Truyện cô giáo Thu
Chương 12
Trường đi vào vệ sinh, hắn ta rửa sạch sẽ con cặc và cho cơ thể tráng qua lượt nước ấm để lấy lại sức, đi ra ngoài mở tủ lạnh lấy ra tiếp lon bò húc nữa, xem ra việc làm hai đèn với em Thu làm hắn cực kỳ tốn sức, vừa tốn sức khỏe vừa tốn tinh thần đấu tranh để kìm hãm cơn sướng tránh xuất lâu.
Thu nhổm dậy, cơ thể cô đang trần chuồng, Thu vơ vội chiếc váy, cô chạy vào nhà vệ sinh, chạy ngang qua Trường, hắn với tay vỗ làm cái “đét” vào mông cô, Thu đau rát cô quay lại thì Trường nở một nụ cười rất sở khanh, cô nhanh chóng đi vào nhà tắm mà cố gắng gột rửa đi những thức liên quan đến Trường, cô hoảng loạn, nước xả ồ ạt, xối xả lên cơ thể đang run rẩy trước vòi hoa sen.
Trường đi vào, nhưng Thu đang rất cáu giận thậm chí là không đủ tỉnh táo, cô dơ chân đạp vào người hắn khiến Trường bị lăn ra ngoài, hắn ta cứ nghĩ sua khi địt được người con gái này hai lần thì cô sẽ thuần hóa hơn mà trở thành người tình của hắn, nhưng hắn đã đánh giá hơi thấp con người và đức hạnh của Thu, sự giày vò áy nay đang bắt cô phải hành động để chống lại con thu hung hãn đang nằm song soài ở ngoài kia. Hắn ta cũng đã hiểu, xem ra tình yêu của Thu dành cho Phúc rất lớn, có lẽ hắn không thể dùng tình dục, dùng cơn sướng và sự khoái cảm để làm lu mờ đi tình cảm của họ. Hắn bây giờ như một con đường xấu cắt ngang qua đại lộ đẹp đẽ và thẳng tắp, có lẽ chỉ là một vết chấm gạch thậm chí là tẩy xóa trên bức tranh tình yêu của Thu và Phúc đã vẽ lên.
Trường như mất đi sự tự tin vốn có mà khi nắm được thóp của Thu, biến cô thành một con cún nằm trên giường, nhưng giờ đây, hắn mới hiểu, bản thân mình… KHÔNG XỨNG ĐÁNG!!!
Thu đi ra, nắt mặt của cô nghiêm túc, ánh mắt còn chút ướt át, cô đã mặc xong quần áo, cô đứng đó mà nhìn Trường, hắn ta mới đang lóp ngóp mặc lại quần.
– Anh thỏa mãn rồi chứ, hãy làm theo những gì anh đã hứa, tôi hy vọng anh sẽ giữ lời. – Thu nói, cô đi tới lây túi và mở cửa phòng đi về, cô bước ra ngoài, trơi đã về đêm, những cơn gió lùa sau những tán cây làm đung đưa theo nhịp, khung cảnh yên bình, Thu đi ra lấy xe, ánh mắt của cô nhìn xa xăm vào không gian tối đen trước mặt, vậy là cô đã thất tiết với người chông mình yêu thương. Chiếc xe cư thế lăn bánh theo con đường chính rộng lớn, Thu cứ đi mà nước mắt bị gió tạt vương ra đăng sau, cô hy vọng những giọt nước mắt bị gió cuốn đi này sẽ như là tội lỗi mà cô đã làm, sẽ nhanh chóng bị quên lãng.
Trường ngồi trong phòng, hắn bây giờ mới hiểu ra, dù thu có lên đỉnh bao nhiêu lần cũng vậy, họ chỉ là một con số 0 tròn chĩnh, hắn có nên giữ lời hứa với Thu không??? Có nên rời khỏi đây sau khi đã chiếm được cơ thể ngọt ngào và nóng bỏng ấy??? Trường cũng đang bị giằng xé bởi lương tâm của mình, hắn đã đi tới bước này, niềm khao lhats đã được thỏa mãn, cơ thể của Thu như thuốc phiện với Trường vậy, liệu rằng có thể cai và bỏ được không??? Câu trả lời dĩ nhiên tất cả mọi người đàn ông đều biết “Không”, tất nhiên là không rồi…
Thu về đến nhà, cô lên phòng nằm, chỉ đành cố gắng nhắm mắt để quên đi sự thực vừa xong, nhưng không thể ngủ nổi, con cặc của Trường đã khám phá tất cả những gì cô cất giấu, bàn tay của hắn đã mân mê những gì cô cất giữ cho chồng.
“Ting… ting…”
“Cảm ơn em, buổi tối thật tuyệt vời!!!” – Trường nhắn tin đến…
“Anh hãy giữ lời hứa của mình.” – Thu nhắn lại, cô chỉ cần Trường giữ lời hứa thôi là đã đủ rồi, là đủ để cô an lòng mà dần dần quên đi chuyện này.
“Cơ thể em đẹp lắm, làm tình anh sướng đến điên đảo, sướng đến quên đi mất bản thân mình, anh sẽ giữ lời hứa của mình, cảm ơn em.” – Trường nhắn…
Thu đọc xong ma không biết nên trả lời gì nữa, chỉ mong hắn nói được làm được.
Sáng hôm sau, lên trường, Thu vào phòng hội đồng, nhận được tin Trường đã xin nghỉ dạy ở đây và xin nhà trường cho thư giới thiệu sang ngồi trường ở gần đó, vì mỗi xã đều có 1 trường tiểu học, cho nên Trường cũng không chuyển đi đâu xa. Thời điểm năm 2014 – 2015 tất cả ngôi trường đều thiếu giáo viên dạy cho nên nhà trường cũng không muốn để Trường rời đi, nhưng đây là nguyện vọng cho nên không còn cách nào khác, Trường qua ngồi trường của xa bên cạnh dạy.
2 ngày sau, Phúc trở về, anh ta đã tích lũy đầy đủ những kinh nghiện, vốn tri thức mà mình có, quyết định mở một mô hình cỡ vừa, khi nào làm ăn tốt sẽ mở rộng ra sau. Vì là cỡ vừa cho nên cũng chỉ có thuê 2 người làm, là vợ chồng của ông trong xã, vì cũng tới 5 – 60 tuổi cho nên cũng chẳng có gì ngoài việc làm bảo vệ hoặc làm đồng áng cho qua ngày, ở quê là vậy, nghề nghiệp không có thì chỉ tới 5 – 60 tuổi là phải trở về với công việc vất vả như là làm đồng hay là bất kỳ công việc gì có thể ra tiền đều được.
Nay được Phúc thuê, họ tất nhiên đều vui vẻ mà nhận lời, công việc này rất phù hợp với những người như họ, chăn nuôi và làm tay chân từ bé đã được ăn vào máu cho nên cực kỳ vui vẻ.
Phúc trả hai vợ chồng 13 triệu một tháng, cao hơn mặt bằng thời điểm đó về những công việc như này. Phúc được bố mẹ cho tiền và tiền dành dụm của hai vợ chồng, mua được một mảnh ruộng khá rộng, mát tiền chạy chọt lên sổ cho đất để làm mô hình, cũng khá dễ dàng. Phúc thuê người đào ao, thả những loại cá đơn giản dễ nuôi, ít phải cho ăn mà vẫn cho doanh thu khá, chăn nuôi như bao mô hình khác, những động vật thân thuộc như lợn gà… V. V. V. Trồng cây quả thì phải chờ đợi để có thể lớn và tới mùa thu hoạch. Nhìn chung mô hình này ở quê thời điểm đó cũng gọi là oách xà lách…
Công việc của Phúc khá vất vả về thời gian đầu một chút, anh thường xuyên phải ra ngoài đó, hai ông bà kia thì được Phúc mua gạch về xây cho một nơi trú thân để trông nom và chăm sóc mô hình cho tốt. Thu nhìn Phúc ngày gầy đi hơn trước, cô khá lo lắng, mua đồ về cho chồng tẩm bổ, thậm chí có lúc còn ra đó mà giúp chồng công việc, hai vợ chồng cực kỳ vui vẻ, bố mẹ hai bên cũng mừng cho bọn nó làm ăn phát triển.
Vào ngày 4 tháng 5 năm 2017.
Phúc muốn phát triển mở rộng, sau 1 – 2 năm làm ăn, đã có doanh thu ổn định từ cá và các loại động vật chăn nuôi, Thu tất nhiên đồng ý, mô hình mở rộng thêm 2 mảnh ruộng nữa, bây giờ con số thuê người lên tới 7 người, không còn dừng ở 2 vợ chồng ông bà kia nữa, Phúc vẫn cứ chăm lo cho đời sống của họ đầy đủ, vì người làm thuê họ có đầy đủ thoải mái tinh thần mới có thể làm việc đầy trach nhiệm được.
Hôm nay Phúc nhậu cùng mọi người ở đó, Phúc không muốn cho vợ ra, vì ở đây toàn đàn ông nhiều khi nhậu nhẹt nhìn vợ anh ta như vậy mất hay. Thu cũng không muốn ra, ký ức về Trường lại hiện ra làm cô khiếp sợ, không bao giờ xuất hiện trong những buổi ăn uống nhậu nhẹt của Phúc vối bạn bè.
22h tối, Phúc say sưa, vì nay anh ta làm bữa liên hoan mời mọi người, đã giúp đỡ và cống hiến cho mô hình ngày càng lớn mạnh. Phúc được Mạnh đưa về, con trai của ông bà được Phúc thuê lúc mới mở, nay mở rộng lên nên ông bà xin cho Mạnh vào làm cùng, Phúc tất nhiên đông ý rồi. Mạnh đúng vóc dáng của thằng thanh niên ở quê, người nó trông vạm vỡ và cứng răn, làn da dao phơi nắng ngoài đồng và đi làm nên bị rạm đi màu nâu đỏ, no còn rất trẻ, năm nay mới có 17 tuổi, nhưng vì ở dưới còn có em nhỏ cho nên phải nghỉ học để các em có cơ hội đến trường.
Mạnh bấm chuông cổng, Thu đi ra ngoài mở, nghĩ là Phúc về cho nên cũng chẳng mặc thêm áo khoác ngoài, chỉ mặc mỗi chiếc đầm ngủ mỏng manh. Thu ra mở cổng thấy Phúc đang khướt khượt khóc vai của thằng cu kia, cô lắc đầu ngao ngán, mở cồng để thằng cu dìu vào hộ. Xong việc Mạnh xin phép ra về, nó cũng không quên mà liếc nhìn cơ thể của Thu, thằng nào ma không ngắm nhìn mới là ngu là dại, Thu bây giờ đầy đặn, mặn mà hơn trước, vóc dáng còn đẹp so với trước đã thay đổi hơn nhiều.
5 thắng sau, trời chuyển sang mùa Thu, cái nóng oi ả của mùa hè đã bị gạt đi, chỉ còn là những cơn giáo man mát của mùa Thu.
Phúc ngày nào cũng vui vẻ vì mô hình ngày càng đi lên, những đơn đặt gà và lợn xuất nhiều hơn, cá chưa kịp vét đã có những dân buôn tới đầy cả khu. Thu thấy Phúc như vậy thì cũng hạnh phúc hơn, cô rất thích khi thấy Phúc vui vẻ. Hôm nay Phúc ra ngoài, anh ta trở lại mô hình để ngồi chém gió với mấy người làm ở đó, hắn bây giờ quý họ và tạo điều kiện như người nhà vậy.
Thu nằm chờ Phúc về, lấy nhau cũng 2 – 3 năm rồi, bây giờ công việc của Phúc cũng đã phát triện, điều kiện cũng đã có, cô muốn sinh con, hai vợ chồng cũng đều đồng ý và nhát trí.
“Ting… ting…”
Thu mở điện thoại lên, là 1 tin nhắn từ số lạ, cô thấy có ảnh đính kèm, liền tò mò mở ra… Cô làm rớt điện thoại xuống giường, trong điện thoại… là hình ảnh của cô sau cuộc làm tình với Trường cách đây 1 – 2 năm trước rồi, sao hôm nay… lại có người gửi cho cô???
“Ting… ting…” lại tin nhắn nữa đến…
“Chào Thu, lâu rồi không gặp, còn nhớ anh chứ???” – Người đó nhắn.
Thu nhìn chắc chắn là Trường rồi, cô đã xóa mọi liên hệ với hắn, sao hôm nay sau thời gian lâu như vậy… hắn lại mò lại đây.
“Có chuyên gì vậy? Sao anh lại giữ những tấm ảnh này, hôm đó chúng ta đã thống nhất rồi cơ mà?” – Thu nhắn lại.
“Đây đâu phải là tấm ảnh hôm em say?? Là ảnh hôm chúng ta gặp nhau ở khách sạn mà? Anh hứa sẽ xóa hết ảnh cũ, chứ đâu phải ảnh mới…” – Trường nhắn…
“Anh khốn nạn quá, anh muốn gì?” – Thu hỏi…
“Anh muốn gặp em, anh sắp lấy vợ rồi, muốn gặp để nói chuyện với em một chút.” – Trường trả lời.
Thu không rep nữa, cô hoang mang và sợ hãi tột độ… Sao cô đang hạnh phúc, hắn ta lại quay trở lại ám cô??? Nhưng hắn nói chuẩn bị lấy vợ, có lẽ sẽ không làm liều đâu, hắn sắp lấy vợ, tất nhiên không muốn bên vợ biết chuyện cũ, cô cũng an tâm hơn rất nhiều…