Tuyết Dung

Chương 29



Phần 29

Vào 1 ngày đẹp trời, Dung đồng ý gặp Mạnh cafe. Dung tới quán cafe và nhanh chóng nhận ra Mạnh, những tấm hình Mạnh gửi cho Dung chắc hẳn là đã được chỉnh sửa nhiều, Mạnh thấp người, nhỏ con, chỉ nhỉnh hơn Dung 1 chút, đậm người, tóc cắt ngắn. Mạnh hơn Dung 2 tuổi và nhưng vẫn đang học đại học Mở (vì thằng này học ngu bẩm sinh). Dung thấy thất vọng vì ngoại hình của Mạnh, uổng công make up và lựa chọn 1 chiếc váy thật xinh để hẹn gặp, nhìn những tấm hình Mạnh gửi trông rất được mắt, vậy nên Dung chọn Mạnh để thực hiện phim sex, nhưng lúc này cảm giác của Dung là tràn trề thất vọng. Vì phép lịch sự Dung cũng ngồi trò chuyện, Mạnh có giọng nói khá hiền lành, qua cách nói chuyện Dung nhận thấy Mạnh là 1 người khá hiền và có gì đó khờ khạo.

Dung đang tìm cách rút lui sớm khỏi cuộc hẹn với Mạnh thì tình cờ có 2 người bạn của Mạnh vào quán cafe, họ nhanh chóng nhận ra Mạnh và đến chào hỏi. Mạnh mời 2 người bạn ngồi chung bàn cho vui (thằng này ngu tập 2, hẹn với gái đi cafe mà mời bạn ngồi chung). Mạnh giới thiệu 2 bên làm quen.

Mạnh: Đây là Tạo và Hà, học chung lớp với anh. Đây là Dung, bạn của anh.

Dung: Chào 2 bạn.

Tạo: Chào chị… tụi em nhỏ hơn chị đó, mới học năm 2 à, thua anh mạnh tới 4 tuổi.

Dung: À, vậy tụi em khoảng 20.

Tạo: Dạ, em và bạn gái em bằng tuổi.

Dung: Tụi em là người yêu hả?

Hà: Dạ, tụi em cùng quê, yêu nhau 2 năm rồi.

Dung: Ừm, cũng vui ha, yêu nhau mà được cùng lên Saigon học là vui lắm nè.

Hà: Dạ, chị còn học hay đi làm?

Dung: À, chị vừa ra trường, chị đi làm được 3 tháng rồi em.

Cuộc trò chuyện giữa Dung và 2 bạn trẻ sôi động hẳn lên, Mạnh thì cứ ngồi đó ngại ngùng vì già nhất mà vẫn đang học chung với mấy bạn nhỏ hơn. Trò chuyện nhưng Dung cũng không quên nhìn anh chàng Tạo 1 cách kỹ lưỡng, Tạo cao ráo, da ngăm đen, lông mày rậm, lông tay khá nhiều nên nhìn rất khỏe mạnh, Hà cũng là 1 cô gái khá xinh đang vào độ tuổi đôi mươi, nhìn phom người thì Hà cũng thuộc dạng nhỏ nhắn cỡ Dung.

Thằng Tạo khá hợp gu với Dung, nhưng đáng tiếc là đã có người yêu, ngồi nói chuyện nhưng thỉnh thoảng Dung cũng bắt gặp được ánh mắt Tạo nhìn xoáy vào ngực mình, Dung cũng không thèm để ý đến mục đích của ánh mắt đó là gì, vì Dung chỉ xem Tạo như một thằng nhóc, cách nói chuyện của Dung với Tạo và Hà cũng ra dáng là 1 người chị.

Kết thúc buổi cafe, Dung đang dẫn xe ra khỏi bãi giữ xe thì Tạo đi lại, Tạo nhanh tay dúi vào tay Dung 1 mảnh giấy rồi đi nhanh vào quán như sợ ai thấy. Trên mảnh giấy ghi: “Số điện thoại của em 0913…” Dung nhìn tờ giấy rồi phì cười với dáng điệu của vội vàng của Tạo, Dung bỏ tờ giấy vào túi quần rồi đi về.

Những ngày sau đó, mạnh ngày nào cũng nhắn tin, rồi điện thoại. Dung cũng vì phép lịch sự nên trả lời và nói chuyện lại, Mạnh là 1 anh chàng khá thật thà và hiền lành, mỗi lúc Dung nhận thấy Mạnh là 1 người bạn đáng mến vì những đức tính đó, tuyệt nhiên trong đầu Dung không hề có ý sẽ chấp nhận lời yêu từ Mạnh.

Tại công ty, Dung cũng có chút thích anh chàng Vinh, nhưng không biểu lộ ra vì thực sự cũng không muốn có rắc rối với người có gia đình. Dung và Vinh vẫn nhắn tin qua lại, Vinh cũng thuộc dạng ga lăng, thỉnh thoảng cũng mua đồ ăn sáng cho Dung, tặng những món quà nho nhỏ. Trong một lần hết giờ làm việc, Tạo đứng chờ Dung để cùng kè Dung về, Dung lấy xe ra và chuẩn bị đi cùng Tạo thì Vinh tiến lại nói lí nhí.

Vinh: Dung, anh xin lỗi, nhưng em giúp anh 1 chuyện được không?

Dung: Chuyện gì vậy anh trai? Hihi.

Vinh: Ừm, thì đó… tụi mình như anh em với nhau thôi, đúng không?

Dung: Ứ, không lẽ tụi mình là cặp bồ, ai thèm anh.

Vinh: Nhưng con vợ anh nó không hiểu, nó đọc tin nhắn của anh và em, rồi nó gen tùm lum.

Dung: Ơ… vậy anh nói với chị đi. Chứ có gì đâu mà ghen, tầm bậy quá.

Vinh: Anh xin em, giúp anh… em qua bên đường cafe, nói 1 tiếng với chị được không?

Dung: Không, chuyện gia đình anh… anh đi giải quyết, em liên quan gì đâu.

Vinh: Giúp anh đi, xin em đó… vì tin nhắn của tụi mình thỉnh thoảng cũng… cũng không rõ ràng.

Dung: Anh làm em khó xử quá… mà em có gì đâu… sao phải qua đó.

Vinh: Giúp anh đi…

Dung suy nghĩ rồi bất ngờ có ý nghĩ sáng suốt khi nhìn về phía Mạnh đang đứng phía bên đường, Dung đồng ý qua càfe với vợ chồng Vinh.

Dung: Em đồng ý, nhưng em phải gọi bạn trai em vào chung, để ảnh đứng đó kỳ lắm.

Vinh: Ơ… bạn trai… em có bạn trai rồi hả?

Dung: Ừm, kia kìa… ảnh đến đón em đó.

Vinh nhìn về phía Mạnh rồi tỏ ra tiếc nuối khi nhìn Dung, Vinh đi quán cafe trước, Dung đi qua bên đường dặn dò Mạnh đi theo mình vào cafe và hành động theo những gì Dung nói. Cả 2 vào quán cafe Dung giới thiệu Mạnh là người yêu của mình với vợ chồng Vinh, Dung nắm tay Mạnh và diễn xuất y chang 2 người là 1 cặp yêu nhau, Mạnh quá đỗi hạnh phúc, ngồi im nhìn Dung và trò chuyện với vợ chồng Dung, vợ Vinh cũng hơi bị quê khi thấy mình ghen tuông vô cớ, cô ta lái câu chuyện qua việc khác.

Vợ Vinh: Chi nghe anh Vinh nói về em gái của ổng trong công ty hoài. Hihi… hôm nay mới gặp, em dễ thương và vui tính vậy nên ổng mới nhận làm em nuôi. Hihi.

Dung: Dạ, anh trai em cũng tốt lắm nha chị, siêng năng và giỏi, trong công ty ai cũng quý ảnh.

Vợ Vinh: Chỉ giỏi ga lăng với người ngoài thôi à, chứ về nhà không có vậy đâu, tệ với vợ con lắm đó.

Dung: Anh trai không được vậy nha, có gì chị cứ nói em, em có cách trị ổng cho chị.

Vợ Vinh: Ok em gái, có gì phải về phe của chị nha.

Dung: Dạ. Hihi.

Vinh: À, thấy chị em hợp nhau đó, Mạnh cũng dễ mến nè, cuối tuần sau qua nhà anh chị chơi, nấu gì đó ăn uống.

Dung nhõng nhẽo với Mạnh: Cuối tuần sau anh có đưa em đi được hông nè? Lo công việc hoài, đi với em nha.

Mạnh ngay lập tức đồng ý, Dung không ngờ Mạnh lại khờ đến thế, Dung cứ nghĩ là Mạnh hiểu là đang diễn như vậy thôi, không ngờ là Mạnh đồng ý, có thể Mạnh đang lầm tưởng là Dung đã chấp nhận tình cảm của Mạnh. Dung bắt đầu nhận ra là mình đang đùa giỡn với 1 người có tình cảm thật với mình, lo sợ sẽ làm tổn thương 1 người ngây ngô như Mạnh. Buổi cafe kết thúc, Mạnh kè Dung về tới trước cổng nhà.

Dung: Anh về đi, cảm ơn anh.

Mạnh: Ừm, ngày mai anh tới chở em đi làm nhé.

Dung: Thôi, mà cũng đừng tới công ty em nữa nha.

Manh (khuôn mặt ngu ngu): Ơ… anh… anh tới đón người yêu anh mà.

Dung: Người yêu…

Dung chợt dừng lại không nói nữa khi nhìn thấy khuôn mặt tội tội của Mạnh, Dung suy nghĩ: “Nói thẳng vào lúc này sẽ làm tổn hại tinh thần của tên này, rồi mình lại vướng vào rắc rối, mà nghĩ cho cùng thì mình cũng chưa muốn có bồ vào lúc này, mất tự do. Nhìn thằng này thấy nó khờ khờ, nói gì nghe đó chắc là không dám làm phiền mình nhiều, thôi kệ, có 1 thằng sai vặt cũng được, sau này tìm cách bỏ nó sau.”

Dung: Mà thôi, ngày mai anh mua cho em hộp bánh ướt rồi hãy tới chở em đi nha.

Mạnh: Hihi… ok em.

Dung: Chiều em về với bạn, anh lo học đi, không cần đón em.

Mạnh: Tuân lệnh em.

Mạnh cười thật tươi rồi quay xe đi, Dung nhìn theo Mạnh cũng thấy thương thương, mỉm cười rồi đi vào nhà. Dung tắm rửa xong rồi xuống ăn cơm cùng với Bố Mẹ, có chuông điện thoại reng, Dung nhanh chân chạy vào phòng cầm điện thoại lên bắt máy.

Dung: Alo.

Tạo: Em là Tạo đây.

Dung: Tạo… Tạo bạn anh Mạnh?

Tạo: Dạ, còn nhớ em hông?

Dung: Hông, nhớ làm chi nhóc? Hihi.

Tạo: Chị vô tình quá nha, hôm đó đưa sdt mà không thấy gọi lại.

Dung: À, chết cha… chị để trong túi quần rồi giặt mất tiêu luôn. Xin lỗi cưng nha, sao biết số điện thoại của chị?

Tạo: Anh Mạnh cho.

Dung: Ừm, gọi chi vậy?

Tạo: À, ngày mai sinh nhật em, nhưng cuối tuần này em mới tổ chức, em đt mời chị.

Dung: Ồ, vậy hả? Cuối tuần chị với anh Mạnh sẽ đến. Để mai mua quà tặng nhóc nha, thích gì?

Tạo: Hihi… không cần đâu chị, đến là em vui rồi. Mà món em thích chị không mua được đâu.

Dung: Gì ghê vậy? Thích gì mà chị mày không mua được?

Tạo: Cái này chỉ có chị có, người khác không có sao mua được?

Dung: Cái gì vậy? Gì mà úp mở ghê vậy nhóc.

Tạo: Em không dám nói đâu, chị sẽ giận em mất.

Dung: Nói đi, không giận, thích gì?

Tạo: Dạ… em nói nhé… em thích chị…

Dung im lặng vì choáng váng với câu nói của Tạo.

Tạo: Alo… chị… chị giận em hả… alo…

Dung: Nhóc… thích là thích thế nào, bậy bạ nha.

Tạo: Em không biết giải thích sao… xin lỗi chị.

Dung: Thôi, có bạn gái rồi, còn ngó ngang ngó dọc làm chi nữa? Mà em nhỏ hơn chị đó.

Tạo: Dạ, em xin lỗi chị… đừng giận em.

Dung: Không giận đâu… chị cúp máy nha.

Dung cúp điện thoại rồi ra phòng khách xem tivi và trò chuyện cùng Ba Mẹ, Dung không để ý gì đến cuộc đt vừa rồi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...