Truyện cô giáo Thu
Chương 25
Hôm sau, như thường lệ, sau khi ăn cơm với chồng xong thì ngủ nghỉ tới 2h, Thu lại qua nhà Quân để dạy đứa bé học. Hôm nay Thu thấy nó có vẻ vui hơn thì phải, nó cứ tươi cười từ khi Thu đến.
– Sao hôm nay có chuyện gì mà vui thế? – Thu hỏi nó…
– Dạ, nay sinh nhật em, tối nay chắc bố mẹ sẽ mua bánh kem cho em. – Đứa bé cười rất đáng yêu, câu nói của đứa trẻ ngây thơ, nó rất háo hức chờ tới tối để được bố mẹ nó mua quà và bánh cho, trẻ con mà, đứa nào chẳng như vậy, thích thúc và háo hức, mong chờ. Thu đang dậy thì cô cho bài để nó tự làm, cô đi ra ngoài, Quân vẫn đang ngồi ghế, Quân thấy Thu đi ra cũng hơi ngạc nhiên.
– Ô, cô Thu có chuyện gì hay sao?? – Quân hỏi…
– À… vâng, tôi muốn ra gặp anh để hỏi chuyện này. – Thu đáp…
– Vâng, cô cứ nói đi. – Quân ngồi nhìn Thu ngồi đối diện mình, hắn ta để ý tới cơ thể Thu, vong nào ra vòng nấy, quyến rũ, lại còn có khuôn mặt xinh đẹp thế kia chứ, làn da trắng hồng tự nhiên, mái tóc mượt mà đen nhánh… quá đủ tiêu chuẩn cho một cái đẹp hoàn hảo…
– Hôm nay là sinh nhật cháu phải không??? Anh chị có chuẩn bị bánh và quà cho cháu không vậy? – Thu hỏi…
– Chết, nay sinh nhật cháu à?? Tôi với mẹ nó cũng lu bu quá, không có thời gian để ý, – Hắn ta kêu lên.
– Cháu vừa nói với tôi, rất mong chờ vào tối nay được nhận quà và bánh từ bố mẹ đấy… – Thu nói, cô cũng thấy buồn, Quân nói vậy là chứng tỏ không hề nói gì, may mà cô ra hỏi, nếu không…
– Vậy để tôi gọi cho mẹ cháu. – Quân nói rồi đứng dậy gọi cho vợ, nhưng có vẻ không được hay sao mà mặt khá xị xuống.
– Mẹ cháu nói, hôm nay phải ở lại không về được, tôi phải chuẩn bị quà với bánh cho cháu vậy. – Quân nói.
– Vâng, vậy tôi xin phép vào dạy cháu tiếp. – Thu đứng dậy.
– Hay cô Thu đi với tôi được không??? Để chọn hộ tôi chứ tôi cũng chẳng biết chọn cái gì cả. – Quân mặt hơi nhăn lại, hắn ta nhìn Thu như là đang rất chán thì phải.
– Tôi… nhưng mà còn phải dạy cháu học. – Thu từ chối khéo léo.
– Thôi mà cô, đi có chút rồi về, tôi cũng muốn cho nó vui vẻ, nó mong chờ như vậy mà, cô giúp tôi. – Quân nói, giọng như năn nỉ.
Thu nghe thì cũng đành đồng ý, cô thương đứa trẻ này, bố mẹ đi làm quanh năm ngày tháng chả đoái hoài, tới ngày sinh nhật chỉ mong bố mẹ có quà và bánh sinh nhật là vui rồi.
Thu vào dặn đứa trẻ tự học, cô phải ra đây một lát. Thu nói rồi đi ra ngoài cùng với Quân đi trên con xe Sh của Quân, hai người phi ra quán bánh sinh nhật với vào quán đồ chơi, mỗi người chọn lấy 1 – 2 cái để làm quà cho nó.
Quân được chở Thu đi, mùi nước hoa của thu phảng phất bay bay mà gió thổi cuốn lại xung quanh, hắn ta rất vui, vui trong lòng luôn, Thu rất xinh cho nên đi tới đâu cô cũng gây sự chú ý với đám mày râu, Quân lại được thơm lây, được bọn họ nhìn với anh mắt ghen tị, Quân phổng cả mũi… Hai người đi về, nhìn đồng hồ cũng tới 5h rồi, Thu cũng xin phép mà ra về. Nhưng đứa trẻ lại chạy theo Thu, nó gọi cô như muốn nói điều gì, Quân đang dắt xe cho Thu.
– Cô ơi, tối nay cô tới sinh nhật em được không?? – Đứa bé nói.
– Hì… cô xem nếu như cô rảnh cô sẽ tới nha. – Thu cười và nói với nó.
Thu lấy 2 món đồ chơi nãy mua đưa cho nó, cô chúc nó sinh nhật vui vẻ, đứa trẻ cầm mà cười thích thú, nó cầm hai món mà cười rung cả người…
– Vậy hay tối cô tới được không??? Có mỗi tôi với cháu, mẹ nó thì không ở nhà, tôi sợ nó không được vui vẻ, cũng chẳng có ai tới cả… – Quân nói.
Thu suy nghĩ, Quân nói đúng, sinh nhật thì dù là có quà, có bánh nhưng chỉ có mỗi bố, nó cũng sẽ không vui vẻ được, bạn bè cũng đâu có ai biết mà tới??? Cô nghĩ tới những lời lúc nãy đứa bé nói… Thật sự cô rất thương nó.
– Vâng, nếu có thời gian tôi sẽ tới. – Thu đáp. Cô lên xe mà đi về. Thu vừa về vừa suy nghĩ cho đứa trẻ kia, nó còn quá bé để biết đến áp lực cơm áo gạo tiền, bố mẹ nó cũng đi làm để kiếm tiền lo cho nó chứ cho ai, nhưng trẻ con, nó cần sự quan tâm của bố mẹ chứ nó đâu biết được những cái lớn lao khác, thế giới của trẻ chỉ có bố mẹ là duy nhất thôi…
Thu cũng suy nghĩ, sau này cô có con thì sao?? Phúc cũng quần quật mà đi suốt ngày, cô cũng phải đi dạy học, Thu khá mông lung. Về đến nhà, Phúc đang ngồi ở bàn uống nước mà xem tivi, thấy Thu về, anh đứng dậy mà đón vợ vào, Phúc cười rất tươi, ôm chầm lấy vợ. Hai vợ chồng lại hòa vào không khí hạnh phúc của một gia đình nhỏ. Hai vợ chồng sau khi nấu xong thì cũng ra ngồi ăn, Thu ngập ngừng muốn nói với chồng, nhưng sợ anh không đồng ý.
– Anh ơi, tối nay em đi sinh nhật đứa trẻ mà em dạy thêm nhé. – Thu nói, cô kể lại hoàn cảnh của nó, Phúc ngồi cũng lặng người, anh cũng giống Thu, suy nghĩ tới sau này con của mình sẽ thế nào??
– Ừ, em cần anh chở đi không? Sợ đi tối lại đường xá xe cộ. – Phúc không hề cấm đoán vợ, anh rất hiểu cô, Thu cực kỳ ít đi ra ngoài buổi tối, anh sợ cô đi lại thôi.
– Hì vâng, thế nào xong em sẽ gọi anh đón nha. – Thu cười, cô gắp thức ăn cho chồng, hai người ăn uống vui vẻ.
Đến 7h, Thu lên xe cùng chồng đi tới nhà Quân. Đang đi thì có tiếng điện thoại của Phúc reo lên.
“Alo, có chuyện gì vậy?” Phúc hỏi, nghe người kia nói rồi anh tắt máy, quay mặt lại nhìn Thu.
– Tí anh chở vợ tới đo rồi anh phải vòng về mô hình xem chút việc, khi nào vợ xong thì gọi anh qua đón vợ nhé. – Phúc nói…
– Vâng a – Thu đáp, cũng có vài lần đang ngủ thì Phúc phải đi qua đó rồi, nên cô cũng khá quen với chuyện này.
Đến nhà Quân, cô bấm chuông đợi một chút thì Quân ra mở cổng, phúc đánh mắt nhìn Quân, hai người liền đi tới mà bắt tay nhau cười chào.
– Uả hai người quen nhau ạ? – Thu thắc mắc.
– À, anh lấy thức ăn chăn nuôi ở chỗ anh Quân nè. – Phúc cười mà nói.
– Còn bên tôi bán được nhiều số lượng là nhờ chú Phúc đây nhập đấy, ở huyện này cái mô hình của chú là to nhất đấy, à thế hóa ra cô Thu là vợ chú Phúc đây à? – Quân nhanh miệng hỏi cho có lệ.
Thu bây giờ mới hiểu, cô cũng vui vẻ, vậy đều là người quen rồi.
– Vào nhà chơi, tiện đón sinh nhật với tớ luôn. – Quân lên tiếng mời Phúc vào.
– Em bây giờ phải qua mô hình tí, tí nữa quay lại đón Thu anh ạ. – Phúc từ chối.
Phúc chào Quân rồi vẫy tay với vợ, anh phóng xe nhanh quay lại, Thu bước vào cùng với Quân, hắn ta để ý Thu hôm nay đẹp quá xa, chiếc áo thun và quần jean rất kín đáo nhưng làm thu thêm năng động và tươi trẻ hơn, lại còn mùi nước hoa thơm này nữa chứ.
Thu đi vào thấy đứa trẻ đang ngồi ở bàn, nó nhìn thấy Thu thì lao xuống mà ôm lấy chân cô. Nó vui sướng, Quân bỏ bánh ra và châm nến, tắt đèn, Thu cũng ngồi cạnh để chúc sinh nhật học trò của mình.
Thu với Quân hát bài hát chúc mừng sinh nhật xong thì đưa trẻ chắp tay vào ước, nó thổi một cái, hai người đều vui vẻ vỗ tay, nó rất vui, cắt bánh mà mời bố với Thu ăn, nó rất tinh nghịch, ăn được chút rồi bôi bánh kem lên cả mặt của Thu, nó cười khúc khích, Thu vì yêu trẻ con cho nên cũng nô đùa với nó, nó kéo cả bố mình vào cuộc vui thơ dại của mình. Quân thích lắm, hắn ta quẹt bánh kem mà cũng bôi lên má Thu, cô vô tư hồn nhiên mà tham gia cuộc vui.
Không may đứa bé vô tình cầm miếng bánh mà rớt xuống áo Thu, ngay phần ngực, nhưng nó vẫn cười tươi, thu cũng không có trách mắng gì cả, lau đi là sạch, không nên để mất đi không khí này của nó. Quân nhanh tay rút lấy giấy rồi đưa lên mà lau cho Thu, cô khá bất ngờ, Quân cầm giấy mà lau phần kem dính ở ngực Thu rất tự nhiên, Thu cũng nghĩ đó là phản xạ bình thường cho nên cũng chả nói gì.
– Cô ơi cho trò “bịt mắt bắt dê” đi được không? – Đứa trẻ đi tới ôm lấy cổ Thu mà nói, nó thực sự rất quý Thu, trẻ con mà, đứa nào chẳng muốn được vui nhất trong hôm nay. Nó đề nghị như vậy vì trước đây, nó hồi còn 4 – 5 tuổi, bố mẹ nó hôm sinh nhật cũng từng chơi trò này với nó, nó nhớ lắm. Quân nghe con nói vậy cũng chạnh lòng mà nhớ đến kỷ niệm đó, lâu rồi, vợ chồng hắn cũng chẳng chơi được với con 1 trò chơi nào ra hồn…
Thu tất nhiên đồng ý rồi, nhìn đông hồ vẫn còn sớm, Phúc giờ chắc cũng chưa xong nữa, cho nên thôi ở lại chơi với nó tí vậy. Quân cũng tham gia cùng, hắn ta chơi chứ, trò chơi này mà được chơi với Thu thì sao không đông ý. Vì phong khách quá to, cho nên 3 người đồng ý vào phòng của con Quân chơi, phòng đó vừa đủ, dễ chơi hơn.
Quân lấy trong nhà ra chiếc khăn mỏng, đầu tiên là đứa bé đuổi bắt cho nên hai người phải né tránh, Thu với Quân rất khôn ranh, hai người chạy xung quanh, vì tốc độ của đưa bé sẽ chậm hơn.
Quân trong đầu đã nảy ra mấy ý tưởng, hôm nay phải tăng sự đụng chạm mới được, lúc nãy lấy khăn giấy lau ngực của thu, tuy ở ngoài nhưng hắn cũng cảm nhận được cặp vú của Thu rất to, rất đã… hắn ta đã nổi cơn dê của mình lên rồi. Bất cẩn Thu bị đứa trẻ chạm được và đoán đúng, cô phải vào thay thế.
Quân đi tới buộc khăn cho Thu, hắn ta đang mường tượng trong đầu cảnh Doãn chí bình bịt khăn hiếp Cô Long, thấy rơi rạo rực trong người khi đứng sát thế này, nhìn xuống chiếc cổ trắng ngần của thu, mùi nước hoa làm khơi dậy cơn dê cực cao.
Sau khi xong, Thu mò mẫm trong bóng tối, cô cứ lần mò từng chỗ một. Đứa nhỏ luồn lách rất giỏi, Quân thì nằm im trên chiếc giường bé của con, hắn ta nhìn cơ thể Thu đang ở trước mặt mà con cặc cũng đã phồng lên rồi, nay mà không có con và không bị gò bó bởi phúc có thể quay lại thì hắn sẽ đè Thu ra đây mà hiếp dâm. Thu lần mò gần tới chỗ Quân, cô mò dần mò dần lên giường, vì cô đoán đứa bé chắc chắn sẽ trốn trên đó, nhưng mà người trốn là bé lớn @@
Thu mò tay, vô tình cô nắm vào cái gì đó mềm mềm lại hơi cưng cứng. Cô nghĩ là cánh tay của thằng nhỏ à??? Còn Quân thì im lặng, hắn cũng bất ngờ khi mà Thu nắm đúng vào chỗ đó mới chết chứ, đã tức càng thêm tức hơn. Thu hô lên tên của đứa bé, nhưng mà nghe tiếng nó đáp ở ngoài kia, vậy thì… cô đang bắt là Quân, cô như nghĩ ra gì đó, mặt đỏ lên buông tay ra mà cởi khăn, đúng như cô nghĩ… Trời ạ, sao lại thế này… Nhưng Quân vẫn tỉnh bơ trước cái hành động xấu hổ của Thu, cô chả hiểu sao lại trùng hợp như vậy. Đứa trẻ thấy bố bị bắt thi cũng vỗ tay vui vẻ hơn, mặc dù thu rất xấu hổ nhưng không mở miệng xin lỗi được, cô ngại muốn độn thổ xuống đất. Quân tự bịt mắt, Thu cũng đành thôi, cố gạt qua một bên tí đã, cô hoàn thành nốt trò chơi này rồi cũng đến lúc phải về thôi.
Quân cho hai người ẩn nấp rồi hắn ta lần mò tìm kiếm, Quân trong đầu mong muốn được vồ Thu, hắn ta vẫn còn vương vấn cái cảm giác Thu nắm lấy con cặc của Mình sau lớp quần. Quân đi tìm, khi đến một góc, hắn ta nghe thấy tiếng đứa nhỏ vô tình phát ra đằng sau, vậy thì Thu chắc chắn ở đoạn trước rồi, hai người chơi thì thường sẽ tách nhau ra xa. Quân ngửi thấy mùi nước hoa, hắn ta lần mò mà đi dần tới nơi mùi nước hoa thơm hơn nồng đậm hơn. Quân đưa tay chụp lấy đằng trước, hắn đã vồ dính rồi, nhưng bản năng cáo già trong đầu đã chỉ huy hắn, Quân giả vờ như không biết, hắn ta di chuyển tay và phán đoán phương hướng rất giỏi, chỉ một cái sờ bóp, đúng ngay ngực Thu. “Á”, thu kêu lên, cô lần này thì xấu hổ tới cùng cực mất. Quân giật chiếc khăn ra, hắn ta giả vờ xin lỗi Thu. Cô bây giờ ngại muốn chết mất, bị Quân kiểu gì mà bóp đúng ngực mình, cô hâm hực lắm. Thu nhìn đồng hồ cũng hơn 9h rồi, Cô nói với đứa nhỏ, thôi kết thúc buổi sinh nhật ở đây mà thơm vào má nó. Cô gọi cho Phúc, may mắn Phúc vừa mới xong, anh sẽ qua ngay. Cô ngại mà tránh ánh mắt của Quân, còn hắn ta thì trong lòng rất vui, tay cảm giác mềm và đàn hồi lúc nãy vẫn còn đang dư lại.
Chờ tầm 10p thì Phúc qua đón Thu, lên xe cô chào tạm biệt đứa trẻ, chào Quân rồi về. Quân nhìn theo bóng dáng của thu… ngon thiệt!!!