Uống nhầm thuốc
Chương 6
Sáng hôm sau…
Ông Quân tỉnh dậy thì đã thấy Kim Phượng dậy từ lúc nào. Hôm nay là Chủ nhật, chắc ông sẽ nghỉ nốt ngày hôm nay và từ mai ông lại bắt đầu quay trở lại đi làm. Bây giờ ông Quân không phải quản lý công ty bất động sản nữa nhưng ông vẫn còn một chuỗi cửa hàng bán lẻ cần ông đến giải quyết công việc. Đã hơn tuần kể từ ngày ông bị tai nạn. Công việc bây giờ chắc vô cùng bề bộn. Vì bỏ ra rất nhiều tiền để mua thuốc và thực phẩm chức năng nên não bộ của ông phục hồi khá tốt. Hiện tượng thất thần đã không còn xảy ra quá lâu và liên tục như lúc mới ra viện.
Đang nằm mải mê suy nghĩ thì có tiếng gọi của Kim Phượng vọng lên từ dưới tầng 1.
– Dũng ơi! Gọi bố dậy xuống ăn sáng đi con…
– Àhhh… vânggggg…
Thằng Dũng chạy huỳnh huỵch từ phòng nó sang đến phòng của ông Quân:
– Bố… bố ơi. Dậy ăn sáng bố ơii…
Tiếng gọi của Dũng làm ông Quân giật mình trong những dòng suy nghĩ miên man. Ông nghĩ “Có vẻ tình hình vẫn không ổn. May mà nghe lời vợ bán bớt cổ phần ở công ty bất động sản đi”. Dứt dòng suy nghĩ ông liền trả lời con.
– Ờ. Bố đánh răng xong xuống ngay đây. Con xuống phụ mẹ dọn đồ ăn ra đi…
– Vâng. Nhanh bố nhé!
Dưới bếp, Kim Phượng đang mặc bộ đồ cực kỳ dâm đãng. Một chiếc áo lụa hai dây mỏng manh không thể che hết nổi cặp vú khổng lồ của cô, vú cô không xệ nhưng nó quá to làm cho cặp vú dường như lòi ra khỏi chiếc áo kia. Hai đầu vú đứng vững vàng như những ngọn hải đăng trong đêm khuya, thắp sáng cho ánh mắt dâm đãng của những kẻ đứng đối diện với nó. Bên dưới là một chiếc chân váy ngắn cũn cỡn cũng chẳng dài hơn chiếc áo là bao nhiêu, lấp ló sau chân váy là mép mông tròn xoe căng vểnh của Kim Phượng.
Thằng Dũng chạy xuống bếp. Nó phải thốt lên: “Act cool, đứng hình mất 5 giây!”. Mẹ nó quá sexy.
KHÔNG… ĐÂY KHÔNG PHẢI SEXY. ĐÂY LÀ VÔ CÙNG DÂM ĐÃNG.
Con cặc nó đột ngột cương cứng như thanh thép. Vì ở nhà nên nó cũng chả mặc sịp làm gì. Kim Phượng quay lại nói với thằng Dũng:
– Dũng. Còn đứng đấy nhìn à. Ra phụ mẹ bê đồ ăn ra bàn…
Dũng giật mình. Đỏ mặt lên và chạy vội vào phòng vệ sinh tầng 1 với cái dáng khom người để tránh lộ con cặc cứng ngắc rồi nói vọng ra với mẹ nó:
– Chết. Tự nhiên con đau bụng quá! Mẹ dọn hộ con nhé!
Kim Phượng càu nhàu:
– Con với chả cái. Lười như hủi. Nhanh lên đấy…
Ông Quân đi xuống bếp, không thấy Dũng đâu. Ông quay ra hỏi Kim Phượng:
– Thằng Dũng đâu rồi em. Anh bảo nó xuống hộ em cơ mà…
– Nó kêu đau bụng. Đang ôm cái phòng vệ sinh rồi kia kìa. Anh xem con anh đấy. Chiều hư đi. Chả được cái việc gì.
Nghe Kim Phượng nói ông Quân chỉ cười trừ rồi tiến đến sau lưng Kim Phượng đưa tay ôm lấy cô:
– Nó còn bé. Đã biết cái gì đâu, em chấp nó làm gì…
– Em thì chấp gì nó. Trước đây cũng chỉ có em làm. Em vốn không thích có người giúp việc. Em muốn tự tay chăm sóc gia đình mình. Nhưng nhờ nó không được nên khó chịu chút thôi…
Trong lúc Kim Phượng đang nói thì ông Quân đã luồn tay lên cặp vú to như mấy em MILF Âu Mỹ mà nắn mà bóp. Ông Quân không nhịn được liền khen Kim Phượng:
– Vợ anh đẹp quá. Nhìn mà chỉ muốn ăn thịt…
Kim Phượng nghe chồng khen thì cười dâm, mắt lúng liếng liếc nhìn ông Quân rồi nói:
– Đấy. Anh ăn đi. Ăn cho đã mồm đã miệng đi. Hihi…
– Ăn xong thì lấy gì mà bóp nữa hả vợ. Anh xoa anh mút thôi…
Nói rồi ông Quân làm tức thì. Vén nhẹ áo Kim Phượng lên, ông Quân đưa mồm lên cặp vú bự. Một tay bóp vú phải, mồm thì bú vú trái cứ như thế mà làm ở trong bếp. Khi nghe thấy tiếng cạch cửa thì ông Quân mới chịu chả cặp vú ra với ánh mắt tiếc rẻ. Thấy ông Quân đã bỏ ra, Dũng cũng đã giải quyết xong Kim Phượng liền nói:
– Dũng. Nhanh vào ăn sáng nào con. Xong mẹ còn đi spa nữa…
– Vâng. Con tới liền…
Ăn sáng xong. Kim Phượng chuẩn bị thuốc cường dương mà ông Thắng giáo sư đưa cho ông Quân. Đổ thuốc vào một cái cốc thuỷ tinh đặt trên bàn uống nước rồi nói với ông Quân:
– Thuốc em đổ ra cốc rồi. Anh xem xuôi thức ăn thì uống thuốc đi nhé. Anh Thắng dặn uống vào buổi sáng là tốt nhất. Em đi đến trưa rồi về nấu cơm cho bố con anh ăn.
– Ừ. Anh nhớ rồi. Em đi cẩn thận…
Kim Phượng bước ra cửa. Lên chiếc Mini Cooper Roadster đời mới rồi đi ra ngoài. Trong nhà, ông Quân đang ngồi xem tivi, tính đợi xuôi thức ăn rồi ông sẽ uống thuốc. Tâm trạng háo hức vì sắp hồi phục được thằng em sung sướng của mình làm não của ông lại bắt đầu choáng váng. Ông lại rơi vào tình trạng thất thần làm chiếc điều khiển đang cầm trên tay rơi bịch một cái. Thằng Dũng đi xuống đúng lúc ông Quân làm rơi điều khiển. Nó vội vàng chạy lại hỏi:
– Bố… bố làm sao vậy…
Thằng Dũng không thấy ông Quân trả lời. Nó liền quýnh lên gọi điện cho Kim Phượng. Nghe mẹ nói nói là bố nó không sao. Thi thoảng bị vậy làm nó yên tâm. Ăn sáng xong còn chưa uống nước. Thấy “cốc nước” trên bàn còn một ít. Dũng cứ nghĩ là nước lọc bình thường nên nó làm ực một hơi. Đợi đến khi ông Quân tỉnh lại. Ông Quân hỏi:
– Bố lại vừa bị thất thần hả con?
– Vâng. Bố bị nửa tiếng rồi. Làm con lo muốn chết. Cứ tưởng bố bị làm sao…
– Ừ. Bố không sao chỉ là mơ hồ chút thôi…
Lắc lắc cái đầu còn hơi váng. Ông Quân đang cố nhớ lại xem mình đã uống thuốc hay chưa. “Hình như là uống rồi” vì lúc nãy thằng Dũng ngồi không gần ông Quân nên ông cũng không nghĩ rằng nó đã uống mất cốc thuốc cường dương của ông. Định hỏi nó thì nó đã tót đi ra ngoài rồi. Ông Quân đành vào trong phòng nằm nghỉ.
Dũng hôm nay có hẹn với mấy đứa bạn đi xem phim. Vì ông Quân bị thất thần nên nó đã sắp trễ giờ với hội bạn. Khi nó đến thì phim đã sắp chiếu rồi. May mắn là hội bạn nó vẫn chờ vì đã mua vé sẵn. Xem phim xong cũng đã 11h trưa. Dũng chào bạn về nhà trong tình trạng nó cảm thấy hơi nóng bụng dưới và con cặc của nó cương cứng suốt cả nửa buổi xem phim…