Trịnh Khâm Du Hý

Chương 7



Phần 7: Căn nhà cuối hẻm

Những việc xảy ra xung quanh cơ thể mình từ hôm đi du lịch đến giờ đều được Trịnh Khâm chứng kiến, ông có thể sờ chạm một số thứ vào đêm muộn, có thể cảm nhận được mùi hương nhưng thứ duy nhất ông không làm được đó là hòa nhập làm một với chính cơ thể của mình.

Ông cảm giác Thành Long nó có gì mờ ám khi ép buộc cả nhà ông ra căn nhà ở cuối hẻm này sống tạm, ông rất muốn trở về nhà nhưng lại không thể di chuyển ra xa cơ thể mình hơn được, dường như có sự bó buộc của một sợi dây xiềng xích vô hình nào đó mà ông chẳng thể nhìn thấy được.

Nhìn thấy thằng con Trịnh Khá mà ông muốn tán cho nó sấp mặt vì cái tội lơ đễnh khi đem cơm cho Uyển Nhi, ông tức giận khi thấy hai đứa khốn nạn đó giao hợp trước mặt của con gái ông khi nó còn quá nhỏ để hiểu những điều này, nhưng hai đứa đụ nhau trước cửa lại khiến cho ông có một chút thắc mắc mà ông không thể hiểu được mà ông lại chẳng thể lý giải.

Hôm ở nhà nhìn thấy vợ ông đánh nhau với tên Nhâm Hoàng Thịnh thì ông biết bà đã chết rồi và đã trở thành cương thi nhưng do sát khí trong nàng quá lớn khiến ông không thể nhìn lâu mà phải ẩn nấp bên dưới chiếc ruy – băng, tuy chỉ kịp nhìn được chút ít nhưng ông cảm giác nữ cương thi này lại có nét gì đó khác với vợ ông.

Nhưng nếu đó là vợ ông thì điều này khiến ông cực kỳ đau xót vì ông rất thương vợ mình là Băng Thanh mặc dù ông tiếp xúc với rất nhiều phụ nữ nhưng ông luôn chung thuỷ trong mọi hành động của chính mình, rất ngại va chạm với những phụ nữ đặc biệt là những cô nàng có sức hút mãnh liệt vì nghề của ông nếu chỉ cần bị tà tâm chi phối thì rất dễ trở thành “hoang dâm vô đạo”.

Từ ngày bị nhiếp hồn ông cũng không biết rằng mình đã bị nhiếp hồn, ông chỉ nghĩ đơn giản như lão ông ở nghĩa địa từng dặn dò…

“Sắp tới ngươi sẽ gặp một tai họa lành ít dữ nhiều đó chính là bị nhiếp hồn có thể khiến ngươi chết sớm hơn thọ mệnh mà ngươi có, ta chỉ mong ngươi nhớ kỹ ba điều ta đã dặn mà làm theo bằng không ta cũng khó mà cứu ngươi thoát được một kiếp nạn này”

Ba điều lão ông dặn dò đó là không được quan hệ hoặc thủ dâm bằng bất cứ giá nào, hai là phải tìm người phó thác xây dựng lại nhà cửa như lão ông đã định vào ngày lành tháng tốt và cuối cùng “vợ ngươi cũng là con ngươi”.

Hai điều đầu tiên Trịnh Khâm đã làm được nhưng điều thứ ba ông chưa hiểu lắm thì đã thành “cô hồn sống” mất rồi, ông không thể bay qua bay lại như những con ma trong phim vì thực chất khí số ông chưa tận mà chỉ bị nhiếp hồn.

Điều này khiến “thần hồn” của ông vẫn hoạt động như một con người bình thường từ đi đứng đến những động tác sờ nắm nhưng muốn làm được những việc sờ nắm phải đúng vào lúc “âm thịnh dương suy” đó là vào khoảng thời gian từ chín giờ đêm đến một giờ sáng, có lần ông phát hiện được là trời mưa hay âm u thần hồn ông vẫn hoạt động như đêm bình thường nhưng điều này khiến ông không để ý lắm vì vốn dĩ ông vẫn không thể làm thức tỉnh lại cơ thể của mình.

Trịnh Khâm biết con gái ông rất sợ ma mặc dù Đoan Trang có cá tính rất mạnh nhưng nếu nàng biết trong nhà có ma thì e rằng con gái ông cũng chẳng thèm săn sóc cho ông nữa vì khi đó sẽ có hàng tá câu hỏi trong đầu về ma và sẽ bỏ bê ông đến đói chết thì thôi.

Đoan Trang có thể lấy lý do tại ông mới dẫn ma xuất hiện vì trước đây có một người trong dòng họ cũng bị tình trạng giống ông, kết cục cả nhà của người này phải chết thảm mà kinh dị hơn là các nữ nhân trong nhà đều chết rất thê thảm, đoán biết được điều này nên khi chưa thực sự cần thiết và lấy lại được cơ thể thì ông sẽ không gây cho hai đứa con gái mình kinh sợ.

Có những đêm ông tự tay đắp chăn cho hai đứa con gái rồi tự lau chùi đống phân lỏng của chính mình, ông tự săn sóc cho cái thân thể chết bầm kia mà ông không thể nhập xác vào được.

Hôm nay nhìn thấy con gái Uyển Nhi của ông đói bụng mà ông không thể giúp gì được cho con bé khiến ông cảm thấy thực sự rất khó chịu, nhưng sự khó chịu này của ông nhanh chóng được thay bằng sự bất ngờ khó xử không thể đoán trước khiến một gã gia trưởng cứng rắn như ông lại bị khuất phục một cách dễ dàng.

Trịnh Uyển Nhi leo lên căn gác ngồi nhìn ba mình đăm chiêu trong khi thân thể ông thì đang không được bất cứ thứ gì che đậy, rồi con bé bò đến nhìn vào dương vật cùng hai hòn dái sưng to như quả trứng ngỗng của ông mà bụm miệng cười tủm tỉm…

“Ù ôi, lâu nay con không biết hai cái này của ba lại to lên như thế rồi á”

Con bé lấy hai bàn tay nhỏ nhắn sờ sờ hai hòn dái của ông, điều này khiến ông muốn nổi giận thực sự nhưng ông không thể làm gì với cái cơ thể bất động kia lại là trời đang ngay giữa trưa dường như khiến cho “cô hồn sống” như ông không thể hành động được gì ngoại trừ đứng đó mà quan sát.

Uyển Nhi lấy hai lòng bàn tay vuốt lên xuống con cặc thì nó trào ra ít dịch nhầy màu trắng đục như sữa, ông cũng không hiểu thứ dịch ghê tởm đó sao lại trào ra được khi ông đang thực sự không điều khiển được cơ thể mình, ông thầm trách cái cơ thể chết tiệt của ông dường như quá nhạy cảm, chỉ mới được vuốt ve nâng niu như thế đã vội phun ra dòng tinh dịch ấy.

Ông đâu biết rằng ông đã bị trúng độc của con Cóc nên hiện tượng sưng to và trào dịch này là chuyện rất bình thường khi trúng độc của Cóc ba chân, loài cóc này cực kỳ hiếm gặp vì nó chỉ sinh ra ở nơi chí âm và hội tụ được nhiều yếu tố.

Độc tính của loài Cóc ba chân này có thể khiến một người khỏe mạnh chết ngay lập tức, nhưng một số trường hợp không khiến người ta chết ngay mà nó ảnh hưởng đến sức khỏe lâu dài nhất là đối với cánh đàn ông, còn đối với phụ nữ do loài cóc này là tà vật thuộc chí âm nên độc tính có thể gây ngất hoặc hôn mê sâu có thể dẫn đến tử vong, đôi khi còn khiến cho nạn nhân trúng độc mê sản nhiều giờ đồng hồ.

Nhìn cảnh con gái ông mân mê con cặc của mình, bàn tay nhỏ nhắn của nó đang bị dính tinh dịch nhớp nháp nhưng ông vừa giận vừa thích, ông ngồi xuống quan sát cách con bé mân mê con cặc bé xíu của mình làm ông nhớ đến vợ Trịnh Băng Thanh.

Một cảm giác hứng tình chợt nảy sinh trong suy nghĩ của ông thì con cặc của ông dường như nó “bắt” được tín hiệu từ chủ nhân, nó cương lên chút ít khoảng bảy phân to bằng trái đậu bắp, lúc này Uyển Nhi mới hí hửng…

“Ù ôi, của ba có bé tẹo vầy nè chả bù với cái con thấy của người ta”

Nghe câu này Trịnh Khâm “tức cái lồng ngực” lắm nhưng không thể cho con bé xem được con cặc của mình to dài hơn hai tấc nó uy dũng như thế nào, ông thầm nhủ có cơ hội sẽ cho nó biết của ba nó ra sao.

Con bé mân mê chán chê thì bắt đầu đưa sát đầu lại gần hơn con cặc của ông, mùi dịch nhầy tanh hôi khiến con bé che mũi lại nhưng nó lại lấy một ngón tay phết thử một giọt dịch trắng mà mút vào miệng.

“Ù ôi, mùi của ba hơi kinh đó mà nó béo béo ngon làm sao á, sữa của ba chắc sẽ làm con no bụng được chút xíu đến khi chị hai về, ba bị bệnh như vầy sữa cũng còn y nguyên như con pha dùm chị hai đút ba uống”

Con bé vậy mà khen thứ dịch nhầy ghê tởm của ông, có lẽ vì nó đói quá hóa dại nên nghĩ dịch nhầy của ông là sữa mà lại là sữa do ông không thể tiêu hóa, ông cũng không trách làm gì nhưng việc tiếp theo lại khiến ông nín thở mà hồi hộp mặc dù chỉ có cơ thể bất động của ông đang hô hấp thôi.

Con bé bắt đầu ngậm nguyên con cặc ông vào miệng mà bú mút “chùn chụt”, ông không còn e ngại nữa mà dường như tà tâm ông nổi dậy, ông bắt đầu có những suy nghĩ lệch lạc, những suy nghĩ của dục tính trỗi dậy trong tận bên trong thần thức của chính mình.

“Để con uống hết sữa của ba nha, không nghe người ra nói con cũng không biết con trai còn có thể tiết sữa ra được ở chỗ đi tè luôn á”

Những suy nghĩ hồn nhiên của một đứa bé cùng một gương mặt đáng yêu ngây thơ đến vô số tội, thần hồn ông di chuyển ra phía sau mông con bé mà ngắm nhìn cái lồn nhỏ bé đang ươn ướt chút nước nhờn mà ngửi, một mùi thơm trinh nguyên nồng đậm xộc lên mũi, ông hít lấy hít để, cả năm rồi ông chưa được đụ cũng như thủ dâm, là một thần hồn như hiện tại còn khiến ông muốn phát điên lên vì cơn nứng, ông không hiểu được nếu là trở lại bình thường thì ông có chịu được cám dỗ thế này không.

Uyển Nhi với mái tóc tém cùng gương mặt cực đáng yêu và ngây ngô đến lạ kỳ đang bú mút mãi mê con cặc của ông, chính phút giây này lại khiến cho ông thực sự chú ý đến con gái út mình hơn, ông nhận thấy nếu ông không phải là ba con bé thì có lẽ ông đã đụ nó tung lồn từ giây phút này rồi.

Con bé mặc trên người một cái váy ngắn cùng chiếc áo hai dây màu trắng khá cũ, đây là bộ đồ ngủ thường nhật của nó nhưng hôm nay ông mới thực sự chú ý, hai cái vú đã nhô lên một chút ít, hai cái đầu ti bé như đầu đũa, cái lồn bé nhỏ ướt ít dịch nhờn nhưng lại không có một sợi lông nào cùng những sớ thịt hồng hào cực kích thích thị giác.

Nhìn cái lồn của con bé ông lại nhớ đến vợ mình, hai mép lồn của nàng đã chảy xệ sau những năm tháng bị con cặc to tướng của ông mài dũa thế nhưng cái lồn của Băng Thanh vẫn còn khít lắm, khít như những phút ban đầu ông phá trinh bà đến khi sanh ba đứa mà nó vẫn còn khít chán, cũng có thể một phần do con cặc ông quá to.

Đã một năm rồi hai người chưa được đụ nhau, thế mà bây giờ bà đã chết lại còn bị trở thành cương thi khiến ông cảm thấy vô cùng cô độc, bây giờ tỉnh lại được thì cũng có cái lồn nào đâu mà đụ, đơn côi lại chồng chất đơn côi.

Nhìn cái lồn nhỏ bé của Uyển Nhi ông thầm nhủ…

“Lồn con bé còn non thế này với con cặc mình chắc nó phải chết ngất mất, mẹ nó còn bị mình đụ muốn tắt thở cơ mà”

Tuy ông có đời sống vợ chồng rất chuẩn mực nhưng khi đụ nhau thì ông như một con dã thú thèm khát xác thịt, tuổi tác đối với ông chỉ là những con số. Có những lần Băng Thanh không chịu nổi với mật độ đụ nàng tới tấp từ ngày này sang ngày khác, nàng phải lánh mặt ở trường học hay nhà của mấy người bạn để tránh khỏi phải đi bác sĩ để mà mai cái lồn đã bị đụ đến lồi cả hai mép thịt của mình lại.

Tuy trên gác hơi thiếu ánh sáng nhưng do ông là một thần hồn cũng gần tương đương với âm hồn của người chết nên có thể nhìn được trong tối cũng tương đối.

Nhìn Uyển Nhi mút con cặc của ông tạo nên những tiếng “chọp chẹp” kích thích đến lạ thường, gương mặt con bé bắt đầu ửng hồng, hai con mắt lim dim thưởng thức con cặc của ông.

Trịnh Khâm nhìn xuống con cặc đang trong “thần hồn” chết tiệt của mình thì thấy con cặc vẫn cương lên uy dũng như đang trong cơ thể. Tà tâm đã chiếm đoạt hết lý trí của ông, giờ đây ông chỉ muốn giải tỏa đi áp lực của một năm nhịn đói chuyện chăn gối, ông nhét cái con cặc đang là một thần hồn vô định chẳng thể chạm vào bất cứ thứ gì vào cái lồn bé nhỏ của Uyển Nhi mà xem như thị dâm ảo giác để giải tỏa bớt cơn nứng cặc của mình.

Con cặc ông nhét vào một cách dễ dàng vì nó vốn là một thứ phi vật thể, ông nhấp ra vào bình thường như khi đang giao hợp, ông cảm thấy cực kỳ kích thích khi cái lỗ nhỏ bé của Uyển Nhi dường như cũng đang hé miệng chút ít để hòa nhập cùng màn “đụ ảo” của thần hồn cùng cơ thể con bé.

Tuy cơ thể cùng thần hồn đang bị tách rời nhau nhưng ông vẫn cảm nhận được từng sợi dây thần kinh trong người đang căng ra mà hưởng thụ khoái lạc, có những khi cơ thể ông bị muỗi đốt, bị trầy xước ông vẫn cảm thụ được nhưng nó không rõ ràng như khi được con bé mút con cặc của mình.

Con bé mút nhanh hơn và ngậm chặt con cặc ông hơn, điều này khiến ông liên tưởng như đang được đụ con bé cả ở trên lẫn ở dưới, nó làm ông không thể trụ vững được nữa, mặc dù với Băng Thanh ông có thể trụ được cả tiếng, nhưng có lẽ với một năm không được thao luyện đã làm ông mau té ngựa dù chỉ với một thần hồn vô định nhưng lại đang bị trói buộc.

“Phẹt…”

“Oẹ… oẹ…”

Con cặc ông thế mà phun ra một dòng tinh dịch lành lạnh vào họng của Uyển Nhi, con bé bất ngờ bị nôn ói ho sặc sụa, tinh dịch trào ra cả lỗ mũi và miệng con bé, tuy bị sặc nhưng con bé vẫn biết được lượng “sữa” của ba mới phun ra từ dương vật cũng gần bằng một ly sữa bình thường mà nó hay uống.

Cơn sướng cơ thể lẫn thần hồn khiến ông như bị “tắt nguồn” bất ngờ không đoán trước, điều này giống như một người bình thường ngất xỉu. Uyển Nhi thì sau khi nôn ói vẫn thấy dương vật của ba mình còn phun ra “sữa”, nó mang trong mình sự vô tư của một đứa bé, nó ngồi đè lên con cặc còn hơi cương cứng khoảng bảy phân của ông, tinh dịch của ông thế là vẩy bẩn cái lồn còn non trẻ của con bé.

Nếu thay vào đó là Đoan Trang thì rất có thể nàng sẽ phải dính bầu với ba mình vì lượng tinh dịch của ông vẫn đang còn trào ra rất nhiều. Dương như do nuốt phải tinh dịch mang nặng “âm khí”, cũng có thể do độc dược của Cóc tinh khiến con bé mơ mơ màng màng từ từ thiếp đi.

Bên ngoài mây đen đã kéo đến báo hiệu cho một cơn mưa đang trực chờ nhiễu hạt…

Chương trước Chương tiếp
Loading...