Tuyết Dung

Chương 40



Phần 40

Thằng Tạo chở Dung về, trên đường đi không ai nói với ai câu nào, Dung thì đang hoang mang và lo lắng thực sự, không ngờ là ngay lần đầu đi với ông Long mà đã bị phát hiện, Dung rùng mình khi nghĩ đến việc thằng Tạo sẽ nói cho Mạnh biết, rồi Mạnh sẽ thế nào, chắc là Mạnh sẽ chết mất nếu biết sự thật. Thằng Tạo đã đạt được mục đích của nó là có bằng chứng để có thể bắt buộc Dung làm theo ý nó, nhưng làm gì thì nó cũng chưa biết.

Xe dừng trước cổng nhà Dung, phía đầu đường quán mì gõ của bác Tâm vẫn sáng đèn. Dung xuống xe lí nhí cảm ơn Tạo để đi vào nhà. Thằng Tạo lần đầu thấy Dung như vậy, khuôn mặt Dung nhợt nhạt lộ rõ vẻ lo lắng, Dung cúi nhẹ đầu cùng với lời cảm ơn, 1 cơn gió khuya vô tình thổi qua, nó làm tóc Dung bay nhẹ, thằng Tạo nhìn thẳng vào đôi mắt đang ướt ướt của Dung, nó bỗng chạnh lòng…

Thằng Tạo đứng đó nhìn Dung đi vào nhà và khép cửa lại, nó vẫn đứng đó nhìn vào nhà Dung mà trong lòng rối bời, bỗng nhiên thằng Tạo cảm thấy hối hận, đáng lẽ ra mình không nên uy hiếp 1 con gái như Dung, vì cô ta không làm hại gì mình, chẳng liên quan gì đến cuộc sống của mình… thằng Tạo lại quán bác Tâm ngồi gọi tô hủ tiếu, nó nhìn về góc đường, nó nhớ những hình ảnh trước kia khi nhóm bạn nó với Dung, những hình ảnh đó không làm nó ghen tức với đám bạn, mà thằng Tạo lại cảm thấy hưng phấn, không biết từ lúc nào nó không còn cảm thấy nhớ người yêu cũ nữa, trong đầu thằng Tạo chỉ còn khuôn mặt Dung đang nằm trên giường nhìn nó với vẻ mặt khiêu khích, nó nhớ cái siết chặt của Dung, nó chạnh lòng khi thấy đôi mắt Dung ướt ướt. Bác Tâm kéo ghế ngồi xuống bắt chuyện cùng thằng Tạo.

Bác Tâm: Sao? 2 Đứa gây lộn hả?

Tạo: Ơ, dạ, sao bác nói vậy?

B Tâm: Thấy con vừa ăn vừa nhìn về nhà nó nên bác đoán thế.

Tạo: À, dạ cũng không phải gây lộn, chỉ là con đang có chuyện khó nghĩ.

B Tâm: Ừ, hì hì… con bé rất đẹp, ngoan, giỏi, bác biết nhiều về con bé đó… nó chỉ có 1 khuyết điểm, bác sợ là nó sẽ khổ vì điều đó.

Tạo: Dạ đúng, thật ra con nhỏ tuổi hơn Dung, nhưng nếu không phải vì con biết quá nhiều về Dung thì con đã tán Dung làm bạn gái.

B Tâm: Haha… biết nhiều, bác nghĩ là con rất xứng đôi với nó, nếu con rộng lượng.

Thằng Tạo gọi 2 chai bia rồi ngồi uống với bác Tâm vì nó cảm thấy hào hứng với câu chuyện về Dung. 1 người phụ nữ tầm hơn 30 đi xe ôm đến, cô ta ăn mặc giống như đi tiệc, trang điểm đậm, mùi nước hoa rẻ tiền, bác Tâm thấy cô ta thì nhìn rồi nhếch mép cười, cô ấy cũng cười với bác Tâm rồi đi vào trong nhà. Thằng Tạo hỏi bác Tâm.

Tạo: Ai vậy bác?

B Tâm: Vợ bác…

Tạo: Woa, vợ bác còn trẻ quá ha, chắc là bà 2.

B Tâm: Không, bác có mình bả, bà trước bỏ đi cũng lâu rồi…

Tạo: Dạ, chắc là cô mới đi tiệc về…

B Tâm: Ngày nào cũng tiệc hết, nó làm gái bia ôm…

Tạo: WTF, sao bác nói vợ mình vậy…

B Tâm nốc hết ly bia: Haha… tao nói thiệt, nó làm gái bia ôm thật… bác không quan tâm, nó thương bác, lo cho bác thật, nên bác cũng thương lại. Nhưng nó làm chỗ đó cũng xa, nên ở đây không ai biết… haha…

Tạo: Bác hay thật. Haha…

B Tân: Thôi, nói chuyện của con đi, bác biết con bé Dung không chỉ có 1 mình con, có phải con đang khó nghĩ vì việc đó.

Tạo: Dạ, cũng gần đúng vậy.

B Tâm: Haha… con nghe được thì nghe nhé. Phụ nữ đẹp thường rất dâm, có người họ muốn nhiều, có người ít, nhưng nếu được chọn lại, bác vẫn chọn con vợ bác bây giờ, vì nó thương bác thật lòng, nhiều khi bác còn thấy vui khi nó nhiều khách. Khi nào con có cảm giác hưng phấn khi vợ con đang nứng lồn với thằng khác thì con đã thương vợ con rất nhiều. Mỗi người 1 cách sống, vợ chồng có nhiều loại mà.

Tạo: Thật hả bác, đúng là con rất hứng khi thấy Dung với người khác.

B Tâm: Rồi sau đó con có muốn chơi nó không…

Tạo: Có, muốn nhiều nữa kìa…

B Tâm: Mày cũng dâm lắm đấy. Haha… suy nghĩ đi, con bé rất đẹp và giỏi. Nếu con lấy nó con sẽ rất ổn. Mà nó như vậy thì nó sẽ rất chiều con…

Tạo: Hihi… con chưa nghĩ xa thế, nhưng xin lỗi bác, đúng là con vẫn không dám lấy vợ làm gái.

B Tâm: Haha… tao già rồi, nên phải vậy. Chớ bay thì sao phải vậy, con bé Dung đâu có làm gái, nó cặp đại gia mà, nó chơi với mấy đứa là vì nó dâm, muốn nhiều. Gái như nó thì có mà bán nhà đi chơi à… tóm lại, 2 đứa nói cho nhau hiểu, đừng bỏ nó, tội nghiệp.

Tạo: Nhưng tui con không phải là bồ bịch gì, Dung là bạn gái của anh bạn con.

B Tâm: Thằng Mạnh phải không? Ui dào, con bé Dung lấy thằng đó thì đúng là hoa lài cắm bãi cứt trâu.

2 bác cháu cười phá lên rồi uống bia tiếp, thằng Tạo tính tiền rồi phóng xe về nhà. Nó tắm rửa rồi lên giường trằn trọc không thể nào ngủ được. Đã 2 giờ sáng, nó cứ suy nghĩ hoài về việc trở thành kẻ xấu trong lòng Dung hay tiếp tục là người bạn với Dung, nó lấy phone ra bấm số gọi Dung, bên kia đầu dây vừa đổ 1 tiếng chuông là nó cúp máy, nó giật mình vì đã 2 giờ mà gọi thì phá giấc ngủ của Dung. Bỗng có tin nhắn của Dung…

“Gọi Dung có gì không…”

“Còn thức à, Tạo không ngủ được, có chuyện muốn nói”

Thằng Tạo nhận được 1 tấm hình Dung gửi qua, trong hình là Dung với khuôn mặt đẫm nước mắt… thằng Tạo giật mình hoang mang, nó không ngờ Dung lại lo sợ việc này đến vậy, chưa kịp nhắn tin lại thì Dung gửi tiếp 1 tấm hình nữa, đó là hình Dung chụp lại tin nhắn của Mạnh…

“Mình chia tay nhé em, còn rất lâu nữa anh mới quay lại Việt Nam, anh đã lỡ quen 1 người khác bên đây và cô ấy đang mang thai của anh. Xin lỗi em…”

Thằng Tạo lặng người, nó không ngờ Mạnh là người hiền lành, khờ khờ vậy mà cũng có ngày chia tay Dung… Tại vội bấm phone gọi cho Dung, điện thoại đổ chuông rồi mất tín hiệu, Tạo nằm trằn trọc cả đêm vì lo lắng cho Dung.

7h sáng, thằng Tạo chạy vội qua nhà Dung, nó vào nhà xin phép gặp Dung thì được Bố Mẹ Dung cho biết Dung đã đi làm từ sớm, nó gọi cho Dung thì phone tiếp tục không có tín hiệu, Dung đã khóa máy nó chạy vội qua công ty xin bảo vệ cho gặp Dung thì được báo là Dung chưa đến làm. Tạo quay về nhà (thằng Tạo lúc này đang học năm 3 ĐH) mà không thèm đến trường. Đến cuối giờ chiều nó lại chạy đến công ty, nó được thông báo là hôm nay Dung không đi làm. Tối nó đến nhà thì Dung cũng chưa về nhà, nó ngồi ở quán Mì Gõ Bác Tâm chở đến 11h khuya vẫn không thấy Dung về…

Sáng hôm sau thằng Tạo lại theo 1 chu kỳ tìm Dung từ nhà đến công ty, điện thoại Dung cũng khóa máy. Đến ngày thứ 3 Tạo đến nhà Dung thì nhà khóa cửa, nghe bác Tâm nói cả nhà đi đâu đó và không thấy Dung suốt mấy ngày nay. Tạo nhắn tin & gọi điện thoại cho Mạnh không thấy Mạnh trả lời.

1 tuần lễ trôi qua, thằng Tạo không thể học hành hay làm gì, nó không còn buồn chuyện chia tay bạn gái mà lúc này nó chỉ nghĩ đến Dung, mà quái lạ, gia đình Dung đi đâu vậy trời… thằng Tạo tưởng tượng ra Dung sẽ đi tự tử, chuyện quá shock mà, nhiều khi đã làm chuyện dại dột gì đó… nó rùng mình khi nghĩ đến việc này…

Đã 2 tuần trôi qua, thằng Tạo nhờ bác Tâm thông báo với mình nếu thấy Dung nhưng cũng không có thông tin gì từ ông Tâm, Tạo qua công ty dò hỏi thì được báo là Dung đã nghỉ làm.

Vào 1 buổi chiều sau giờ tan học, Tạo chạy qua quán bác Tâm ăn mì gõ nhân tiện hỏi thăm thì biết được gia đình Dung cũng để bảng bán nhà. Vậy là coi như nó mất liên lạc với Dung.

Thời gian trôi qua cũng đã đến hè, vậy là Tạo mất liên lạc với Dung cũng được nửa năm, thằng Tạo đang thu xếp đồ để về quê nghỉ hè. Phone đổ chuông là số lạ…

Tạo: Alo…

Dung: Alo, biết ai hông?

Tạo: Dung… trời đất, đi… đâu vậy?

Dung: Hihi, Dung nào? Em là Thuý mà…

Tạo: Ơ… Thuý… Thuý nào nhỉ?

Dung: Haha… Giỏi ghê nha, nhận ra tiếng tui ngay ha… Dung nè.

Tạo: Hihi, mừng quá, Tạo lo cho Dung lắm đó, tự nhiên biến mất.

Dung: Ờ… hôm nay mới vào face… quá nhiều tin nhắn, nhưng có 1 người nhắn cho tui nhiều nhất, nên gọi cho người đó nè… ngạc nhiên nha. Hihi…

Tạo: Ừm… hihi… lúc đó lo quá trời.

Dung: Hihi… hỏi ông chuyện này, trả lời thiệt lòng nha…

Tạo: Ờ…

Dung: Những gì Tạo viết trong tin nhắn là thật lòng hay là muốn dụ tui để… sex?

Tạo: Thề… thật lòng… Tạo thích Dung ngay từ lần đầu gặp, thời gian vừa qua làm cho Tạo nhận ra… có lẽ Tạo thương Dung mất rồi.

Dung: Ờ… cũng không ngờ ha.

Tạo: Dung thế nào… ý là khi xem tin nhắn của Tạo đó.

Dung: À… xúc động, không nghĩ là Tạo như vậy… mém khóc…

Tạo phải ra xe để kịp chuyến về quê, ngồi trên xe nó rất vui vì cuối cùng thì Dung và nó cũng hiểu nhau, nó ngồi trên xe lật lại những dòng tin nhắn rồi tủm tỉm cười 1 mình. Tạo nhận được tin nhắn từ Dung.

Dung: Anh lên xe chưa?

Tạo: Rồi, tiếc quá, muốn xuống xe để quay lại Sài Gòn gặp em.

Dung: Chi vậy?

Tạo: Vì anh rất nhớ em.

Dung: Xạo, nhớ mà lên xe đi luôn vậy á…

Tại: Vé mua rồi, bỏ vé là không có tiền mua vé khác về luôn đó.

Dung không trả lời tin nhắn nữa, sau 15 phút Dung gọi cho Tạo.

Tạo: Alo, anh nghe nè…

Dung: À… có việc này… em hỏi nè… nếu em muốn anh xuống xe ngay lúc này, anh có làm không?

Tạo: Có, nếu làm vậy em vui…

Dung: Em sẽ vui…

Tạo: Ok, bác tài ơi… cho em xuống xe.

Dung: Haha… giỡn nhây nha cha nội…

Tạo: Anh đang xuống xe… em giữ máy nha, anh cũng không còn nhiều tiền trong điện thoại để gọi em.

Dung: Ê… giỡn đó…

Tạo: Anh xuống xe rồi…

Thằng Tại chờ Dung 1 quán nước ven đường, sau 2 tiếng đồng hồ, Tạo thấy 1 chiếc xe hơi đời mới dừng lại trước quán, anh tài xế nhanh chóng chay ra mở cửa cho 1 cô gái bước ra khỏi xe, cô gái tóc nhuộm vàng, quần jean áo thun theo phong cách sport, cô ấy mang kính đen, cực kỳ quyến rũ và sang chảnh. Tạo vẫn không dám nghĩ đó là Dung cho đến khi Dung lại gần.

Dung: Chà, cũng ít có khùng lắm nha.

Tạo: Ơ… Dung… là em à?

Dung bỏ mắt kính ra rồi ngồi xuống bên cạnh Tạo: Sao? Không nhận ra người ta luôn?

Tạo: Không… em đẹp quá, hơn lúc trước.

Dung: Hihi… cảm ơn nè, anh thì xấu hơn trước. Haha…

Dung quyết định đưa Tạo về quê và sẵn dịp ở lại Gia Lai chơi vài ngày. Trên xe Dung kể cho Tạo về quãng thời gian qua: Sau khi nhận được tin nhắn của Mạnh, sáng sớm hôm sau Dung đến nhà cậu 2 và kể sự tình, ngay lập tức gia đình 2 bên gặp mặt nhau, Mạnh được triệu hồi về Việt Nam ngay hôm sau. Kết quả là Dung và Mạnh đường ai nấy đi, gia đình Mạnh xin lỗi và huỷ hôn. Dung nghỉ làm tại công ty cậu 2, gia đình Dung chuyển qua 1 căn nhà khác của Dung để sống, Dung rất nhanh chóng lấy lại tinh thần khi chấp nhận trở thành vợ bé của ông Hậu.

Vợ ông Hậu tên Yến, 1 người phụ nữ hơn 40 tuổi, là người bisexual và đang có tình nhân là 1 cô gái, thỏa thuận giữa Dung và vợ chồng ông Hậu được đưa ra là: Dung sẽ là người giải quyết sinh lý cho ông Hậu, không được có bầu, không được yêu rồi bắt ông Hậu ly dị, vì vợ chồng ông Hậu sẽ mất tất cả nếu ly dị. Thỏa thuận này sẽ kết thúc sau 2 năm, khi đó gia đình ông Hậu đã hạ cánh an toàn tại Canada. Trong thời gian 2 năm này, Dung sẽ được cấp vốn làm ăn, có nhà, có xe.

Thời điểm này Dung đang chuẩn bị khai trương 1 quán cafe lớn tại vùng ngoại ô Sài Gòn.

Hơn nửa năm, Dung lao vào công việc, lo tạo dựng sự nghiệp, ông Hậu cũng hết lòng hỗ trợ Dung, cũng không tổ chức ăn chơi vì ổng cũng muốn Dung lấy lại tinh thần sau cú shock, trên giường Dung và ông Hậu là người tình, nhưng ra khỏi giường ông Hậu như 1 người Cha hướng dẫn cho Dung tất cả về cách giao tiếp, về kinh doanh… khi mọi thứ đã ổn định, vào 1 ngày tình cờ mở lại tin nhắn trên face, Dung đã đọc được những tin nhắn của Tạo…

Sau khi nghe Dung kể lại mọi việc, Tạo cũng nói lên tình cảm của mình dành cho Dung. Tạo hứa sẽ không bao giờ đem chuyện quá khứ xen vào tương lai của 2 đứa, Tạo cũng đồng ý tôn trọng mối quan hệ hiện tại của Dung và ông Hậu.

Đến Gia Lai, Tạo mời Dung về nhà chơi, gia đình Tạo có 4 người con, Tạo là con thứ 3, trước Tạo là chị cả đã lập gia đình và có 1 con, anh ba Tạo cũng đã có vợ nhưng chưa có con, sau Tạo là 1 thằng em trai kém 4 tuổi. Ba Mẹ và các thành viên trong gia đình Tạo nhanh chóng yêu quý Dung vì khả năng giao tiếp rất khôn khéo, vẻ ngoại hình xinh đẹp của Dung cũng dễ gây thiện cảm với mọi người. Dung và Tạo lúc này như 2 con người khác, Tạo cảm thấy mình thật hạnh phúc khi dẫn cô bạn gái đi khoe với hàng xóm họ hàng, Dung cũng cảm thấy hạnh phúc, thoải mái và bình yên với nơi miền núi này, không ai biết Dung là ai, những người mới gặp đều ngưỡng mộ và trầm trồ về Dung. Riêng Ba Mẹ Tạo thì hết sức chăm sóc bạn gái của con, lần đầu tiên nhà ông bà có 1 chiếc xe ô tô đỗ trước nhà, có tài xế riêng chở 2 ông bà đi khi cần. Tạo và Dung bắt đầu trao cho nhau những cử chỉ như mới yêu, những cái nắm tay lén khi chỗ nhiều người, những cái hôn vội…

Ngày thứ 4 ở Gia Lai, Dung chào cả để quay lại Sài Gòn lo công việc, cả 2 nhắn tin rồi gọi cho nhau trò chuyện như bao cặp đang yêu khác.

1 tháng sau, Tạo xuống Sài Gòn để kịp dự ngày khai trương quán Cafe của Dung. Theo như đã bàn tính trước, Tạo trả lại nhà trọ và dọn đồ về nhà riêng cùng sống với Dung, ngoài giờ học Tạo sẽ quản lý quán cafe giúp Dung cũng coi như là công việc làm thêm cho năm cuối trước khi ra trường.

Ngày khai trương, Tạo như bị choáng ngợp với mọi thứ, từ những người khách sang trọng của Dung, tới độ hoành tráng của quán cafe, nó nhìn Dung trong chiếc váy trắng ôm sát cơ thể sexy, make up kỹ càng, tóc búi cao nhìn rất sang trọng, mặc dù bận rộn tiếp khách nhưng Dung cũng không quên thỉnh thoảng liếc nhìn về phía anh chàng quản lý tên Tạo đang đứng trong quầy tiếp tân. Dung lại chỗ Tạo nói nhỏ.

Dung: Thấy sao… em mặc bộ này đẹp không?

Tạo: Quá đẹp, như quý bà rồi đó…

Dung: Trời, em mà quý bà gì? Mới 24 đó, nói vậy là chê em già.

Tạo: Không có ý đó, nhưng… anh muốn nói là người yêu anh quá xuất sắc.

Dung: Hihi… quan sát công việc nha, mạnh dạn ra làm quen mọi người.

Tạo: Toàn người lớn… anh sợ… anh không nghĩ em giàu vậy đó.

Dung: Hihi… của ông Hậu đó, ổng mờ cho em, khách cũng đa số của ổng, em cứ tới chào hỏi bừa vậy thôi à. Sợ gì chứ… anh mạnh dạn lên.

Tạo: Ừ… để anh cố…

Dung khoát tay Tạo đi ra giữa sảnh, tiến lại chỗ sân khấu làm lễ khai trương, Tạo khá lúng túng nhưng cố giữ bình tĩnh, Dung vẫy tay gọi ông thợ chụp hình (đó là ông Du) chụp cho Tạo và Dung vài kiểu ảnh, ông Du chụp hình xong cũng lại nói chuyện vài câu xã giao với Dung, như đã thỏa thuận trước, để tránh cho ông Hậu và mọi người chú ý, Tạo sẽ đóng vai là em bà con của Dung, lên Sài Gòn học rồi sẽ đến làm quản lý quán cafe và sống cùng nhà với Dung.

Ông Hậu đi vào khiến mọi người cùng đứng dậy đến chào và bắt tay, 1 lúc sau cũng xuất hiện 4 anh chàng Tây, 1 anh trắng, 1 anh da ngăm, cùng 2 anh chàng đen, cả 4 đều to con, thân hình như người mẫu. Dung nhanh chóng tiến lại khoát tay ông Hậu vui vẻ trò chuyện cùng mọi người, 4 anh Tây cũng nhanh chóng lại chào hỏi Dung và ông Hậu. Dung đảo mắt tìm kiếm Tạo, thì ra Tạo đang đứng tại quầy lễ tân mà không dám đi giao lưu cùng với người lạ. Dung đi lại chỗ Tạo.

Dung: Sao vậy? Đi ra ngoài làm quen với mọi người, chút nữa có bạn mà nói chuyện trong lúc ăn tiệc, Tạo là quản lý đó.

Tạo: Ờ… để từ từ, Tạo chưa quen…

Dung: Ừ, cố gắng lên nha… ngoan… tối nay thưởng… hihi…

Tạo: Nói là làm nha, lâu rồi anh chưa…

Dung: Em cũng vậy, tối nay về nhà chít zới em. Hihi…

Dung quay người lại đưa tay vẫy ông Hậu lại, ông Hậu vui vẻ đi lại chỗ Dung và Tạo. Dung ngay lập tức khoát tay ông Hậu.

Dung: Anh, đây là Tạo đó, em nói với anh rồi đó. Đây là anh Hậu, người yêu của chị. Chào anh đi Tạo.

Tạo lúng túng đưa tay ra bắt tay ông Hậu: Da… chào ch… ú… à, anh…

Ông Hậu bắt tay Tạo rồi hỏi thăm vài câu xã giao với Tạo, sau đó Dung và ông Hậu đi về phía mọi người. Lễ khai trương hoành tráng diễn ra, sau đó là tiệc tùng, có vẻ như đám người Tây khá thân thiết với ông Hậu, họ được sắp xếp ngồi chung bàn với ông Hậu và Dung, dĩ nhiên là Tạo cũng ngồi chung bàn, nhưng là phía đối diện Dung, Dung đang ngồi giữa ông Hậu và anh chàng da ngăm. Tạo ngồi đối diện liên tục được chứng kiến cảnh thân mật của ông Hậu và Dung, thỉnh thoảng Dung cũng nhìn Tạo với ánh mắt ái ngại cho Tạo.

Chương trước Chương tiếp
Loading...