chi Mai rút bài và nặng bài giống như một tay chuyên nghiệp. Tôi cũng rút 3 cây bài lên xem: Chín nút. Tôi mỉm cười để bài xuống giường. Chi Mai nói:
– Khui.
Cả hai đều trình bài ra: Người nào cũng đều chín nút. Thế là huề, chẳng ai phải cởi đồ ra cả.
Lần thứ nhì tôi được 7 nút, Chi Mai 8 nút. Thế là tôi thua. Tôi định cởi cái áo sơ mi ra nhưng Chi Mai nói:
– Khỏi, coi như em đã mặc 4 món đồ và cởi ra bớt một món rồi, còn lại ba.
Ván bài thứ ba tôi lại thua. Tôi cởi chiếc áo sơ mi ra. Chi Mai đăm đăm nhìn bộ ngực trẻ trung và nở nang của tôi. Tôi thấy hình như chị ấy đang nuốt nước bọt.
Ván bài thứ tư tôi thắng. Thấy Chi Mai có vẻ ngần ngừ, tôi nói:
– Chị muốn ăn gian hả?
– Không đâu. Nhưng em phải để chị chuẩn bị… tinh thần. Dù sao chị cũng là phụ nữ.
Chi Mai nói xong, chần chừ một lát rồi từ từ nằm nghiêng qua một bên định cởi quần ra nhưng chiếc quần quái ác lại cột dây thắt nút theo kiểu gì đó không mở ra được. Chị nói:
– Em cho chị mượn cái kéo hay con dao cũng được.
Tôi đi lấy cây kéo đưa cho chị. Chị cắt sợi dây lưng quần một cách nhanh nhảu và cởi quần ra. Tim tôi như muốn vọt ra ngoài. Ôi cặp chân và cặp đùi mới đẹp làm sao! Chúng thon và trắng như tuyết. Tôi hồi hộp nghĩ không lẽ chị ấy muốn mình làm liền sao? Ô không, chị này khôn thật. Khi ngồi lên, cái áo khá dài che hết cả chiếc xì – líp.
Ván thứ năm, Chi Mai lại thua. Tôi mỉm cười nói:
– Chắc lần này chị không dám cởi cái… ở dưới đâu.
Sau một lát im lặng và chần chừ, Chi Mai nằm nghiêng người, rồi tụt xì – líp ra. Chiếc xì – líp màu hồng nhạt, mỏng tanh và nhỏ xíu. Cái áo vẫn che kín cửa ngõ thiên đường. Tôi vừa nhìn cặp đùi của Chi Mai vừa lẩm bẩm: “Chị này khôn thật. Cái áo rộng thật là lợi hại” Ván thứ sáu, tôi thua. Tôi nằm nghiêng xuống và cởi cái quần dài ra, xong chồm người về phía trước, cố ý che dấu bớt con cu to dài đang đội cái xì – líp lên, căng cứng. Chi Mai liếc nhìn vào háng tôi, mặt đỏ như gấc.
Ván thứ bảy Chi Mai thua. Tôi nói:
– Lần này chắc chị không dấu đâu được cả.
Chị đỏ mặt nói:
– Chấp nhận. Cái gì đến sẽ đến. Chị nói xong, cởi cái áo ra. Trời ơi! Sao trời sinh ra một phụ nữ đẹp như vậy. Nước da trắng, đôi bờ vai hơi xuôi, cặp vú lớn và nhọn được nâng lên một cách sơ sài bởi cái nịt vú nhỏ xíu, đôi vú căng phồng lên như có ai đang ở trong lồng ngực thổi ra. Phía dưới, giữa cặp đùi mà chị cố ý kẹp lại để không quá lộ liễu, tôi thoáng thấy phía trên cái gò với đám lông được cắt tỉa gọn gàng.
Ván thứ tám chị lại thua. Không chần chờ gì cả, chị Mai cởi cái nịt vú ra. Cặp vú của chị bây giờ trông càng đẹp hơn. Không có chút vải nào nâng nó lên cả, nhưng nó vẫn nhô cao lên, hai cái núm hồng hồng nho nhỏ. Bây giờ chị không có lấy một mảnh vải trên người. Chị sượng sùng nói:
– Nhìn như vậy đủ chưa hay muốn chơi nữa?
Tôi nói trong hơi thở:
– Chơi nữa.
Ván thứ chín tôi thua. Thế là bây giờ cả hai đều trần truồng. Chi Mai nói:
– Người này nhìn người kia. Thế là huề… vốn.
– Đã nói rồi mà. Còn “ván bài lật ngửa”nữa. Nếu chị thắng thì lấy kéo cắt luôn hai tai em cũng được.
Tôi vừa nói vừa lấy cái kéo đưa cho chị. Chị cười có vẻ rất thích thú rồi rút 3 cây bài.
Lần này chị ấy nặng bài khá lâu. Sau khi xem bài xong, Chi Mai vứt bài xuống đất và nằm ngửa xuống giường, đưa tay về phía tôi nói:
– Chị thua rồi, bị bù. Em có bù không? Nếu không thì tới đây đi. Chị đợi… chị thua lâu quá rồi. Tới đây đi. Mau lên.
– Em được có một nút, cứ tưởng không còn tai nữa, nào ngờ lại sướng như thế này.
Chi Mai rên lên:
– Kẻ chiến thắng muốn làm gì thì làm đi.
Nói xong, chị nhắm mắt lại, dang rộng hai đùi ra và co chân lên. Bây giờ tôi mới nhìn rõ cái khe vào thiên đường. Nó đỏ hồng như đôi môi chị và đang rỉ nước, nước chảy cả xuống dưới hậu môn, thấm ướt luôn cả tấm ra. Tôi nghĩ có lẽ Chi Mai đã nhịn khá lâu rồi, đã muốn tôi chơi ngay từ lúc gặp nhau, nhưng lại muốn kéo dài cơn thèm, muốn vờn tôi như mèo vờn chuột. Tôi vừa nuốt nước bọt vừa vồ lấy chị như cọp vồ mồi. Tôi ôm lấy chị hôn như điên lên môi, lên vú, lên bụng, lên lồn, xong đút con cu cứng như một cái chày vào trong lồn người phụ nữ và nắc. Chi Mai ôm riết lấy tôi và luôn miệng phát ra những âm thanh y hệt như đang ăn phải ớt cay. Cái âm đạo của chị rất hẹp, con cu tôi lại khá lớn, nhưng vì nước nhờn từ trong lồn chị ra nhiều quá, nên cu thụt vào thụt ra hết sức trơn tru. Hai chúng tôi mây mưa lăn lộn hơn nửa giờ rồi cùng ra một lần và ôm nhau nằm ngủ cho đến khuya.
Khi thức dậy Chi Mai nói:
– Đã quá. Từ nhỏ đến lớn chị chưa hề được sướng như thế này.
Tôi cười nói:
– Chắc cu ông giám đốc nhỏ quá hả?
– Quỷ! Của thằng cha ấy còn bự hơn cả em nữa. Tởm! Em đừng tưởng nhầm bự là hay ho gì.
Đối với phụ nữ, còn tình cảm nữa, còn nhiều vấn đề khác nữa. Phức tạp lắm! Hơn nữa có nhiều cách… Chơi nữa được không?
– Dư sức.
Chị kéo tôi ngồi dậy, đối diện với chị, rồi ngồi lên đùi tôi và chàng hảng hai chân ra. Tôi biết ý cho cu vào… Chị nói:
– Như thế này thì cu đâu có cần dài lắm. Minh thấy gì không? Cái của em nó vào tận phía trong cùng của chị.
Chúng tôi lại đụ nhau. Vừa đụ chị Mai vừa nói:
– Ôi cha, đã quá… Ôi cha… Như chị vừa nói đó… của thằng cha ấy bự lắm. Có lần chị bắt gặp ông ấy “chơi bài ăn da” giống như tụi mình chơi hồi tối, nhưng không phải chơi một mình. Chồng chị lại lấy cớ chơi gái trinh thì được hên trong việc kinh doanh nên đã đem tiền mua trinh không biết bao nhiêu lần. Những chuyện này dài dòng lắm, để hôm nào chị kể cho nghe. Chị tìm bà Tuyết, tìm em là để “trả thù chồng” Ông ấy “chơi bài ăn da” thì chị cũng” chơi bài ăn da”, Ông ấy mua trinh, bộ chị không biết mua trinh sao? Em là người đầu tiên…
Tôi nói:
– Chị mua trinh em là lỗ rồi. Em đâu còn trinh.
– Chị biết chớ. Nhưng cái đó đâu thành vấn đề.
Tôi hỏi:
– Chị vẫn còn thương ông ta?
– Bây giờ thì hết rồi. Tởm lắm. Sau khi… chơi em, chị sẽ không bao giờ cho ông ấy đụng vào người chị nữa. Em làm mạnh thêm chút nữa đi! Á…
Sau khi chơi nhau lần thứ nhì, chúng tôi lại ôm nhau ngủ cho đến nửa buổi sáng. Chi Mai thức dậy trang điểm qua loa, xong dúi vào tay tôi một tập xấp bạc dày cộm toàn giấy năm chục ngàn đồng. Tôi lấy xấp bạc bỏ lại vào trong ví chị Mai và nói:
– Chị muốn… chơi qua đường phải không? Em sẽ không bao giờ gặp chị nữa đâu.
– Nhưng em còn đi học. Đã là… chị em, chị phải lo cho em chứ.
Chị bỏ xấp bạc trên giường và nói:
– Em không lấy thì đưa cho bà Tuyết.
Chi Mai ngoe nguẩy đi ra cửa, vừa đi vừa nói:
– Tối mai chị đến kể chuyện về ông ấy cho em nghe.