Triệu Đức Tam

Chương 37



Phần 37

Sau khi Mã Lan rời khỏi nhà, Triệu Đức Tam cùng với Mã Đình ở trên giường lăn lộn, làm xong một phát, cô gái trẻ mới lớn tựa hồ nếm được mùi ngon ngọt, một lần vẫn chưa thỏa mãn, nằm ở trên giường không nhúc nhích một hồi rồi lại đến bò lên trên thân thể Triệu Đức Tam, dùng cái miệng anh đào nhỏ nhắn đỏ thắm bú lên cây dương vật đang còn mềm nhũn của Triệu Đức Tam xì xì. Mã Đình chưa từng có l kinh nghiệm này, chỉ là tò mò bắt chước theo lời bạn bè kể cho nghe, công lực còn chưa có đủ, ngược lại hàm răng cón cấn lên dương vật làm hắn hơi đau, đã vậy Mã Đình mình còn nhả ra cây dương vật hắn nhíu cặp lông mày bĩu môi nói:

– Hừ… hừ… tanh rình quá à, thật là khó ngửi!

Điện thoại của Triệu Đức Tam reo lên, trong lúc Mã Đình đang dùng tay sụt lấy trêu ghẹo dương vật của hắn…

Triệu Đức Tam nghe qua, tưởng rằng Mã Lan đã về đến nhà đang đứng ngoài cửa lớn gọi điện thoại cho hắn đi ramở cửa, hắn thất kinh hồn vía nói:

– Mã Đình à, đừng làm rộn nữa, mẹ của em trở lại!

Vội vàng lo sợ đẩy Mã Đình ra, xoay người xuống giường luống cuống tay chân mặc quần áo vào, mới lấy điện thoại ra xem kỹ, phát hiện ra là Mã Lan chỉ gởi tới một tin nhắn, trong lòng mới từ từ buông lỏng, hắn nhắn lại cho Mã Lan biết đang ở nhà cùng với Mã Đình.

Mã Đình lại là không nhanh không chậm, từ từ mặc đồ vào hỏi:

– Triệu Đức Tam, là ai nhắn tin cho anh vậy? Cho em xem qua một cái coi!

Trong tin tức Mã Lan đối với hắn xưng hô quá mức mập mờ, Triệu Đức Tam liền nhanh chóng thủ tiêu tin nhắn, cười ha hả nói:

– Của một người bạn nhắn tin, có cái gì mà xem!

Mã Đình mặc xong quần áo, té nhào lên trên lưng hắ, điêu ngoa đoạt lấy điện thoại, lật nhìn một lần tin nhắn, chả có tin gì, liền thở phì phò trả lại hắn, nói:

– Triệu Đức Tam! Anh đem tin nhắn xóa! Nói! Ai nhắn tin cho anh! Có phải là có chuyện bí mật muốn lén gạt em!

Triệu Đức Tam nhìn thấy cô chu miệng, trợn tròn mắt, không cần nói lý, hắn cảm thấy thật buồn cười, nói:

– Mã Đình đại tiểu thư, anh đâu phải là đầy tớ của em, đâu cần cái gì cũng đều phải báo cáo cho em à?

Mã Đình bỉu môi, nói:

– Về sau em không đùa với anh nữa.

Triệu Đức Tam thấy cô tức giận rất khả ái, nghĩ thầm, nếu không phải là cô mới có 17 tuổi, thân thể còn non nớt cho nên tôi mới muốn chơi, chứ không thì thân thể trước sau đều bằng phẳng như sân bay vậy, ông mới là người không cùng cô chơi đâu, gần đây ông có nhiều đàn bà ứng phó còn không đủ sức qua nổi đây này!

Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trieu-duc-tam/

Mã Lan trốn vào buồng vệ sinh không có đi ra ngoài, cô đang chờ vợ của Vương An Quốc đến…

Ngồi trong phòng đợi Mã Lan một hồi, thư ký Chu đang hào hứng dạt dào với các cô gái trẻ vây quanh, liền nói với Vương An Quốc:

– Lão Vương à, thời gian không còn sớm nữa đã trễ rồi, giúp tôi mướn phòng, để cho bốn cô gái này cùng đi với tôi nhé.

Vương An Quốc uống rượu đã say, mặt mũi đỏ ửng, tới gần Chu thư ký cười nói:

– Lãnh đạo, không thể tưởng được khẩu vị của ông lớn như vậy… Ha ha.

Thư ký Chu đeo cặp kiếng cận, da dẽ trắng tinh, liếc mắt nhìn sơ qua chính là một người có văn hóa, nhưng ai biết dược phía sau cái bộ dạng chỉnh tề ấy là ra sao rồi, một cô gái không được, hai cô gái cũng không được, còn phải một lần mang đi bốn cô gái mới chịu.

Thư ký Chu khẽ cười một cái, nói:

– Lão Vương, tôi có chơi đùa như thế nào cũng là những cô gái làm tiền, nhưng ông thì khác rồi, trong W. C có người đàn bà hấp dẫn hơn nhiều so với tôi có 4 cô gái này chứ? Ha ha…

Vương An Quốc cười hắc hắc, nhẹ nhàng vỗ tại trên bả vai thư ký Chu:

– Để tôi nói với các cô gái này đi với ông, chờ tôi đi gọi Mã Lan, chúng ta liền tan cuộc, yên tâm đi lãnh đạo, phòng của ông tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi.

Vương An Quốc đứng dậy chuẩn bị đi gọi Mã Lan, vừa đứng lên thì ngã trái ngã phải, thư ký Chu nhanh đến đở lấy ông ta, lúc này Vương An Quốc loạng choạng say xỉn đi vào phòng W. C, gỏ cửa cái phòng vệ sinh đùng đùng đùng kêu to:

– Bà chủ Mã… bà chủ Mã… ở bên trong làm gì vậy còn không có ra! Thư ký Chu phải đi rồi đấy… nhanh lên đi ra…

Mã Lan ngồi ở bên trong bồn cầu, giả bộ như mới đi cầu xong, đứng lên, nghĩ thầm lão bà của vương bát đản làm sao đến giờ còn chưa tới.

Đang nghĩ ngợi, thì cửa phòng W. C bị một đá đạp văng cửa ra, vợ của Vương An Quốc đứng ở cửa, hai tay chống nạnh, phồng mang trợn má vẻ mặt đầy lửa giận xông thẳng vào Vương An Quốc mắng:

– Đồ chó! Ông nói cho với tôi đêm nay ông đi công tác, đồ chó lừa gạt, trong khi ông lại chạy đến nơi đây phong lưu khoái hoạt!

Mắng chửi rồi vợ Vương An Quốc xông tới nhéo lấy lổ tai của Vương An Quốc, đã say chuếnh choáng Vương An Quốc nghe xong mấy câu đinh tai nhức óc tiếng mắng, lập tức giựt mình tỉnh lại, mặt hốt hoảng, bị vợ mình níu lấy lỗ tai hướng ra ngoài lôi kéo, ông ta ngoan ngoãn tuyệt không dám phản kháng, trong miệng cầu khẩn nói:

– Bà xã đau… nhanh buông ra… đau… làm rất mất mặt, nhanh buông ra.

– Ông là thứ mạt dày không biết xấu hổ, mà còn biết mất mặt nữa sao? Trốn ở sau lưng tui chạy tới đây ăn chơi đàng điếm! Xem trở về nhà tôi sẽ như thế nào tính toán với ông!

Vợ của Vương An Quốc một thân mập cũng đầy mỡ, khổ người so với Vương An Quốc còn cao lớn hơn, níu lấy lỗ tai ông ta cơ hồ là nhấc bỗng giữa không trung, Vương An Quốc chỉ có cách gào lên khẩn cầu:

– Bà xã, tôi đi cùng với lãnh đạo ra ngoài thư giãn một tí mà, đừng có như vậy á.

– Hừ… hừ tôi bất kể cái gì lãnh đạo chó má của ông! Ở tại đây ăn chơi đàng điếm cùng với lũ gái điếm, không trị tội ông cũng không được! Theo tôi trở về nhà!

Bà kéo lấy Vương An Quốc như kéo một con chó nhỏ không nghe lời vậy, lôi xềnh xệch ra khỏi cổng hộp đêm Phú Hào.

Thư ký Chu cũng là thứ người nhát gan, ông ta không dám lên tiếng cho đến khi vợ của Vương An Quốc hùng hùng hổ hổ kéo lê Vương An Quốc rời đi, lúc này mới luống cuống tay chân mang theo bốn cô gái trẻ nhanh chóng ra khỏi hộp đêm Phú Hào.

Trong căn phòng VIP thoáng cái an tĩnh trở lại, chỉ còn lại có tiếng nhạc êm dịu nhe nhẹ từ trong mấy cái loa truyền tới tiếng ca.

Mã Lan từ trong phòng W. C đi ra, mệt mỏi ngồi xuống ở trên ghế sa lon, uống một hớp rượu, hồi tưởng lại đến những năm tháng chính mình vì báo thù mà không màng gì đến thân thể của mình, cho nên cũng đã không cách nào tìm về con đường tình yêu.

Từ khi đôi chân cô đạp vào con đường vì báo thù, mà bán thân thể, cô luôn có cảm giác con người mình đã đã biến hóa đến mức rất bẩn thỉu, nửa đời sau chắc chắn sẽ không có người đàn ông chân chính nào sẽ yêu thích mình rồi.

Trên bàn Vương An Quốc còn để lại gói thuốc lá cùng với cái bật lửa, cô cũng rút ra một điếu tuốc, ngậm lên miệng mồi hút, hít một hơi liền liên tục sặc ho, vội nhấp một hớp nước uống, rồi nghĩ đến Triệu Đức Tam đang còn ở nhà mình, ngày mai hắn còn phải đi làm, liền đứng dậy đi ra ngoài, đến quầy tiếp tân thanh toán tiền rồi đi ra ngoài lái xe trở về nhà.

Lúc về đến nhà, Triệu Đức Tam đã đang ngồi trong phòng khách, Mã Đình hờn dỗi, chui vào ở trong phòng mình không có đi ra. Mã Lan có cảm giác Triệu Đức Tam thằng này mặc dù cũng có chút dâm đãng, nhưng ẩn dấu bên trong đối với cô cũng rất thành thực:

– Đức Tam, còn Mã Đình đâu rồi?

Triệu Đức Tam đáp:

– Ở trong phòng chắc ngủ rồi.

Mã Lan cỡi áo khoác xuống máng lên móc áo, bên trong cô mặc cai váy bó sát người, một đôi bâu vú nẩy nở cao vút, thật là mê người, nhưng Triệu Đức vẫn là nhìn xuống, mấy ngày nay hắn xuất tinh quá nhiều, cảm thấy trong người đang đuối, ngồi ở trên ghế sa lon cứ có cảm giác hai đầu gối đều đang phát run.

Mã Lan đi tới cũng không hề ngồi xuống, mà đến gần bên khiêu gợi nhỏ giọng nói:

– Người đàn ông bé nhỏ, đi đến phòng của chị…

Triệu Đức Tam dù đang hư thoát, nhưng cũng bị Mã Lan phong tình quyến rũ hấp dẫn, liền đứng dậy đi theo cô vào phòng, Mã Lan đem cửa phòng khóa trái, ánh mắt đầy lửa nóng nhìn thẳng hắn hỏi:

– Người đàn ông bé nhỏ, có muốn bây giờ làm chị không vậy?

Triệu Đức Tam thấy sắc mặt cô hồng nhuận phơn phớt, biết rõ lại là đi uống rượu, không có trả lời thẳng câu hỏi của cô, mà lại hỏi:

– Chị Mã Lan, đêm nay lại đi xã giao với lãnh đạo nào à?

Bờ môi căng mọng của Mã Lan giương lên, ánh mắt chăm chăm nhìn vào trên người hắn, không có trã lời, trong lòng của người đàn bà xuân tâm đã bạo động, cái lổ âm đạo đang tê dại ngứa ngáy bài tiết ra chất nhờn đang chờ đợi cây dương vật khỏe mạnh của thằng trai trẻ thọc vào lấp đầy để làm cho cô thoải mái.

Triệu Đức Tam thật sự là đã kiệt sức, trông thấy ánh mắt nóng bỏng của Mã Lan ngược lại có chút sợ hãi, cười khổ nói:

– Chị Mã Lan, làm cái gì mà em như là muốn ăn tươi nuốt sống như vậy?

Mã Lan khóe miệng có chút nhúc nhích xuống, yết hầu nhúc nhích nuốt nước bọt, vẫn không có trả lời hắn, biểu lộ khát vọng khiến cho Triệu Đức Tam có chút khó mà có thể chống đỡ, hắn đành nói:

– Chị đừng cứ nhìn như vậy nha, làm em trong lòng sợ hãi đấy.

Mã Lan bờ môi nhẹ nhàng mở ra, nói chậm từng chữ:

– Người đàn ông bé nhỏ, em qua đây.

Triệu Đức Tam giả bộ không nghe, trừng to mắt, vẻ mặt bối rối, Mã Lan môi đỏ khẽ nhúc nhích mói tiếp:

– Tới đây.

Triệu Đức Tam thấy Mã Lan tựa hồ như muốn ăn thịt mình như vậy, hắn nhướng mày chậm rãi tới gần Mã Lan, quả nhiên cô như con chó cái động đực nhào lên ôm ở trên cổ hắn, đôi môi đỏ gợi cảm phủ lên miệng của hắn, mang theo mùi rượu nồng nàn, dùng đầu lưỡi chen vào miệng Triệu Đức Tam mút lấy đầu lưỡi của hắn.

Triệu Đức Tam dù không muốn nhưng lại một lần nữa không cầm lại được, bị hành động Mã Lan kịch liệt đốt lên dục hỏa đang tắt ngúm, hắn chặn ngang ôm lấy Mã Lan, đi đến bên giường, quăng cô nằm trên giường, nhào tới áp ở trên người cô, lại bị Mã Lan như lang như hổ xoay người đem hắn đặt ở dưới thân, Mã Lan ôn nhu kéo ra dây khóa kéo, ghé đầu vào trên đùi hắn, bàn tay của cô nhẹ nhàng khuấy động dương vật, Triệu Đức Tam dùng tay đè lên đầu của cô, lĩnh hội ý của hắn, Mã Lan lui thân mình thấp xuống, mở ra cái miệng anh đào nhỏ nhắn, đem cái cây dương vật còn sường sượng chưa cứng lắm, chậm rãi ngậm vào bên trong miệng không ngừng liếm láp, đột nhiên thân thể Triệu Đức Tam cứng đờ, cây dương vật thô to đã phát ra cứng rắn, vốn liếng của tuổi trẻ thường nhanh chóng như vậy đấy.

Triệu Đức Tam lúc này mới nói:

– Chị quay ngược người lại đi.

Cái miệng anh đào nhỏ nhắn vẫn còn ngậm lấy dương vật, thân thể của Mã Lan đã quay lại cùng hắn trở thành tư thế 69 rồi bờ mông mập mẩy Mã Lan giờ phút này hiện ra ở trước mặt của hắn, chính giữa mé trên hai bên bắp đùi tuyết trắng hiện lên hai nửa vòng tròn, đầy đặn nhục cảm, chính giữa là một rãnh mương khe thịt màu đỏ sậm, cái hậu xinh xắn thu nhỏ rất tinh xảo, hình dáng hậu môn lại là màu hồng phấn, dưới mặt hậu môn là cái lổ âm đạo mê người lúc này đã tràn ngập chất lỏng, hai bên mép nhỏ âm hộ đã sưng huyết sưng lên…

Triệu Đức Tam dùng hai ngón cái hướng hai bên căng mép nhỏ của cô, từ cửa miệng hang âm đạo đã như đóa hoa tươi tiết ra trắng nõn sền sệt dịch nhờn, hắn lè lưỡi, liếm láp âm vật đã phồng lên nhô ra…

– Hừ… hừ… um…

Mã Lan rên rỉ, trong miệng càng thêm ra sức bú liếm dương vật hắn.

Hai bàn tay Triệu Đức Tam bưng lấy cái mông bự của của Mã Lan, đầu lưỡi không ngừng trêu chọc, trên miệng hắn giờ đã thấm ướt dính đầy dịch nhờn, hắn ngược xuống dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng thoáng liếm lên cái hậu môn màu hồng phấn, Mã Lan lập tức “A…” lên một tiếng run rẩy, Triệu Đức Tam lại gắng sức dùng đầu lưỡi liếm quanh hậu môn, ráng với đầu lưỡi len vào lay động lấy cái lổ hậu môn đang khép chặt, hắn tuy đã làm tình không nhớ rõ là bao nhiêu lần rồi, nhưng đây là lần đầu tiên hắn liếm lấy một cái hậu môn của người đàn bà.

Mã Lan đã bị kích thích như vậy, càng thêm giãy dụa đong đưa bờ mông, giống như muốn thoát khỏi đầu lưỡi của hắn, lại cũng giống như là đang kêu hắn tiếp tục nhấn đầu lưỡi vào bên trong lổ hậu môn của mình.

Lúc này do cơn động dục điều khiển, cô ở phía trước càng điên cuồng phun ra nuốt vào dương vật của Triệu Đức Tam, phát ra thanh âm “chẹp… chẹp…”. Hắn ôm chặc cái mông của cô, khuôn mặt tựa hồ dán dính lên trên khe đít của cô, dưới háng hắn giờ đây cũng dần dần cảm giác được sự kích dâm mãnh liệt của Mã Lan, cô đã đem của dương vật của hắn ngậm thật sâu bên trong cổ họng của cô, đầu lưỡi cũng không ngừng cuốn động.

Triệu Đức Tam thoáng một phát kích động, đem hai bắp chân kẹp lấy khuôn mặt của Mã Lan, miệng của hắn cũng không mất thời cơ dốc sức liều mạng bú mút chất lỏng từ trong âm đạo Mã Lan đang tiếp tục rỉ rỉ chảy ra…

Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trieu-duc-tam/

Đang trong lúc mây mưa thất thường, cá nước sắp giao hoan, đột nhiên cửa phòng ngủ Mã Lan cộc cộc tiếng gỏ cửa vang rầm lên, Mã Lan cùng Triệu Đức Tam hoảng kinh buông ra thân thể lẫn nhau.

Bên ngoài truyền đến giọng nói Mã Đình:

– Mẹ… đóng cửa làm gì! Cho con ít tiền! Ngày mai con hết tiền xài rồi.

Mã Lan vẻ mặt kinh hoảng, nhìn thoáng qua Triệu Đức Tam, bối rối bất an đáp:

– … vậy hả? Con chờ một chút, mẹ đang thay quần áo.

Mã Đình thúc giục nói:

– Nhanh một chút! Con còn đi ngủ đây!

Mã Lan đáp lại:

– Ừ…

Triệu Đức Tam sắc mặt trắng xanh, hoảng sợ nhỏ giọng hỏi:

– Chị Mã Lan, làm sao bây giờ?

Mã Lan nhìn quanh vòng, nói khẽ:

– Đức Tam, em trốn vào bên trong cái tủ treo quần áo đi.

Triệu Đức Tam cũng chỉ có thể như vậy, lồm cồm vừa bò vừa kéo quần lên, ôm áo nhảy xuống giường, chui vào trong tủ treo quần áo trốn, hắn sợ đến mức còn dùng vài cái áo khoác che đỡ chính mình, tom đập thình thịch, trong lòng cứ sợ Mã Đình phát hiện mình và Mã Lan gian tình, thì sẽ tung hê quậy loạn lên tất cả…

Mã Lan mặc xong quần áo, xuống giường, đi tới trước mặt cửa, hít sâu một hơi, vuốt lên mặt tâm tình thấp thỏm, cố ra vẻ mĩm cười, mở cửa ra, Mã Đình oán trách nói:

– Đã đi ngủ còn thay quần áo làm gì! Cho con chút tiền dằn túi ngày mai còn đi học sớm.

Mã Lan nói:

– Muốn bao nhiêu? Mẹ lấy cho con.

Mã Đình thuận miệng:

– Lấy con mấy ngàn đi…

Mã Lan nói:

– Được rồi.

Mã Lan quay người mà tim vẫn còn đập lo lắng, đi đến đầu giường, mở tủ từ bên trong lấy ra một chồng tiền màu đỏ giá trị lớn, cầm lấy một xấp, rút một nửa, một nửa khác lại đặt vào ở bên trong đống tiền mặt lên kia, đi ra đưa cho Mã Đình nói:

– Nhiều đây tầm 5000 đồng, con cầm lấy mà dùng đi, không nào hết thì cho mẹ biết.

Mã Đình tiếp nhận tiền, trên tay vỗ nhè nhẹ một cái, xoay phải đi, đột nhiên lại quay đầu lại, hỏi:

– Mẹ… Triệu Đức Tam đi về chưa? Cũng không chào hỏi gì với con! Thiệt là…

Triệu Đức Tam trốn trong tủ treo quần áo, nhìn qua khe hở, Mã Đình mặc một cái váy ngủ, xuyên thấu qua sợi tơ sợi tổng hợp mỏng, có thể có trông thấy hai gò núi bé nhỏ, ngượng ngùng ẩn nấp ở bên trong cái váy ngủ.

Mã Lan Tâm ở bên trong tân trí thì kinh hoảng, biểu lộ bên ngoài mặt thì rất bình tỉnh trầm, cô mỉm cười nói:

– Được rồi, không còn sớm, con ngày mai còn phải đến trường, tranh thủ thời gia trở về phòng ngủ đi thôi.’

Mã Đình quay người lắc lắc bờ mông còn bằng phẳng đi khuất, Mã Lan đóng cửa lại, dựa vào trên cửa, lấy tay che ngực thở dài nhẹ nhỏm, cô xoay mặt nhìn qua cái tủ quần áo.

– Xong rồi, người đàn ông bé nhỏ… xuất hiện đi…

Đúng ra thì Triệu Đức Tam trong lòng rất cảm kích Mã Đình đã gõ cái cửa này đúng lúc đấy, hắn bị Mã Lan đè lên bú mút dương vật, chẳng những cảm giác không có sáng khoái, ngược lại còn thấy dương vật bị ma sát đau nhức, cây thịt cương cứng chẳng qua là do bản năng tính dục mà thôi, từ tủ quần lồm cồm bò ra, Triệu Đức Tam đã mặc quần áo chỉnh tề.

Mã Lan đi đến bên giường ngồi xuống, vỗ vỗ giường, nói:

– Tới đây, ngồi ở bên cạnh chị đây này!

Cái giọng ra lệnh cùng với bộ dáng chưa được thỏa mãn lại khiến cho Triệu Đức Tam trong lòng kêu khổ thấu trời, hắn gượng cười nói:

– Chị Mã Lan, hôm nay chỉ tới đây thôi, ngày mai em còn đi làm, bây giờ em phải trở về.

Mã Lan như là một cô gái xuân thì, bỉu môi nói:

– Thế nhưng mà chị còn chưa tới, vẫn muốn…

Triệu Đức Tam thấy dáng vẻ Mã Lan không chịu bỏ qua khi cái âm đạo chưa được cắn nuốt cây dương vật vào bên trong, trong lòng than thầm những người đàn bà thành thục này, thật sự thật sự dục vọng bị nghiện quá lớn, cho dù hắn là thanh niên trai trẽ huyết khí phương cương, cũng có chút ăn không tiêu nỗi. Hắn cau mày, cười mà như muốn khóc nói:

– Chị Mã Lan em thật sự là đuối lắm, chắc chị cũng không muốn ngày mai em phải nghỉ làm chứ?

Mã Lan trề môi giận dỗi nhìn hắn:

– Ừ… vậy thì thôi, muốn đi thì đi…

Triệu Đức Tam thấy Mã Lan tức giận, liền “haha” cười, đi qua bên cạnh thân thể cô ngồi xuống, nắm hai bả vai của cô, dỗ ngon dỗ ngọt:

– Chị Mã Lan, sau này còn dài mà, nói gì chứ có con gái của chị ở nhà, không thuận tiện lắm, vậy đợi đến ngày chủ nhật em nghỉ, chị có thể tới nhà của em…

Mã Lan nghiêng đầu sang chỗ khác, cau mày lông mày nói:

– Tại nhà của em cũng vậy thôi, ba mẹ của em cũng có ở nhà vậy?

Triệu Đức Tam, nói:

– Nhà của em chỉ có một mình em à, rất tiện, nếu chị đến muốn em làm cái gì cũng được, em bảo đảm sẽ thỏa mãn chị!

Mã Lan ánh mắt quyến rũ trở nên vụt sáng, nói:

– Ưm… hôm nay chị tha cho em, lần sau chị sẽ… ăn em!

Triệu Đức Tam nham nhở hỏi:

– Chị muốn nấu ăn hay là xào ăn à?

Mã Lan giỡn nói:

– Cắt bỏ trộn với rau ăn!

Triệu Đức Tam cười hắc hắc, bên trên bầu vú cô nhéo hai cái, nói:

– Vậy đến lúc đó em chờ nha!

Mã Lan nhíu lông mày:

– Lại khiêu khích chị à, coi chừng chị không thả em đi đấy!

Triệu Đức Tam ghe qua hết hồn liền đứng lên:

– Thôi em đi về đây.

Mã Lan đứng dậy theo nói:

– Đề chị đưa em trở về nhà.

Triệu Đức Tam băn khoăn nói:

– Vậy còn Mã Đình ở nhà một mình không có sao chứ?

Mã Lan cười khẽ nói:

– Cứ để nó ngủ đi, em cứ lặng lẽ đi ra ngoài chờ chị.

Triệu Đức Tam lập tức mở cửa hé ra, dáo dát nhìn quanh một vòng, nhón chân, nhón tay mà đi ra bên ngoài, thầm lặng đi tới trước cửa phòng khách, thận trọng mở cửa, vụt chạy ra ngoài…

Mã Lan khoác cái áo khoác ngay sau đó liền đi ra, ấn nút, “tích tích” vang lên hai tiếng, cửa gara chứa xe mở lên.

Mã Lan tới ngồi trên xe, lúc vừa cho xe chuẩn bị chạy, bất chợt lại nghe tiếng của Mã Đình vang lên:

– Mẹ, muộn như vậy mà còn đi đâu?

Mã Đình mặc váy ngủ đứng trên ban công lầu hai, vẻ mặt sinh khí.

Triệu Đức Tam lúc này co rúc trong xe, hoảng đổ mồ hôi lạnh, may mắn mới vừa lên xe, nếu không đã bị Mã Đình phát hiện, hắn nghỉ thầm trong đầu:

– Con mẹ nó! Chắc có ngày mình bị liệt dương thật sự vì hai mẹ con nhà này quá…

Mã Lan cũng thất kinh ngửa đầu ra ngoài nói:

– Mẹ có chút việc phải đi ra ngoài, con ngủ đi, đừng chờ ta.

Mã Đình nhếch miệng, nhíu nhíu mày, quay người vào bên trong.

Lúc này Mã Lan mới cho xe chạy, đưa Triệu Đức Tam đến nhà của hắn, khi Triệu Đức Tam xuống xe, Mã Lan giữ chặt hắn lại, nhào vào trong lòng của hắn, cảm giác có một cái thân hình rộng rãi ôm ấp dung nạp lấy mình, trong nội tâm rất là ấm áp, có chút không muốn rời xa hắn:

– Người đàn ông bé nhỏ, ôm chị một cái rồi hãy vào nhà.

Triệu Đức Tam đùa giỡn nói:

– Chị Mã Lan hay là chị vào nhà em ngủ cùng luôn đi.

Hắn không ngờ tới Mã Lan ngẩng lên, vui vẽ hỏi:

– Thật sự à? Vậy cũng được.

Triệu Đức Tam lời đã nói ra miệng, giờ muốn thu hồi cũng không kịp nữa, chỉ đành đau lòng đáp ứng, mang theo Mã Lan vào trong nhà hắn.

Triệu Đức Tam là một thanh niên độc thân, bình thường cũng ít khi quét dọn vệ sinh, trong nhà rối bời, bẩn thỉu, trong phòng ngủ của hắn còn mấy miếng giấy vệ sinh lên mốc lên meo nằm ở trên sàn nhà.

Mã Lan trông thấy những thứ này, láu lỉnh hỏi hắn:

– Triệu Đức Tam, những miếng giấy vệ sinh này em dùng tới làm việc gì?

Triệu Đức Tam ngượng ngùng cười, vội vàng dùng chân đá mấy cục giấy vệ sinh văng qua một bên, leo lên giường chiếu chỉnh sửa một chút:

– Chị Mã Lan, thời gian không còn sớm, ngủ được chưa?

Mã Lan gật đầu:

– Ừm.

Hai người bò lên giường, Mã Lan cởi đồ trần truồng, Triệu Đức Tam cũng đem quần áo cỡi ra, Mã Lan như con mèo nhỏ ôn thuần nằm vào trong ngực của hắn, vẻ mặt vui tươi hạnh phúc…

Triệu Đức Tam cũng nghiêng người sang, ôm lấy cô, từ trước đến giờ hắn chưa từng có như vậy, chỉ ôm một người đàn bà ngủ qua đêm mà không động đậy tay chân, lâu nay bình thường khi nằm với đàn bà, sau khi làm xuất tinh xong, liền mặc lại quần rời khỏi đi ngay.

Đang nằm chưa ngủ được, Triệu Đức Tam đột nhiên hào hứng nói:

– Để em cho chị xem cái này.

Mã Lan vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi:

– Cái gì đó?

Triệu Đức Tam vui vẻ nói:

– Chị đợi một chút…

Buông Mã Lan ra, nhảy xuống giường, hắn lấy cái máy quay phim lén lại nhảy lên giường chui vào chăn, để đầu cô gối lên trên cánh tay, mở ra trong album ảnh những đoạn screenshots của hai phim quay lén rồi đưa cho Mã Lan xem từng tấm ảnh mà hắn lọc ra.

Mã Lan mới nhìn đến tấm ảnh thứ nhất, liền kinh ngạc mở to hai mắt nhìn hỏi:

– Em lấy ở đâu những hình này vậy?’

Triệu Đức Tam thần bí cười:

– Chị đoán đi?

Mã Lan lắc đầu nói:

– Không biết.

Chứng kiến những hình ảnh này, cô liền nghĩ đến cảnh tượng lúc mình ở trong văn phòng Vương An Quốc cũng bị đùa bỡn, nên lo lắng…

Triệu Đức Tam cười quỷ:

– Tất cả hình ảnh này ở trong máy quay phim lén ở trong phòng của Vương An Quốc.

Mã Lan lập tức hiểu ra, nhíu mày hỏi:

– Vậy là do em đặt máy à?

Triệu Đức Tam, vẻ mặt đắc ý:

– Những hình này đều là video screenshots, còn có video đặc sắc hơn có cả âm thanh.

Mã Lan khẩn trương hỏi:

– Vậy là có quay phim luôn…

Triệu Đức Tam là người thông minh, biết rõ Mã Lan đang băn khoăn cái gì, hắn nói:

– Chị yên tâm đi, cái máy quay phim này em mới đặt thôi, làm gì mà có chị ở trong đấy.

Tâm trạng đang lo lắng của Mã Lan mới hạ xuống, miệng thở dài:

– Không thể tưởng được em lại hư hỏng như vậy! Quay phim những thứ… này! Đúng là Vương An Quốc lợi dụng quyền chức làm những chuyện xấu, nhưng em đặt máy quay lén những thứ để làm gì?

Triệu Đức Tam cười đễu giả nói:

– Em giữ lại để về sau dùng, ít nhất hiện tại đã nắm trong tay nhược điểm của Vương An Quốc, đối với chị thìi cũng có lợi đấy, vạn nhất chuyện khai thác mỏ than trấn Bạch Thủy nếu ông ta cũng dám đùa cợt lật lọng với chị, thì chị sẽ dùng những thứ đồ đạc đặc sắc này để đối phó với ông ta!

Mã Lan thấy Triệu Đức Tam là người có tâm cơ, đồng thời cũng là vì chuyện cô mà có suy nghĩ đến, nên có chút cảm động nhè nhẹ, nói:

– Vậy thì em đem những vật này bảo tồn, đừng xóa, giữ lại dùng phòng ngừa vạn nhất chuyện không hay.

Triệu Đức Tam vênh mặt lên nói:

– Toàn bộ phim này em đã lưu vào máy vi tính rồi…

Mã Lan cười nói:

– Em cũng là một tên xấu xa, mới đi làm trong cục khoáng sản than đá vài ngày, đã học được sự xảo trá rồi.

Triệu Đức Tam nói:

– Em cũng chẳng còn cách nào khá, ở cơ quan nào cũng vậy, mỗi người bên ngoài thì quan hệ bình thường hài hòa, nhưng ở phía sau thì lục đục tranh đấu gay gắt khá nhiều loại!

Mã Lan lại lần lượt lật nhìn qua những hình ảnh trong phim, có chút căm phẫn nói:

– Người ta có câu nói, thỏ không ăn cỏ gần hang, không nghĩ tới lão khốn kiếp kia cũng không buông tha cho các cô gái làm trong cục khoáng sản than đá đều bị hắn…

Triệu Đức Tam:

– Vương An Quốc tại cục khoáng sản than đá dưới một người, mà trên mọi người, nắm quyền lực lớn như vậy, nếu không dùng quyền lợi của mình khi dễ chơi đùa các cô gái thuộc hạ dưới quyền của mình, thì chẳng khác nào phụ lòng cái chức vụ phó cục trưởng sao chị.

Mã Lan khuyên bảo hắn:

– Đức Tam, về sau em cũng đừng nên đặt máy quay phím lén nữa, vạn nhất bị ông ta phát hiện thì xong đời.

Triệu Đức Tam tự nhận là mình làm cẩn thận không chê vào đâu được, tự tin cười nói:

– Chị đừng có lo, ông ta sẽ không phát ra đâu.

Mã Lan:

– Em vẫn phải cẩn thận đừng có chủ quan…

Triệu Đức Tam đột nhiên nham nhở cười nói:

– Chị Mã Lan, theo phim quay lại, Vương An Quốc kia giống như tối đa trong lúc làm, thì chỉ kiên trì được vài ba phút là xong, vậy ông ta làm chị thoải mái, hay là cùng em làm thoải mái hơn?

Mã Lan không thích nghe Triệu Đức Tam hỏi như vậy, cô trừng thẳng con mắt, nghiêm túc nói:

– Đức Tam, không được so sánh với Vương An Quốc như vậy, chị cho ông ta chà đạp thân xác chẳng qua là muốn cầu cạnh, còn đối với em thì cái gì cũng không tính toán, là cảm thấy cùng với em rất có cảm giác, cái dạng hạnh phúc của người đàn bà, hiểu chưa?

Triệu Đức Tam thấy Mã Lan sắc mặt dị thường khó chịu, liền nhận sai nói:

– Xin lỗi chị, em không có ý tứ, đúng ra em cũng vậy, đối với chị Mã Lan rất có cảm giác.

Mã Lan chui vào ôm chặc lấy hắn, cô dùng mặt dán chặt trên lồng ngực rộng, cảm giác đặc biệt thư thản an nhàn vô cùng.

Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trieu-duc-tam/

Triệu Đức Tam sáng sớm phải đi làm, Mã Lan ngủ vẫn chưa tỉnh lại, hắn thận trọng nhẹ nhàng lấy ra cánh tay của cô khoác lên ngang hông của hắn, nhẹ chân nhẹ tay xuống giường mặc quần áo, đi ngay đến cơ quan.

Sáng sớm đến văn phòng, Triệu Đức Tam liền đóng cửa lại, lại nhảy lên cái bàn, đem cái máy quay phim lén giấu kín tại phía dưới trong khe máy điều hòa, rồi mới bắt đầu quét dọn vệ sinh.

Hơn 9 giờ sáng Vương An Quốc Tài khệnh khạng mở cửa đi vào, trên mặt có mấy vết trầy do móng tay cào, sắc mặt không được tốt, nhìn Triệu Đức Tam liếc qua, cũng không nói gì, đi thẳng vào trong văn phòng mình.

Triệu Đức Tam rót cho ông ta chén nước trà, rồi kéo cửa lại đi ra ngoài, ngồi tại trước bàn làm việc mình, lại bắt đầu không có việc gì làm chờ đợi phát chán. Đến cục khoáng sản than đá đi làm mấy ngày nay, Vương An Quốc cho tới bây giờ không có sắp xếp cho hắnqua công việc gì, hắn đã sớm nghe nói nhân viên nhà nước suốt ngày là uống trà xem báo, thấy lời nói này tuyệt là không giả, thanh nhàn là có thanh nhàn, nhưng rỗi rãnh nhức hết cả “bi” làm cho hắn cảm giác có chút khó chịu.

Đợi hơn một tiếng đồng hồ, không có con mồi đi vào, Triệu Đức Tam nghĩ thầm, ngày hôm nay chắc là làm việc không công rồi, xem ra máy quay phim không có gặt hái được cái gì.

Hơn 10 giờ sáng Vương An Quốc ở bên trong phòng nhận một cú điện thoại, ông ta đẩy cửa ra, dặn dò Triệu Đức Tam nói:

– Tiểu Triệu, đến phòng tổng hợp cầm lấy giùm tôi một văn bản tài liệu mới gửi tới!

Triệu Đức Tam nhiều chuyện hỏi:

– Lãnh đạo, văn bản tài liệu gì vậy?

Vương An Quốc tối hôm qua bị vợ mình níu lấy lỗ tai kéo về nhà quậy tưng bừng một trận, hôm nay tâm tình không tốt, xụ mặt nói:

– Đến hỏi Tiểu Trương thì sẽ biết!

Triệu Đức Tam đụng phải cái mặt mo, cũng phải mỉm cười, rồi xám xịt ra khỏi văn phòng, vừa hướng dưới lầu đi, vừa thầm mắng lão khốn kiếp kia.

Đến phòng làm việc tổng hợp, chủ nhiệm Vương đang uống trà, thấy hắn đến, cười nói:

– Lãnh đạo tới rồi, lại có chỉ thị gì nhỉ?

Triệu Đức Tam khiêm tốn nói:

– Lãnh đạo cái gì, chị cũng đừng tổn hại em nữa, phó cục trưởng Vương sai em tới cầm lấy văn bản tài liệu.

Chủ nhiệm Vương quay qua Trương Hiểu Yến:

– Tiểu Trương, đem tài liệu sáng hôm nay ở trên thành ủy gửi đưa cho Tiểu Triệu, phó cục trưởng Vương muốn xem!

Chiều hôm qua Triệu Đức Tam sử dụng đoạn phim quay lén Trương Hiểu Yến cùng Phó cục trưởng Vương hương diễm, bức hiếp Trương Hiểu Yến đi vào khuôn khổ ở trong nhà nghỉ Thất Thiên làm cô, hắn cứ tưởng rằng dùng cây dương vật uy mãnh để chinh phục thân thể Trương Hiểu Yến, nhưng ngược lại chọc đến Trương Hiểu Yến đối với Triệu Đức Tam rất là ghen ghét trong lòng, tay cầm văn bản tài liệu đưa tới, xụ mặt, giống như là nhìn không thấy hắn, cũng không nói một lời nào.

Triệu Đức Tam tiếp được văn bản tài liệu, cố ý trước mặt chủ nhiệm Vương chêm chọc nói:

– Lãnh đạo, người trong phòng tổng hợp làm việc ăn nói có ý tứ, quá nghiêm túc à.

Chủ nhiệm Vương là thứ người khôn khéo liền nói:

– Tiểu Trương tốt nghiệp vừa mới đến đây làm có hai tháng, không hiểu chuyện nhiều, cậu đừng để trong lòng nhé.

Triệu Đức Tam liếc nhìn Trương Hiểu Yến đang đưa lưng về phía hắn sửa sang lại tư liệu, ha ha cười cười…

– Vậy à, thôi không làm rộn chủ nhiệm nữa, em đi trước.’

Đợi Triệu Đức Tam vừa đi, chủ nhiệm Vương đến trước mặt Trương Hiểu Yến, âm mặt nói:

– Tiểu Trương! Chuyện gì xảy ra vậy? Đi làm đừng mang theo cảm xúc cá nhân của mình vào phòng làm việc, người ta Triệu Đức Tam là thủ hạ của Phó cục trưởng Vương, cô đừng làm cho làm mặt lạnh với người ta không tốt đâu! Về sau chú ý một chút!

Trương Hiểu Yến cảm giác mình bị oan ức, nhưng ủy khuất này so với khi bị Vương An Quốc cởi sạch quần áo đè nằm xuống giường làm thì cũng chả tính là cái gì, vì muốn nhanh chóng chuyển vào biên chế, con đường là do chính mình chọn mà.

Triệu Đức Tam trên đường quay trở lại phòng làm việc, đem văn bản tài liệu của thành ủy gửi xuống lật nhìn qua một lần, tài liệu về chuyện khai thác than đá trấn Bạch Thủy, nội dung đối với Mã Lan phi thường hữu dụng.

Trở lại văn phòng, Triệu Đức Tam gõ cửa văn phòng Vương An Quốc, đem văn bản tài liệu hai tay trình lên, Vương An Quốc cầm qua, khoát khoát tay đuổi hắn đi ra ngoài.

Triệu Đức Tam ra trước bàn làm việc của mình ngồi xuống, dùng tin nhắn ngắn hình thức hướng báo cho Mã Lan biết rỏ về rõ nội dung tài liệu.

Trên tài liệu thống báo ủy ban thành ủy quyết định đem vấn đề khai thác mỏ than trấn Bạch Thủy phân chia thành hai phần, phân biệt đấu thầu…

Công việc đấu thầu cụ thể do cục khoáng sản than đá thành phố Du Dương phụ trách, tiếp nhận trả giá bỏ thầu theo bắt đầu từ ngày 7 tháng 10, sau một tuần lễ, ngày 15 tháng 10 sẽ mở thầu.

Triệu Đức Tam đoán chừng tầm trung tuần tháng chín cục khoáng sản than đá thành phố Du Dương có lẽ sẽ thông báo trên mạng đấu thầu rồi.

Mã Lan nhận được tin tức Triệu Đức Tam, trong đầu liền trù tính công việc đấu thầu, cô vội vàng từ nhà Triệu Đức Tam không kịp đánh răng, rửa mặt, ra ngoài lái xe chạy thẳng đến công ty khai thác mỏ Tân Mậu, bắt tay chuẩn bị hợp đồng đấu thầu, dù sao cũng cách ngày sắp ra thông báo rất gần.

Trong mối quan hệ chính trị cùng quan chức phức tạp của thành phố Du Dương, ai có thể nhận được tin tức bắt tay vào làm chuẩn bị trước, người đó có thể chiếm được tiên cơ, dù sao tại thành phố Du Dương ngoại trừ Mã Lan, Cao Hổ Sinh, Lâm Đại Phát ba người chủ của mỏ than cỡ lớn, còn rất nhiều chủ mỏ than nhỏ hơn một chút, không loại trừ Cao Hổ Sinh cùng Lâm Đại Phát là hai chướng ngại vật, nếu chủ quan bên ngoài lại đột nhiên nhảy ra ra mấy ông chủ mỏ than nhỏ liên kết lại trả giá thì rất phiền.

Triệu Đức Tam cúi đầu phát xong tin nhắn cuối cùng xong, thì cửa phòng làm việc cạch một tiếng liền bị đẩy ra, hắn còn đang nghi hoặc ai to gan như vậy, thì thấy thư ký Lý San San vẻ mặt đầy ngạo khí vào.

Triệu Đức Tam vội vàng đứng dậy nghênh đón, ha ha cười lấy lòng nói:

– Tưởng ai to gan dám đẩy cửa vào phòng của phó cục trưởng Vương mà không gõ, thì ra là lãnh đạo tới rồi.

Triệu Đức Tam nói chậm từng chữ có gai, làm cho Lý San San nhận ra mình đã không đúng, chỉ đành ngậm bồ hòn mà im khó nói, cô chép miệng, trừng mắt liếc hắn một cái hỏi:

– Phó cục trưởng Vương có ở trong đây không?

Triệu Đức Tam khóe miệng cười thỏa mãn nói:

– Phó cục trưởng Vương đang trong văn phòng.

Lý San San giẫm đôi giày cao gót lộp cộp đi đến trước cửa phòng, gõ ba cái nói:

– Phó cục trưởng Vương, cục trưởng Trương mời ông lên văn phòng có cuộc họp cần triển khai!

Vương An Quốc hôm nay đang không vui, cửa vẫn không mở ra, ở bên trong đáp:

– Đã biết, lập tức đi tới ngay!

Lý San San quay người đi, lại lườm lườm Triệu Đức Tam, ánh mắt gảy nhẹ kiêu ngạo, giống như là xem thường thằng thư ký Triệu Đức Tam này vậy.

Triệu Đức Tam nhìn theo cô lắc lư cái mông đít tròn vo rời khỏi, trong lòng nghĩ thầm, Lý San San cô đừng có quên! Cô cũng chẳng qua là một thư ký! Không có tư cách dùng cái loại ánh mắt khinh thường này nhìn tôi Triệu Đức Tam như vậy, một ngày nào đó Triệu Đức Tam này sẽ đè cô nằm ở dưới người của tôi mà rên rỉ…

Vương An Quốc sau đó, kẹp Laptop lời nào cũng không nói, trực tiếp ra ngoài.

Triệu Đức Tam cảm thấy hôm nay máy quay phim là không có thu hoạch rồi, hắn lấy máy quay phim từ phía dưới khe hở máy điều hòa ra, đóng lại cửa phòng làm việc, ngồi ở trên ghế ông chủ thưởng thức bên trong những cảnh tượng tuyệt vời kia, trông thấy cái gia hỏa của Vương An Quốc kia ngắn nhỏ, hắn đã cảm thấy buồn cười, Văn Thiến quỳ gối chổng cái mông mượt mà đang cố bu liếm dương vật của ông ta…

Ngồi buồn chán cho tới giờ nghỉ trưa, lúc tan tầm Vương An Quốc vẫn không có trở lại văn phòng, Triệu Đức Tam đoán rằng mấy lãnh đạo chắc lại là đi ra ngoài ăn uống rồi, đợi một hồi, liền đứng dậy khóa cửa đi xuống căn tin ăn cơm trưa.

Đi ra đầu cầu thang, trước mặt đụng phải Trương Hiểu Yến, Triệu Đức Tam hỏi cô:

– Người đẹp, hôm nay tan việc có rảnh không?

Trương Hiểu Yến lại cho là hắn lại muốn thọc dương vật vào âm đạo của mình, hai mắt tóe lử, trợn mắt nhìn, hai bên gò má bởi vì sinh khí lộ ra có chút hồng nhuận phơn phớt, mắng:

– Triệu Đức Tam, anh thật vô sỉ!

Triệu Đức Tam cười đễu:

– Tôi chỉ hỏi thăm buổi trưa cô có rảnh không, làm cái gì mà kích động như vậy nha!

– Hạ lưu!

Trương Hiểu Yến ném câu nói tiếp theo, liền quay đầu đi thẳng về phòng làm việc tổng hợp.

Lúc này đại đa số nhân viên đều ăn cơm xong, về phòng nghỉ ngơi.

Triệu Đức Tam bụng hơi đói rồi, cũng không có muốn trêu chọc Trương Hiểu Yến nữa, liền đi đến căn tin, người ăn còn lại bên trong căn tin rất ít.

Đi tới cửa thì gặp bên trong chỉ còn có cô gái mập cùng Trương Aí Aí, đang ngồi ăn cơm, trong tay còn cái bánh bao, đã sắp đã ăn xong.

Trương Aí Aí tùy ý nghiêng một chút mặt, gặp Triệu Đức Tam xuất hiện, trong lòng liền có chút chờ mong.

Cô gái mập ăn xong một miếng bánh bao cuối cùng, thúc giục nói:

– Aí Aí, I ăn nhanh lên nha.

Trương Ái Ái nói:

– Chị khỏi chờ em, cứ đi về trước đi.

Cô gái mập bưng bát đũa đứng dậy nói:

– Vậu chị đi trước ah.

Trương Aí Aí nói:

– Ừ…

Cô gái mập đi tới đụng với trước mặt Triệu Đức Tam, cô cười rạng rỡ hỏi han:

– Lãnh đạo mới tới dùng cơm à?

Triệu Đức Tam nhẹ gật đầu, không để ý tới, đi thẳng tới cửa sổ căn tin, lấy một phần cơm, mang chén đĩa đi qua bên người Trương Aí Aí nói:

– Chị Aí Aí, qua bàn em ngồi ăn đây này.

Trương Aí Aí bưng bát đũa đứng dậy đi theo phía sau hắn, đi qua ngồi ở trên bàn cơm, rụt rè giương mắt nhìn Triệu Đức Tam, vừa ngượng ngùng cúi đầu.

Triệu Đức Tam rất ưa thích bộ dáng Aí Aí ngượng ngùng như vậy, hắn thích Trương Aí Aí một người thôn phụ bình thường không có từng va chạm bên ngoài xã hội rất là thật thà, trong lúc nam nữ hoan ái vừa rụt rè, nhưng lại kích tình, tạo ra một cảm giác đặc biệt…

Đầu bếp đi ra dọn dẹp bàn, nhìn qua Trương Ái Aí nói giỡn:

– Ơ kìa… Trương Aí Aí, cô bây giờ đã ngồi chung bàn lãnh đạo à?

Trương Aí Aí lập tức xấu hổ đỏ mặt, thân phận thấp kém của người làm thời vụ làm cho cô ở tại trước mặt Triệu Đức Tam lúng túng vô cùng.

Triệu Đức Tam xụ mặt xoay qua, đối với đầu bếp lạnh lùng nói:

– Ai nói cái bàn này chỉ có lãnh đạo mới có thể ngồi à nha? Hiện tại căn tin đều không người ăn cơm đi, người khác ngồi ăn không được sao?

Đầu bếp biết rõ Triệu Đức Tam là thư ký của phó cục trưởng Vương, đương nhiên là có điểm thần thông mới ngồi vào vị trí này, không dám đắc tội, liền cười híp mắt nói:

– Chỉ là nói giỡn, lãnh đạo đừng nóng giận.

Noi xong lật đật trốn đi sang một bên thu dọn bàn ăn.

Trương Aí Aí gặp Triệu Đức Tam vì cô mà xuất đầu, ngửa mặt lên cảm kích nhìn hắn, nhỏ giọng nói:

– Tiểu Triệu, ăn xong xuống nhà kho được không?

Triệu Đức Tam biết rõ Trương Aí Aí muốn gì, hắn đã hai ngày không cùng Trương Aí Aí triền miên, cái thân thể của người đàn bà nông thôn lại làm cho hắn có chút mê luyến, vì vậy liền gật gật đầu:

– Được…

Nhưng lo lắng hỏi:

– Cái cô mập kia có ở nhà kho không vậy?

Trương Aí Aí thấp giọng nói:

– Cô ấy giữa trưa trở về nhà nghỉ ngơi rồi.

Triệu Đức Tam nghe vậy liền cười đễu, nhìn chằm chằm vào người đàn bà nông thôn thành thục phong tình đối diện, trong nội tâm ý nghĩ…

Chương trước Chương tiếp
Loading...