Trùng

Chương 5



Phần 5: Nhiệm vụ đầu tiên, kẻ theo dõi

Thân ảnh đáp xuống là 1 tiểu nha đầu chỉ khoảng 12, 13 tuổi tóc còn buối tròn ở 2 bên, vừa đi lại có tiếng chuông ngân phát ra từ chiêc chuông nhỏ đeo bên hông trong rất vui tai.

Cô gái nhỏ vừa xuất hiện chúng đệ tử liền lui ra, nói giỡn tiểu bà nương này là hòn ngọc trên tay của Thất Trưởng Lão, là nữ trưởng lão duy nhất trong Thập Đại Kim Đan của Ma Kiếm Tông độc công siêu quần. Mà tiểu bà nương này lại được chân truyền từ Thất Trưởng Lão một thân độc công có chút thành tựu.

Tiểu la lị nhảy chân sáo, dáng vẻ thiên chân vô tà đến gần Trần Duyên. Nàng tên là Hà Diệu, từ nhỏ được mang từ bên ngoài về. Xung quanh không có ai dám lại gần nàng vì sợ độc công của Thất Trưởng Lão, ngoại trừ Trần Duyên.

Từ nhỏ hắn đã chạy đi chơi khắp Ma Kiếm Tông, thường xuyên dắt tiểu la lị này đi phá làng phá sớm. Lúc thì nhổ lông con sâm cầm quý của Thất Trưởng Lão, lúc thì bức râu tiểu Hà Miêu mà sư phụ hắn nuôi để trông chừng động phủ. Có thể nói là không việc ác gì không làm.

Kể từ khi bắt đầu tu luyện thì hắn và Hà Diệu không còn gặp nhau như trước nữa nhưng mỗi lần gặp lại tiểu la lị luôn làm nũng đòi hắn dẫn đi chơi.

– Tiểu nha đầu lâu rồi không gặp tu vi tinh tiến rất nhiều đấy.

Trần Duyên nở nụ cười trêu chọc.

– Nha đầu cái gì, muội sắp trở thành 1 thiếu nữ rồi đấy.

Tiểu la lị vừa nói vừa cố ý ưỡn ngực lên theo kiểu bà cô đây đã trưởng thành rồi.

Trần Duyên phì cười:

– Được rồi muội sắp trở thành thiếu nữ rồi.
– Khi nào lớn muội sẽ làm thê tử của sư huynh.

Trần Duyên mặt đen lại không ngờ tiểu nha đầu này vẫn còn nhớ lời hứa lúc nhỏ.

– Ca ca khi nào lớn thì muội sẽ làm thê tử của huynh.

1 tiểu nha đầu khoảng chừng 7 tuổi ngây thơ nói.

– Được thôi, nhưng phải đợi muội trưởng thành đã.

1 Đứa bé kháu khỉnh nói.

Ký ức tràn về trong đầu Trần Duyên như mới hôm qua. Hắn chợt ngẫng người thì thấy Hà Diệu mở đôi mắt to tròn nhìn hắn, ho khan 2 cái hắn quyết định đổi chủ đề.

– Hôm nay sư muội tới đây để nhận nhiêm vụ à?
– Không muội muốn trả nhiệm vụ, muội đã xuống núi làm nhiêm vụ đã nữa tháng rồi cũng may là gặp sư huynh. Đợi muội nhận điểm cống hiến xong sư huynh dẫn muội đi chơi nhé.

Trần Duyên bất đắc dĩ lắc đầu từ chối.

– Không được bây giờ ta phải nhận nhiệm vụ không dẫn muội đi chơi được.
– Nhưng đan điền của sư huynh? Chẳng lẽ đã hoàn toàn bình phục rồi.

Hà Diệu suy đoán nhìn về phía Trần Duyên.

– Đã không có trở ngại gì nữa.

Tiểu nha đầu phồng má xoay đi chỗ khác.

– Thôi được rồi còn 4 tháng nữa là Tết Âm lịch đến lúc đó ta đưa muội tới Dạ Thành đi dạo được không.

Trần Duyên đành phải hứa với nàng.

Tiểu nha đầu quay phắc lại mỉm cười lém lỉnh nhìn hắn, đâu còn chút gì vẻ buồn bã ban đầu.

– Huynh đã nói rồi không được thất hứa.

Nói rồi Hà Diệu phóng đi như bay sợ hắn lại đổi ý.

Nhìn thấy cảnh này Trần Duyên mới biết hắn bị 1 tiểu nha đầu lừa. Cười khổ hắn tiếp tục tìm kiếm nhiệm vụ.

Các đệ tử xung quanh tản ra, chuyện vui đã hết ở lại cũng không có gì để nhìn.

– Tên tiểu bạch kiểm kia xuốt ngày chỉ biết bám váy nữ nhân, nhận nhiệm vụ tông môn thì hết 9 thành là xuống núi. Đến lúc đó chính là tử kỳ của ngươi.

Thạch Tân ở sau bụi cây gần đó nghiến răng ken két.

Nhiệm vụ cấp 1 là phong phú nhất từ Bính đẳng tới Giáp đẳng có mấy trăm loại khác nhau, có đơn đã độc hành nhiệm vụ, có đội nhóm nhiệm vụ đủ cả.

Trần Duyên đi tới bàn để Bính đẳng nhiệm vụ thì thấy.

Nào là giữ vườn linh dược 1 tháng 2 khối linh thạch hạ phẩm, lóc xương linh thú 10 con 1 viên hạ phẩm linh thạch, thu hoạch linh mễ 1 tháng 3 viên hạ phẩm linh v… v…

Hắn trực tiếp bỏ qua mà chuyển sang bàn để nhiệm vụ Đinh đẳng.

Có vài nhiệm vụ hợp ý hắn. Tìm Hồi Thương Thảo cấp 1 Đinh đẵng 5 viên hạ phẩm linh thạch 1 cây không giới hạn.

– Hồi Thương Thảo là linh dược chủ yếu để luyện thành Hồi Thương Đan đúng là cung không đủ cầu a.

Trần Duyên thầm nghĩ.

Mang về 7 túi độc của Tam Đoạn Xà 30 viên hạ phẩm linh thạch, lưu ý đệ tử Luyện Khí tầng 3 – 4 nên đội nhóm từ 3 đệ tử trở lên.

Mang về 10 cái răng nanh của Hắc Bức 50 viên hạ phẩm linh thạch, lưu ý đệ tử Luyện khí tầng 6 trở lên đồng thời hành động 1 mình vì Hắc Bức rất nhạy dễ dàng phát hiện kẻ thù.

Sau 1 hồi suy nghĩ Trần Duyên quyết định chọn nhiệm vụ Tam Đoạn Xà.

Hắn đến bàn tiếp nhiệm vụ gặp nữ đệ tử trẻ tuổi.

– Cho ta tiếp nhiệm vụ mang về 7 túi độc của Tam Đoạn Xà.

Trần Duyên đạm mạc nói.

– Ngươi đóng dấu vào tờ giấy này xác định nhiệm vụ.

Nữ đệ tử nói, nàng cũng không quan tâm tu vi của Trần Duyên là gì. Ma môn khôn sống mống chết, nếu hắn biết lượng sức mình đồng hành cùng đồng môn nếu không, dù chết cũng đáng.

Trần Duyên rời đi, về tới động phủ hắn chuẩn bị cho chuyến hành trình dài.

Hầu hết nhiệm vụ của Ma Kiếm Tông đều ở Hắc Lâm, đi đến nơi dù cưỡi ngựa cũng mất 5 ngày đường chưa tính đến thời gian hoàn thành nhiệm vụ thì dự tính cũng phải hưn nữa tháng là ít. Những thứ như Hồi Thương Đan, Ích Cốc Đan là không thể thiếu.

Trần Duyên lấy ra một cái áo mỏng hiện lên ánh bạc nhìn không tầm thường.

Đây là Nguyệt Nội Giáp pháp khí cấp 1 Giáp đẵng, được may bằng sợi lấy từ Nguyệt Mộc Đay loại cây dây leo chỉ có thể phát hiện khi trăng tròn.

Nội giáp này vốn là pháp khí bảo mệnh mà sư phụ tặng cho hắn, nhưng chưa ra ngoài lịch luyện lần nào nên vẫn nằm trong góc đến bây giờ. Lần này mới có dịp dùng tới.

Sau khi chuẩn bị hoàn thành, hắn bước ra phong bế cửa động, khởi động phòng thủ đại trân. Việc cuối cần làm là gửi truyền tin phù cho sư phụ báo về việc hắn phải ra ngoài lịch luyện.

Trần Duyên đi thẳng 1 mạch xuống chân núi, tới chuồng ngựa của tông môn mướn 1 con Xích Lân Mã. Tương truyền tổ tiên của loài Xích Lân Mã này là hỗn huyết giữa Xích Thố và Thủy Lân.

Mặc dù đã qua rất lâu không ai có thể chứng minh thực hư như thế nào nhưng Xích Lân Mã vẫn là phương tiện đi lại được tu sĩ Luyện Khí kỳ ưa thích. Ngoài trừ ngày đi ngàn dặm ra thì Xích Lân Mã có thể chạy 3 ngày 3 đêm không nghỉ.

Trần Duyên mướn 1 con Xích Lân Mã 10 ngày 1 viên hạ phẩm linh thạch, nếu làm mất thì phải bồi thường 200 viên hạ phẩm linh thạch. Mặt hắn đen lại thầm nghĩ:

– Dù có chuyện gì thì cũng không thể làm mất con ngựa này.

Trần Duyên lên ngựa phóng như bay về phía trước. Lần đầu xuất môn đi xa, hắn cảm giác bầu trời mặc chim bay, biển khơi mặc cá lặn.

Do quá hưng phấn Trần Duyên không hề nhận ra từ lúc rời khỏi tông môn luôn có 1 kẻ theo dõi hắn.

– Đúng là chim non mà, ta cứ nghĩ ngươi sẽ chờ 1 thời gian tăng lên thực lực rồi mới xuất hành. Không ngờ là vội vã đi không những vậy mà còn xuất hành 1 mình nữa chứ. Đúng là ông trời giúp ta rồi.

Kẻ theo dõi Trần Duyên không ai khác chính là Thạch Tân, tên đệ tử vừa nằm bẹp dưới đất nhục nhã trước cửa Cống Hiến Điện.

Hắn bám theo Trần Duyên trả thù là thứ yếu, cốt là hắn đã thèm muốn tài sản của Trần Duyên từ lâu. Cất chứa của đệ tử thân truyền của Kim Đan trưởng lão giàu có tới bước nào.

– Chỉ cần giết ngươi rồi hủy thi diệt xác thì ai biết là ta làm.

Hắn vừa nghĩ vừa cười thầm trong bụng như thể Trần Duyên đã là cá nằm trên thớt.

Cưỡi ngựa hết 2 ngày đường, Trần Duyên nghỉ chân ở quán trọ ven đường.

Khi hắn bước vào quán trọ thì 1 tên tiểu nhị dáng người thấp bé nhanh nhảu chạy tới.

– Khách quan tới dùng bữa hay nghỉ lại ạ?
– Cả 2.

Trần Duyên không mặn không nhạt nói.

– Dẫn ngựa của ta vào chuồng chăm sóc cẩn thận, cho nó ăn thật no.

Tiểu nhị liền gọi ngựa phu dắt Xích Lân Mã đi rồi dẫn Trần Duyên đến nhận phòng. Bước đến phòng hắn liền móc ra mấy khối ngân lượng đưa cho tiểu nhị rồi căn dặn:

– Giờ thân mang cơm lên phòng ta.

Tiểu nhị mừng rỡ vội vâng vâng dạ dạ rồi xuống lầu tiếp tục công việc.

1 lúc sau có kẻ mặt hắc bào bước vào.

– Cho ta đặt phòng sát ngay phòng của tên mới vào.

Hắc bào nhân nói.

Tiểu nhị nghe liền biết có chuyện không ổn, trong lúc hắn đang do dự hắc bào nhân quát:

– Nhanh lên ta đang gấp.

Áp lực của Luyện Khí 5 tầng làm tên tiểu nhị không thở nổi hốt hoảng dẫn hắn đi nhận phòng.

Vào phòng, Trần Duyên ngồi tĩnh tọa trên giường, không phải là hắn không muốn tu luyện mà ở đây làm gì có linh mộc Giáp đẵng mộc thuộc tính cho hắn tu luyện.

Giờ thân đến tiểu nhị rất đúng giờ mang cơm lên cho hắn. Trong lúc dùng cơm Trần Duyên phát hiện có mảnh giấy trên mâm cơm, hắn lật ra xem.

– Ở bên phòng khách quan có hắc bào nhân có vẻ là đang theo dõi ngài, cẩn trọng.

Trần Duyên nghi hoặc, ai lại theo dõi hắn. Rốt cuộc có mục đích gì.

Nghĩ mãi không ra hắn quyết định không suy nghĩ nữa.

– Tên kia chọn phòng sát bên thì đêm nay hẵng có biến. Nếu hắn dám qua ta sẽ cho hắn điều bất ngờ.

Trần Duyên lấy trong túi trữ vật ra 1 bình nhỏ, đắp chăn lên gối rồi rắc cái thứ bột màu đen lên. Quá trình làm rất cẩn thận như sợ bị dính vào người.

Chuẩn bị xong mọi thứ hắn thổi đèn chui xuống gầm giường.

Đêm hôm đó quả nhiên từ ngoài cửa số có bóng đen bước vào.

Chương trước Chương tiếp
Loading...