Truyện Cô giáo Lan

Chương 24



Phần 24

Sau khi làm lành với nhau, tôi và cô lại tiếp tục những ngày tháng lãng mạn. Mà từ lúc yêu cô đến giờ tôi mới nhận ra mình thật may mắn, xung quanh cô có rất nhiều vệ tinh, họ đều là những người thành đạt, người đi tay ga, Sh không thì bốn bánh nhưng cũng có vài người như tôi, họ theo đuổi cô, vậy mà cô vẫn chọn tôi, cũng vì yêu tôi mà cô khước từ họ, hạn chế liên lạc, không đồng ý đi ăn tối khi họ mời cô nếu không phải là đi ăn bình thường, thậm chí cô còn lạnh lùng thẳng thừng nói từ chối với họ. Cô phũ thật, cơ mà tôi lại thích thế. Tháng 2 rồi cũng qua đi, tháng 3 lại đến, cũng sắp hết năm học rồi, cô rất chú ý nhắc nhở tôi việc học hành.

10:09 a.m

Reng… Reng… Điện thoại tôi kều ầm lên, tôi vội nghe máy, là cô gọi.

– Gì thế hốt gơ?

– Anh đến nhà em đi, hôm nay em sẽ chiêu đãi anh vài món, em ở nhà có một mình thôi.

– Mẹ em đâu?

– Mẹ em lên Hà Nội thăm anh em rồi.

– Ok baby, đợi anh tí nha.

Tôi đứng dậy tính tiền máy, hôm nay là chủ nhật nên chơi game tí. Rồi phóng xe đến nhà cô, tôi hồn nhiên mở cửa bước vào nhà, cô đang nấu dưới bếp, tôi dón dén đến gần cô!

– Hù!!

Cô giật mình, quay ra đấm đấm tôi.

– Anh làm em giật cả mình, tí nữa em cắt vào tay rồi đấy.

– Ui! Anh xin lỗi nha! Để anh xem bàn tay xinh xinh này có xước sơn tí nào không.

Tôi cầm lấy tay cô giơ lên trước mắt ngắm nghía, cô cười cười rút tay lại.

– Hâm! Anh đóng cửa cẩn thận chưa đấy?

– Rồi! Mà sao không gọi anh sớm hơn anh với em đi chợ, đi một mình thế ai xách đồ cho.

– Em tự lo được mà, em sợ làm phiền giấc ngủ của anh!

– Hì

Tôi chỉ biết cười nhăn nhở, chứ tôi dậy từ 5h đi chơi game đến lúc cô gọi chứ có ngủ gì đâu, nói ra cô lại mắng tội ham game thì khổ.

– Anh phụ em nhặt rau đi, ở kia kìa.

Tôi lấy rau ra nhặt, tôi và cô quấn quít nấu nướng, lần trước cô có nấu cho tôi ăn rồi, nhưng mà có thêm sự cộng tác của Linh, không biết lần này chính tay cô nấu thì nó sẽ dư nào nhỉ.

– Ơ! Thiếu hành rồi.

– Để anh đi mua cho.

Đến món đậu lại thiếu hành, tôi lấy xe ra chợ Tân Kim mua hành, mua xong tôi quay về. Đi đến đoạn ngã tư Bà Triệu thì… Xoẹt… Á….

Do chủ quan phóng nhanh, với đường bị khuất nên tôi đâm sầm vào một chiếc xe đạp điện, tôi thì tay lái vững lên không bị ngã, còn cô bé kia – người mà tôi đâm vào ngã ra đường, xe đè lên người, oài, tội người đẹp quá, tôi vội vàng dựng xe chạy đến đỡ gái dậy.

– Bạn có sao không? Mình xin lỗi, để mình đỡ bạn dậy.

Tôi vội dựng cái xe lên để đỡ gái dậy thì…. Xoẹt… ááá!!! áo gái mắc vào tay phanh, mà áo lại mỏng nên lúc tôi nâng xe lên đã làm rách áo gái, nó rách đến sát ngực, xẻ một đường từ giữa ngực xuống rốn gái, gái ôm áo la lớn, tôi phê phê khi thấy một phần ngực gái, ôi, hai trái hồng đào của gái mới lớn.

– Anh định làm gì, sao lại xé áo tôi?

– Ơ… Ơ! Không phải đâu bạn… tại áo bạn mắc vào xe nên….

– Đồ dê xồm…

Đệch, mình có cố tình đâu chớ.

– Bạn nói hơi quá rồi đấy.

– Còn không phải sao? … Hức…

Gái bắt đầu sụt sịt, cái quái gì đang diễn ra vậy? Tôi thắc mắc trong đầu. Tôi ngồi xuống, nãy giờ toàn đứng nói chuyện với gái, giờ mới nhìn rõ mặt, cũng xinh mà sao nhìn quen quen, thấy tôi ngồi xuống gái đề phòng.

– Anh định làm gì?

– Mình không làm gì bạn đâu, mình chỉ muốn xin lỗi thôi, bạn đứng dậy được không?

– …

Gái vẫn ôm ngực.

– Bạn có bị xây xát chỗ nào không?

Tôi nhìn xung quanh gái, chỉ bị xây xát nhẹ ở cánh tay còn chân thì tôi không biết vì gái mặc quần dài.

– Để mình đỡ bạn dậy nha.

– Không…

– Sao thế?

Tôi thắc mắc, à đúng rồi , áo rách tận ngực thế kia không dám đứng dậy là phải.

– Ơ… Bạn còn cái áo nào không?

Gái nhìn tôi như vật thể lạ, tôi thấy mình hỏi một câu hơi hớ, tôi ngán ngẩm suy nghĩ. Giờ phải làm sao? Tôi có mang cái áo nào đâu, à đúng rồi, áo mưa trong cốp xe, tôi chạy ra xe mở cốp lấy áo mưa mang ra chỗ gái.

– Bạn mặc tạm cái này nha?

Gái nhìn tôi với ánh mắt kì dị.

– Anh điên à?

Đanh đá gớm, tôi lại ngán ngẩm, gái lên tiếng.

– Anh cởi áo ra đi.

– Làm gì?

– Cởi ra đưa cho tôi.

Gái nói như ra lệnh, bây giờ mà nude giữa chốn đông người này thì thật xấu hổ quá.

– Anh cởi ra đi.

Tôi đành cởi áo ra đưa cho gái, với thân hình sáu múi tôi cũng đành chai mặt một lần, khi tôi vừa cởi áo ra gái ngây ngây nhìn tôi.

– Nhìn cái gì? Áo đây.

Gái hơi đỏ mặt với một tay lấy áo, sao nhìn cái mặt cứ quen quen thế nhỉ.

– Sao không mặc vào đi?

– Thế này thì mặc kiểu gì?

Phải rồi, tay giữ áo mặc sao được.

– Anh cầm vào đây đi!

– Hả?

Gái chỉ vào chỗ rách ở ngực, tôi há mồm.

– Anh giữ cho tôi để tôi mặc áo, mà anh nhắm mắt vào đi, cấm anh nhìn trộm đấy!

Tôi nuốt nước bọt cái ực, cầm vào chỗ rách ngay ngực gái rồi nhắm mắt lại, lúc gái ưỡn lên để mặc áo thì vô tình hai trái hồng đào chạm vào tay tôi, tay tôi như có luồng điện chạy qua vậy.

– Anh bỏ tay ra đi.

Đang phê phê thì gái cắt ngang, tôi vội rút tay lại, gái đứng dậy nhưng hơi chệnh choạng, tôi vội đỡ lấy gái.

– Anh đâm vào tôi lên anh phải có trách nhiệm với tôi…

– Trách nhiệm gì?

– Anh nhìn đi.

Gái chỉ vào mấy chỗ xây xát.

– Xây xát có tí xíu thôi mà… Đây…

Tôi tính rút ví ra đưa tiền cho gái đi viện thì gái nói.

– Tôi không cần tiền của anh, tôi cần một lời xin lỗi.

Cá tính dữ, tôi chắp tay, lời nói đầy sự hối hận.

– Mình xin lỗi vì đã đâm vào bạn, được chưa?

Gái cười cười, giờ mới biết lúc cười nhìn gái … như thị nở ấy, hở hết cả lợi, thấy mà ghê, lúc không cười nhìn còn xinh.

– Rồi, thôi tôi về đây.

– Ơ… thế áo của mình?

– Ừm…Anh lưu số vào máy tôi đi.

Gái rút ra con ip4s, chà, mình thì dùng con 2700 cùi bắp. Tôi lưu số mình vào rồi chả máy gái. Xong gái phóng xe đi luôn. Hic. Giờ sao đây? Không lẽ lại bán nude đi về? À còn áo mưa. Tôi bỏ áo mưa ra mặc, vừa mặc vào thì có đứa con nít tầm 6, 7 tuổi đạp cái xe xinh xinh ngang qua nhìn tôi với ánh mắt kì dị như thể tôi là sinh vật lạ, tôi trừng mắt nhìn nó, nó cuống quít đạp xe chạy mất. Nghĩ lại tôi cởi áo mưa ra cất đi rồi cứ thế phóng về nhà cô. Trên đường thỉnh thoảng có vài hốt gơ nhìn tôi, tôi mặc kệ, chai mặt rồi. Về đến nhà cô.

– Sao anh đi lâu thế? Mà áo anh đâu.

Tôi chán nản đưa cho cô túi hành.

– Tí nữa ăn cơm anh kể cho.

Cô tủm tỉm cầm túi hành.

– Nhìn anh body thấy ghê!

– Em không thích à?

– Không phải, em thấy sáu múi trông người thô thôi.

– Thế em thích thằng ẻo lả như mấy thím hàn xẻng à?

Cô bĩu môi cất túi hành sau đó đi lên phòng rồi mang xuống một cái áo trắng rộng thùng thình in hình Pucca.

– Anh mặc vào đi.

– Mặc cái này á?

Cô đưa cho tôi bắt tôi mặc, tôi mặc xong cô phì cười. Cô thái hành nấu nốt nồi đậu. Nấu xong chúng tôi mang ra bàn ăn trưa. Món nào nhìn cũng ngon thật á, tôi chảy nước miếng.

– Anh quay mặt ra đây đi.

Tôi quay mặt ra… Tách… Cô chụp ảnh tôi.

– Em làm gì vậy?

Tôi giằng máy của cô, ôi, ảnh tôi mặc áo cô nhìn bựa quá, tôi vội xóa đi.

– Sao anh lại xóa đi?

– Nhìn xấu lắm.

Cô xị mặt đặt mạnh cái điện thoại xuống bàn, dỗi rồi.

– Em sao vậy?

– …

– Em dỗi anh đấy à?

– …

Tôi chọc chọc tay cô, cô hất ra.

– Ơ… em giận anh đấy à?

– …

Tôi nhìn cô, cô nhìn ra chỗ khác.

– Đây, anh cho em chụp lại đấy!

Cô vẫn không nhìn tôi, tôi gãi đầu, giờ sao đây, đúng rồi, tôi chạy vào bếp. Sao nhà cô toàn nồi i-nốc thế này, lục mãi tôi mới thấy cái chảo sắt có đít đen xì, tôi quệt tay vào, toàn mỡ là mỡ, hic, thôi hi sinh vì cô vậy. Tôi quệt quệt rồi vẽ râu mèo ở hai má, tô mũi đen rồi chạy ra đứng trước mặt cô.

– Đây, em chụp đi.

Tôi phồng má, cô phì cười rồi lấy máy ảnh chụp lia lịa, giờ mới thấy cô trẻ con quá. Chụp xong cô lấy cái bựa nhất của tôi làm ảnh nền điện thoại. Tôi xị mặt ngồi xuống ghế, lần này tôi dỗi cô, cô thấy thế tiến lại ngồi cạnh tôi.

– Anh sao vậy? Anh dỗi đấy à?

– …

– Hứ… Đồ con nít.

Cô gõ đầu tôi rồi lại chạy vào bếp, một lúc sau cô đi ra với ria mèo như tôi, cô làm mặt cute, tôi bật cười. Cô lấy máy chụp hai chúng tôi, làm đủ kiểu mặt, rồi cô gửi qua bluetooth sang máy tôi rồi cài làm ảnh nền luôn. Đùa chán cô kéo tôi vào nhà vệ sinh rửa mặt, cô rửa mặt cho tôi sau đó tôi rửa mặt cho cô, tôi nhìn cô âu yếm, hai má cô lại ửng hồng, đang định hun chộm cô thì cô đã chạy ra ngoài. Tôi theo cô ra ngoài ngồi ăn, đùa giỡn nãy giờ cũng chán rồi.

– Đồ ăn em nấu ngon không?

Tôi gắp từng món một, món nào nhìn cũng đẹp mắt hết nhưng khi ăn vào thì hơi nhạt, có thể ở nhà tôi ăn mặn quen rồi nên thấy nhạt là phải, nhưng tôi vẫn tấm tắc khen.

– Có, em nấu ngon số một luôn.

Cô cười tít mắt, phụ nữ đúng là ưa nịnh. Rồi tôi kể cho cô chuyện vừa nãy, cô cười cười nhắc tôi lần sau đi cẩn thận. Ăn no căng bụng cô phân công tôi ngồi gọt hoa quả còn cô đi rửa bát. Tôi vừa gọt hoa quả vừa ngắm nhìn cô, giờ mới để ý cô mặc quần ngủ trắng hơi mỏng, tôi nhìn thấy quần chíp tím của cô luôn, tím mộng mơ. Tôi há mồm nhìn, thế là gọt luôn vào tay, máu tươi chảy ra.

– Ui da!

Cô chạy ra, thấy tôi thế cô mắng tôi.

– Anh có sao không? Anh hậu đậu thế? Sao lại để gọt vào tay.

Đã đau còn bị mắng nữa, hic. Cô đi ra mở tủ lấy bông băng cho tôi, xong xuôi cô bắt tôi… gọt tiếp với lí do con trai phải mạnh mẽ. Cô rửa bát xong chúng tôi ngồi ăn hoa quả rồi xem phim, đến chiều lại rủ nhau đi chơi. Tối cô phải soạn giáo án nên không đi được, thế là cô bắt tôi mang sách vở sang và bắt đầu hành tôi bằng những bài toán. Học xong cũng 10h, cô pha cho tôi một cốc sữa tẩm bổ.

– Thôi anh về đi, muộn rồi đấy.

– Tối nay cho anh ngủ lại đây đi.

– Không, anh đừng có nghĩ linh tinh nữa.

Cô véo hông tôi rồi đẩy tôi ra cổng.

– Anh đi cẩn thận nha!

– Ê!

Tôi chỉ chỉ vào môi, cô đỏ mặt rồi hôn vào má tôi.

– Được chưa ông tướng?

– Ơ! Anh có bảo hôn ở đấy đâu.

– Xì, đồ tham lam.

Thế là tôi và cô trao cho nhau một nụ hôn nồng nàn.

– Anh ngủ ngon nha!

– Em cũng ngủ ngon nha, nhớ mơ về anh đấy!

– Không.

Cô lè lưỡi trêu tôi, rồi chạy vào nhà, sao hôm nay cô trẻ con quá vậy?

Chương trước Chương tiếp
Loading...