Triệu Đức Tam
Chương 2
35 tuổi, người đàn bà phú hào Mã Lan hàm súc nét thành thục quyến rũ, là bà chủ nổi danh tại toàn bộ tỉnh Hà Tây, người ngoài lần thứ nhất nhìn thấy cô, chắc chắn sẽ bị dáng người đầy đặn với đằng trước ngực nổi lên một đôi vú no đủ cùng với cái mông đẹp vểnh lên ở phía sau khuất phục, thêm nữa đàn bà 35 tuổi thì trên người nồng nặc hương vị chín muồi, tin chắc rằng công năng của những người đàn ông bình thường, sẽ không có mấy người chịu nỗi mà “… ngẩng đầu ưỡn ngực…” ngay cả những công bộc cúc cung tận tụy nhân dân trong đám bọn họ cũng không có ngoại lệ.
Trong mười mấy năm qua, ngã vào dưới háng của Mã Lan cũng không ít kẻ thuộc nhóm công bộc nhân dân, bọn họ tình nguyện vì cô mà âm thầm giúp đỡ dựa vào chính sách, từ 28 tuổi đến 35 tuổi, thời gian 7 năm, dưới sự trợ giúp của cán bộ có chức quyền, Mã Lan từ một thư ký nho nhỏ ở văn phòng thành ủy, chẳng mấy chốc trở thành người đàn bà xinh đẹp giàu có, trong tay cầm mấy tỷ tài sản.
Đầu mùa thu, Mã Lan mặc một cái áo khoác ngoài màu vàng nhạt, bên trong phủ lấy một cái áo mỏng màu đen thấp ngực, đôi bầu vú da thịt trắng noãn còn như là thiếu nữ, trên cổ mang theo một sợi dây chuyền mặt kim cương lóe ra chói sáng vòng cổ, đó là năm trước cô đi Hồng Kông bỏ ra 180.000 chục ngàn nguyên mua sợi dây chuyền này, trong hộp nữ tráng của cô không dưới mười sợi dây chuyền tương tự như vậy.
Cực phẩm 35 tuổi Mã Lan, đến cái tuổi này khá nhiều người đàn bà khác không cách nào sánh bằng, trời sinh tư sắc bất phàm tăng thêm có kinh tế hùng hậu hậu thuẫn, dùng các loại bảo dưỡng phẩm mỹ phẩm dưỡng da, thêm tuần trước vừa đi thẩm mỹ viện, rút lấy một ít mỡ thừa, lại làm cho làn da của cô cùng dáng người y nguyên giữ lại nét hoàn mỹ phi thường, đẫy đà mà không mập mạp, trước sau lồi lõm, hai chân thon dài, chân mang đôi giày đen ống dài, ăn mặc trang điểm xinh đẹp như một cô gái, đúng mốt lại gợi cảm…
Nghe thấy tiếng cửa phòng làm việc mở ra, Vương An Quốc mơ mơ màng màng nghiêng mặt qua nhìn, ông tưởng rằng Triệu Đức Tam cái thằng mới tới này lại không nghe lời làm phiền, nên âm mặt xuống muốn mắng hắn nhưng khi xem xét lại là Mã Lan, lập tức trên mặt hiện lên nụ cười xấu xa híp lại cả đôi mắt tam giác, có vẻ say rượu mông lung nói:
– À… Mã Lan hả? Hôm nay như thế nào mà còn có thời gian đến thăm anh vậy? Có phải là lại có chuyện gì muốn cho anh giúp phải không?
Mã Lan quyến rũ cười cười đi qua ngồi cạnh Vương An Quốc ở bên giường, quan tâm nói:
– Phó cục trưởng Vương, anh sao uống nhiều rượu quá vậy? Khó trách tại sao không biết em tại sao tới đây.
Vương An Quốc từ trên giường giãy dụa ngồi lên, ánh mắt mê gái nhìn cô, cười rạng rỡ nói:
– Làm sao vậy? Có chuyện gì à? Anh có thể giúp em xử lý, yên tâm đi!
Vương An Quốc đối với Mã Lan bất cứ chuyện gì ông đều là hết sức giúp đỡ, chỉ cần nằm trong tầm tay của ông với đủ quyền hành của một phó cục trưởng, cho tới bây giờ ông cũng chưa từng có nuốt lời qua…
Đương nhiên, trong chốn quan trường, đạo lí đối nhân xử thế cùng phải nhìn mặt mũi địa vị trên cơ sở làm việc, nhờ người giúp đỡ, chắc chắn là phải dùng đến tiền, công bộc nhân dân vì nhân dân phục vụ, cũng vậy, không thể thiếu tiền đấy.
Mã Lan bĩu môi ra vẻ có chút có vẻ hờn giận, lộ ra nũng nịu, khêu gợi môi son nở nang có chút vểnh lên, lại làm cho Vương An Quốc ngơ ngác nhìn, chỉ muốn cắn lên đôi môi đó một cái:
– Anh Vương, chính anh gọi điện thoại kêu người ta tới, anh đã quên à nha?
Mã Lan tùy tiện nói một câu, làm Vương An Quốc say chuếnh choáng tỉnh lại chút rượu, ông vỗ đầu một cái, mới nhớ lại là khi ông về đến cục khoáng sản than đá, từ đại sảnh đã gọi điện thoại cho Mã Lan gọi hẹn đến gặp ông một chuyến.
Thì ra Vương An Quốc có chuyện quan trọng muốn nói cho cô biết, giữa trưa Lâm Đại Phát mời ông và nữ cục trưởng Trương Ái Linh cùng đi đến nhà hàng khách sạn Hải Thiên ăn cơm, tại tỉnh Hà Tây, số người muốn mời cơm Vương An Quốc và Trương Ái Linh số lượng cũng không ít, nhưng có thể may mắn mời được bọn họ cũng chỉ có, tổng giám đốc Lâm Đại Phát của tập đoàn khai thác mỏ than nhà họ Lâm, ông chủ mỏ than Cao Hổ Sinh cùng người đàn bà trước mắt này, bà chủ khai thác mỏ với bộ dạng xinh đẹp không già theo năm tháng đó là Mã Lan đây.
– Đúng rồi, là anh gọi điện thoại hẹn em tới đây.
Vương An Quốc vẻ mặt quỷ tiếu, dừng ở sát một bên má phấn của Mã Lan.
– Phó cục trưởng Vương gọi điện thoại bảo em đến đây chắc không phải chỉ là để nhìn em như vậy chứ?
Mã Lan cố ý nhướng mày, vẻ mặt phong tao nhìn ông, cùng ánh mắt dâm đảng của ông đan xen vào một chỗ, lại làm cho Vương An Quốc vừa tỉnh chút rượu lại, có chút say ngã tiếp.
– À… anh có việc muốn nói với em đấy…’
Vương An Quốc bàn tay không an phận len vào bên trong cái váy đen, duỗi những đầu ngón tay vào trên đùi cô, sờ soạng chạm đến đường viền cái quần lót bằng vải ren của Mã Lan rồi nói tiếp.
– Một chuyện đối với em vô cùng trọng yếu, anh nghĩ em sẽ cảm thấy hứng thú với chuyện này.
Vương An Quốc khóe miệng mang theo nụ cười tà, chằm chằm nhìn vào đôi bầu vú đầy đặn Mã Lan thừa nước đục thả câu.
Nghiệp quan ở giữa kết giao chỉ có một loại: Lợi ích hoặc là lợi dụng lẫn nhau, cùng nhau kết hợp làm bạn.
Mã Lan gặp Vương An Quốc vẻ mặt của ông ta, biết rõ ông lại muốn làm gì rồi, Vương An Quốc trà trộn trên quan trường nhiều năm, khuyết điểm lớn nhất là tham tài háo sắc, chưa bao giờ làm ăn mua bán lỗ vốn. Mã Lan đã từng làm thư ký quèn tại văn phòng thành ủy vài năm, đối với đạo lý quan trường sớm đã chín mọng trong lòng, cho nên nhanh chóng bắt lấy nhược điểm Vương An Quốc, từ đó trao đổi lấy lại lợi ích cho mình, mỗi lần giao cấu cùng với ông, đều là mỗi lần âm thầm giao dịch mà thôi…
Mã Lan cố ý đem bàn tay Vương An Quốc đặt ở trên đùi mình đẩy ra khi nhân thấy đầu ngón tay của ông sắp len vào cái khe thịt âm hộ, thần sắc kiều mỵ nói:
– Phó cục trưởng Vương, em có nghe nói buổi sáng hôm nay anh cùng ông chủ nhà họ Lâm còn có cục trưởng Trương ăn cơm phải không?’
Cô biết rõ Vương An Quốc gọi cô tới cũng là bởi vì việc này, nên cố ý hỏi khách sáo, vì chính là để cho Vương An Quốc biết rằng tin tức của mình cũng tinh thông.
Vương An Quốc ngơ ngác một chút, cười ha hả nói:
– Mã Lan thật đúng là thần thông quảng đại, hôm nay anh gọi em tới là muốn tiết lộ cho em một chút nội dung cuộc gặp đó.
Bàn tay mập mạp của ông lại đặt ở trên đùi của cô, không có hảo ý bắt đầu vuốt ve rờ bóp.
– Vậy anh nói cho em gái biết đi chứ, Lâm Đại Phát muốn gì ở buổi cơm cùng với cục trưởng Trương vậy.
– Em quá nóng vội nha.
Vương An Quốc bài tay đã du lịch vào bên trong âm hộ của Mã Lan, hắn đang văn vê lấy đám lông mu đen dài của cô, tiếp tục nói:
– Về chuyện cục trưởng Trương Aí Linh đang nộp một phần đề án lên thành ủy về việc khai thác mỏ than ở trấn Bồ.
Mã Lan bị Vương An Quốc dùng tay còn lại nắm ở eo, chậm rãi kéo nằm xuống, cô với vẻ mặt quyến rũ chém xéo nói:
– Phó cục trưởng Vương, chuyện này mọi người ai cũng biết rồi mà.
– Biết là biết rõ, nhưng đến bây giờ bên ủy ban thành ủy đã đồng ý cho khai thac một phần, Lâm Đại Phát đã sớm nhìn trúng, hắn muốn lấy quyền khai thác…
Vương An Quốc bàn tay đã đặt lên trên đôi bầu vú của cô, cười dâm đãng:
– Em đối với cái mỏ than đó có ý kiến gì không?
– Phó cục trưởng Vương, anh nói có chắc không vậy?
– Yên tâm đi, anh biết rõ trong lòng em đã có nghĩ cách, anh sẽ nghĩ đến biện pháp giúp em đem quyền khai thác đoạt tới trong tay.
– Phó cục trưởng Vương, anh thật biết trong lòng em đấy.
Mã Lan lật người lại đè trên thân thể Vương An Quốc, nhẹ nhàng hôn phớt trên mặt ông một cái tỏ vẻ cảm tạ, đương nhiên gần kề hôn một cái thì Vương An Quốc đâu có thỏa mãn được.
Cho dù Vương An Quốc hôm nay không có đề cập đến chuyện làm ăn, nhưng đối với sự trợ giúp của ông lâu nay với cô, chỉ cần Vương An Quốc gọi điện thoại, cô lập tức đến ngay phòng làm việc của Vương An Quốc ở cục khoáng sản than đá tiễn đưa “hàng” đến, mỗi lần trước khi tới, Mã Lan đều tỉ mỉ lựa chọn cách ăn mặc thật hấp dẫn, chỉ có mỗi lần đến làm sao cho ông có cảm giác thích thú khác nhau, loại này dựa vào mới có thể kéo dài mối quan hệ của bọn họ, dù sao Vương An Quốc làm quan đến nước này rồi, khẩu vị dạng phụ nữ gì chưa ăn qua, kiểu đàn bà gì mà chưa thấy, huống chi Mã Lan đã là 35 tuổi rồi.
– Phó cục trưởng Vương, anh nhẹ một chút nha, làm đau người ta…
Vương An Quốc bàn tay tại đầu núm vú đã nhô cao của cô xiết vào hơi mạnh, một bàn tay ở dưới âm hộ trùm lên tham lam duỗi đầu ngón tay vào cửa hang âm đạo móc ngoáy…
Mỗi lần cùng Vương An Quốc như vậy, Mã Lan ở bên trong lòng cũng khá khó chịu, mấu chốt là người đàn ông này tai to mặt lớn, nếu không có giá trị lợi dụng, cô sẽ không nằm ở trên giường như vậy để ông đè ở trên người tùy ý phát tiết thú tính.
Vương An Quốc đã sắp 50 tuổi, về phương tiện cái kia năng lực không thể nào so với thanh niên trai trẻ, lung tung đâm vào không bao lâu thì sẽ xong việc, trong khi Mã Lan vừa mới động dục.
Mỗi lần cùng Vương An Quốc trên giường lăn qua lăn lại cô còn phải giả vờ ra vẻ bộ dáng hưởng thụ, nhắc tới Vương An Quốc dục vọng, cô biết phải tạo cho hắn cao hứng, làm đàn ông về khả năng tính dục tốt nhất là giữ mặt mũi thể diện, cô biết rất rõ điểm này.
Vương An Quốc đã chuẩn bị xong súng ống, cô liền lùi xa một chút, cố ý làm ra vẻ nghênh dục mà còn xấu hổ bộ dạng, nũng nịu nhìn ông rồi thò tay từ trong túi xách móc ra một cái BCS, mở ra đỏ thắm đôi môi, dùng hàm răng trắng noãn nhẹ khẽ cắn chậm rãi xé mở bao ra, một màn phong tình nhìn thấy đã dục hỏa phân thân Vương An Quốc, nhưng ông cũng không dám làm loạn, chỉ có thể đè nén đợi cho Mã Lan thuần thục dùng miệng ngậm cái BCS, đưa vào trùm lên đầu khấc dương vật mặc lên, thì mới tiến hành nồi đồng chiến đấu…
Mã Lan bàn tay nhỏ bé nắm lấy phía dưới dương vật của Vương Quốc An tận tình xoa bóp, âm thanh dâm đãng kêu lên, Vương Quốc An nhảy xuống giường, đứng ở giữa háng Mã Lan hai tay cầm lấy hai bắp chân cô dang rộng ra, đem dương vật của mình kê lên cửa miệng âm đạo Mã Lan, lay động bờ mông, để cho dương vật cạ lên cạ xuống dọc trên cái khe hở âm hộ Mã Lan.