Trường giáo dưỡng

Chương 20



Phần 20

Em thấy lạ nên quay ra nhìn, thấy cái linh đang ngồi nhìn em, thở dài em lại nhắm mắt, cái khăn ướt thảo nào mưa vl.

Chắc không thấy em đi làm nên bắt sóng biết em ốm đây mà.

N cúi xuống gục lên ngực em thì thầm.
– Anh đau ở đâu.

Em khô cổ quá không buồn trả lời chỉ ra hiệu lấy cho cốc nước, n chạy đi lấy liền, uống xong em đỡ tý mới nói.
– Ai thấy thì sao, đang đau đầu không muốn bị đòn đâu.

N nói luôn.
– Không sao đâu em cho người mắt tinh ngoài kia rồi.

Em không nói gì nữa, n đặt tay lên trán em nhăn mặt, rồi cúi xuống hôn lên trán em.
– Em xl hôm trước em đánh anh.

Lol đánh xong mới xin lỗi ai chả làm được, giờ để tao đánh rồi xin lỗi xem mày chịu được không, nhưng thôi mệt quá trả lời cho qua.
– Ưm, không sao.

N cười bảo
– Nhớ em thế cơ à.

Ơ ai nhớ mi, mới giữa trưa đã lên mộng rồi cơ.
– Đang ăn quả mơ à…

N bĩu môi
– Ghê nãy ai ngủ mê cứ gọi linh ơi, linh ơi não nề thế.

Em giật mình, nãy có nằm mơ, nhưng em có nói mớ bao giờ đâu, hay n đang chém.
– À… chắc linh ny ngoài xã hội ấy mà.
– Ồ… vậy à… yêu lâu không, từ khi nào vậy ?

Em mệt vl mà nó cứ đôi co, em trùm mẹ chăn vào đéo nói nữa, nó kéo chăn ra rồi đặt môi lên môi em, hôn nhiều lắm rồi, biết nút lưỡi cho có cảm giác, mà em đắng mồm, n nhạt phèo ấy, hôn xong n bảo em cởi áo ra n lau người, chườm cho bớt nóng, em nghe thấy bùi tai, có ng chăm dù là 1 chút vẫn đỡ tủi, cởi áo ra em nằm xấp xuống, n lấy khăn lau cho em vài cái, bỗng em thấy lạ lạ, n buồn buồn ướt ướt….

… đm n liếm, rồi hôn, em không có sức mà cự lại nên nói.
– Đm tận dụng nhỉ ?

N cười thành tiếng rồi ôm em nằm xuống cùng.
– Anh…

– Gì?

– Anh…

– Gì?

– Anh….

– Điên….

– Điên nên mới yêu anh.
– Vậy không yêu nữa là khỏi điên.
– Không, cứ thích điên như vậy.
Em thều thào nói.
– bệnh.

N cười rồi bảo.
– anh muốn ăn gì lát em nhờ cô mua, chiều bảo thằng C cầm vào cho.
– thôi anh đắng mồm lắm, chả ăn được gì.

N áp mặt vào má em.
– thương anh quá.

Em định ngủ thêm giấc vẫn còn đau người, n thấy em nhắm mắt thì cũng không phiền nữa, ngồi nhìn em lúc thơm em cái rồi đứng dậy đi ra ngoài, ở lâu dù mắt tinh nhưng đây là bệnh xá, con này chuyên làm liều, nhỡ đâu đè em ra thì đếu biết ra sao, em chả còn tý sức nào rồi.

Buổi chiều em đỡ được chút, ra đi lại cho đỡ mệt, em ốm 3 hôm ngày nào n cũng chém ốm vào với em, đm lợi dụng vãi chuyên làm trò cấm trong lúc em đéo chống được, nhưng giờ yêu càng thêm yêu, những lúc như này mới biết, dù n có láo có hỗn, nhưng yêu rồi tình cảm nó dữ dội vl.

Em tuy chưa khỏi hẳn nhưng cũng xin về, xuống bếp đi lại cho thư thái chứ nằm càng thấy đau đầu, em vừa ốm dậy thầy cũng chả sai nhiều, đến bữa cơm cái linh lại nhờ người cầm vào cho em con gà quay, em ăn được đâu để bọn kia n chén, cơ mà trải qua sóng gió tuy em với n không nói gì nhưng tự biết tc n bền chặt hơn nhiều, mà cái mai sau trận hành giờ lại là em cứng của cái linh, hay thật, thi thoảng em có hỏi n giận em không, n bảo.
– Không đâu anh, 1 phần cũng nhờ hôm đó mà em được như bây giờ mà.

Em không hiểu lắm hỏi n thì n cứ mập mờ không nói tại sao, em cũng vẫn trêu như bt.
– Vậy hôm đó có thích anh hả ?

N ậm ừ không nói chỉ gật đầu đéo đỡ được.
– Thế giờ còn thích không ?
– Có chứ.
– Không sợ linh biết à ?
– Chị linh biết rồi mà anh.
Vl bọn này.

Hết giận cái lại tình cảm tâm sự như bình thường, dai dẳng cả tháng liền mà, khu văn hóa mới xây thêm 1 hòn núi thác với suối giả nhìn đẹp phết, còn đặt thêm bộ tượng thị nở chí phèo, nhìn hài lắm, cái linh thấy đẹp xin cô chụp ảnh, nữ sướng thật vòi cái lol gì cũng có.

Sau khi em về dù cái linh có giảm 6 thì cũng phải nửa năm nữa mớ thấy mùi xã hội được, hây dà càng nghĩ càng hâm, em còn nghĩ sao không ở lâu thêm tý để n 1 mình ở đây em cũng thương n vl.

Đội em có 1 thằng trưởng quẫy nhưng sàn dưới cũng sóng sánh quan hệ tâm sự với cái linh, linh n hỏi em rồi, em bảo cứ tự nhiên không cần phải ngại, thằng đó sĩ diện hão vcl, có tờ tâm sự nào cũng đem khoe, chỉ được mỗi cái nhà có điều kiện đi thăm thường xuyên, n vào sau em nên đếu được xét lên sĩ quan cấp S.
N thì chuyên bị cái linh vòi vật chất, vậy mà còn hawoai kinh vãi, nhiều khi đi học em kể cái linh nghe n bảo.
– Kệ đi tương lai dựa vào điều kiện em ghét, cứ vòi cho n chết, xem n đủ sức nuôi em bao lâu.

Vãi nhỉ, ghét điều kiện thì nhờ cái gì mà giờ n lên nằm giường sĩ quan, em ngứa mồm tát phát.
– Thế em sao lên được như bây giờ, không phải do điều kiện à.

N không cãi được gì thấy n lườm lườm gắt lại.
– Em khác, bọn con trai các anh không tự bon chen mà sống, nhờ gia đình mất chất vl.
– Lol em nói thế là đang chửi anh à.
– Em nói gì anh đâu.
– Đm tuy anh không nhờ gđ gì nhưng toàn em chu cấp, vậy anh sống nhờ em là mất chất vl.

N biết em đang tức không cãi lại mà ôm tay em vào làm nũng.
– Anh là người em yêu, sao đem so với bọn ngu thích quan hệ nữ lấy sĩ diện hão với ng khác.

Em không nói gì câu nói đấy làm em suy nghĩ với buồn vl, dù n không chu cấp gì em vẫn đủ lo thôi, nhưng từ đầu đã nói vậy, chả lẽ giờ bảo anh không thiếu à, n vẫn thấy em ỉu xìu lại nói.
– Anh xem thằng nào được chạm vào em như anh không, ai được em chăm sóc như anh không, số sướng mà còn bày đặt à.
– Ờ chăm kiểu tát cho rồi chửi đm thằng chó, hay vãi.

Tới lượt n ỉu xìu lí nhí.
– Ai bảo anh bơ em.
Ô đm nó bơ em hơn nửa tháng cơ mà, chán chả buồn nói gì luôn.

Thế ếu nào em lại nhận được tâm sự của cái mai, thằng C đội 9 cầm cho lúc trường đi ăn, em sai thằng đệ bếp cắt ít thuốc lào cho nó rồi về chui nhà vs đọc, hình con bướm vl chắc chị linh bày cho gấp, định thử lòng em đây mà, em mở ra coi xem tn.

“Hi anh.

Em viết ts cho anh có bất ngờ không ạ, em biết anh với chị L có tc với nhau lâu rồi, nhưng từ hôm ấy (em nghĩ từ hôm bị dần khi mới vào 3 ngày) em cũng có tc với anh, em mới vào cũng không biết gì nhiều, mỗi anh là con trai nc đầu tiên với em, dù em nhận được nhiều thư lắm nhưng toàn nghĩ tới anh, biết làm như vậy sẽ là chống đối chị L nhưng chị L cho phép em rồi nhé…

Em chưa mong gì hơn, anh không chê có muốn làm bạn với em không ạ.

Hôm 2 ng quần nhau em cũng khó chịu lắm, nếu là ngoài xã hội em chắc chắn giành anh rồi, anh có hỏi em cho anh tán em được không, em không có ý kiến gì cả đợi anh tán em đó. Nếu dám…

P/S: Chị L bảo không cấm em, nếu anh yêu chị ấy thì sẽ tự biết phải làm sao.”

Bạn đang đọc truyện Trường giáo dưỡng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/truong-giao-duong/

Ô đệch, em nghe có mùi thử lòng, cái linh cho phép để coi em ra sao đây mà, từ nếu dám của n nhấn mạnh vãi, làm em phải suy nghĩ nhiều, đã thế ông cứ à ơi trêu tức đấy, em biết n viết thế này chắc chắn qua tay cái linh rồi, hình con bướm em học gấp cả tuần chưa được như nó, không thể nếp gấp thẳng nv được, em viết trả lời trích 1 đoạn cho các bác:

“Anh đồng ý thôi, nếu em thích anh thì triển luôn, à nhớ xin phép chị L nhé, chị ý ghen thế nào em biết r đấy, anh còn bị hành về phát bệnh luôn ế “.

Em với cái mai viết ts như kiểu troll cái linh, kiểu gì n cũng đọc nên em troll cho đếch làm gì được, ý kiến thì n tự nhận là đang thử em, với bưởng mà đi đọc tâm sự của đàn em, mất chất vl.

Chương trước Chương tiếp
Loading...