Truyện sex Tru Tiên
Chương 15
Tối ấy, Trương Tiểu Phàm trở mình trằn trọc, khi đêm dần buông, mới mơ mơ hồ hồ thiếp đi. Nhưng đến nửa đêm Tiểu Phàm đột nhiên tỉnh giấc. Cảm giác căng tức nơi dương vật, thèm khát cơ thể nữ nhân tự nhiên lại xuất hiện. Y nào biết, cảm giác này vốn dĩ rất bình thường ở các nam nhân đến tuổi trưởng thành vốn có thể kìm hãm nhưng vì y có mang trong người Phệ Huyết Châu, vốn là vật ưa tinh khí bậc nhất thiên hạ, nay lại có thêm cây gậy Nhiếp Hồn, hai pháp bảo đó lúc này vẫn chưa hấp thụ đủ tinh khí và dâm thủy cho mình nên đã ra sức kích động cảm giác điên cuồng trong cơ thể y.
Tiểu Phàm vật vã lăn lộn hồi lâu mà không sao đè nén được sự ham muốn. Mà giờ thì Làm gì có ai để cho y xả cơn thèm, chắc là phải thủ dâm thôi. Tiểu Phàm nghĩ thầm như vậy. Đúng lúc y định thò tay vào trong quần để thủ dâm thì chợt có tiếng chó sủa vang. Tiếng con chó như đánh thức bản thân y. Giây lát trấn áp được cảm giác ham muốn đó. Tiểu Phàm bật mình dậy, đẩy cửa phòng đi ra ngoài. Cây côn lắc lư, nhưng không bay theo được chủ nhân của nó.
Chạy ra ngoài, Tiểu Phàm chỉ thấy ngoài trời, ánh trăng vằng vặc, soi sáng cõi nhân gian. Lúc này có lẽ đã vào cuối giờ Hợi. Đại Trúc Phong phòng rộng người ít. Vì thế phòng của y cũng nằm khá tách biệt so với những bọn sư huynh Tống Đại Nhân. Trước mặt y, con khỉ xám y mang về hồi chiều và Đại Hoàng – con chó do Điền Bất Dịch nuôi từ nhỏ đang đuổi nhau.
Con khỉ tuy rất nhanh nhẹn có điều Đại Hoàng đã sống hơn 300 năm. Tuy không phải linh thú thượng giới nhưng cũng rất thông minh. Nó di chuyển theo đường vòng, chẳng mấy đã vây con khỉ vào giữa. Hàm răng con chó há ra khoe bộ nanh trắng ởn, xem ra chỉ cần một miếng táp là con khỉ đi đời. Con khỉ kêu chí choé thất thanh, càng lúc càng to.
Tiểu Phàm thấy nguy vội kêu lên:
– ĐẠI HOÀNG!
Con chó này ngày thường rất thân với y. Mỗi lần y nấu ăn đếu cho nó mấy miếng thịt do vậy rất biết nghe lời. Giờ nghe thấy tiếng y gọi thì liền đứng im, thôi không sủa nữa. Con khỉ thấy cơ hội trước mắt, đời nào bỏ lỡ, liền tung mình chạy đi. Tiểu Phàm thấy đêm đã khuya, để con khỉ này đi lăng quăng nhỡ vào quấy rối sư phụ Điền Bất Dịch thì thật không hay chút nào. Y liền vội vã chạy theo.
Con khỉ chạy càng lúc càng nhanh, quanh co theo những tảng đá trên Đại Trúc phong, Tiểu Phàm cũng ra sức rượt theo. Đang chạy bỗng nhiên y thấy trước mắt có một vùng sương khói mờ ảo. Hơi nước từ đó cuồn cuộn bốc lên. Y chợt nhận ra mình đã tiến vào phía sau hậu viện của Thủ Tĩnh Đường. Đây vốn là nơi ở của gia đình Điền Bất Dịch, ngày thường bọn đệ tử không bao giờ dám tiến vào. Nín thởi, Trương Tiểu Phàm vội đi thật chậm lại, rón rén, hắn nghĩ thầm nếu để sư phụ phát hiện thì cái mạng nhỏ bé của mình không biết có giữ được không. Nhưng bản tính tò mò hắn vẫn muốn biết làn khói trước mắt là gì nên đánh liều tiến tới. Nấp sau một tảng đá lớn, cao gần đầu người, hắn khẽ hé mắt trông sang. Đột nhiên hai mắt hắn mở to hết cỡ, miệng há ra, xuays chút nữa thì đã hét lên rồi.
Thì ra trước mặt hắn cũng là một hồ nước, có lẽ quanh đây có một nguồn nước nóng nào đó chảy ra nên mặt hồ cuồn cuộn hơi. Nhưng đó chưa phải điều đáng lưu tâm nhất, ở bên kia mép hồ. Có hai người phụ nữ đang khoả thân tắm. Chính là sư nương Tô Như và sư tỷ Điền Linh Nhi. Linh Nhi bây giờ thì không nói, nhưng sư nương Tô Như ngày thường hắn đều kính ngưỡng như tiên trên trời, dung mạo nàng hoa nhường nguyệt thẹn nhưng dù một chút tạm niệm với nàng trong đầu, Tiểu Phàm cũng không bao giờ dám nghĩ tới.
Nhưng…
Lúc này cà Linh Nhi và sư nương Tô Như của y đều đang không một mảnh vải. Từ bụng trở xuống đều chìm dưới nước nhưng dưới ánh trăng, hai bộ ngực căng đầy sức sống đang lồ lộ, hấp dẫn, mời gọi. Trương Tiểu Phàm nuốt khan một cái, nhìn không chớp mắt.
Bất chợt Tô Như lên tiếng:
– Linh Nhi, hôm nay con với Tiểu Phàm đi đâu, nói thật cho mẹ nghe?
Tiểu Phàm trống ngực đập thình thích khi nghe Tô Như hỏi vậy. Còn Linh Nhi thì cười hì hì:
– Con với y chỉ đi bắt con Tiểu Hôi ở trên núi thôi mà.
Phải mất một lúc Trương Tiểu Phàm mới hiểu ra, Tiểu Hôi chính là cách Linh Nhi gọi con khỉ nhỏ. Tiểu Hôi, Tiểu Hôi. Cái tên nghe rất hay. Từ đó trở đi y gọi con khỉ là Tiểu Hôi.
Sư nương Tô Như vốc một ít nước, tưới lên bộ ngực trần của mình. Dưới ánh sáng lấp loáng của trăng mười bốn, bộ ngực của nàng rực lên, đầy gợi dục. Nàng ôn nhu nói với con gái:
– Hai đứa đều lớn rồi. Phải tự biết suy xét chứ. Đạo hạnh của cả hai đền chưa cao. Đi xa như vậy nhỡ gặp địch nhân thì ai cứu được các ngươi?
Tô Như tuy tuổi đã hơn 200 nhưng là một mỹ nhân chốn tu đạo, hơn nữa đạo hạnh của nàng lại vô cùng cao thâm, nó giúp cho nàng gần như mãi mãi giữ đực nét thanh xuân phơi phới, vì vậy mà trông nàng lúc nào cũng chỉ như mới ngoài 30 một chút. Tất cả là nhờ nàng tu luyện cần mẫn nên vẫn giữ nguyên được nét thanh tân của một phụ nữ đang tuổi hồi xuân. Cơ thể nàng nở nang, mang đầy nét nhục cảm. Trong khi đó Linh Nhi cũng 27, 28 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của một người con gái, thân hình nảy nở mang theo niềm khao khát mãnh liệt của tuổi thanh xuân. Thân hình nàng thực sự không kém gì mẹ, căng đầy nhựa sống, cuốn hút vô cùng. Núm vú của nàng so với của mẹ có phần đỏ hơn nhưng bộ ngực của Tô Như lại to hơn một chút xíu.
Đối với Trương Tiểu Phàm lúc này quả như đang ở nơi bồng lai tiên cảnh. Chỉ thấy Linh Nhi toét miệng cười không trả lời mẫu thân. Tô Như thở dài một tiếng nói:
– Thôi, con lên mặc quần áo, đi ngủ trước đi. Ta ngâm mình thêm chút nữa.
Ngâm mình trong nước ấm, ngẫm nghĩ và luyện công vốn là việc Điền phu nhân đã làm rất nhiều. Linh Nhi cũng không lấy làm lạ, nàng vâng khẽ một tiếng rồi liếc ánh mắt về phía mẹ, nở một nụ cười nham hiểm rồi bước lên bờ. Trương Tiểu Phàm lại một lần nữa mở to con mắt. Dù nàng quay lưng lại phía y nhưng vẫn thấy rõ chiếc eo thon, cặp mông săn chắc, hồng hào thường ngày đung đưa theo nhịp bước lúc này đều hiển hiện trước mắt y. Cơ thể này vừa mới hồi chiều y đã hành hạ, đã vần vũ đến tê dại, thế nhưng giờ đây khi nhìn thấy thân hình đó uyển chuyển trước mắt mình, lửa dục trong lòng Tiểu Phàm lại bùng cháy dữ dội, con cặc y nở to ra, giật giật trong quần. Giữa thiên nhiên hùng vĩ này, nàng như một bức tượng thánh nữ. Lộng lẫy mà kiêu sa. Càng nhìn càng thèm khát. Nếu như không có Tô Như ở đây, có lẽ y đã không chịu nổi, nhào tới mà ăn tươi nuốt sống cơ thể Linh Nhi rồi.
Thoáng chốc, Linh Nhi đã mặc xong trang phục, mất dạng sau rặng cây chỉ còn Tô sư nương trầm mình dưới làn nước. Trương Tiểu Phàm vẫn không dám nhúc nhích, hắn thở thật khẽ, nhìn nàng không chớp mắt. Thời gian cứ thế trôi.
Chừng cạn tuần trà, Tô Như bỗng bất ngờ lên tiếng:
– Tiểu Phàm, xem đủ chưa, còn không mau ra đi.
Tiếng nói của nàng vốn nhẹ nhàng nhưng đối với hắn thì khác đéo gì tiếng sấm nổ bên tai. Hắn thầm rủa bản thân mình ngu ngốc. Một Linh Nhi cũng dễ dàng phát hiện ra khi bị hắn rình tắm thì với đạo hạnh của Tô Như, một con ruồi còn chẳng lọt qua mắt bà, nói gì một gã như hắn. Nghĩ đến đây hắn không rét mà run. Không biết Điền Bất Dịch có phát hiện ra hắn không? Liệu sư nương có nói với sư phụ không? Nếu vậy thì đời hắn chắc chắn chấm dứt! Phút chốc hàng trăm nỗi lo sợ hiển hiện trong óc.
Như biết được tâm tư của Tiểu Phàm, Tô Như mỉm cười khẽ nói:
– Ngươi yên tâm đi, sư phụ ngươi tối nay đã đến gặp Đạo Huyền chân nhân rồi, mai người mới quay về. Ta cũng không nói với ông ta đâu. Ngươi bước ra đi.
Trương Tiểu Phàm biết không thể ẩn nấp được nữa, thêm nữa mấy lời của Tô Như đã làm hắn vững dạ thêm rất nhiều. Hắn thở dài, ráng sức bước ra. Đứng trên bờ hồ. Đối diện với sư nương.
Dưới ánh trăng huyền bí. Một cảnh tượng kì ảo đang diễn ra. Một thanh niên 17 – 18 tuổi đứng trên bờ, khuôn mặt lo lắng, sợ sệt nhưng vẫn không giấu được vẻ háo hức, thèm khát. Dưới hồ, một vị phu nhân, tư dung xinh đẹp, đoan trang, hiền thục, dầm nửa mình xuống nước, hai đầu vú nhấp nhô theo sóng nước, vừa gợi tình vừa mang vẻ đẹp huyền ảo.
Tô Như mỉm cười nói:
– Có vẻ ngươi cũng đã lớn rồi đấy nhỉ.
Dừng một lát nàng nói tiếp:
– Kéo quần ngươi ra ta xem nào.
ẦM…
Một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu Tiểu Phàm, Lời nói này đối với hắn còn kinh dị hơn cả chuyện hắn bị hút Tinh khí hồi chiều. Hơn nữa, lời nói của Tô Như làm hắn bật chợt nghĩ tới Điền Linh Nhi, lần đầu tiên khe con cặc trước mặt Linh Nhi, nàng cũng nói với hắn y như câu nói ban nãy vậy. Nhưng y đâu dám từ chối, vả chăng y cũng không muốn từ chối. Y lúng túng kép quần xuống, để lộ ra cây ngọc đang vươn cao, to lớn, sẵn sàng nhả đạn của mình. Tô Như giật mình khẽ một cái, mắt nàng thoáng vẻ ngạc nhiên, nhưng rồi nàng cười nói:
– Hihi… cũng không tệ, xem ra sau này đây sẽ là pháp bảo chính của ngươi đây.
Nói đến đây nàng cất tiếng cười. Tiếng cười thích thú của nàng như vang khắp hậu viện Thủ Tĩnh Đường. “Soạt…” Tiểu Phàm giật mình nhìn xuống… Tô Như đang ở dưới hồ chợt đứng thẳng lên bước lên bờ.
– OHHHHH…
Trương Tiểu Phàm không kìm được cảm xúc, hai tay đưa lên bịt miệng, ồ lên một tiếng đầy khoái cảm. Khi nãy Linh Nhi đứng dậy, lộ thân trên bờ, Tiểu Phàm đã dường như không thể kìm hãm thèm muốn. Nhưng giờ đứng trước cơ thể tuyệt đẹp của sư nương, y còn bị kích động dữ dội hơn. Không phải là do Tô Như đẹp hơn cả con gái của nàng, mà cơ thể này, y có nằm mơ cũng không bào giờ nghĩ có ngày mình được chiêm ngưỡng. Thân thể trần truồng của Tô Như lần đầu tiền ở một khoảng cách quá gần ánh mắt rực lửa của Tiểu Phàm. Nếu như chưa từng nếm mùi nữ nhân, chưa từng trải qua ái ân mặn nồng, có lẽ Tiểu Phàm đã không chịu nổi mà xuất khí đầm đìa ra rồi.
So với con gái mình, cơ thể trưởng thành hơn, thuần hoàn mỹ hơn và trông từng trải và kinh nghiệm hơn. Mọi điểm trên thân hình nàng đều hoàn hảo. Khuôn mặt đẹp quý phái lúc này đang nở một nụ cười đầy khiêu khích, thoáng chút nét dâm đãng như không hề đượm vẻ trần tục. Gò ngực căng đầy, nhô cao, săn chắc không có chút dấu vết nào cho thấy đã từng có đứa trẻ bú qua. Cơ thể nàng uốn lượn tiếp tục xuống đến vòng eo mềm mại, đầy đặn. Cuồi cùng nơi giữa hai chân là chùm lông đen mịn, mượt mà. Điểm trên đó là vài giọt nước, lấp loáng dưới ánh trăng. Đôi chân thẳng tắp như thu hút mọi ánh mắt nam nhân. Trương Tiểu Phàm tự cảm thấy mình quả thật có phúc. Thường ngày nàng đều mặc áo thụng dài, ngoài bộ ngực vun cao vời vợi ra thì mọi đường cong trên cơ thể đều bị chiếc áo choàng ngoài che dấu. Đám đồ đệ Đại Trúc phong đối với bà kính ngưỡng như một vị thần. Hình ảnh đầy nhục cảm như thế này, có lẽ ngoài Điền Bất Dịch ra, Tiểu Phàm gần như là người thứ hai được thưởng thức.
Đôi mắt đen lóng lánh đẹp đến mê hồn đang liếc nhìn Tiểu Phàm với một nụ cười đầy khiêu khích. Tô Như quay người lại về phía y, cúi xuống nhặt quần áo đang để trên tảng đá gần đó. Khi nàng gập người xuống, âm hộ của Tô Như theo đó mà nhô ra, chĩa thẳng về phía Tiểu Phàm. Hai mép thịt hồng hồng lộ ra, trên đó lún phún vài sợi lông, những giọt nước chưa khô hết như những giọt sương trên lá buổi sớm mai. Cảnh tượng như trong cõi liêu trai.
– Ưm… ư…
Tiểu Phàm khẽ phát ra một tiếng rên nho nhỏ trong cuống họng. Dương vật hắn lúc này đã căng lên đến mức cực đại, chĩa thẳng ra đằng trước, như một cây đoản côn. Cặc Tiểu Phàm ngất ngưởng hướng thẳng về phía cửa mình của sư nương dù hai người đang đứng cách nhau cả trượng. Đến mức này đột nhiên hắn dũng cảm hẳn lên. Sự rụt rè hàng ngày khi đối diện với sư nương dường như biến mất. Y tiến lên mấy bước, đến sau lưng nàng, đưa tay sờ vào vùng thịt ấm nóng ấy. Tô Như hơi khẽ giật mình, vẻ như nàng cũng hơi bất ngờ khi thằng nhóc này lại liều lĩnh đến thế. Nhưng nàng cũng không đẩy y ra, khóe miệng còn hơi bật cười thích thú. Nàng thực hiện một hành động nữa làm cho hắn như muốn ngộp thở. Đó là Tô Như cúi thêm xuống, khiến cho lồn mình lộ ra thêm nữa, để mặc cho y nắn bóp. Hai mắt nàng khép hờ lại, lim dim thưởng thức cảm giác tuyệt diệu này.
– Ưm… ư…
Tô Như cắn răng lên môi dưới, kìm hãm một tiếng kêu khoan khoái, nhưng nó vẫn phát ra một tiếng rên nho nhỏ như ong vò vẽ trong cuống họng. Trong đêm khuya tĩnh lặng, một con ruồi bay qua Tiểu Phàm còn nghe tiếng cánh nó vẫy nữa là tiếng rên khoái cảm của nàng. Cảm thấy sư nương đang đồng lõa với mình, Tiểu Phàm càng bạo dạn hơn, tay vò bóp bên ngoài mạnh mẽ, rồi đột nhiên ấn một ngón tay vào giữa hai mép thịt.
“Phụp…” cả ngón tay y như ngập chìm trong vũng đầm lầy của Tô Như, ngập lút cán. Cảm giác ấm nóng của dâm thủy Tô Như bao trùm lấy toàn bộ ngón tay của Tiểu Phàm, dâm thủy nhiều đến nỗi nó trào cả ra ngoài, chạy nhễu dệu xuống đùi Tô Như. “Trời… sư nương còn dâm hơn cả sư tỷ nữa” Tiểu Phàm nghĩ thầm như vậy và tất nhiên trong lòng tỏ ra vô cùng sung sướng. Y rút ngón tay ra và ấn mạnh nó vào một lần nữa. “Ót…”.
Tô Như chợt giật nảy mình lên, hai mắt bật mở trừng trừng, miệng không kìm nổi nữa, kêu lên một tiếng dài:
– AAA…
Tiểu Phàm thấy thế động đậy ngón tay liên tục. Lúc đầu chỉ một ngón, sau thọc thêm hai ngón nữa vào. Ngoáy bên trái, cọ bên phải. Điền phu nhân như lạc vào một thế giới khác, hai mắt thất thần, mở to ra, miệng há hốc, rên rỉ theo từng động tác của y. Trương Tiểu Phàm thấy sư nương có vẻ hài lòng lại càng phấn khởi, cử động càng lúc càng nhanh. Tô Như rên cũng to dần, hoàn toàn không còn vẻ tiên phong đạo cốt lúc ban ngày. Dâm thủy trong lồn nàng túa ra tung tóe, ướt đẫm cả những ngón tay của Tiểu Phàm và chảy nhễu dệu xuống hai bên đùi. Giá như lúc này Tiểu Phàm mang theo thanh đoản côn kia thì có lẽ nó đã được một bữa no nê, thoải mái rồi…
Đang lúc mê man với hành động của gã đệ tử trẻ, chợt hắn rút hẳn những ngón tay ra khỏi lồn nàng khiến cho Tô Như không khỏi chới với, hụt hẫng. Nàng còn chưa hiểu hắn định làm gì thì đột nhiên cảm thấy hai mông mình bị banh rộng ra bởi hai bàn tay của Tiểu Phàm. “Quái, không lẽ nó muốn chơi mình luôn”. Nàng mỉm cười thầm nghĩ. Đột nhiên Tô Như cảm thấy một vật vừa mềm mại vừa ẩm ướt đang rà rà trên cửa lồn nàng. Tô Như ngoái lại nhìn thì thấy Tiểu Phàm đã quỳ xuống dưới hai mông nàng, hai tay y đang tách hai mông nàng ra hai bên và mặt gã vục vào cặp mông căng tròn của nàng. Y đang thoải mái liếm khắp âm hộ. Ôi, lâu lắm ấy, phải nói là đã từ rất lâu rồi Tô Như mới lại có được cảm giác này, thật là thoải mái và hưng phấn. Cái lưỡi dài và mềm và nham nhám của Tiểu Phàm rất điệu nghệ, nó quét ngang quét dọc trên cửa lồn nàng, rồi gồng lên, đâm thẳng và ngoáy sâu vào trong. Rất nhanh chóng đã làm cho Tô Như phải bật lên những tiếng rên rỉ tiếp theo:
– Ôi… dza… khá lắm tiểu tử… ư… ư…
Hưng phấn quá đỗi, Tô Như chống hẳn tay xuống nền, sụp luôn đầu xuống bờ hồ và khiến cho hai bờ mông như được đẩy lên cao hơn, Tiểu Phàm thấy thế càng banh rộng cặp mông sư nương ra để y được thoải mái hành động hơn. Lưỡi Tiểu Phàm lúc nãy đã thụt ra thụt vào trong lồn Tô Như cái lưỡi dài của y giống như con rắn ngóc ngách trong sâu thẳm âm hộ nàng, nước nhờn trong âm hộ Tô Như tuôn ra liên tiếp. Hậu viện của Thủ Tĩnh Đường lúc này chỉ còn có nàng và Tiểu Phàm, nàng không sợ bị ai phát hiện nên rất thoải mái, vì vậy mà Tô Như rên rỉ mỗi lúc một to hơn:
– ƯM… A… A… A… KHÁ LẮM… TIỂU TỬ THỐI… A… A… A…
Giống hệt như con gái mình, nàng rên la quàn quại, lắc lư hai bờ mông quét quét ngang mặt Tiểu Phàm khi lưỡi hắn đang khoét sâu, sục sạo trong khe lạch đào suối tiên của nàng. Tiểu Phàm há miệng ngoạm chặt lấy múi thịt đó mà nút mạnh “CHỤT…”
– AAAA… AAAA…
Tô Như cong đầu lên rên lớn khi Tiểu Phàm đang nút mạnh lấy âm hộ của nàng. Miệng y đang hút lấy hút để dâm khí của Tô Như, nếu như có thể nuốt luôn múi thịt đó của nàng vào miệng, chắc y cũng làm rồi. Miệng y dính chặt lấy âm hộ nàng như keo, y đang hôn đắm đuối cái lồn của sư nương như hôn môi tình nhân vậy. Dâm thủy của nàng tuôn ra thật nhiều không sao kể siết…
Cho rằng sư nương đã hoàn toàn vào hùa với cuộc làm tình man dại sau khúc dạo đầu đê mê này, Tiểu Phàm liền đứng lên, y tóm lấy vòng eo thon gọn của nàng, kê dương vật vào cửa lồn Tô Như định dập xuống. Tô Như vẫn giữ nguyên tư thế, nhưng mỉm cười nói với Tiểu Phàm:
– Hihi… khá lắm Tiểu Phàm, nhưng hôm nay ta chưa sẵn sàng, ngươi sẽ không cho vào được đâu…
Tiểu Phàm không trả lời, nhưng mỡ đã dâng tới tận miệng mèo rồi, cung đã giương sẵn sàng vọt đi rồi, không lẽ hắn phải ngừng lại chỉ vì câu nói này của sư nương. Kệ, việc đã tới nước này, đến đâu thì đến. Ý nghĩ đó chỉ vụt loáng qua đầu Tiểu Phàm, tựa hồ chưa tới 2 giây. Nghĩ vậy y nhắm mắt, bặm môi thúc thật mạnh một cú:
“PHỤP…”
Tiểu Phàm đứng hình, tê người mất vài giây, nhưng rồi hắn nhanh chóng nhận ra con cặc của mình lúc này chẳng có cảm giác gì cả, Tiểu Phàm giật mình mở mắt ra.
Nó chưa vào…
Con cặc Tiểu Phàm chưa chui vào trong lồn Tô Như được mà nó chỉ nằm dọc theo khe lồn nàng. Y hấp tấp lấy tay kề đúng cửa lỗ lồn của sư nương và ấn mạnh một cú nữa. Vẫn không vào. Kỳ lạ, không hiểu có mị lực nào ngăn cản mà con cặc dài thườn thượt của y không sao xâm nhậm được vào trong lồn nàng mà nó chỉ chạy dọc theo khe lồn. Tiểu Phàm hơi ngạc nhiên, y chững lại mấy giây nhìn xuống sư nương như muốn hỏi. Có vẻ như rất hiểu thắc mắc của Tiểu Phàm, Tô Như không nhìn lên nhưng nàng bật cười trả lời:
– Hihi… ta đã nói, nếu ta không muốn thì ngươi sẽ không cho vào được đâu mà. Lùi ra đi.
Tiểu Phàm thở trùng xuống, gương mặt y hơi chán nản, thì ra sư nương y có khả năng này, thảo nào nàng rất tự tin khi nói với Tiểu Phàm như vậy.
Buông tay khỏi vòng eo của Tô Như, Tiểu Phàm lùi lại được hai bược thì khựng lại. Con cặc của y bị nàng vươn tay ra phía sau tóm lấy và giữ chặt. Bàn tay mát lạnh của nàng truyền tới khúc côn nóng như lửa của Tiểu Phàm làm cho y thấy rất sảng khoái, cảm giác mát lạnh như lan tỏa ra khắp toan thân y. Chưa hết bất ngờ, Tô Như kéo mạnh con cặc ấy trở lại, nàng vòng tay ra đặt nó lên giữa khe mông của mình và lấy tay đè con cặc.
Tiểu Phàm chưa hết ngạc nhiên thì lúc này Tô Như từ từ khom người cúi dậy, nàng quay đầu nhìn ra phía sau, ném cho Tiểu Phàm cái nhìn lẳng lơ cùng nụ cười dẫm đãng:
– Ư… hihi… nhưng ta có thể dùng tay… và cái khe này… thay nó… giúp ngươi… được không ưhihi?
Tiểu Phàm giật mình mất hai giây, nhưng rồi nhanh chóng trả lời:
– Ư… sư nương… được chứ… được chứ…
– Ư… hihi… vậy thì làm đi… còn chần chờ gì nữa… hihi…
Tiểu Phàm tỉnh ngộ y nhanh chóng ôm lấy vòng eo bé xíu của Tô Như và đây ra đẩy vào con cặc của y trong bàn tay Tô Như và khe mông của nàng. Con cặc y trượt lên, trượt xuống giữa hai khe mông của Tô Như và bị ép chặt bởi những ngòn tay ngọc ngà của Tô Như, cảm giác khít khao không kém gì đang được địt vào một cái lồn thật sự khiến cho Tiểu Phàm cũng vô cùng thích thú, nhất là lại được hành dâm trên cơ thể của một người phụ nữ mà hang ngày hắn tôn kính như một vị thần khiến cho Tiểu Phàm rất nhanh chóng lấy lại cảm giác hung phấn của mình.
Y tóm lấy eo của Tô Như rút ra đóng vào nhịp nhàng y như đang được đóng vào lồn nàng một cách thật sự vậy, con cặc dài thườn thượt của y chạy dọc theo khe mông, xuyên qua lòng bàn tay chạy thò một đoạn dài ngoằng trên lưng nàng, những tiếng bạch bạch vang lên do hai bờ mông của Tô Như va vào đùi Tiểu Phàm vang lên khắp hậu viện của Thủ Tĩnh Đường khiến hắn nghe vô cùng kích thích.
Tô Như lúc này đã rướn người lên, chỉ hơi khom về phía trước, nhưng tay và khe mông nàng vẫn đang ôm chặt lấy con cặc của Tiểu Phàm, sự ma sát làm mông nàng có cảm giác nóng bỏng lên nhưng Tô Như vẫn không chịu thả nó ra. Cặp vú nàng đung đưa, lắc lư liên hồi do cơ thể nàng đang bị rung lên dữ dỗi theo từng nhịp đẩy đưa của Tiểu Phàm. Quá phấn khích, Tiểu Phàm rời một tay khỏi vòng eo của nàng lướt dọc theo cái bụng phẳng lỳ của Tô Như, di chuyển lên trên tóm lấy bầu vú của nàng mà bóp mạnh:
– Ư… ưm…
Tô Như rên khẽ nhưng hình như nàng còn ưỡn ngực ra để cho Tiểu Phàm bóp. Tiểu Phàm thấy vậy thì càng hưng phấn, y vòng nốt tay kia lên ôm chặt lấy bầu vú còn lại, cả hai tay cứ thế bóp nghiến, nhào nặn, vần vũ hai bầu vú căng tràn, đàn hồi và đầy sức sống của sư nương. Tô Như phấn khích vô cùng. Nàng rên ư ử trong họng:
– Ư… ư… ư… ư…
Cái khe mông sâu hun hút của nàng nhịp nhàng chuyển động, lại được bàn tay nàng ấn sâu con cặc vào trong khe, Tiểu Phàm sướng quá, cảm giác làm tình kỳ là này y chưa từng bao giờ được nếm trải, nhưng hung phấn và sung sướng thì không khác gì là y đang được địt vào một cái lồn đầy nhục cảm vậy. Sự cộng hưởng của khe mông với cặp vú căng tròn của Tô Như, kèm theo đó là tiếng rên đầy khoái cảm của nàng khiến cho Tiểu Phàm cơ hồ như không còn chịu nổi nữa, hắn tang tốc, nắc lia lịa, bành bạch như vũ bão vào người nàng khiến cho cả nàng và hắn đang rung lên bần bật:
– AAAA… AAAAA… SƯ NƯƠNG ƠIIIII… CON RAAAAA…
Sau tiếng hét đầy khoái cảm, Tiểu Phàm giật giật cơ thể lien hồi, bắn tiên tiếp 3, 4 dòng tinh trùng đạc sệt, nóng bỏng người lên lưng của Tô Như, chảy nhễu dậu xuống cả hai bờ mông và khe đít của nàng. Tiểu Phàm buông cái cơ thể đầy nhục cảm đó ra, thở dốc. Chỉ thấy Tô Như quay lại, mỉm cười dâm đãng nhìn hắn:
– Hihi… Khá lắm Tiểu Phàm, cũng nhiều ghê nhỉ… có thích không?
– Phù… phù… sư nương… người… đẹp quá… con… con rất thích…
Hắn vửa thở phù phù vừa trả lời Tô Như. Nàng bước gần tới hắn, quỳ trước mặt Tiểu Phàm, cầm con cu của hắn lên, con cu nửa mềm, nửa cứng nhưng vẫn rất to. Đầu khấc Tiểu Phàm rỉ ra một chút nước trong veo. Bằng một ánh mắt kèm nụ cười lăng lơ, Tô Như liếc nhìn lên trên Tiểu Phàm, nàng há miệng ra ngậm luôn đầu khấc đó của y mà nút thật mạnh:
– Ưm… ư… Sư nương ơi… aaa…
Hắn rên nhẹ trong cuống họng khi toàn bộ đầu khấc bị bao trùm lấy bởi cái miệng nho nhỏ, xinh xắn của Tô Như, nàng đảo lưỡi quanh đầu khấc rồi thụt ra thụt vào, mút đến bóng lưỡng nửa thân cặc của y. Cái cảnh sư nương trần truồng, phơi bày toàn bộ núi đồi, thung lung trước mặt Tiểu Phàm làm cho y phấn khích quá thể:
– Ư… sư nương ơi… con… ư… lại ra mất… người nhả ra đi… ư… ư…
Hắn cảm thấy khóe miệng Tô Như khẽ nhếch lên ở thân cu hắn, như là đang mỉm cười thích thú vậy, nhưng nàng vẫn nhất quyết không nhả nó ra. Tới đây thì Tiểu Phàm đã không còn hãm lại được nữa. Hắn rùng mình, bắn thêm hai dòng tinh trùng nữa vào sâu trong miệng nàng. Tô Như sau khi nuốt hết đống tinh trùng đó, nàng lau khóe miệng, mỉm cười lườm hắn một cái:
– Gớm thật, nhiều dữ… Còn chưa quay về phòng đi???
– Ư… dạ vâng, thưa sư nương!
Tiểu Phàm giật mình, y vội vàng mặc quần áo lại, không kịp vái chào sư nương, quay đầu đi thẳng về phía phòng riêng của mình. Bộ dạng y hấp ta hấp tấp, trông thật tức cười. Bóng Tiểu Phàm khuất hẳn sau hàng cây, mất hút dưới bóng trăng, Tô Như mới khẽ mỉm cười bí hiểm. Một tay nàng đặt lên ngực, mân mê đầu vú. Một tay luồn xuống bụng, khẽ vuốt ve âm hộ. Hai mắt lim dim, khẽ thở ra một tiếng. Chỉ nghe nàng khe khẽ nói…
– Ôi! Giá mà phu quân ta được như y. Đã 10 năm rồi. 10 năm nay y chuyên tâm tu luyện, chẳng ngó ngàng gì đến ta.
Bỗng nhiên, Tô Như hơi giật mình, một đôi bàn tay mêm mại khác từ sau lưng nàng vòng lên, ôm trọn lấy hai bầu vú của nàng, hai tay vê nhẹ đầu vú của Tô Như, một thân thể mát lạnh, trần truồng áp sát vào lưng nàng, hai bầu vú mềm mại, căng tròn tỳ nhẹ lên lưng Tô Như:
– Ưm…
Tô Như rên nhẹ, nàng ngửa cổ lên trời, khẽ nở một nụ cười hưởng thụ cái cảm giác khoan khoái này, một bàn tay mêm mài ròi khỏi vú, di chuyển xuống dưới, xoa xoa lên vùng bụng phẳng lỳ của Tô Như, một giọng nói ôn nhu, nhẹ nhàng, thánh thót nhưng cũng đang đầy vẻ hung phấn cất lên:
– Ư… mẹ… không phải đã có con gái bên người rồi hay sao? Con sẽ bù đắp cho mẹ… ưhihi…
Tô Như bật cười, một tay vòng lên tóm lấy bàn tay của Linh Nhi đang đặt trước bầu vú của mình, mỉm cười đáp lại:
– Con gái ngoan… nhưng có những thứ mà còn không thể bù đắp được đâu.
Trầm ngâm một lúc, nàng nói tiếp:
– Dù sao ta cũng cảm ơn con. Món quà hôm nay con mang đến cho ta ư… rất tuyệt, lâu lắm rồi, ta không thưởng thức thứ ngon lành đó.
Nói tới đây, nàng bật cười khúc khích khi nghĩ về đám tinh trùng ban nãy của Tiểu Phàm. Linh Nhi liếm nhẹ lên vành tai mẹ, nàng thì thào:
– Hihi… mẹ thích là được… nhưng sao lúc nãy mẹ không thưởng thức luôn… mà chỉ… hihi…
Chỉ thấy Tô Như bật cười đáp lại nhẹ nhàng:
– Hihi… món ngon thì phải từ từ thưởng thức chứ… cứ bình tĩnh… ta cũng không vội… không phải đã có con bên cạnh rồi sao… 10 năm rồi… đợi thêm một chút có sao… ư…
Linh Nhi không trả lời, nàng sàng sê cơ thể mình khắp lưng của mẹ, tinh trùng của Tiểu Phàm chảy trên lưng Tô như lúc này dính đầy sang hai bầu vú và cơ thể của Linh Nhi, nàng quỳ xuống dưới mông mẹ, hai tay giữ chặt bờ mông của Tô như le lưỡi liếm khắp bờ mông nàng, cái lưỡi mềm mại của Linh Nhi rê rê khắp hai bờ mông, liếm dần lên lưng, Linh Nhi chăm chỉ từng chút một, liếm sạch tinh trùng còn sót lại dính trên lưng mẹ nàng. Chỉ thấy Tô Như khép hờ đôi mắt, rên nhẹ trong cuống họng.
– Ôi… ưm… con gái ngoan… tuyệt quá… ư… ư…
Khi lưỡi Linh Nhi di chuyển lên tới gáy nàng, Tô Như quay ngoắt người lại, nàng hai tay ôm má con cái rồi lùa lưỡi vào miệng nàng, hai mẹ con đang xoắn lấy lưỡi nhau, Linh Nhi đang lùa tinh trùng của Tiểu Phàm từ miệng mình sang miệng mẹ, hai mẹ con cứ thế san sẻ cho nhau.
– Ư… ôi… um… ngon quá… hihihi…
Cứ thế, Tô Như vừa rên rỉ vừa ngồi dần xuống, nằm ngửa ra nền bờ hồ. Linh Nhi vẫn xoắn lấy lưỡi mẹ, nàng theo đà ngả của Tô Như, trèo lên người mẹ, hai bầu vú căng tròn cứ thế cọ cọ vào nhau. Linh Nhi rườn tay, cạy một viên đá ôp mỏng ngay bên tay mình ra, bên trong hiện ra một chiếc hộp gỗ, mặt nàng vẫn nhắm nghiền, xoắn lấy lưỡi mẹ, tay Linh Nhi lật nắp hộp, lôi ra một vật.
Hai chân Tô Như khẽ dang ra, Linh Nhi hiểu ý, luồn tay đưa vật đó vào. Hai môi âm hộ của Tô Như bị một vật cứng khẽ tách ra, luồn sâu vào bên trong, từ từ ấn sâu vào trong cơ thể nàng:
– Ưm… ư…
Nàng khẽ rên nhẹ khi con cặc giả bằng gỗ từ tay Linh Nhi chui sâu vào trong lồn nàng…