Trường làng
Chương 2
Thằng Lâm chạy một mạch về lớp mà trong lòng mang theo nhiều loại cảm xúc hỗn tạp.
Một chút lo sợ.
Nó sợ hai người giáo viên đó phát hiện ra mình đã nghe lén. Hiển nhiên nó biết hai người đó là ai.
Giọng người đàn ông chính là thầy thể dục của nó, với cái bắp tay lực lưỡng của thầy mà chẳng may nếu thầy phát hiện mà tát nó một cái có khi nó sẽ phải tạm biệt mấy cái răng trong quãng đời còn lại.
Người phụ nữ lại chính là giáo viên dạy văn của nó.
Người mà hàng ngày vẫn giảng cho nó những lời hay ý đẹp trong văn chương, người mà hàng ngày vẫn dạy chúng nó cách sử dụng từ ngữ sao cho thật hay. Giờ đây cũng chính người đó thốt lên những từ ngữ như vậy.
Cô cũng là người hàng ngày giảng giải cho chúng nó những bài học đạo đức trong tiết giáo dục công dân, người thường dạy cho chúng cách làm người.
Có điều thằng Lâm chẳng quan tâm đến những điều ấy.
Bộ óc mới được hình thành 14 năm của nó như một tấm chiếu mới chưa từng được trải không cho phép nó hiểu được tại sao thầy cô lại làm thế trong trường, không hiểu được ý nghĩa sâu xa của việc ấy.
Nó chỉ biết lúc này có một loại cảm xúc vượt lên lấn át cả sự lo sợ, một loại cảm xúc khó tả. Khác hoàn toàn so với những lần nó vô tình nghe thấy bố mẹ nó làm chuyện người lớn, những lần như thế nó chỉ thầy phiền vì mất ngủ.
Mặc dù chưa được mắt thấy nhưng tai đã nghe mang đến cho nó trạng thái cảm xúc hoàn toàn mới.
Lần này mang đến cho nó là sự tò mò, nó tò mò tại sao người lớn thích làm chuyện đấy đến như thế.
Những lần đi phụ hồ kiếm tiền ở đầu làng nó được mấy ông thợ xây phải xa vợ lâu ngày kể lại thỉnh thoảng đi chơi gái, nếu không có tiền thì sục cặc.
Giờ nó đã hiểu thế nào là sục cặc, cảm giác việc đó mang lại đúng là sung sướng đến khó tả, cái cảm giác khiến cho thằng Lâm muốn trải qua thêm nhiều lần nữa.
Thằng Lâm về đến lớp thì thấy các bạn đã về hết chỉ còn lại cô bé lớp trưởng, nó vội vàng chạy đến định sắp xếp sách vở chuẩn bị đi về thì thấy mọi thứ đã sớm gọn gàng từ bao giờ.
– Tớ xếp giúp cậu rồi đấy.
– Cảm ơn Lan.
Nhà thằng Lâm với nhà Lan nằm đối diện nhau, có thể nói hai đứa chính là chơi với nhau mà lớn lên, từ bắn bi cho đến chăn trâu thả diều, từ nhảy dây cho đến trốn tìm đều là có hình bóng của nhau.
Mấy năm trước bố cái Lan đi xuất khẩu lao động gửi tiền về cho vợ con, nhờ đó mẹ nó cất lên một cái nhà hai tầng khang trang. Đem so với nhà trên thành phố thì có thể không là gì, nhưng nếu đặt nó vào trong mắt những người ở cái làng quê nhỏ bé này không khác gì cái biệt phủ.
Nhà cái Lan có của ăn nên nó phát triển hơn hẳn đám con gái đồng trang lứa trong làng. Một năm trở lại đây cái Lan trắng hẳn ra, không còn đen đúa, không còn xấu xấu bẩn bẩn như cái thời còn đi chăn trâu thả diều với thằng Lâm nữa.
Ngực nó đã hiển lộ rõ ràng, mông cũng nảy nở phát triển không kém cạnh, ấy là năm nay nó mới 14 tuổi, thử hỏi ba năm nữa sẽ còn phát triển thế nào. Có thể nói cái Lan đã phát triển thành một thiếu nữ tươi mơn mởn.
Đám trai trong làng thích cái Lan lắm, có điều cái Lan cứ mở miệng là một câu Lâm, câu hai cũng Lâm. Được mẹ mua cho cái gì ngon là cái Lan lại mang ngay sang cho thằng Lâm ăn cùng. Cũng nhờ vậy thằng Lâm vô tình thành đối tượng bị ghét của đám trai làng.
Có nhiều thằng con trai ở làng bên sang tán tỉnh cái Lan, mỗi lần như thế là thằng Lâm đang nấu cám cho lợn ở sau nhà cũng nghe rõ những tràng chửi như đấm thẳng vào tai của mẹ cái Lan, tuy xa nhưng âm lượng như đang đứng bên cạnh tận mắt chứng kiến.
Thằng Lâm đèo cái Lan đi về trên con đường làng đầy gồ ghề. Được cái từ ngày cái Lan được mua cho chiếc xe đạp thì thằng Lâm cũng được thơm lây, nó không phải cuốc bộ gần 2km đi học như trước nữa.
– Tối nay bên làng Thượng có chiếu phim Lâm có muốn đi xem không?
Thằng Lâm đang gồng mình đạp xe giữa cái nắng gần 30 độ của mùa hè thì nghe thấy được cái Lan lên tiếng từ sau lưng.
Nó cũng đã nghe qua cái vụ chiếu phim gì đó bên làng Thượng. Dạo gần đây bên làng Thượng người ta dựng lên một cái rạp chiếu phim.
Nói là rạp chiếu phim nghe cho sang mồm chứ thực ra là họ dùng máy chiếu để chiếu hình lên một màn chiếu thật lớn màu trắng, mỗi ngày họ sẽ chiếu một bộ phim ngẫu nhiên khác nhau. Rạp chiếu dựng lên ở nhà văn hóa của làng Thượng, chỉ trong vài ngày đã thu hút rất phim này được nhiều mắt xem. Bây giờ tối nào cũng chật kín người kéo đến cái rạp chiếu phim miễn phí này.
Đối với một đám trẻ con chưa từng đặt chân ra khỏi chốn làng quê nghèo khó này, thứ công nghệ ấy với chúng chẳng khác gì công nghệ đến từ tương lai.
Thằng Lâm cũng nhiều lần muốn sang chiêm nghiệm thử cái thứ công nghệ phi thường ấy, có điều thời gian rảnh của nó còn phải thái rau nấu cám cho lợn chứ nào có được rảnh rỗi bước chân ra khỏi nhà.
– Lâm phải hỏi bố mẹ trước đã.
Dù rất muốn đi nhưng thằng Lâm vẫn phải hỏi ý kiến bố mẹ trước, nó không muốn tự ý đi rồi ngày hôm sau phải mang cái mông cùng với một rổ lươn đi học.
Nhà thằng Lâm ở làng Hạ, để mà đi đến nhà văn hóa bên làng Thượng không phải là gần.
Vừa về nhà thằng Lâm đã phải lao đầu vào làm hết việc nhà, bố mẹ nó vừa đi làm đồng về là đúng lúc thằng Lâm hoàn thành hết công việc, cơm nước đã được nó nấu đầy đủ dọn ra tươm tất.
Phải như thế may ra nó mới có cơ hội được xách cái mông ra khỏi nhà vào buổi tối.
Thằng Lâm gồng cơ đít, thít cơ mông đèo cái Lan trên con đường sang bên làng Thượng, con đường gập ghềnh thỉnh thoảng khiến tay lái của thằng Lâm loạng choạng. Những lúc như thế lại có một bàn tay mềm mại bám chặt vào hông nó như tiếp thêm động lực để tay lái nó vững trở lại.
– Sang năm Lâm định thi vào trường nào?
Năm nay hai đứa đã học lớp 8, chính xác là cuối năm lớp 8, năm tới sẽ là năm quyết định. Chúng phải chọn thi vào một ngôi trường trung học phổ thông để tiếp tục con đường đèn sách đầy gian nan.
Trường cấp ba nào cũng là học cùng một chương trình học như nhau, nhưng một ngôi trường tốt sẽ cung cấp một môi trường học tập tốt hơn để giúp chúng sẵn sàng cho ngưỡng cửa quan trọng của cuộc đời.
– Lâm… hộc… hộc… cũng chưa biết nữa… hộc…
Thằng Lâm vừa thở hộc hộc vừa đáp lại. Vừa phải đèo thêm một người, lại vừa phải đi trên con đường ghập ghềnh khiến nó tốn không ít sức.
– Nhà Lâm nghèo nên Lâm cũng chẳng biết được… Có khi Lâm học hết cấp hai rồi nghỉ đi làm kiếm tiền phụ giúp bố mẹ.
Nghe đến đây hai tay cái Lan run lên, phải bấu chặt vào hông thằng Lâm mới ổn định dược. Không thấy người con gái ngồi sau lưng nói gì thằng Lâm lại tiếp tục lên tiếng hỏi.
– Thế còn Lan thì sao?
Cái Lan giống như nghẹn lại, một lúc sau nó mới lên tiếng, giọng điệu vẫn không giấu được một chút nghẹn ngào.
– Mẹ Lan… mẹ Lan muốn Lan thi vào trường chuyên trên tỉnh. Nếu đỗ thì chuyển lên tỉnh học luôn.
Với lực học của cái Lan, hiển nhiên là có khả năng thi vào một trường chuyên trên tỉnh. Cho dù không phải là một trường chuyên hàng đầu nhưng một suất học trong trường chuyên hạng hai hoàn toàn nằm trong khả năng của cái Lan.
Nhưng nếu chuyện đó thực sự xảy ra thì sao?
Hai đứa trẻ chơi với nhau từ cái thời mới biết tập nói, cái thời chập chững tập đi cũng là bám vào nhau mà đứng cho vững.
Cái thời chưa biết phân biệt giới tính mà trần chuồng cùng nhau tắm mưa cũng có nhau. Từ lúc biết nói cho đến lúc này đều là có nhau vậy mà giờ nghe được tin sắp phải cách xa nhau cảm xúc đúng là khó tả.
Hai đứa vừa đến rạp chiếu phim cũng là lúc bộ phim vừa bắt đầu, thằng Lâm vội dựng cái xe dựng đứng lên làm chỗ ngồi.
Nhìn xung quanh một vòng thằng Lâm đã thấy nơi đây sớm chật kín người từ bao giờ, nó phim cũng hiểu được việc chiếu không hoàn toàn là miễn phí. Nói chính xác hơn thì là họ bán nước cùng với đồ ăn để kiếm lợi nhuận.
– Chiếu phim cái kiểu gì thế hả??
– Chiếu phim thế này là dở rồi…
– Bọn trẻ con nó xem được thế này thì toang.
– Làm ăn thế này thì chết.
Bộ phim chiếu đến “hồi cao trào” thì rất nhiều người lên tiếng phản đối, có điều đối tượng phản đối đều là đến từ những người lớn tuổi.
Cơ bản là vì lúc này trên màn chiếu hai người nhân vật chính của phim lao vao một cuộc chiến hết sức gây cấn, cuộc chiến diễn ra trên giường hết sức kịch liệt, nhìn hai nhân vật kia mồ hôi nhễ nhại cũng đủ hiểu cuộc chiến cam go đến mức nào.
Những người lớn tuổi thì ra sức phản đối bộ phim khi hai nhân vật chính bắt đầu có những màn thân mật.
Thằng Lâm chăm chú nhìn lên màn chiếu, ánh mắt nó không rời hay chớp lấy một cái, giống như sợ chỉ một giây không chú ý thôi là những hình ảnh kia sẽ biến mất vậy.
Thằng Lâm dù không phải nhân vật chính trong phim nhưng nó còn mong muốn lột những mảnh vải nhỏ trên người nhân vật nữ xuống hơn cả, ánh mắt nó tràn ngập sự tò mò. Nó đã từng nghe được người ta kể về việc đụ nhau là sướng đến như thế nào, nó đã từng nghe được hai người làm tình rên rỉ sung sướng ra sao. Chỉ có điều nó chưa từng được tận mắt nhìn thấy việc ấy diễn ra như thế nào, lúc này đây trên màn hình máy chiếu đang giải đáp cho nó những thắc mắc tồn đọng trong đầu nó.
Thằng Lâm không hề để ý rằng phía dưới đũng quần một khối to lớn đã nhô lên từ lúc nào.
Cái Lan ở bên cạnh nhìn lên màn chiếu nhưng tâm hồn lại không ở đấy, trong đầu chỉ tràn ngập hình ảnh của người con trai bên cạnh.
Nhìn cảnh hai nhân vật trong phim quấn lấy nhau, trao nhau những nụ hôn nồng cháy làm cho cái Lan cũng thấy nóng trong người.
Cái Lan liếc mắt nhìn về phía thằng Lâm, không ngờ lọt vào mắt cô lại chính là hình ảnh đũng quần thằng Lâm đang nhô lên một cục.
Do đang ngồi trên cái gác ba ga phía sau xe đạp nên cái cục nhô lên kia của thằng Lâm rất gần với khuôn mặt cái Lan. Thậm chí một mùi đặc trưng ở chỗ đấy của con trai không thể bị ngăn bởi một lớp quần xà lỏn mỏng manh mà lọt vào mũi cô.