Trở về

Chương 53



Phần 53

Triệu Ngu đã sớm đoán được Hứa Thừa Ngôn sẽ cố ý tra tấn mình, cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị, cho nên mới miễn cưỡng khống chế được giọng nói cùng hô hấp, nguy hiểm tránh được một kiếp.

“Tử Ngang, em muốn yên lặng một mình một chút, anh cứ nói chuyện với bạn bè trước đi, lát nữa em sẽ tới tìm anh.”

Giọng nói của cô có hơi nghẹn, đây là di chứng do khóc lóc lúc trước lưu lại, cũng là do Hứa Thừa Ngôn cắm sâu vào họng gây ra, cũng may cảm xúc đêm nay của cô vốn đã kích động, Tiết Tử Ngang cũng không cảm thấy có gì lạ: “Còn khó chịu sao?”

“Ừ.” Triệu Ngu khẽ đáp lời, giọng vẫn còn mang theo âm khóc nức nở, “Vừa rồi em thật sự sợ quá.”

Hứa Thừa Ngôn liếc nhìn cô một cái, trong cổ họng phát ra một tiếng cười nhạt, đôi tay càng thêm giữ chặt eo cùng mông cô, nương theo dâm thủy chảy ra làm bôi trơn, bắt đầu rồi thọc vào rút ra giữa hai chân cô cực kỳ mãnh liệt.

Cũng may hắn vẫn mặc quần áo, mông của cô có bị bụng dưới của hắn dùng sức va chạm thì cũng không đến mức phát ra tiếng vang quá lớn, nhưng khi dương vật thô to ra ra vào vào, vẫn làm phát ra tiếng động rất nhỏ.

Nhưng bên phía Tiết Tử Ngang lại đang rất ồn, khẳng định là còn đang ở cùng đám người vui chơi tơi bời, hoàn cảnh này ngược lại đã giúp Triệu Ngu che giấu, hơn nữa hắn vẫn luôn nói chuyện, hẳn là không chú ý đến động tĩnh đầu dây bên này.

“Xin lỗi, đều là tại anh không tốt, nếu không phải anh chơi trò nguy hiểm như vậy thì cũng sẽ không dọa đến em. Em đã không muốn chơi, vậy chúng ta đi về trước đi, ngoan, nghe lời, mau quay lại rồi anh đưa em về.”

Bên ngoài âm hộ bị cọ xát đã mềm ra ngứa ngáy, hột le còn bị Hứa Thừa Ngôn vân vê giữa đầu ngón tay tùy ý đùa bỡn, Triệu Ngu kiệt lực áp xuống tiếng rên rỉ suýt vỡ ra khỏi miệng, cất giọng khàn khàn: “Không cần đâu, anh còn có nhiều bạn bè như vậy, cứ đi chơi với bọn họ một lúc, không cần phải lo cho em, em tùy tiện đi lại một lát sẽ trở về ngay.”

Chờ Triệu Ngu chống đỡ nói xong điện thoại, Hứa Thừa Ngôn mới mở miệng châm chọc: “Kỹ thuật diễn cũng không tồi, có thể suy xét đến việc ra mắt làm diễn viên đấy.”

Triệu Ngu quay đầu nhìn hắn: “Đúng vậy, rất không tôi, thứ mà loại đàn bà dối trá như tôi am hiểu nhất, còn không phải là diễn kịch sao?”

Rõ ràng cô đang cười, nhưng ánh mắt lại quá lãnh, bị cô nhìn chằm chằm như vậy, Hứa Thừa Ngôn không hiểu sao lại cảm thấy có cơn ớn lạnh đánh úp tới, làm thể xác và tinh thần hắn cũng lạnh lẽo theo.

“Hứa tổng không chê tôi bẩn thỉu à? Không sợ tôi lây bệnh cho anh sao?” Khép hai chân kẹp lấy dương vật thô cứng chặt hơn, Triệu Ngu trả lại cho hắn câu châm chọc vừa nãy, “Hay là Hứa tổng muốn nói rằng, mị lực cũng tôi cũng không tệ lắm, ít nhất cũng có thể làm anh bị mất khống chế một lần, phải không?”

Bị cô nói trúng tim đen, trong lòng Hứa Thừa Ngôn có chút tức giận, tốc độ cắm rút giữa hai chân cô bị kích thích càng lúc càng nhanh, hai ngón tay còn hung hăng nhéo âm đế nghiền ép, lập tức làm cô nức nở phải tiết ra.

Nhìn lại bộ dáng phải thở hổn hển của cô, hắn rốt cuộc mỉm cười: “Ngứa sao?”

Đúng là rất ngứa. Cho dù có cao trào, nhưng sâu trong vách thịt lại vẫn cực kỳ trống rỗng, chỉ hận không thể nhét cây côn thịt vừa to vừa dài này cắm vào, lấy đầy thân thể cô, rồi điên cuồng đảo loạn trong vách tử cung ngứa ngáy.

Nhưng Triệu Ngu cũng biết, người đàn ông này đã phá bỏ nguyên tắc một lần, không có khả năng sẽ lại có lần thứ hai.

Thân thể không đạt được thỏa mãn, cô bèn tiếp tục châm chọc: “Đã dám cọ bên ngoài, lại không dám cắm vào bên trong, Hứa tổng là sợ tôi không cẩn thận mang thai, dùng đứa con để uy hiếp sao?”

Hứa Thừa Ngôn cười nhạo: “Đừng nghĩ quá nhiều, cho dù cô có thai, thì cũng sẽ không sinh ra nổi.”

“Phải không?” Triệu Ngu yên lặng nhìn hắn trong gương, trả lại cho hắn một nụ cười càng thêm mai mỉa, “Quả không hổ là đại thiếu gia Hứa gia mà.”

Không rõ vì sao, nhưng Hứa Thừa Ngôn lại cảm nhận được tia nhìn rét lạnh trong mắt cô.

“Hứa thiếu gia, xin khuyên anh một câu, đừng quá tự cho mình là đúng.” Triệu Ngu cong eo dựa vào trên bồn rửa tay, nhìn vào hắn qua mặt gương nở nụ cười nhạo báng, “Cho dù có ngày nào đó, anh có cầu tôi sinh con cho anh, tôi cũng sẽ không để anh được toại nguyện.”

Hứa Thừa Ngôn đang muốn rút dương vật ra đáp trả, phía sau bỗng nhiên truyền đến vài tiếng động lạ, là có người đang vặn khóa cửa phòng vệ sinh.

Mặc dù cửa vào đã bị khóa trái, nhưng Triệu Ngu vẫn không khỏi theo bản năng giật thót, hai chân kẹp chặt lấy dương vật Hứa Thừa Ngôn không cho hắn động, tiểu huyệt ướt dầm dề càng thêm khép mở gấp gáp, hai cánh hoa run run rẩy rẩy cọ xát trên phân thân trơn bóng của hắn.

Hứa Thừa Ngôn cười khẽ, tiến đến bên tai cô thấp giọng hỏi: “Sợ sao?”

Triệu Ngu đương nhiên sợ, sợ bị Tiết Tử Ngang phát hiện, nhưng cô cũng rất rõ ràng, người đàn ông phía sau lại chẳng thèm để bụng xem có bị phát hiện hay không, thậm chí còn cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác kích thích này.

“Mẹ nó! Ai khóa phòng này lại thế?” Giọng một người đàn ông trẻ tuổi truyền đến, ngay sau đó là cửa toilet cũng bị ăn mấy cú đá của hắn.

Triệu Ngu vừa mới cảm thấy giọng này nghe quan quen, đã lại nghe thấy một giọng nam khác truyền đến: “Chắc bị hỏng rồi, lên tầng 3 đi.”

Là giọng của Tiết Tử Ngang.

Toàn thân Triệu Ngu run bắn, bụng dưới căng chặt, đến thở mạnh cũng không dám, nhưng dương vật của Hứa Thừa Ngôn lại vào đúng lúc này mạnh mẽ thọc vào rút ra: “Làm sao bây giờ? Bạn trai cô đang ở bên ngoài kìa.”

Chất giọng trầm thấp cùng hô hấp nóng rực phải vào trong tai, Triệu Ngu không nhịn được mà rùng mình, xoay đầu sang chỗ khác muốn rời xa khỏi gương mặt với nụ cười như ác ma của hắn.

Nhưng bờ môi của Hứa Thừa Ngôn lại mau chóng dán lên: “Cô nói xem, nếu Tiết Tử Ngang biết cô đang ở trong này bị tôi chơi như vậy, hắn sẽ có phản ứng thế nào nhỉ?”

Miệng huyệt đã sớm bị hắn cọ đến sưng đỏ, giờ lại bắt đầu phát ra cảm giác tê dại không thể kiềm chế nổi, Triệu Ngu cắn môi đè xuống mọi rên rỉ, nỗ lực kiềm chế thân thể đã run rẩy, không nói một lời chỉ trừng mắt nhìn hắn.

Sợ hãi của cô là thật, nhưng cô biết, mình càng biểu hiện ra sợ hãi để Hứa Thừa Ngôn nói cho đã nghiện, cô lại càng sẽ an toàn.

Thấy cô đã hoảng hốt đến độ hốc mắt cũng đỏ ửng, Hứa Thừa Ngôn rốt cuộc vừa lòng giương khóe môi, ngay khi cô sắp leo lên cao trào lại bỗng chốc rút khỏi giữa hai chân cô, trầm giọng ra lệnh: “Liếm ra.”

Dục vọng không được thỏa mãn, thân thể cứ như vậy bị treo nửa vời, biểu hiện của Triệu Ngu đương nhiên là vừa ủy khuất vừa phẫn nộ, mắt ầng ậng nước nhìn xoáy vào hắn, mới chậm rì rì ngồi xuống trước mặt hắn, ngậm lấy cây gậy cứng đã dính đầy dịch thể của cô vào trong miệng một lần nữa, nghiêm túc liếm mút ra ra vào vào.

Một khắc khi bị hắn không thèm khách khí bắn ra trên mặt kia, cô không nhịn được mà nghĩ trong lòng, tốt nhất là vị Hứa đại thiếu gia này sẽ không có một ngày bị cô nắm trên tay, nếu không, cô nhất định sẽ trả lại gấp mười lần toàn bộ những gì hiện tại hắn làm với cô.

Bên ngoài đã sớm không còn động tĩnh, Tiết Tử Ngang cùng bạn của hắn hẳn là đã đi sang một toilet khác, nhưng sau khi Hứa Thừa Ngôn sửa sang lại quần áo hoàn thảo đi ra, Triệu Ngu lại không đi cùng ra ngoài.

Không chỉ có sợ nhỡ đâu gặp phải người, mà là vì hiện tại cô rất chật vật, cần phải cẩn thận tẩy rửa, nếu không sẽ không thể giấu được Tiết Tử Ngang.

Lần đầu tiên Hứa Thừa Ngôn bắn trong cổ họng cô, cô đã nôn ra chút tinh dịch, nhưng cũng rất cẩn thận để không bị dính vào quần áo, chỉ cần súc miệng sạch sẽ là xong.

Nhưng lần sau nị hắn ác liệt bắn trên mặt, không chỉ cần phải rửa mặt, lau sạch cả cổ, mà ngay cả trên ngực áo cũng có một vết nhỏ phải rửa sạch.

Cũng may bên trong nước rửa tay máy sấy, thậm chí còn có mùi nước hoa, ước chừng cô xử lý mất khoảng nửa giờ, sau khi kiểm tra cẩn thận, xác định trên người mình không còn mùi lạ, lại gửi tin Wechat xác nhận Tiết Tử Ngang đang ở quầy bar, lúc này mới cẩn thận rời khỏi toilet.

Nhưng khi cánh cửa vừa bị kéo ra, cô đã lại sững sờ tại chỗ.

Bên ngoài vừa vặn có người muốn vào tới, thậm chí tay người nọ đã vươn ra chuẩn bị đẩy cửa, nhưng vừa nhìn thấy cô, tay hắn cũng đột nhiên cứng đờ dừng lại giữa không trung.

Vẫn là ánh mắt cùng biểu tình lạnh như băng, giống như nhìn ai cũng không có cảm tình, nhưng Triệu Ngu lại vẫn đọc được từ trong mắt hắn là sự châm chọc.

Dù sao đây cũng là WC nam, vừa rồi cô ở bên trong làm cái gì, đã quá rõ ràng.

Triệu Ngu cẩn thận tính toán, Hứa Thừa Ngôn đã rời đi chừng nửa giờ, Lăng Kiến Vi hẳn là sẽ không trùng hợp đến mức từ nửa giờ trước nhìn thấy Hứa Thừa Ngôn đi ra, cho nên hắn có đoán được là cô ở trong WC nam “chơi” với người ta, cũng sẽ cho rằng người đó là Tiết Tử Ngang.

Thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, cô nghiêng người ý bảo mời Lăng Kiến Vi vào cửa trước.

Hắn yên lặng nhìn cô vài giây, lại dời ánh mắt đi, coi như chỉ gặp nhau thoáng qua, từ đầu đến cuối, đến cả một câu hừ lạnh cũng không có.

Trở lại quầy bar ở đại sảnh, Triệu Ngu vẫn cứ không yên tâm, lấy từ trong tay người phục vụ ra hai ly mùi vị rất nồng, vừa uống vừa “không cẩn thận” để chảy xuống cằm, cổ cùng trên vạt áo, thẳng đến khi từ xa đều có thể ngửi được mùi rượu trên người, cô mới đẩy đám người ra đi về hướng quầy bar.

Tiết Tử Ngang quả thực còn ngồi ở chỗ kia, nhưng mà bên người hắn không chỉ có Chu Úc cùng Niên Phong, còn có cả Hứa Thừa Ngôn đã áo mũ chỉnh tề.

Từ sau khi coi Hứa Thừa Ngôn là tình địch, Tiết Tử Ngang đều rất không vui phải nói chuyện với hắn, nhưng đoán chừng hiện tại hai người đang nói chuyện công việc, cho nên hắn đành không kiên nhẫn ứng phó.

Nhưng vừa thấy Triệu Ngu tới, hắn liền lập tức đứng dậy ôm cô, rõ ràng là để công khai chủ quyền.

Hứa Thừa Ngôn hiểu rõ mà cười, đứng dậy cáo từ, trước khi đi còn nhìn ly rượu trong tay Tiết Tử Ngang: “Mong là ly Grasshopper tôi đích thân gọi để mời Tiết tổng này đủ thành ý, có thể cởi bỏ chút hiểu lầm giữa hai chúng ta.”

Triệu Ngu nương theo ánh mắt ám chỉ sâu xa của hắn nhìn lại, thấy ly Cocktail trong tay Tiết Tử Ngang, có màu xanh lục.

Nếu không phải Tiết Tử Ngang hiện tại rất tín nhiệm cô, vậy chỉ bằng một ly rượu này cũng đã đủ để gian tình giữa bọn họ bị bại lộ.

Tên mặt người dạ thú này, quả thực bừa bãi đến không thèm kiêng nể.

Chương trước Chương tiếp
Loading...