Trường giáo dưỡng

Chương 17



Phần 17

Sau đợt các sinh viên thực tập là lại tới đợt các thầy thực tập làm chủ nhiệm, vài năm 1 lần ạ, lần này đội em được thầy Đ xoan, quản khu văn hóa học làm chủ nhiệm 1 tuần, cho thầy B nghỉ phép luôn, nghe bảo cả nhà đi du lịch, tầm tháng 2 tháng 3 lạnh vậy du lịch ở đâu được, chắc tranh thủ nghỉ phép đi chơi thôi.
1 tuần này thầy B giao toàn quyền cho Đ xoan, bọn khỉ gió này đi đội có 1 tuần không phải đội chính nên giã thẳng tay, hơi tý là giã, đm bọn em ghét vl, thế mà có bọn rệp chuyên làm tay trong bắn vi phạm lấy lòng nó, chỉ vì cái xế quần áo, xế bát đũa, với lào lá mà cả tuần đó em ngày nào cũng bị đòn, uất vl mà không làm gì được, nên mấy ngày đó quần áo, bát đũa em phải tự xế cho mình, không chỉ mình em cả đội n ngán, đến nỗi ngồi ăn không cho phép bọn em ngồi quẫy mà chỗ thằng nào ngồi riêng ra, ăn 1 mình, vô lý vc, em ức chế quá nói vài câu.
– Em thầy, thầy B cho phép bọn em sống theo nhóm mà thầy.
– Ra đây. (n đánh cho em 1 trận chân tay xong nói )
– Bây giờ ai là chủ nhiệm tiếp quản ở đây, tao hay thầy B.

Lol con má nó, nói mỗi thế mà cũng bị, vậy là chả ai dám lên tiếng, đến chất thịt thì bọn em cũng chỉ được ăn như bọn trường, lol bà nuốt đéo trôi, trộm tý lại bị thằng ếp nó bắn, n gọi về giã cho trận, cả tuần đấy em sống như địa ngục, đấy là còn làm vs trên đội ít giáp mặt ổng, bọn n dưới bếp không biết bị hành như nào, em biết được thằng chó nào bắn bố cho mày trốn trường, cả đội đéo bênh.

Đi chia thịt cho trường bốc nhai 1 miếng về bị n vả cho vêu mồm, nản hết đỡ nổi, kể cái linh n xót nên lại bắn ít vật chất vào, em thiếu gì, lo mấy thằng em, kham khổ quá n bỏ sới đi thì vl, Đ chồn sắp về n ẩn dật vcl, dạo này không biết lo lào lá kiểu gì thiếu thốn đéo đủ dùng, chả lẽ em phải moi ra, n là anh cứng cầm quẫy em phụ thôi chứ, đất chật người đông 1m 10 thằng ăn trộm, khó sống đéo tưởng được, lại bị Đ xoan n hành như chó, cảm giác 7 ngày cứ như 1 tháng, cuối tuần sinh hoạt đội để bàn giao cho thầy B n còn lôi 1 đống lên đập, đm em nhớ thầy B vcl, dù top4 đập người nhưng còn quan tâm tới bọn em, đây n coi như con chó, giã người như súc vật.

A bọ thì về rồi, thằng H quê ở hoành bồ QN được lên làm đội trưởng, quẫy em cứng rồi muốn đì bọn em xuống sàn dưới thì phải chiến nhau to, n mới lên đéo dám làm gì, hơi tý thầy soi ngay, nhè đội trưởng đánh.

Em ở nhà vs thì thầy chuyên đời sai làm lung tung, bếp thì đầy sĩ quan ngồi chơi đù mẹ.

Thầy sai nhiều đồng nghĩa với đã tin tưởng nhiều, nhà thầy có mảnh vườn lâu không động đến giờ thầy muốn dọn dẹp, để cô trồng ít rau xanh hay trồng cây vớ vẩn gì đó, em với thằng K tọc, C tam điệp được thầy chỉ định ra nhà thầy, lần đầu từ khi em vô đây được vào nhà của thầy B, ngay cổng trường đi hết con đường thẳng từ vọng gác đầu tiên ra tới đường quốc lộ, thầy dẫn bọn em ra báo với cổng ngoài cùng cho 3 học sinh ra làm việc xã hội, thấy thằng gếch ghi chép rồi gật đầu, ra đến rẽ trái khoảng 100m là nhà thầy, ngay bên đường là đường sắt, lâu không được nhìn và ngửi mùi xã hội thật sự, bây giờ nhìn mà cay hết sống mũi, người người đi lại nườm nượp, bọn em thì mặc đồng phục trường, bước đi bước nào cũng cúi gằm mặt, đến chán. Nhà thầy bên ngoài nhìn cũng rất bình thường thôi ạ, thầy mình giản dị ghê, nhưng bước vô đến trong nhà mới hoa mắt ạ, riêng trần, ốp tường, bàn ghế, cầu thang, đôi bình phong với bộ bìu nghiến đã tính ngót 2 3 trăm củ rồi vcl, thầy bảo cô trông bọn em làm việc, giao làm gì cứ bảo rồi vào trường quản đội, bọn em thì tầm này rồi chả còn tư tưởng vọt nữa mà mong nhanh hết án để về, thầy cũng biết vậy nên kệ bọn em, cô dẫn bọn em ra mảnh đất bên trái nhà, ôi đcm cỏ full max cả ô đất cao bằng đầu người, 3 thằng lao đầu vô làm nhổ, cuốc, nhặt đá gạch, mệt bở hơi tai cả buổi sáng mà mới được gần 1 nửa, cô thấy bọn em mệt pha nước sấu đường cho uống, ( tâm lý vậy mới thích ) làm đến 11h cô gọi bọn em vào ăn cơm, ngồi rửa chân tay đợi thầy về ăn cùng, tầm 11h30 con gái thầy đi học về, đù lol má xinh vãi, trắng mắt to, em với thằng C nhìn nhau rồi cúi đồng thanh chào lễ phép vl.
– Em chào chị.
Thích vl mà không dám tơ tưởng, con thầy vợ bạn gái cơ quan nhỉ.

Chụy không trả lời mà cười gật đầu, má thêm cả đôi má lúm đồng tiền, đm tối về phải gồng phát ức chế quá.

1 lúc sau thầy về rồi dọn cơm cả nhà thầy cùng bọn em ngồi ăn, hơn 1 năm được nuốt miếng cơm xã hội, cơm dẻo mà thơm, thức ăn có đĩa thịt luộc, rau muống xào, canh cá dưa chua, 1 đĩa tôm nõn, bát nước chấm ớt, cũng không có gì nhiều mà em và miếng cơm rồi chảy nước mắt, cô với thầy thấy bảo, thôi ăn đi khóc cái gì, con gái thầy thì che miệng cười, đm ngại vãi, nhưng cảm giác được sống như này sao kìm lòng được, nghĩ lại cảnh trong kia mà buồn.

3 bọn em trải chiếu nằm nghỉ ngơi ngoài hiên, con thầy ăn xong là lấy xe lượn cmnr, muốn ngắm tý cũng hết cơ hội, thầy cô thì nghỉ ngơi trong nhà, 1h30 cô gọi bọn em dậy làm nốt, được ăn bữa cơm xã hội trong người phấn chấn vl, dù mệt bọn em cũng phang nốt chỗ cỏ dại trong buổi chiều, thầy 2h30 thì vào nhận đội đi làm, tối thầy về muộn, nên cô làm cơm cho 3 bọn em ăn trước nghỉ ngơi, tý thầy ra đón vào.

Nhìn buổi chiều xẩm tối, ánh sáng đèn led với biển quảng cáo nhấp nháy, 3 thằng ngồi cứ đơ ra, cô thấy vậy cười nói.
– Cố gắng nhé, 3 thằng cũng sắp rồi còn gì.
Sắp gì còn dài vl, mút hết cuộn chỉ 10 tháng nữa cơ cô ơi.

Bọn em cười chả nói gì đợi thầy ra đón thì cũng tối luôn rồi, thầy chỉ đưa bọn em tới gác ngoài còn tự vào báo số, thằng C tam điệp bảo bon qua chuồng lợn cầm ít thuốc lào về bếp xong hãng báo số, em thì kệ bọn mày, thằng C tam điệp ở quẫy riêng sàn dưới nên em chả quan tâm lắm, bảo thằng K cùng n sang, mình cũng lấy 1 ít về, em thì lười với việc nguy hiểm đùn đẩy cho thằng khác là khôn em nói.
– 2 bọn m đi nhanh, tao ở đây kiếm góc khuất mắt xanh.

Chúng n bon nhanh vcl chạy cứ như bay, em định qua nữ nc với linh chút mà nghĩ lại thôi, tý chúng n về không thấy đâu vào trước thì bỏ mẹ.

Ngồi dựa vào góc nhà hát ngay chỗ cái linh hôn em lần đầu, nhớ đến nó rồi nhớ cảnh xã hội hôm nay, buồn như chó cắn, ngồi được 10 phút thấy chúng nó đi ra gật đầu (lấy bên đó về ném vào bếp mai anh em xuống khác đi lụm lại).

Em báo số 3 người đội 4 cho gác chính khu ở của học sinh, đi vào rồi lại phải mò vào trực ban báo số cho C táo lần nữa, n gạch số rồi sai văn thư mở cửa cho bọn em về, do mệt quá rồi vscn xong em ngủ cmnl, sáng hôm sau thầy lại dẫn bọn em ra, vun sới rồi trồng rau, làm mất 4 5 ngày mới xong, hôm nào cũng đi từ sáng tối mịt mới về, do đi ra nhà thầy suốt không để ý nữ có con nhỏ mới vào, mà gần tuần nay không có đưa cơm với tâm sự gì cho linh, đi qua nữ cũng sóng sánh mà chả nhìn thấy n đâu, chắc n cũng biết em đi làm ngoài xh mệt nên cũng không dám phiền em, hôm nay không phải đi, còn 1 tý cô bảo cô làm được rồi, em làm vs xong tới giờ cơm mò xuống chen đi đưa cơm nữ, nhớ vl ra ấy ạ, đưa cơm sang không thấy n ra, lạ vl.

Em giờ mới để ý con nhỏ mới vào ra bê cơm, dáng cao mà cũng gọi là xinh đừng hỏi, những đứa vô đây đa số xinh ăn chơi cả mà.

N ra bê cơm mà cứ nhìn chằm chằm em, đm căng thẳng quá em cười trừ r nói.
– Em mới vào hả, anh mới thấy lần đầu.

Em hỏi ngu vl, mới vào chả thấy lần đầu thì lần mấy, biết bị lố nên chả dám nói nữa im lặng quay chỗ khác, n cười nói.
– Vâng em vào được 3 hôm rồi. Anh hay đưa cơm không mà hôm nay mới thấy anh vậy.

Úi vâng dạ ngoan vãi, chả bù cho cái linh, gặp em là chửi.
– Em tên gì nhà ở đâu ?
– Dạ, em tên Mai quê hải phòng.
– Bao tuổi ồi mà xưng anh thế ?
– Dạ em sinh 94 ạ.

Giọng nghe thích vãi, bọn nữ hay chầy bửa lắm nhận cơm lâu còn đứng tán trai nữa mà.
– Em có ny ngoài xã hội chưa ?
– Dạ không có đâu anh.
Em được đà trêu cái tính em n vậy, gặp gái là uốn lưỡi.
– Vậy anh tán em nhé.
Em nháy mắt cái, thấy n cười mỉm cúi xuống, nhìn hay hay, em chốt cho thêm câu, vừa nói vừa nhìn em ấy chằm chằm.
– Xinh quá.

Nàng đỏ cmn mặt, chắc chắn thích rồi, em buồn cười nhưng cố nhịn xem thái độ của em ấy ra sao, sắp được xem em ấy biểu hiện thì cái linh mặc quần đùi áo dây xỏ đôi tông lừ lừ bước ra, chắc vừa ngủ dậy thấy tóc còn rối chưa kịp chải, lạnh vl mà mặc như vậy, n nghe thấy hết rồi hay sao ấy, không thèm nhìn em đi ra giơ tay vả thẳng mặt em mai 2 tát, em ấy đau ngơ ngác chả hiểu gì cái linh n lấy xoong canh cầm giã vào đầu con kia liên tục cả canh ướt đầy người mà n không dám bật, đm nó đau ngồi xuống ôm đầu kêu xin tha, em đứng hình cứng mồm đéo dám nói gì, chắc chắn là ghen rồi.

Chưa yên n đứng nghỉ tý lại giơ chân giận cho, em thấy thương cái Mai quá, cũng tại cái mồm em cả, đành lên tiếng.
– Thôi em, n có làm gì đâu anh trêu thôi mà.

Đệch em nói n đéo nghe càng giã thêm, may đi tông phải cái cao gót thì thủng hết mặt, nói không được đành dọa, gắt nó.
– Chèn ở đây tý ai nhìn thấy lại khổ bây giờ.

N ngừng lại nhìn em như muốn cầm dao xiên em vài nhát ấy, n nhìn em Mai nói.
– Đcmm tý tao bảo, mấy đứa kia dọn nhanh lấy cơm vào.

Mấy đứa kia vội vàng lấy giẻ lau chỗ canh đổ ra rồi bê cơm vô, linh n quay người đi thẳng vào trong không thèm nhìn em, em mai thì ngồi khóc thút thít, đắng vãi, em ngồi xuống gỡ ít rau dính ở vai n xuống r nói.
– Xin lỗi anh làm em khổ rồi.
N không nói gì đứng dậy đi thẳng vào bể vục nước rửa mặt, ôi đm có khi n hận mình vì cái vụ này mất.

Linh n giận các bác ạ, mấy lần sau em đưa cơm sang không thấy n ra, đm chán vồn, em đành viết tờ tâm sự xin lỗi n rồi đem cho thằng C vệ sinh đội 9 nhờ gửi, đưa cơm sang bảo bọn kia đưa nhờ đéo đứa nào dám cầm, bảo gọi chị linh ra anh nhờ tý cũng đéo đứa nào nó hộ, lol bị tẩy chay cmnr, gửi ts xong 2 3 ngày sau cũng không thấy hồi âm, đợi mà phát bực, em thì không điên cũng không liều như nó sao dám gọi to em ơi ra anh bảo….

Dễ hơn 10 ngày n không gặp em, cũng chả có tin tức gì, sốt ruột vl em thì sai rành rành ai chả biết, gì thì cũng phải để ng ta nói vài câu chứ, đm không ngày nào yên được, lúc nào cũng nghĩ tới n, làm sao cho hết giận, em đéo thể làm việc gì ra hồn, vệ sinh chấm toàn bẩn, ăn cơm đéo thấy ngon, việc cứ tiếp diễn tận nửa tháng, em nghĩ thôi bye mẹ đi cho xong chuyện, yêu n thật mà người với đầu óc em ngơ ngơ như lày mãi sao được.

Em gặp không nổi, ts gửi không hồi âm, ngày nào cũng bon chen đưa cơm sang, ngày nào cũng xuống đội 9 sóng sánh, nản lắm rồi, đến lúc ấy em kệ luôn, ngủ trên đội tới giờ cơm thì xuống ăn, qua chuồng lợn cũng chả thèm ngó nữ nữa, thầy bảo đi cơm sang đó em lại lấy lý do không đi, nghĩ tạch rồi thì cố làm gì, thôi cố gắng cho những ngày còn lại ở đây vậy, em chắc đi đủ 24 tháng vì trung bình liên tọi, muốn được giảm cũng chịu thôi.

Cố bon chen kiếm tiền rồi quan hệ lấy tiếng, em lại lao như điên đi quan hệ, thi thoảng em cũng bon thẳng ra xã hội mua lào lá, đem về cắt nửa cho anh em 1 nửa bán, tính tới giờ 4 viên gạch 4 nơi trên đội cộng lại được hơn 7tr rồi, lào lá với chút tiền em giấu dưới bếp được khoảng chục, lên cmn sĩ quan thôi, đời trường cũng không còn mấy, đến lúc cho ng ta nể rồi.

Đợt này Đ chồn với thằng phó về, em xin thầy cho nghỉ làm vs trên đội, quan hệ đủ vừa phải, ăn đậm quá có ngày chết cũng đậm, em tính giờ em với K tọc được làm cứng bên chuồng heo thì nghỉ vs để có nhiều thời gian sang đó bon chen, thằng K ngu như lợn bảo n làm cũng như không, số người em quan hệ vật chất không phải ít nên lấy về bao nhiêu cũng không sợ bị tồn. Nhưng thật sự thì đời đéo ai ngờ, thầy lại gọi em bảo, không làm vệ sinh nữa thì xuống đội hộ thằng H quảng ninh, làm đội phó nhá.

Tính bao nhiêu thì giờ lại phải tính lại, lên thẳng sĩ quan nhưng em mất bao nhiêu dự định, nhưng thật sự được làm phó mà nhà em cũng chả thả dê vào chuồng nhà thầy, đéo hiểu tại sao. Cs của đội phó đúng là khác các bác ạ, xuống phân việc chỉ tay cho chúng n làm việc, diện đồ đẹp đéo phải động tay vô gì hết(nghĩ cái nhà mét lúc làm vs nhục vồn).

Em thường quản khu ngoài cho thằng H quản khu trong bếp, bên ngoài này thì chỉ bọn n quét dọn đường vào bếp và tưới nước cây cảnh bên khu văn hóa, xếp ghế ra ngồi xem bọn n làm thôi, đến giờ cơm em đi theo chỉnh số đội và số gô cơm của mỗi đội là bao nhiêu, thầy tận dụng vl, thường thì khi dọn gô xong là có thằng quản kho ghi nhận lại số gô từng đội không để thiếu hoặc mất gô, nhưng thế lol nào đội thiếu người thầy lại cho em ôm đồm vào vcc. Có hôm em đang xếp ghế ngồi coi bọn n làm việc cả đội nữ không biết vào trường làm gì đi qua thấy em chúng n ồ lên.
– Sĩ quan chưa kìa.

Ừ bố giờ là sĩ quan đếy có sao không, thấy cái linh nhìn em, em quay đi chỗ khác đứng dậy ra chỉ bọn n làm đéo quan tâm nữa, càng nhìn càng nhớ càng muốn khóc, đợi cả đội nữ đi hết em lại ra ghế ngồi thở dài. Đm không quên nổi, em đã tự vẽ việc cho mình bận thêm lắm rồi vậy mà mới chỉ lướt qua n 1 cái thôi bao nhiêu kỉ niệm đẹp lại quay về, em sai chả trách ai được, ừ nhưng dù sao cũng để em nói với chứ.

Liên miên suy nghĩ thầy thấy ngồi ngơ ngơ ra vả cho 2 phát (nhẹ thôi ạ, giờ đánh em hơi khó) tỉnh cả người.

Thôi dù sao n cũng bơ em trước rồi, em cố níu nhưng có được đâu, đứng dậy gọi 1 thằng thu ghế về, bước đi trong sân bếp mà hồn cứ ở đâu không biết….

Chương trước Chương tiếp
Loading...