Tuyết Dung

Chương 4



Phần 4

Minh chở Dung từ nhà thầy B đến điểm hẹn là một quán cafe sân vườn, có chòi riêng biệt. Minh cố tình chạy chậm để D mở lời nói chuyện trước, nhưng D cũng không biết nói thế nào trong tình huống vừa xảy ra. Cuối cùng thì tới nơi, D xuống xe rồi đi vào chòi ngồi bên cạnh Long. Minh ngồi xuống phía đối diện, với tay lấy 1 điếu thuốc hút 1 hơi rồi nhả ra 1 cách sành điệu, Minh nhìn D 1 cách lén lén, thỉnh thoảng 2 cặp mắt bắt gặp nhau, nhưng cả 2 vội quay đi. Sau một khoảng thời gian, Dung quay qua nói với Long.

Dung: Em đi về trước nhé, hôm nay em thấy chóng mặt.

Long: Ừm, về trước đi, xui bỏ mẹ.

Dung: Ê, nói gì kỳ vậy?

Long: (Đang nóng tính vì thua bài): Biến.

Dung nhìn qua Minh, lúc này Minh cũng đang nhìn Dung, ánh mắt của Minh làm cho D cảm thấy như mình bị xem thường.

Dung: Đéo muốn nói nữa.

Long: Con này, ông đang bực mình nhé.

Dung bực mình bỏ đi ra ngoài. Cả nhóm cũng không quan tâm lắm, vì những việc cãi vã giữa D và L cũng thường xuyên xảy ra, chỉ có Minh là nhìn theo Dung và ngồi suy nghĩ, thực ra nó đang suy nghĩ tìm cách nào tiếp cận Dung, và phá vỡ tình huống im lặng, mà nó đã chứng kiến việc giữa D và thầy B. M lên tiếng khi sòng bài tạm nghỉ vì có thằng đứng lên đi tiểu.

Minh: Long, tao nói nhỏ nha, mày cũng hơi quá đáng với con D.

Long: Quan tâm đéo gì, tao đang muốn cho nó biến.

Minh: Tại học chung nên tao thấy làm vậy kỳ quá, dù sao nó cũng là con gái.

Long: Chẳng ngon lành gì đâu, mày thích tao cho đó.

Minh: Mày nói vậy nghe được, ây dza.

Long: Đm… tao nói thật, tao có thích con Phượng lớp 12A1… tao biết mày thích con D… xạo L hoài.

Minh: Tao đéo nói nữa… cái L…

Long nhếch mép cười rồi đánh bài tiếp, Minh ngồi đó uống 1 ngụm cafe và tiếp tục rít thuốc. Hết một ván bài, Long đỏ bài hẳn lên từ lúc D đi ra ngoài. Long ngước qua nhìn thấy Minh đang nhìn ra phía ngoài cổng quán càfe. Long khẽ cười thằng bạn rồi đứng lên nói.

Long: Minh, mày ra ngoài tao nói chuyện 1 chút.

Minh và Long đi ra ngoài đứng nói chuyện.

Long (đưa chìa khóa xe cho Minh): Nè, anh em không à, tao hiểu mà, nó còn ngoài đó, mày ra chở nó về dùm tao.

Minh: Tao đéo phải là lính của mày nhé.

Long: Đm, lính gì? Tao tạo cơ hội cho mày đó… nói thật… tao chưa ăn uống gì nó đâu, nhưng vì tao thích con Phượng… nên coi như mày giúp tao… căt đuôi nó giúp tao.

Minh: Mày chưa ăn nó hả?

Long: Ừm, chỉ mới hôn hít xíu thôi… còn ngon… haha…

Minh: Khà khà… vậy tao sẽ ăn nó.

Long: Đm, ăn được thì tốt…

Minh: Mày không sao chứ? Tao không quan trọng mấy việc này bằng tình anh em đâu.

Long: Anh em mà… có đéo gì đâu… mày không ăn thì thằng khác nó cũng ăn à.

Minh: Vậy tao đi nha.

Long: Khà khà… đi đi… đừng ám tao đánh bài nữa.

Minh lấy xe và chạy ra ngoài cổng, nhưng Dung không còn đứng ngoài cổng như Minh mong muốn, có lẽ Dung đã đón xe ôm đi về. Nó phóng xe thật nhanh qua nhà Dung, chạy qua chạy lại trước cửa nhà Dung. Nó thẫn thờ như người thất tình chạy xe quay lại quán cafe, trên đường đi nó chợt giật mình lóe lên 1 suy nghĩ… “có khi nào D quay lại nhà thầy B…” Nó vội vàng phóng xe qua nhà thầy Minh, nhà thầy B cửa mở toang. Thằng Minh thất vọng, vậy là D không có trong nhà thầy B, nó quay xe bỏ đi thì có tiếng gọi… “Minh… vào đây… thầy nói chuyện 1 chút…” thì ra đó tiếng thầy B gọi. Minh vào nhà và ngồi xuống ghế. Thầy B làm 1 hành động mà không 1 thầy giáo nào làm với học sinh, thầy B đưa cho M gói thuốc.

Thầy B: Em hút đi, thoải mái… thầy biết em có hút thuốc.

Minh (khẽ gật đầu): Da, cảm ơn thầy.

Minh rít 1 hơi thuốc, thầy B cũng đốt 1 điều thuốc, thở dài và nói.

Thầy B: Dung nó vừa đi xe ôm về.

Minh: Dạ.

Thầy B: Ừm, D nó sợ… sợ nhiều lắm… thầy cũng rất sợ…

Minh: Dạ.

Thầy B: Minh, em có thể giữ bí mật cho thầy và D được không?

Minh: Dạ… nhưng em…

Thầy B: Thầy hiểu… em muốn làm giống thầy…

Minh: Dạ… em cũng thích D mà…

Thầy B: Nếu em giữ bí mật… việc đó là có thể được.

Minh: Thật không thầy?

Thầy B: Ừm… thầy nói chuyện với D rồi… thật ra D cũng hiểu là phải làm vậy với em thôi… cũng may là D nó cũng thấy em sáng sủa và sạch sẽ…

Thằng Minh vui mừng trong lòng và thầm nghĩ… “Đm, dĩ nhiên là tui phải đẹp trai hơn ông rồi…”

Minh: Nhưng thầy và Dung đang… có tiếp tục như vậy không?

Thầy B: Sắp năm 2000 rồi… 2 thầy trò mình cùng đưa em ấy vào đời… có sao đâu nè… haha…

Minh: Dạ, vậy thì 2 thầy trò mình chia lịch ha… hihi…

Thầy B: Nhất trí.

Thằng Minh vui vẻ chào người thầy đáng kính của mình ra về, thầy B nhìn theo cho đến khi nó đi khuất thì Dung mới bước ra.

Dung: Anh ghê thật.

Thầy B: Hihi… em yên tâm nha… chỉ có cách này…

Dung: Dạ, thôi em về nhé.

Thầy B: Vào trong 1 phát nữa rồi về.

Dung: Hihi… em cũng muốn á… nhưng trễ rồi, cô sắp về kìa.

Thầy B: Ưm, em về đi. Ngày mai gặp nhé.

Dung: Dạ.

Dung ra ngoài leo lên xe ôm và về nhà, về tới nhà thì thấy Minh đang lượn lờ trước cửa nhà với chiếc xe của Long.

Dung: Ê, rình mò gì đó?

Minh: Hề hề… rình gái…

Dung: Gái không có nhà đâu.

Minh: Hề hề… tui sợ bà buồn chuyện thằng Long lúc nãy nên qua xem bà có sao không.

Dung: Xạo… vừa từ nhà thầy B ra nè.

Minh: Sao biết?

Dung: Tui ở trong phòng chứ đâu, tui nghe hết rồi.

Minh: Trời… ngại thiệt chớ…

Dung: Hihi… ghê thật… chia lịch với thầy… haha…

Minh: Ừm… quê thật…

Dung: Hihi… thì ông với thầy chia lịch đi… hai tư sáu… ba năm bảy… Chủ Nhật nghỉ…

Minh: Haha… có vậy luôn…

Dung: Ừm… nhưng tự chi rồi tự gặp nha nha… tui không liên quan…

Minh: Hihi… bà không có buồn nữa ha.

Dung: Buồn gì? Thằng Long hả? Chán rồi… nó mê cờ bạc… tui không thích… nè, ông về nói nó tui chia tay, chơi quân tử nha. Nói nó đừng kiếm tui nữa.

Minh: Ừm, nó cũng quân tử mà.

Dung Ừm… tui vào… ông về đi…

Minh: Ừm… đi về suy nghĩ chia lịch với thầy B…

Dung: Ghê… tui vào…

Minh quay xe phóng đi, Dung thở một hơi thật dài, nhẹ nhõm cả người. Không ngờ mọi chuyện lại được giải quyết nhanh chóng như vậy.

Sáng hôm sau, trong lớp học. Long, Dung, Minh, thầy B… tất cả mọi chuyện đều bình thường. Thầy vẫn là thầy, học trò vẫn là học trò, thằng Long công khai hẹn hò với con bé Phượng tại căn tin. Mọi thứ đều ổn cho đến tiết học cuối ngày. Thầy B gọi Minh ra 1 góc hành lang.

Thầy B: Minh, em và Dung tối nay đi càfe với thầy được không?

Minh: Em thì được ạ. Còn D em chưa biết.

Thầy B: Dung thì chắc chắn được, vì tối nay D có giờ học thêm, nhưng sẽ nghỉ đi được.

Minh: Dạ, vậy tối nay ở đâu thầy, mấy giờ?

Thầy B: Quán AB (AB là quán cafe tình nhân, có chòi riêng và ghế tình nhân) nhé, 6h30 theo giờ đi học của D đó.

Minh: Dạ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...