Truyện cô giáo Thu

Chương 1



Phần 1

Thái bình, ngày 23 tháng 3 năm 2013.

Mùa xuân của Việt Nam, tất cả mọi vật hòa mình vào không khi vui tươi rộn rã của mùa xuân, hào vào không khí vui nhộn ấy, Thu – một cô giáo viên cấp một hay là tiểu học vừa tốt nghiệp trường ĐẠI HỌC SƯ PHẠM, đang chờ giấy báo vào một trường tiểu học ở quê nhà, nơi này cô sinh ra và lớn lên nên muốn gắn bó với quê hương chứ không hề muốn phải đi xa một chút nào.

– Có giấy báo chưa con? – Mẹ Thu hỏi, cũng là một giáo viên nhưng bà dạy trường cấp hai của xã.
– Chưa mẹ ạ, con sợ không được tuyển mất. – Thu đáp, ánh mắt có phần hơi buồn bã một chút.
– Có bác con lo rồi, kiểu gì cũng được thôi, cứ yên tâm. – Bà an ủi con gái.

Thu nghe mẹ nói vậy, cô cũng an ủi được phần nào, từ bé cô đã ao ước được trở thành một giáo viên, cô yêu tuổi học trò, đặc biệt là lứa tuổi của tiểu học nhìn bọn chúng nô nghịch cười đùa làm cô cũng vui vẻ và hạnh phúc.

Thu tên đầy đủ là Vũ Phạm Hồng Thu, năm nay 22 tuổi, là 1 cô gái năng động, xinh đẹp, má lúm đồng tiền, thương người và cực kỳ hiền dịu.

Thu được rất nhiều chàng trai theo đuổi từ khi còn học cấp ba, cô đã là hoa khôi ở đây, lên đại học sư phạm giữa một rừng toàn những bông hoa đẹp nở rộ thì cô cũng vẫn được xếp vào top 3 bông hoa đẹp nhất tại trường. Những chàng trai theo đuổi cô có những bối cảnh rất khác nhau, có người là doanh nhân sở hữu khối tài sản đáng mơ ước, có người trong ngành công an, bộ đội, hay thậm chí còn cả những gã trung niên cũng vì mê mẩn sắc đẹp của Thu mà sẵn sàng trồng cây si trước cổng trường chờ Thu mỗi khi hết thời gian học.

Nhà Thu có hai chị em, vừa đủ tiêu chuẩn của gia đình công nhân viên chức. May mắn là bố mẹ cô sinh người con thứ là con trai, tên là Vũ Phạm Nhật Minh, kém thu 2 tuổi, trái với cô chăm ngoan bao nhiêu thì Minh lại cực kỳ nghịch ngợm và chơi bời. Bố Thu tên Hùng năm nay 52 tuổi, mẹ Thu tên Trang năm nay 48 tuổi.

Gia đình Thu cũng thuộc dạng đầy đủ và có của ăn của để, nhưng bị thằng em phá cũng kha khá nên cũng suy sụp đi đôi chút.

Sáng ngày 25 tháng 3 năm 2013.

Thu nhận được giấy báo, cô vui mừng khoe với bố mẹ, mặc dù kết quả được tuyển là 90% nhưng khi nhận được giấy cô vẫn thấy rất hạnh phúc, hôm đó nhà cô tổ chức bữa cơm ăn mừng cô con gái trở thành giáo viên chính quy, ông bà Hùng tất nhiên là rất tự hào rồi, chẳng thể nào mà kiềm chế được niềm hạnh phúc tràn ngập trong gia đình. Minh cũng vui cùng chị, mặc dù nó là thằng phá gia chi tử nếu nói thẳng ra là như vậy, nhưng lại rất thương chị gái nó, nó hầu như chỉ nghe lời chị chứ còn bố mẹ cực kỳ khó nói.

Sáng hôm sau, Thu cầm giấy báo đi tới trường tiểu học trong xã để báo danh, ngôi trường này ngày xưa cô theo học, bây giờ đã khang trang hơn rất nhiều, lượng giáo viên cũng nhiều hơn, số học sinh cũng được nâng lên. Thu là giáo viên dạy Tiếng Việt, được phụ trách giao dạy khối lớp 3 và 4. Cô vui vẻ nhận lời và đi chào hỏi từng giáo viên trong phòng hội đồng, cô biết có nhiều ánh mắt của những thầy giáo nhìn mình với kiểu khác hoàn toàn, nhưng cô vẫn cứ tỏ ra bình thường, vì chuyện này cô đã quá quen vào 5 – 6 năm trước rồi.

Thu về nhà, tối hôm đó Thu hồi hộp và phấn khởi không ngủ nổi, niềm ao ước cuối cùng cũng thành sự thật, cô muốn cố gắng phấn đấu, dùng hết tâm huyết mà dạy dỗ tụi nhỏ. Thu đi xuống dưới nhà, lấy nước uống, cô vô tình đi ngang qua phòng bố mẹ, có những tiếng kêu, tiếng rên như rất ráo riếu trong phòng phát ra, thu rón rén lại gần.

– Ông này… để người ta ngủ… sao lại lên nhanh thế. – Bà Trang nói, giọng rất dịu dàng cứ như là đang trách móc chồng vậy.
– Nào… yên nào… làm phát thôi rồi ngủ. – Ông Hùng nói khá nhỏ, vì sợ căn phong không có cách âm, sẽ lọt tiếng ra ngoài các con nghe thấy.
– Nỡm ạ… già rồi còn ham hố, còn bao không đấy? – Bà trang vỗ nhẹ vào người chồng rồi hỏi.
– Còn chứ, để tôi đi lấy. – Ông Hùng bước xuống giường, lấy trong ngăn kéo ra 1 chiếc bao cao su, ông Hùng thích kiểu chơi trần lắm cơ mà lại bị vợ bắt dùng bao, ông ta cũng hậm hực mà đi tìm mấy loại mà toàn không ưng ý, về sau nghe bạn bè giới thiệu tới bao cao su của hãng BCSTSTV, loại này nó có nhiều mẫu mã khác nhau, có mẫu có gai, lại còn loại kéo dài quan hệ, mà đặc biệt loại mà ông Hùng thích mà ưng ý nhất là loại Siêu mỏng, loại này đeo vào mà địt thì cứ như chơi trần vậy, mỏng manh cơ mà lại dẻo dai không sợ rách.

Cầm cái bcs, tiến tới giường ông Hùng đeo ngay vào cho nóng, leo lên mà đè bà Trang xuống, ấn con cặc vào lỗ lồn mà địt, con cặc của ông Hùng cũng thuộc loại nhỉnh hơn kích thước trung bình của người Việt Nam 1 chút.

Tiếng “ót” phát ra, con cặc đã chui tọt vào rồi, bà Trang thì mím môi không dám kêu lên, vì cũng tới tuổi hơn 40 nên bà Trang cũng nhạt dần trong chuyện chăn gối, mặc dù đây là lứa tuổi hồi xuân của mấy bà sồn sồn, nhưng với và Trang hứng thú đã dần vơi đi rất nhiều, chỉ thỉnh thoảng thôi thì cũng chổng mông, dạng háng cho ông Hùng đóng để giải tỏa cho ông ấy không là ông ta mà bí bích đi ngoài thì chết.

Tiếng giường kêu cót két, tiếng ư ử phát ra trong phòng làm cho Thu đỏ hết cả mặt, mặc dù tầm tuổi này nhưng mà cô vẫn còn nguyên zin, hàng nguyên đai nguyên kiện, chưa bóc Trinh @@. Bỗng “bốp” 1 tiếng phát ra, Thu giật mình quay lại là thằng Minh, nó thấy Thu đang lén lén lút lút thập thò ở cửa phòng bố mẹ thì mới lại gần trêu, nhưng trêu kiểu đeo gì lại khéo thế, nó vỗ vào mông bà chị gái, chiếc mông nảy nở và phúc hậu rung lên.

– Chị làm gì đấy? – Minh hỏi…
– À… chị… chị đi uống nước. – Thu ấp úng nói, cứ như trẻ con bị bắt quả tang khi rình trộm gì đó.
– Vậy thì đi lấy đi, đứng đây làm gì? – Minh lại hỏi tiếp.
– À… ừ… đây – Thu đáp rồi lặng lẽ mà quay ngoắt ra chỗ để nước, Minh nhìn theo khó hiểu, nó cũng đứng lại đó mà nghe ngóng xem bà chị rình cái gì, nhưng trong phong hình như ông bà đã nghe thấy tiếng của hai đứa nên cũng dừng lại.

Sáng hôm sau, Thu lên trường, ngày đầu tiên cô đi dạy, đứng trên bục giảng mà hình ảnh ngày xưa bỗng hiện lên trong đầu, cô đang ngồi ở dưới nhìn lên trên cô giáo mình đang cầm thước mà chỉ chỉ dạy học, hôm nay cô đã được thay đổi vị trí, nụ cười mãn nguyện hiện lên trên môi cô.

Khi giờ nghỉ giữa tiết, Thu lên phòng hội đồng nghỉ ngơi, có 1 thầy giáo nhìn cũng khá đẹp trai, cao to, cơ thể nhìn rất săn chắc, làn da rám nắng, khác hoàn toàn với làn da trắng trông mịn màng của cô, thầy giáo đi tới chỗ Thu ngồi, lấy trong túi ra chai nước suối mời cô, và muốn ngồi cùng nói chuyện để làm quen đồng nghiệp, Thu cũng vui vẻ đồng ý, môi trường này phải hòa đồng và vui vẻ với nhau thì mới dễ dàng trong công tác dạy học.

– Anh tên Phúc, giáo viên thể dục, em tên Thu phải không? – Phúc hỏi…
– Vâng, anh dạy ở đây lâu chưa anh? – Thu đáp và hỏi lại. Hai người nói chuyện cũng được gần 10 phút, tiếng trống báo hiệu giờ lên lớp đã đến, Phúc nấn ná không muốn rời đi, nhìn Thu ở gần thật sự quá xinh đẹp, chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần đen cạp cao phối vào nhau làm Thu đẹp 1 cách rất lịch sự và kín đáo. Phúc bắt đầu thầm thương trộm nhớ tới cô gái Thu rồi, hình bóng của Thu như hằn trong tâm trí của Phúc. Nhưng đâu chỉ có mình Phúc, Trường – giáo viên dạy môn toán, cũng rất thích Thu, hay nhìn len lén Thu khi cô bước xuống phong hội đồng, nhưng là người ít nói, nên Trường không bắt chuyện với Thu được như Phúc.

Ngày nào cũng vậy, Thu cứ dạy xong xuống là có 1 chai nước của Phúc để đó, Thu cũng thấy khá thích thú với sự quan tâm này của Phúc, cô rất cảm ơn Phúc.

Thái Bình, ngày 4 tháng 4 năm 2013.

Thu hôm nay xinh quá, trang điểm khá nhạt nhưng vẫn làm cô nổi trội nhất trong phòng hội đồng, Phúc nhìn đứng hình mất mấy giây, mái tóc của Thu đã làm xoăn gợn sóng, làn da trắng nhìn cứ như gái Tây vậy, Phúc xum xoe đi tới, bắt chuyện với Thu như thường ngày, Thu cũng vui vẻ chào hỏi lại, thật ra đến giờ thì người nói nhiều với Thu nhất cũng là Phúc nên thiện cảm cũng tăng lên đáng kể. Đến giờ vào dạy, Thu đi lên cầu thang, hôm nay phải dạy khối 4 nên leo cầu thang vậy, Trường lúc này cũng trung hợp đi cùng với Thu, nhưng hắn không đi luôn mà giả vờ đứng nghe điện thoại, chờ Thu đi trước thì mới đi theo sau, Trường ngước lên nhìn, cặp mông đẹp căng tròn sau lớp quần đen bó sát, làm Trường nứng cặc quá, hắn đưa mắt lên nhìn cơ thể của Thu, đường cong quá đẹp, eo thon gon quá, lưng ong, mái tóc xoăn buộc gọn sau lưng, chiếc cô trắng ngần. Đang ngắm dở thì đã hết cầu thang, Trường đành ngậm ngùi mà vào lớp dạy, Thu cứ như bức bình phòng trong đầu Trường, vén lên không nổi mà giật ra không xong.

Tới giờ nghỉ giải lao giữa 2 tiết, Trường cố tình đứng ở cầu thang chờ Thu xuống cùng, Thu thấy Trường đang định đi xuống thì cô gọi hắn, Trường như giả vờ quay mặt lại nhìn cô.

– Anh xuống phòng hội đồng ạ? – Thu hỏi, giọng cô quá nhẹ nhàng.
– Ừ, em cũng vậy à? – Trường đáp rồi hỏi lại.

Hai người đang nói chuyện cũng khá bế tắc vì Trường rất ít khi giao tiếp, thì cậu học sinh chạy kiểu gì va vào Thu, làm cô ngã cả ra đất, Trường vội vàng đỡ cô dậy, nhưng Trường như bị chôn chân tại chỗ, chiếc cúc áo trên cái sơ mi trắng của Thu bị bung ra 1 cúc ở ngay đoạn giữa ngực và bụng, làm cho Trường nhìn vào mà như bị hút hồn, trắng quá, chiếc áo con màu hồng nhạt quá đẹp, không nhìn rõ được ngực, Trường cũng đưa mắt mà quét cũng không thể thấy hết được, Thu như cảm nhận được gì đó, cô vội vàng nhìn xuống, lấy tay cài gấp chiếc cúc áo lại, Trường cũng giật mình mà tỉnh lại, hai người ngại ngùng đi cùng mà không hề nói câu nào cả.

Bạn đang đọc truyện Truyện cô giáo Thu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/truyen-co-giao-thu/

Thu lên tới phòng hội đồng, khuôn mặt cô thoáng đỏ lên một chút, tự nhiên lại bung cúc áo đúng trước mặt Trường, cũng may mà cúc nó hơi dày nên khoảng cách không rộng, nếu không khác gì vạch cả áo cho người xem ngực. Phúc thấy Thu đi vào mặt có vẻ khó chịu thì cũng đi tới mà hỏi thăm, nở nụ cười muốn làm dịu đi cơn khó chịu của Thu.

– Sao vậy em? Học sinh không nghe lời à? – Phúc hỏi.
– À… không có gì ạ. – Thu ngẩng lên thấy Phúc thì xua dần đi cảm giác khó chịu ấy, cô cũng trò chuyện với Phúc cho quên đi cái tình huống lúc nãy. Chỉ có Trường, đang ngồi một góc ở phòng hội đồng trong đầu hình ảnh của Thu đã khó quên rồi lại còn nhìn thấy cái áo lót sau khe cúc nữa thì quên thế đéo nào được bây giờ, nứng cặc nhân đôi, lệ rơi xuống cặc @@.

Hết giờ, Thu lấy xe ra về, chiếc xe bị kẹt trong dãy xe máy của mấy giáo viên, cô hơi loay hoay để nhấc ra, nhưng sức con gái, sao mà nhấc nổi được. Đánh ánh mắt tìm kiếm sự trợ giúp, bình thường nếu có Phúc thì cô sẽ nhờ anh ta nhưng mà không thấy bóng dáng của anh ta đâu, bỗng Trường đi tới, hình như cũng định ra về, mặc dù tình huống lúc nãy làm cho Thu ngại mà giờ nếu không nhờ Trường thì chờ đến bao giờ mới được về.

– Anh Trường… – Thu gọi.

Trường nhìn quanh thì thấy Thu đang vẫy tay ở ngoài khu gửi xe, hắn đi tới, khuôn mặt hiện lên nụ cười vui vẻ thân thiện.

– Sao vậy em? – Trường hỏi…
– Anh nhấc giúp em cái xe ra với, bị kẹt em nhấc không được. – Thu nói mà khuôn mặt có phần bất lực.

Trường nghe vậy thì cũng vòng ra mà gỡ xe ra cho Thu, người đẹp nhờ, không giúp sao được lại còn là “cờ – rút” thì chạy làm sao đây.

Hì hục 1 lát mới gỡ được x echo Thu ra ngoài, Thu cảm ơn rối rít, đỡ lấy xe, vô tình bàn tay của cô chạm vào tay của Trường, Thu thì chẳng để ý đâu cơ mà Trường cứ như có dòng điện chạy qua, bàn tay mát và mềm quá.

Thu lên xe đi ra cổng, Trường nhìn chiếc mông đẹp đang cong lên trên chiếc yên xe, bây giờ chỉ ước mặt mình là cái yên xe để Thu ngồi lên mặt @@.

Về tới nhà, mẹ cô đã dọn sẵn mâm cơm chờ cả nhà ra ăn thôi, Thu chào bố mẹ rồi lên nhà lấy quần áo tắm rửa rồi mới xuống ăn, làn nước mát từ vòi chảy ra xối lên cơ thể, quá dễ chịu. Thu tắm qua rồi ra lấy quần áo mặc, cô quấn chiếc khăn tắm vì trong phòng mình, nên cũng chẳng cần phải ý tứ. Tiếng gõ cửa làm cho Thu giật mình.

– Cho em mượn ít tiền. – Minh gõ cửa rồi nói vọng vào.
– Chờ một tí – Thu vội vàng đi ra mở cửa, cô quên mất là mình chỉ quấn 1 chiếc khăn tắm cơ thể vẫn còn ướt át, khuôn mặt xinh đẹp hơi nhăn mày lại.
– Bao nhiêu, sao không chờ tí rồi đưa cho, vội vàng làm gì thế? – Thu trách móc, Minh lại không cãi lại, ánh mắt có phần dè chừng Thu rồi đảo mắt quanh cơ thể của bà chị, nuột thật, nhìn nuột hơn mấy con ghệ của nó nhiều.
– 500 Cành chị yêu, – mồm nói mà mắt không rời cơ thể của Thu tí nào.
– Đây, nhớ trả. – Thu đưa 500 rồi nói. Cô đóng cửa, đi vào giường mà thay quần áo.

Cuộc sống vẫn cứ diễn ra hàng ngày theo mọi thoi quen, Phúc vẫn cứ tấn công Thu điên cuồng, thậm chí còn đi sớm hơn để cố tình gặp cô ở nhà xe, về căn thời gian và đưa Thu về tận nhà mặc dù nhà Phúc ngược đường, để theo đuổi cô, những hành động này đã là gì.

Thái bình ngày 1 tháng 11 năm 2013…

– Sắp tới trường ta tổ chức 20 – 11, các thầy cô hãy cùng nhau tập một vài tiết mục văn nghệ, hôm đó sẽ có các cán bộ đại biểu của Huyện của Sở xuống dự, mọi người hãy đưa ra ý kiến và chọn lọc những tiết mục hay để tiến hành – Hiệu trưởng nói.

Tất cả thầy cô đều bàn tán xì xào rất hăng say, Thu ngồi cạnh Phúc.

– Em nghĩ sao? – Phúc lên tiếng hỏi nhỏ với Thu.
– Hì, mọi người sao thì em theo như vậy, chứ trước giờ có biết văn nghệ đâu ạ – Thu cười đáp, cô xinh đẹp đấy, biết nhảy một chút nhưng mà chưa bao giờ tham gia bất kỳ một tiết mục văn nghệ nào từ khi còn đi học tới giờ.
– Hay anh có ý này, anh với em nhảy đôi nhé? – Phúc tiến tới, tất nhiên là anh ta không thể bỏ lỡ cơ hội tốt này rồi, được nhảy cùng cô giáo đẹp có thể nói là nhất tỉnh này, làm sao mà không hứng cho được.
– Dạ thôi ạ, em có biết nhảy đây, lên người ta cười cho. – Thu chối đây đẩy, lên múa vớ vẩn không hợp ý lại bị cười thì có mà thối mặt @@.
– Em cứ tập với anh này, anh chỉ cho, em đẹp như vậy nếu mà điện trang phục xong nhảy thì đẹp lắm – Phúc nịnh, mồm dẻo như kẹo kéo làm cho Thu cũng thấy hơi lưỡng lự.
– Nhưng mà… Em… – Thu ấp úng nói.
– Được rồi, quyết định như vậy nha, hy vọng anh với em sẽ có tiết mục đẹp nhất – Phúc nói, chặn họng Thu luôn, anh ta nóng ruột lắm chứ, không chớp lấy cơ hội này thì còn cơ hội nào mà được gần Thu.
– Hay là mình làm thêm 1 tiết mục hát nữa nah, song ca nam nữ. – Phúc lại nói tiếp.
– Ui, thôi anh ơi, em hát có ra gì đâu, sợ mọi người chạy mất hết. – Thu ngại ngùng mà nói.
– Thế mình cứ tập nhảy cùng nhé, lúc nhảy mình thử hát nếu mà thấu được thì mình song ca sau. – Phúc nói, thật sự về khoản ăn nói thì Phúc đúng số 1. Thu chưa kịp từ chối thì Phúc đứng dậy, đề xuất tiết mục của mình được hiệu trưởng và mọi người vỗ tay tán thành, Phúc thì cười tươi không ngậm được mồm, Thu thì ngại ngùng, chỉ có một người là Trường, anh ta không vui tí nào, ánh mắt có sự ghen ghét và đố kị rõ ràng.

Thái Bình ngày 3 tháng 11 năm 2013…

Thu cùng với Phúc cùng ngồi ở quán nước để xem những video trên mạng, những video nhảy đôi, họ phân vân không biết là nên chọn bài nào thì phù hợp, sau 3 tiếng ngồi đắn đo suy nghĩ, cuối cùng họ chọn bài nhảy truyền thống, bài hát quan họ Bắc Ninh.

Họ hẹn nhau hôm sau sẽ tìm 1 chỗ tập luyện phù hợp, vì ở đây mà ra đường nhảy thì người ta cười cho vỡ mặt, nên hai người lựa chọn về nhà Phúc tập, nhà Thu thì có bố mẹ và em trai ở nhà suốt, nhà Phúc có 2 nhà nên thoải mái không sợ ai thấy mà cười họ.

Chiều hôm sau, khi mà ăn uống, nghỉ ngơi xong Phúc qua đón Thu về nhà anh ta để tập, Thu leo lên xe ngồi đằng sau Phúc, chiếc xe bon bon chạy trên đường, Phúc vui lắm, được đèo Thu như thế này, anh ta muốn được Thu ôm đằng sau nhưng mà nên có lòng tự trọng lại, anh ta với Thu chưa là gì cả.

Tới nhà Phúc, căn nhà 2 tầng cao ráo sạch sẽ, giờ Phúc ở đây 1 mình vì là con một cho nên bố mẹ Phúc cho luôn căn nhà này, sau này có lấy vợ thì cũng ở đây luôn.

– Nhà anh rộng quá. – Thu cười nói.
– Bình thường mà, tại ở một mình cho nên cũng thấy trống vắng lắm. – Phúc tà lưa…
– Anh khéo miệng, ưa nhìn thế mà không kiếm được ai à? Thu mỉm cười mà hỏi.
– Có ai mà thèm… – Phúc đáp, anh ta đi vào lấy nước và hoa quả mời Thu ăn.

Hai người mở laptop của Phúc để bàn xem lại video nhảy đó, vì nhảy truyền thống cho nên cũng khá nhiều phân đoạn 2 người tiếp xúc cơ thể, nhưng mà phù hợp với ngày 20 – 11, nhẹ nhàng và mộc mạc.

Cả hai bắt đầu đứng dậy, mỗi người tự làm theo từng động tác trong video, Phúc bám lấy eo của Thu, thon gọn quá, mùi thơm từ cơ thể cô làm cho Phúc lâng lâng khó tả, Thu ngại khi Phúc bám vào eo mình, có lúc tránh né một chút. Phúc thấy nhưng mà cứ giả ngu không biết gì @@ cứ mạnh dạn mà đụng chạm, khi nào cô lên tiếng thì thôi.

Tối hôm đó, khi chở Thu về, Phúc nằm trên giường mà nhớ lại những lần đụng chạm, nhớ lại dáng người của Thu, nhớ lại cả làn da trắng mịn, nụ cười tươi trên khuôn mặt xinh xắn có má lúm đồng tiền đó. Phúc cho tay vào quần từ bao giờ, anh ta sục con cặc mà tưởng tượng được địt Thu ngay bây giờ, nhớ đến chiếc mông săn chắc đẫy đà vô tình chạm vào người vào tay, làm Phúc hứng cặc quá, sóc được một chút thì Phúc bắn tinh đầy ra quần. Anh ta thầm nhủ, sắp tới phải thân mật hơn nữa mới được, sắp tới 20 – 11 rồi, thời gian trôi đi là không lấy được. Phúc an ủi thằng nhỏ rồi cũng chìm vào giấc ngủ. Bên nhà Thu, cô về nhà, trong đầu suy nghĩ, không biết hôm nay đụng chạm như vậy, có đúng hay không nữa, anh ta cũng chi là đồng nghiệp thôi, không may chuyện này mọi người biết lại đi trêu đùa cô thì sao mặc dù không có gì cả.

Hôm sau buổi sáng tới trường, Phúc vẫn quấn cạnh Thu, anh ta làm đủ trò chọc cô cười từ nhà xe vào tới phòng hội đồng, Trường đi đằng sau, nhìn mà ngứa mắt, trò con bò này hắn ta không thể nhịn nổi.

Nhìn cái mông đang lắc bên nọ đánh bên kia làm Trường khó chịu cực kỳ, từ lúc gặp Thu, không ngày nào mà Trường không sóc lọ cả, ngày nào cũng trước khi đi ngủ làm 1 bài bắt sóc bỏ lọ mới có thể ngủ ngon được.

Nghỉ giải lao, Thu đi xuống dưới, đang di thì bị trượt chân, cô ngã dúi về phía trước, đâm sầm vào bác bảo vệ đang đứng ở cầu thang, cú ngã làm cho cô và bác bảo vệ ngã sõng soài ra giữa nền, cô đè lên bác, TrưỜNG cũng đang đi tới đó, vội lao vào đỡ cô dậy, Thu chật vật đứng dậy, khuôn mặt còn chút sợ hãi, chả hiểu sao đi tới đây mà lại trơn thế, cô xin lỗi bác bảo vệ và cảm ơn Trường rối rít, Trường quan tâm hỏi han nhưng Thu phần vì ngại phần vì để ý nãy Trường đỡ cô mà tay luôn ra trước bóp ngực cô không biết phải vô tình hay cố ý nữa.

Nhìn bóng dáng của Thu, Trường nỏ nụ cười rất dâm dê và khắm lọ, qua nụ cười của Trường, đoán được chắc chắn hành động bóp ngực ấy của hắn là cố tình. Những ngón tay vân vê vào nhau, đưa lên mũi ngửi, 1 mùi thơm dịu ngọt vẫn còn đọng lại trên tay của hắn, đưa lưỡi lên liếm môi nhìn theo Thu.

Chương trước Chương tiếp
Loading...