Truyện sex Tru Tiên
Chương 23
Hai con mắt gã mở to như ha quả cầu lồi, nhìn thẳng vào nơi Bích Dao đang chỉ, nàng đưa tay lên kéo hai vạt áo đén ra, tức thì bầu ngực trắng ngần, căng tròn và tràn trề sức sống hiện ra lấp ló dưới chiếc áo quây mỏng manh. Bích Dao khẻ mỉm cười khi nhìn gã đang cố nuốt cái “ực” một ngụm nước miếng vào trong cổ họng.
– Ưm… trời ơi… đẹp quá… hé hé hé… tiểu mỹ nhân… để ta xoa bóp cho nàng nào…
Nói đoạn, gã nhào tới, hap tay phăm phăm vào bầu ngực nàng, toan bổ xuống. Rời tức thì nó bị chặn đứng ngay trước bầu ngực bởi bàn tay ngọc ngà, trắng muốt của Bích Dao. Nàng nhìn Giã Cẩu Đạo Nhân, cười khúc khích, lẳng lơ:
– Ư… hihi… Cẩu Gia… người làm gì mà nóng vội vậy… người xem… người ta là phận nữ như… ư… ở đây lại đông người qua lại như vậy… ta xấu hổ lắm đó… ahihi…
Giã Cẩu ngẩng đầu lên, quả là thi thoảng vẫn có những đệ tử của Luyện Huyết Đường qua lại ở mạch huyệt này, có tên còn nhìn bộ dạng của gã cười khúc khích. Vì không ai nhìn thấy dung nhan của Bích Dao, nên chúng tưởng Giã Cẩu đang sàm sỡ một nam nhân nên lại càng buồn cười. Gã tức giận trừng mắt lên quát:
– Nhìn con cặc gì mà nhìn. Cút nhanh cho ta.
Rồi đoạn quay lại nhìn Bích Dao cười dâm đãng:
– Ehehe… mỹ nhân, nàng nói phải, nơi này không nên… nào… ta dẫn nàng vào phòng kín… hehehe…
Nói đoạn, gã tóm tay nàng, kéo tới một vách đá ngay gần đó, tay cầm một viên đã lơ lửng ngang tầm, xoay mạnh một cái, tức thì vách đá chuyển động, mở ra một hang động nhỏ ngay bên cạnh. Giã Cẩu Đạo Nhân kéo Bích Dao vào trong rồi nhanh chóng đóng thạch động lại. Do thạch động này có một lỗ nhỏ thống chéo lên trời, ánh sáng đủ lọt vào trong nên hang động không quá tối, hơn nữa hai góc hang động lại có đuốc cháy nên khung cảnh bên trong lại càng gợi tình. Trong hang động không có gì nhiều, hay không muốn nói là không có đồ đạc. Chỉ có một phiến đá lớn vuông vắn được giải đệm phủ kín lên, có lẽ là do Giã Cẩu làm giường ngủ. Gã chưa kịp hành động thì Bích Dao đã nhanh chóng đẩy gã nằm ngửa xuống phiến đã đó. Rồi đoạn nàng nằm đè lên người gã, tì sát hạ thể mình vào lồng ngực gã, đưa ánh mắt lăng lơ đầy mê hoặc nhìn Giã Cẩu:
– Ưhihi… Cẩu Gia… để tiểu nữ chăm sóc ngài trước nhé.
Giã Cẩu ngay lập tức hiểu ý, gã sướng tê người, cười dâm dê đê tiện:
– Ehehehe… được… được… tiểu mỹ nhân… ta chờ xem nàng thể hiện thế nào.
Bích Dao mỉm cười, nàng vòng tay ra phía sau, gạt hai cánh tay gã đang ôm trọn lấy bộ mông của nàng ra, đứng dậy trước mặt Giã Cẩu, gạt chiếc mũ choàng kín đầu ra, để lộ hoàn toàn gương mặt xinh đẹp như tiên nữ ra. Gương Mặt thanh tú, nước da trắng hồng và làn môi mọng nước mời gọi. Giã Cẩu Đạo Nhân vừa nhìn thấy gương mặt nàng tim đập thình thịch, mồm há hốc, thốt lên:
– Ôi trời ơi, tiểu tiên nữ của ta ơi, sao nàng xinh đẹp quá chừng. Thật đúng là tiên nữ giáng trần, Cẩu Gia ta chưa hề thấy ai xinh tươi, trẻ đẹp như nàng vậy đó.
Bích Dao bật cười khúc khích, đưa tay che miệng khi thấy gã khen mình như vậy. Nàng đưa hai tay lột bỏ bộ áo choàng đen rơi xuống dưới đất, tức thì cả sơn động như sáng rực lên để ngắm nhìn nhan sắc của nàng. Bộ áo xanh da trời nhàn nhạt, cổ áo khoét sâu để lộ ra đôi gò bồng đảo nửa kín nửa hở trắng ngần, căng phồng đầy khiêu khích. Bên dưới là vòng eo nhỏ xíu của nàng được thắt lại bởi chiếc dây lưng vải xinh xắn, bấy nhiêu đó cũng đủ phô diễn toàn bộ những đường cong uốn lượn của nàng trước mắt Giã Cẩu, gã đắm đuối nhìn nàng đến nỗi gần như không còn biết gì đến mọi thứ xung quanh.
Gã nuốt cái ực một ngụm nước miếng vào trong cuống họng, toan nhào lên vồ lấy nàng thì Bích Dao đã nhanh chóng sáp tới, nàng đặt cánh tay mềm mại, trắng muốt lên ngực gã rồi cười khúc khích:
– Hihi… Cẩu Gia, người làm gì mà nôn nóng vậy… để tiểu nữ giúp người đã nào… ư… hihi…
– Ư… hehe… được… được… thân xác Cẩu Gia ta hôm nay… ư… phó mặc cho nàng… hehehe…
Giã Cầu ngoan ngoãn nằm xuống như đứa trẻ nghe lời mẹ. Bích Dao thấy vậy tiếp tục cười lẳng lơ, khiêu khích. Nàng khẽ luồn tay vào lồng ngực Giã cẩu, đưa tay gạt hai vạt áo ngoài của gã sang hai bên, một cánh tay khác luồn xuống dưới, từ từ tháo đai dây lưng của Giã Cẩu ra, chiếc áo trong của gã cũng bị nàng vạch ra nốt. Năm ngón tay nàng mơn men, vuốt ve lồng ngực của Giã Cẩu khiến gã cảm thấy khoan khoái vô cùng. Gã nhắm nghiền mặt, tận hưởng giây phú thư thái mà tưởng chừng như chỉ có trong mơ. Miệng gã khẽ rên nhẹ lên một tiếng khi hai ngón tay mềm như búp măng của Bích Dao vê vê lên đầu ti của gã:
– Ưm… ư…
– Hihi… Cẩu Gia… người thích không…
– Ư… thoải mái quá… ta thích lắm… nàng làm tốt lắm… ư… ư… ư…
Gã không dám mở mắt ra nhìn nàng, vì sợ không thể kìm hãm được trước cơ thể rực lửa và khuôn mặt gơi tình lẳng lơ của Bích Dao. Rồi chợt gã trân người, ưỡn ngực lên, miệng rên lớn:
– A… A… A… Ư… Ư… Ư… Ư…
Khắp người Giã Cẩu nổi gai, một vật gì đó mềm mại, ướt át và êm ái đang lướt lướt trên đầu ti còn lại của gã. Giã Cẩu ngóc đầu lên, mở mắt ra nhìn xuống. Bích Dao đang khẽ mỉm cười nhìn lên gã đầy khiêu khích, nàng ngồi bên mép giường, đầu cúi xuống, le lưỡi đánh tanh tách lên đầu ti của gã một cách rất chuyên nghiệp, bên đầu ti còn lại thì những ngón tay đang liên tục se se lên đầu ti đó.
Giã Cẩu lại nằm vật ra giường, một tay gã xoa xoa đầu nàng để giảm sự hung phấn, bên dưới, con cặc gã đã cứng lại càng thêm cứng. Gã vừa xoa đầu nàng vừa rít lên:
– AA… AAAAA… TIỂU MỸ NHÂN… AAAA…
Bích Dao mỉm cười, ngẩng đầu lên nhìn gã, buông lời lẳng lơ:
– Hihi… thế nào? Cầu Gia… người có thích không?
– Ưm… ư… ta thích… ta thích lắm… nàng làm ta sướng quá… ư… ư…
Bích Dao lại đưa tay che miệng, bật cười thích thú, nhìn nàng lúc này trông càng thập phần xinh đẹp:
– Hihi… vậy, Cẩu Gia… ư… sao còn không mau cởi quần… hihi…
Giã Cẩu giật mình, gã không ngờ nữ nhân mà gã bắt được lại phóng khoáng như vậy. So với việc tìm thấy pháp bảo, thì lời nói ngọt ngào đầy dụ hoặc của Bích Dao còn quý hơn gấp trăm lần viên Phệ Huyết Châu bỏ mẹ gì đó mà Hắc Vô Tâm đang mải miết tìm kiếm. Gã cười he hé đầy sảng khoái:
– Hehehe… tiểu mỹ nhân, nàng làm ta thấy thích rồi đó… hehehe… ta cởi… ta cởi ngay đây…
Đoạn gã thoăn thoắt lột bỏ y phục vứt xuống đất, trần truồng nằm ngửa trên chiếc giường đá. Con cặc dài thườn thượt, thòng lòng của gã được giải phóng, bung ra ngạo nghễ, lắc lư trước mắt Bích Dao. Nàng mở tròn mắt, giật mình nhìn vào cái thứ của nợ đó, hai tay đưa lên miệng khẽ “OH…” lên một tiếng rõ to. Lần này là nàng thể hiện cảm xúc thật, trong thâm tâm không có một chút gì là giả bộ cả. Tất cả là tại cái con cặc kia. Trông nó to như một cái cột chống nhà, lắc lư, ngất ngưởng trước mặt nàng. Thân cặc vừa dài, vừa to mà lại còn cong ngược lên, khác hoàn toàn với những con cặc khác mà Bích Dao đã nhìn qua. Cặc này phải là cặc ngựa chứ không phải cặc người. Thật là một con người kỳ dị, mặt chó, dái ngựa, nhưng lại trong thân hình một gã ốm yếu, gầy còm, có thể nói, ngoài con cặc hơn người ra thì Giã Cẩu chả có cái mẹ gì hấp dẫn phụ nữ cả. Bích Dao nghĩ thầm như vậy. Nhưng nhanh như chớp, ý nghĩ đó chỉ loáng qua trong đâu, nàng đã nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên, lăng lơ của mình, miệng mỉm cười khẽ khen thầm:
– Ahihi… Cẩu Gia à… của người thật to quá… ắt hẳn nữ nhân sẽ khó có ai chịu được nó đây… hihi…
Giã Cẩu thấy được khen như vậy thì lại càng thích chí, tay thò xuống cầm con cặc của mình, lắc lư trước mặt Bích Dao. Miệng bực dọc:
– Hứ, tất cả là tại gã khốn Hắc Vô Tâm đó, đêm qua nếu lão không đuổi ta đi, thì hai nữ nhân Thanh Vân Môn đó… hehe… sao có thể không bị khuất phục bởi nó cơ chứ.
Bích Dao nhìn mặt gã, đoán được phần nào đêm qua Hắc Vô Tâm đó đã không cho Giã Cẩu hành lạc cùng với hắn rồi. Bích Dao nhìn xuống con cặc của Giã Cẩu, nàng tho tay ra tóm lấy khúc gân nóng hổi đó của gã mà vuốt nhẹ:
– Ưm… ư…
Giã Cẩu nhắm mắt, rướn người rên nhẹ một cái, cảm giác mát lạnh từ những ngón tay của Bích Dao lan tỏa khắp thân cặc nóng hổi làm cho gã tê tái. Bích Dao cười khúc khích, thích thú:
– Hihi… Vậy là Hắc Luyện chủ đêm quá đã không cho người vui thú cùng sao? – Bích Dao vừa hỏi vừa dùng tay vuốt vuốt thân cặc gã.
– Ứ… đứng… ư… rồi… nghĩ tới là ta lại thấy tức điên người à?
Giac Cẩu trả lời, gằn giọng, đồng thời cũng đang cố gồng người chống lại cảm xúc đang ập tới từng cơn trước những ngón tay điêu luyện của Bích Dao. Nàng vẫn cười lẳng lơ, thích thú:
– Ư… hihi… Cẩu Gia đừng buồn… hôm nay… ư… tiểu nữ sẽ bù đắp cho người… ư… hihi…
– Hehe… phải ha… đúng rồi… tiểu mỹ nhân, nàng còn đẹp hơn cả hai con điếm đó… nếu nàng làm ta hài lòng… ta sẽ không phụ nàng… hehehe…
– Ư… hihi… Cẩu Gia… người nói rồi đó nha.
Rồi không đợi gã trả lời. Bích Dao cúi đầu xuống le lưỡi liếm một đường dài từ gốc lên tới tận ngọn:
– A… AAAAA…
Giã Cẩu la lớn trước cú liếm điệu nghệ đó của nàng, điều đó càng làm Bích Dao thích chí, trước nay chưa có gã nam nhân nào chịu nổi cái lưỡi đó của nàng cả. Và Bích Dao luôn lấy làm tự hào vì điều đó. Nàng ngẩng đầu lên, tay cầm cu sóc sóc, miệng trêu đùa Giã Cẩu:
– Hihi… Cẩu Gia… người đã không chịu được hay sao… hay là tiểu nữ thôi nhé…
– Ấy… đừng… mỹ nhân… đừng… ta xin nàng… ư… nàng dừng lại… ta sẽ chết mất… ư… ư… ư…
Bích Dao nghe gã van nài thì cười giòn tan, tiếng cười khanh khách, lanh lảnh của nàng vang khắp phòng. Tay vẫn nắm lấy thân cặc gã, Bích Dao tiếp tục cúi đầu xuống thè lưỡi ra liếm đầu cu gã rồi, bôi trê trét nước miếng của nàng lên đầy đầu đầu khấc của Giã Cẩu, tay vẫn tiếp tục vần vò sục cặc không ngừng. Xong, nàng ngậm lấy đầu cặc của gã vào miệng rồi mút, nút chùn chụt cho đến khi nó bóng loáng. Cặc Giã Cẩu bị lưỡi và miệng Bích Dao làm cho như muốn nổ tung, gã không chịu nổi, hét lớn:
– AAA… AAAAA…
Gã rướn cặc lên, tay vươn ra ghì đầu nàng xuống cặc mình. Bích Dao há miệng thật lớn để cho con cặc gã đi tuốt vào họng rồi nàng lại nhả ra từ từ cho tới khi cả con cu đi ra khỏi miệng nàng. Môi nàng lúc nào cũng mím chặt lấy cặc Giã Cẩu, từ lúc nó bị kềm hãm trong miệng cho tới lúc nó bung ra ngoài miệng. Rồi nàng lại nuốt hết con cặc gã vào họng, rồi lại nhả hết ra, đôi môi vẫn mút chặt lấy cặc gã, từ gốc cặc tới đầu khấc. Bích Dao tiếp tục nuốt cặc Giã Cẩu như vậy liên hồi, tới khi gã phải cong người lên mà rên rỉ:
– ÔI, SƯỚNG QUÁ… TIỂU MỸ NHÂN ƠI… TA SƯỚNG QUÁ… Á… Á… Á…
Bích Dao nghe vậy thì nhả cặc gã ra, tay vẫn sóc sọc thật mạnh con cặc gã, cánh tay còn lại nàng quẹt ngang miệng, lau nước miếng, mỉm cười hỏi Giã Cẩu:
– Ư hihi… Cẩu Gia… người thích lắm phải không, tiểu nữ tiếp tục nhé. – Nàng vừa nói vừa dùng tay sục sục con cặc.
Giã Cẩu lúc này đã bị Bích Dao làm cho mụ mị đầu óc rồi, biết trời trăng gì nữa đâu, gã trả lời theo bản năng:
– Ư… TIẾP… TIẾP ĐI TIỂU MỸ NHÂN… NÀNG GIỎI QUÁ… CẨU GIA TA… Ư… SẼ CẤT NHẮC NÀNG… HƯ… HƯ… Ứ… Ư… Ứ…
Bích Dao mỉm cười, lúc đầu nàng vốn chẳng coi tên Giã Cẩu này ra gì, hơn nữa, thấy thái độ hống hách của gã, vốn muốn dạy cho gã một bài học, thế nhưng khi biết gã là một tên háo sắc, Bích Dao đã thay đổi kế hoạch, nàng vẫn sẽ dạy cho gã một bài học, nhưng là bài học của riêng nàng. Nàng cười khanh khách đầy thích thú:
– Hihi… Cẩu Gia… người có muốn xem tiểu nữ thoát y không?
– Ứ… có… tất nhiên là có rồi… hehe. – Giã Cẩu gật đầu lia lịa, mắt trố ra nhìn vào gương mặt trắng hồng, rạng rỡ của nàng.
– Ư… hihi… nhưng Cẩu Gia… người phải hứa… là nằm im khi tiểu nữ chưa cho phép… có được không? Ư… hihi…
– Ứ… được… ta hứa… tiểu tiên nữ… bây giờ nàng nói thế nào ta cũng đồng ý… ư… ư… chỉ cần nàng thoát y cho ta xem.
Bích Dao cười thích thú, tiếng cười nàng giòn ta, lẳng lơ và đĩ thõa vang khắp sơn động. Từ trước tới nay chưa có gã đàn ông nào có thể cưỡng lại cám dỗ của nàng cả. Và kể cả là tên hình người mặt chó này cũng vậy.
Bích Dao đứng dậy, nàng lùi lại khoảng ba bước chân, chọn vị trí thuận tiện nhất để Giã Cẩu có thể nhìn rõ ràng cảnh thoát y của nàng. Giã Cẩu thì khỏi nói, hai mắt chó thao láo, tim đập thình thịch, hồi hộp như là đang đánh trận. Từ trước tới giờ y chưa bao giờ gặp một một đứa con gái nào xinh đẹp lại dâm đãng, lẳng lơ như nữ tử trước mắt. Cũng từ trước tới giờ, hễ ai nhìn thấy mặt gã là họ sợ ba hồn khiếp vía, thà chết chứ không bao giờ chịu để cho gã cưỡng hiếp, khỏi phải nói, như hai nữ nhân xinh đẹp mà Hắc Vô Tâm bắt về đêm qua là minh chứng rõ ràng nhất, họ dâm đãng, trụy lạc như vậy, nhưng khi nhìn thấy gương mặt không khác gì một con chó của gã là cả Linh Nhi và Văn Mẫn khi ấy đều tắt nứng ngay lập tức. Vậy mà nữ tử trước mặt gã đây thì hoàn toàn không hề tỏ ra sợ hãi gương mặt của gã. Nếu không muốn nói là nàng ta còn có một chút thích thú. Thật đứng là ngoài sự mong chờ của Giã Cẩu.
Trên người Bích Dao bây giờ chỉ còn lại chiếc váy xanh nhạt mỏng manh, ôm sát cơ thể nàng, hai bầu ngực của nàng bị chiếc áo quay chèn ép tới nghẹt thở, hai bầu vú trắng hồng, phập phồng như muốn nhảy xổ ra ngoài cho thoải mái.
Nàng nhẹ nhàng tháo pháp bảo Thương Tâm Hoa trên cánh tay ra và giấu nó vào trong y phục của mình. Bích Dao mỉm cười, ném cho Giã Cẩu một cái nhìn khiêu khích và một nụ cười lẳng lơ, mời gọi khiến gã như muốn rụng tim. Gã khẽ rên ư lên một tiếng, con cặc chĩa ngược lên đang co giật liên hồi để đòi quyền lợi. Giã Cẩu bây giờ chỉ muốn vồ vay tới, xé tan y phục nàng ra mà ăn tươi nuốt sống Bích Dao cho đã con cặc, nhưng gã đang cố gằn cơn nứng lại, bởi vì Bích Dao khác hẳn với các nữ nhân khác, xinh đẹp, chịu chơi, lại có vẻ vô cùng dâm đãng. Nên nếu bây giờ gã lỗ mãng, bữa tiệc sẽ mất ngon.
Bích Dao cười khúc khích nhìn Giã Cẩu, nàng đưa tay nắm lấy hai vạt áo váy trước ngực mà vạch ngay ra, hai vạt áo váy lột qua vai rơi xuống tới vùng eo của nàng và bị chặn lại bởi chiếc đai lưng vải. Giã Cẩu nín thở chờ đợi, Bích Dao tiếp tục mỉm cười lẳng lơ, khiêu khích nhìn gã, nàng uốn người, tháo bỏ chiếc dây lưng, lớp váy áo choàng xanh nhạt bên ngoài rơi xuống dưới chân nàng liền. Tiếp tục đưa tay lên. Bích Dao cởi tiếp lớp áo trắng mỏng bên trong người nàng ra, gạt sang hai bên vai. Tức thì hai bờ vai thon gầy, trắng ngần của nàng lộ ra trước ánh mắt thèm thuồng của Giã Cẩu. Bích Dao thích thú khi nghe gã nuốt cái ực một ngụm nước miếng thèm thuồng vào sâu trong cuống họng.
Nửa trên cơ thể Bích Dao lúc này chỉ còn mỗi chiếc áo quây ngực mỏng manh, ngắn ngủi được giữ lại bởi hai sợi dây nhỏ xíu vắt sau vai và được thắt lại bởi vài nút thắt sau tấm lưng ong của nàng. Chiếc áo lót cổ trang ngắn ngủi chỉ đủ để che đi một nửa bộ ngực căng tràn của nàng.
– Ực… ưm… ư…
Giã Cẩu khẽ rên lên một tiếng nữa, cái đầu chó của gã ngóc hẳn lên, tay thò xuống tóm lấy con cặc mà sục sục, mắt dán chặt vào nửa thân hình trên của nàng. Bích Dao vòng tay qua sau lưng, nàng kéo sợi dây áo lót cái “pực… pực”. Sợi dây áo lót bị tháo bỏ, chiếc áo lót không còn gì níu giữ, bung ra và rơi tuột xuống dưới chân nàng. Bộ ngực căng tròn, đầy đặn của Bích Dao được giải phóng, bung ra, vươn lên đầy ngạo nghễ trước mặt tên Giã Cẩu. Chỉ thấy gã nhanh chóng đưa tay lên miệng, bịt chặt lấy mõm để không phát ra tiếng rên khoái cảm. Tay còn lại sục cặc nhanh và mạnh hơn. Con cặc gã giật giật cơ hồ muốn xuất tinh ngay lập tức. Tim gã đập như đánh trong, nhưng cuối cùng, bằng tất cả sự cố gắng, Giã Cẩu cũng đã kìm hãm được…
Bích Dao thích thú trước ánh mắt thèm khát nhưng không dám vọng động của gã. Nàng nhanh nhẹn tuột luôn chiếc quần dài của mình ra, để nó rơi xuống chân. Trên người Bích Dao lúc này chỉ còn lại chiếc quần lót màu đỏ mỏng manh, bé xíu, được giữ lại ở hai nút thắt bên hông che đậy đi nơi thầm kín nhất của nàng. Bích Dao gần như hoàn toàn khỏa thân trước mặt gã nam nhân hình người mặt chó. Khoe toàn bộ cơ thể gợi dục đến chết người trước mắt gã. Cặp chân dài miên man thẳng tắp không một chút khiếm khuyết, bộ mông no tròn cong vút nhô ra phía sau trông thật tròn trịa và thật cân đối với cơ thể nàng, lên nữa là vòng eo nhỏ xíu trái ngược hẳn với hai bầu vú cao vút với hai đầu ti nhỏ xíu đang vươn lên, nhấp nhô theo từng hơi thở của nàng. Khỏi phải nói, chính Bích Dao cũng thấy bị kích thích dữ dội trước biểu hiện của hắn, cho dù nàng đang là người dẫn rắt con mồi.
Đặt tay lên hông, mắt vẫn nhìn Giã Cẩu, miệng mỉm cười, Bích Dao kéo “pực” một cái nữa, chiếc quần lót mỏng manh cuối cùng trên người nàng cuối cũng cũng đã tuột ra khỏi cơ thể, rơi xuống đất. Ngay dưới bàn chân ngọc ngà của nàng:
– ÔI… AAAAA… CHẾT TAAAAA…
Giã Cẩu lại rít lên một tiếng nữa đầy phấn khích, tay bóp chặt con cặc muốn tắc thở mắt dán chặt vào cơ thể trần truồng, phông diễn núi đồi, thung lũng của Bích Dao. Nàng cười lẳng lơ nhìn gã, cơ thể hoàn toàn lõa lồ, khoe trọn núi đồi thung lung trước mắt một gã nam nhân xa lạ, người không giống người, chó chẳng ra chó. Nhìn bộ dạng hấp tấp mà vẫn không dám vồ tới nàng, Bích Dao mỉm cười tự mãn, hai môi cong lên, trông thật là gợi tình…
Trước mặt Giã Cẩu, Bích Dao hoàn toàn trần truồng, khêu gợi như một tượng thần vệ nữ khỏa thân, nàng nhẹ nhàng, uyển chuyển bước từng bước khoan thai tới gần Giã Cẩu, mỗi bước đi Bích Dao như phô diễn hình thể gợi dục của mình trước mắt Giã Cẩu, cả sơn động như chao đảo theo mỗi sải chân miên man, bất tận của nàng. Gã nam nhân mặt chó lúc này đã mụ mị tâm trí, miệng run run tới không nói lên lời.
Hơi thở Giã Cẩu như tắt nghẽn. Gã nằm trên giường, ngóc đầu lên nhìn Bích Dao đang đứng cạnh dưới chân gã, hai con mắt lòi tói gần như không chớp đang say mê nhìn ngắm nhìn một cơ thể quá đỗi gợi dục. Cuộc đời gã, từ khi theo Luyện Huyết Đường của Hắc Vô Tâm tới nay, đã hãm hiếp không ít đàn bà con gái, nhưng gã chưa từng thấy có ai có thể vượt qua được nhan sắc và vóc dáng của nữ nhân đang khỏa thân trước mặt gã đây. Cho dù là nhan sắc của Linh Nhi và Văn Mẫn đêm qua cũng thuộc loại chim sa cá lặn, cũng đầy khát khao và nhục dục, nhưng nếu đem ra so sánh với Bích Do lúc này, tuyệt cũng không thể sánh bằng.
Nhất thời gã như một thằng đần ngớ ngẩn. Cả người cứng đờ trước thân thể trần truồng hoàn mỹ của Bích Dao. Làn da nàng trắng ngần hồng hào mịn màng. Hai bầu vú căng tròn cân xứng phập phồng tô điểm hai chiếc núm đỏ hồng nhấp nhô lên xuống nhẹ nhàng trước mắt gã. Vùng bụng phẳng lì không chút mỡ thừa tô điểm một chiếc rốn bé xíu xinh xắn đang ở gần với tầm mắt của gã nhất. Vùng mu lồn nàng hồng hào phơn phớt lông tơ mỏng manh, hai đùi nàng hơi khép lại tỏ vẻ ngượng ngùng càng làm cho con mồi của Bích Dao nứng tợn. Tựa hồ gã đã sắp không chịu nổi…
– Ahihi… Cẩu Gia… thiếp… ư… có đẹp không? – Bích Dao mỉm cười khiêu khích, buông lời lẳng lơ hỏi gã.
– Ư… TIỂU TIÊN NỮ ƠI… NÀNG ĐẸP QUÁ… TA KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA RỒI… TA MUỐN… Ư…
Giã Cẩu rít lên, hắn bật dậy định vồ lấy nàng. Bích Dao mỉm cười, nhanh như chớp, nàng nghiêng người né tránh vồ như hổ đói của gã. Một cánh tay nàng đưa lên chạm vào lồng ngực Giã Cẩu, một luồng hào quang sanh xanh từ cánh tay của Bích Dao phát ra đẩy ngược Giã Cẩu nằm im xuống chiếc giường đã, đẩy gã trở lại vị trí nằm ban đầu.
Giã Cẩu đang cơn nứng, bị Bích Dao cho một đòn nhanh như chớp, không kịp cả chống đỡ thì gã hoảng hồn, khuôn mặt từ đỏ au chuyển sang trắng bệch. Tắt nứng ngay lập tức. Con cặc bên dưới xợ đến co nhúm lại, khác hẳn vẻ oai hung lúc nãy. Nữ tử này đạo hạnh thật thâm sâu, gã tuyệt đối không phải đối thủ của nàng ta. Nếu vừa rồi nàng muốn giết, gã có khi còn chết không kịp ngáp rồi. Vậy mà không hiểu sao nàng ta vẫn không rat ay, cũng không đi cứu hai nữ nhân kia. Rốt cuộc là nàng ta trà trộn vào Luyện Huyết Đường với lý do gì? Giã Cẩu đang suy nghĩ thì Bích Dao chợt áp sát gương mặt xinh đẹp của nàng vào khuôn mặt cho của hắn, thì thào:
– Ư… hihi… Cẩu Gia… chúng ta đã có giao ước… ư… là người phải nằm im tới khi tiểu nữ cho phép mà… người quên rồi sao? Ư… ư…
Giã Cẩu tim đập thình thịch, nhưng hương thơm từ cơ thể Bích Dao tỏa ra cũng với việc nàng đang khoe thân, khoe trọn vú lồn ngồn ngộn ra trước mắt khiên con sợ nhanh chóng tan biến, gã đưa mặt lên nhìn bầu vú căng tròn của nàng mà hổn hển:
– Ư… phải rồi… Tiểu tiên tư… ta xin lỗi… ư… thân xác này… là của nàng… nàng muốn làm gì… ư… cũng được… nhưng ta cầu xin nàng… ư… làm nhanh lên… ư… nếu không cái thân này… ư… sẽ chết vì nứng mất… ư… ư…
Gã rên rỉ, con cặc hắn dưới những ngón tay Ngọc ngà của Bích Dao đang vuốt ve nhẹ nhàng lại nở ra từ từ như một quả bóng được bơm hơi…
Bích Dao lại cười, tiếng cười giòn tan của nàng đầy kích thích. Một chân nàng đặt trên giường, một chân vẫn đứng dưới đất, cả mu lồn nàng đập vào mắt giã cẩu, cái khe lồn đỏ hồng nhíp nhíp trông vô cùng hấp dẫn đang ở ngay trước mắt hắn.
– Ư… ư…
Giã Cẩu rên lớn, gã xoáy mắt vào đó, thè cái lưỡi dài thườn thượt ra mà liếp trông vô cùng kinh tởm. Bích Dao tiếp tục mỉm cười với hắn một cách đầy khiêu khích, nàng dùng cánh ta ngọc ngà, trắng muốt của mình đang tóm lấy khúc thịt của gã mà bóp, mà sục nhẹ:
– Ư… hư… hư…
Giã Cẩu ngay lập tức ưỡn người rên lớn. Đầu óc gã mụ đi. Nhìn bộ dạng của gã, Bích Dao càng khoái trí, nàng cầm con cu dài và cứng của Giã Cẩu mà vuốt lên, vuốt xuống một cách nhẹ nhàng, từ tốn, chậm rãi và khoan thai. Vừa vuốt cặc, Bích Dao vừa cười khúc khích. Con cu của gã vừa được chà sát, con mắt của gã lại được thị dâm cơ thể trần trụi của nàng với những đường cong uốn lượn đẹp tới say đắm lòng người. Giã Cẩu run lên trong cơn sung sướng, gã mơ hồ như lạc vào trong cõi thiên thai. Trên đầu cặc gã đã rỉ ra một vài giọt nước nhờn trong vắt. Bích Dao thực sự thích thú với con cặc quá khổ này của Giã Cẩu, kể từ sau biến cố lớn nhất cuộc đời của hơn chục năm về trước, nàng chưa từng gặp qua ai có con cu kích thích như vậy. Phải chăng gã nam nhân sở hữu bảo vật nàng đang nghịch trong tay là một nam nhân anh tuấn thì có lẽ nàng đã… nghĩ tới đây, Bích Dao chợt thở dài…
Nhưng rồi cũng không thể dằn lòng trước sức hấp dẫn của nó, Bích Dao liền cúi đầu xuống, nàng thè lưỡi ra liếm đầu cu y rồi, cũng bằng lưỡi nàng bôi đầy nước miếng của mình lên đầu cặc Giã Cẩu. Bây giờ, Bích Dao dùng cả hai tay mà ôm lấy thân cặc gã, nàng vần vò không ngừng, vuốt lên vuốt xuống. Rồi chợt Bích Dao há lớn miệng, nàng ngậm lấy đầu cặc của y vào miệng rồi nút cái “CHỤT…” thật mạnh:
– Ư… Ư… ÔI… A… A…
Giã Cẩu cong người rên lớn sau cú nút mạnh đầu khấc của nàng. Người gã run run, giật giật chỉ chực muốn xuất tinh. Bích Dao thấy thế thì càng không ngừng lại, nàng liên tục bú, mút, nút cho đến khi con cặc to tướng của gã bóng loáng. Con cặc Giã Cẩu bây giờ bây giờ đã căng cứng hơn bao giờ hết, nó nở to ra, nằm chật ngất trong cái miệng nhỏ nhắn của Bích Dao. Sung sướng quá đỗi, Giã Cẩu liền vươn tay ra ôm lấy đầu nàng ghì xuống cu mình. Bích Dao không phản đối, bởi chính nàng cũng đang bị kích thích vô cùng, âm hộ nàng lúc này cũng đã ướt nhèm dâm thủy, dù chưa hề có sự tác động nào từ bên ngoài vào. Nàng há miệng lớn hơn, đầu gục xuống để cho con cặc gã đi tuốt vào họng rồi nàng, tới khi nó ngập lút cán trong miệng của Bích Dao thì nàng lại nhả ra từ từ cho tới khi cả con cu đi ra khỏi miệng nàng. Cứ như thế, Bích Dao khẩu dâm cho gã một lúc khá lâu. Trong suốt quá trình đó, môi nàng lúc nào cũng mím chặt lấy cặc gã, từ lúc nó bị kềm hãm trong miệng cho tới lúc nó bung ra ngoài miệng. Bích Dao cứ như thế lặp đi lặp lại hành động khẩu dâm đó một hồi thì Giã Cẩu cong người lên, miệng gầm ra một tràng rên lớn:
– AAAAA… CHẾT TA… CHẾT RA RỒIIIII… AAAA… SƯỚNG CU QUÁ… AAAAA… TA RAAAAA…
Sau tiếng rên lớn, Giã Cẩu giật giật mấy cái rồi xịt liên tiếp ba, bốn luồng tinh dịch trắng đục thẳng vào mặt Bích Dao. Nàng vốn đã nhả cặc gã ra ngay khi Giã Cẩu rên lớn, nhưng không kịp né tránh thứ chất lỏng kia, đành đưa mặt hứng trọn từng dòng tinh khí của gã. Né thì không né được, nhưng khi dính phải nó, Bích Dao lại thấy thích thú, ngay lập tức nàng đưa tay lên vuốt vuốt đám tinh trùng dính trên mặt đó xuống tay rồi há miệng le lưỡi liếm sạch thứ chất lỏng đó của gã. Khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp giờ đây bóng loáng như thể nàng đang đặp mặt nạ tinh trùng vậy.
Kỳ lạ ở chỗ, Giã Cẩu sau khi xuất tinh y không hề cảm thấy sung sướng hay thỏa mãn như những lần trước đây gì cả. Chỉ thấy Giã Cẩu miệng vẫn không ngừng rên la, nhưng không phải là rên la khoái cảm, mà tiếng rên của y như thể đang bị ai đó chọc tiết vậy. Hai tay gã ôm chặt lấy hạ bộ, cả người lăn qua lăn lại, rơi cái phịch xuống chiếc giường đá, cơ thể trần trụi, khuôn mặt tái mét, cắt không còn một hạt máu. Nơi dương vật của gã đang phải chịu mội nỗi đau khủng khiếp như thể đang bị ngàn vạn con kiến lửa đang thay nhau cắn xé con cặc gã vậy.
Phải mất một lúc lâu sau đó, cơn đau mới dịu lại, Giã Cẩu nằm bẹp dưới nền đá, con cu đã mềm xèo, thu nhỏ trở lại. Gã nhìn lên Bích Dao, chỉ cánh tay run bắn về phía nàng, hai bờ môi va vào nhau lập bập:
– Ngươi… ư… ngươi… rốt tt… cuộc ccc… là aiiiii…
Bích Dao bước xuống chiếc giường, đi gần tới hắn. Nàng đứng sừng sững, trần truồng, ngoắc mắt nhìn xuống mặt hắn, lạnh lùng:
– Khốn kiếp… cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga hay sao? Nói cho ngươi biết… ta đã phong ấn con cặc khốn kiếp đó của ngươi rồi. Từ nay, nếu ngươi tự xử, thì mỗi khi xuất tinh, nỗi đau ngươi phải chịu chính là nỗi đau “vạn kiến cắn cu” như vừa rồi. Còn nếu ngươi dám làm hại bất kỳ một nữ nhân nào khác nữa thì đó sẽ là lần cuối cùng trong cuộc đời của ngươi.
Giã Cẩu đã sợ lại càng sợ, lúc này nhìn gương mặt sắc lạnh của Bích Dao càng làm hắn tái người. Thì ra suốt từ nãy tới giờ gã chỉ là thứ đồ chơi cho nàng tiêu khiển. Khi gã kéo nàng vào trong động của gã là lúc gã tự đóng lại cuộc đời của gã rồi. Dù rất sợ hãi, nhưng Giã Cẩu vẫn muốn biết lý do tại sao nàng lại làm vậy:
– Ư… đau quá… cô nương… rốt cuộc… ư… cô… cuối cùng… là ai vậy? Ta nào… có thù oán gì với cô?
Bích Dao ngồi xuống, nàng vẫn chưa hề mặc lại quần áo, nhưng Giã Cẩu chẳng còn tâm trí đâu mà chiêm ngưỡng cơ thể của nàng nữa. Gã nhìn lên gương mặt nàng, mong chờ một câu trả lời.
Bích Dao lặng thinh một lúc nhìn hắn, rồi nàng khẽ máy môi:
– Bích Dao. Tông chủ của Quỳ Vương Tông ở Hồ Kỳ Sơn… là cha ta.
– HẢ… – Giã Cẩu giật bắn mình, hét lớn, nhưng rồi nhanh chóng bặm môi lại vì quá đau.
Lời nói của Bích Dao phát ra thì ôn nhu, nhẹ nhàng, nhưng đối với gã thì chẳng khác nào sét đánh ngang tai rụng rời cả lục phủ ngũ tạng. Gã đã sợ, nay lại càng sợ. Khuôn mặt chó đã trắng bạch lại càng thêm tái dại. Gã nhìn lên Bích Dao, cô gắng nói vài câu phân bua:
– Bích Dao… ư… tiểu thư… năm xưa… Hắc Vô Tâm… hãm hại mẹ con cô… ư… tiểu nhân… không hề hự… tham gia… mong tiểu thư… thương tình… tha cho cái mạng chó này một mạng… ư…
Bích Dao bật cười:
– Hứ… cái mạng chó của ngươi, nếu bản cô nương đây muốn lấy… ngươi còn sống tới giờ được hay sao?
– Hự… đa tạ… Bích Dao tiêu thư… tha mạng… hự…
– Nói ta biết. Hắc Vô Tâm giờ đang ở đâu.
Giã Cẩu nào dám từ chối. Gã cũng biết tới đây là Luyện Huyết Đường nhánh của Hắc Vô Tâm coi như xong rồi. Gã run run lên tiếng, chỉ vi vọng có thể níu giữ được lại cái mạng chó của gã:
– Tiểu thư… hự… đau quá… người đi qua cánh cửa đá này… rẽ trái… bang qua ba sơn động nữa… Hắc Vô Tâm hiện đang ở đó… tiểu nhân tuyệt đối… hự… không có gạt người.
– Hừ… ta tin ngươi bây giờ có ăn gan báo cũng không dám gạt ta. Nói cho ngươi biết, trên đời này, ngoài ta ra, không ai có thể giải được kiếp nạn “Vạn kiến cắn cu” của ngươi. Sau khi tỉnh dậy, cút về chỗ Niên Lão Đại cho bản cô nương.
Dứt lời, Bích Dao đưa tay về phía gương mặt của gã, nàng múa ngón trỏ vài đường, một luồng sáng xanh ngọc bích nhỏ xíu chạy quanh đầu gã. Giã Cẩu chỉ kịp ớ lên một tiếng rồi lăn ra ngất lịm, trần truồng nằm dưới nền đá. Bích Dao mỉm cười đứng dậy, nàng nhanh chóng mặc lại y phục của mình rồi phất tay, tảng đá ở cửa sơn động xoay tròn. Bích Dao theo đó đi ra ngoài…
… Bạn đang đọc truyện Truyện sex Tru Tiên tại nguồn: http://truyen3x.xyz/truyen-sex-tru-tien/
Trong khi đó, Lúc Tuyết Kỳ và Tăng Thư Thư đi đường mòn từ ven núi vào sơn động, trải qua hàng trăm mật thất ngoằn ngoèo, vô tình họ lại đi tới thạch động đang canh giữ hơn 200 con tin là người nhà của đệ tử các mạch. Bên ngoài đang được canh giữ bởi 2 gã đường chủ và vài tên râu ria khác nhau của Luyện Huyết Đường. Tăng Thư Thư chưa kịp ngăn lại thì Thiên Gia thần kiếm của Lục Tuyết Kỳ đã lao vun vút vào. Lưỡi kiếm xanh biếc như nền trời xoẹt ngang qua hai ba đường, mấy tên râu ria ngay lập tức gục xuống, chết còn không kịp nhắm mắt. Hai tên đường chủ thấy vậy giật mình. Một tên quay lại, nhìn thấy Lục Tuyết Kỳ và Tăng Thư Thư đã đứng ngay trước cửa động, gã choáng ngợp trước nhan sắc thần tiên và gương mặt lạnh lùng của Lục Tuyết Kỳ, nên ngay lập tức gã dán chặt vào thân hình của nàng mà không thèm quan tâm tới sự có mặt của Tăng Thư Thư bên cạnh. Gã nhìn chăm chú vào Lục Tuyết Kỳ, người con gái đang hiển hiện trước mặt gã thật sự xứng đáng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hắn dám cá là trên đời này không còn nữ nhân nào có thể xinh đẹp hơn nàng được nữa.
– HÉ HÉ HÉ… NỮ NHÂN THANH VÂN MÔN QUẢ NHIÊN DANH BẤT HƯ TRUYỀN… NÀNG CÒN ĐẸP HƠN CẢ HAI Ả DÂM NỮ ĐÊM QUA… HEHEHEHEHE…
Một chàng cười khả ố, dâm dê, đê tiện của gã vang lên, mắt gã vẫn chưa hề nháy kể từ khi nhìn thấy Lục Tuyết Kỳ. Qua làn áo mỏng manh và gió núi thổi vào phần phật, gã có thể nhìn rõ ràng những đường con uốn lượn trên cơ thể nàng. Đôi gò bồng đảo cao vút, lấp ló thoắt ẩn thoắt hiện mỗi khi có cơn gió tạt thoáng qua, bên dưới là vòng eo nhỏ xíu tương phản hoàn toàn với bộ mông đang cong vút ra phía sau dù cho Tuyết Kỳ đang đứng rất thẳng. Gương mặt lạnh lùng càng làm cho nàng thêm thập phần quyến rũ. Gã suýt xoa rít lên:
– HEHEHE… CHẬC CHẬC, CẶP MÔNG NÀY MÀ ĐƯỢC CON CẶC CỦA TA BƠM VÀO TỪ PHÍA SAU CỦA NÀNG DÙ CHỈ MỘT LẦN THÌ ĐẢM BẢO TỚI CHẾT NÀNG CŨNG KHÔNG QUÊN ĐƯỢC CON CẶC CỦA TA ĐÂU… EHEHEHE…
Nói tới đây, con cặc gã đội lớn lên trong đũng quần, hắn rút kiếm ra cười lớn, một giọng cười chứa đầy vẻ dâm dê, đê tiện:
– HÁ HÁ HÁ… THẬT KHÔNG NGỜ, THANH VÂN MÔN LẠI NHIỀU MỸ NỮ XINH ĐẸP NHƯ VẬY. NÀNG TỚI ĐÂY ĐỂ GÓP VUI VỚI HAI CON DÂM NỮ ĐÊM QUA ĐÚNG KHÔNG. HEHEHE… YÊN TÂM… BỌN TA NHẤT ĐỊNH SẼ KHÔNG LÀM CHO NÀNG THẤT VỌNG. HÉ HÉ HÉ…
– VÔ SỈ…
Tuyết Kỳ hét lớn, nàng đưa tay thu kiếm về, định tấn công gã thì chợ cả người khựng lại. Một thanh trường kiếm khác từ phía sau đã đâm xuyên qua người hắn, mũi kiếm đỏ au, đầy máu trước sự ngỡ ngàng của tất ca mọi người ở đó. Gã bị đâm lén bởi chính tên Đường chủ đứng bên cạnh.
Gã quay mặt lại từ từ trong ánh mắt ngỡ ngàng, mắt mở thật to nhìn trừng trừng vào gã kia, miệng lắp bắp:
– Thường… Thưỡng Tiễn… ngươi… ngươi…
Thường Tiễn nhìn gã, nhếch mép:
– Ta không phải người của Luyện Huyết Đường các ngươi. Ta là đệ tử của Đạo Huyền Chân Nhân, THƯỜNG TIỄN THÔNG THIÊN PHONG.
Sau câu nói đó, Thường Tiễn rút thanh trường kiếm ra khỏi người gã. Chỉ thấy gã rú lên một tiếng đầy đau đớn. Máu phun ra xối xả, đổ gục xuống như một cây chuối, chết không nhắm mắt. Thường Tiễn tra kiếm vào bao, nhanh chóng chạy tới chỗ Lục Tuyết Kỳ và Tăng Thư Thư:
– Nhị vị đã tới rồi.
– Vâng, Thường Tiễn sư huynh. – Cả hai cùng đồng thanh hô.
– Mau, cứu người trước đã.
Rồi sau đó, Thường Tiễn lấy chìa khóa từ trên người gã đường chủ kia, mở khóa và ba người bọn họ dìu các con tin ra bên ngoài, đi khỏi thạch động.