Triệu Đức Tam
Chương 172
Hội nghị bế mạc, Dư phó chủ tịch trước mặt người toàn cục khen ngợi Triệu Đức Tam một phen, hơn nữa tự mình đánh nhịp để cho Trương cục trưởng đề bạt hắn lên làm khoa trưởng khoa kiểm tra an toàn chất lượng của cục khoáng sản than đá, quyết định này đối với Trương cục trưởng cùng Triệu Đức Tam đương nhiên là chuyện tốt. Trước đó vài ngày lúc tạm thời bổ nhiệm hắn làm khoa trưởng thì ở bên trong có một bộ số người âm thầm bất mãn, lần này Dư phó chủ tịch tự mình lên tiếng thì xong rồi.
Đối với quyết định này, người toàn cục ngoài miệng đều biểu thị đồng ý, nhưng trong nội tâm Vương phó cục trưởng rất không hài lòng, trong lúc này có loại cảm giác ngũ vị tạp trần.
Tại trong thời gian ngắn ngủi một năm có thừa, kiếp sống tại trong cục khoáng sản than đá thì Triệu Đức Tam hoàn thành nhảy lên hai cấp, từ lúc ban đầu dựa vào tiền tài cùng quan hệ mới tiến vào làm một khoa viên nho nhỏ, nhanh chóng biến hóa trở thành chính thức cán bộ cấp khoa vào lúc chưa có đến hai mươi lăm tuổi, trở thành cán bộ cấp khoa trẻ tuổi nhất trong lịch sử cục khoáng sản than đá của Thành phố Du Dương.
Buổi chiều thì có tờ giấy quyết định bổ nhiệm do Trương Hiểu Yến đưa đến cho Triệu Đức Tam, cầm lên quyết định bổ nhiệm trong một khắc này, hắn đột nhiên cảm giác trách nhiệm của mình vô hình tăng thêm rất nhiều, không gấp đắc chí, mà trong nội tâm trù tính kế hoạch công tác kế tiếp, bắt tay vào làm kế hoạch đối với mấy mấy mỏ than lớn tiến hành kiểm tra toàn diện, để làm báo cáo…
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trieu-duc-tam/
Lâm Đại Phát muốn tham dự mua hết lại các mỏ than của Cao Hổ Sinh, rồi bước kế tiếp có ý định dựa vào mối quan hệ cùng với cục trưởng Trương Ái Linh, làm một mẻ hốt gọn mỏ than của Hoa Mã Lan, lúc đó sẽ triệt để lũng đoạn thị trường than đá của thành phố Du Dương.
Trong buổi chiều này, Trương Ái Linh liền đem quyết định của thành ủy để lộ cho Lâm Đại Phát biết, để cho lão sớm làm xong các hạng mục chuẩn bị kiểm tra.
Lâm Đại Phát đêm đó liền hẹn với Trương cục trưởng ở nhà hàng để thương thảo việc này, cùng lúc đó Triệu Đức Tam cũng dùng tin nhắn thông báo đến cho Hoa Mã Lan, cũng báo để cho nàng biết mà bắt tay vào làm xong công việc chuẩn bị tương quan.
Ở trong phòng ăn riêng của nhà hang, Lâm Đại Phát đem một bao giấy kín đáo đưa cho Trương cục trưởng, gian hoạt cười nói:
– Trương cục trưởng, chuyện này toàn bộ nhờ cô đấy, hiện tại Cao Hổ Sinh đã bị xử lý xong, toàn bộ Thành phố Du Dương này giờ chỉ còn có người đàn bà góa phụ kia là có thể chống lại cùng nhà họ Lâm của tôi…
Trương cục trưởng nhìn thoáng qua bọc giấy đặt ở trước mặt nàng, lĩnh hội cười nói:
– Đại Phát… ông làm sao cứ lộ liễu như vậy chứ? Chuyện này tôi tận lực giúp ông là được, bất quá ông không nên đến tìm tôi trực tiếp tại trong cục, báo cáo sự tình cụ thể là do người phía dưới trong cục phụ trách, tôi đến lúc đó chỉ sẽ để ý đến, chứ vạn nhất có sơ hở gì mà tin tức bay đến trên thành ủy, lúc đó cũng đừng có trách tôi không có giúp ông được gì ah.
Nàng vừa nói vừa đem bao giấy cầm lên, bất động thanh sắc nhét vào trong cái túi xách của mình.
– Hả… lời này nói là làm sao đây?
– Dư phó chủ tịch muốn cho trong cục chúng ta, trước khi tiếp tục chuyện mua bán khai thác mỏ than kia, thì một lần toàn diện điều tra, muốn tiến hành một lần tổng hợp, chuyện điều tra là do Triệu khoa trưởng của khoa kiểm tra an toàn chất lượng của cục chúng ta dẫn đội, cụ thể làm báo cáo cũng là do bên khoa kiểm tra an toàn chất lượng hoàn thành…
– Triệu khoa trưởng? Ai là Triệu khoa trưởng?
Lâm Đại Phát vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi…
– Không phải là khoa trưởng khoa kiểm tra an toàn chất lượng là Tống… Tống… cái gì đó sao?
Lâm Đại Phát nhất thời nhớ không nổi cái tên Kế Hồng.
Trương Ái Linh nói:
– Đã bị rút lui rồi, còn không phải là bởi vì chuyện mỏ than Cao Hổ Sinh xảy ra tai nạn, lúc ấy sợ ở trên trách tội xuống, nên Tống Kế Hồng không dám báo cáo lên thành ủy, chỉ là không biết làm sao ở trên lại biết đến chuyện này, Dư phó chủ tịch nổi lửa đem hắn cho tháo ra, bây giờ là tiểu Triệu lên thay thế.
– Tiểu Triệu?
Lâm Đại Phát ngưng thần trong chốc lát…
– Có phải là lần kia cùng Dư phó chủ tịch đến nhà hàng bên cạnh ủy ban thành phố, lúc ăn cơm thì cô mang tiểu tử này theo tới?
– Đúng, chính là hắn.
– Là hắn? Tiểu tử kia thoạt nhìn tuổi không lớn lắm a, làm sao lại… làm đến khoa trưởng chứ?
– Tiểu tử đó tuổi là không lớn, nhưng năng lực làm việc xuất sắc, hắn chia sẻ không ít trọng trách của tôi, hơn nữa vừa rồi Dư phó chủ tịch tại trong cuộc họp của cục khoáng sản than đá, cũng đã tự mình nói tới hắn, Dư phó chủ tịch rất coi trọng hắn, cho nên lúc này đây, ông cũng phải nhìn xem sắc mặt của hắn mà làm việc đấy…
– Cô Trương, tôi hiểu được.
Lâm Đại Phát ngầm hiểu mỉm cười nói.
Đã qua buổi trưa, Triệu Đức Tam cơm nước xong xuôi vừa về tới văn phòng thì đã nhìn thấy trên mặt bàn có một gói đồ bọc báo bên ngoài, hắn thấy kỳ quái, Tô Tĩnh hôm nay xin phép nghỉ không có tới, ai lại tới phòng làm việc đây này? Hắn một bên nghi hoặc đi ra phía trước cầm lên gói đồ, cảm giác hơi nặng, trong đầu của hắn đã suy đoán ra bên trong là vật gì rồi, vừa đem tờ báo bọc gói đồ mở ra một góc, liền lộ ra tờ tiền 100 tệ, Triệu Đức Tam có chút kinh hoảng, cảm thấy nghi hoặc khó hiểu.
Muốn nói đối mặt một xấp tiền dầy như vậy mà không động tâm thì không có mấy người, Triệu Đức Tam tuy từng âm thầm lập nhiều “Quân lệnh trạng”, lúc này không bị đạn bọc đường đầu độc, nhưng vẫn có một ít động tâm, đem xấp tiền cầm ở trong tay, trên mặt không kềm hãm được lộ ra nụ cười.
Trong lúc hắn đang ngẩn người với xấp tiền, thì cửa phòng làm việc đột nhiên bị g, hắn một bên đáp:
– Vào đi…
Một bên vội vàng đi đến phía sau mặt bàn hướng cửa, dưới tình thế cấp bách đem túi cái gói tiền này cầm lấy dấu ở sau lưng.
Cửa đẩy mở, người tiến vào là Lý San San, vốn nàng đang cười, thì nhìn thấy Triệu Đức Tam ánh mắt khác thường đang nhìn chằm chằm vào nàng, nàng liền hỏi:
– Anh làm gì mà nhìn tôi như vậy a?
– Không có… không có gì…
Triệu Đức Tam thần sắc có chút kinh hoảng, nhưng vẫn ra vẻ trầm tĩnh lạnh lùng hỏi nàng:
– Lý đại thư ký, có dặn dò gì đây?
– Triệu khoa trưởng, anh bây giờ đã làm lãnh đạo, tôi nào dám…
Lý San San một bên vừa cười, một bên hướng đến bên cạnh hắn đi tới.
Vạn nhất nàng đến gần chính mình, phát hiện sau lưng đang giấu gói tiền này, vậy thì coi như xong đời. Hắn có cảm giác túi này tiền lúc này hơi nóng tay giống như củ khoai nóng bỏng vậy, muốn chạy nhanh đem nó xử lý, nên liền vội hỏi:
– Đến cùng cô tìm tôi là có chuyện gì vậy?
– Trương cục trưởng bảo anh lên phòng làm việc gặp chị ấy.
Lý San San đi tới trước bàn cùng hắn đứng, lại cười cười với hắn.
Triệu Đức Tam nóng lòng muốn đuổi nàng đi, vội nói:
– Vậy… vậy cô đi đi lên trước đi, tôi… tôi lập tức tới ngay.
Nói xong hắn có cảm giác trong lòng bàn tay mình xuất đầy mồ hôi, giống như đây không phải là một xấp tiền, mà là một túi thuốc nổ…
Lý San San phát giác được thần sắc của hắn hơi khác thường, nhưng Trương cục trưởng bảo nàng tới gọi Triệu Đức Tam, cũng không thể dừng lại quá lâu, vì vậy cũng không có hỏi tới đáy ngọn nguồn, liền ngẩn người ra một chút rồi nói:
– Vậy được, tôi đi lên trước, anh lập tức lên sau nhé…
– Ừ, tôi lập tức tới ngay.
Nhìn xem Lý San San đi rồi, Triệu Đức Tam Tài như thấy một tảng đá rơi xuống đất, thở ra một hơi thật dài, trên lưng cũng đều ra mồ hôi lạnh, nhanh chóng đem xấp tiền kéo ra ngăn kéo ra nhét vào, đem ngăn kéo khóa lại rồi mới đi ra ngoài.
Mới đi ra khỏi phòng làm việc, Triệu Đức Tam đụng thẳng vào người Vương An Quốc, hai người cùng lúc xoa xoa cái trán, Vương An Quốc chửi ầm lên, nhìn lại là Triệu Đức Tam, hắn hiện tại đang là tâm phúc của Dư phó chủ tịch cùng người đứng đầu Trương Ái Linh trước mặt mọi người, mình bây giờ cũng phải nhịn hắn vài ba phần, vì vậy mặt liền giãn ra, giả tạo nói:
– Triệu khoa trưởng, làm gì mà hấp tấp vậy, không có sao chứ?
– À… tại đi vội lên gặp Trương cục trưởng a…
Triệu Đức Tam vừa nói vừa đi, cũng không thèm nhìn lão một cái, làm cho Vương An Quốc cảm thấy đ mất mặt, lão đứng tại chỗ sửng sốt một hồi mới quay đi đến văn phòng phó cục trưởng…
Triệu Đức Tam đến trong văn phòng Trương cục trưởng, nàng bảo Triệu Đức Tam ngồi xuống rồi phân phó Lý San San rót cho hắn rót nước, Lý San San cũng không sinh khí, thái độ đối với Triệu Đức Tam càng thêm nhiệt tình, trong lòng cũng thay hắn cảm thấy cao hứng, rót một ly nước đưa đến cung kính nói:
– Triệu khoa trưởng, uống nước.
Lý San San làm thế lại khiến Triệu Đức Tam cảm thấy ngượng ngùng, mặc dù giờ đã là trưởng khoa, nhưng hắn cũng không muốn tại trước mặt các lãnh đạo lộ ra cái đuôi thật, vì vậy liền vội vàng đứng lên xoay người cũng một mực cung kính hai tay nhận lấy ly nước, cười ha hả nói:
– Lý thư ký… cám ơn cô…
Vừa nhấp một miếng nước, thì Trương cục trưởng bảo Lý San San đi xuống phòng tổng hợp xem có văn bản tài liệu gì bên thành ủy thị không, không cần nói cũng biết, là đẩy Lý San San đi ra rồi.
Triệu Đức Tam liền cảm thấy Trương cục trưởng nếu không phải là muốn hắn nhét vào cái lổ âm đạo tham lam của nàng, thì chắc là có bí mật gì muốn nói với hắn, đợi Lý San San biết điều kéo cửa lại sau khi rời khỏi, hắn liền hỏi Trương cục trưởng:
– Lãnh đạo, có phải là có chuyện gì?
Trương cục trưởng cười cởi mở, nói:
– À… là như thế này, tiểu Triệu… hai ngày này chuyện làm kế hoạch kiểm tra thế nào rồi?
– Đang làm, chuyện này khá là phiền toái, hạng mục kiểm tra nhiều lắm, hôm nay Tô Tĩnh thì xin nghỉ, chỉ có một mình em đang làm, tiến triển không được nhanh lắm.
– Tiểu Triệu… bên thành ủy đối với cái chuyện cải chế cứ hối thúc, vậy nên cũng không cần phải kiểm tra toàn diện, cứ đem một vài hạng mục rồi cường điệu làm kiểm tra, cứ ước định báo cáo là được rồi.
Trương cục trưởng thần thái ung dung cười nói…
– Thật ra thì chị cảm thấy, tại Thành phố Du Dương người mà có năng lực đón lấy khai thác mỏ chỉ có Lâm gia, bọn họ tiến vào ngành sản xuất than đá rất sớm, về phương diện này rất tốt, bọn họ cũng đã nhiều lần cống hiến xây dựng kinh tế cho thành phố, nếu như có thể để cho Lâm thị mua được khu mỏ của Cao Hổ Sinh, chị cảm thấy cũng là rất tốt.
Theo trong những lời này của Trương cục trưởng, thì Triệu Đức Tam đã phát giác ra chuyện mua bán này thì nàng đã đứng về phía của Lâm Đại Phát rồi, còn mình thì đã khoe khoang khoác lác với Hoa Mã Lan sẽ giúp cho nàng chuyện này. Hiện tại thì giờ đang đứng ở chính giữa chiếc thuyền, một bên là thượng cấp và hạ cấp, một bên là tình nghĩa với Hoa Mã Lan, chuyện này sẽ là bị đối chọi gay gắt rồi…
Triệu Đức Tam chỉ là nhẹ nhàng cười nói:
– Trương cục trưởng, chuyện này em biết nên phải làm cái gì bây giờ rồi.
Trương cục trưởng hài lòng cười gật đầu nói:
– Tiểu Triệu… em biết nên làm như thế nào thì tốt rồi.
– Trương cục trưởng… nếu không có chuyện gì khác, em đi xuống trước làm việc nhé…
Triệu Đức Tam không muốn cùng nàng nhiều lời nhắc đến chuyện này, muốn sớm chút xuống dưới đem kế hoạch kiểm tra làm chứng thực cho tốt…
– Đừng gấp…
Trương cục trưởng nói xong từ trên ghế bắt đầu đi thẳng tới trước cửa khóa trái cửa lại rồi.
– Lãnh đạo… đây là?
Triệu Đức Tam có chút kinh hoảng bất an, bởi vì Lý San San lúc nào cũng có thể vào đây, nếu như phát hiện cửa khóa trái, khẳng định nàng sẽ nghi ngờ đấy.
Trương cục trưởng xoay người, trên mặt phong tình vạn chủng cười quyến rũ, bước nhẹ đến hướng hắn:
– Tiểu Triệu… chúng ta đã lâu không có…
– Chuyện này… sợ không tốt lắm đâu, đây chính là tại trong văn phòng của chị, em sợ… Lý thư ký trong chốc lát sẽ lên đây.
Triệu Đức Tam ở trên ghế salon có loại cảm giác như ngồi trên bàn chông, dù sao trong lòng của hắn Lý San San cũng rất có phân lượng đấy, nên không dám khinh thường sợ mất Kinh Châu ah.
– Không có việc gì, nếu chị không gọi thì tiểu Lý sẽ không lên tới đâu.
Trương cục trưởng giống như trong lòng đã có dự tính, một đôi mắt phượng mê ly vũ mị, môi mỏng gợi cảm có chút cong lên quyến rũ, một bộ phong tình vạn chủng đi tới bên cạnh hắn ngồi xuống, một tay để lên trên mu bàn tay của hắn, tay kia đặt ở trên bẹn đùi của hắn, theo bẹn đùi của hắn từng điểm từng điểm hướng lên phía cây dương vật của hắn chậm rãi di động.
– Trương cục trưởng… chuyện này…
Triệu Đức Tam có chút băn khoăn nói, nhưng khi bị bàn tay của nàng chạm vào dương vật, liền bắt đầu đã có phản ứng, cả người có chút tâm hoảng ý loạn lên.
Trương cục nhẹ nhàng cười quyến rũ, bắt đầu giải khai nút áo sơ mi trắng rộng mở ra, lộ ra cái nịt ngực khảm đường viền hoa, một đôi bầu vú đầy đặn lộ ra một phần ba chân bầu vú tuyết trắng tỏa sáng, non mềm cực điểm, thực không thể tin được đây là bầu vú của một người đàn bà ngoài bốn mươi tuổi.
– Hôn mút nó đi…
Nói xong Trương cục trưởng liền đem bàn tay với đến sau lưng mở lấy móc khóa cái nịt ngực, cái nịt ngực sụp xuống, một đôi bầu vú no đủ từ trong nhảy ra.
Triệu Đức Tam nhìn thẳng vào khuôn mặt nàng, lại đem ánh mắt dời về phía đôi bầu vú cực phẩm kia, ánh mắt hắn trở nên nóng bỏng, nuốt nước miếng một cái, thật sự là giờ không nhịn được sự hấp dẫn, đê đập lý trí bị hồng thủy dục vọng làm cho vỡ tung, liền đem miệng hôn lên đầu núm vú nhô ra, mặt kề sát ở phía trên bầu vú, mềm mại nóng hổi, tràn đầy co dãn, cực kỳ thoải mái.