Truyện sex do một người phụ nữ kể lại
Chương 12
Trở lại với cuộc sống của mình, tôi đã có tình bạn, đã có thể trở lại trường, nhưng tôi thấy bất an và có cảm giác như mọi thứ rất ư là hư ảo, chỉ có anh mới làm nên một sự vững chắc, tôi hạn chế gặp Tâm và cả Tuấn, vì sợ sẽ phát sinh những chuyện đáng tiếc có thể xảy ra.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, tình yêu cứ ngày một làm con tim đau đáu, tôi cứ chọn biện pháp trốn chạy mà không dám đối diện với thực tại, cảm giác cô đơn chết người đó cứ dai dẳng bám riết vào mình không chịu buông tha, chuyện học hành cũng theo đó sa sút dần, mọi người thấy lo lắng cho tôi thì tôi lại càng thấy chán ngán bản thân mình hơn, tôi dần chui vào cái rọ của sự cô đơn, trốn tránh mọi thứ.
Chỉ còn 3 tháng nữa là kết thúc năm học, nhưng tôi còn nợ quá nhiều môn, tôi bắt đầu thấy áp lực, cùng khi đó tôi nhận được tin nhắn, (Anh ấy đã là của tôi, nhưng bạn hạnh phúc hơn tôi vì đi bên tôi anh ấy lúc nào cũng nghĩ đến bạn), trái tim co thắt liên hồi, đây chắc chắn không phải là nhầm số, tôi điều tra và biết được đó là số máy của người yêu anh, tình yêu này vốn đã được chôn vào tận sâu giờ đang trở mình thức dậy, lại nhớ đến anh, lại khao khát yêu anh, nó đã nằm yên nay lại được người ta đánh thức dậy, nó trở mình dậy và hoạt động trong vô thức.
Tôi bắt đầu lại làm cái việc vô bổ là nhắn tin cho anh, anh trả lời, nhưng kèm theo câu nhắn nhủ, em đừng có nhắn tin ban ngày vì người yêu anh ở đây, người yêu anh ghen lắm, có gì em cứ nhắn buổi tối anh sẽ trả lời em nha.
Tự mình đưa mình vào sự sỉ nhục như là người đang cướp đoạt hạnh phúc của người khác vậy, tôi bắt đầu sa sút trở lại, tôi tìm đến Liên, người bạn mà tôi lúc nào cũng thích trò chuyện, Liên là người phụ nữ nhiều khát vọng và đam mê tình dục rất cao, Liên lúc nào cũng là người phụ nữ chiến thắng sau cùng trong mọi cuộc tình vì cô bạn này của tôi chỉ biết yêu một nửa và nửa còn lại là yêu bản thân, khuyên tôi nhiều thứ, nhưng tất cả đều không thể làm vơi đi được sự sỉ nhục này, Liên dẫn tôi đi chơi cho thỏa mái, tôi theo chân Liên đi khắp nơi từ bar cho đến vũ trường nhưng tôi không phải là người phụ nữ thuộc về nơi này, tôi dừng lại, và trở về lại là mình.
Tôi đến trường thưa dần, khả năng phấn đầu cũng kém dần, và đến một ngày tôi gặp một người bạn của anh, không biết vì lý do gì, tôi thường hay đến những quán café gần nhà anh trầm tư một mình, và cũng chính vì nguyên nhân đó tôi đã gặp bạn anh.
Phép lịch sự tôi mời anh cùng ngồi và cũng sẵn ý định tôi hỏi thăm về anh. Tôi biết rằng chẳng ai dại gì lại để đi kể về bạn mình cho người yêu cũ của cô ta nghe trong khi không có lợi gì cho mình, là phụ nữ thì họa may chứ cánh đàn ông thì rất khó đối phó, tôi chặn đầu tất cả mọi chuyện và nắm bắt tất cả sơ hở của anh ta để từng bước một đưa anh vào câu chuyện của mình, cuối cùng cũng biết được một vài thông tin hữu ích, anh đã tìm kiếm rất nhiều phụ nữ trước khi chia tay với tôi, nhưng không ai quan tâm và yêu thương anh bằng tôi, vì vậy cứ giậm chân tại chỗ, cho đến khi gia đình anh gây áp lực quá mạnh, anh tìm đại một cô gái dắt về, ba anh đồng ý thế là anh an tâm mà tìm hiểu không cần phải suy nghĩ nữa, và rời khỏi tôi một cách nhẹ nhàng.
Tôi ghép từng cái nhỏ nhặt bạn anh nói và ghép thành một câu trả lời nguyên vẹn như trên, tôi tê tái đến từng đường gân trên cơ thể.
Ngồi một lát cho phải phép lịch sự tôi xin phép ra về, trong đầu tôi giờ đây chẳng còn gì cả, chỉ còn lại một mớ rách nát, tất cả những gì đẹp đẽ giờ biến thành những điều tệ hại hơn bao giờ hết, tôi quyết định và thề rằng sẽ không yêu một ai nữa, trên tay tôi vẫn còn chiếc nhẫn anh tặng ngày nào, tôi không nỡ quăng nó đi mà đem về nhà, bỏ vào một chiếc hộp, tôi bắt đầu có cảm giác hận, hận cái tình yêu giả dối mà tôi đã tôn thờ bấy lâu nay, nếu có thể làm cho anh phải đau khổ, tôi nhất định sẽ làm dù cho phải trả bằng bất cứ giá nào, suy nghĩ của tôi lúc đó là vậy…
Tôi lại nhận được tin nhắn (Bạn nghĩ xem, mỗi khi ở bên tôi anh ấy lúc nào cũng nhắc đến bạn, tôi không chắc mình có thể yêu ây giống như bạn nhưng tôi sẽ cồ gắng chiến thắng bạn), đọc xong tin nhắn tôi chỉ muốn hét lên cho tất cả nổ tung vì giận dữ, hình như cô ta đang khiêu khích tôi thì phải, tôi ráng nín nhịn không trả lời cô ta nhưng nhắn tin cho anh (giữ người yêu cho tốt, tôi không muốn có một ngày tôi dùng những lời lẽ không hay để đáp trả đâu đó, tôi cũng là phụ nữ, tôi biết làm thế nào đề một người phụ nữ phải đau đó, cái gì tôi không làm được chứ khiêu khích thì tôi rất giỏi, anh cũng biết điều đó mà), anh gọi điện tới tấp nhưng tôi không nghe máy, anh bắt đầu nổi điên lên và nhắn tin trở lại: Em nói gì anh không hiểu.
Tôi im lặng cho qua không thèm quan tâm nữa, và ngay thời gian đó tôi quen được một người, anh ta rất giống anh, giống đến kỳ lạ nhưng có điều anh ta bản lĩnh hơn anh rất nhiều, cách ăn nói cũng cứng cáp hơn, dần dần tôi cảm thấy cảm mến anh ta, thấy lòng bắt đầu có hơi ấm trở lại, và rồi cũng đến cái ngày chúng tôi chính thức hẹn hò, lần đầu tiên hẹn hò cùng anh theo đúng nghĩa, thật lòng mà nói tôi không hề có cảm giác yêu, chỉ là cảm mến đôi chút nhưng quyết định cho mình và cho cả anh ta một cơ hội.
Cho đến khi quen nhau được vài tháng, vô tình đến nhà Liên và bắt gặp Liên đang xem phim sex, đầu óc lại trở lại những hình ảnh dâm dục khó tả, tôi bắt đầu có cảm giác lên cơn nghiện sex, cái con quỷ dâm dục đang từ từ đứng dậy trong tiềm thức, người bắt đầu chảy nước ào ạt theo sự tiếp nhận của hai con mắt, cộng thêm những truyện sex đọc được trên truyen3x.xyz (tôi biết truyen3x.xyz nhờ một lần thấy Liên vừa ngồi xem điện thoại vừa thủ dâm, rồi cô nàng giới thiệu cho tôi trang web này), cùng một lúc tôi tiếp nhận quá nhiều cái làm cứ nghẹn dần cái cơn khát dục vọng, tôi tự nghĩ mình có phải là loại phụ nữ dâm đãng không? Sao mình lại thế này, nó có gì đáng để mình phải thèm khát đến vậy chứ, dằn lòng không xem nữa và trở về nhà, một giấc ngủ trưa không trọn vẹn vì bứt rứt như thiếu cái gì đó.
Tối đó tôi và anh ta gặp nhau, anh mời tôi cùng đi sinh nhật một người bạn, tôi mặc chiếc váy ngắn màu vàng, chọn chiếc lót cực chuẩn và chính nó đã đưa bộ ngực tôi lồ lộ đi dôi với chiếc váy, nhìn lại một lần cuối cùng trước khi ra khỏi phòng, tạm chấp nhận bản thân với một nụ cười sau khi bước ra khỏi phòng.
Anh ta đang nhìn tôi từ đăng xa xa, ánh mắt đó không rời khỏi tôi một chút nào, nhất là cái nhìn chăm chú vào cặp vú, dường như là tôi đang chuẩn bị để bắt đầu làm nô lệ cho tình dục, đúng đúng là nô lệ của tình dục, nô lệ của chính dục vọng của tôi chứ không ai khác, cuộc vui cuối cùng cũng tàn sau hơn 10h, anh đã ngà ngà say, ánh mắt anh nói cho tôi biết tôi chẳng cần phải làm gì cả mà chỉ việc chờ anh lên tiếng trước, anh cho xe bon bon trên đường rất chậm, chậm đến mức không thể chậm hơn và cuối cùng dừng lại ở một con đường thoáng vắng.
Tôi cảm nhận được điều tôi cần đã đến, anh quay người lại sau khi bước xuống xe và nói:
– Hôm nay mình đừng về nhà có được không?
Tôi không trả lời, anh tiếp tục:
– Em rất quyến rũ, quyến rũ hơn tất cả những lần anh đã gặp em.
– Anh muốn đến với em chỉ vì em quyến rũ thôi sao.
– Không chỉ vì như vậy mà còn vì anh thấy dường như mình yêu em.
Tôi chẳng cần biết đó là lời nói dối hay là lời nói thật, vì tôi không còn cảm giác tin tưởng những người đàn ông nữa.
Vẫn tôi là người chọn nơi dừng lại, tôi cũng không quên nói ngắn gọn một chút về cuộc đơi của mình, tạm đủ để anh biết tôi không phải là một cô gái con trinh trắng, anh chẳng có gì ngạc nhiên, hay là vì không có thời gian để suy nghĩ thêm gì nữa.
Vào đến nơi, tôi cũng thoáng chút e ngại, dợm bước đến chiếc bàn trang điểm, đặt từ từ những món đồ trang sức trên người xuống, nhìn vào tấm gương trước mắt tôi bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn mình, để lảng tránh đi điều đó tôi tháo vội chúng và bước vào toilet.
Tắm đã trở thành hình thức quen thuộc trước khi bắt đầu bước vào dục vọng của tôi, tắm xong thay vì trút bỏ y phục và dùng chiếc khăn bước ra ngoài nhưng tôi không làm vậy, tôi vẫn mặc lại nó và từ từ bước ta với nụ cười nhẹ nhàng, tôi thấy anh thoáng chút thất vọng, tiến lại gần anh tôi giục:
– Đến anh rồi đó, anh còn tỉnh táo chứ?
Anh gật nhẹ đầu và bước vào trong.
Trong thời gian chờ đợi, tôi bắt đầu suy nghĩ, không biết mình làm thế này liệu có để lại những hối hận vào ngày mai không? Bây giờ mình rút lui vẫn còn kịp, đó là lý trí, lý trí lúc nào cũng nhắc nhở người ta như thế nhưng dục vọng lúc nào cũng chiến thắng trong những hoàn cảnh nó có nhiều lợi thế hơn.
Anh đã bước ra, anh chỉ quấn tạm chiếc khăn trên cơ thể, anh to con hơn Hiếu (Tên người yêu trước của tôi).
Tôi đang nằm, hai chân duỗi thẳng, hai tay đặt trên bụng, anh tiến lại gần và ngồi ngay bên cạnh tôi, mắt nhìn tôi bắt đầu nói:
– Em có hối hận vì ngày hôm nay không?
– Nếu em nói hối hận thì anh sẽ cùng em rời khỏi nơi đây ngay bây giờ không?
– Em đủ thông minh để biết câu trả lời rồi còn gì.
– Vậy thì đừng hỏi em có hối hận không? Nếu có hay không thì cũng không thay đổi được cục diện này nữa, vậy hãy cứ bắt đầu những gì cả anh và em đều muốn đi, đừng tìm hiểu xem phía sau cuộc vui này là gì.
– Anh gật gật đầu và nằm ngay bên cạnh tôi.
Chưa vội vàng anh lại bắt đầu hỏi:
– Anh không nghĩ rằng mính lại có thể dễ dàng có được em đến vậy, còn nguyên nhân nào sâu xa hơn để giải thích cho việc này nữa không?
Tôi im lặng không nói gì, chỉ lẳng lặng nằm im bất động, anh đã chạm đến nỗi đau của tôi, tôi ước gì lúc này đây người nằm bên cạnh mình là Hiếu chứ không phải anh, nếu là Hiếu thì tôi đã có thể ôm Hiếu trong vòng tay với tất cả những nỗi niềm hạnh phúc, còn anh, cảm giác xa lạ khiến tôi không thể chạm vào anh được.
Anh không hỏi và cũng không nói thêm gì nữa, anh đã bắt đầu hành động, anh đã hôn, hôn lên đôi môi từ lâu khô hạn của tôi, tôi cũng đáp trả lại anh thật cuồng nhiệt như chính sự gấp gáp của anh, dục vọng thật sự đã trỗi dậy, nó đang dần lấn át hết tất cả mọi thứ xung quanh.
Tay anh đang cởi những mảnh vải trên cơ thể tôi, từng thứ, từng thứ một được rủ bỏ cho đến khi tôi thấy cơ thể mình không còn gì nữa, sự trống trãi đến kỳ lạ, nếu là trước mắt Hiếu tôi sẽ có cảm giác an tâm giao tất cả trong tay Hiếu và nhắm đôi mắt mình lại để chờ đợi, còn với anh, tôi không có cảm giác an toàn đó, mắt cứ mở chừng chừng như theo dõi mọi thứ.
Anh ngắm một lượt xung quanh, kéo tôi ngồi dậy đặt tôi ngồi vào lòng anh, tôi đã thấy thằng em anh thẳng đứng, nó thật lực lưỡng, có lẽ là lớn hơn của Hiếu, ngồi phía sau tôi, anh dùng tay nắn bóp cặp vú, và rồi từ từ đưa nó xuống, anh đã chạm, chạm vào nó, tuy cảm giác chưa thật sự khiến tôi thấy sung sướng nhưng cũng tạm đủ để nước đang bắt đầu chảy, một tay anh nắn vú, một tay anh bắt lần mò vào con chim bé bỏng đang đợi chờ của tôi, anh dùng hai ngon tay quẫy đạp trong nó, tôi bắt đầu thấy đau, tôi chưa cảm nhận được cái sung sướng như từng được bàn tay Hiếu chạm vào mà chỉ có mỗi một cảm giác là đau.
Cố gắng tự tạo cảm giác cho mình bằng cách suy nghĩ đến sự mơn trớn của Hiếu nhưng cũng chỉ cải thiện được đôi chút kết quả, được một lát anh, anh đầy tôi nằm xuống, tôi an tâm chiêu thức mới có lẽ sẽ tốt hơn, lai là hôn, anh hôn nhẹ nhàng từ làn môi xuống cổ và xuống cặp vú như khúc dạo đầu mà bắt cứ ai cũng phải làm, tay anh lại mò mẫm vào nó, lần này có phần nhẹ nhàng hơn lúc nãy cùng sự kết hợp của liếm vú tôi đã bắt đầu có cảm giác, tôi phát ra âm thanh nhẹ nhẹ để kích thích anh và đưa anh vào quỹ đạo của tình dục.
Mông tôi bắt đầu lên xuống thật nhịp nhàng, chân duỗi thẳng mỗi lúc anh vô tình chạm vào hột le, cứ thế anh quét lên xuống liên hồi mỗi lúc một nhanh hơn, nhưng cảm giác cũng chỉ dừng lại ở đó, chỉ càng lúc càng thụt lùi đi chứ không gia tăng, lúc này trong đầu tôi hiện rõ cảm giác tội lỗi, không hiểu sao tôi lại nghĩ đến Tâm và đến Tuấn, cảm giác tội lỗi đang dần dần chen lấn nhau bước vào cuộc vui này, làm nó mất đi phần nào hứng thú, và rồi cái còn lại lúc này chỉ có đau, tôi có cảm giác nước không còn chảy nữa, vùng âm đạo trở nên khô rát, tôi chưa biết vì lý do gì đã để hiện trạng này xảy ra, sự thèm khát dục vọng, sự chuẩn bị để đến được với dục vọng mà giờ lại trở nên như thế này.
Tay anh vẫn cứ mò mẫm bằng những chiêu thức không có gì là khơi gợi, với tôi anh đã thất bại, tôi không muốn nằm mãi đó với cái cảm giác này nữa, tôi không muốn chờ đợi một cảm giác mới lạ nào xuất hiện nữa mà trong phút chốc này mà chỉ muốn kết thúc nó thật mau, với những suy nghĩ đó, tôi vùng dậy như một kẻ đang chịu sự khống chế muốn thoát ra khỏi vòng vây.
Tôi nhanh chóng đẩy anh nằm xuống giường và hành động, tôi không hôn anh từ từ như vẫn thường làm với Hiếu, mà dang hai chân anh ra để đưa đầu lưỡi mình chạm vào đầu dương vật anh, nước của anh đã ra khá nhiều, tôi có cảm giác ớn ớn khi làm cái việc này với anh, nhưng tôi không thể chọn lựa nữa, nhắm mắt lại và bắt đầu nút, hay tay nắn bóp hai hòn của anh, hai động tác này làm cùng một lúc dường như đã đưa anh vào khoái lạc của tình dục, chân anh cứ dang rộng ra mỗi lúc môt quá cỡ, kèm theo những tiếng rên khe khẽ và lớn dần.
Anh đã rơi vào khoái lạc, tôi cũng bắt đầu thấy hưng phấn trở lại, tôi đưa lưỡi mình lướt nhẹ nhàng từ hai cái hòn lên trên, và lướt nhè nhẹ xung quanh nó, sau cùng là ngậm nó và nút thật mạnh liên hồi lên xuống cho tới khi sự kích thích lên đến tột đỉnh, lúc này anh đã ngồi bật dậy, tôi hiểu rằng nếu tiếp tục nữa thì anh sẽ xuất tinh mất, nếu là lúc này thì có lẽ tôi sẽ làm cho anh xuất tinh ngay nhưng hưng phấn trong tôi đã trở lại, tôi cũng muốn hưởng thụ cảm giác sung sướng.
Và rồi tôi thấy anh đang loay hoay dường như là đang đeo bao, tức là anh không dám hôn con chim bé nhỏ của tôi, hay là anh không thể chờ đợi thêm nữa, tôi nhắm đôi mắt mình lại mình lại và mặc kệ, đồng thời tạm thỏa mãn với mình rằng cảm giác cho cái dương vật kia vào cơ thể cũng đủ làm mình thấy sung sướng rồi, anh đã thực hiện xong nghĩa vụ bảo vệ.
Anh dùng cách mới lạ hơn, anh cầm một chân tôi giơ lên thật cao, trong tư thế nằm một bên, anh từ từ đưa thằng em quá khổ của mình vào, công nhận là nó lớn thiệt, lớn hơn của Hiếu, mới chỉ đưa vào được một lát mà tôi đã thấy đau rát không thể tả, giống như làn đầu tiên quan hệ vậy.
Và rồi một tiếng á thật lớn vang lên cũng là lúc anh đã hoàn toàn nằm gọn bên trong vùng âm đạo nhỏ bé, vào thẳng được bên trong cảm giác đau không còn nữa mà thấy ấm ấm. Tiếp theo anh bắt đầu nhấp.
Một cái… hai cái… cứ từ từ nhẹ nhàng, nước tôi bắt đầu ào ạt tuôn ra, cảm giá sung sướng đang lan tỏa khắp cơ thể, đầu óc mụ mậm dần, miệng phát ra âm than theo nhịp, âm đạo bắt đầu co thắt, và co thắt càng lúc càng dữ dội và rồi cảm giác khoái lạc càng lúc càng gia tăng hơn vì anh nhấp nhanh hơn và mạnh hơn, tôi có cảm giác như vùng âm đạo bị chà sát liên hồi, đau buốt vô hạn nhưng cũng không kém phần sung sướng.
Chợt anh dừng lại, hơi hối tiếc vì phải gián đoạn khoái cảm trực trào, và rồi giống như một sự sắp đặt, tôi vô tình đã chạm phải chiếc bao cao su anh vừa rút ra, tôi thấy nó dường như là tua tủa cái gì đó màu đen đen, bất giác tôi muốn xem rõ cái gì đang tồn tại thế này.
Anh như chưa biết tôi đang chăm chú đến cái vật bao bọc thằng em anh, anh lùi dần xuống giường định bắt đầu chuẩn bị tư thế, tôi chợt lên tiếng ngăn anh lại và định hướng cho anh quay lại phía mình. Anh đang ngồi ngay bên cạnh tôi như chờ đợi, tôi đã nhìn rõ, nó là chiếc bao được kết thêm những sợi gai màu đen bằng cao su mềm mại, tôi như nghẹn đắng trong cổ họng vì cái vật mình vừa nhìn thấy, nhưng cũng gắng bình tĩnh và tỏ thái độ như không có gì, tôi có thói quen tôn trọng Hiếu không bao giờ để Hiếu phải cụt hứng giữa chừng và thói quen này đang được thể hiện với anh.
Anh như không hề quan tâm đến tôi đang làm gì, không hề đặt câu hỏi vì những gì đang xảy ra, thoáng chút thất vọng đến trong tiềm thức nhưng cũng đặt mình vào hoàn cảnh tự xoa dịu mình, anh kéo tôi dần ra phía giường, đặt chiếc gối dưới mông tôi, với tư thế nằm này không dễ chịu chút nào đối với tôi hiện tại, nhưng vẫn còn có thể tạm chấp nhận được để hợp tác với anh cho kết thúc chuyện này nhanh chóng.
Tôi vẫn đang miên man suy nghĩ và làm theo tất cả những gì anh chỉ đạo, và lúc này đây tôi đã thấy đau đồng nghĩa anh đã cho hẳn được toàn bộ dương vật vào bên trong âm đạo, âm thanh từ tôi đã xuất hiện nhưng giờ đây không còn là những tiếng á thể hiện sự sung sướng nữa mà là phẫn nộ, vì anh càng lúc càng trở nên thô bạo hơn, dường như đang dùng hết sức mình để hưởng thụ cảm giác của bản thân mình mà không hề nghĩ đến tôi cộng thêm chiếc bao cao su mang dáng dấp đáng ghét kia nữa, cũng là lúc này thoáng lấp ló đâu đó Hiếu lại xuất hiện trong tiềm thức với những ý nghĩ chưa bao giờ Hiếu đối xử với tôi thô bạo đến vậy, cảm giác như bị chà đạp ngay trên giường làm tôi mất hết hứng thú dồng nghĩa với việc nước đã ngưng hoạt động, vùng đó giờ trở lại rát, nhìn sắc thái của anh đang rất thỏa mãn, tôi hiểu một điều nếu ngay lúc này mà bắt anh ta dừng lại thì thật đúng là tàn nhẫn, tôi phải cố gắng đóng hết vai diễn của mình rồi sẽ tính sau.
Nghĩ là làm, tôi muốn làm cho anh tăng thêm sự kích thích, tôi dùng những âm thanh lớn hơn kèm theo một vài thủ thuật nho nhỏ kết hợp cùng khuôn mặt mình, đẩy anh ta lên tầng số cao và tôi không phải chờ đợi quá lâu, anh ta đã xuất tinh, tôi nghe có luôn khí đang chạy ồ ạt từ đầu dường vật chuyển xuống, không cần phải chờ đợi thêm nữa tôi nhanh chóng rút hẳn mình về và bước thật nhanh vào toilet.
Đau rát cực độ khi xả nước để tẩy rửa những thứ đó, kèm theo có chút gì đó phẫn nộ khiến đầu óc tức tối khôn nguôi. Anh đang bước vào cùng lúc tôi bước ra, không nhìn đến anh tôi lầm lũi quấn chiếc khăn thật chặt và thả mình xuống chiếc nệm thật êm ái, phủ chiếc mền nhẹ khỏe lấp đi phần bụng, tôi lấy chiếc gối của mình đặt ngay giữa giường như để tránh sự lấn chiếm của đối phương.
Anh đã ra, có vẻ gì đó ngơ ngơ như không hiểu, có lẽ giờ anh mới ngờ ngợ suy nghĩ đến những gì đã diễn ra, cũng đặt mình nằm xuống và dùng cánh tay của mình kéo giật tôi về phía anh, cảm giác của tôi giờ đây làm sao có thể để anh ta ôm được nữa cơ chứ, đúc kết tất cả những gì đã xảy cách đây hơn 1h đồng hồ đã khiến tôi thấy chán ngán anh vô hạn. Tôi không chống cự với một con người hơn mình hoàn toàn về thể xác đó mà cứ nhẹ nhàng bằng lời nói để thể hiện cái điều mình muốn:
– Em không quen để người khác ôm mình khi ngủ, anh có thể tôn trọng điều này được rồi đó.
Anh buông tôi ra và từ từ bằng những câu hỏi:
– Em sao vậy, dường như em có điều gì đó không hài lòng về anh phải không?
– Anh có thể tự mình xem xét và nhận ra vấn đề thay vì cái gì cũng hỏi chứ.
– Anh không phải là người đàn ông nhạy bén với phụ nữ và nhất là với em, em là loại phụ nữ khó đối phó nhất mà anh từng gặp, vậy thì em kêu anh phải xem xét như thế nào đây?
– Được thôi, nếu anh đã cho rằng bản thân mình thiếu phản xạ như vậy và tôi là người phụ nữ rắc rối thì không cần phải nói nữa, ngủ thôi, ngày mai nói tiếp.
Nói xong tôi nhắm mắt cho tất cả chìm vào bóng tối và lặng lẽ quay sang một bên để cảm nhận sự trống trải của trái tim mình đang lan tỏa.
Anh cũng vậy, nhưng chỉ được một lát, anh như không thể chịu đựng được không khí này, kéo mạnh tôi quay sang anh và nói trong tưc giận:
– Em làm sao vậy, thật ra em muốn gì, anh không thể ngủ như thế này cho đến ngày mai, em đang xúc phạm đến một người đan ông trong anh rồi đó.
– Tôi xúc phạm anh khi nào, tôi chỉ hỏi anh hai vấn đề thôi.
– Thứ nhất anh coi tôi là gì, tôi không thích người ta sử dụng những thứ đó trên người của tôi, tôi không biết cái loại bao đó mang ý nghĩ như thế nào đối với những người đàn ông các anh, nó làm gia tăng cảm giác hay gì gì đó thì mặc kệ nhưng nó không được sử dụng với tôi. Bản thân tôi đang có cảm giác bị anh biến thành nô lệ tình dục cho chính cảm giác của anh rồi đó, tôi chỉ có thể làm nô lệ tình dục của chính tôi thôi anh hiểu chứ.
– Thứ hai anh có tôn trọng tôi không, anh có coi tôi là một người bạn tình của anh không, anh có quan tâm đến cảm giác của tôi không?
– Anh làm tôi quá thất vọng, tôi khát khao tình dục nhưng không vì vậy mà tôi để cho người khác có quyền chà đạp lên mình.
Nói xong những điều tức tối trong lòng, tôi có cảm giác nhẹ hẳn đi không còn thấy tức giận nữa, còn anh lúc này, tôi thấy anh đang dần dân thay đổi sắc diện, và lặng lẽ hồi lâu không trả lời, anh tìm chai nước đưa cho tôi và nói:
– Hãy nghe anh giải thích được không?
– Giờ đây tôi nghĩ mình cần cho anh nói lên suy nghĩ của mình.
– Anh không nghĩ em lại phẫn nộ đến như vậy trước những điều này, em có cái nhìn quá khắt khe với mọi thứ, anh xin lỗi vì đã quá sơ suất trong mọi chuyện.
– Câu xin lỗi này đã đủ dừng lại mọi chuyện rồi, em chỉ nói để anh hiểu và cần suy nghĩ lại về cách làm của mình thôi, không phải em là người phụ nữ khắt khe mà ai cũng giống như em nhưng có điều dục vọng của họ đi đến đâu để có thể chịu đựng dến mức nào, và điều quan trọng hơn hết họ có dám nói ra những điều họ muốn nói không?
Dừng lại tại đó với sự hài lòng của cả hai, tôi và anh mỗi người quay về một hướng để theo đuổi suy nghĩ riêng của mình và rồi cũng chìm dần vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau anh đưa tôi về nhà, suốt dọc đường đi anh không nói lời nào và tôi cũng theo đó im lặng.