Triệu Đức Tam
Chương 60
Hắn lật qua làm cho nàng khom người chống tay trên cái bàn làm việc, cặp mông trắng như tuyết cao cao thẳng cong lên, chờ đợi cây dương vật lớn tìm kiếm đến cái cửa miệng âm đạo của mình, Triệu Đức Tam dây lưng cũng không kịp cởi, trực tiếp kéo ra khóa kéo móc dương vật ra…
Quy đầu giống như lưỡi cày trên ruộng, lật tới lật lui trên hai mép ngoài âm hộ ướt át tìm kiếm, Lý San San nghiêng đầu lại, thở phì phò nói:
– Nhẹ nhàng… nhẹ cắm vào…
Triệu Đức Tam gật gật đầu, cũng không đáp lời, bàn tay đưa xuống hai bên mép nhỏ chậm rãi hướng hai bên bung ra, sau đó cái eo có chút dùng sức, quy đầu cực dẫn đầu xâm nhập vào cửa miệng âm đạo chặt khít, nàng như trút được gánh nặng khẽ rên “um…” một tiếng, hắn lại dùng lực, dương vật tiến vào một đoạn…
Lý San San bị trùng kích kích thích như vậy, nàng từ từ nhắm lại hai mắt, cái đầu kê lót tại trên cánh tay của mình thở, cặp mông trắng như tuyết càng cao hơn nhếch lên, âm đạo tham lam truy đuổi dương vật đang mang đến nhanh cảm giác…
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trieu-duc-tam/
Tiếng rên rỉ nho nhỏ của nàng, cái đầu không ngừng uốn qua uốn lại, bên trong âm đạo càng thêm co rút đến lợi hại, nàng vội đưa bàn tay vào miệng cắn vào trong miệng, không để cho mình phát ra tiếng rên càng lớn, hai cái chân cũng bởi vì độ cao kích thích mà có chút hướng về sau cong lên.
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trieu-duc-tam/
Trông thấy Lý San San đã gần tới hạn cơn cực khoái, Triệu Đức Tam hung hăng nhấp nhanh dương vật thêm gần mười cái, nàng bị chọc vào sướng quá gọi bậy, cuối cùng lại để cho cây dương vật lớn chống đỡ sâu bên trong âm đạo nàng, một cổ tinh đặc thỏa thích khoan khoái dễ chịu rót vào cái hang động sâu thẳm.
Hai người thật sự là lực lượng ngang nhau, dâm phụ gặp chiến tướng, một hồi triền miên sinh tử dùng hai bộ phận sinh dục giao chiến, chém giết hơn 30 phút mới là chấm dứt.
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trieu-duc-tam/
Thoải mái! Quá sướng rồi! Lão gia hỏa Phó cục trưởng Vương kia ở trong phòng làm việc làm nhiều mỹ nữ như vậy, ta Triệu Đức Tam hôm nay cũng tại chính chỗ làm việc mình cũng chơi được đệ nhất thư ký của cục khoáng sản than đá Lý San San, cái vưu vật quốc sắc thiên hương này, tuy rằng lúc này đã biết không có ảnh chụp uy hiếp, nàng vẫn là bị ta Triệu Đức Tam áp dưới thân thể quật làm, khoái hoạt rên rỉ…
– Anh có khăn tay không?
Lý San San cái quần còn lưng chừng đầu gối, vẻ mặt ôn nhuận, ánh mắt còn có chút mê loạn nói tiếp:
– Hừ… anh xuất ra còn quẹt dính đầy trên đùi tôi đây này, bẩn á!
– Có, chờ một chút, để tôi lấy cho cô.
Triệu Đức Tam hài lòng cười, mở phòng của Phó cục trưởng Vương đi vào, xé đoạn dài đoạn trên cuộn giấy vệ sinh, chính mình lấy một khúc, còn dư lại toàn bộ đưa cho Lý San San, nói:
– Lấy khăn giấy này lau sơ qua là là được.
Hắn cũng cúi đầu, lau sạch bảo bối, kéo lên khóa quần, rồi ngồi trên ghế salon dài, dựa vào, đốt điếu thuốc, khoan khoái hút.
Lý San San khom người dùng khăn giấy tỉ mỉ lau giữa cái âm hộ và hai chân, bờ mông trắng nõn nở nang vểnh lên, cái âm hộ riêng tư vừa vặn nằm trong ánh mắt của Triệu Đức Tam, hắn vừa có thể cẩn thận thưởng thức cái mu của nàng, rất béo mập, tuy nói rằng cái khe thịt âm hộ không giống với Mã Đình non trẻ là màu hồng, nhưng cũng vẫn còn hồng nhuận phơn phớt sắc, chứng minh trước đây, chắc chắn cái âm hộ này giao cấu cũng chưa có nhiều…
Đang khoan thai thưởng thức, đột nhiên lại có người gõ cửa, hai người thất kinh hai mặt nhìn nhau thoáng qua, Triệu Đức Tam cố gắng bình tĩnh, hỏi:
– Ai vậy?
– Tôi là Văn Thiến, mang giấy tờ đến cho anh ký!
Bên ngoài truyền đến giọng nói nhân viên tài vụ Văn Thiến.
Triệu Đức Tam nháy mắt cho Lý San San, nhỏ giọng:
– Mau vào Phó cục trưởng Vương trốn đi.
Lý San San lưng quần vẫn còn chỗ đầu gối, như một như con vịt lập bập uốn éo chui vào phòng trong đóng cửa lại, Triệu Đức Tam đi mở ra cửa phòng làm việc.
– Giữa ban ngày mà khóa trái cửa để làm gì vậy?
Văn Thiến vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi hắn.
– Hì… do hôm nay không Phó cục trưởng Vương không có ở đây, nên không có tiếp đãi người mà!
Hắn ha ha cười rồi hỏi:
– Ký cái gì vậy?
– Tiền lương! Lần trước chuyển khoản cho anh rồi, nhưng đã quên chưa có cho anh ký tên!
Văn Thiến đem bảng tiền lương cầm tới đặt ở trên bàn trà, lật đến tên của Triệu Đức Tam, chỉ vào tên của hắn:
– Ký tên là được rồi, trước khi ký nhìn qua một chút số tiền có đúng không?
Triệu Đức Tam nhìn phía trước một cột có số tiền, liền ký danh tự lên.
Văn Thiến thu bút, khép lại bảng lương, đứng ở trước mặt hắn, vóc dáng nàng có chút thấp, chỉ có thể đứng đến bả vai hắn, khuôn mặt trái xoan trắng nõn không tì vết, một đôi mắt to như nước, bờ môi xinh xắn, ngũ quan rất tinh xảo, bộ ngực cũng hơi lớn, bờ mông cũng khéo léo nẩy nở, chỉ là có chút hơi thấp.
– Triệu Đức Tam! Phó cục trưởng Vương hôm nay đi ra ngoài lúc nào mới trở về vậy?
Văn Thiến đột nhiên không giải thích được, hỏi hắn câu này.
– Đoán chừng đến tối đấy, hôm nay đi bình chọn trúng thầu rồi.
Triệu Đức Tam nói, vẻ mặt nghi hoặc nhìn nàng:
– Cô có chuyện đi tìm Phó cục trưởng Vương à?
– Không… có.
Văn Thiến đột nhiên có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống, hai bên lỗ tai hơi ửng hồng…
– Lần trước tại phòng tài vụ… anh muốn… muốn… làm cái chuyện… phòng tài vụ có cameras bất tiện, văn phòng tại đây thì… hôm nay có thể… được.
Woa! Mình thật sự là diễm ngộ không ngừng a, Văn Thiến lại còn chủ động muốn cùng mình làm chuyện đó? Triệu Đức Tam trong nội tâm vui vẻ, nhưng Lý San San thì còn tại trong phòng nghỉ, hơn nữa hắn vừa mới trải qua một lần xuất tinh, vì vậy liền cười nói:
– Lần sau đi… lần sau đi, hôm nay tôi có chút việc làm rồi!
Hắn mở cửa, tiễn Văn Thiến đi ra ngoài.
Văn Thiến hai má đỏ bừng, ánh mắt có chút ngây dại, không biết hắn hôm nay mắc bệnh gì? Hôm nay chính mình chủ động như vậy, hắn vậy mà lại không muốn? Vểnh miệng, nàng nghiêng đầu sang chỗ khác đi ra ngoài, Triệu Đức Tam lúc định đóng cửa thì nàng quay đầu lại liếc nhìn Triệu Đức Tam, chỉ là trong nháy mắt đó, nàng đột nhiên mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì nàng nhìn thấy trên cái tủ đựng tài liệu văn phòng của Triệu Đức Tam có cái áo lót ngực màu đen.
Nhưng Triệu Đức Tam đã thuận tay đóng cửa khóa trái lại, Văn Thiến kinh ngạc đứng ở ngoài cửa, nghĩ thầm thằng này, mới làm việc chừng hơn một tháng, chuyện gì tốt đều không học được, hết lần này tới lần khác học được tác phong của Phó cục trưởng Vương, không biết là người phụ nữ nào đang trốn tránh ở trong phòng.
Nàng cũng lười để ý không hỏi rồi, cho dù nàng phát hiện Triệu Đức Tam mang theo phụ nữ vào phòng làm việc làm loạn, nhưng nàng cũng không dám công khai bí mật này, dù sao trên tay Triệu Đức Tam cũng có hình và phim quay lén nàng cùng Phó cục trưởng Vương tại trong phòng nghỉ đang giao cấu…
Triệu Đức Tam đi đến trước phòng gõ cửa, nói:
– Lý đại thư ký, đi ra… Văn Thiến đã quay về phòng rồi.
Lý San San từ bên trong đi ra, đã mặc quần áo chỉnh tề, chỉ là trên mặt đỏ ửng vẫn còn chưa có tán đi, tóc tai có chút mất trật tự, đi ra, Lý San San ở trên ghế salon ngồi xuống, xõa ra tóc, tùy ý lắc lư vài cái, thần sắc, động tác kia, thật sự là ngàn loại phong tình, đặc biệt kiều mỵ…
Nàng hai tay đưa ở sau ót buộc lại tóc, hỏi:
– Triệu Đức Tam, anh cảm thấy Văn Thiến là người như thế nào vậy?
Triệu Đức Tam ra vẻ bình thản nói:
– Nàng hiền lành hay xấu hổ, rất hướng nội.
Lý San San bĩu môi, nói:
– Văn Thiến là giả bộ thanh thuần! Lần trước khi cả hai cùng tiến lên WC, tôi thấy nàng mặc cái quần lót màu trắng kiểu”chữ T” tôi cảm thấy siết vào bên trong cái khe mông khó chịu lắm! Thực chất bên trong Văn Thiến lẳng lơ lắm!
Triệu Đức Tam cười khẽ xuống, trong lòng nghĩ đến: “Các ngươi cũng đều giống nhau, cô trên giường cũng rất quá lẳng lơ con mẹ nó luôn, còn ưa thích Quan Âm Tọa Liên hả.”
Lý San San sau khi cột tóc gọn gàng, đột nhiên phát hiện mình cái áo lót ngực vẫn còn để trên nóc tủ tài liệu, giật mình nói:
– Trời sao hồ đồ như vậy! Cái áo lót ngực chưa mang đã mặc áo vào rồi.
Nàng vội vội vàng vàng đi qua cầm cái áo lót ngực…
Triệu Đức Tam cũng đã quên giờ đột nhiên nhớ tới Văn Thiến vừa rồi đứng ở cửa, khuôn mặt kia biểu lộ kinh ngạc, hắn nghĩ thầm: “Không xong, Văn Thiến nhất định là trông thấy cái áo lót ngực rồi!”
Hắn lập tức tưởng tượng ra cách đối phó, dù sao Văn Thiến cũng không thấy Lý San San, nếu thấy cái áo lót ngực thì thế nào, cũng không biết là của ai, có thể nói láo là hắn không biết gì cả, có thể là do Phó cục trưởng Vương để lên đó… Hừ hừ…
Lý San San mặc vào áo ngực đi ra, ở trên ghế sa lon ngồi xuống, Triệu Đức Tam trở lại cái ghế dựa bàn làm việc của mình vểnh lên chân bắt chéo, đốt thuốc, chép miệng một cái, hỏi nàng:
– Lý đại thư ký, cô đoán xem hôm nay kết quả đấu thầu sẽ là công ty nào trúng thầu vậy?
Lý San San không cần nghĩ ngợi, nói:
– Không cần nghĩ cũng biết, Lâm Đại Phát sẽ trúng thầu một mỏ, Cao Hổ Sinh cũng được một cái!
Triệu Đức Tam tuy cảm thấy Mã Lan đã chuẩn bị rất là kỹ lưỡng, nhưng hắn vẫn lo lắng, liền hỏi:
– Làm tổ trưởng đầu thầu là phó chủ tịch thành ủy Dư, cô có biết phó chủ tịch thành ủy Dư là người thuộc dạng nào không?
Lý San San trả lời:
– Phó chủ tịch thành ủy Dư rất chánh khí, nhưng Cục trưởng Trương cùng Phó cục trưởng Vương cũng là ủy viên trong tổ đấu thầu, bọn họ chắc chắn là có thiên hướng chọn người mà mình che chở rồi.