Tự truyện của tôi

Chương 12



Phần 12

L lúc này chuẩn bị tốt nghiệp rồi, đang đi theo thầy để giảng dạy, L học về an toàn.

Rồi L phải vào quảng ninh để dạy. Thế là tôi lại xa L khá lâu, chỉ thỉnh thoảng L về. Đợt này tôi mới dùng ip6 để gọi facetime với L. Vào trong đó ở khu nhiệt điện mông dương, chỉ trong đó không được ra ngoài. Mọi thứ cái gì trong đó cũng có. Và từ ngày vào, ngày nào L có thời gian là gọi cho tôi. Cứ 8 – 10h tối đó là giờ của chúng tôi. À, trước 1 tuần L đi, tôi cũng được nếm đôi ngực của L rồi, chỉ dừng lại ở trên.

Vào được 1 tháng L về, L về thẳng phòng tôi vì học xong không được ở ktx nữa. Về được 3 ngày. Chúng tôi ôm ấp nhau cả nhà không rời, cũng chỉ dừng lại ở abcde chứ chưa xz. Tức là tôi có được bú lồn L rồi, nhưng chưa được địt.

Rồi L lại quay lại trong đó, nhưng được 1 tuần gọi đều, sau tôi thấy L bắt đầu lạnh nhạt dần, tôi biết trong đó L hay đi ăn cùng 1 người miền nam, hơn tôi 3 tuổi. Trẻ, tài giỏi. Nhưng tôi cũng không dám nghĩ nhiều thêm. Chỉ cảm nhận thấy bắt đầu nhạt dần. Rồi hơn tháng sau L lại về.

Vẫn ở phòng của tôi 3 ngày. Chiều về tới nơi nằm nghỉ rồi tôi đi chợ nấu cơm. Về cũng thấy L dậy rồi. Đang tắm bên trong. Ăn tối xong tôi rủ L đi lượn hóng gió. Chúng tôi lượn lờ ngoài hồ gươm, đi linh tinh vòng vèo ra cả trường Đh tổng hợp, cả 2 đi đến đâu đều ồ lên ngạc nhiên, lần đầu chúng tôi dạo quanh hà nội, ở cũng mấy năm rồi nhưng chả biết chỗ nào với chỗ nào.

Thấy muộn muộn rồi, tôi chở em về. 2 Đứa vệ sinh cá nhân xong cũng lên giường nằm. Trò chuyện linh tinh hỏi han, tôi ôm lấy L, rồi hôn. L đáp lại vẫn nhiệt tình, tay tôi bắt đầu di chuyển xuống ngực, ngực L không to lắm, đủ vừa tay, vừa hôn vừa bóp, L bắt đầu cựa quậy, cổ họng hơi phát tiếng ư ư. Rồi tháo áo L ra, cúi xuống cổ hôn rồi vùi mặt vào vú mà bú.

L vẫn chỉ hơi kêu nhẹ, rất nhẹ, tay vò tóc tôi. Tôi biết L hứng tình rồi, tay tôi bắt đầu sờ xuống dưới, sờ vào trong. Đám lông rậm rạp kia tôi bỏ qua lướt xuống, xoa xoa hột le làm L kêu 1 tiếng anh nhẹ, mắt vẫn nhắm nghiền. Miệng tôi vẫn ngậm núm vú mà bú. Chắc cũng phải hơn 10p tôi làm vậy. Rồi tôi ngồi dậy, kéo quần L xuống. Em mở mắt nhìn tôi, lấy tay giữ cạp quần lại. Tôi bảo: Cho anh nhé.

L: Không nói gì, mặt suy nghĩ.

Tôi: Lấy tay kéo xuống, em vẫn giữ quần. Tôi nhìn lên em trìu mến. Rồi em cũng bỏ tay ra. Tôi mở 2 chân em ra, vùi mặt vào đó và bú, em không rên như những người khác, mà hơi oằn mình lại. Tôi thấy lỗ lồn em có vẻ rộng hơn. Tôi không chắc lắm. Nước em ra khá nhiều, em cũng là người nhiều ria mép và lông tay lẫn chân. Tôi mút hết toàn bộ. Rồi tôi cởi quần áo mình ra, nhả 1 ít nước bọt vào đầu cặc. 2 tay tôi bắt đầu kéo mép lồn em ra, cạ cạ chim gần vào.

Tôi trườn lên hôn em, em né nụ hôn ấy, rồi cúi xuống hôn ngực em. Phía dưới 1 tay tôi lựa lựa đẩy cặc gần vào hơn. Khá là khó khăn, lỗ lồn em bé so với con cặc của tôi, tôi phải mất khá lâu mới đưa được cái đầu khấc lọt vào. Em kêu đau lắm, nhẹ thôi. Tôi nhìn em, thấy em khóc, vẫn tiếp tục ngậm mút vú em, tôi đẩy dần dần cặc vào, chỉ khó vào lúc đầu khấc, sau đó tôi ấn mạnh 1 phát, toàn bộ con cặc tôi ngâm trọn vẹn trong lồn em. Em á lên và khóc thành tiếng. Tôi ôm em, hôn nhẹ lên trán. Để yên 1 lúc tôi bảo, anh làm nhé. Em không nói gì chỉ gật. Tôi bắt đầu rút ra đút vào nhẹ, thật nhẹ, dần dần có vẻ cái lồn ấy đã quen dần với sự xuất hiện của con cặc tôi, tôi nhanh dần hơn, em kêu đau. Tôi lại dừng lại, bên trong em vẫn ra nước khá là nhiều. Rồi tôi lại bắt đầu nhấp, tôi nhấp nhanh dần hơn, em không rên, chỉ thở mạnh liên tục.

Lồn em bóp bắt lấy con cặc của tôi, nứng hết cỡ chỉ vài phút sau tôi xuất tinh. Tôi bắn thẳng sâu vào trong lồn em. Rồi ôm em giữ nguyên như vậy. Em lại khóc, quay mặt đi. Tôi ôm em: Anh sẽ có trách nhiệm với em.

Nằm chừng 30p, tôi rời em ra, tôi lấy khăn lau cho em, dâm thuỷ lẫn tinh trùng tôi trào ra. Tôi lau thật nhẹ nhàng và sạch sẽ. Em không có máu. Vâng, không 1 màu đỏ nào cả. Tôi không biết sao nữa. Tôi kéo em ngồi dậy mặc quần áo cho em. Rồ em vào nhà vệ sinh rửa lại. Tôi nói: Anh đi mua thuốc nhé.

Em: Ừ.

Rồi tôi ra ngoài, đi mà đầu suy nghĩ, sao lại không có máu, có lẽ nào…

Tôi không dám nghĩ thêm nữa. Nhưng muộn rồi làm gì có hiệu thuốc nào mở cửa. Tôi lại lững thững đi về. Sáng mai đi mua sớm. Tối ngủ mà lòng nhiều suy nghĩ và cũng lo lắng. Sáng hôm sau, Mua thuốc về tôi đưa cho em uống. Em từ trong nhà vệ sinh gọi tôi: Q ơi, vào em bảo, em bị chảy máu.

Tôi chạy 1 mạch vào: Để anh xem.

1 vệt máu dài, rất nhỏ chảy ra cùng chất nhờn. Tôi cũng mừng mừng. Rồi bảo em: Không sao đâu, em đừng lo.

Và rồi tôi với em ở cùng nhau 1 ngày nữa. Mai em lại vào kia làm. Em rời đi mà lòng tôi man mác buồn, không biết vì điều gì.

Tôi không quan trọng cái trinh tiết của người con gái, tôi chỉ quan tâm nếu trong thời gian đang yêu mà mất thì khó chấp nhận. Cho tới giờ tôi cũng không chắc đấy có phải máu trinh hay không. Mặc dù tôi vẫn yêu em rất nhiều. Em vào lại đó, chúng tôi lại bình thường như xưa. Thấy màu hồng lại tới. Nhưng được 1 tuần như vậy. Tôi lại thấy em lạnh nhạt dần. Thời gian gọi cho nhau không còn, tin nhắn tôi nhắn chỉ thỉnh thoảng trả lời. Và tôi phát hiện em nói dối tôi nhiều chuyện.

Khoảng thời gian này tôi stress rất nặng. Tôi ít bạn, không có ai để rủ đi tâm sự, cái Ch thì không được. Tôi sợ tôi với nó lại lầm lỗi, cái Qh thì nó không đi học, vào nam làm. 3 thằng bạn đh chỉ có 1 thằng thân nó tên Ng, người nghệ an. Thì tôi cũng không kể ra được. Thời điểm ấy nó chuyển trọ, tôi rủ nó về xóm tôi ở cùng. Thằng này đẹp trai, nhìn hơi giống chi dân. Hiền lành lắm. 12h đêm tôi không ngủ được, khó chịu rất nhiều, tôi gọi nó: Đi lượn với tao đi.

Ng: Ok chờ t khóa cửa.

Tôi lôi xe ra, bảo nó chở tôi. Nó kêu đi đâu m.

Tôi: M đi nhiều cứ đi đi.

Ng: Ok ra phố huế lượn đi.

Tôi không nói gì thêm. Đêm hà nội mát mẻ trong lành, ít xe cộ hơn. Chúng tôi cứ thế đi và đi, gặp được 2 con siêu xe đi rừm rừm nghe tiếng đã quá, chúng tôi cứ phi theo xem. Đó là con Lamborghini Aventador gì đó màu đỏ, đẹp mê ly. Sau là con bmw i8. Nghe tiếng nó phê cỡ nào. Sau cũng chả theo kịp chúng tôi về. Cũng mệt mỏi, cho xe lên nhà tôi ngủ 1 mạch tới 12h. Dậy cơm nước xong cũng 2h. Tôi với L ít nói chuyện lại. Cảm thấy tình cảm không còn nhiều. Tôi lúc ấy như thằng thất tình vậy. Mr Siro mở vang cả ngày. Lủi thủi 1 mình chả đi đâu, trò chuyện với ai. Rồi hơn 1 tuần sau L gọi: Sao đợt này ít gọi em vậy.

Tôi: Em bận gọi chỉ phiền chứ có gì đâu, em cũng đâu trả lời.

L: Em xin lỗi. Tuần tới em về hẳn.

Tôi: Ừ, về thì gọi anh đón.

Chương trước Chương tiếp
Loading...