Truyện loli
Chương 54
Về phía anh Đen lúc này, sau khi nhấc bổng con nhỏ lên, anh đã vật nó ra ngay bên cạnh. Thân thể trần truồng của anh cũng đã quyện chặt vào cơ thể mảnh mai của con nhỏ, không để nó bị “nhiễm lạnh” bất cứ giây phút nào. Hai bàn tay to khỏe của anh vuốt ve từ trên lưng xuống mông, xuống đùi, rồi chui vào kẽ mông của con bé để kích thích chỗ bộ phận sinh dục mà nãy giờ đã bị kích thích dữ dội trong suốt màn gangbang với 3 thằng con trai. Những động tác vuốt ve của anh Đen không hề thừa thãi chút nào, mà ngược lại còn khiến cho con nhỏ vốn đã động tình càng thêm nóng rực.
Bất chấp cái lạnh của buổi sáng Đà Lạt, chỉ một lát sau người con nhỏ đã nóng rực như đang sốt cao. Làn da của nó hây hây, sờ vào như có điện chạy dưới da, khiến bàn tay anh Đen vuốt ve tới đâu là phê tới đó.
Anh không rõ trong những màn gang bang khác thì sẽ như thế nào, nhưng với bé gái này thì thằng nào chơi cuối cùng đều gần như được hưởng trọn sự ngọt ngào và nóng hổi của con nhỏ được tích tụ lại từ những lần chơi trước đó. Cơ thể đang động tình của con nhỏ đẩy cơn nứng buổi sáng của anh Đen thêm mãnh liệt. Khi cả 3 đứa con trai đều đã cuốn gói ra khỏi cái giường, thì anh Đen với hai tay và chân ôm siết lấy thân thể trần truồng của con nhỏ đã không chỉ dừng lại ở việc nằm một chỗ, mà cả hai đã bắt đầu lăn qua, lộn lại, hết trên rồi lại dưới, liên tục đổi chỗ cho nhau, môi kề môi, ngực áp ngực, làn da phía trước cơ thể của cả hai dính sát lại với nhau, bốn bàn tay của hai đứa điên cuồng sờ mó, bóp nắn trên toàn bộ thân thể của nhau, xen kẽ với những lần tay chân của cả hai đứa siết chặt với nhau, như muốn đem hai cơ thể riêng biệt hòa nhập lại thành một thể thống nhất, trọn vẹn.
Và khi ước muốn đó của con nhỏ lên đến đỉnh điểm, nó hối hả lòn tay xuống dưới bụng anh Đen, nắm chặt lấy cái dương vật đen đúa nhưng to khủng và cứng ngắc của anh, rồi tự động dạng chân ra để kê cái quy đầu vào lỗ bướm đã nở rộng ra đón chờ của mình…
Lúc này ham muốn đưa được ku vào trong cơ thể con nhỏ cũng lên đỉnh điểm, anh Đen không thể chờ thêm giây phút nào nữa, liền vật ngửa đứa con gái ra giường, hai tay luồn xuống banh hai chân nó dang rộng ra, anh dùng hai cánh tay cuồn cuộn như hai gọng kìm chặn đà khép lại của hai chân con nhỏ, và sau đó cong người nắc mông, đẩy con cu to bự của mình trượt sâu vào bên trong bướm con nhỏ, ngập đến sát phần mu lông lá ở gốc ku, ngay từ lần đầu tiên.
Ngay sau đó, trên giường lại diễn ra một màn chơi truyền thống nhưng đầy bạo lực, với hai chân con nhỏ bị dạng rộng ra, còn anh Đen với thân hình to và đen đúa như một con trâu nước lại liên tục nắc ku từ trên xuống, lợi dụng trọng lực đưa con cu to bự của mình đâm lút cán vào trong lỗ bướm của con nhỏ. Mỗi cú dập đều tràn đầy bạo lực, nhưng cả hai đều gần như cùng lúc há miệng rên rỉ, liên tục kêu rên những âm thanh vô nghĩa, nhưng lại đầy “ý nghĩa” khi lọt vào tai 3 đứa con trai đang “nghỉ mệt” trên cái giường bên kia.
Những tiếng “bạch bạch” do hai bộ phận sinh dục va chạm vào nhau trong lúc giao cấu vang lên khắp cả phòng, như một âm thanh “chào ngày mới” nơi phố núi của cả đám này.
Thằng Bi nhìn một hồi thì hứng lên, cũng mở miệng hát nho nhỏ…
– Một ngày mới nắng lên, em giang… chân chào đón…
– Haha… Đúng vậy thật. Mày đúng là đi guốc trong bụng tao.
– Tức cảnh sinh tình hả em?
– Haha… Anh còn phải hỏi!
Cái giường trong nhà nghỉ này trải nệm hơi cứng nên không nhún nhảy gì mấy, khiến cho mỗi cú nắc mãnh liệt của anh Đen đều mang toàn bộ động năng từ cơ thể vạm vỡ của anh ở bên trên, theo con cu bự tông thẳng xuống cổ tử cung sâu trong bụng dưới đứa con nít nằm dưới. Cũng vì cái giường khá cứng cho nên con bé gần như không cách nào né tránh, hoặc giảm nhẹ sự mãnh liệt, thậm chí bạo lực từ những cú nắc như điên của thằng thanh niên đang nứng bừng bừng này. Âm hộ non nớt của con nhỏ liên tục bị nong giãn, cổ tử cung liên tục bị “nện” thùm thụp, và cái tử cung nhỏ bé của nó thì chẳng khác nào một trái bóng đồ chơi bị “thụt gậy” liên tục, không ngừng nẩy tưng tưng bên trong ổ bụng của con nhỏ. Nếu như con nhỏ không phải là dân thể thao tập luyện mỗi ngày, sức khỏe tốt hơn bạn bè cùng lớp rất nhiều, dưới màn chơi đầy bạo lực này của anh Đen, bộ phận sinh dục trong của nó có thể đã bị chấn thương, thậm chí những dây chằng neo tử cung bên trong ổ bụng đã có thể bị đứt tung ra, hoặc rách toạc gì đó sâu bên trong. Tuy nhiên những màn chơi bạo lực này chính là điều mà con nhỏ mong đợi nhất trong những lần gang bang. Trong tình trạng đang động tình mãnh liệt như vầy thì những chấn động mạnh càng mang đến cho con nhỏ khoái cảm mãnh liệt hơn bao giờ hết. Như giọt nước tràn ly, những động tác mãnh liệt từ cơ thể cuồn cuộn cơ bắp của anh Đen khiến cơn cực khoái mà từ nãy tới giờ con nhỏ chỉ còn cách có một “tấm màng mỏng” vẫn không thể chạm tới, lúc này đã hoàn toàn nắm chặt lấy khi “tấm màng mỏng” đó bị con ku bự của anh mạnh mẽ “xé toang”.
Trong khi anh Đen đang cong người dập nắc hừng hực đầy khí thế trên cơ thể nó, thì con Loan bỗng gồng cứng người lên và bắt đầu co giật. Nhìn từ bên ngoài thì cơ bụng của nó đã nổi vồng lên, người con nhỏ cong ưỡn nên, hai vú nhỏ dựng thẳng đứng trên khuôn ngực. Làn da nó bắt đầu được nhuộm đỏ hồng từ mặt xuống cổ, rồi xuống tới ngực, lan lên hai đầu vú căng cứng nhô cao. Hơi thở con nhỏ dừng hẳn lại, được ém chặt bên trong lồng ngực căng phồng. Dưới hạ thể nó, gần như toàn bộ những nhóm cơ bắp đều đang co thắt liên tục, từ nhóm cơ vòng ở ngoài cửa mình, cho tới toàn bộ ống sinh dục đang bao quanh dương vật cũng siết chặt, sau đó là cổ tử cung đang nở rộng cái lỗ ngay chính giữa, và cuối cùng là cái tử cung be bé chỉ to cỡ nắm tay con nhỏ cũng đang con giật mất kiểm soát.
Cơn cực khoái với tổng hợp những hiệu ứng hóa học, sinh học và vật lí diễn ra ở trong thân thể đứa con nít nhỏ, khiến cho nó chẳng còn có thể quan tâm đến biểu hiện bên ngoài của mình nữa, chỉ còn biết tập trung cảm nhận cơn lũ cực khoái mãnh liệt đang càn quét dưới hạ thể, trong ổ bụng, sau đó lan tràn lên não bộ của nó.
Anh Đen vốn cũng đang ở những giây cuối cùng của lần giao cấu, thấy con nhỏ đã cực khoái, anh vội dùng hết sức mình để nện những cú sau chót, đưa đầu ku ấn chặt nên cái lỗ nằm giữa cái cục cưng cứng sâu bên trong ổ bụng con nhỏ…
Trong tư thế ép chặt từ trên xuống, từ cái đầu cu nở căng ra như trái mận Úc khổng lồ của anh Đen, một dòng tinh dịch nóng rực bắn vào cái lỗ đang mở ra của cổ tử cung con nhỏ. Chất dịch sền sệt đó bắn vọt ra, xuyên qua cái lỗ mở rộng đó, và kỳ diệu thay rơi lọt hoàn toàn vào bên trong tử cung đang co giật như con ngựa bất kham bên trong ổ bụng của con nhỏ. Tuy nhiên do cơ thể cả hai đều đang co giật mất kiểm soát, cho nên những cú bắn sau đó của anh Đen đều khiến tinh dịch rưới lên cái cổ tử cung tròn tròn và đỏ hỏn của con bé chứ không thể bắn chính xác vào giữa tâm lỗ như lần đầu, làm ngập cùng đồ trong bộ phận sinh dục con nhỏ.
Trong cơn cực khoái, tay chân của cả hai đứa đều siết chặt lấy nhau, cơ thể nhỏ bé của con Loan bị anh Đen đè chặt, ép mạnh xuống giường, hai chân nó bẹt ra, chĩa thẳng lên trời trong tư thế “chân ếch” mà dân chuyên ngành phụ sản hay dùng. Mông đít anh Đen săn cứng, đẩy mạnh mu tới áp sát vào bướm con nhỏ, trong nỗ lực đưa một phần thân thể của anh hòa nhập và “hòa tan” vào trong cơ thể con nhỏ.
Nếu như khoái cảm ở anh Đen là cực kỳ mãnh liệt và nhanh chóng, cùng với những đợt xuất tinh liên tục khiến anh cảm giác cơ thể mình đang “tan” vào trong con bé, thì ngược lại đứa con gái nằm dưới lại cảm giác một phần cơ thể của anh Đen đang “trôi” vào người mình. Cảm giác của con nhỏ rất khó tả thành lời, vừa trừu tượng vừa thực tế như chính những dòng chất lỏng đang được anh “ra” xối xả sâu trong bụng dưới nó. Nếu như những ước vọng thầm kín muốn được mấy anh con trai âu yếm, che chở, chiều chuộng có vẻ hơi phiêu lưu, xa xăm, thì những giây phút “nhận được” loại chất dịch quý giá này từ mấy anh, đối với con nhỏ là thực tế, là thực dụng nhất, giống như một con chim sẻ nhỏ trong lòng bàn tay nắm chặt thì luôn chắc chắn hơn một con ngỗng to bay trên trời cao vậy. Nên con nhỏ luôn trân quý những giây phút như thế này, và khi nó đang cực khoái mà được “nhận quà” như vầy nó lại càng sung sướng hơn bao giờ hết.
Khoái cảm mãnh liệt khiến cả hai đứa đều không thể nói thành lời, cũng không thể nhúc nhích, chỉ biết nhắm chặt mắt, há to miệng, gồng cứng người, trong khi não bộ của cả hai gần như không thể hoạt động được gì trong lúc này nữa. Cả hai chỉ biết ôm siết lấy nhau, áp sát ngực của mình vào ngực của đứa kia, và liên tục co giật trong khoái cảm tột đỉnh…
Khoảnh khắc như kéo dài đến vô tận, và màn giao cấu này cũng đầy kích thích khiến cho cả ba thằng con trai đang đứng cạnh bên giường, mắt lom lom dán vào hai cơ thể trần truồng ở trên giường cũng gần như nín thở theo tụi nó. Đây chính là sức mạnh của sự thôi miên, hoặc nói giảm nói kém đi, đó là sự truyền cảm hứng theo cách mãnh liệt nhất, đến nỗi người xem gần như không ý thức được mình đã bị ảnh hưởng mạnh đến mức nào.
Và mãi đến khi anh Đen buông tay, há miệng ra thở phù phù, thì cả ba thằng còn lại mới chấm dứt bị thôi miên. Thằng nào cũng đều cảm thấy tim mình đang đập bình bịch, và cũng phải há miệng ra thở phì phò. Nãy giờ mãi nhìn theo cặp đôi lên đỉnh tụi nó quên cả thở. Dù không nói ra nhưng trong ánh mắt đứa nào cũng đều chứa đầy ghen tị không hề nhẹ đối với diễm phúc của anh Đen, khi anh được chơi con bé lên tới đỉnh như vừa rồi.
An Nhàn chợt nhìn cái đồng hồ trên tường rồi nói…
– Hơn 9 giờ sáng rồi mấy đứa. Ai xong trước thì vô nhà tắm vệ sinh rồi thay đồ đi. Đợi ở đây mà lát nữa kéo hết vô cả đám thì cũng không có chỗ để làm đâu.
– Dạ. Thôi 3 anh em mình đi trước đi anh.
Thế là hai thằng sinh đôi và anh Nhàn kéo nhau vô nhà tắm, bỏ lại sau lưng cặp trai gái vẫn còn đang chênh vênh trong cái đuôi của khoái lạc, thậm chí hai bộ phận sinh dục vẫn đang dính chặt lại với nhau chưa buông rời.
Mãi đến khi cả ba thằng con trai từ trong nhà tắm bước ra, trên người đều sạch sẽ tươm tất, thì tụi nó mới thấy anh Đen chống một tay ngồi dậy, tay kia vẫn ôm chặt lấy con Loan không buông. Và rồi sau đó anh dùng hai cái đùi to như đùi ếch của mình nâng cơ thể mình và của con đang đứng thẳng lên. Trong lúc này tay chân con Loan vẫn ôm chặt lấy anh Đen như thằn lằn ôm cột đình. Cơ thể mảnh khảnh và trắng muốt của nó nổi bật lên trên cơ thể đen đúa và to cuồn cuộn của anh Đen, đúng nghĩa như một con thằn lằn nhỏ bé đang tìm cách ôm lấy một cái cột đình to khổng lồ. Thậm chí khi cả đám con trai nhìn xuống dưới hạ thể con nhỏ thì thấy thấy con cu anh Đen vẫn đang xốc ngược bên trong lỗ bướm con nhỏ. Anh Nhàn nhìn chăm chăm vào hai bộ phận sinh dục đang dính chặt với nhau của hai đứa, rồi cười hì hì nói…
– Cái này đúng nghĩa là thằn lằn ôm cột đình luôn rồi, há há…
– Anh Nhàn nói dùm em rồi, mà cái “cột đình” này coi bộ hơi bị to à nha. Há há…
– Cho nên tới giờ này nó vẫn còn đang “ngậm một họng” mà chưa chịu nhả ra nữa, há há…
– Mày tính đi vô trỏng với tư thế này luôn hả Đen? Khà khà…
– Ừ đúng rồi, có sao đâu. Hè hè…
– Nhìn con nhỏ chắc vẫn còn chưa no, cho nên bây giờ đang tính bú thêm một đợt “sữa tươi ngay tại nguồn” nữa rồi mới chịu buông ra quá, khà khà…
– Khỏi phải nói. Nó cứ “ngậm” chặt “cái vòi” như vậy, rồi cùng lắm là là nhún nhảy một hồi thì anh Đen lại “ọc sữa” lần nữa cho coi. Khà khà…
– Hơ. Anh chứ hổng phải mấy đứa đâu nha! Nó nhún nhảy một hồi luôn anh không biết có ra chưa, chứ nói gì chỉ nhún nhảy một chút.
– Haha… Anh em mình biết nhau quá mà, anh nổ chi vậy anh?!
– Haha…
– Nhớ giữ sức khỏe nha Đen! Lát chạy xe đi xa lắm đó. Há há…
– Yên tâm đi mấy đứa, anh đây khỏe lắm, nhiêu đây chỉ là muỗi, khà khà…
Từ đầu tới cuối con Loan không nói một lời nào, nó chỉ áp mặt sát vào cổ anh Đen, mắt nhắm chặt, mặt đỏ ửng, có vẻ còn đang phê.
Anh Đen nói xong thì một tay vòng ra sau đỡ mông con nhỏ, tay kia ôm ngang eo nó giữ chặt, ép bướm con nhỏ sát vào cái mu của mình, rồi anh trần truồng xoay lưng từ từ đi vào nhà tắm trong cái nhìn đầy hâm mộ của cả ba thằng còn lại.
Cả đám ngồi ngoài này mà lâu lâu cứ nghe những tiếng “bạch bạch”, rồi “hự hự” vang lên liên tục bên trong kia, xen lẫn giữa tiếng nước chảy ào ào từ vòi sen, khiến cho hai thằng Bi Bo cứ liên tục nhấp nhổm, hết chạy tới cửa nhà tắm nhìn vào, rồi chạy ngược ra ngồi xuống giường chờ đợi. Nếu anh Nhàn đã không nói trước rằng bây giờ nếu tụi nó mà mà tham gia hiệp nữa thì chắc chắn cả đám sẽ bị trễ kế hoạch của tour hôm nay, thì có lẽ hai thằng sinh đôi đã một lần nữa cởi hết quần áo ra, chạy vào gang bang con em cùng với anh Đen luôn rồi.
Một lát sau, thằng Bo đang ngồi nhấp nhổm trên giường thì chợt kêu lên…
– Ra rồi! Chắc chắn “ra” rồi.
– Đúng là “ra” thiệt. Nghe ổng rên hừ hự kìa.
– Khà khà. Đúng chất dã nhân.
– Vừa dã man vừa mạnh bạo, idol của em, hí hí…
– Mày thì luôn biến thái rồi Bi à. Khà khà…
– Kệ tao chứ, miễn tao thấy sướng là được à, khà khà…
Hai thằng nhóc cũng không muốn ngồi đợi “chay” thêm nữa, mà co giò chạy tới cửa nhà tắm, thò đầu nhìn vào, rồi đứng đó xem một lúc, cho tới khi cặp đôi đã tắm rửa sạch sẽ và bế nhau đi ra ngoài.
Anh Nhàn nhìn ánh mắt như “có nước” của con Loan rồi nháy mắt với anh Đen và nói…
– Lần sau nó có lên đỉnh không mậy?
– Sao không?! Hí hí. Tao mà! Mày không thấy tới giờ mà chân nó vẫn còn run à?! Khặc khặc…
– Hai anh kỳ quá đi! Cứ chọc em hoài nha!
– Em của em nói đúng đó. Mấy anh đừng chọc nó nữa. Vì cứ “chọc” là nó lại chảy nước tùm lum ra cho coi. Hí hí…
– Ờ. Em của em “mít ướt” từ nhỏ rồi, bộ mấy anh hổng biết à? Khà khà…
– Hai anh Bi Bo nữa nha. Lớn rồi mà toàn đi chọc… À à… ghẹo em gái thôi à.
– Hahaha…
Cả đám giỡn nhau trong lúc anh Đen và con Loan mặc quần áo vô người. Khi con Loan khoác lên mình cái áo thun và cái váy ngắn, thì thằng Bo chợt bước tới và ôm chầm lấy con nhỏ rồi hôn như mưa nên má con bé, rồi sau đó không nỡ mà buông con nhỏ ra. Nó nói…
– Càng ngày nhìn em càng cưng dễ sợ, hí hí…
Thằng Bi thấy vậy cũng không chịu thua, nó liền đi tới trước mặt con em, rồi chợt ngồi thụp xuống và chui đầu xuống dưới váy con nhỏ. Rồi từ trong đó vang lên những tiếng “chùn chụt” rất to ngay sau đó, và có lẽ thậm chí có nguy cơ kéo dài thành một màn “ăn sáng” thứ hai của thằng cu nếu như anh Nhàn đã không kêu lên…
– Thôi nha Bi! Trễ giờ rồi đó. Giờ nào việc đó coi! Lớn hết rồi mà để anh nhắc hoài. Khà khà…
– Anh Nhàn nói đúng đó nha Bi! Lớn hết rồi, gần hai lăm centimet rồi mà cứ như năm centimet vậy, khà khà…
Bị cả “xã hội” phản đối, thằng Bi mới phải rút đầu ra từ dưới váy em gái. Vừa thè lưỡi liếm quanh môi với vẻ thèm thuồng, nó vừa nói…
– Càng ngày nhìn em càng cưng dễ sợ, hí hí…
– Hahaha…
Thằng Bo chợt thấy hơi nhột, vội nói…
– E hèm! Câu này tao đăng ký bản quyền rồi nha Bi! Sử dụng mà không xin phép tác giả là tao kiện đó nha. Khà khà…
– Hahaha…
Giỡn lầy với nhau một chút xong, tụi nó lấy chìa khóa xe, chìa khóa phòng, ra khỏi phòng, bấm khóa cửa.
Đến lúc này tụi nó mới thấy hậu quả của việc làm cho con nhỏ cực khoái liên tục nhiều lần. Con nhỏ lại bắt đầu đi không nổi nữa rồi.
Cả đám nhìn con nhỏ vịn chặt tay nắm cửa phòng, hai chân thì run rẩy chỉ muốn khụy xuống thôi, không đỡ nổi thân thể của nó nữa.
Cả đám nhìn con nhỏ, rồi dáo dác nhìn xung quanh các phòng khác xem có ai đi ra hay không. Rất may là nhà nghỉ này tương đối nhỏ, nên lúc này hành lang vắng lặng, chẳng có một bóng người nào.
Anh Đen lại khom lưng ngay trước mặt con nhỏ, thì thào với nó…
– Lên đây anh cõng em xuống.
– Rồi lỡ có ai hỏi thì sao anh? Tối qua mình nói là nó buồn ngủ, lát nữa thì nói như thế nào ta?
– Thì nói là chuột rút chứ nói gì nữa. Há há…
– Lên đỉnh bị chuột rút hả anh? Khà khà…
– Sụyt! Cái thằng Bi này!
– Nói tùm lum lộ hết nha Bi! Cứ nói trời lạnh sáng dậy nó bị chuột rút thôi.
– Dạ. Hí hí…
Thế là hai thằng Bi – Bo đi trước, anh Đen cõng con nhỏ đi giữa, còn anh Nhàn đi chốt đoàn.
Cũng may khi tụi nó xuống đến quầy “lễ tân” thì không thấy ai ở đó, thậm chí dọc đường đi xuống từ trên lầu cũng không gặp người khách nào trong hành lang.
Thằng Bo bỏ chìa khóa phòng lại ở chỗ quầy lễ tân, và khi anh Đen để con nhỏ đứng xuống chỗ nhà để xe thì cả đám đều thở phào nhẹ nhõm. Coi như thoát một trận “du kích” rồi, vì dù chuẩn bị sẵn một mớ lý do lỡ như có ai thấy con nhỏ và hỏi đến, nhưng tụi nó đều biết những lý do của mình đều sơ hở trăm bề. Chưa kể cách con nhỏ mặc váy rất ngắn, khoe hai đùi ra như vầy rất hớ hênh ngay trước mắt người lạ. Người ta không bắt bẻ trước mặt mình được, nhưng không ai cấm họ nghi ngờ sau lưng cả nhóm hết. Mà trong chuyện này thì họ nghi thế nào là chính xác thế đó. Tụi nó không muốn chỉ vì một chút sơ sẩy mà cả đám bị lật thuyền trong mương.
Từng đứa một dắt xe của mình ra, cắm chìa khóa vào, rồi lên xe chạy đi ăn sáng. Con Loan vẫn hạnh phúc ngồi ôm lưng anh Nhàn chặt cứng.
Xe anh Nhàn chạy bon bon phía trước, thì thằng Bo chạy lên và hỏi…
– Mình không rủ hai anh chị kia ra đi ăn sáng chung hả anh Nhàn?
– Giờ này mà rủ ai nữa em, người ta ăn sáng từ sớm rồi.
– Vậy lát nữa họ có đi chung với mình không anh?
– Không em ơi. Anh có nhắn rồi. Hình như họ có hẹn với nhóm bạn của con bé kia trên này.
– À. Ok anh. Vậy mình đi nhóm mình cũng vui. Rủ thêm hai anh chị đó thì vui thêm, nhưng lại không tự nhiên.
Chạy một đoạn ngắn, anh Nhàn dẫn cả đám đi tới một quán lề đường.
Tụi nó gửi xe, xong rồi đi bộ tới lấy chỗ ngồi.
Bàn ghế ở đây đều bằng nhựa, thấp đúng kiểu lề đường. Mới nhìn thì khá tuềnh toàng, nhưng lượng khách ngồi ăn thì không hề tuềnh toàng chút nào. Ở đây có bao nhiêu cái bàn thì đều được thực khách ngồi kín mít. Thậm chí khi tụi nó nhìn một vòng ra sau lưng thì thấy có mấy căn nhà gần đó, chắc được quán thuê để kê bàn cho khách ngồi ăn, ở đó người ta cũng đã ngồi kín chỗ.
Anh Nhàn vừa xoa tay vì lạnh, vừa nói…
– Mình hên lắm mới tìm được bàn có khách vừa ăn xong đứng lên đó. Chứ giờ này ai mà đến trễ hơn thì vừa tìm được chỗ ngồi là quán cũng hết đồ ăn.
– Đắt dữ! Ở đây bán món gì mà đông khách vậy anh?
– Món chính của họ là bánh mì xíu mại, nổi tiếng Đà Lạt luôn. Đồ ăn kèm thì ngay trước mặt mọi người đó.
– Này là bánh giò hả anh?
– Đúng rồi! Bánh giò, còn cái kia là sữa chua phô mai.
– Wow. Sữa chua phô mai. Hôm qua em ăn còn chưa đã thèm, hí hí…
Anh Đen hạ giọng thì thầm với con Loan…
– Hôm qua em ăn “sữa chua” từ sáng sớm, cho tới cả đêm qua mà vẫn chưa đã thèm hả? Há há…
– Sáng nay nữa anh Đen. Của em chứ đâu! Khà khà…
– Ờ. Thanks Bo! Anh quên vụ đó. Khà khà…
– Mấy anh nha! Lại chọc em nữa ha! Thấy em nhỏ rồi ăn hiếp đúng không?
– Khà khà… Em chỉ được cái nói đúng! Anh đã “ăn” rồi còn… hí hí…
– Hà hà, trắng trợn quá nha Đen! Nhưng mà theo anh thì sữa chua ở đây không ngon bằng của quán bún bò hôm qua đâu.
– Ủa, vậy hả anh Nhàn? Hay là mình cứ ăn thử đi.
– Ừ, mọi người cứ ăn thoải mái. Còn thèm quá thì mình ghé quán bún bò hôm qua mua sữa chua mang theo ăn.
– Yeah! Anh Nhàn số một!
– Ủa sao thằng Bi nãy giờ im lặng vậy?
– Em đóiiiii!
– Em cũnggggg đóiiiii!
– Hahaha… Gì mà ỉu xìu như hết pin vậy?
– Hết trơn pin rồi mà anh. Cả đêm qua với sáng nay “sạc” cho con Loan, nên giờ nó mới khỏe như vậy đó, còn tụi em thì… hu hu…
– Con nhỏ dư pin luôn là khác. Hồi nãy mày không thấy chân nó run run đi từ trên phòng xuống nhà xe mà cũng đi không nổi sao?!
– Chí lý! Khà khà…
– Mấy anh nha! Nhưng mà em không cãi đâu. Đợi Em ăn xong rồi mới có sức cãi sau.
– Sặc, có vụ cãi mà cũng lên lịch hẹn nữa.
– Hí hí…
Cả đám đang hạ giọng giỡn bựa với nhau thì đồ ăn được bưng ra.
Những viên xíu mại thịt băm vo viên được thả trong chén nước lèo hơi trong, mùi thịt heo được hầm mềm thoang thoảng rất dễ chịu, kèm một ít hành lá và ngò rí rắc trên mặt, nhìn khác hẳn với món xíu mại sốt cà chua đặc như dưới Sài Gòn.
Anh Nhàn kêu mười lăm chén xíu mại, và cũng nhiêu đó ổ bánh mì.
Khi con Loan bẻ đôi ổ bánh mì ra, những tiếng “rắc rắc” giòn tan của bánh mì nóng hổi khiến nó phải trầm trồ kêu lên…
– Giòn ghê!
– Đúng là quá chất! Bánh mì rất ngon.
– Chấm nước lèo cũng rất ngon đó mấy đứa.
– Dạ. Từ từ anh. Để em thưởng thức từng thứ một đi.
– Tụi em đói nhưng vẫn còn nguyên phẩm giá nha anh! Hí hí…
– Khục khục… Mấy đứa… khục khục… Làm anh sặc luôn à… Khục khục…
– Haha… Thôi tha cho anh ăn đó! Chứ ngôn từ tụi em còn một túi chưa lộ đâu.
– Haha…
Thằng Bi nói xong liền nuốt hết miếng bánh mì trong miệng, sau đó múc một ít nước lèo trong chén xíu mại đưa lên miệng nếm thử, chép chép miệng cảm nhận hương vị, và lần nữa trầm trồ…
– Nước lèo thanh lắm.
– Đúng vậy, ngoài cái viên thịt xíu mại ra, tao thấy món này không liên quan gì tới món xíu mại dưới Sài Gòn hết.
– Khác nhau hoàn toàn đó mấy đứa. Xíu mại dưới Sài Gòn có cho bột vào trong thịt, và cả trong phần sốt cà chua cho nên rất đặc, và hơi nhầy.
– Chính xác! Xíu mại này em thấy hầu như chỉ có thịt cho nên không cho cảm giác nhầy nhầy như dưới kia. Thịt lại hầm rất mềm, mọng nước, tự tan ra trong miệng luôn, không cần nhai gì hết.
– Cho nên quán này là quán ruột của anh đó! Lần nào lên đây mà không đi ăn món này là anh đều cảm thấy thiếu thiếu.
– Công nhận! Hồi mới nhìn món này em cảm thấy hơi đơn điệu, màu thì nhợt nhạt, không có màu đỏ tươi của cà chua như món xíu mại mà em biết. Ăn rồi mới thấy nó là kết hợp hoàn hảo, không cần thêm thành phần nào khác nữa.
– Hồi mới ăn lần đầu anh cũng nghĩ y chang như mấy đứa. Ăn rồi ghiền hồi nào không biết luôn, haha…
Cả đám vừa xì xụp ăn, nói chuyện, vô tư cười giỡn mà không đứa nào chú ý tới ánh mắt của gã đàn ông tầm ba mươi ngồi trong góc, dựa lưng vào tường, đối diện con Loan.
Ngay từ đầu khi cả nhóm tụi nó vừa ngồi vào bàn, những những câu giỡn bựa, úp úp mở mở tưởng chừng như kín kẽ của tụi nó vẫn lọt vào tai của người này, khiến cho gã ngạc nhiên nhìn qua đám thanh niên. Và sau khi gã đàn ông kín đáo liếc nhìn đứa con gái duy nhất trong cả đám ở lần thứ hai, thì thao tác đang ăn của gã gần như chững lại, khi cả cái bướm căng mọng với hai múi loe ra giữa hai chân con nhỏ cứ tênh hênh ngay trước mắt gã, dưới ánh nắng rực rỡ của buổi sáng!
Cái ghế nhựa thấp, cái váy rất ngắn mà lại… không có quần lót bên trong! Bé gái tuổi này mà dám mặc váy thả rông! Con nít lại mặc váy không quần lót thì gã chưa bao giờ dám nghĩ đến. Kiểu mặc đồ này hầu như chỉ dành cho dân chơi nữ rất bạo dạn, chứ người bình thường cũng chẳng mấy ai dám thử, nói gì là để cho con gái nhỏ của mình mặc như vậy.
Chưa kể tư thế ngồi xoạc chân vô tâm của con nhỏ càng tạo nên một “công thức” hoàn hảo cho gã được “rửa mắt”, hoặc nói đúng ra là “tắm mắt” luôn. Dân chơi truyền miệng nhau một câu, mới sáng sớm mà đã thấy lone là xui, nhưng sáng nay gã thấy được bướm non còn chưa mọc lông như vầy thì chắc sẽ may mắn cả ngày rồi. Lone 18+ thì xui chứ bướm non đối với dân chơi là cực kỳ may mắn.
Lúc này không những gã đàn ông mà cả thằng bạn ngồi kế bên của gã cũng sững sờ. Thậm chí sau vài giây bị đứng hình, thằng bạn đó phải ôm ngực ho sù sụ vì bị sặc khi mải nhìn mà nuốt trọng, quên cả nhai.
Con Loan vô tư đã đành, hai thằng Bi Bo và cả hai anh lớn đều vô tâm như nhau. Cả đám luôn luôn nghĩ nhóm mình dùng “mật ngữ” cho nên rất kín đáo, chẳng ai phát hiện được. Giữa chốn đông người mà đứa này rồi tới đứa kia cứ bi bô giỡn bựa với nhau, cũng quên mất một điều mấu chốt, đó là người ta chỉ bựa với con gái 18+, còn con Loan với cái mặt và cơ thể non choẹt của học sinh tiểu học thì không ai nghĩ con nhỏ được tới 15 tuổi, chứ đừng nói chi là 18+ để “đủ tuổi” tham gia vô những câu chuyện bựa đó.
Một yếu tố nữa, đó là vác mấy cái bụng đói ngấu vì “hao tốn năng lượng cường độ cao” suốt từ đêm qua tới sáng nay, nên ngồi vào bàn là cả đám chỉ mải ăn, nói chuyện, và giỡn hớt với nhau, khiến cho gần như cả buổi ngồi tại quán, cái bướm non của con Loan cứ phơi ra lồ lộ ngay trước mắt hai gã đàn ông lạ mặt mà không đứa nào biết.
Thậm chí hai gã đàn ông mới đầu còn len lén nhìn, sau khi thấy cả đám kia gần như không quan tâm đến ai, nên hai gã cứ nhìn thoải mái, công khai mà gần như không sợ bị phát hiện. Chưa kể chỗ ngồi của hai gã ở sát vách tường và ở ngay góc luôn rồi, cho nên không có ai ngồi sau lưng để hai tên đàn ông này phải cảnh giác hết.
Gần như suốt cả buổi, hai gã đàn ông đều mang hai cặp mắt hau háu dán chặt lên gương mặt trắng trẻo, đôi má hồng, đôi môi đỏ thắm của con nhỏ, và nhất là cái khe bướm non còn trụi lông, nơi cái lỗ đỏ hồng rực màu thịt non của con nhỏ phô ra gần như trọn vẹn, mãn nhãn.
Thậm chí hai gã còn có thời gian để thầm so sánh… màu sắc giữa đôi môi con nhỏ, và màu sắc khe bướm bên dưới xem chỗ nào đỏ hơn, chỗ nào non hơn. Đứa con gái vô tâm này cho hai gã đàn ông mọi cơ hội, lẫn thời gian để nhìn gần như không sót chi tiết nào ở cái nơi mà lẽ ra một đứa con gái phải giữ gìn thật kỹ lưỡng, tránh xa những ánh mắt của người lạ.
Thậm chí suốt buổi ngồi ăn tại quán, chỗ kín nơi hạ thể con nhỏ bị hai gã “soi” kỹ đến mức dường như có thể thấy được cả những sợi lông măng lún phún mới nhú ra ở đỉnh tam giác, hoặc những đường nét trên đỉnh bướm, nơi hai múi căng mọng kia chụm lại, ẩn giấu cái hột le đỏ hồng nhô ra ngoài.
Trong đầu hai gã hầu như cùng bật ra một ý nghĩ, cái bướm này mà cho mình bú thì có làm cả ngày cũng không chán. Đây chỉ là ý nghĩ tự kỷ bất chợt của hai gã đàn ông tình cờ được rửa mắt buổi sáng thôi, chứ hai gã hoàn toàn không biết và cũng không dám nghĩ rằng đó cũng là thực tế mà bốn thằng thanh niên bự con ngồi ăn cạnh con nhỏ đã và đang hưởng thụ.
Đám trai bự con mãi ăn, mãi giỡn với nhau, chẳng biết gì chuyện cái bướm con nhỏ đã bị người lạ nhìn hết sạch. Suốt cả buổi, tụi nó cứ thoải mái thưởng thức hết món chính của quán, vừa ăn vừa khen ngon nức nở. Khi ăn đến món phụ là bánh giò, đứa nào cũng khen ngon hết lời, khiến anh Nhàn là người dẫn cả đám tới quán cũng cảm thấy hãnh diện đến phổng mũi.
Đến khi tụi nhóc ăn món tráng miệng là sữa chua phô mai thì cả hai thằng Bi Bo lẫn con Loan đều đồng ý là không ngon bằng quán hôm qua. Cũng may là “không ngon”, mà mỗi đứa đều “ủng hộ” quán từ 2 cho đến 4 hũ. Ngày nào mà quán cũng gặp đoàn khách như tụi nó thì chắc sẽ nhanh giàu lắm. Ngày nào mà hai gã đàn ông cũng gặp khách như con nhỏ thì chắc sẽ… nứng như điên rồi về quay tay cả ngày vì ấn tượng cực mạnh từ cái bướm non của con nhỏ như in đậm mãi trong tâm trí hai gã.
Ăn xong cả đám gọi tính tiền, rồi con Loan đứng lên trong sự thất vọng tràn trề của hai gã đàn ông ngồi đối diện. Đối với hai gã đàn ông thì cái show “rửa mắt” bằng bướm non coi như đã kết thúc.
Tới lúc này cả nhóm vẫn không biết gì về chuyện đó, tụi nó cứ vô tư vừa đi vừa chép miệng khen ngon, đứa thì vỗ bụng kêu no quá.
Anh Nhàn cười nói…
– Nạp đủ năng lượng rồi ha?
– Dư luôn anh.
– Ba tô xíu mại này thì năng lượng cũng chỉ đủ dự phòng thôi, chứ con Loan “xài” tụi em hao lắm, nhiu đây hông xi nhê, hí hí…
Con nhỏ nghe vậy thì đỏ mặt, đánh nhẹ lên vai thằng Bo một cái, kèm theo đó là một cái ngúyt khiến thằng cu cười ha hả.
Thằng Bi hỏi…
– Giờ mình đi đâu đây anh Nhàn?
– Có ai muốn mua đặc sản không? Nếu có thì mua bây giờ nha, mua xong mang về gửi khách sạn, rồi mình đi tới một chỗ này đã lắm. Giữa rừng núi lại có cái đảo, trên đảo người ta làm quán ăn rất độc đáo.
– Đi chợ mua đặc sản đi anh, mang về trong mấy ngày học thi tụi em cũng có cái để cứu đói.
– Yeah, anh Bi là nhất! Hí hí…
– Tao cũng mua quà cho mấy đứa cùng phòng trọ nữa Nhàn.
– Vậy thì đi chợ thôi!
Thế là cả đám chạy xe đến trước cổng chợ và gửi xe. Sau đó tụi nó dạo một phòng trong và ngoài chợ, mua đủ thứ từ chuối Laba, bông a – ti – sô tươi, cho tới khoai lang sấy dẻo, hồng sấy dẻo, chuối sấy giòn. Và khi được mời ăn thử phấn hoa làm ra từ những trại ong, tụi nó cũng khoái quá mua cả ký lô, vì món đó ăn rất thơm như mùi của hoa vậy, lại có vị chua chua, ngọt ngọt, và béo béo nữa.