Trưởng thành
Chương 31
Tôi gặp Hiền vào cuối học kỳ I năm 3 Đại học.
Vươn mình trên ghế, tôi thở dài một hơi thỏa mãn, đóng máy tính lại. Lại một năm như ý nữa sắp trôi qua, điểm thi vẫn giữ vững ở top đầu trong khoa, tiền kiếm được cũng vượt gấp đôi mục tiêu tôi đặt ra từ đầu năm. Tôi không thể không hài lòng, một năm cắm mặt vào các dự án phần mềm, gần như không có thời gian nhàn rỗi cuối cùng cũng kết thúc với số tiền kiếm được đã yên vị nằm trong tài khoản. Bây giờ tôi đã có thể thả lỏng hưởng thụ để chuẩn bị đón một năm mới với những mục tiêu tôi đặt ra cao hơn.
Cầm cái áo khóa da trên mắc, tôi ra khỏi phòng đi xuống tầng dưới. Phòng làm việc của bố vẫn sáng đèn, ông vẫn luôn vậy không bao giờ chịu ngừng các nghiên cứu của mình dù đã nghỉ hưu từ mấy năm trước. Tiện tay mở cửa, tôi chào bố một câu, ông vẫn vậy chỉ ngẩng đầu lên khỏi trang sách và một tiếng ừ khẽ coi như đã biết và lại tiếp tục cắm cúi đọc sách. Nhún vai, tôi đóng cửa và đi xuống tầng một.
Đèn bếp vẫn đang sáng, mẹ và con bé Hoa vẫn đang lúi húi bên chậu hành củ bóc dở.
– Con ra ngoài một chút, mẹ nhé!
Vừa tiến đến phía mẹ, tôi vừa thông báo. Con bé Hoa ngẩng đầu lên hấp háy mắt như muốn hỏi mục đích. Tôi đến bên mẹ, giang tay ôm mẹ.
– Bỏ mẹ ra! Để mẹ làm nốt rồi muối, để kịp ăn Tết.
Mẹ vừa mỉm cười vừa lay lay vai để rũ cái ôm. Buông mẹ, tôi đặt tay lên xoa đầu con bé Hoa.
– Kết quả học đâu? Để anh còn biết mua quà.
– Anh cứ mua đi, kết quả học của em mà anh còn nghi ngờ à?
Con bé dẩu môi lên phản đối.
– Anh không biết, đưa kết quả để anh hài lòng mới có quà.
Bẹo cái má phúng phính của con bé, hôn chụt cái vào cái trán nó. Con bé vùng vằng, đưa tay lên lau trán.
– Kinh… Toàn nước bọt. Cấm anh hôn em nữa, nếu không sẽ tính tiền đấy. Anh đi kiếm bạn gái mà hôn.
Tôi chỉ cười ha ha rồi đi ra phía cửa.
– Nhớ quàng khăn giữ ấm đấy, hôm nay trời lạnh lắm.
– Vâng… Mẹ yên tâm, con nhớ rồi.
Tôi vọng một câu để mẹ yên tâm, rồi bước ra sân. Mùa đông, trời tối đen, gió lạnh rít lên, tôi không nhịn được rùng mình một cái cố kéo cao cổ áo và thít thêm cái khăn len quàng cổ.
Dắt cái xe mô tô và khóa cổng cẩn thận, tôi đạp máy, tiếng động cơ gừ lên rồi nổ mạnh mẽ. Cố kìm tay gas, tôi vào số rồi từ từ lăn bánh tránh tiếng xe nổ quá to làm hàng xóm phàn nàn. Mười giờ đêm, ngoài phố vắng tanh, chỉ thỉnh thoảng có chiếc xe máy chạy vội vã để về nhà tránh cái rét căm căm. Không khỏi nghĩ đến cái thứ nước cay cay nồng nồng ấm áp, tôi vít thêm ga để xe chạy nhanh hơn.
Chú Quang vẫn như thường lệ đang ngồi ở cửa bên chiếc lò than sưởi ấm.
– Chào chú Quang!
Đạp chân chống, vừa cởi quai mũ tôi vừa quay sang chào chú Quang.
– Chào cháu! Hôm nay không có Trí à?
– Vâng! Hôm nay nó bận đi chơi với bạn gái. Xe chú sửa xong chưa?
– Trí nó trả chú mấy hôm trước rồi, tốt lắm. Cảm ơn các cháu!
– Không có gì đâu chú. Sửa xe là nghề của thằng Trí mà.
Chú Quang là bảo vệ quán bar bọn tôi thường ngồi, biết chú cũng phải hai năm từ hồi bọn tôi mới đến quán bar này.
– Cháu vào đi không lạnh.
– Vâng.
Đẩy cửa bước vào quán bar, không khí ấm áp bên trong làm tôi không khỏi thấy khoan khoái. Đứng một lúc để cơ thể thoát khỏi cái lạnh, tôi cởi khăn treo lên cái móc bên cửa.
Quán bar khá yên tĩnh, cũng chỉ có vài vị khách đang ngồi khe khẽ nói chuyện, hoặc chuyên tâm thưởng thức ly rượu. Tôi bước đến phía quầy bar.
– Hey… Thằng em, khỏe không?
Lách vào bên trong quầy bar, tôi vừa chọn đĩa nhạc vừa hỏi thằng Thập đang đứng sau quầy.
– Hi… Anh. Lâu quá không thấy anh. Hôm nay có mình anh ạ?
– Uh… Bọn nó có việc hết rồi.
Tôi trả lời cho qua chuyện, bọn bạn tôi rất khó để ra khỏi nhà vào giờ muộn thế này. Trong đám bạn chỉ có tôi và Trí là có thể đi mà không bị bố mẹ ngăn cấm. Bố mẹ tôi rất tin tưởng tôi và khá tự do trong việc quản lý tôi, ông bà ít khi hỏi đến việc riêng của tôi nếu tôi không nói. Cái này cũng do cách bố mẹ dạy dỗ tôi, theo cách rất “tây” như bọn bạn vẫn hay ghen tị.
– Anh Huy không ở quán à em? Hay lại lang thang chụp ảnh rồi.
– Anh ấy đi chụp hoa đào Tây Bắc từ tuần trước rồi, chắc gần Tết mới về. Giờ chỉ còn em coi quán thôi.
Anh Huy chủ quán, đam mê chính là nhiếp ảnh, một năm có khi chỉ ở quán vài tháng, quán chủ yếu do thằng Thập trông nom. Chúng tôi biết anh và đến quán cũng là do quen anh khi đi phượt Tây Bắc. Xung quanh quán được anh treo đầy những bức ảnh phong cảnh các vùng miền mà anh đã chụp.
Chờ cho bản nhạc đang phát kết thúc, tôi lật cần đọc và đổi đĩa nhạc. Tiếng nhạc ấm áp, ngọt ngào từ giọng ca của ca sĩ Diana Ross cất lên làm tăng thêm sự ấm áp trong quán, quên đi cái lạnh bên ngoài, làm cho con người cảm hòa hợp hơn với không khí xung quanh. Quán như có vẻ mang dáng dấp của những quán bar ở Mỹ.
Cầm chai rượu Jack Daniels trên quầy, tôi vòng ra ngoài và ngồi lên cái ghế cao bên quầy bar. Vị rượu hơi khô gắt xộc vào đầu lưỡi, lan tỏa khắp vị giác làm đầu óc tôi trở nên sảng khoái cùng với tiếng ca ấm áp của những bản tình ca phát ra từ máy hát làm tôi như quên đi thế giới xung quanh. Nhấp từng ngụm nhỏ, cảm nhận từng hơi ấm của dòng rượu nhỏ khi đi cổ, rồi lan tỏa trong quản tôi không nhịn được khà nhẹ một tiếng sung sướng.
Nói về rượu, tôi làm quen tương đối sớm, bắt đầu từ sự tò mò khi thấy bố nhâm nhi khoan khoái với ly rượu mỗi bữa ăn. Tôi tò mò về cái thứ nước sóng sánh ấy và thử rót trộm để uống. Thật kỳ lạ, thứ nước ấy mặc dù cay nồng khi mới vào miệng, nhưng lại rần rật khi đi xuống bụng, sau đó cả người nóng lên nâng nâng chênh vênh và tôi bắt đầu quen từ đó. Đến khi vào đại học, tôi bắt đầu được bố mời rượu và sau đó là bạn tửu với bố khi ăn cơm. Với tôi, mỗi lần uống lại mang lại những cảm xúc khác nhau, tôi yêu thích rượu.
Cái đĩa hát đã quay về những vòng cuối cùng, khách đã lục tục về hết, thằng Thập đang bắt đầu rửa ráy thu dọn quán. Đóng nắp chai rượu, vạch lên chai đánh dấu, tôi lắc lắc những giọt rượu vàng long lánh trong ly và từ từ uống vào miệng. Từng dòng nhỏ rượu được chiết xuống cuống họng, vị rượu thơm nồng lan tỏa trong khoang mũi. Cạch! Tiếng kim chạm vào vòng cuối cùng, tiếng nhạc dừng lại, quán trở lên tĩnh lặng. Tôi ực ngụm rượu cuối cùng trong mồm xuống cuống họng, cầm cái chai và chiếc ly đi vào trong quầy.
– Anh về đây. Cảm ơn em nhé!
Tôi nói thằng Thập sau khi đặt chai rượu vào chỗ và để cái ly lên quầy.
Rụt cổ lại vì hơi lạnh bên ngoài quán, tôi quấn chặt cái khăn trên cổ, người hơi rùng mình, tôi đứng sát vào cửa một lúc để quen cái lạnh bên ngoài. Đang tần ngần định bước, thì có tiếng mở của và tiếng thằng Thập gọi giật phía sau:
– Anh ơi! Đợi em, em nhờ chút.
Thằng Thập mở cửa và kéo tôi vào trong, đi về phía cuối quán, vừa giải thích.
– Có chị khách đang say ngủ trong quán, em gọi mà không tỉnh. Anh giúp em đưa chị sang khách sạn bên kia được không?
Khách sạn mà thằng Huy nói tới tôi cũng biết, đó là khách sạn tại cuối phố mà anh Huy hay gửi khách sang đó mỗi khi khách quá say ở quán.
Tâm trạng thoải mái, khách sạn cũng chỉ vài trăm mét, tôi cũng không quá nề hà nên đồng ý với thằng Thập.
Ở bàn cuối cùng trong quán là một cô gái mặc áo len cao cổ màu đen, đang gục xuống bàn trên bàn là chai rượu Black đã gần hết. Lay lay cô gái đang bất động, nhưng không nhận được phản ứng gì, tôi ngồi xuống cạnh cô ôm cô dựng lên và ra hiệu với thằng Thập mặc áo khoác lại cho cô gái.
Cô gái người rũ như cọng bún làm tôi phải gồng mình để đỡ cô khỏi trượt, cuối cùng nhờ sự trợ giúp của thằng Thập, cô đã yên vị trên lưng tôi. Thằng Thập mở cửa giúp tôi, rồi nhét cái hóa đơn rượu vào túi tôi.
– Cảm ơn Anh! Anh giúp em nhé.
Xiêu vẹo bước đi vì cô gái cứ ngặt nghẽo sau lưng, cuối cùng tôi cũng đến khách sạn.
– Khách bên quán anh Huy.
Tôi nói đơn giản với người lễ tân, như đã quen thuộc, người lễ tân đưa tôi cái chìa khóa, mà không nói gì thêm.
Cuối cùng thì tôi cũng đặt được cô lên chiếc giường, lật người cô để cởi áo khoác, tôi kéo chăn đắp cho cô. Giờ tôi mới có dịp nhìn kỹ cô gái, khuôn mặt trái xoan trắng nõn, xinh xắn, đôi mắt với hàng mi cong vút đang nhắm chặt, cặp môi đỏ hồng tinh tế. Một cô gái xinh đẹp đó là những gì tôi nghĩ trong đầu.
Nhặt cái áo của cô treo lên mắc áo trong phòng, tôi quay lại cạnh giường để cái hóa đơn rượu lên cái bàn đầu giường, tắt đèn dợm bước đi ra cửa. Bỗng tôi nghe thấy tiếng ú ớ ngắt quãng phát ra từ miệng cô, chần chờ tôi lại bật đèn và quay lại giường cô gái. Khuôn mặt cô vặn vẹo khổ sở, miệng phát ra những tiếng ú ớ không rõ, người co lại như đang gặp một giấc mơ khủng khiếp. Không đành lòng, tôi ngồi xuống cạnh giường và đưa tay vỗ vỗ lưng cô, một lúc cô có vẻ yên tĩnh lại, khuôn mặt dãn ra. Vỗ thêm mấy cái nhè nhẹ, tôi định rút tay về thì cô bỗng đưa tay lên nắm chặt lấy tay tôi ghì vào người không buông. Tôi cố gắng nhè nhẹ gỡ tay cô, nhưng cô lại càng nắm chặt hơn. Hết cách tôi đành để yên.
Tiếng hít thở của cô đã điều hòa đều đều trở lại, tay tôi bị cô giữ chặt đang ép dưới bầu ngực mềm mại, tay tôi đang dần dần ấm dần lên. Cảm giác ấm áp trong phòng, ảnh hưởng của rượu, cơn buồn ngủ kéo đến làm tôi nhíp mắt lại.
Đang thiêm thiếp ngủ, tôi chợt thấy có gì đè nặng lên người, làm tôi chợt tỉnh. Cô gái đáng nhẽ đang ngủ bên cạnh đang ngồi trên người tôi, hai tay cô chống lên ngực tôi, ánh mắt vẫn mang vẻ mê mang khi thấy tôi mở mắt. Tôi cũng không kịp phản ứng, đang ngây người ngạc nhiên nhìn cô. Bỗng cô hơi mím môi, rồi đột ngột cúi người áp môi lên môi tôi.
Mùi thơm từ hơi thở của cô, cộng với hơi rượu nồng nàn phủ lên khứu giác làm tôi tự nhiên mê muội, trống rỗng. Môi cô cũng trở nên mãnh liệt xoắn lấy môi tôi, hông cô cũng dịch chuyển lên xuống bụng tôi mạnh hơn.
Cô nhấc đầu dậy thẳng lưng và trượt xuống phía dưới, hai tay tóm giật lấy thắt lưng cởi ra, kéo khóa xuống. Bàn tay cô luồn vào trong quần tóm lấy con chim đang cương lên theo bản năng. Một cảm giác kỳ lạ chưa bao giờ có chợt ùa đến, khi những ngón tay âm ấm mềm mại của cô đang cầm con chim phía dưới, đầu tôi tự nhiên mụ đi ngơ ngẩn vì cảm giác lạ, con chim cương lên cứng đét trong bàn tay cô.
Phía dưới cô gái cũng trở lên cuồng nhiệt hơn, cô nâng người đẩy nhanh cái quần tất đen, bàn tay đưa xuống dưới kéo cái khe quần con đăng ten rồi hướng con chim vào cái khe đang lộ ra, và ngồi xuống. Một tiếng gừ thanh thoát phát ra từ cổ họng cô, khi con chim nong ra con đường ướt át đi vào sâu trong cô.
Cô chống tay lên ngực tôi, miệng há ra, đầu ngửa lên trên, hơi ngừng lại một lát, rồi cô bắt đầu nhấp mông, cô nhấp nhổm ngày một nhanh. Những dòng nước được ép ra từ cái lỗ loang xuống dưới, mang lại cảm giác lành lạnh cho tôi, tôi vẫn mê mang nhìn cô gái đang cuồng nhiệt nhấp nhổm trên bụng tôi, mái tóc cô rũ rượi tung lên, hạ xuống theo mỗi cái nhấp của của cô, khuôn mặt đã dại đi, những ngón tay cô đã trở lên trắng bệch khi nắm chặt lấy áo tôi. Rồi cô bỗng cong người ép chặt mông lên chim tôi, kèm theo một tiếng hét giải thoát từ miệng của cô, tiếp theo là những cơn co giật, một dòng nước từ trong lỗ bướm trào ra ướt đẫm bẹn tôi và cô khi cô đổ người gục lên người tôi, ngực phập phồng dữ dội kèm theo hơi thở gấp gáp.
Những dòng chất lỏng vẫn tiếp tục tràn ra, từ lỗ bướm, lan xuống hai bẹn lành lạnh, con chim cương cứng vẫn nằm sâu trong cô đang bâng khuâng hưởng thụ sự co bóp của con bướm, càng làm cho tôi căng lên. Một cảm giác không cam lòng, sự bức bách không được giải phóng và đâu đó là cảm giác bị cưỡng bức từ từ bành trướng trong tôi. Không chịu được, tôi lật mình đè cô gái xuống dưới, mặc kệ cô đang thiêm thiếp nhắm mắt, nhanh chóng đạp cái quần ra khỏi chân mình, thô bạo kéo cái quần vướng víu ra khỏi đôi chân thuôn dài của cô, vất cái khoác da vẫn còn trên người, tách rộng hai chân cô gái và thúc mạnh con chim vào cái cái bướm đang ngập ngụa của cô.
Ép mạnh mông xuống đẩy con chim vượt qua sự chặt khít, ép hết những chất lòng trong bướm ra ngoài và chiếm lấy chỗ của nó, tôi đè lên sự chặt khít và đi vào tận cùng bên trong. Tôi gừ lên một tiếng khi sự thoải mái truyền lên đại đại não. Cũng với cảm giác sướng khoái bùng lên, còn kèm theo chút thỏa mãn trả thù, tôi càng nhấp con mạnh chim vào ra.
Cô gái phía dưới đã bắt đầu hưởng ứng, chân cô đã đưa lên cao và quặp lấy hông tôi, hai tay tóm chặt lấy hai bắp tay tôi, tiếng rên hừ hừ ngày một nhiều, hơi thở toán loạn. Bên dưới, tôi miệt mài ra vào, cảm giác chặt chẽ và những cái co bóp bên trong bó lấy toàn thân con chim làm cho cảm giác sướng khoái ngày một tăng, làm các cơ bắp của tôi căng lên. Cô gái bỗng gồng mình, hai chân ép vào mông tôi càng chặt, ngón tay bấu vào thịt tôi, phía bên trong bướm cô những cái co bóp đột nhiên mãnh liệt hút chặt con chim và rồi thân hình cô cứng lại, hét một tiếng giải thoát trong cuống họng. Bên trong, dòng nước ấm cũng phun ra theo những cái co bóp tràn ra bao lấy con chim, người tôi cũng rung lên, cơ bụng hóp vào, hai mông ép chặt vào háng cô, đẩy vào một cái mạnh mẽ và căng người phóng toàn bộ những tích tụ vào bên trong cô từng đợt từng đợt mạnh mẽ. Người cô gái lại tiếp tục giật lên từng đợt, hai chân căng giật giật ép chặt lấy hông tôi, ngón tay bấu chặt lấy lưng tôi. Giải phóng toàn bộ tinh lực, các cơ giật giật vì thỏa mãn, cả người chỉ có một cảm giác sướng khoái khó tả xâm chiếm, một cảm thỏa mãn rất khác, khác những gì mà tôi đã trải qua trước đây với cô Tuyết. Tôi mê muội… lặng yên nhìn cô gái xa lạ xinh đẹp trước mặt.
Cô gái phía dưới người tôi ngọ nguậy, kéo tôi về với hiện tại. Gương mặt cô gái vẫn hồng rực của sự thỏa mãn, có thêm một chút mê mang không rõ và chút ngạc nhiên trong mắt. Tôi chống tay nhổm người lên.
– Cảm ơn!
Tôi chỉ có thể nói khẽ, rồi sự im lặng gượng gạo lại tiếp diễn. Tôi dứt khoát bật hẳn lên, vùng dậy khỏi người cô gái và mặc lại quần áo trước cái nhìn phức tạp của cô gái.
– Cô ngủ say trong quán, tôi đưa cô về khách sạn… Và…
Tôi chợt ngưng lại không biết giải thích tiếp thế nào, cô gái vẫn im lặng nhìn tôi đang mặc quần áo. Bối rối, tôi nhặt chiếc quần tất và quần lót của cô gấp gọn và đặt dưới chân giường.
– Có lẽ tôi về đây, cô có thể ngủ thêm nếu muốn, tiền khách sạn tôi đã thanh toán. Tôi rất thích… cảm ơn cô!
Tự nhiên, tôi thốt ra một câu không suy nghĩ, tôi cảm giác mặt mình đang đỏ lên, nhanh chân tôi chạy ra ngoài phòng.
Thanh toán tiền phòng, tôi bước chân ra phố. Những ánh đèn đường không xua đi được cái bóng đêm đen kịt lạnh lẽo của ngày mùa đông. Nhìn đồng hồ đã gần năm giờ sáng, không muốn làm phiền chú Quang, tôi lững thững đi bộ ra đầu phố bắt taxi về nhà, giờ này vừa đẹp cho buổi chạy sáng.