Trường giáo dưỡng

Chương 33



Phần 33

Ngày 2…

Sáng dậy đéo thèm vscn nữa, tuy cái kẻng đau tai đéo ngủ được nhưng cứ nằm mơ màng như vậy, nằm chán tới tận lúc C táo huýt còi tập trung trường xuất quân đi làm, em cố gắng vật vã dậy ra ngồi hàng để được nhìn linh, quần ngố áo cộc tay ngủ dậy n còn xộc xệch bựa vl, ra đến hàng ngó sang hàng đội 9 đầu tiên là tất nhiên, vừa soi vừa ngáp, cái linh n thấy em vã như thằng thiếu thuốc n giơ nắm đấm lên dọa, ý n bảo em cẩn thận làm gì đừng để n xấu mặt với mấy đứa em, có ny bựa xộc xệch chúng n cười cho, sĩ diện hão vãi, trước nay toàn thế có sao đâu giờ bày đặt quá.

Em chỉnh lại quần áo chút, trường xuất quân đi làm em cũng về lại đội, đội linh chạy cả tháng nay dọn dẹp còn 2 ngày cuối cô cho nghỉ nên xuất quân xong nữ lại về nằm chờ 2 – 9 hát hò múa máy cho mấy ổng xem, ngày hôm nay toàn thể đội 21 xuống nhà truyền thống nạp tư tưởng khi về xã hội lần cuối, xong cứ 2 thằng 1 sang phòng tâm lý của cô N với cô M tư vấn tâm lý khi bước ra xã hội, chán bỏ mợ đi được, mất cả buổi sáng ngáp cho hết thời gian, bà cô tâm lý nhét vớ nhét vẩn vào đầu bọn em cái kiểu ra xh thì tu tâm dưỡng tính, tu cức vô đây còn chưa tu được gì giờ chuyên nghiệp mọi thể loại cmnr nói chi ra xã hội, mở khóa xe máy 15s thì em với cô lại được sớm ngồi với nhau chứ nhồi nhét làm gì cho tốn cờ lo.

Trưa em đéo ăn cơm trường, xuống căn tin làm ít đồ hộp về ăn cho giống công dân xh .

K tọc ké em cũng được sướng theo không đỡ nổi, chiều em ngủ chán chê mà tỉnh dậy coi đồng hồ mới 2h, sáng mai em về rồi mong mỏi được gặp linh kinh khủng mà không biết làm thế nào, linh cũng bận chuẩn bị đồ với quần áo mai cho đội biểu diễn nữa chắc không có thời gian mà vào rồi, em nằm mà người ngứa ngáy không yên, bứt rứt cứ như vật gái ấy, đi gồng mà cũng đéo hết được đéo biết đầu óc bị sao, tầm 3h cô trực thăm gặp vào gọi tên em ra gđ gặp, thầy B có gọi điện trước 1 tuần rồi bảo ông bà già em xuống trước 1 hôm để đón em, em chạy về đội mặc tạm bộ quần áo nhìn được được tý rồi theo cô báo số ra ngoài, đi qua nữ là bị để ý luôn rồi, linh biết ông bà già em xuống nên ra cửa đứng chờ em đi qua(đi ra khu thăm gặp phải đi ngang qua đội nữ) n gọi với theo.
– Anh lát nữa xong ra gọi em nhé…

Chả hiểu n muốn làm gì em gật đầu rồi đi, ra thì có gì đâu ông bà già hỏi lung tung.
– mai mấy giờ mày ra ?
– con chưa biết trong buổi sáng thôi, mai bm theo đoàn phụ huynh đợi ngoài này là được.
– vậy cần cái gì không ?
– không cần gì đâu, em liên hoan tháng trước rồi.

Ở nhà em chuyên xưng em với bậc phụ huynh, kể cả bà ông hay cụ gì cũng vậy, cứ bà ơi hộ em cái này, hay cụ vào đi em về, mẹ giặt hộ em cái áo, từ nhỏ nên thành thói quen đéo sửa được.

Em ngồi kể cho ông bà già cuộc sống trong này như nào, ăn uống ở ra sao, lần trước em chả kể chi tiết làm gì, ông bà già được thăm quan hết trường rồi nên cũng dễ hình dung, em không đả động gì tới chuyện em với linh, cảnh tù nói nhiều làm gì, chém bão tới tận gần 5h, nhớ ra em mới hỏi.
– sáng bm vào nhà thầy chưa ?
– rồi ăn cơm trưa ở đấy.
– vậy tối ngủ nhà thầy luôn à ? (nhà thầy luôn có 2 phòng trống như phòng trọ để phụ huynh ở xa đến thăm con cái ngủ lại)
– ừ ngủ nhà thầy luôn, ra nhà nghỉ phải ra thị xã tam điệp mất mấy cây số.

Muộn trường sắp đi ăn cơm nên cô trực bảo nghỉ, mai ra nói chuyện tiếp, em chào qua cô rồi cùng ông bà già đi bộ ra 1 đoạn, đi qua nữ thì đội 4 đang đưa cơm qua, cái linh với mai thấy thế chạy ra luôn vl, linh n đứng cúi đầu lễ phép chào.
– cháu chào 2 bác.
Mai cũng hùa theo chào đm như gái ngoan vkl, ông bà già hôm tết có gặp linh rồi vẫn nhớ, không bit mai nên hỏi em, em cười cười nạc mỡ.
– 2 cô con dâu đấy chứ ai .
2 đứa ngại quá chả dám nói gì, đứng tán phét chút cho có gió em thấy muộn nên bảo 2 đứa vào để ông bà già còn về ăn cơm, 2 đứa có vẻ đang vui nghe em nói tiu nghỉu nhìn muốn giận cho vài nhát, tỏ thái độ ghét cực.

Em về cũng không ăn cơm nữa làm gói mì xào nguội made in trường 2 là xong, mai ra xh tha hồ ăn, cả đêm hôm đó em ngủ đéo được, cứ nghĩ mai được thoát khỏi đây người nao nao thấy lạ, nhớ linh quá, giá như được vui buồn chia sẻ với linh mọi lúc mọi nơi thì viên mãn quá rồi.

Nhìn đồng hồ nhảy từng tý mà chỉ muốn cầm lấy đập cmnl, cả đội 21 không chỉ em mà đéo ai ngủ, khói thuốc bay trắng cả phòng, thế đéo nào mỗi K tọc nằm 1 góc ngáy như con lợn nhà thầy, chán thì lại ngồi chém gió với nhau cho hết đêm, đế 5h30 có tiếng kẻng phát là cả đội 21 hô ầm lên như trúng bả.
– VỀ RỒI……. ĐCM BEY TRƯỜNG 2222222222222.

Rất là phong cách mấy thằng điên, sướng quá hóa rồ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...