Triệu Đức Tam

Chương 187



Phần 187

Hậu môn và âm đạo đều bị Triệu Đức Tam kích thích làm cho Hoa Mã Lan có cảm giác khoái cảm mãnh liệt, giống như là có hai cây dương vật cùng lúc khiêu khích, cái loại hai nam một nữ này chỉ trong tưởng tượng mới có, nàng nằm trong bồn tắm thân thể dưới phập phồng trái phải vặn vẹo, hoàn toàn tiến nhập trạng thái mê say điên cuồng, dồn dập rên rỉ vừa nói:

– Lại duỗi thêm một ngón tay vào đi… tốt rồi… ừ… liếm thêm hậu môn chị đi…

Triệu Đức Tam, thích nhất là nhìn xem đàn bà tại dưới tác động của hắn biến thành một bộ dạng dâm phụ, cảm giác cũng rất là thỏa mãn, đầu lưỡi hắn tại trên hậu môn nàng nhẹ nhàng lướt nước liếm láp, hai ngón tay thì đào khoét trong âm đạo nàng, cứ như vậy dịch nhờn trong âm đạo Hoa Mã Lan cứ thuận theo hai ngón tay của hắn ra chảy bên ngoài, làm cho những sợi lông đen chung quanh chung quanh toàn bộ ướt nhẹp, hơn nữa chất lỏng kia còn nhiểu xuôi trượt xuống trên mặt trên hậu môn nàng, cứ như vậy miệng hắn đầy mùi hăng nồng…

Một mực hai bút cùng vẽ hầu hạ Hoa Mã Lan hơn nửa canh giờ, hắn giờ thật sự mệt, đầu lưỡi như muốn tê dại đi, ngón tay càng là mỏi đến không chịu được, lúc này thì mới ngừng lại. Hoa Mã Lan còn đắm chìm trong vô hạn khoái hoạt, vẫn chưa thỏa mãn, mắt khép hờ ẩn tình mê ly, bộ dạng phong tình vạn chủng, phát huy ra tác dụng một người đàn bà thành thục nữ nhân tao lãng vô cùng.

Trong phòng vệ sinh trêu đùa một hồi mệt mỏi, sau khi chuyển dời đến trên giường phòng ngủ, nói là mệt mỏi nhưng lại không buồn ngủ, với lại hắn nào có tâm tư ngủ, cho nên cùng nàng phong lưu khoái hoạt cả một buổi tối, mãi cho đến ngày hôm sau lúc trời tờ mờ sáng, bởi vì nàng phải đưa Đình Đình đi đến trường học, nên mới rời đi về nhà đón Đình Đình rồi.

Triệu Đức Tam một mực nằm ở trên giường đến hơn bảy điểm mới cực kỳ uể oải đứng lên rửa mặt, kéo lấy một thân mỏi mệt đến cơ quan đi làm.

Bởi vì tối hôm qua cùng Hoa Mã Lan triền miên cả một buổi tối, phóng tinh ra ba lượt, nên vừa vào đến trong văn phòng, Triệu Đức Tam liền gục đầu ở trên mặt bàn nằm ngáy…

Lúc Tô Tĩnh đẩy cửa ra, thấy hắn nằm ở trên mặt bàn ngủ vù vù, nàng khẽ cười nhẹ nhàng đem cửa đóng lại, nhẹ lấy bước chân đi đến trước ghế ngồi xuống mở ra máy tính lên mạng cùng người nói chuyện phiếm.

Đến mười giờ sáng hơn, thì có người ở gõ cửa phòng làm việc, Triệu Đức Tam giật mình tỉnh dậy, nhìn qua Tô Tĩnh đang ngồi làm việc phòng…

Dụi dụi con mắt hỏi Tô Tĩnh:

– Cô ra nhìn xem người nào gõ cửa…

Tô Tĩnh đang nói chuyện phiếm, nên không nghe thấy tiếng gõ cửa, ngay cả lời của Triệu Đức Tam nàng cũng không nghe thấy, vẫn còn gõ bàn phím không dừng, vừa khanh khách cười.

Thấy nàng không có để ý tới lời nói của mình, Triệu Đức Tam chợt có chút tức giận, hướng nàng hét lớn:

– Tô Tĩnh! Cô làm gì mà cứ nhìn máy tính cười vậy?

– Hả?

Tô Tĩnh lúc này mới quay đầu nhìn hắn…

– Không phải là anh đang ngủ sao? Gọi tôi làm gì vậy?

– Người nào đang bên ngoài gõ cửa kìa?

Triệu Đức Tam thấy mình trong giờ làm việc cũng ngủ, nên liền hòa hoãn ngữ khí hỏi.

Hắn vừa nói, Tô Tĩnh mới biết được bên ngoài có người gõ cửa, nhìn thoáng qua cửa phòng làm việc, lắc đầu:

– Tôi không biết.

– Vào đi.

Triệu Đức Tam bất đắc dĩ nhìn ra cửa nói ra.

Cửa đẩy ra, một cái đầu đưa vào hướng bên trong nhìn quanh một vòng, rồi mới tiến vào trong phòng.

– Lâm lão bản?

Triệu Đức Tam có chút kinh ngạc…

– Chú… đến có chuyện gì?

– Ừ… tìm đến cậu có chút chuyện tâm sự, cũng không có gì quan trọng…

Lâm Đại Phát liếc qua Tô Tĩnh, hướng phía Triệu Đức Tam cười nói.

Nhìn dáng vẻ của lão liền biết là có Tô Tĩnh ở đây, thì lão không tiện nói, vì vậy Triệu Đức Tam nhìn thấy mấy bình nước máy đun nước đã gần hết, hắn đứng dậy rót nước cho Lâm Đại Phát, đối với Tô Tĩnh nói:

– Tô Tĩnh, làm phiền cô đi xuống phòng hậu cần nhờ mang lên một bình nước nhé.

– Được rồi.

Tô Tĩnh cũng hiểu là Lâm Đại Phát là có chuyện gì muốn nói với Triệu Đức Tam nói, liền rời đi ra bên ngoài.

– Lâm lão bản mời ngồi…

Triệu Đức Tam khách sáo nói.

Lâm Đại Phát cũng không vội ngồi xuống, mà là móc ra một gói thuốc lá loại đắt tiền đưa tại trước mặt Triệu Đức Tam nhiệt tình nói:

– Tiểu Triệu… mời hút thuốc…

Triệu Đức Tam nói:

– Lâm lão bản ngồi đi, có chuyện gì từ từ nói.

Lâm Đại Phát lúc này mới ngồi xuống trên ghế salon, Triệu Đức Tam ngồi xuống tại hướng đối diện.

Lâm Đại Phát chậc chậc lưỡi, nói:

– Này… tôi có mấy lời đơn giản muốn nói…

– Lâm lão bản cứ nói đi, cháu biết chú không thường xuyên đến trong cục, nếu đã đến thì nhất định là có việc, huống chi lại tự mình đến đấy tìm cháu, vậy khẳng định là có việc a.

Triệu Đức Tam nói.

– Là như vậy, chính là về chuyện mua lại để hợp nhất mỏ than, tôi cũng đã từng chào hỏi trước với cậu rồi, nhưng mà hiện tại thì sao? Trên ủy ban thành phố đã ra thông báo, giao cho công ty Tân Mậu khai thác mỏ rồi, chuyện này tôi suy nghĩ mãi mà không rõ, cụ thể khi làm khảo sát báo cáo công việc cũng đều là do cậu phụ trách, có thể phải là vấn đề phát sinh ra từ chỗ này đây?

Lâm Đại Phát nói rất hòa khí, nhưng trong ánh mắt rồi lại cất giấu một tia sát khí, đối với kết quả ngoài ý muốn như vậy thì vô cùng không hài lòng, đây là nguyên nhân lão tìm tới gặp Triệu Đức Tam để đòi hỏi công đạo…

Triệu Đức Tam liếc qua lão rồi cười nói:

– Lâm lão bản là bởi vì chuyện này mà tới tìm cháu a? Nói thật, khi nhìn trên ủy ban thành phố ra quyết định như vậy thì cháu cũng rất buồn bực, cháu chính là chịu trách nhiệm làm khảo sát kiểm tra, sau đó báo cáo lên trên, Lâm lão bản ngẫm lại xem, có phải là do chú không có hoạt động bên Trương cục trưởng, lại nói hai người có mối quan hệ cá nhân tốt như vậy, báo cáo của cháu thật ra mà nói thì Trương cục trưởng xem qua rồi đã đồng ý, còn cụ thể như thế nào thì Lâm lão bản phải hỏi Trương cục trưởng, bởi vì cấp bậc này của cháu chưa đủ để quyết định được chuyện gì…

Lâm Đại Phát cảm thấy Triệu Đức Tam vẫn là ung dung, đã vậy theo lời hắn nói, cũng cảm thấy có đạo lý, hắn tuy rằng chịu trách nhiệm khảo sát kiểm tra báo cáo công việc, nhưng việc này khẳng định phải qua tay Trương cục trưởng thì mới có thể giao lên cho ủy ban thành phố…

Lâm Đại Phát thấy mình hình như đã tìm lộn người, liền cười nói:

– Tiểu Triệu nói cũng đúng, tôi cũng không quấy rầy công việc của cậu nữa…

Nói xong liền đứng dậy muốn đi.

Triệu Đức Tam cùng theo đứng lên nói:

– Lâm lão bản không ngồi thêm chút nữa sao? Ly nước cũng chưa có uống đây này.

– Được rồi… để tôi đi lên tìm Trương cục trưởng tâm sự.

Lâm Đại Phát vừa nói một bên kéo ra cửa rời đi, Triệu Đức Tam cười lạnh quay trở lại trên ghế ngồi xuống, nghĩ thầm xem Trương cục trưởng giải thích như thế nào với Lâm Đại Phát đây.

Bất quá Trương cục trưởng dù sao cũng là cục trưởng của cục khoáng sản than đá thành phố Du Dương, chủ quản ngành công nghiệp than đá, Lâm Đại Phát cũng không có thể đến văn phòng của nàng hỏi về việc này. Trương Ái Linh đã đem trách nhiệm đẩy lên cho ủy ban thành phố, nói là do Dư phó chủ tịch tự mình khảo sát qua mới đưa ra quyết định, Dư phó chủ tịch cũng không có tiếp thu ý kiến trong cục, điều này làm cho Lâm Đại Phát đối với Hoa Mã Lan có chút lau mắt mà nhìn, nghĩ thầm người đà kia là không phải tại trong ủy ban thành phố còn có chỗ dựa đây? Lần này lão bị nhiều thiệt thòi, bỏ ra tiền mà sự tình lại không có hoàn thành, làm cho Lâm Đại Phát vô cùng tức giận đấy.

Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trieu-duc-tam/

Tô Tĩnh một lát sau thì quay về đẩy cửa vào, vẻ mặt tức giận, thấy vậy Triệu Đức Tam liền hỏi:

– Tô đại mỹ nữ, người nào chọc giận cô vậy hả?

– Tôi đi xuống phòng hậu cần bảo mang lên một bình nước, trưởng phòng Trương Đạt lại nói tự tôi mang lên, tôi làm gì mà có đủ khí lực để chuyển đi bình nước 20 lít, tức chết đi…

Triệu Đức Tam nghe xong thì biết nguyên nhân tức giận của nàng, liền cười nói:

– Tưởng người nào chọc giận cô, để tôi đi gặp hắn nói, tên kia dám ỷ vào mình là một trưởng phòng, khi dễ người của khoa kiểm tra an toàn của chúng ta, quá mức rồi!

Tô Tĩnh quay đầu lại bĩu môi:

– Dưới hậu cần chỗ nhà kho còn có hai người phụ việc, vậy hắn không phải là cố ý làm khó sao?

– Để tôi tìm hắn, nếu hắn cố ý làm khó dễ cô, tôi sẽ vì cô mà ra mặt!

Triệu Đức Tam nghĩ tới lúc minh bị đì xuống chỗ hậu cần đã chịu không ít ủy khuất với Trương Đạt, liền lại tức giận, đứng dậy đi nhanh xuống lầu.

Triệu Đức Tam hai tay thọc vào túi đến phòng hậu cần, đi đến trước cửa phòng làm việc của Trương Đạt, định gõ cửa, cánh tay vừa mới giơ lên thì nghe được từ bên trong truyền đến tiếng thở hổn hển của Trương Đạt, trực giác báo cho hắn biết thằng này đang trong phòng làm việc không có chuyện gì tốt, vì vậy liền thả tay xuống, xoay người đem lỗ tai dán tại trên cửa trộm nghe.

– Trưởng phòng… dùng sức… dùng sức làm em đi…

– Tôi làm có sướng hay không?

– Sướng… sướng lắm… trưởng phòng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...