Tuyết Dung
Chương 65
Bỗng nhiên có phone của Mạnh, Dung và Yến nhìn nhau cười phá lên vì sự tình cờ khi vừa nhắc đến Mạnh. Dung ra dấu sẽ đi vào nhà tắm để nghe phone cho tiện, Yến gật đầu đồng ý, Dung chạy nhanh vào nhà tắm nghe phone của Mạnh, cũng chỉ là qua loa vài câu hỏi thăm của Mạnh. Dung để phone xuống bồn rửa mặt rồi bật vòi nước tắm, bỗng nhiên phone đổ chuông, Dung nhìn màn hình hiển thị tên người gọi là Oanh. Dung suy nghĩ giây lát rồi off máy, rồi nhắn tin cho Oanh.
Dung: Oanh gọi Dung có gì không? Nhắn tin đi, không tiện nghe phone lúc này.
Oanh: Hihi. Đang trong ks với con Yến chớ gì, hihi tình rủ Dung đi ăn tối nè.
Dung: Ui, ks gì trời, bậy bạ, tối nay Dung có hẹn rồi.
Oanh: Từ chối hoài nha, tối hẹn với ai? Mấy giờ xong, ra gặp xíu đi.
Dung: Đi với gia đình, chưa biết khi nào xong. Hôm khác gặp đc không?
Oanh: Sợ gặp tui làm bậy hay sao mà né dzữ.
Dung: Ở, đúng zậy đó. Kkk…
Oanh: Trời, tui không vậy đâu mà.
Dung: Vậy nha, Dung bận rồi.
Dung đi ngoài nằm cùng Yến một lúc rồi book xe về nhà, sau 1 lúc thì xe cũng tới đón, Dung hôn tạm biệt Yến đi về trước. Dung ngồi trong xe đang suy nghĩ về những gì vừa diễn ra, Dung nhìn ra ngoài đường mỉm cười cảm thấy hạnh phúc vì những trải nghiệm lần đầu vừa mới trải qua, bỗng nhiên bác tài xế nói…
“Mới đi gặp ai mà vui vậy con…”
Dung giật mình nhìn về phía bác tài xế…
“Ủa, dạ… bác biết con…”
Bác tài xế quay mặt lại, Dung ngạc nhiên…
“Bác… bác Tâm…” (ông bán hủ tiếu gần nhà, xem lại mấy phần trước)
Ông Tâm: Ừm… là bác đây.
Dung: Ơ… bác không bán hủ tiếu nữa à? Chạy xe à?
Tâm: Ừm, bác chạy cũng đc hơn nửa năm rồi.
Dung: À, dạ, cũng tốt ha bác.
Tâm: Lúc nãy nhận cuốc xe này thấy gần nhà… không ngờ là con.
Dung bắt đầu ngượng ngùng: Da…
Cả hai im lặng 1 lúc, Dung nhìn ra đường đông đúc vì kẹt xe trong giờ tan tầm. Ông Tâm phá vỡ bầu không khí khó xử.
Tâm: Ừm ừm… thằng… Tạo thỉnh thoảng có ghé qua bác.
Dung: Dạ… tụi con không còn… quen nhau…
Tâm: Ừm, bác có nghe nó nói… bác biết là con đám hỏi rồi mà… sắp cưới thằng Mạnh…
Dung: Dạ…
Tâm: Ưm… ưm… thằng Tạo ngoại hình tốt hơn… haha…
Dung: Hihi… dạ… nhưng duyên số à chú…
Tâm: Ờ… ừm…
Chiếc xe vẫn đang kẹt cứng tại 1 đoạn đường đông đúc, ông Tâm cũng không vội vàng luồn lách mà cứ nhích từng chút một để kéo dài thời gian. Ông Tâm lại hỏi chuyện Dung.
Tâm: Con đi… khách sạn với ai… lén lút phải không… haha…
Dung: Ờ… hihi… dạ… với bạn…
Tâm: Không phải thằng Tạo rồi, người mới à?
Dung… dạ… hihi… bạn… ở nước ngoài về… bạn cũ… không có gì đâu bác…
Tâm: Ui dào… ngại gì đâu con… nhìn thằng Mạnh cũng… không ổn… nên đi ra ngoài cũng không sao.
Dung ngượng ngùng… Dạ… bác giữ bí mật cho con nha.
Tâm: Kaka… ừm… bác sẽ giữ bí mật cho con, nhưng trả công gì cho bác đây?
Dung: Hihi… con không biết… à… con book xe bác đi thường xuyên nhé… hihi…
Tâm: Bác cần gì tiền… haha…
Dung: Hihi… cho con số phone nè, con hay đi xe lắm á, bác cháu mình gần nhà, đón con cũng tiên ha.
Tâm: 09… xxx… con gọi qua cho bác biết số nhé.
Dung gọi qua ông Tâm: Đó, bác lưu số con nha… khi nào cần xe con gọi bác. Hihi…
Tâm: Nhớ gọi nhé, sẽ giảm giá cho bé.
Dung nghe ông Tâm gọi mình là bé nên nhìn vào kính chiếu hậu trong xe bắt gặp ánh mắt ông Tâm cũng đang nhìn mình, Dung ngượng ngùng cười nhẹ: Hihi… cảm ơn bác trước nha.
Tâm: Cảm ơn gì, cho bé đi free luôn, bác… anh không cần tiền của bé đâu.
Dung bắt đầu nhận ra ông Tâm có vấn đề, Dung lí nhí cười nhẹ… hihi… tiền mà không cần thì cần gì chứ.
Tâm: Cần thịt… haha…
Dung: Hứ… à… bác chạy xe ổn không? Nghỉ bán hủ tiếu à?
Tâm: Còn… nhưng phụ con vợ buổi tối, quán bán khuya mà.
Dung: Dạ… vậy cũng ổn.
Tâm: Nè… đi khách sạn với người khác, là người trong công ty hay thật là bạn cũ?
Dung: Bạn… cũ thiệt mà…
Tâm: Ừm… chắc là bạn quen lúc làm quán cafe…
Dung: Da… ủa… mà bác cũng biết nhiều về con quá ha, quan tâm dzữ ha…
Tâm: Hehe… người đẹp mà, theo dõi… em từ lâu, hôm nay mới có may mắn nói chuyện.
Dung: Hihi… dạ…
Tâm: Nhìn thằng Mạnh… không ổn… vậy nên mới… ra ngoài phải không?
Dung: Hihi… cũng không phải vậy đâu ạ… tại ảnh đi nhiều, lo công việc… nhiều lúc con cũng thấy…
Tâm… thấy thiếu thốn… haha…
Dung: Hihi… dạ, chắc vậy…
Tâm: Nếu vậy thì… anh cũng làm đc mà… hehe…
Dung nhìn vào kính, lại bắt gặp ánh mắt ông Tâm đang nhìn mình: Hihi… làm… làm gì chứ…
Tâm: Làm việc bù vào chỗ trống.
Dung: Trống… trống chỗ nào?
Tâm: Chỗ nào trống thì… anh nhét vào… hehe…
Dung tim đập nhanh, ngượng ngùng cười nhạt: Hihi…
Chiếc xe dừng trước nhà, Dung lấy tiền trả cho ông Tâm, nhưng ông Tâm xua tay: Thôi, tiền bạc gì… bác… anh giữ lời mà.
Dung: Dạ thôi, bác lấy đi, con ngại lắm.
Tâm: Ơ… có đang bao nhiêu đâu… không lấy đâu… mình còn gặp lại nhau mà.
Dung: Ui, lấy dùm con đi mà. Lần sau tính tiếp…
Tâm: Ơ… xuống xe đi bé… không là anh chở đi tiếp nhé.
Dung: Lấy tiền đi rồi… con… em xuống…
Tâm: Ơ… lì thật… chở đi tiếp nha…
Dung: Hứ… lấy tiền đi… em mới xuống…
Ông Tâm vào số rồi phóng xe đi tiếp, Dung tròn xoe mắt nhìn ông Tâm qua kính và im lặng. Ông Tâm liếc qua nhìn Dung thật nhanh rồi nhìn đường, Dung cũng ngượng ngùng nhìn ra phía ngoài đường. Chiếc xe lòng vòng qua nhiều con đường của Sài Gòn. Ông lái xe đi vào con đường có nhiều Hotel ở 1 quận ven ngoại thành, Dung nhận ra việc này liền nói.
Dung: Đi đâu vào đây vậy?
Ông Tâm ngượng ngùng: À… ừm… đi kiếm chỗ nào cafe ha.
Dung: Kiếm chỗ nào có đồ ăn đi bác, con mời bác… đói meo ùi. Hihi…
Tâm: Ok.
Chiếc xe dừng lại trước 1 quán ăn, ông Tâm và Dung vào ăn uống rồi cùng nhau nói chuyện, qua cuộc trò chuyện Dung biết được ông Tâm đang vay tiền lời mua xe chạy kiếm thêm thu nhập, vì phải lo cho đứa con riêng vào đại học, cuộc sống cũng không dư dả nhiều mà còn canh cánh lo thêm cục nợ. Dung nhìn thân hình săn chắc đen nhẻm, chiếc đầu hói rụng gần hết tóc bạc của ông Tâm khẽ chạnh lòng. Ăn xong Dung đứng lên nhanh chân tính tiền. Cả 2 ra xe, lúc này Dung đã lên phía ghế trên xe ngồi, cặp đùi trắng phau cùng với bộ ngực to tròn lấp ló của Dung làm cho ông Tâm nuốt nước miếng liên tục, Dung cũng thấy được việc đó nhưng không bận tâm. Chiếc xe đi về 1 hướng mỗi lúc xa nhà, Dung cũng phản đối việc này.
Dung: Bác tâm cũng để ý con nhiều ha. Biết được nhiều không?
Tâm: Hehe… biết nhiều, rất nhiều.
Dung: Hihi… biết nhiều là biết gì nè, nói con nghe xem.
Tâm: Hàng xóm mà, để ý từ lúc còn đi học kia, quen ai, làm gì… biết tất. Hehe…
Dung: Ghê nha… để ý chi vậy?
Tâm: Hehe… thích… em mà…
Dung ngượng ngùng, im lặng nhìn ra ngoài đường. Ông Tâm nhìn qua thấy tình hình vậy lại tập trung lái xe, sau một lúc ông Tâm lại bắt chuyện.
Tâm: Nè… gu của… bé… anh… cũng hợp mà…
Dung: Ơ… gu… hợp là sao…
Tâm: Hì… thì… anh… cũng có thể… với bé…
Dung: Hơ… không hiểu…
Ông Tâm không biết nói gì nữa, tiếp tục lái xe. Chiếc xe lại đi vào khu có nhiều hotel khi nãy, xe chạy chậm chậm, ông Tâm nhìn qua xem thái độ của Dung thế nào, Dung vẫn vô tư nhìn ra ngoài đường, không phản ứng gì. Ông Tâm lấy hết can đảm dừng xe trước 1 Hotel, ông Tâm quay qua nhìn Dung, thấy Dung vẫn nhìn ra ngoài đường. Dung lấy trong túi xách ra cái khẩu trang rồi mang vào, với tay mở chốt cửa xe. Ông Tâm vội vàng tắt máy xe rồi nhanh vào trong book phòng, Dung lẽo đẽo theo sau ông Tâm vào phòng.
Dung ngồi xuống ghế trong phòng, lấy phone ra check tin nhắn, ông tâm quá hồi hộp lúng túng 1 lúc rồi vào nhà tắm, sau khi tắm xong ông Tâm quấn chiếc khăn tắm đi ra.
Tâm: Em… có tắm không?
Dung: Dạ không… em tắm khi nãy rồi.
Dung buông phone xuống bàn rồi đứng lên đi lại phía tủ lạnh lấy chai nước mở ra uống, ông Tâm từ phía sau lấy hết can đảm nhào tới ôm Dung từ phía sau, Dung giật bắn người…
“Ơ… bác Tâm… hơ… đừng…”
Ông Tâm ôm siết Dung mạnh hơn thì thầm vào tai Dung…
“Anh thèm em lâu lắm rồi… cho anh địt đi…”
Dung nắm lấy tay ông Tâm kéo mạnh ra nhưng được, lúc này người Dung co lại né tránh cái miệng tham lam của ông Tâm đang hôn ngấu nghiến từ phía sau vành tai và cổ gáy…
“Đừng mà… bác Tâm… con không muốn… lúc này… không…”
Ông Tâm xiết mạnh rồi xoay người Dung lại, 1 tay ôm chặt lấy eo Dung giữ chặt vào người mình, tay kia bóp lấy cổ Dung…
“Anh nghe tụi nó kể về em rồi… dâm đãng lắm… ngoan… anh sẽ làm cho em sướng…”
“Ai… ai kể chớ… hic…”
“Không cần biết… anh biết gu của em mà… hê hê…”
“Á… hơ… hơ…”
Ông Tâm bóp cổ Dung mạnh hơn, Dung lấy 2 tay ôm lấy tay ông Tâm, mím môi nhìn ông Tâm dâm đãng…
“Em dâm lắm… anh sẽ cho em sướng…”
“Hơ… dạ…”
Ông Tâm buông tay ra khỏi cổ Dung rồi đẩy Dung ngã nhào lên giường, chưa kịp phản ứng thế nào thì Dung đã bị ông Tâm lật ngửa ra giường, rất nhanh chóng, chiếc khăn tắm quấn ngang người ông Tâm được ném xuống sàn nhà, Ông Tâm nhào lên giường, chồm lên người Dung rồi cầm con ku đen ngòm đang cứng ngắc nhét nhanh vào miệng Dung nhấp, Dung chỉ Á lên 1 tiếng rồi cam chịu cho con ku kia thụt ra vào trong miệng 1 cách đều đều, ông Tâm liên tục gầm gừ…
“Hừ… hừ… gr ừ… ừ… m… bú đi… đã quá…”
Ông Tâm kéo đầu Dung về mép giường rồi tiếp tục nhét con ku vào miệng Dung, ông Tâm đổ người xuống giật phăng chiếc quần lót nhỏ xíu của Dung vứt xuống giường, cái miệng xồm xoàm râu của ông Tâm bắt đầu liếm láp, bú mút lồn Dung, cảm giác mạnh bạo của 1 con đực khác hẳn với người con gái, cảm giác này khiến Dung cảm thấy phấn khích… Dung hưởng ứng mạnh bạo hơn bằng cách mút chặt con ku ông Tâm và hẩy lồn lên theo từng nhịp…
“Hơ… anh… Tâm… em sướng… mạnh lên…”
Ông Tâm rút con ku ra khỏi miệng Dung rồi rất nhanh chồm lên người Dung, banh rộng 2 chân Dung ra rồi thúc mạnh con ku vào lồn Dung, ông Tâm nắc liên hồi, mắt ông trừng trừng nhìn Dung đang nhắm chặt, miệng Dung há hốc rên rỉ, 2 tay Dung bấu mạnh vào 2 vai ông Tâm rên rỉ…
“Hơ… á… á… hơ…”
“Sướng không… bị địt vậy sướng không…”
“Sướng… em sướng…”
Ông Tâm kéo chiếc váy Dung xuống qua ngực, rất nhanh cởi chiếc áo ngực của Dung ra 1 cách thô bạo, 2 tay ông Tâm bắt đầu nhào nặn cặp vú to trắng 1 cách mạnh bạo…
“Á… Ưm… á… em sướng…”
Ông Tâm kéo Dung xuống giường, xoay người Dung lại rồi vỗ vào mông Dung chát chát…
“Á… Á, đau…”
“… sướng không… muốn địt nữa không…”
“Chát… chát…”
Dung ngoan ngoãn hiểu ý 2 tay chống xuống giường đứng chổng mông, dạng rộng chân, từ phía sau ông Tâm thúc mạnh con ku vào lồn Dung rồi nắc thật nhanh…
“Á… á… em… tới… á… anh… nhanh lên… em tới…”
Dung co quắp 1 chân lên rồi co giật liên hồi, sau vài chục giây Dung mềm nhũn người để mặc cho ông Tâm nắc từ phía sau. Ông Tâm hiểu là Dung đã lên đỉnh nhưng vẫn chưa chịu nghỉ, Dung được xoay người lại ngồi lên người ông Tâm, Dung hiểu ý cầm con ku ông Tâm căn ngay 2 mép lồn của mình rồi từ từ ngồi xuống cho con ku chui tọt vào lồn, Dung bắt đầu nhún lên xuống đều đặn, Dung mím môi nhìn ông Tâm dâm đãng, tay ông Tâm đưa lên nhào nặn 2 bầu vú rồi đưa lên miệng cho Dung mút lấy 2 ngón tay, thỉnh thoảng Dung lại lãnh trọng vài cái tát kèm theo câu nói hằn học của lão già…
“Sướng không… thích địt không…”
“Hơ… sướng… thích…”
“Chát… dâm quá… nhanh lên…”
“Hơ… em thích… hơ…”
Ông Tâm chồm dậy, 2 tay banh rộng 2 chân Dung rồi chống xuống giường, lúc này 2 chân Dung bị giữ lại bởi 2 cánh tay của ông Tâm khiến cho lồn Dung đang bị banh rộng hết cỡ, ông Tâm thúc mạnh vài cái rồi gầm gừ…
“Muốn bắn ở đâu…”
“Ưm… ra ngoài… bắn ờ ngoài…”
“Ngoài là chỗ nào… dĩ dâm… nói nhanh…”
“Hơ… chỗ nào anh thấy thoải mái… chỗ nào cũng được…”
“Lên mặt nhé…”
“Dạ…”
Ông Tâm thúc con ku thật nhanh và mạnh, rồi rút nhanh con ku ra chồm lên mặt Dung sục nhanh, Dung hưởng ứng theo bằng cách lè lưỡi há to miệng, từng dòng tinh trùng bắn lên mặt Dung rồi rất nhanh con ku được ông Tâm nhét vào miệng Dung, con ku nhễu nhão tinh trùng thụt ra vô trong miệng Dung sau vài chục giây ông tâm rút con ku ra khỏi miệng Dung rồi đổ gục người xuống giường nằm sấp thở dốc. Dung nằm ngửa với đống tinh trùng đầy trên mặt cũng thở mạnh, sau vài phút không ai nói câu nào, Dung bắt đầu lên tiếng.
Dung: Khỏe quá ha… không ngờ… anh… bác Tâm khỏe vậy.
Ông Tâm quay qua nhìn Dung, rồi với tay bóp vú Dung: Con thích không? Đúng gu phải không?
Dung: Ừm… có thích… cũng đúng gu… hihi…
Tâm: Dâm quá… bác biết con dâm nhưng không ngờ đã vậy… đẹp mà còn dâm…
Dung: Hihi… về thôi bác… tối rồi…
Tâm: Ừm… bữa sau sẽ làm con phải há hốc miệng kêu sướng…
Dung: Hihi… nói hay ha… chỉ sợ bác không có sức thôi.
Tâm: Yên tâm… bác hiểu con mà, tụi nó có nói bác nghe hết rồi.
Dung: Tụi nó… là ai?
Tâm: Ờ… thì bác thân với thằng Tạo… thằng Tài cũng là dân tài xế như bác mà.
Dung: À… thì ra vậy… mấy người này cũng kỳ… đi chơi rồi nói cho người khác nghe.
Tâm: Không sao đâu… bác kín tiếng từ đó giờ, nên tụi nó tin tưởng, đó giờ con thấy bác có làm gì con đâu.
Dung: Ờ… dạ… thôi về đi bác.